Kinh Đời
Nhận định về cặp Trịnh Xuân Thanh và Người Buôn Gió - Mai Tú Ân
( HNPD )Trước hết phải khẳng định rằng đây là một cặp mèo mả gà đồng không hơn không kém. Hoặc là một cặp trai tứ chiếng, gái giang hồ dựa vào nhau trong giây phút lỡ làng.
( HNPD )Trước hết phải khẳng định rằng đây là một cặp mèo mả gà đồng không hơn không kém. Hoặc là một cặp trai tứ chiếng, gái giang hồ dựa vào nhau trong giây phút lỡ làng. Trịnh Xuân Thanh và Người Buôn Gió đã lợi dụng nhau để đạt mục đích riêng một cách hợp lý, nếu chúng ta tin những gì Gió đã kể.
Trước hết chúng ta nói về Người Buôn Gió Bùi Thanh Hiếu. Anh là một nhà văn, nhà báo lề dân, không học hành gì nhưng không thể phủ nhận tài năng hơn người. Sống ở bên Đức, Gió càng chứng tỏ khả năng vẫy vùng của mình, và có thể nói khó kiếm được một người thứ hai giống như anh. Nhất là khả năng sáng tác hầu như vô tận giữa báo chí và văn chương. Đây cũng là nhược điểm của anh mà nhiều người đã phê bình và tôi đồng ý điều đó.
Nhưng cũng có nhiều người phê bình rằng anh đã bị Trịnh lợi dụng, nhưng không phải. Là một nhà báo bất kỳ nào mà có được một cơ hội Trời cho như Gió đang có với Trịnh thì không ai bỏ lỡ cả. Dù cách khai thác khác nhau như thế nào thì cuối cùng Gió vẫn là người có lợi nhiều nhất, dù nhiều người trong chúng ta không ưa cái kiểu khai thác đề tài như Gió đã làm. Nhưng biết thế nào được vì khai thác kiểu chương hồi văn chương lại là sở trường của Gió. Cũng như anh ta vốn là tay trùm về "thuyết âm mưu" mà dự đoán thường sai nhiều hơn đúng nhưng không thể không ghi nhận sự sắc bén ở trong đó. Và dù không có vụ Trịnh Xuân Thanh này thì anh vẫn là một cây viết chính trị hàng đầu hiện nay.
Không thể nói là Gió bị lợi dụng được. Đọc 15 bài viết của anh thì chúng ta thấy anh là người dẫn dắt và thao túng cuộc chơi. Ý kiến riêng của anh nhiều hơn tài liệu của Trịnh cung cấp. Tóm lại đừng lo cho Gió vì quan điểm anh ta lão luyện và nắm chắc hơn Trịnh Xuân Thanh, bởi Gió có thể bịa đặt ra Trịnh Xuân Thanh chứ Trịnh không thể tạo ra Gió được.
Còn về tay "đào thoát lịch sử" Trịnh Xuân Thanh thì tại sao lại chọn Gió chứ không phải các đài VOA, BBC, RFA....Các nhà báo lề dân của chúng ta đã phân tích nhiều rồi nhưng theo tôi thì chưa đủ. Chỉ có một khả năng là theo tính toán của Trịnh Thanh Xuân thì anh ta còn chừa lối về chứ không cắt đứt hẳn. Giao dịch với các báo đài nước ngoài thì coi như là kẻ phản bội không thể quay về. Nhưng với Người Buôn Gió thì khác. Mặc dù sự nổi tiếng của Gió rất lớn nhưng anh ta cũng chỉ là một tiếng nói lề dân mà chính quyền Hà Nội không thừa nhận. Có nghĩa là giao dịch với Gió là giao dịch chợ đen không chính thức và có thể xù bất cứ lúc nào. Và cái cách mù mờ giữa thực và ảo trong lối viết của Gió cũng khiến cho Trịnh có thể chối phắt nếu cần. Hơn nữa chưa hề có tấm ảnh chụp chung giữa hai người, Trịnh và Gió cũng như sự lên tiếng của Trịnh ủng hộ Gió trong các bài viết. Những việc làm quá dễ nhưng đến giờ này vẫn không có ngoài những giấy tờ tùy thân đã vô dụng được trao nhau "làm tin".
Trịnh Xuân Thanh chỉ là một quan chức bậc trung, chưa phải là UVTW Đảng thì làm sao có cách nói ngang hàng với Nguyễn Phú Trọng và biết được gì cơ mật được. Ông ta chỉ là viên chức hạng trung và được Gió nâng lên quá cao, vượt tầm khả năng và thành đối trọng một cách khiên cưỡng và không có thật với Nguyễn Phú Trọng. Nên những lời tố cáo TBT Nguyễn Phú Trọng của Trịnh cũng chỉ là những điều nhặt nhanh thu thập nơi hàng chợ và không đáng tin. Chưa kể những tài liệu tố cáo ông Trọng của ông Trịnh lại có nhiều cái giống như của Gió vẫn viết từ bấy lâu nay. Tóm lại thì sự kiện nổi cộm này cũng chỉ như một cơn bão trong cái cốc, mà người quậy nó lên lại chính là Người Buôn Gió với mục đính tốt đẹp mà tất cả chúng ta đều mong muốn. Và có lẽ cũng chỉ anh chàng này mới làm vụ việc đình đám lên như hiện nay.
Chúng ta cũng đừng tin quá vào ông Trịnh này. Ông ta cũng chỉ là muốn nâng cao vị thế chính trị của mình để có được qui chế tỵ nạn mà thôi. Các nhà báo thuộc thuyết âm mưu không nên dựng đứng về "hai thế lực đấu đá nhau"hay cao hơn là :"Trịnh Nguyễn phân tranh", khôi hài lắm.
Kết luận lại thì Trịnh chỉ là một công chức đào thoát vì lý do kinh tế. Còn về Người Buôn Gió thì hãy ủng hộ anh ta, cho dù anh ta có bịa đặt ra Trịnh hoặc một phần Trịnh thì những nỗ lực không nhỏ của anh ta đóng góp cho sự nghiệp chung cũng xứng đáng được trân trọng rồi.
Mai Tú Ân ( HNPD )
( HNPD )Trước hết phải khẳng định rằng đây là một cặp mèo mả gà đồng không hơn không kém. Hoặc là một cặp trai tứ chiếng, gái giang hồ dựa vào nhau trong giây phút lỡ làng. Trịnh Xuân Thanh và Người Buôn Gió đã lợi dụng nhau để đạt mục đích riêng một cách hợp lý, nếu chúng ta tin những gì Gió đã kể.
Trước hết chúng ta nói về Người Buôn Gió Bùi Thanh Hiếu. Anh là một nhà văn, nhà báo lề dân, không học hành gì nhưng không thể phủ nhận tài năng hơn người. Sống ở bên Đức, Gió càng chứng tỏ khả năng vẫy vùng của mình, và có thể nói khó kiếm được một người thứ hai giống như anh. Nhất là khả năng sáng tác hầu như vô tận giữa báo chí và văn chương. Đây cũng là nhược điểm của anh mà nhiều người đã phê bình và tôi đồng ý điều đó.
Nhưng cũng có nhiều người phê bình rằng anh đã bị Trịnh lợi dụng, nhưng không phải. Là một nhà báo bất kỳ nào mà có được một cơ hội Trời cho như Gió đang có với Trịnh thì không ai bỏ lỡ cả. Dù cách khai thác khác nhau như thế nào thì cuối cùng Gió vẫn là người có lợi nhiều nhất, dù nhiều người trong chúng ta không ưa cái kiểu khai thác đề tài như Gió đã làm. Nhưng biết thế nào được vì khai thác kiểu chương hồi văn chương lại là sở trường của Gió. Cũng như anh ta vốn là tay trùm về "thuyết âm mưu" mà dự đoán thường sai nhiều hơn đúng nhưng không thể không ghi nhận sự sắc bén ở trong đó. Và dù không có vụ Trịnh Xuân Thanh này thì anh vẫn là một cây viết chính trị hàng đầu hiện nay.
Không thể nói là Gió bị lợi dụng được. Đọc 15 bài viết của anh thì chúng ta thấy anh là người dẫn dắt và thao túng cuộc chơi. Ý kiến riêng của anh nhiều hơn tài liệu của Trịnh cung cấp. Tóm lại đừng lo cho Gió vì quan điểm anh ta lão luyện và nắm chắc hơn Trịnh Xuân Thanh, bởi Gió có thể bịa đặt ra Trịnh Xuân Thanh chứ Trịnh không thể tạo ra Gió được.
Còn về tay "đào thoát lịch sử" Trịnh Xuân Thanh thì tại sao lại chọn Gió chứ không phải các đài VOA, BBC, RFA....Các nhà báo lề dân của chúng ta đã phân tích nhiều rồi nhưng theo tôi thì chưa đủ. Chỉ có một khả năng là theo tính toán của Trịnh Thanh Xuân thì anh ta còn chừa lối về chứ không cắt đứt hẳn. Giao dịch với các báo đài nước ngoài thì coi như là kẻ phản bội không thể quay về. Nhưng với Người Buôn Gió thì khác. Mặc dù sự nổi tiếng của Gió rất lớn nhưng anh ta cũng chỉ là một tiếng nói lề dân mà chính quyền Hà Nội không thừa nhận. Có nghĩa là giao dịch với Gió là giao dịch chợ đen không chính thức và có thể xù bất cứ lúc nào. Và cái cách mù mờ giữa thực và ảo trong lối viết của Gió cũng khiến cho Trịnh có thể chối phắt nếu cần. Hơn nữa chưa hề có tấm ảnh chụp chung giữa hai người, Trịnh và Gió cũng như sự lên tiếng của Trịnh ủng hộ Gió trong các bài viết. Những việc làm quá dễ nhưng đến giờ này vẫn không có ngoài những giấy tờ tùy thân đã vô dụng được trao nhau "làm tin".
Trịnh Xuân Thanh chỉ là một quan chức bậc trung, chưa phải là UVTW Đảng thì làm sao có cách nói ngang hàng với Nguyễn Phú Trọng và biết được gì cơ mật được. Ông ta chỉ là viên chức hạng trung và được Gió nâng lên quá cao, vượt tầm khả năng và thành đối trọng một cách khiên cưỡng và không có thật với Nguyễn Phú Trọng. Nên những lời tố cáo TBT Nguyễn Phú Trọng của Trịnh cũng chỉ là những điều nhặt nhanh thu thập nơi hàng chợ và không đáng tin. Chưa kể những tài liệu tố cáo ông Trọng của ông Trịnh lại có nhiều cái giống như của Gió vẫn viết từ bấy lâu nay. Tóm lại thì sự kiện nổi cộm này cũng chỉ như một cơn bão trong cái cốc, mà người quậy nó lên lại chính là Người Buôn Gió với mục đính tốt đẹp mà tất cả chúng ta đều mong muốn. Và có lẽ cũng chỉ anh chàng này mới làm vụ việc đình đám lên như hiện nay.
Chúng ta cũng đừng tin quá vào ông Trịnh này. Ông ta cũng chỉ là muốn nâng cao vị thế chính trị của mình để có được qui chế tỵ nạn mà thôi. Các nhà báo thuộc thuyết âm mưu không nên dựng đứng về "hai thế lực đấu đá nhau"hay cao hơn là :"Trịnh Nguyễn phân tranh", khôi hài lắm.
Kết luận lại thì Trịnh chỉ là một công chức đào thoát vì lý do kinh tế. Còn về Người Buôn Gió thì hãy ủng hộ anh ta, cho dù anh ta có bịa đặt ra Trịnh hoặc một phần Trịnh thì những nỗ lực không nhỏ của anh ta đóng góp cho sự nghiệp chung cũng xứng đáng được trân trọng rồi.
Mai Tú Ân ( HNPD )
Bàn ra tán vào (0)
Các tin đã đăng
- "Có miệng như không" - by / Trần Văn Giang (ghi lại).
- 100 năm sau vẫn bồi hồi "Tôi đi học" - by Minh Tự / Trần Văn Giang (ghi lại).
- "Tiếng Anh chưa rành" - by Dzung Nguyen / Trần Văn Giang (ghi lại
- "Tiếng Anh chưa rành" - by Dzung Nguyen / Trần Văn Giang (ghi lại
- "Nỗi Khổ Của Người Hà Nội" - by Nguyễn Thị Thương / Trần Văn Giang (ghi lại)
Nhận định về cặp Trịnh Xuân Thanh và Người Buôn Gió - Mai Tú Ân
( HNPD )Trước hết phải khẳng định rằng đây là một cặp mèo mả gà đồng không hơn không kém. Hoặc là một cặp trai tứ chiếng, gái giang hồ dựa vào nhau trong giây phút lỡ làng.
( HNPD )Trước hết phải khẳng định rằng đây là một cặp mèo mả gà đồng không hơn không kém. Hoặc là một cặp trai tứ chiếng, gái giang hồ dựa vào nhau trong giây phút lỡ làng. Trịnh Xuân Thanh và Người Buôn Gió đã lợi dụng nhau để đạt mục đích riêng một cách hợp lý, nếu chúng ta tin những gì Gió đã kể.
Trước hết chúng ta nói về Người Buôn Gió Bùi Thanh Hiếu. Anh là một nhà văn, nhà báo lề dân, không học hành gì nhưng không thể phủ nhận tài năng hơn người. Sống ở bên Đức, Gió càng chứng tỏ khả năng vẫy vùng của mình, và có thể nói khó kiếm được một người thứ hai giống như anh. Nhất là khả năng sáng tác hầu như vô tận giữa báo chí và văn chương. Đây cũng là nhược điểm của anh mà nhiều người đã phê bình và tôi đồng ý điều đó.
Nhưng cũng có nhiều người phê bình rằng anh đã bị Trịnh lợi dụng, nhưng không phải. Là một nhà báo bất kỳ nào mà có được một cơ hội Trời cho như Gió đang có với Trịnh thì không ai bỏ lỡ cả. Dù cách khai thác khác nhau như thế nào thì cuối cùng Gió vẫn là người có lợi nhiều nhất, dù nhiều người trong chúng ta không ưa cái kiểu khai thác đề tài như Gió đã làm. Nhưng biết thế nào được vì khai thác kiểu chương hồi văn chương lại là sở trường của Gió. Cũng như anh ta vốn là tay trùm về "thuyết âm mưu" mà dự đoán thường sai nhiều hơn đúng nhưng không thể không ghi nhận sự sắc bén ở trong đó. Và dù không có vụ Trịnh Xuân Thanh này thì anh vẫn là một cây viết chính trị hàng đầu hiện nay.
Không thể nói là Gió bị lợi dụng được. Đọc 15 bài viết của anh thì chúng ta thấy anh là người dẫn dắt và thao túng cuộc chơi. Ý kiến riêng của anh nhiều hơn tài liệu của Trịnh cung cấp. Tóm lại đừng lo cho Gió vì quan điểm anh ta lão luyện và nắm chắc hơn Trịnh Xuân Thanh, bởi Gió có thể bịa đặt ra Trịnh Xuân Thanh chứ Trịnh không thể tạo ra Gió được.
Còn về tay "đào thoát lịch sử" Trịnh Xuân Thanh thì tại sao lại chọn Gió chứ không phải các đài VOA, BBC, RFA....Các nhà báo lề dân của chúng ta đã phân tích nhiều rồi nhưng theo tôi thì chưa đủ. Chỉ có một khả năng là theo tính toán của Trịnh Thanh Xuân thì anh ta còn chừa lối về chứ không cắt đứt hẳn. Giao dịch với các báo đài nước ngoài thì coi như là kẻ phản bội không thể quay về. Nhưng với Người Buôn Gió thì khác. Mặc dù sự nổi tiếng của Gió rất lớn nhưng anh ta cũng chỉ là một tiếng nói lề dân mà chính quyền Hà Nội không thừa nhận. Có nghĩa là giao dịch với Gió là giao dịch chợ đen không chính thức và có thể xù bất cứ lúc nào. Và cái cách mù mờ giữa thực và ảo trong lối viết của Gió cũng khiến cho Trịnh có thể chối phắt nếu cần. Hơn nữa chưa hề có tấm ảnh chụp chung giữa hai người, Trịnh và Gió cũng như sự lên tiếng của Trịnh ủng hộ Gió trong các bài viết. Những việc làm quá dễ nhưng đến giờ này vẫn không có ngoài những giấy tờ tùy thân đã vô dụng được trao nhau "làm tin".
Trịnh Xuân Thanh chỉ là một quan chức bậc trung, chưa phải là UVTW Đảng thì làm sao có cách nói ngang hàng với Nguyễn Phú Trọng và biết được gì cơ mật được. Ông ta chỉ là viên chức hạng trung và được Gió nâng lên quá cao, vượt tầm khả năng và thành đối trọng một cách khiên cưỡng và không có thật với Nguyễn Phú Trọng. Nên những lời tố cáo TBT Nguyễn Phú Trọng của Trịnh cũng chỉ là những điều nhặt nhanh thu thập nơi hàng chợ và không đáng tin. Chưa kể những tài liệu tố cáo ông Trọng của ông Trịnh lại có nhiều cái giống như của Gió vẫn viết từ bấy lâu nay. Tóm lại thì sự kiện nổi cộm này cũng chỉ như một cơn bão trong cái cốc, mà người quậy nó lên lại chính là Người Buôn Gió với mục đính tốt đẹp mà tất cả chúng ta đều mong muốn. Và có lẽ cũng chỉ anh chàng này mới làm vụ việc đình đám lên như hiện nay.
Chúng ta cũng đừng tin quá vào ông Trịnh này. Ông ta cũng chỉ là muốn nâng cao vị thế chính trị của mình để có được qui chế tỵ nạn mà thôi. Các nhà báo thuộc thuyết âm mưu không nên dựng đứng về "hai thế lực đấu đá nhau"hay cao hơn là :"Trịnh Nguyễn phân tranh", khôi hài lắm.
Kết luận lại thì Trịnh chỉ là một công chức đào thoát vì lý do kinh tế. Còn về Người Buôn Gió thì hãy ủng hộ anh ta, cho dù anh ta có bịa đặt ra Trịnh hoặc một phần Trịnh thì những nỗ lực không nhỏ của anh ta đóng góp cho sự nghiệp chung cũng xứng đáng được trân trọng rồi.
Mai Tú Ân ( HNPD )