Khoa Học Thực Nghiệm & Tâm Linh

Câu chuyện bát cơm trắng cảm động lòng người

Một cặp vợ chồng bán quán cơm nọ, họ đã giúp đỡ một sinh viên đến ăn cơm nhưng mỗi lần chỉ gọi một tô cơm trắng. Họ lặng lẽ bí mật g


(Ảnh: minh họa)

Một bát cơm trắng (Ảnh: minh họa)

Xin chia sẻ một câu chuyện có thật vô cùng cảm động lòng người!

Một cặp vợ chồng bán quán cơm nọ, họ đã giúp đỡ một sinh viên đến ăn cơm nhưng mỗi lần chỉ gọi một tô cơm trắng. Họ lặng lẽ bí mật giấu thêm một chút đồ ăn vào phía dưới làn cơm, không ngờ rất nhiều năm sau qua đi, chút việc nhỏ này có thể họ đã quên rồi, nhưng cậu sinh viên này lại khắc tâm ghi nhớ ân tình thâm sắc, hơn nữa lại luôn mong muốn có ngày báo đáp họ!

Chỉ một nghĩa cử bé nhỏ đôi khi có thể thay đổi cả cuộc đời người khác

Cách đây chừng 20 năm trước, một buổi chiều hoàng hôn, một nam sinh viên đại học cứ mãi rụt rè ngần ngại trước một quán cơm bình dân nơi đầu đường Đài Bắc, đợi đến khi những người khách ăn cơm của quán rời đi gần hết, cậu mới tiến đến gần, cậu cúi đầu và khẽ khàng nói: “Cho em một tô cơm trắng được không? Em cảm ơn ạ!”

Khi đó vợ chồng chủ quán cơm tuổi đời còn rất trẻ nên trong lòng có chút cảm thấy rất buồn bực, bởi vì cậu ta chỉ gọi mỗi cơm trắng mà không gọi đồ ăn, nhưng họ cũng không vặn hỏi thêm câu gì, chỉ đơm đầy tô cơm trắng đưa cho cậu ta. Nam sinh viên khi trả tiền còn ngại ngùng hỏi một câu: “Có thể chan thêm cho em chút canh không?” Bà chủ quán cơm nói: “Không sao, cậu cứ thoải mái lấy dùng, không phải tính tiền!”

Cậu ăn cơm, khi ăn hết một nửa tô cơm, nghĩ đến cơm trắng chan canh không phải trả tiền, thế là lại muốn một tô cơm nữa, bà chủ rất nhiệt tình hỏi lại: “Một tô cơm ăn chưa đủ phải không? Ta sẽ đơm thêm một tô cơm đầy cho cậu!” Cậu nói: “Không phải ạ, em muốn mang về nhà đặt vào trong hộp cơm, ngày mai đưa vào trường ăn bữa trưa”.

Ông chủ quán cơm sau khi nghe xong, cảm giác cậu trai trẻ này có lẽ điều kiện gia đình không được khá giả, nhưng vẫn không từ bỏ việc hiếu học, thậm chí có thể còn phải đi làm thuê để kiếm tiền…

Thế là ông chủ quán cơm lặng lẽ múc một muôi canh thịt bằm sắp vào lớp dưới cùng trong cái hộp đựng cơm của quán, lại còn cho thêm vào quả trứng kho, sau cùng mới sắp cơm trắng lên phía trên, nhìn qua thì tưởng như là chỉ có mỗi cơm trắng thôi.

Giúp người là gốc rễ của niềm vui, sau khi bà chủ nhìn thấy vậy, hiểu rằng chồng mình muốn giúp đỡ cậu sinh viên ấy, nhưng bà lại không hiểu nổi tại sao thịt bằm, trứng kho lại phải lặng lẽ ẩn dấu dưới cùng.

Người chồng nhẹ nhàng giải thích với người vợ: Nếu để cậu ấy nhìn thấy thịt bằm, trứng kho có lẽ sẽ cho rằng chúng ta đồng cảm thương hại cậu ta, bố thí cậu ta, khi ấy cũng bằng như làm tổn thương tới lòng tự tôn của cậu ta. Thế thì lần sau nhất định sẽ e ngại không đến quán nữa, cậu ta sẽ tìm đến quán khác, nếu như cứ mãi chỉ ăn cơm trắng như thế này mà nói thế thì làm sao có sức lực mà học tập à ?

“Ông đúng là một người tốt bụng!” Bà chủ quán vô cùng tán thành lời của người chồng.

“Nếu tôi mà không tốt, làm sao bà được gả cho tôi”. Cặp vợ chồng trẻ trầm lắng trong hạnh phúc của niềm vui giúp đỡ người khác.

“Cảm ơn ạ, em ăn no rồi, em về ạ! Cậu sinh viên rời khỏi.

Trước khi cậu cầm hộp cơm, còn ngoảnh đầu quay lại ngắm nhìn vợ chồng chủ quán cơm. “Cố gắng ạ, ngày mai gặp lại!” Ông chủ giơ tay vẫy vẫy chào cậu, ánh mắt cậu xúc động ngấn ánh lệ ….

Kể từ đó, ngoài các ngày nghỉ, dường như ngày nào cậu sinh viên đều đến tiệm cơm với một tô cơm trắng, rồi mua một tô mang đi, đương nhiên dưới lớp cơm trắng mang đi kia mỗi ngày đều ẩn chứa một bí mật khác nhau…

Sau đó, cậu sinh viên tốt nghiệp, thời gian thấm thoát, bẵng đi 20 năm sau không thấy cậu ta quay lại….

Thiện đãi tha nhân chính là thiện đãi chính mình

Đến một ngày kia, khi cặp vợ chồng bán quán cơm lúc này đã gần 50 tuổi ấy, nhận được công văn của chính phủ thông báo yêu cầu tháo dỡ di dời các cửa hàng kiến trúc sát gần mặt đường, hầu như những đồng tiền tích lũy của họ đều đã gửi cho đứa con trai đang học ở nước ngoài, điều này nói rằng họ lại phải đối diện với những năm tháng tuổi già thất nghiệp, nghĩ đến cảnh khó khăn trước mắt và sau này, ông bà chủ quán cơm bứt dứt ôm đầu đau khổ khôn thấu.

Đúng vào lúc ấy, một nhân vật cao lớn trong trang phục tây âu đột nhiên tới thăm. “Chào hai bác, tôi là phó giám đốc công ty XX, tổng giám đốc của công ty chúng tôi cử tôi đến, mong rằng hai bác đến mở nhà ăn tại tòa nhà cao tầng của công ty chúng tôi, tất cả chi phí thiết bị và vật dụng cho nhà ăn đều do công ty tài trợ. Hai bác chỉ cần đến đảm nhiệm chức trách bếp trưởng nấu ăn là được ạ, lợi tức hai bác và công ty mỗi bên hưởng 50 %”.

“Tổng giám đốc công ty của các cháu là ai? Tại sao lại đối đãi quá tốt với chúng tôi như vậy? Chúng tôi không quen biết ông tổng giám đốc nào cả đâu!”

Vẻ nghi ngờ hiện nên câu hỏi trên nét mặt cặp vợ chồng chủ quán cơm.

“Vợ chồng hai bác vừa là bạn và là đại ân nhân của tổng giám đốc công ty chúng tôi, tổng giám đốc đặc biệt thích món thịt bằm và món trứng kho của hai bác nấu, tôi chỉ biết có ngần ấy, những sự tình khác hai bác gặp mặt tổng giám đốc nói chuyện sẽ hiểu rõ ràng hơn ạ!”

Người tốt nhất định sẽ có báo đáp tốt

Sau nhiều năm, cậu sinh viên chỉ mua cơm trắng năm nào xuất hiện, trải qua hơn hai mươi năm nỗ lực phấn đấu lập nghiệp, cậu đã kiến lập thành công sự nghiệp vương quốc kinh doanh của riêng mình,về tất cả cậu vô cùng rất cảm ơn vợ chồng ông bà chủ quán cơm năm nào đã cổ động viên, khích lệ và giúp đỡ, nếu không có họ một mình cậu có lẽ không cách nào hoàn thành tốt nghiệm một cách thuận lợi. Sau một hồi gặp gỡ nói chuyện, vợ chồng chủ quán cơm đang tính ra về, tổng giám đốc đích thân đứng dậy, khom mình cung kính nói với họ một cách thâm sắc rằng: “Xin cố gắng ạ! Sau này công ty còn cần nhờ đến hai vị giúp đỡ, ngày mai gặp lại!”

Cảm ngộ: Trong tâm luôn ghi nhớ lòng cảm tạ thật vô cùng đáng giá, dù rằng có lẽ bạn xuất thân đều không khá giả giàu có, có lẽ tuổi đời bạn còn trẻ, có thể sẽ còn cần trải qua rất nhiều khó khăn, thất bại, nhưng chỉ cần bạn khẳng định nỗ lực, luôn biết tiến về phía trước, cuộc đời sẽ luôn tạo thành những mảnh ghép kỳ tích của riêng mình giữa đất trời.

Xem xong câu chuyện thắm đượm tình người này, bạn có chia sẻ cảm nhận gì không? Kỳ thực chỉ cần lặng lẽ phó xuất một chút thiện tâm và tấm lòng, chúng ta sẽ có thể giúp đỡ đến được cho rất nhiều người!

http://vietdaikynguyen.com/v3/109160-cau-chuyen-bat-com-trang-cam-dong-long-nguoi/


Bàn ra tán vào (0)

Comment




  • Input symbols

Câu chuyện bát cơm trắng cảm động lòng người

Một cặp vợ chồng bán quán cơm nọ, họ đã giúp đỡ một sinh viên đến ăn cơm nhưng mỗi lần chỉ gọi một tô cơm trắng. Họ lặng lẽ bí mật g


(Ảnh: minh họa)

Một bát cơm trắng (Ảnh: minh họa)

Xin chia sẻ một câu chuyện có thật vô cùng cảm động lòng người!

Một cặp vợ chồng bán quán cơm nọ, họ đã giúp đỡ một sinh viên đến ăn cơm nhưng mỗi lần chỉ gọi một tô cơm trắng. Họ lặng lẽ bí mật giấu thêm một chút đồ ăn vào phía dưới làn cơm, không ngờ rất nhiều năm sau qua đi, chút việc nhỏ này có thể họ đã quên rồi, nhưng cậu sinh viên này lại khắc tâm ghi nhớ ân tình thâm sắc, hơn nữa lại luôn mong muốn có ngày báo đáp họ!

Chỉ một nghĩa cử bé nhỏ đôi khi có thể thay đổi cả cuộc đời người khác

Cách đây chừng 20 năm trước, một buổi chiều hoàng hôn, một nam sinh viên đại học cứ mãi rụt rè ngần ngại trước một quán cơm bình dân nơi đầu đường Đài Bắc, đợi đến khi những người khách ăn cơm của quán rời đi gần hết, cậu mới tiến đến gần, cậu cúi đầu và khẽ khàng nói: “Cho em một tô cơm trắng được không? Em cảm ơn ạ!”

Khi đó vợ chồng chủ quán cơm tuổi đời còn rất trẻ nên trong lòng có chút cảm thấy rất buồn bực, bởi vì cậu ta chỉ gọi mỗi cơm trắng mà không gọi đồ ăn, nhưng họ cũng không vặn hỏi thêm câu gì, chỉ đơm đầy tô cơm trắng đưa cho cậu ta. Nam sinh viên khi trả tiền còn ngại ngùng hỏi một câu: “Có thể chan thêm cho em chút canh không?” Bà chủ quán cơm nói: “Không sao, cậu cứ thoải mái lấy dùng, không phải tính tiền!”

Cậu ăn cơm, khi ăn hết một nửa tô cơm, nghĩ đến cơm trắng chan canh không phải trả tiền, thế là lại muốn một tô cơm nữa, bà chủ rất nhiệt tình hỏi lại: “Một tô cơm ăn chưa đủ phải không? Ta sẽ đơm thêm một tô cơm đầy cho cậu!” Cậu nói: “Không phải ạ, em muốn mang về nhà đặt vào trong hộp cơm, ngày mai đưa vào trường ăn bữa trưa”.

Ông chủ quán cơm sau khi nghe xong, cảm giác cậu trai trẻ này có lẽ điều kiện gia đình không được khá giả, nhưng vẫn không từ bỏ việc hiếu học, thậm chí có thể còn phải đi làm thuê để kiếm tiền…

Thế là ông chủ quán cơm lặng lẽ múc một muôi canh thịt bằm sắp vào lớp dưới cùng trong cái hộp đựng cơm của quán, lại còn cho thêm vào quả trứng kho, sau cùng mới sắp cơm trắng lên phía trên, nhìn qua thì tưởng như là chỉ có mỗi cơm trắng thôi.

Giúp người là gốc rễ của niềm vui, sau khi bà chủ nhìn thấy vậy, hiểu rằng chồng mình muốn giúp đỡ cậu sinh viên ấy, nhưng bà lại không hiểu nổi tại sao thịt bằm, trứng kho lại phải lặng lẽ ẩn dấu dưới cùng.

Người chồng nhẹ nhàng giải thích với người vợ: Nếu để cậu ấy nhìn thấy thịt bằm, trứng kho có lẽ sẽ cho rằng chúng ta đồng cảm thương hại cậu ta, bố thí cậu ta, khi ấy cũng bằng như làm tổn thương tới lòng tự tôn của cậu ta. Thế thì lần sau nhất định sẽ e ngại không đến quán nữa, cậu ta sẽ tìm đến quán khác, nếu như cứ mãi chỉ ăn cơm trắng như thế này mà nói thế thì làm sao có sức lực mà học tập à ?

“Ông đúng là một người tốt bụng!” Bà chủ quán vô cùng tán thành lời của người chồng.

“Nếu tôi mà không tốt, làm sao bà được gả cho tôi”. Cặp vợ chồng trẻ trầm lắng trong hạnh phúc của niềm vui giúp đỡ người khác.

“Cảm ơn ạ, em ăn no rồi, em về ạ! Cậu sinh viên rời khỏi.

Trước khi cậu cầm hộp cơm, còn ngoảnh đầu quay lại ngắm nhìn vợ chồng chủ quán cơm. “Cố gắng ạ, ngày mai gặp lại!” Ông chủ giơ tay vẫy vẫy chào cậu, ánh mắt cậu xúc động ngấn ánh lệ ….

Kể từ đó, ngoài các ngày nghỉ, dường như ngày nào cậu sinh viên đều đến tiệm cơm với một tô cơm trắng, rồi mua một tô mang đi, đương nhiên dưới lớp cơm trắng mang đi kia mỗi ngày đều ẩn chứa một bí mật khác nhau…

Sau đó, cậu sinh viên tốt nghiệp, thời gian thấm thoát, bẵng đi 20 năm sau không thấy cậu ta quay lại….

Thiện đãi tha nhân chính là thiện đãi chính mình

Đến một ngày kia, khi cặp vợ chồng bán quán cơm lúc này đã gần 50 tuổi ấy, nhận được công văn của chính phủ thông báo yêu cầu tháo dỡ di dời các cửa hàng kiến trúc sát gần mặt đường, hầu như những đồng tiền tích lũy của họ đều đã gửi cho đứa con trai đang học ở nước ngoài, điều này nói rằng họ lại phải đối diện với những năm tháng tuổi già thất nghiệp, nghĩ đến cảnh khó khăn trước mắt và sau này, ông bà chủ quán cơm bứt dứt ôm đầu đau khổ khôn thấu.

Đúng vào lúc ấy, một nhân vật cao lớn trong trang phục tây âu đột nhiên tới thăm. “Chào hai bác, tôi là phó giám đốc công ty XX, tổng giám đốc của công ty chúng tôi cử tôi đến, mong rằng hai bác đến mở nhà ăn tại tòa nhà cao tầng của công ty chúng tôi, tất cả chi phí thiết bị và vật dụng cho nhà ăn đều do công ty tài trợ. Hai bác chỉ cần đến đảm nhiệm chức trách bếp trưởng nấu ăn là được ạ, lợi tức hai bác và công ty mỗi bên hưởng 50 %”.

“Tổng giám đốc công ty của các cháu là ai? Tại sao lại đối đãi quá tốt với chúng tôi như vậy? Chúng tôi không quen biết ông tổng giám đốc nào cả đâu!”

Vẻ nghi ngờ hiện nên câu hỏi trên nét mặt cặp vợ chồng chủ quán cơm.

“Vợ chồng hai bác vừa là bạn và là đại ân nhân của tổng giám đốc công ty chúng tôi, tổng giám đốc đặc biệt thích món thịt bằm và món trứng kho của hai bác nấu, tôi chỉ biết có ngần ấy, những sự tình khác hai bác gặp mặt tổng giám đốc nói chuyện sẽ hiểu rõ ràng hơn ạ!”

Người tốt nhất định sẽ có báo đáp tốt

Sau nhiều năm, cậu sinh viên chỉ mua cơm trắng năm nào xuất hiện, trải qua hơn hai mươi năm nỗ lực phấn đấu lập nghiệp, cậu đã kiến lập thành công sự nghiệp vương quốc kinh doanh của riêng mình,về tất cả cậu vô cùng rất cảm ơn vợ chồng ông bà chủ quán cơm năm nào đã cổ động viên, khích lệ và giúp đỡ, nếu không có họ một mình cậu có lẽ không cách nào hoàn thành tốt nghiệm một cách thuận lợi. Sau một hồi gặp gỡ nói chuyện, vợ chồng chủ quán cơm đang tính ra về, tổng giám đốc đích thân đứng dậy, khom mình cung kính nói với họ một cách thâm sắc rằng: “Xin cố gắng ạ! Sau này công ty còn cần nhờ đến hai vị giúp đỡ, ngày mai gặp lại!”

Cảm ngộ: Trong tâm luôn ghi nhớ lòng cảm tạ thật vô cùng đáng giá, dù rằng có lẽ bạn xuất thân đều không khá giả giàu có, có lẽ tuổi đời bạn còn trẻ, có thể sẽ còn cần trải qua rất nhiều khó khăn, thất bại, nhưng chỉ cần bạn khẳng định nỗ lực, luôn biết tiến về phía trước, cuộc đời sẽ luôn tạo thành những mảnh ghép kỳ tích của riêng mình giữa đất trời.

Xem xong câu chuyện thắm đượm tình người này, bạn có chia sẻ cảm nhận gì không? Kỳ thực chỉ cần lặng lẽ phó xuất một chút thiện tâm và tấm lòng, chúng ta sẽ có thể giúp đỡ đến được cho rất nhiều người!

http://vietdaikynguyen.com/v3/109160-cau-chuyen-bat-com-trang-cam-dong-long-nguoi/


BÀN RA TÁN VÀO

Đề bài :"Tiếng Việt, yêu & ghét" - Lê Hữu ( Trần Văn Giang ghi lại )

'vô hình trung' là nghĩa gì vậy, sao cứ thích dùng, hình như có nghĩa là 'vô tình'

Xem Thêm

Đề bài :TIN CHIẾN SỰ MỚI NHẤT[ CẬP NHẬT NGÀY 20 -5 - 2022 ]

Suu cao,thue nang,nhu yeu pham tang gia.Kinh te eo seo...Vay ma dang Lua van lay tien cua dan tro giup linh tinh.Mo cua bien gioi.Ung ho toi ac truc tiep khi sua luat cho phep trom cuop o muc do <1.000 dollars thi vo toi....Neu vao thoi diem Trump,bon Lua da ho hoan nhu the nao ??? Nhung nguoi bau ban vi chut tu loi ,nghi gi ve dat nuoc ??? Phai chang day khong phai la dat nuoc minh ??? bat qua,lai tro ve que huong cu...Neu vay,ban la thang cho chet ! mien ban !

Xem Thêm

Đề bài :Tin Mới Nhất Về Chiến Sư Ucraina [ CẬP NHẬT NGÀY 14-5-2022 ]

Chung nao moi vet nho cua ho nha Dan da duoc tay xoa trang boc,thi Uk moi co hy vong...ngung chien.Cung vay,ngay nao ma cac cong ty ,co goc gac tu cac dang bac nu luu-anh hao cua khoi tu do va ong chief police va dang Lua thi moi giai xong phuong trinh tau cong !

Xem Thêm

Đề bài :Người Việt Nam Nghĩ Gì? -Từ Đức Minh ( Trần Văn Giang ghi lại )

Nhan dinh cua saigonpots ma bac Tran van Giang ghi lai.Doc xong nghe cay dang nao long.Du su that no ranh ranh.Nhung tuoi gia cung co mot hy vong cho du la mong manh va mo ao. hy vong con hon la that vong ?

Xem Thêm

Đề bài :Người Việt Nam Nghĩ Gì? -Từ Đức Minh ( Trần Văn Giang ghi lại )

Nhan dinh cua saigonpots ma bac Tran van Giang ghi lai.Doc xong nghe cay dang nao long.Du su that no ranh ranh.Nhung tuoi gia cung co mot hy vong cho du la mong manh va mo ao. hy vong con hon la that vong ?

Xem Thêm

Đề bài :Hình cũ - Hà Thượng Thủ

Ngắm lại hình xưa chịu mấy ông Những Linh, Tùng, Duẫn với Mười, Đồng Mặt mày ai lại đi hồ hởi Phấn khởi khi Tàu cướp Biển Đông Phải chăng “quý” mặt đã thành mông Con mắt nay đà có nhưng không Nên mới chổng khu vào hải đảo Gia tài gấm vóc của tổ tông?

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm