Cõi Người Ta
Lê Quốc Tuấn - Đảng cộng sản, chính quyền Việt Nam: một tập đoàn phản quốc
Bất chấp những trở ngại với Hoa Kỳ trong tiến trình cải thiện mối quan hệ hai nước vì những thành tích vi phạm các quyền con người, Hà Nội lại vừa gửi một thông điệp mới ra cộng đồng quốc tế cũng như với người "đối tác chiến lược" Hoa Kỳ qua vụ án nhà hoạt động Bùi thị Minh Hằng cùng các đồng sự của bà, từ giam giữ quá hạn đến án phạt nặng nề bằng quy kết một tội danh ngụy tạo trong phiên xử thô thiển vụng về ngày 25 tháng 8, 2014 tại Đồng Tháp. Hành động tệ hại ấy đã khiến chỉ không đầy vài giờ sau khi án phạt được đưa ra, văn phòng Đại sứ Hoa Kỳ tại Hà Nội đã đưa ra lời "quan ngại sâu sắc", một cử chỉ ngoại giao thay cho lời chỉ trích, biểu hiện thất vọng của Hoa Kỳ với chính quyền Việt Nam.
Ngay trong không khí đó, Lê Hồng Anh, sứ thần đặc biệt của TBT Nguyễn Phú Trọng đã đến tận Bắc Kinh để khẳng định với Trung Quốc rằng Việt Nam muốn “khôi phục và thúc đẩy quan hệ hai Đảng, hai nước phát triển lành mạnh”.
Tất cả diễn ra sau khi mối quan hệ giữa hai đảng, hai nước Việt Trung đã xuống đến mức thấp nhất kể từ sau cuộc chiến tranh biên giới năm 1979 và tiến trình cải thiện bang giao với Hoa Kỳ vừa lên đến mức cao nhất kể từ sau chiến tranh VN năm 1975.
Nếu mối quan hệ éo le Việt Trung lại được hàn gắn trong những ngày sắp tới, rõ ràng ĐCS Việt Nam lại tiếp tục thân phận chư hầu trong mối quan hệ chủ tớ với Trung Quốc, một nước lớn về địa dư và dân số nhưng nhỏ mọn về văn hóa ứng xử với láng giềng Việt Nam mà lịch sử nghìn năm đô hộ còn chưa phai trong tâm khảm dân Việt.
Chọn lựa đó rõ ràng chỉ vì sự tồn tại của hai đảng CS Việt Nam, Trung Quốc chứ không vì nguyện vọng của người dân hai nước. Chọn lựa đó cũng không vì ổn định chính trị chung khi Trung Quốc ngày càng gia tăng sức ép trong các tranh chấp lãnh hải với hầu hết các nước ven biển trong khu vực. Và chọn lựa ấy càng chất thêm rơm vào ngọn lửa ái quốc trong máu quật cường chống xâm lược đồng hóa người Việt của Trung Quốc.
Người Tàu chưa từng khuất phục được nước Việt nhỏ bé ở phương Nam trong suốt hơn 4 nghìn năm lịch sử. Trong chiến tranh giữ nước, chiến thắng qua các thời Tần, Hán, Tống, Nguyên, Minh, Thanh…không phải nhờ sức mạnh quân sự mà từ lòng yêu nước của người Việt. Chính lòng ái quốc là sức mạnh duy nhất mà người Việt hằng có mà tồn tại.
Điều này giải thích được vì sao đảng CS và chính quyền Việt Nam luôn tìm cách trấn áp lòng yêu nước của người Việt, đặc biệt mỗi khi mối quan hệ Việt Trung lại căng thẳng vì thái độ o ép, lấn lướt cố hữu của chính quyền ĐCS Trung Quốc.
Chính quyền đảng CSVN luôn lo sợ lòng ái quốc, ý muốn thoát Trung trong lòng dân Việt. Hành động bất chấp pháp luật để truy bức bà Bùi thị Minh Hằng, nhà hoạt động nổi tiếng trong các cuộc biểu tình bài Trung là bằng chứng mới nhất, rõ rệt nhất cho thấy chính quyền này không muốn ra khỏi bóng đè Trung Quốc.
Và hành động đó của đảng CS, chính quyền VN không thể gọi bằng từ nào khác hơn là hành động đê hèn phản quốc vì quyền lợi của đảng, một tập đoàn tư lợi đang áp đặt ách cai trị độc tài lên tuyệt đại đa số dân Việt trong nước.
Hành động đó thử thách đến lương tri của từng người dân Việt.
26 tháng 8 năm 2014
Lê Quốc Tuấn
Suy nghĩ sau phiên xử chị Bùi Hằng
Bàn ra tán vào (0)
Lê Quốc Tuấn - Đảng cộng sản, chính quyền Việt Nam: một tập đoàn phản quốc
Bất chấp những trở ngại với Hoa Kỳ trong tiến trình cải thiện mối quan hệ hai nước vì những thành tích vi phạm các quyền con người, Hà Nội lại vừa gửi một thông điệp mới ra cộng đồng quốc tế cũng như với người "đối tác chiến lược" Hoa Kỳ qua vụ án nhà hoạt động Bùi thị Minh Hằng cùng các đồng sự của bà, từ giam giữ quá hạn đến án phạt nặng nề bằng quy kết một tội danh ngụy tạo trong phiên xử thô thiển vụng về ngày 25 tháng 8, 2014 tại Đồng Tháp. Hành động tệ hại ấy đã khiến chỉ không đầy vài giờ sau khi án phạt được đưa ra, văn phòng Đại sứ Hoa Kỳ tại Hà Nội đã đưa ra lời "quan ngại sâu sắc", một cử chỉ ngoại giao thay cho lời chỉ trích, biểu hiện thất vọng của Hoa Kỳ với chính quyền Việt Nam.
Ngay trong không khí đó, Lê Hồng Anh, sứ thần đặc biệt của TBT Nguyễn Phú Trọng đã đến tận Bắc Kinh để khẳng định với Trung Quốc rằng Việt Nam muốn “khôi phục và thúc đẩy quan hệ hai Đảng, hai nước phát triển lành mạnh”.
Tất cả diễn ra sau khi mối quan hệ giữa hai đảng, hai nước Việt Trung đã xuống đến mức thấp nhất kể từ sau cuộc chiến tranh biên giới năm 1979 và tiến trình cải thiện bang giao với Hoa Kỳ vừa lên đến mức cao nhất kể từ sau chiến tranh VN năm 1975.
Nếu mối quan hệ éo le Việt Trung lại được hàn gắn trong những ngày sắp tới, rõ ràng ĐCS Việt Nam lại tiếp tục thân phận chư hầu trong mối quan hệ chủ tớ với Trung Quốc, một nước lớn về địa dư và dân số nhưng nhỏ mọn về văn hóa ứng xử với láng giềng Việt Nam mà lịch sử nghìn năm đô hộ còn chưa phai trong tâm khảm dân Việt.
Chọn lựa đó rõ ràng chỉ vì sự tồn tại của hai đảng CS Việt Nam, Trung Quốc chứ không vì nguyện vọng của người dân hai nước. Chọn lựa đó cũng không vì ổn định chính trị chung khi Trung Quốc ngày càng gia tăng sức ép trong các tranh chấp lãnh hải với hầu hết các nước ven biển trong khu vực. Và chọn lựa ấy càng chất thêm rơm vào ngọn lửa ái quốc trong máu quật cường chống xâm lược đồng hóa người Việt của Trung Quốc.
Người Tàu chưa từng khuất phục được nước Việt nhỏ bé ở phương Nam trong suốt hơn 4 nghìn năm lịch sử. Trong chiến tranh giữ nước, chiến thắng qua các thời Tần, Hán, Tống, Nguyên, Minh, Thanh…không phải nhờ sức mạnh quân sự mà từ lòng yêu nước của người Việt. Chính lòng ái quốc là sức mạnh duy nhất mà người Việt hằng có mà tồn tại.
Điều này giải thích được vì sao đảng CS và chính quyền Việt Nam luôn tìm cách trấn áp lòng yêu nước của người Việt, đặc biệt mỗi khi mối quan hệ Việt Trung lại căng thẳng vì thái độ o ép, lấn lướt cố hữu của chính quyền ĐCS Trung Quốc.
Chính quyền đảng CSVN luôn lo sợ lòng ái quốc, ý muốn thoát Trung trong lòng dân Việt. Hành động bất chấp pháp luật để truy bức bà Bùi thị Minh Hằng, nhà hoạt động nổi tiếng trong các cuộc biểu tình bài Trung là bằng chứng mới nhất, rõ rệt nhất cho thấy chính quyền này không muốn ra khỏi bóng đè Trung Quốc.
Và hành động đó của đảng CS, chính quyền VN không thể gọi bằng từ nào khác hơn là hành động đê hèn phản quốc vì quyền lợi của đảng, một tập đoàn tư lợi đang áp đặt ách cai trị độc tài lên tuyệt đại đa số dân Việt trong nước.
Hành động đó thử thách đến lương tri của từng người dân Việt.
26 tháng 8 năm 2014
Lê Quốc Tuấn
Suy nghĩ sau phiên xử chị Bùi Hằng