Xe cán chó
Không Đáng Được Ca Tụng Như Thế Này: Thư ngỏ gửi ông Lê Hiếu Đằng
Tôi đã được đọc bản li khai đảng cộng sản VN của ông trên blog quê choa. Tôi khâm phục lòng dũng cảm của ông và tôi nghĩ hiện na
Kính gửi ông Lê Hiếu Đằng
Tôi đã được đọc bản li khai đảng cộng sản VN của ông trên blog quê choa. Tôi khâm phục lòng dũng cảm của ông và tôi nghĩ hiện nay có rất nhiều đảng viên ĐCS cũng đang có ý nghĩ như ông , có điều họ không dám công khai như ông, cứ lặng lẽ ra khỏi đảng. Với lại họ có chân trong đảng thì cũng chỉ là bù nhìn, có cái danh hiệu đảng viên chỉ để mà đóng…đảng phí, để rồi sau này kiếm cái giấy xác nhận số tuổi đảng mà thôi.
Tôi đồng tình với hành động của ông. Thiết nghĩ, với những gì đã nghe đã thấy thực trạng hiện nay trên mọi mặt kinh tế, chính trị, văn hóa, xã hội, an ninh…dưới sự lãnh đạo tuyệt đối của ĐCS thì những người đảng viên càng nhiều năm tuổi đảng chỉ càng thấy xấu hổ mà thôi. Những đảng viên lâu năm được nhận cái huy hiệu, cái danh hiệu nhiều năm tuổi đảng thực chất chỉ là cái bánh vẽ, chẳng nói lên điều gì. Thử hỏi trong bấy nhiêu năm tuổi đảng có bao nhiêu năm ông cống hiến sức lực cho đất nước, cho xã hội? Bao nhiêu năm chỉ ngồi chơi xơi nước để mỗi năm lại tính thêm một tuổi đảng mà thực chất nó chỉ là thêm một tuổi đời . Cũng đừng nên sống giả dối nữa. Đã nghỉ hưu, thôi công tác xã hội thì cũng nghỉ sinh hoạt đảng luôn, giữ lại cái ranh hiệu đảng viên làm gì!
Thiết nghĩ, ham hố vào đảng hiện nay chỉ rặt bọn cơ hội. Chúng muốn có danh hiệu đảng viên để chui vào cơ quan công quyền, đoàn hội mà đục khoét ngân sách nhà nước, mà hà hiếp nhân dân. Trước đây, khi trợ cấp còn ít ỏi thì chẳng đảng viên nào thèm làm tổ trưởng dân phố, trưởng thôn hay các chức danh khác trong các đoàn, hội . Khi thấy có chế độ bổng lộc khá hơn thì rặt đảng viên bất tài được tổ chức đảng bố trí vào các vai trò chủ chốt ở địa phương. Chúng đấu đá tranh cướp nhau như “quần cẩu tranh thực”.
Thưa ông Lê Hiếu Đằng!
Ông ra khỏi đảng chính là ông đã về với nhân dân, từ bỏ tất cả những gì thuộc về quá khứ, có thể là những công lao, cống hiến…Nhưng thà như thế còn hơn là tiếp tục ở lại trong cái đội ngũ càng ngày càng bị nhân dân mất lòng tin và chán ghét.
Tôi còn nhớ một câu chuyện trong truyện ngắn của nhà văn Vũ Bão đa xuất bản lâu lắm rồi. Chuyện đại thể thế này. Một đảng viên quá tồi, quá đốn mạt, khi bị kỉ luật khai trừ khỏi đảng thì quần chúng ngoài đảng đã la ó lên ngăn rằng : Thôi các ông cứ để nó ở trong đảng, chứ đội ngũ quần chúng ngoài đảng chúng tôi không có người xấu như thế, kiên quyết không cho nó trở lại nhập vào đâu!
Thân ái kính chào ông
Tôi đã được đọc bản li khai đảng cộng sản VN của ông trên blog quê choa. Tôi khâm phục lòng dũng cảm của ông và tôi nghĩ hiện nay có rất nhiều đảng viên ĐCS cũng đang có ý nghĩ như ông , có điều họ không dám công khai như ông, cứ lặng lẽ ra khỏi đảng. Với lại họ có chân trong đảng thì cũng chỉ là bù nhìn, có cái danh hiệu đảng viên chỉ để mà đóng…đảng phí, để rồi sau này kiếm cái giấy xác nhận số tuổi đảng mà thôi.
Tôi đồng tình với hành động của ông. Thiết nghĩ, với những gì đã nghe đã thấy thực trạng hiện nay trên mọi mặt kinh tế, chính trị, văn hóa, xã hội, an ninh…dưới sự lãnh đạo tuyệt đối của ĐCS thì những người đảng viên càng nhiều năm tuổi đảng chỉ càng thấy xấu hổ mà thôi. Những đảng viên lâu năm được nhận cái huy hiệu, cái danh hiệu nhiều năm tuổi đảng thực chất chỉ là cái bánh vẽ, chẳng nói lên điều gì. Thử hỏi trong bấy nhiêu năm tuổi đảng có bao nhiêu năm ông cống hiến sức lực cho đất nước, cho xã hội? Bao nhiêu năm chỉ ngồi chơi xơi nước để mỗi năm lại tính thêm một tuổi đảng mà thực chất nó chỉ là thêm một tuổi đời . Cũng đừng nên sống giả dối nữa. Đã nghỉ hưu, thôi công tác xã hội thì cũng nghỉ sinh hoạt đảng luôn, giữ lại cái ranh hiệu đảng viên làm gì!
Thiết nghĩ, ham hố vào đảng hiện nay chỉ rặt bọn cơ hội. Chúng muốn có danh hiệu đảng viên để chui vào cơ quan công quyền, đoàn hội mà đục khoét ngân sách nhà nước, mà hà hiếp nhân dân. Trước đây, khi trợ cấp còn ít ỏi thì chẳng đảng viên nào thèm làm tổ trưởng dân phố, trưởng thôn hay các chức danh khác trong các đoàn, hội . Khi thấy có chế độ bổng lộc khá hơn thì rặt đảng viên bất tài được tổ chức đảng bố trí vào các vai trò chủ chốt ở địa phương. Chúng đấu đá tranh cướp nhau như “quần cẩu tranh thực”.
Thưa ông Lê Hiếu Đằng!
Ông ra khỏi đảng chính là ông đã về với nhân dân, từ bỏ tất cả những gì thuộc về quá khứ, có thể là những công lao, cống hiến…Nhưng thà như thế còn hơn là tiếp tục ở lại trong cái đội ngũ càng ngày càng bị nhân dân mất lòng tin và chán ghét.
Tôi còn nhớ một câu chuyện trong truyện ngắn của nhà văn Vũ Bão đa xuất bản lâu lắm rồi. Chuyện đại thể thế này. Một đảng viên quá tồi, quá đốn mạt, khi bị kỉ luật khai trừ khỏi đảng thì quần chúng ngoài đảng đã la ó lên ngăn rằng : Thôi các ông cứ để nó ở trong đảng, chứ đội ngũ quần chúng ngoài đảng chúng tôi không có người xấu như thế, kiên quyết không cho nó trở lại nhập vào đâu!
Thân ái kính chào ông
Trí Thức
(Quê choa)
Bàn ra tán vào (0)
Các tin đã đăng
- Văn Công Hùng - Ghi chép ngày 07.10.2024
- Hoàng gia Anh bị tố dùng Meghan 'chuyển hướng' dư luận
- Giả vờ làm kẻ sát nhân để nhờ cảnh sát dọn tuyết trước nhà
- Hé lộ danh sách dự kiến phân công nhiệm vụ lãnh đạo cấp cao Việt Cộng
- Trọng và Phúc được bầu lại, tiếp tục lãnh đạo Đảng Vem ( Mặt Vẹm nào cũng là " Mặt Bác Hồ " )
Không Đáng Được Ca Tụng Như Thế Này: Thư ngỏ gửi ông Lê Hiếu Đằng
Tôi đã được đọc bản li khai đảng cộng sản VN của ông trên blog quê choa. Tôi khâm phục lòng dũng cảm của ông và tôi nghĩ hiện na
Tôi đã được đọc bản li khai đảng cộng sản VN của ông trên blog quê choa. Tôi khâm phục lòng dũng cảm của ông và tôi nghĩ hiện nay có rất nhiều đảng viên ĐCS cũng đang có ý nghĩ như ông , có điều họ không dám công khai như ông, cứ lặng lẽ ra khỏi đảng. Với lại họ có chân trong đảng thì cũng chỉ là bù nhìn, có cái danh hiệu đảng viên chỉ để mà đóng…đảng phí, để rồi sau này kiếm cái giấy xác nhận số tuổi đảng mà thôi.
Tôi đồng tình với hành động của ông. Thiết nghĩ, với những gì đã nghe đã thấy thực trạng hiện nay trên mọi mặt kinh tế, chính trị, văn hóa, xã hội, an ninh…dưới sự lãnh đạo tuyệt đối của ĐCS thì những người đảng viên càng nhiều năm tuổi đảng chỉ càng thấy xấu hổ mà thôi. Những đảng viên lâu năm được nhận cái huy hiệu, cái danh hiệu nhiều năm tuổi đảng thực chất chỉ là cái bánh vẽ, chẳng nói lên điều gì. Thử hỏi trong bấy nhiêu năm tuổi đảng có bao nhiêu năm ông cống hiến sức lực cho đất nước, cho xã hội? Bao nhiêu năm chỉ ngồi chơi xơi nước để mỗi năm lại tính thêm một tuổi đảng mà thực chất nó chỉ là thêm một tuổi đời . Cũng đừng nên sống giả dối nữa. Đã nghỉ hưu, thôi công tác xã hội thì cũng nghỉ sinh hoạt đảng luôn, giữ lại cái ranh hiệu đảng viên làm gì!
Thiết nghĩ, ham hố vào đảng hiện nay chỉ rặt bọn cơ hội. Chúng muốn có danh hiệu đảng viên để chui vào cơ quan công quyền, đoàn hội mà đục khoét ngân sách nhà nước, mà hà hiếp nhân dân. Trước đây, khi trợ cấp còn ít ỏi thì chẳng đảng viên nào thèm làm tổ trưởng dân phố, trưởng thôn hay các chức danh khác trong các đoàn, hội . Khi thấy có chế độ bổng lộc khá hơn thì rặt đảng viên bất tài được tổ chức đảng bố trí vào các vai trò chủ chốt ở địa phương. Chúng đấu đá tranh cướp nhau như “quần cẩu tranh thực”.
Thưa ông Lê Hiếu Đằng!
Ông ra khỏi đảng chính là ông đã về với nhân dân, từ bỏ tất cả những gì thuộc về quá khứ, có thể là những công lao, cống hiến…Nhưng thà như thế còn hơn là tiếp tục ở lại trong cái đội ngũ càng ngày càng bị nhân dân mất lòng tin và chán ghét.
Tôi còn nhớ một câu chuyện trong truyện ngắn của nhà văn Vũ Bão đa xuất bản lâu lắm rồi. Chuyện đại thể thế này. Một đảng viên quá tồi, quá đốn mạt, khi bị kỉ luật khai trừ khỏi đảng thì quần chúng ngoài đảng đã la ó lên ngăn rằng : Thôi các ông cứ để nó ở trong đảng, chứ đội ngũ quần chúng ngoài đảng chúng tôi không có người xấu như thế, kiên quyết không cho nó trở lại nhập vào đâu!
Thân ái kính chào ông
Trí Thức
(Quê choa)