Xe cán chó
CƯỜI CHÚT CHƠI - ĐẶC KHU
"Dạ em làm nghề cho thuê đặc khu!"
Một cô gái bị bắt vào đồn công an. Đến lúc khai lý lịch, công an hỏi:
"Tên gì?"
"Dạ, Lê Thị Kim Ngân!"
Tên công an nhìn cô gái với vẻ nghi ngờ:
"Có đúng tên cô là Kim Ngân không?"
Cô gái cười toe:
"Chời ơi! Anh công an này thiệt ngộ ghê. Tên em mà em hổng biết sao?"
Tên công an khoác tay:
"Làm nghề gì?"
"Dạ em làm nghề cho thuê đặc khu!"
Tên công an lại ngước lên nhìn cô gái với vẻ bực dọc:
"Có cái nghề đ… gì là nghề cho thuê đặc khu"
Cô gái lại cười:
"Chời ơi! Anh công an này thiệt ngộ ghê. Nghề cho thuê đặc khu tức là nghề cho thuê đặc khu, chứ sao lại nói nghề “đ… gì”; nghề này ở VN có tới mấy triệu người làm, anh hổng biết thiệt sao?"
Tên công an nổi giận quát:
"Ở đây không phải là chỗ cho cô đùa cợt nhá"
Cô gái vẫn cười:
"Chời ơi! Anh công an này thiệt ngộ ghê! Em nói chuyện nghiêm túc, đàng hoàng chứ đùa hồi nào?"
Tên công an nén giận, hỏi:
"Vậy nghề cho thuê đặc khu là làm những gì?"
"Dạ trời sanh ra em có cái miếng ruộng tam giác nhỏ nhỏ, ngày xưa bọn quan lại Tàu gọi là "An Nam nhất thốn thổ", còn ngày nay em gọi là đặc khu; bọn quan lại Tàu ngày xưa và bọn đàn ông Tàu ngày nay rất thèm cái đặc khu của em nên em mang nó ra cho bọn đàn ông Tàu thuê 99 giây; nói như bà chủ tịch Kim Ngân là bọn Tàu bỏ một cái đầu cha nó vào cái đặc khu của em thì em thu về một triệu tiền Hồ mua gạo"
Tên công an chận ngang, gắt:
"Té ra là nghề bán trôn! Bán trôn thì nói bán trôn, còn bày đặt chơi chữ "cho thuê đặc khu".
Cô gái cười toe:
"Chời ơi! Anh công an này thiệt ngộ ghê. Đó là em học theo đúng chính sách của nhà nước. Anh hổng nhớ hôm 10 tháng 6, toàn dân đi biểu tình chống lại việc nhà nước bán đất cho Tàu; nhưng nhà nước hổng chịu, nói đó là “cho thuê đặc khu”, chứ không phải bán đất; sau 99 năm, hết hạn cho thuê, Tàu trả đất lại thì đất vẫn là của VN chứ bán chỗ nào và bắt người biểu tình nhốt vì tội nói xấu nhà nước.
Em nói em “cho thuê đặc khu” nhưng anh hổng chịu, nói là em bán trôn. Bán đâu mà bán. Em cho thuê 99 giây, hết 99 giây, Tàu nó trả tiền xong, rút cái cái... đầu cha nó ra khỏi đặc khu thì cái đặc khu vẫn còn nguyên vẹn của em, bán đâu mà bán? Anh mà còn nói xấu em là em thưa anh ra toà án đó".
Tên công an đập bàn quát:
"Địt mẹ! Cô ra khỏi đây ngay. Ra ngay!"
Cô gái cười, vừa quay lưng bước ra ngoài vừa nói:
"Chời ơi! Anh làm gì dữ vậy? Từ từ em sẽ... ra mà!"
Ngu thì cho chết
Anh nọ đang đi trên vỉa hè, vừa định bước chân xuống để băng qua đường, anh ta nghe thấy một giọng nói vang lên trong đầu:
- Cẩn thận đừng bước xuống.
Anh ta rút chân về, một chiếc xe vụt chạy qua. Hú hồn, định nói cám ơn nhưng anh ta nhìn quanh, không thấy ai. Bẳng đi ít ngày, hôm đó cũng đang đi trên vỉa hè, anh ta lại nghe thấy giọng nói hôm trước:
- Cẩn thận, đứng lại.
Anh ta đứng lại và thấy cái chậu hoa rơi ngay trước mặt.
Anh ta quay qua lại, vẫn không thấy ai, liền cất giọng:
- Ai đó, ai cứu tôi đó.
Có tiếng trả lời:
- Ta đây. Ta là thần hộ mệnh của anh đây.
Anh chàng nghe thế bèn to tiếng:
- Có thiệt ông là thần hộ mệnh tôi?
- Đúng!
- Vậy chứ khi tôi đi ký giấy hôn thú, ông ở đâu?
Thần hộ mệnh:
"Những tai nạn trên đây, ta cứu ngươi vì ngươi không biết nó sẽ xảy ra cho ngươi. Còn lúc ngươi lấy vợ, ngươi đã biết mà ngươi cứ lấy, ngu thì cho chết đáng đời, còn kêu ca gì nữa?
Thấy hàng ngày
Một hôm cô vợ đứng ngắm nghía hồi lâu trước gương rồi bật khóc:
"Em đã già đã xấu như này rồi sao?"
Anh chồng ngồi cạnh an ủi:
"Thỉnh thoảng em mới soi gương một lần đã thương tâm thế này rồi, ngày nào anh cũng nhìn thấy em chả nhẽ anh phải khóc cạn nước mắt sao?"
Xem tranh
Hai vợ chồng đi coi triển lãm hội hoạ. Anh chồng cứ đứng đực trước một bức hoạ thiếu nữ khoả thân chỉ có vài chiếc lá che đi bộ phận kín. Cô vợ bực bội hỏi:
"Anh định chờ mùa thu đến mới chịu cất bước hả?"
Anh chồng thật thà đáp:
"Chỉ cần một cơn gió là đủ."
Nỗi khổ hàng ngày
Một hôm cô vợ đứng ngắm nghía hồi lâu trước gương rồi bật khóc:
"Em đã già đã xấu như này rồi sao?"
Anh chồng ngồi cạnh an ủi:
"Thỉnh thoảng em mới soi gương một lần đã thương tâm thế này rồi, ngày nào anh cũng nhìn thấy em chả nhẽ anh phải khóc cạn nước mắt sao?"
CHIM CÓ Ê KHÔNG?
Một chị nhà quê nọ vào Ủy ban Xã tại Việt Nam xã… nghĩa làm thủ tục “đăng ký” (sic) kết hôn. Chị cán bộ hộ tịch của xã hỏi:
- Lấy chồng lần đầu hả?
Chị nhà quê trả lời:
- Dạ, lần đầu.
Chị cán bộ hỏi:
- Tên gì? Ở với nhau từ bao giờ?
Chị nhà quê:
- Dạ, Nguyễn Thị Chim, mới ở với nhau tối hôm qua.
Chị cán bộ:
- Mới ở với nhau tối hôm qua à? Chim có ê không?
Chị nhà quê tưởng “đồng chí cán bộ gái” hỏi chuyện “ở với nhau tối hôm qua” là “làm chuyện vợ chồng” nên đỏ mặt, ấp a ấp úng không trả lời. Chị cán bộ bực mình, gằn giọng:
- Tôi hỏi chị chim có ê không?
Chị nhà quê thẹn thùng thỏ thẻ:
- Dạ lúc đầu cũng hơi ê... ê ... nhưng lúc sau thì …
Nghe tới đây, chị cán bộ bực tức quát lên:
- Tôi hỏi tên chị, chữ Chim có chữ ê hay không có chữ ê? Mắc mớ gì đến “lúc đầu” với “lúc sau”. Vớ vẩn!
GIA BẢO.
Vụ chia tay của Lạc Long Quân và Âu Cơ là vụ ly hôn đầu tiên ở VN. Vụ này nguyên do cũng tại dùng hàng Tàu. Để ngừa thai, Lạc Long Quân muốn dùng bao cao su của Mỹ nhưng Âu Cơ là đàn bà hay tiếc tiền, bèn lén chồng đi mua bao của Tàu. Kết quả đẻ luôn 100 đứa con!
Lạc Long Quân bèn đặt nick name cho đám con là Gia Bảo 1, Gia Bảo 2... cho đến Gia Bảo 100.
Đông con quá nuôi hổng nổi, nên hai người thường xuyên cắn đắng nhau, cuối cùng phải chia tay nhau lên rừng, xuống biển.
Lúc chia tay Âu Cơ khóc thút thít, hỏi:
- Chàng đặt nickname đám con là Gia Bảo có nghĩa là "bảo vật trong gia đình" vậy sao thiếp đẻ cho chàng 100 bảo vật mà chàng cứ gây gổ với thiếp?
Lạc Long Quân buồn rầu thở dài:
- Nàng đã hiểu lầm ý ta rồi! Bảo vật gì 100 cái tàu há mồm này! Gia bảo là…“bao giả”, ta nói lái đó nàng ơi.
T Le chuyen
Bàn ra tán vào (0)
Các tin đã đăng
- Văn Công Hùng - Ghi chép ngày 07.10.2024
- Hoàng gia Anh bị tố dùng Meghan 'chuyển hướng' dư luận
- Giả vờ làm kẻ sát nhân để nhờ cảnh sát dọn tuyết trước nhà
- Hé lộ danh sách dự kiến phân công nhiệm vụ lãnh đạo cấp cao Việt Cộng
- Trọng và Phúc được bầu lại, tiếp tục lãnh đạo Đảng Vem ( Mặt Vẹm nào cũng là " Mặt Bác Hồ " )
CƯỜI CHÚT CHƠI - ĐẶC KHU
"Dạ em làm nghề cho thuê đặc khu!"
Một cô gái bị bắt vào đồn công an. Đến lúc khai lý lịch, công an hỏi:
"Tên gì?"
"Dạ, Lê Thị Kim Ngân!"
Tên công an nhìn cô gái với vẻ nghi ngờ:
"Có đúng tên cô là Kim Ngân không?"
Cô gái cười toe:
"Chời ơi! Anh công an này thiệt ngộ ghê. Tên em mà em hổng biết sao?"
Tên công an khoác tay:
"Làm nghề gì?"
"Dạ em làm nghề cho thuê đặc khu!"
Tên công an lại ngước lên nhìn cô gái với vẻ bực dọc:
"Có cái nghề đ… gì là nghề cho thuê đặc khu"
Cô gái lại cười:
"Chời ơi! Anh công an này thiệt ngộ ghê. Nghề cho thuê đặc khu tức là nghề cho thuê đặc khu, chứ sao lại nói nghề “đ… gì”; nghề này ở VN có tới mấy triệu người làm, anh hổng biết thiệt sao?"
Tên công an nổi giận quát:
"Ở đây không phải là chỗ cho cô đùa cợt nhá"
Cô gái vẫn cười:
"Chời ơi! Anh công an này thiệt ngộ ghê! Em nói chuyện nghiêm túc, đàng hoàng chứ đùa hồi nào?"
Tên công an nén giận, hỏi:
"Vậy nghề cho thuê đặc khu là làm những gì?"
"Dạ trời sanh ra em có cái miếng ruộng tam giác nhỏ nhỏ, ngày xưa bọn quan lại Tàu gọi là "An Nam nhất thốn thổ", còn ngày nay em gọi là đặc khu; bọn quan lại Tàu ngày xưa và bọn đàn ông Tàu ngày nay rất thèm cái đặc khu của em nên em mang nó ra cho bọn đàn ông Tàu thuê 99 giây; nói như bà chủ tịch Kim Ngân là bọn Tàu bỏ một cái đầu cha nó vào cái đặc khu của em thì em thu về một triệu tiền Hồ mua gạo"
Tên công an chận ngang, gắt:
"Té ra là nghề bán trôn! Bán trôn thì nói bán trôn, còn bày đặt chơi chữ "cho thuê đặc khu".
Cô gái cười toe:
"Chời ơi! Anh công an này thiệt ngộ ghê. Đó là em học theo đúng chính sách của nhà nước. Anh hổng nhớ hôm 10 tháng 6, toàn dân đi biểu tình chống lại việc nhà nước bán đất cho Tàu; nhưng nhà nước hổng chịu, nói đó là “cho thuê đặc khu”, chứ không phải bán đất; sau 99 năm, hết hạn cho thuê, Tàu trả đất lại thì đất vẫn là của VN chứ bán chỗ nào và bắt người biểu tình nhốt vì tội nói xấu nhà nước.
Em nói em “cho thuê đặc khu” nhưng anh hổng chịu, nói là em bán trôn. Bán đâu mà bán. Em cho thuê 99 giây, hết 99 giây, Tàu nó trả tiền xong, rút cái cái... đầu cha nó ra khỏi đặc khu thì cái đặc khu vẫn còn nguyên vẹn của em, bán đâu mà bán? Anh mà còn nói xấu em là em thưa anh ra toà án đó".
Tên công an đập bàn quát:
"Địt mẹ! Cô ra khỏi đây ngay. Ra ngay!"
Cô gái cười, vừa quay lưng bước ra ngoài vừa nói:
"Chời ơi! Anh làm gì dữ vậy? Từ từ em sẽ... ra mà!"
Ngu thì cho chết
Anh nọ đang đi trên vỉa hè, vừa định bước chân xuống để băng qua đường, anh ta nghe thấy một giọng nói vang lên trong đầu:
- Cẩn thận đừng bước xuống.
Anh ta rút chân về, một chiếc xe vụt chạy qua. Hú hồn, định nói cám ơn nhưng anh ta nhìn quanh, không thấy ai. Bẳng đi ít ngày, hôm đó cũng đang đi trên vỉa hè, anh ta lại nghe thấy giọng nói hôm trước:
- Cẩn thận, đứng lại.
Anh ta đứng lại và thấy cái chậu hoa rơi ngay trước mặt.
Anh ta quay qua lại, vẫn không thấy ai, liền cất giọng:
- Ai đó, ai cứu tôi đó.
Có tiếng trả lời:
- Ta đây. Ta là thần hộ mệnh của anh đây.
Anh chàng nghe thế bèn to tiếng:
- Có thiệt ông là thần hộ mệnh tôi?
- Đúng!
- Vậy chứ khi tôi đi ký giấy hôn thú, ông ở đâu?
Thần hộ mệnh:
"Những tai nạn trên đây, ta cứu ngươi vì ngươi không biết nó sẽ xảy ra cho ngươi. Còn lúc ngươi lấy vợ, ngươi đã biết mà ngươi cứ lấy, ngu thì cho chết đáng đời, còn kêu ca gì nữa?
Thấy hàng ngày
Một hôm cô vợ đứng ngắm nghía hồi lâu trước gương rồi bật khóc:
"Em đã già đã xấu như này rồi sao?"
Anh chồng ngồi cạnh an ủi:
"Thỉnh thoảng em mới soi gương một lần đã thương tâm thế này rồi, ngày nào anh cũng nhìn thấy em chả nhẽ anh phải khóc cạn nước mắt sao?"
Xem tranh
Hai vợ chồng đi coi triển lãm hội hoạ. Anh chồng cứ đứng đực trước một bức hoạ thiếu nữ khoả thân chỉ có vài chiếc lá che đi bộ phận kín. Cô vợ bực bội hỏi:
"Anh định chờ mùa thu đến mới chịu cất bước hả?"
Anh chồng thật thà đáp:
"Chỉ cần một cơn gió là đủ."
Nỗi khổ hàng ngày
Một hôm cô vợ đứng ngắm nghía hồi lâu trước gương rồi bật khóc:
"Em đã già đã xấu như này rồi sao?"
Anh chồng ngồi cạnh an ủi:
"Thỉnh thoảng em mới soi gương một lần đã thương tâm thế này rồi, ngày nào anh cũng nhìn thấy em chả nhẽ anh phải khóc cạn nước mắt sao?"
CHIM CÓ Ê KHÔNG?
Một chị nhà quê nọ vào Ủy ban Xã tại Việt Nam xã… nghĩa làm thủ tục “đăng ký” (sic) kết hôn. Chị cán bộ hộ tịch của xã hỏi:
- Lấy chồng lần đầu hả?
Chị nhà quê trả lời:
- Dạ, lần đầu.
Chị cán bộ hỏi:
- Tên gì? Ở với nhau từ bao giờ?
Chị nhà quê:
- Dạ, Nguyễn Thị Chim, mới ở với nhau tối hôm qua.
Chị cán bộ:
- Mới ở với nhau tối hôm qua à? Chim có ê không?
Chị nhà quê tưởng “đồng chí cán bộ gái” hỏi chuyện “ở với nhau tối hôm qua” là “làm chuyện vợ chồng” nên đỏ mặt, ấp a ấp úng không trả lời. Chị cán bộ bực mình, gằn giọng:
- Tôi hỏi chị chim có ê không?
Chị nhà quê thẹn thùng thỏ thẻ:
- Dạ lúc đầu cũng hơi ê... ê ... nhưng lúc sau thì …
Nghe tới đây, chị cán bộ bực tức quát lên:
- Tôi hỏi tên chị, chữ Chim có chữ ê hay không có chữ ê? Mắc mớ gì đến “lúc đầu” với “lúc sau”. Vớ vẩn!
GIA BẢO.
Vụ chia tay của Lạc Long Quân và Âu Cơ là vụ ly hôn đầu tiên ở VN. Vụ này nguyên do cũng tại dùng hàng Tàu. Để ngừa thai, Lạc Long Quân muốn dùng bao cao su của Mỹ nhưng Âu Cơ là đàn bà hay tiếc tiền, bèn lén chồng đi mua bao của Tàu. Kết quả đẻ luôn 100 đứa con!
Lạc Long Quân bèn đặt nick name cho đám con là Gia Bảo 1, Gia Bảo 2... cho đến Gia Bảo 100.
Đông con quá nuôi hổng nổi, nên hai người thường xuyên cắn đắng nhau, cuối cùng phải chia tay nhau lên rừng, xuống biển.
Lúc chia tay Âu Cơ khóc thút thít, hỏi:
- Chàng đặt nickname đám con là Gia Bảo có nghĩa là "bảo vật trong gia đình" vậy sao thiếp đẻ cho chàng 100 bảo vật mà chàng cứ gây gổ với thiếp?
Lạc Long Quân buồn rầu thở dài:
- Nàng đã hiểu lầm ý ta rồi! Bảo vật gì 100 cái tàu há mồm này! Gia bảo là…“bao giả”, ta nói lái đó nàng ơi.
T Le chuyen