Sức khỏe và đời sống
Bài thuốc thần kỳ cứu sống nhiều người bị chó cắn đã phát dại ( cho cả người bị chó dại Vẹm cắn? )
Nhiều người bị chó dại cắn đã sủi bọt mép, co giật, có người đã rên rỉ, cào cấu nhưng sau khi được uống thuốc thì chắc chắn khỏi. Nặng thì 1 tuần, còn nhẹ thì vài tiếng đồng hồ.
Nhiều người bị chó dại cắn đã sủi bọt mép, co giật, có người đã rên rỉ,
cào cấu nhưng sau khi được uống thuốc thì chắc chắn khỏi. Nặng thì 1
tuần, còn nhẹ thì vài tiếng đồng hồ.
Lá mãng cầu xiêm – một trong 10 vị của bài thuốc chữa bệnh chó dại cắn. |
Hơn 10 năm trong nghề là chừng ấy thời gian vị lương y này đã đem y đức
của mình giúp biết bao bệnh nhân bị chó dại cắn khỏi bệnh. Hầu hết, họ,
người bị chó dại cắn, tìm đến không chỉ ở tiếng tăm của ông với bài
thuốc gia truyền “có một không ai” mà trên hết là tấm lòng, sự chu đáo,
ân cần và cái nghĩa tình của một người thầy thuốc. Ông là lương y Lê Văn
Sơn (SN 1965, ngụ tại thôn Thủy Tú 1, xã Vĩnh Tú, huyện Vĩnh Linh, tỉnh
Quảng Trị).
Theo lời đồn đại của người dân trong vùng, chúng tôi đã không quản ngại
đường sá tìm về diện kiến vị lương y “thần thông quản đại” có tấm lòng
bồ tát này. Vì là “bệnh viên” tại gia nên chỉ hoạt động vào buổi trưa và
tối, còn lại thời gian với chức vụ Chủ tịch Hội Nông dân xã nên ông
dành cho những người nông dân ngoài đồng ruộng.
Hôm chúng tôi đến rất đông người bị chó dại cắn, nhưng họ không hề nao
núng vì họ tin vào tài năng chữa bệnh của ông Sơn. Gặp chúng tôi, vẫn
với nét mặt điềm tĩnh, ông Sơn rót nước mời khách rồi bắt đầu thăm khám
cho bệnh nhân.
Bài thuốc thần kỳ
Lật cuốn sổ ghi chép bệnh nhân đến thăm khám dày cộm, ông Sơn không sao
đếm được mình đã cứu chữa cho biết bao con người bị chó dại cắn. Bài
thuốc chữa bệnh chó dại cắn và tên tuổi của lương y Lê Văn Sơn đã nức
tiếng khắp trong và ngoài tỉnh. Có nhiều người bệnh từ Hà Nội, Bắc
Giang, Cà Mau, Vũng Tàu… cũng tìm đến nhờ ông cứu giúp.
“Nhiều người đến đây đã sủi bọt mép, co giật, có người đã rên rỉ, cào
cấu nhưng sau khi được uống thuốc thì chắc chắn khỏi. Nặng thì có thể
một tuần, còn nhẹ thì vài tiếng đồng hồ sau là khỏi bệnh, nhưng tốt nhất
nếu người đã phát dại thì nên ở nhà vì người phát dại rất sợ gió, ánh
sáng. Vì thế, có thể nhờ người thân đến mang thuốc về nhà uống” – ông Sơn bộc bạch.
Kể về cơ duyên đến với nghề này, ông Sơn cho biết, gia đình ông vốn có
nghề thuốc đã lâu, ông là đời thứ năm được thừa hưởng bài thuốc quý này.
Trước đó bốn đời, có người đàn ông người Trung Quốc trong lúc chạy loạn
đã lạc vào nhà cụ tổ và được cụ cưu mang trong suốt 10 năm.
Đến thời Pháp thuộc, người đàn ông ấy bỏ đi rồi không ai rõ tung tích ra
sao. Trong thời gian ở nhờ, người ấy đã truyền lại một vài bài thuốc
quý giúp chữa trị các bệnh thông thường, trong đó có cách chữa chó dại
cắn. Nhà có sáu anh em nhưng chỉ mình ông Sơn được truyền lại bài thuốc
quý. Đến năm 1987 cha ông mới quyết định cho ông theo chân lên rừng đi
kiếm cây thuốc và học cách pha chế thuốc chữa bệnh chó dại cắn. Cứ thế,
ông Sơn đã mất 7 năm học nghề mới được cha cho ra nghề.
Càng về trưa trưa, căn nhà cấp bốn nhỏ hẹp của ông Sơn càng lúc càng
đông. Trong đó có chị Đỗ Thị Tuyết Nhung (40 tuổi) lặn lội bắt xe khách
vượt hàng trăm cây số đưa con trai mình đã Trần Đỗ Minh Hiếu (10 tuổi)
từ tỉnh Đồng Nai ra nhà ông Sơn để chữa trị cho con. Chị Nhung cho hay,
trên đường đi học về, con trai chị bị chó dại cắn ở chân phải.
Người thân trong gia đình lo lắng bảo chị đưa con đi tiêm vắc xin nhưng
chị sợ vắc xin sẽ gây những biến chứng, hại đến cơ thể của con mình nên
không đưa đi viện. Trước đó, chị cũng bị chó dại cắn và được ông Sơn
chữa khỏi, vì vậy nên quyết định đưa con mình ra nương nhờ ông Sơn chứ
không dám tiêm vắc xin vì tiêm vắc xin ngừa chó dại rất có hại cho sức
khỏe con tôi về sau.
Ông Sơn chữa bệnh cho một người bị chó dại cắn. |
Vừa trò chuyện với chị Nhung xong, chúng tôi giật mình khi thấy một
người thanh niên lực lưỡng nhưng gương mặt nhợt nhạt, bọt mép chải dài,
quằn quại trong đau đớn đang được người nhà dìu xuống từ chiếc xe tắc
xi. Vừa thở gấp, người thanh niên chỉ thì thào “cứu tui với bác Sơn
ơi!”. Một lát sau, anh cho biết họ tên là Hoàng Quý Minh (28 tuổi, trú
huyện Phong Điền, Thừa Thiên Huế) bị chó dại cắn nhưng để lâu ngày không
chữa trị, đến lúc vào bệnh viện thì đã quá muộn nên bác sĩ bó tay. May
mắn nghe bà con mách tiếng nên đã được người nhà đưa đến ông Sơn nhờ cứu
giúp.
Chưa kịp nghỉ ngơi, một cháu bé học lớp 2 ở huyện Đakrông (Quảng Trị)
được cha mẹ mình chở đến nhà ông Sơn nhờ ông thăm khám. Nhìn đứa trẻ với
ánh mắt trìu mến, ông Sơn nói nhỏ, yên tâm để ông khám cho. Nói rồi ông
lấy trong tủ thuốc ra một nắm lá thuốc, dán sau gáy cháu nhỏ. Sau 10
phút, ông gỡ nắm lá thuốc ra và gọi cháu bé ra ngoài ánh sáng mặt trời
để khám bệnh. Thật kì lạ, không hề nhìn vào vết thương của cháu nhỏ vì
cháu mặc quần dài nhưng ông Sơn chuẩn đoán đúng 100%: “Vết thương nhẹ,
chỉ sợt ngoài da nhưng có chảy máu. Chó này là chó lành nên không bị
dại”.
Cũng là cốc thuốc màu sẫm nhưng theo ông Sơn, loại thuốc này dùng để
phòng ngừa, uống nó rồi thì trong vòng 10 tháng, dù có chó dại cắn cũng
không sao. Còn về việc đắp lá thuốc sau gáy để thăm bệnh, theo ông Sơn
đó là cách thử độc để nhận biết vết cắn là của chó dại hay chó lành. Ông
Sơn tiết lộ, sau khi tháo thuốc ra, nếu trên da xuất hiện các tia tím,
đỏ, hồng chứng tỏ người bệnh đã bị nhiễm độc, nhìn vào đó cũng cho thấy
vết cắn có hình dáng ra sao, sâu cạn thế nào và xác định độ nặng nhẹ của
bệnh nhân để đưa ra liều lượng chữa trị phù hợp. Nhưng để học được
“tuyệt kỉ” thử độc này, ông Sơn đã mất thời gian khá dài.
Có một kỷ niệm mà luôn ám ảnh trong trí nhớ của ông Sơn suốt hai mươi
năm qua, ông chỉ nuối tiếc một ca bệnh đã tìm đến tay ông nhưng vì quá
muộn. “Tôi còn nhớ lúc anh thanh niên ở tỉnh Kon Tum đó tới thì đã không
ăn uống gì được, gan đã bị lầy, và sắp chết. Dù tôi cố gắng bao nhiêu
thì anh ta cũng không thể qua khỏi. Giá như anh ta đến sớm hơn chút nữa
thì… ” – ông Sơn trầm buồn.
Nhiều người đã nói về ông như vậy bởi cái tâm, cái tình ông dành cho những bệnh nhân. Ngần ấy năm chữa bệnh cứu người trong cơn thập tử nhất sinh nhưng ông Sơn chưa bao giờ nghỉ đến chuyện danh lợi cho mình. Đó cũng là lời răn dạy mà tổ tiên ông truyền lại “cấm lợi dụng việc làm thuốc chữa bệnh để làm tiền. Làm thầy thuốc là để giúp thiên hạ khỏi nguy nan”.
(Sức Khỏe)
Bài thuốc thần kỳ cứu sống nhiều người bị chó cắn đã phát dại ( cho cả người bị chó dại Vẹm cắn? )
Nhiều người bị chó dại cắn đã sủi bọt mép, co giật, có người đã rên rỉ, cào cấu nhưng sau khi được uống thuốc thì chắc chắn khỏi. Nặng thì 1 tuần, còn nhẹ thì vài tiếng đồng hồ.
Nhiều người bị chó dại cắn đã sủi bọt mép, co giật, có người đã rên rỉ,
cào cấu nhưng sau khi được uống thuốc thì chắc chắn khỏi. Nặng thì 1
tuần, còn nhẹ thì vài tiếng đồng hồ.
Lá mãng cầu xiêm – một trong 10 vị của bài thuốc chữa bệnh chó dại cắn. |
Hơn 10 năm trong nghề là chừng ấy thời gian vị lương y này đã đem y đức
của mình giúp biết bao bệnh nhân bị chó dại cắn khỏi bệnh. Hầu hết, họ,
người bị chó dại cắn, tìm đến không chỉ ở tiếng tăm của ông với bài
thuốc gia truyền “có một không ai” mà trên hết là tấm lòng, sự chu đáo,
ân cần và cái nghĩa tình của một người thầy thuốc. Ông là lương y Lê Văn
Sơn (SN 1965, ngụ tại thôn Thủy Tú 1, xã Vĩnh Tú, huyện Vĩnh Linh, tỉnh
Quảng Trị).
Theo lời đồn đại của người dân trong vùng, chúng tôi đã không quản ngại
đường sá tìm về diện kiến vị lương y “thần thông quản đại” có tấm lòng
bồ tát này. Vì là “bệnh viên” tại gia nên chỉ hoạt động vào buổi trưa và
tối, còn lại thời gian với chức vụ Chủ tịch Hội Nông dân xã nên ông
dành cho những người nông dân ngoài đồng ruộng.
Hôm chúng tôi đến rất đông người bị chó dại cắn, nhưng họ không hề nao
núng vì họ tin vào tài năng chữa bệnh của ông Sơn. Gặp chúng tôi, vẫn
với nét mặt điềm tĩnh, ông Sơn rót nước mời khách rồi bắt đầu thăm khám
cho bệnh nhân.
Bài thuốc thần kỳ
Lật cuốn sổ ghi chép bệnh nhân đến thăm khám dày cộm, ông Sơn không sao
đếm được mình đã cứu chữa cho biết bao con người bị chó dại cắn. Bài
thuốc chữa bệnh chó dại cắn và tên tuổi của lương y Lê Văn Sơn đã nức
tiếng khắp trong và ngoài tỉnh. Có nhiều người bệnh từ Hà Nội, Bắc
Giang, Cà Mau, Vũng Tàu… cũng tìm đến nhờ ông cứu giúp.
“Nhiều người đến đây đã sủi bọt mép, co giật, có người đã rên rỉ, cào
cấu nhưng sau khi được uống thuốc thì chắc chắn khỏi. Nặng thì có thể
một tuần, còn nhẹ thì vài tiếng đồng hồ sau là khỏi bệnh, nhưng tốt nhất
nếu người đã phát dại thì nên ở nhà vì người phát dại rất sợ gió, ánh
sáng. Vì thế, có thể nhờ người thân đến mang thuốc về nhà uống” – ông Sơn bộc bạch.
Kể về cơ duyên đến với nghề này, ông Sơn cho biết, gia đình ông vốn có
nghề thuốc đã lâu, ông là đời thứ năm được thừa hưởng bài thuốc quý này.
Trước đó bốn đời, có người đàn ông người Trung Quốc trong lúc chạy loạn
đã lạc vào nhà cụ tổ và được cụ cưu mang trong suốt 10 năm.
Đến thời Pháp thuộc, người đàn ông ấy bỏ đi rồi không ai rõ tung tích ra
sao. Trong thời gian ở nhờ, người ấy đã truyền lại một vài bài thuốc
quý giúp chữa trị các bệnh thông thường, trong đó có cách chữa chó dại
cắn. Nhà có sáu anh em nhưng chỉ mình ông Sơn được truyền lại bài thuốc
quý. Đến năm 1987 cha ông mới quyết định cho ông theo chân lên rừng đi
kiếm cây thuốc và học cách pha chế thuốc chữa bệnh chó dại cắn. Cứ thế,
ông Sơn đã mất 7 năm học nghề mới được cha cho ra nghề.
Càng về trưa trưa, căn nhà cấp bốn nhỏ hẹp của ông Sơn càng lúc càng
đông. Trong đó có chị Đỗ Thị Tuyết Nhung (40 tuổi) lặn lội bắt xe khách
vượt hàng trăm cây số đưa con trai mình đã Trần Đỗ Minh Hiếu (10 tuổi)
từ tỉnh Đồng Nai ra nhà ông Sơn để chữa trị cho con. Chị Nhung cho hay,
trên đường đi học về, con trai chị bị chó dại cắn ở chân phải.
Người thân trong gia đình lo lắng bảo chị đưa con đi tiêm vắc xin nhưng
chị sợ vắc xin sẽ gây những biến chứng, hại đến cơ thể của con mình nên
không đưa đi viện. Trước đó, chị cũng bị chó dại cắn và được ông Sơn
chữa khỏi, vì vậy nên quyết định đưa con mình ra nương nhờ ông Sơn chứ
không dám tiêm vắc xin vì tiêm vắc xin ngừa chó dại rất có hại cho sức
khỏe con tôi về sau.
Ông Sơn chữa bệnh cho một người bị chó dại cắn. |
Vừa trò chuyện với chị Nhung xong, chúng tôi giật mình khi thấy một
người thanh niên lực lưỡng nhưng gương mặt nhợt nhạt, bọt mép chải dài,
quằn quại trong đau đớn đang được người nhà dìu xuống từ chiếc xe tắc
xi. Vừa thở gấp, người thanh niên chỉ thì thào “cứu tui với bác Sơn
ơi!”. Một lát sau, anh cho biết họ tên là Hoàng Quý Minh (28 tuổi, trú
huyện Phong Điền, Thừa Thiên Huế) bị chó dại cắn nhưng để lâu ngày không
chữa trị, đến lúc vào bệnh viện thì đã quá muộn nên bác sĩ bó tay. May
mắn nghe bà con mách tiếng nên đã được người nhà đưa đến ông Sơn nhờ cứu
giúp.
Chưa kịp nghỉ ngơi, một cháu bé học lớp 2 ở huyện Đakrông (Quảng Trị)
được cha mẹ mình chở đến nhà ông Sơn nhờ ông thăm khám. Nhìn đứa trẻ với
ánh mắt trìu mến, ông Sơn nói nhỏ, yên tâm để ông khám cho. Nói rồi ông
lấy trong tủ thuốc ra một nắm lá thuốc, dán sau gáy cháu nhỏ. Sau 10
phút, ông gỡ nắm lá thuốc ra và gọi cháu bé ra ngoài ánh sáng mặt trời
để khám bệnh. Thật kì lạ, không hề nhìn vào vết thương của cháu nhỏ vì
cháu mặc quần dài nhưng ông Sơn chuẩn đoán đúng 100%: “Vết thương nhẹ,
chỉ sợt ngoài da nhưng có chảy máu. Chó này là chó lành nên không bị
dại”.
Cũng là cốc thuốc màu sẫm nhưng theo ông Sơn, loại thuốc này dùng để
phòng ngừa, uống nó rồi thì trong vòng 10 tháng, dù có chó dại cắn cũng
không sao. Còn về việc đắp lá thuốc sau gáy để thăm bệnh, theo ông Sơn
đó là cách thử độc để nhận biết vết cắn là của chó dại hay chó lành. Ông
Sơn tiết lộ, sau khi tháo thuốc ra, nếu trên da xuất hiện các tia tím,
đỏ, hồng chứng tỏ người bệnh đã bị nhiễm độc, nhìn vào đó cũng cho thấy
vết cắn có hình dáng ra sao, sâu cạn thế nào và xác định độ nặng nhẹ của
bệnh nhân để đưa ra liều lượng chữa trị phù hợp. Nhưng để học được
“tuyệt kỉ” thử độc này, ông Sơn đã mất thời gian khá dài.
Có một kỷ niệm mà luôn ám ảnh trong trí nhớ của ông Sơn suốt hai mươi
năm qua, ông chỉ nuối tiếc một ca bệnh đã tìm đến tay ông nhưng vì quá
muộn. “Tôi còn nhớ lúc anh thanh niên ở tỉnh Kon Tum đó tới thì đã không
ăn uống gì được, gan đã bị lầy, và sắp chết. Dù tôi cố gắng bao nhiêu
thì anh ta cũng không thể qua khỏi. Giá như anh ta đến sớm hơn chút nữa
thì… ” – ông Sơn trầm buồn.
Nhiều người đã nói về ông như vậy bởi cái tâm, cái tình ông dành cho những bệnh nhân. Ngần ấy năm chữa bệnh cứu người trong cơn thập tử nhất sinh nhưng ông Sơn chưa bao giờ nghỉ đến chuyện danh lợi cho mình. Đó cũng là lời răn dạy mà tổ tiên ông truyền lại “cấm lợi dụng việc làm thuốc chữa bệnh để làm tiền. Làm thầy thuốc là để giúp thiên hạ khỏi nguy nan”.
(Sức Khỏe)