Cõi Người Ta
HÔM QUA - CAO MỴ NHÂN
HÔM QUA - CAO MỴ NHÂN
Hôm qua tôi nhận được một bài thơ viết tay, với
mấy dòng chữ ...pha phôi, kể rằng bài thơ này tôi đã được nghe chính tác
giả ngâm, trong một buổi hội thơ tại "Thạch Động" năm 1982,
tức là bài thơ đã "34 tuổi".
Nay, nếu tác giả còn tại thế, thì ông vừa chẵn
90 tuổi, và người được tặng bài thơ này, cũng đang 90 tuổi.
Vì thế, tôi bắt đầu câu chuyện bằng 2 chữ "Hôm
qua" là đã đủ dĩ vãng rồi.
Vâng năm đó chúng tôi thường gặp nhau với những
buồn phiền kèm theo, nhưng lạ một điều, là những buồn phiền đó lại không gây bực
bội cho nhau, mà nếu thiếu vắng ai, thì băn khoăn, lo lắng cho nhau lắm.
Nhà thơ, nghệ sĩ diễn ngâm, thiếu tá Tô Kiều
Ngân có lẽ ra tù cải tạo sau tôi một năm.
Nếu so với trước ngày đổi đời 30-4-1975,
thì ông chỉ hơi kém phong độ chút đỉnh, trang phục sơ sài hơn, chứ
tâm tư tình cảm thì lúc nào cũng không thay đổi, luôn hoà nhã, dịu
dàng và rất mới mẻ.
Tính ra năm ấy, người nghệ sĩ đa tài
này mới có 56 tuổi thôi, còn quá
vừa với danh nghĩa hào hoa.
Như trên vừa nêu, là nghe danh
ông, có lẽ 70% dân chúng Saigon và các tỉnh biết tới rồi, 30% kia là
hoặc ở quê xã xa xôi, hoặc không thuộc giới Văn nghệ sĩ, nên không theo
dõi.
Thiếu tá gốc Tâm lý chiến Quân lực VNCH, vốn
vừa là thi, văn sĩ, vừa là ngâm sĩ, tiêu lang (người thổi sáo), lại còn là người
rất rành về các thứ nhạc cụ: sáo, đàn tây ban cầm, đàn nguyệt cổ nhạc ...
Tới khi chơi thơ mãi cũng hơi lơ là, đến
các khuôn viên khác mà chủ nhân mời cả đám, cũng thấm mùi chán nản.
Vài quý vị khá niên trưởng lúc đó, 1982,
lại có ý dạy "khiêu vũ" cho nhau. Điều không thể ngờ được là
thi sĩ ngâm thơ Tô Kiều Ngân, còn là bậc thầy dạy "nhẩy đầm" cho
cả đám, nếu ai muốn học.
Tất nhiên trong đám cũng có vài người nữa hướng
dẫn thêm.
Nhà thơ cổ điển Vĩnh Mạnh có thời làm trưởng
phòng văn nghệ Đài phát thanh Saigon, chủ nhân Thạch động (do
tôi đặt ra, ít lâu sau, chúng tôi khốn khổ vì công an Phan đăng Lưu điều
tra cái danh xưng này) rất quý mến nhà thơ nghệ sĩ Tô Kiều Ngân, vì ông ...chan
hoà quá.
Trong nhóm có chị TT là phu nhân của
một nhà thương mại rất giàu có ở chợ Trương Minh Giảng, là học
viên khiêu vũ.
Nhưng lại là người láng giềng của nghệ
sĩ đa tài Tô Kiều Ngân, người được tặng bài thơ Hoa Chanh gồm 10
đoạn thơ 7 chữ, có câu sáng giá nhất:
"Bốn mươi năm trước, em ...Mười
Sáu" (Tô Kiều Ngân)
Có nghĩa là chị TT năm đó cũng năm
mươi sáu như nhà thơ tác giả vậy.
Nhưng nói theo kiểu thời đại ...vui vẻ
cả làng, là đã thi sĩ mà còn nghệ sĩ, thì thật khôn can mọi chuyện.
Quý vị hãy ngó cái đèn có nhiều bóng, làm sao
che bớt được bóng nào chứ, thi sĩ Tô Kiều Ngân như tôi trình bầy trên,
lại rất hoà nhã, hào hoa, nên ông chính là tim đèn không bao giò lụn
tàn, mới là đa năng đa hiệu.
Mùa dạy và học khiêu vũ năm đó là thời gian mưa
rào, nên có những cơn mưa đến bất chợt, nhà thơ nghệ sĩ vậy, dẫu có:
Nghệ sĩ
trót sinh giầu cảm lụy
Dẫu tàn nhân thế, khó
quên nhau
(Tô Kiều
Ngân)
Ông vẫn chủ trương đúng y phương châm của Tổng
cục CTCT, ấy là "vui xuân không quên nhiệm vụ", nên tối đó
ông không tới ...sàn tập. Chúng tôi phải chờ mưa dứt hạt mới về nhà hay đi đâu
được.
Chị TT nhìn mưa mà thương nhớ sót sa.
Rồi thì mưa cũng tạnh thôi, nhưng hồn thơ cứ
ướt át mãi, Tô thi sĩ từ lâu rồi và đang bấy giờ, ông phải che
mưa cho "2 mái nhà" lận, làm sao có thể "phong
hoa tuyết nguyệt" được chứ.
Nói nôm na là người văn nghệ sĩ dễ mến
của quý vị và chúng tôi, đã ...hân hạnh có được nhị vị phu nhân, với
khả năng của riêng ông, ông chăm lo tinh thần và vật chất cho nhị vị nữ
lưu đương nêu, được chút nào hay chút nấy. Có điều rất ấm êm cho mỗi hoàn
cảnh.
Vậy mà chưa hết quý vị ạ, một buổi trưa kia ông
báo trước với ...hội thơ, là trên đường thiên lý mưu sinh, ông đã vô tình
gặp được một ...phụ nữ lầm than nhưng có giọng hát hay hơn ca sĩ.
Ông ngừng lại, xem thân hữu nghĩ thế nào.
Chúng tôi và nhất là chủ nhân Thạch Động hoan
hỉ nói nhà thơ nghệ sĩ cứ tự nhiên. Hôm sau chúng tôi quả là ngạc
nhiên trước khả năng thẩm định tài năng của thi sĩ diễn ngâm Tô Kiều Ngân.
Người nghệ sĩ dân gian này được giới thiệu tên
Thuý Ái, hát hay, còn viết được nhạc, còn làm cả thơ, ngâm thơ, nên
tiêu lang cũng hơn một lẫn đệm sáo cho người phụ nữ gian truân ngâm thơ
cùng hát, chính những bài của chị. Những bài thơ nhạc của Thuý Ái ghi
là: "Thất tình ca". Gồm những nỗi sót thương khổ lụy vì
hình ảnh người chồng và mấy đứa con, bị rỏi xuống đại dương, trong một cuộc vượt
biên, mà chiếc tầu ấy tuyệt vọng trên hải trình không được vớt.
Bài thơ tôi nhận được từ người quen trong
nhóm thơ ca ...lang thang sau ngày 30-4-1975 buồn tủi đó, hôm qua,
chính là bài Hoa Chanh của thi sĩ Tô Kiều Ngân, viết tặng chị TT người con
gái hàng xóm với 40 năm trước TT 16 tuổi, ở ngôi nhà có
cây chanh nơi cố đô sầu mộng ...
CAO MỴ NHÂN (HNPD)
Bàn ra tán vào (0)
HÔM QUA - CAO MỴ NHÂN
HÔM QUA - CAO MỴ NHÂN
Hôm qua tôi nhận được một bài thơ viết tay, với
mấy dòng chữ ...pha phôi, kể rằng bài thơ này tôi đã được nghe chính tác
giả ngâm, trong một buổi hội thơ tại "Thạch Động" năm 1982,
tức là bài thơ đã "34 tuổi".
Nay, nếu tác giả còn tại thế, thì ông vừa chẵn
90 tuổi, và người được tặng bài thơ này, cũng đang 90 tuổi.
Vì thế, tôi bắt đầu câu chuyện bằng 2 chữ "Hôm
qua" là đã đủ dĩ vãng rồi.
Vâng năm đó chúng tôi thường gặp nhau với những
buồn phiền kèm theo, nhưng lạ một điều, là những buồn phiền đó lại không gây bực
bội cho nhau, mà nếu thiếu vắng ai, thì băn khoăn, lo lắng cho nhau lắm.
Nhà thơ, nghệ sĩ diễn ngâm, thiếu tá Tô Kiều
Ngân có lẽ ra tù cải tạo sau tôi một năm.
Nếu so với trước ngày đổi đời 30-4-1975,
thì ông chỉ hơi kém phong độ chút đỉnh, trang phục sơ sài hơn, chứ
tâm tư tình cảm thì lúc nào cũng không thay đổi, luôn hoà nhã, dịu
dàng và rất mới mẻ.
Tính ra năm ấy, người nghệ sĩ đa tài
này mới có 56 tuổi thôi, còn quá
vừa với danh nghĩa hào hoa.
Như trên vừa nêu, là nghe danh
ông, có lẽ 70% dân chúng Saigon và các tỉnh biết tới rồi, 30% kia là
hoặc ở quê xã xa xôi, hoặc không thuộc giới Văn nghệ sĩ, nên không theo
dõi.
Thiếu tá gốc Tâm lý chiến Quân lực VNCH, vốn
vừa là thi, văn sĩ, vừa là ngâm sĩ, tiêu lang (người thổi sáo), lại còn là người
rất rành về các thứ nhạc cụ: sáo, đàn tây ban cầm, đàn nguyệt cổ nhạc ...
Tới khi chơi thơ mãi cũng hơi lơ là, đến
các khuôn viên khác mà chủ nhân mời cả đám, cũng thấm mùi chán nản.
Vài quý vị khá niên trưởng lúc đó, 1982,
lại có ý dạy "khiêu vũ" cho nhau. Điều không thể ngờ được là
thi sĩ ngâm thơ Tô Kiều Ngân, còn là bậc thầy dạy "nhẩy đầm" cho
cả đám, nếu ai muốn học.
Tất nhiên trong đám cũng có vài người nữa hướng
dẫn thêm.
Nhà thơ cổ điển Vĩnh Mạnh có thời làm trưởng
phòng văn nghệ Đài phát thanh Saigon, chủ nhân Thạch động (do
tôi đặt ra, ít lâu sau, chúng tôi khốn khổ vì công an Phan đăng Lưu điều
tra cái danh xưng này) rất quý mến nhà thơ nghệ sĩ Tô Kiều Ngân, vì ông ...chan
hoà quá.
Trong nhóm có chị TT là phu nhân của
một nhà thương mại rất giàu có ở chợ Trương Minh Giảng, là học
viên khiêu vũ.
Nhưng lại là người láng giềng của nghệ
sĩ đa tài Tô Kiều Ngân, người được tặng bài thơ Hoa Chanh gồm 10
đoạn thơ 7 chữ, có câu sáng giá nhất:
"Bốn mươi năm trước, em ...Mười
Sáu" (Tô Kiều Ngân)
Có nghĩa là chị TT năm đó cũng năm
mươi sáu như nhà thơ tác giả vậy.
Nhưng nói theo kiểu thời đại ...vui vẻ
cả làng, là đã thi sĩ mà còn nghệ sĩ, thì thật khôn can mọi chuyện.
Quý vị hãy ngó cái đèn có nhiều bóng, làm sao
che bớt được bóng nào chứ, thi sĩ Tô Kiều Ngân như tôi trình bầy trên,
lại rất hoà nhã, hào hoa, nên ông chính là tim đèn không bao giò lụn
tàn, mới là đa năng đa hiệu.
Mùa dạy và học khiêu vũ năm đó là thời gian mưa
rào, nên có những cơn mưa đến bất chợt, nhà thơ nghệ sĩ vậy, dẫu có:
Nghệ sĩ
trót sinh giầu cảm lụy
Dẫu tàn nhân thế, khó
quên nhau
(Tô Kiều
Ngân)
Ông vẫn chủ trương đúng y phương châm của Tổng
cục CTCT, ấy là "vui xuân không quên nhiệm vụ", nên tối đó
ông không tới ...sàn tập. Chúng tôi phải chờ mưa dứt hạt mới về nhà hay đi đâu
được.
Chị TT nhìn mưa mà thương nhớ sót sa.
Rồi thì mưa cũng tạnh thôi, nhưng hồn thơ cứ
ướt át mãi, Tô thi sĩ từ lâu rồi và đang bấy giờ, ông phải che
mưa cho "2 mái nhà" lận, làm sao có thể "phong
hoa tuyết nguyệt" được chứ.
Nói nôm na là người văn nghệ sĩ dễ mến
của quý vị và chúng tôi, đã ...hân hạnh có được nhị vị phu nhân, với
khả năng của riêng ông, ông chăm lo tinh thần và vật chất cho nhị vị nữ
lưu đương nêu, được chút nào hay chút nấy. Có điều rất ấm êm cho mỗi hoàn
cảnh.
Vậy mà chưa hết quý vị ạ, một buổi trưa kia ông
báo trước với ...hội thơ, là trên đường thiên lý mưu sinh, ông đã vô tình
gặp được một ...phụ nữ lầm than nhưng có giọng hát hay hơn ca sĩ.
Ông ngừng lại, xem thân hữu nghĩ thế nào.
Chúng tôi và nhất là chủ nhân Thạch Động hoan
hỉ nói nhà thơ nghệ sĩ cứ tự nhiên. Hôm sau chúng tôi quả là ngạc
nhiên trước khả năng thẩm định tài năng của thi sĩ diễn ngâm Tô Kiều Ngân.
Người nghệ sĩ dân gian này được giới thiệu tên
Thuý Ái, hát hay, còn viết được nhạc, còn làm cả thơ, ngâm thơ, nên
tiêu lang cũng hơn một lẫn đệm sáo cho người phụ nữ gian truân ngâm thơ
cùng hát, chính những bài của chị. Những bài thơ nhạc của Thuý Ái ghi
là: "Thất tình ca". Gồm những nỗi sót thương khổ lụy vì
hình ảnh người chồng và mấy đứa con, bị rỏi xuống đại dương, trong một cuộc vượt
biên, mà chiếc tầu ấy tuyệt vọng trên hải trình không được vớt.
Bài thơ tôi nhận được từ người quen trong
nhóm thơ ca ...lang thang sau ngày 30-4-1975 buồn tủi đó, hôm qua,
chính là bài Hoa Chanh của thi sĩ Tô Kiều Ngân, viết tặng chị TT người con
gái hàng xóm với 40 năm trước TT 16 tuổi, ở ngôi nhà có
cây chanh nơi cố đô sầu mộng ...
CAO MỴ NHÂN (HNPD)