Quán Bên Đường
Huynh Đệ
ê mậy, làm gì đứng chết trân
nói đi, nói hết nhớ thương thầm
cùng tao nâng chén đời cao ngạo
một lũ điên rồ, một lũ thâm
ê mậy, làm gì đứng chết trân
mặt mày ngơ ngác, khó đăm đăm
đừng ham gái đẹp mà toi mạng
dụng võ giang hồ, nhịp trống cơm
ê mậy, làm gì ngố thế kia ?
bâng khuâng mà hứng gío thu về
mơ chi lưng giậu vàng hoa cúc
chẳng đáng gì đâu mớ tóc thề
tao với mày cùng nghiệp binh đao
mày làm quan nhớn, tao tào lao
súng quên lên đạn, nòng hoen sét
nhưng trái tim tao sục máu trào
tao chẳng thích câu : Tống biệt hành
dẫu hồn như mõn núi rêu xanh
dẫu người vung kiếm sau tà áo
tình nghĩa đèn cù, chỉ dối quanh
ê mậy, cùng tao cụng hết ly
đời người rồi cũng một lần đi
uống say nằm chết trên lưng ngựa
tráng sĩ hề chê góc nhị tì !
Phạm quang Ngọc
Huynh Đệ
ê mậy, làm gì đứng chết trân
nói đi, nói hết nhớ thương thầm
cùng tao nâng chén đời cao ngạo
một lũ điên rồ, một lũ thâm
ê mậy, làm gì đứng chết trân
mặt mày ngơ ngác, khó đăm đăm
đừng ham gái đẹp mà toi mạng
dụng võ giang hồ, nhịp trống cơm
ê mậy, làm gì ngố thế kia ?
bâng khuâng mà hứng gío thu về
mơ chi lưng giậu vàng hoa cúc
chẳng đáng gì đâu mớ tóc thề
tao với mày cùng nghiệp binh đao
mày làm quan nhớn, tao tào lao
súng quên lên đạn, nòng hoen sét
nhưng trái tim tao sục máu trào
tao chẳng thích câu : Tống biệt hành
dẫu hồn như mõn núi rêu xanh
dẫu người vung kiếm sau tà áo
tình nghĩa đèn cù, chỉ dối quanh
ê mậy, cùng tao cụng hết ly
đời người rồi cũng một lần đi
uống say nằm chết trên lưng ngựa
tráng sĩ hề chê góc nhị tì !
Phạm quang Ngọc