Văn Học & Nghệ Thuật
BỨC TRANH XUÂN - CAO MỴ NHÂN
BỨC TRANH XUÂN - CAO MỴ NHÂN
Nhà văn chuyên viết chuyện ma hiện cư ngụ ở
thung lũng hoa vàng, phải nói thế cho có vẻ ma quái, chứ viết rõ ra
là ở San Jose thì văn minh, tiên tiến quá, ma tà quỷ mị làm sao được,
ông ta còn ký một bút hiệu, mà hễ tôi ghi rõ ràng thì chao ôi
quý vị nổi da gà luôn: Hồ Linh.
Hồ Linh là bạn từ thủa thiếu niên của tôi,
trong cái nhóm bạn văn thơ ... Chưa có tên tuổi gì thủa đầu tiên ấy, gồm
8 người: Lê Trung Hưng, Tùng Linh ( mất
) Vương Đức Lệ ( mất ), Kiều Thệ Thủy
(mất), Đinh Quốc Hùng, Đinh Quốc Dũng, sau đều là Không
Đoàn trưởng KQ / QLVNCH, một bạn mà tôi lỡ quên tên,
nhưng vì ông ta giống Fernandel nên chúng tôi kêu luôn là Fernandel
cho gọn, ông ta sau đi Hải quân, và người cuối
cùng là tôi.
Thế thì nhà văn viết chuyện ma
bỗng xuống thăm tôi: này Mỵ ơi, tôi thấy mùa xuân
này bạn mê hoa, thích bướm quá hả?
Tại sao nghĩ thế?
Tại sao gì, trong Thơ Văn bạn
toàn hoa với bướm. Nhưng điều đó
tốt chứ, người nào thích hoa
bướm thì lạc quan, yêu đời.
Ờ, tôi mê thích hoa bướm lắm,
vì trước nhất chúng có mầu sắc, kế tới chúng đẹp tự nhiên,
và sau cùng chúng đều mang những truyền thuyết,
thần thoại. ..
Nhiều truyền thuyết về hoa bướm lắm
à ?
Thì bạn cũng đã nghe rồi, nào forget
me not. " đừng quên tôi. ", nào bạch mẫu đơn, hồng
mẫu đơn. " nàng tiên bị đày xuống trần gian ", nào trạng
nguyên, nào hoa mộc lan ... nhiều lắm .
Còn bướm thì sao ?
Bướm thì Trang Sinh, Hồ Điệp đó.
Này bạn, bạn cũng công nhận tôi, Hồ
Linh, có tới trên hai chục truyện ma, với mười cuốn toàn tiểu thuyết, tuỳ
bút, lịch sử, dã sử vv. nhưng tôi có bao giờ chen chân vào cái
lane thơ của bạn đâu, bạn ơi làm gì thì làm một cái thôi, ôm
đồm sẽ bị chia tam, xẻ tứ ra, không biết sở trường của mình,
là khó tập trung, khó ...hay được.
Biết rồi, thì tôi vẫn làm thơ, đôi
khi sợ ...người ta không hiểu, tôi phải lan man vào những
giòng văn suôi cho tình ý nở hoa ấy mà.
Nghĩa là bạn viết cho ai đọc vậy?
Ông mới lạ, đã viết thì ai muốn đọc
cứ đọc, sao phải viết cho riêng ai đâu.
Thật à, có tin được không, nè,
truyện ma của tôi thì khác hoàn toàn, là người nào đọc cũng thấy nó ma ma.
Còn văn của bạn, sao nó "thật" quá, khiến tôi cứ moi móc
trong đầu xem bạn viết cho ai, vì ai mới ...kỳ chứ.
Cho tới giò này mà còn viết cho ai nữa
Như ông nói ở trên, là tôi đang mê hoa, thích bướm đó thôi.
Ừ thì cứ xem như người đó là hoa, là bướm,
vậy Mỵ ơi, bạn có nghe hai chữ " hồn hoa",
" hồn bướm. " bao giờ chưa ? Hồn bướm
mơ tiên của Khái Hưng thì đã thành tiểu thuyết rồi, hồn hoa thì nhạc
sĩ khiếm thị Nguyễn Đạt cũng đã có một bài ...
Tôi lặng thinh nghe nhà văn Hồ Linh
...hùng biện, ông ta vốn là một luật sư, tôi để tâm hồn tôi
bay bổng tới chân mây, ở đó chắc có nhiều hoa, nhiều bướm hơn nơi
này. ..và tôi tiếp tục đắm chìm vào cõi mênh mông hoa bướm
ở chân mây trước mặt .
Hồ Linh kinh ngạc khi chợt nhận
ra tôi đang mỉm cười với những đóa hoa mầu vàng anh quý giá,
trên hoa có một cánh bướm rực rỡ dừng bay ...
Cánh bướm như đang ca tụng
sắc hoa vàng kiêu hãnh trong nắng ấm mùa
xuân . .. Người đó chính là hoa bướm thực
ư. ?
Không phải, người đó cũng như tôi
thôi, nhưng hơn tôi một bậc, là trước thế giới bướm hoa,
người đó hiểu được cái hồn của hoa, của bướm ấy.
Bởi thế sự thăng hoa của tâm tư tình cảm
đã mở ra một khung trời, hoàn toàn tĩnh lặng, trong bức tranh
xuân chỉ toàn hoa với bướm cùng trái tim nồng nàn nhưng trầm
mặc của người hoạ sĩ hân hoan trước sắc mầu ...làm đẹp cho đời
...
CAO MỴ NHÂN (HNPD)
Bàn ra tán vào (0)
BỨC TRANH XUÂN - CAO MỴ NHÂN
BỨC TRANH XUÂN - CAO MỴ NHÂN
Nhà văn chuyên viết chuyện ma hiện cư ngụ ở
thung lũng hoa vàng, phải nói thế cho có vẻ ma quái, chứ viết rõ ra
là ở San Jose thì văn minh, tiên tiến quá, ma tà quỷ mị làm sao được,
ông ta còn ký một bút hiệu, mà hễ tôi ghi rõ ràng thì chao ôi
quý vị nổi da gà luôn: Hồ Linh.
Hồ Linh là bạn từ thủa thiếu niên của tôi,
trong cái nhóm bạn văn thơ ... Chưa có tên tuổi gì thủa đầu tiên ấy, gồm
8 người: Lê Trung Hưng, Tùng Linh ( mất
) Vương Đức Lệ ( mất ), Kiều Thệ Thủy
(mất), Đinh Quốc Hùng, Đinh Quốc Dũng, sau đều là Không
Đoàn trưởng KQ / QLVNCH, một bạn mà tôi lỡ quên tên,
nhưng vì ông ta giống Fernandel nên chúng tôi kêu luôn là Fernandel
cho gọn, ông ta sau đi Hải quân, và người cuối
cùng là tôi.
Thế thì nhà văn viết chuyện ma
bỗng xuống thăm tôi: này Mỵ ơi, tôi thấy mùa xuân
này bạn mê hoa, thích bướm quá hả?
Tại sao nghĩ thế?
Tại sao gì, trong Thơ Văn bạn
toàn hoa với bướm. Nhưng điều đó
tốt chứ, người nào thích hoa
bướm thì lạc quan, yêu đời.
Ờ, tôi mê thích hoa bướm lắm,
vì trước nhất chúng có mầu sắc, kế tới chúng đẹp tự nhiên,
và sau cùng chúng đều mang những truyền thuyết,
thần thoại. ..
Nhiều truyền thuyết về hoa bướm lắm
à ?
Thì bạn cũng đã nghe rồi, nào forget
me not. " đừng quên tôi. ", nào bạch mẫu đơn, hồng
mẫu đơn. " nàng tiên bị đày xuống trần gian ", nào trạng
nguyên, nào hoa mộc lan ... nhiều lắm .
Còn bướm thì sao ?
Bướm thì Trang Sinh, Hồ Điệp đó.
Này bạn, bạn cũng công nhận tôi, Hồ
Linh, có tới trên hai chục truyện ma, với mười cuốn toàn tiểu thuyết, tuỳ
bút, lịch sử, dã sử vv. nhưng tôi có bao giờ chen chân vào cái
lane thơ của bạn đâu, bạn ơi làm gì thì làm một cái thôi, ôm
đồm sẽ bị chia tam, xẻ tứ ra, không biết sở trường của mình,
là khó tập trung, khó ...hay được.
Biết rồi, thì tôi vẫn làm thơ, đôi
khi sợ ...người ta không hiểu, tôi phải lan man vào những
giòng văn suôi cho tình ý nở hoa ấy mà.
Nghĩa là bạn viết cho ai đọc vậy?
Ông mới lạ, đã viết thì ai muốn đọc
cứ đọc, sao phải viết cho riêng ai đâu.
Thật à, có tin được không, nè,
truyện ma của tôi thì khác hoàn toàn, là người nào đọc cũng thấy nó ma ma.
Còn văn của bạn, sao nó "thật" quá, khiến tôi cứ moi móc
trong đầu xem bạn viết cho ai, vì ai mới ...kỳ chứ.
Cho tới giò này mà còn viết cho ai nữa
Như ông nói ở trên, là tôi đang mê hoa, thích bướm đó thôi.
Ừ thì cứ xem như người đó là hoa, là bướm,
vậy Mỵ ơi, bạn có nghe hai chữ " hồn hoa",
" hồn bướm. " bao giờ chưa ? Hồn bướm
mơ tiên của Khái Hưng thì đã thành tiểu thuyết rồi, hồn hoa thì nhạc
sĩ khiếm thị Nguyễn Đạt cũng đã có một bài ...
Tôi lặng thinh nghe nhà văn Hồ Linh
...hùng biện, ông ta vốn là một luật sư, tôi để tâm hồn tôi
bay bổng tới chân mây, ở đó chắc có nhiều hoa, nhiều bướm hơn nơi
này. ..và tôi tiếp tục đắm chìm vào cõi mênh mông hoa bướm
ở chân mây trước mặt .
Hồ Linh kinh ngạc khi chợt nhận
ra tôi đang mỉm cười với những đóa hoa mầu vàng anh quý giá,
trên hoa có một cánh bướm rực rỡ dừng bay ...
Cánh bướm như đang ca tụng
sắc hoa vàng kiêu hãnh trong nắng ấm mùa
xuân . .. Người đó chính là hoa bướm thực
ư. ?
Không phải, người đó cũng như tôi
thôi, nhưng hơn tôi một bậc, là trước thế giới bướm hoa,
người đó hiểu được cái hồn của hoa, của bướm ấy.
Bởi thế sự thăng hoa của tâm tư tình cảm
đã mở ra một khung trời, hoàn toàn tĩnh lặng, trong bức tranh
xuân chỉ toàn hoa với bướm cùng trái tim nồng nàn nhưng trầm
mặc của người hoạ sĩ hân hoan trước sắc mầu ...làm đẹp cho đời
...
CAO MỴ NHÂN (HNPD)