Cõi Người Ta

CÁI LỒNG BÀN NƯỚC - CAO MỴ NHÂN

(HNPD)...mới có mấy bài thôi mà, cuồng nhiệt, cuồng điên gì đâu. Nhưng tôi không cảm thấy không vui, là vì ngôn ngữ đôi khi nó đánh dấu cho một cái mốc thời đại, chả cần biết tốt xấu nữa.


CÁI LỒNG BÀN NƯỚC   -   CAO MỴ NHÂN 

Hôm nay đang lúc cơn mưa đến, thì tôi lại rời nhà, nhờ con trai chở qua hướng đông, để dự tuần thất thất của người anh rể mới qua đời đúng ngày Valentine, tức mới khoảng 3 tuần, thờ linh ở chùa Diệu Pháp. 
Cơn mưa cứ như cái lồng bàn khổng lồ, chụp xuống chỗ nào, là chỗ đó ướt át không gian, thế nên xe chạy trên Fwy, cái lồng bàn cơn mưa ở trước mặt, thì đúng nơi đó đang vần vũ nước...
Khi xe bắt đầu nhập cuộc gió mưa, sau lưng ánh nắng chiếu lên mặt đường khô ráo, trước mặt vạt mưa nghiêng long lanh như một bức màn che thành phố mờ hẳn đi...
Mặt trời đứng trên đỉnh đầu giống vị trọng tài chấm giải  nắng mưa, coi bên nào thắng.
Nếu nắng thắng, thì tâm hồn sẽ mở rộng tới chân mây, và mình có thể nhìn thấy anh qua kính viễn vọng, đang mài kiếm bên trời...

Con trai liếc qua bên phải, cậu ta hỏi cho có lệ: 
"Mưa ở hướng Nam hay sao đó má, nhìn thấy ánh nước kìa". 
Tôi hốt hoảng, làm như đại hồng thuỷ đang dâng lên, tới chỗ anh ngồi, xoá sạch... kỷ niệm rồi. 
Ô mà không, câu ví dân gian đã vẳng vọng bên tai nè: 
Cơn mưa đằng đông, vừa trông vừa chạy 
Cơn mưa đằng nam, vừa làm vừa chơi...
Cao hứng tôi nói to 2 câu trên, con trai hỏi sao lạ vậy, tại sao lại tin vào truyền thuyết... lẩm cẩm đó? 
Lẩm cẩm sao được, ca dao tục ngữ đã đi vào lòng nhân gian từ kiếp nào rồi, mưa thì mưa, gió thuận mưa hoà, chứ có gì mà mừng rỡ vậy, à thì ra mình sợ anh bị ướt tấm thân nam nhi mới khùng chớ. 
Anh có bao giờ nghĩ là mình đã bị ướt trong những lần mưa lụt ở Huế, nước ngập dọc đường Mai Thúc Loan, 
khi mình từ chợ Đông Ba về, mà thôi mình không nhắc tới cái xứ buồn thăm thẳm đó nữa. 
Anh sẽ cười một cách kẻ cả là: " Ôi chao, không phải hôm tê thề rồi cơ mà, rằng không viết về Huế của anh nữa mô, răng ngày ni lại mon men tới cái thành phố u trầm của người ta hè? " . 
Đúng rồi, chắc chắn sẽ không viết nữa, nhưng bữa ni thì phải viết rồi. 

Số là trên giai phẩm " Lá Cải " có bài: "Anh hùng mũ đỏ tên Trump" và lời đề tặng cho những ai "cuồng Trump", lại đúng lúc có người " thăm hỏi " Cao Mỵ Nhân viết thơ và văn... cuồng Huế quá vậy? " 
Trời đất, mới có mấy bài thôi mà, cuồng nhiệt, cuồng điên gì đâu. 
Nhưng tôi không cảm thấy không vui, là vì ngôn ngữ đôi khi nó đánh dấu cho một cái mốc thời đại, chả cần biết tốt xấu nữa. 
Nhất là ở trong nước, tất cả đang đứng bên bờ vực thẳm của trận lũ lụt vô sản, vậy mà tới chữ nghĩa cũng giảm dần, đôi khi còn mất trắng, đến nỗi người trong nước cứ phải bắt kịp lời lẽ chẳng văn hoa, lịch sự, hay nói trắng ra chẳng còn một chút Lễ phép với Văn hoá dân tộc. 
Những người nói kiểu nhát gừng, một chữ mà ai nấy cũng phải, hay cũng đành chấp nhận chứ. 
Thí dụ: chữ Cuồng, có nghĩa là nhiều, quá tải, xưa các cụ Nho học thì dạy học trò là " Thái quá", đối lại là " bất cập" tức chưa tới, chưa đủ, ít quá chẳng hạn . 
Rồi chữ " Khủng" là muốn diễn tả sự kiện lớn quá, khủng khiếp quá, to tát quá vv...
Chữ " sướng " cộc lốc, sao không sung sướng, vui sướng vv...là sự lạc quan, hồn nhiên vv...
Đại khái thế, còn nhiều tiếng một, như tiếng kêu thảng thốt , bi thương của âm thanh.
Thế thì, xét ra, bản thân tôi thích Huế, ưa chuộng, quý mến Huế, tôi cứ viết, như có vị thương yêu Móng Cáy, Hà Tiên vv...vậy thôi. 
Nhưng kể ra nói chữ " cuồng " đối với trường hợp mê Huế của tôi, e cũng phải chăng, nào có oan uổng gì. 

Vẫn xe tôi chạy trên khoảng cách nắng mưa nêu trên, nếu mặt trời cũng vẫn đang làm trọng tài cho trận chiến nắng mưa, tức là buổi trưa hôm nay, mặt trời còn đậu trên cao, chiếu xuống đỉnh đầu, nếu mưa thắng, thì sao nhỉ? 
Là nói về không gian chung chung ở đời, tôi chưa tưởng tượng được sân nhà ai, nơi nào đó, hội đủ 2 phần nắng mưa rõ rệt. 
Lại tức là giữa sân nhà họ có đôi khoảng không gian, nửa tạnh ráo, nửa ướt át, tất nhiên phải có hình ảnh 
đó, chứ không thể ngày toàn nắng, ngày toàn mưa cho cả thế giới...
Thì với tôi, tôi sẽ sợ chết khiếp, tưởng như trái đất sắp nứt làm đôi, hay không gian có một trường thành cao ngất chia phần riêng biệt nắng mưa của trời đất . 
Ôi tôi sẽ đưa 2 bàn tay che kín mặt, nằm sấp xuống để thống hối ăn năn, trước khi gặp lại anh, vì cả anh lẫn mình đều không thích cái trạng thái nửa vời của bất cứ sự thể nào...
Xe chạy thẳng vào cơn mưa rồi, cái lồng bàn nước mưa kia đã ụp xuống ngôi chùa tôi đang đến, không còn nhìn thấy mặt trời trên cao, Chúa ơi, xin Chúa thương xót chúng con ...

          CAO MỴ NHÂN (HNPD)


              (Cõi Người Ta)

Bàn ra tán vào (0)

Comment




  • Input symbols

CÁI LỒNG BÀN NƯỚC - CAO MỴ NHÂN

(HNPD)...mới có mấy bài thôi mà, cuồng nhiệt, cuồng điên gì đâu. Nhưng tôi không cảm thấy không vui, là vì ngôn ngữ đôi khi nó đánh dấu cho một cái mốc thời đại, chả cần biết tốt xấu nữa.


CÁI LỒNG BÀN NƯỚC   -   CAO MỴ NHÂN 

Hôm nay đang lúc cơn mưa đến, thì tôi lại rời nhà, nhờ con trai chở qua hướng đông, để dự tuần thất thất của người anh rể mới qua đời đúng ngày Valentine, tức mới khoảng 3 tuần, thờ linh ở chùa Diệu Pháp. 
Cơn mưa cứ như cái lồng bàn khổng lồ, chụp xuống chỗ nào, là chỗ đó ướt át không gian, thế nên xe chạy trên Fwy, cái lồng bàn cơn mưa ở trước mặt, thì đúng nơi đó đang vần vũ nước...
Khi xe bắt đầu nhập cuộc gió mưa, sau lưng ánh nắng chiếu lên mặt đường khô ráo, trước mặt vạt mưa nghiêng long lanh như một bức màn che thành phố mờ hẳn đi...
Mặt trời đứng trên đỉnh đầu giống vị trọng tài chấm giải  nắng mưa, coi bên nào thắng.
Nếu nắng thắng, thì tâm hồn sẽ mở rộng tới chân mây, và mình có thể nhìn thấy anh qua kính viễn vọng, đang mài kiếm bên trời...

Con trai liếc qua bên phải, cậu ta hỏi cho có lệ: 
"Mưa ở hướng Nam hay sao đó má, nhìn thấy ánh nước kìa". 
Tôi hốt hoảng, làm như đại hồng thuỷ đang dâng lên, tới chỗ anh ngồi, xoá sạch... kỷ niệm rồi. 
Ô mà không, câu ví dân gian đã vẳng vọng bên tai nè: 
Cơn mưa đằng đông, vừa trông vừa chạy 
Cơn mưa đằng nam, vừa làm vừa chơi...
Cao hứng tôi nói to 2 câu trên, con trai hỏi sao lạ vậy, tại sao lại tin vào truyền thuyết... lẩm cẩm đó? 
Lẩm cẩm sao được, ca dao tục ngữ đã đi vào lòng nhân gian từ kiếp nào rồi, mưa thì mưa, gió thuận mưa hoà, chứ có gì mà mừng rỡ vậy, à thì ra mình sợ anh bị ướt tấm thân nam nhi mới khùng chớ. 
Anh có bao giờ nghĩ là mình đã bị ướt trong những lần mưa lụt ở Huế, nước ngập dọc đường Mai Thúc Loan, 
khi mình từ chợ Đông Ba về, mà thôi mình không nhắc tới cái xứ buồn thăm thẳm đó nữa. 
Anh sẽ cười một cách kẻ cả là: " Ôi chao, không phải hôm tê thề rồi cơ mà, rằng không viết về Huế của anh nữa mô, răng ngày ni lại mon men tới cái thành phố u trầm của người ta hè? " . 
Đúng rồi, chắc chắn sẽ không viết nữa, nhưng bữa ni thì phải viết rồi. 

Số là trên giai phẩm " Lá Cải " có bài: "Anh hùng mũ đỏ tên Trump" và lời đề tặng cho những ai "cuồng Trump", lại đúng lúc có người " thăm hỏi " Cao Mỵ Nhân viết thơ và văn... cuồng Huế quá vậy? " 
Trời đất, mới có mấy bài thôi mà, cuồng nhiệt, cuồng điên gì đâu. 
Nhưng tôi không cảm thấy không vui, là vì ngôn ngữ đôi khi nó đánh dấu cho một cái mốc thời đại, chả cần biết tốt xấu nữa. 
Nhất là ở trong nước, tất cả đang đứng bên bờ vực thẳm của trận lũ lụt vô sản, vậy mà tới chữ nghĩa cũng giảm dần, đôi khi còn mất trắng, đến nỗi người trong nước cứ phải bắt kịp lời lẽ chẳng văn hoa, lịch sự, hay nói trắng ra chẳng còn một chút Lễ phép với Văn hoá dân tộc. 
Những người nói kiểu nhát gừng, một chữ mà ai nấy cũng phải, hay cũng đành chấp nhận chứ. 
Thí dụ: chữ Cuồng, có nghĩa là nhiều, quá tải, xưa các cụ Nho học thì dạy học trò là " Thái quá", đối lại là " bất cập" tức chưa tới, chưa đủ, ít quá chẳng hạn . 
Rồi chữ " Khủng" là muốn diễn tả sự kiện lớn quá, khủng khiếp quá, to tát quá vv...
Chữ " sướng " cộc lốc, sao không sung sướng, vui sướng vv...là sự lạc quan, hồn nhiên vv...
Đại khái thế, còn nhiều tiếng một, như tiếng kêu thảng thốt , bi thương của âm thanh.
Thế thì, xét ra, bản thân tôi thích Huế, ưa chuộng, quý mến Huế, tôi cứ viết, như có vị thương yêu Móng Cáy, Hà Tiên vv...vậy thôi. 
Nhưng kể ra nói chữ " cuồng " đối với trường hợp mê Huế của tôi, e cũng phải chăng, nào có oan uổng gì. 

Vẫn xe tôi chạy trên khoảng cách nắng mưa nêu trên, nếu mặt trời cũng vẫn đang làm trọng tài cho trận chiến nắng mưa, tức là buổi trưa hôm nay, mặt trời còn đậu trên cao, chiếu xuống đỉnh đầu, nếu mưa thắng, thì sao nhỉ? 
Là nói về không gian chung chung ở đời, tôi chưa tưởng tượng được sân nhà ai, nơi nào đó, hội đủ 2 phần nắng mưa rõ rệt. 
Lại tức là giữa sân nhà họ có đôi khoảng không gian, nửa tạnh ráo, nửa ướt át, tất nhiên phải có hình ảnh 
đó, chứ không thể ngày toàn nắng, ngày toàn mưa cho cả thế giới...
Thì với tôi, tôi sẽ sợ chết khiếp, tưởng như trái đất sắp nứt làm đôi, hay không gian có một trường thành cao ngất chia phần riêng biệt nắng mưa của trời đất . 
Ôi tôi sẽ đưa 2 bàn tay che kín mặt, nằm sấp xuống để thống hối ăn năn, trước khi gặp lại anh, vì cả anh lẫn mình đều không thích cái trạng thái nửa vời của bất cứ sự thể nào...
Xe chạy thẳng vào cơn mưa rồi, cái lồng bàn nước mưa kia đã ụp xuống ngôi chùa tôi đang đến, không còn nhìn thấy mặt trời trên cao, Chúa ơi, xin Chúa thương xót chúng con ...

          CAO MỴ NHÂN (HNPD)


              (Cõi Người Ta)

BÀN RA TÁN VÀO

Đề bài :"Tiếng Việt, yêu & ghét" - Lê Hữu ( Trần Văn Giang ghi lại )

'vô hình trung' là nghĩa gì vậy, sao cứ thích dùng, hình như có nghĩa là 'vô tình'

Xem Thêm

Đề bài :TIN CHIẾN SỰ MỚI NHẤT[ CẬP NHẬT NGÀY 20 -5 - 2022 ]

Suu cao,thue nang,nhu yeu pham tang gia.Kinh te eo seo...Vay ma dang Lua van lay tien cua dan tro giup linh tinh.Mo cua bien gioi.Ung ho toi ac truc tiep khi sua luat cho phep trom cuop o muc do <1.000 dollars thi vo toi....Neu vao thoi diem Trump,bon Lua da ho hoan nhu the nao ??? Nhung nguoi bau ban vi chut tu loi ,nghi gi ve dat nuoc ??? Phai chang day khong phai la dat nuoc minh ??? bat qua,lai tro ve que huong cu...Neu vay,ban la thang cho chet ! mien ban !

Xem Thêm

Đề bài :Tin Mới Nhất Về Chiến Sư Ucraina [ CẬP NHẬT NGÀY 14-5-2022 ]

Chung nao moi vet nho cua ho nha Dan da duoc tay xoa trang boc,thi Uk moi co hy vong...ngung chien.Cung vay,ngay nao ma cac cong ty ,co goc gac tu cac dang bac nu luu-anh hao cua khoi tu do va ong chief police va dang Lua thi moi giai xong phuong trinh tau cong !

Xem Thêm

Đề bài :Người Việt Nam Nghĩ Gì? -Từ Đức Minh ( Trần Văn Giang ghi lại )

Nhan dinh cua saigonpots ma bac Tran van Giang ghi lai.Doc xong nghe cay dang nao long.Du su that no ranh ranh.Nhung tuoi gia cung co mot hy vong cho du la mong manh va mo ao. hy vong con hon la that vong ?

Xem Thêm

Đề bài :Người Việt Nam Nghĩ Gì? -Từ Đức Minh ( Trần Văn Giang ghi lại )

Nhan dinh cua saigonpots ma bac Tran van Giang ghi lai.Doc xong nghe cay dang nao long.Du su that no ranh ranh.Nhung tuoi gia cung co mot hy vong cho du la mong manh va mo ao. hy vong con hon la that vong ?

Xem Thêm

Đề bài :Hình cũ - Hà Thượng Thủ

Ngắm lại hình xưa chịu mấy ông Những Linh, Tùng, Duẫn với Mười, Đồng Mặt mày ai lại đi hồ hởi Phấn khởi khi Tàu cướp Biển Đông Phải chăng “quý” mặt đã thành mông Con mắt nay đà có nhưng không Nên mới chổng khu vào hải đảo Gia tài gấm vóc của tổ tông?

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm