Văn Học & Nghệ Thuật
Mời đọc Ma Chiến Hữu Của Mặc Ngôn, nhà văn vừa đoạt giải Nobel
Chương 1
Tác giả: Mạc Ngôn
Đây là cuốn sách từng gây tranh cãi một thời trên mạng. Khi người kể chuyện đã từng là kẻ thù của chính chúng ta. Cuốn sách này nói về một nỗi đau, một sai lầm, một sự ngu dốt... mà từ đó tới nay người ta đã ra sức tránh né, không dám nhắc tới. Cái cuộc chiến này đã cướp đi sinh mạng của rất nhiều người, sau này ngẫm lại trong đó kẻ giết người và người bị giết hoàn toàn hồ đồ, chẳng hiểu sao mình giết và bị giết. Một cuộc chiến ngu dốt...
Đó là bây giờ ngẫm lại, đọc lại thì nói thế thôi, chứ thủa đó tôi còn nhớ mình khoảng 11, 12 tuổi, thuộc nằm lòng những lời hát như "Quân xâm lược bành trướng dã man, đã giày xéo mảnh đất việt nam... " hay như "Từng đôi mắt mang hình viên đạn, từng đôi mắt mang hình tia lửa, từng đôi mắt sáng lên cháy lên muôn ngàn tia lửa. Từng đôi mắt yêu thương trông theo đoàn quân, người chiến sĩ hãy giữ lấy, trút lên đầu quân xâm lược dã man... "
Thủa đó tôi chỉ hận mình không lớn thêm mấy tuổi nữa, hay học theo Trần quốc Toản mà xông lên tuyến đầu noi gương những anh hùng liệt sĩ như Lê đình Chinh mà chiến đấu cho tổ quốc... Trong số những người đã mãi mãi nằm xuống chắc rằng rất nhiều rất rất nhiều người có những suy nghĩ giống tôi, họ đã chiến đấu và ngã xuống với một trái tim của người Việt nam yêu nước. Cho dù là một cuộc chiến vô nghĩa, phi lí, thì những sai lầm và sự ngu dốt hoàn toàn thuộc về một tầng lớp khác, còn họ, những người đã chiến đấu, bị thương hay đã hy sinh vẫn là những người anh hùng chân chính của dân tộc Việt nam.
Mọt sách
Bàn ra tán vào (0)
Mời đọc Ma Chiến Hữu Của Mặc Ngôn, nhà văn vừa đoạt giải Nobel
Chương 1
Tác giả: Mạc Ngôn
Đây là cuốn sách từng gây tranh cãi một thời trên mạng. Khi người kể chuyện đã từng là kẻ thù của chính chúng ta. Cuốn sách này nói về một nỗi đau, một sai lầm, một sự ngu dốt... mà từ đó tới nay người ta đã ra sức tránh né, không dám nhắc tới. Cái cuộc chiến này đã cướp đi sinh mạng của rất nhiều người, sau này ngẫm lại trong đó kẻ giết người và người bị giết hoàn toàn hồ đồ, chẳng hiểu sao mình giết và bị giết. Một cuộc chiến ngu dốt...
Đó là bây giờ ngẫm lại, đọc lại thì nói thế thôi, chứ thủa đó tôi còn nhớ mình khoảng 11, 12 tuổi, thuộc nằm lòng những lời hát như "Quân xâm lược bành trướng dã man, đã giày xéo mảnh đất việt nam... " hay như "Từng đôi mắt mang hình viên đạn, từng đôi mắt mang hình tia lửa, từng đôi mắt sáng lên cháy lên muôn ngàn tia lửa. Từng đôi mắt yêu thương trông theo đoàn quân, người chiến sĩ hãy giữ lấy, trút lên đầu quân xâm lược dã man... "
Thủa đó tôi chỉ hận mình không lớn thêm mấy tuổi nữa, hay học theo Trần quốc Toản mà xông lên tuyến đầu noi gương những anh hùng liệt sĩ như Lê đình Chinh mà chiến đấu cho tổ quốc... Trong số những người đã mãi mãi nằm xuống chắc rằng rất nhiều rất rất nhiều người có những suy nghĩ giống tôi, họ đã chiến đấu và ngã xuống với một trái tim của người Việt nam yêu nước. Cho dù là một cuộc chiến vô nghĩa, phi lí, thì những sai lầm và sự ngu dốt hoàn toàn thuộc về một tầng lớp khác, còn họ, những người đã chiến đấu, bị thương hay đã hy sinh vẫn là những người anh hùng chân chính của dân tộc Việt nam.
Mọt sách