Xe cán chó
Nhà thổ vùng biên Hàn Quốc "đỏ đèn", lính biên phòng "phấn khởi"
Cảnh sát quân sự Mỹ kiếm lính đi nhà thổ
Các nhà thổ vùng biên giới Hàn Quốc-Triều Tiên đều “đỏ đèn” dịp cuối tuần, để binh lính tìm đến “giải quyết sinh lý”. Quân đội bị nghi bắt tay với tú bà, ma cô của các nhà thổ này để lính biên phòng không bị nhiễm các bệnh lây qua đường tình dục.
Khi đến Paju (tỉnh Gyeonggi) gần khu giới tuyến phi quân sự DMZ ngăn cách hai miền Hàn -Triều làm việc, cô Lee Eun-ju, nhân viên phụ trách mảng cho vay của một ngân hàng tiết kiệm, bị sốc khi trông thấy “phố đèn đỏ” Yongjugol sát cạnh đồn cảnh sát và căn cứ quân sự.
Lee muốn thuê một ngôi nhà, trông thấy các cô gái mặc quần áo hở hang đi giày cao gót, đứng ẹo người phía sau cửa sổ kính, cứ như hàng bán ở siêu thị.
Lee khẳng định với tên ma-cô: không thể cho nhà thổ vay tiền, nhưng thắc mắc vì sao nạn mua - bán dâm dù bị cấm ở vùng này vẫn được hoạt động công khai. Cô nói: “Xem ra cảnh sát nhắm mắt làm ngơ. Có lẽ do họ đã ăn hối lộ hoặc phải tuân lệnh trên”.
Quan hệ cộng sinh
“Phố đèn đỏ” Yongjugol hoạt động gần như 24/24. Khoảng 10 nhà thổ mở cửa suốt ngày và khoảng 60 nhà thổ hoạt động về đêm, câu “khách làng chơi” đến 6 giờ sáng mới nghỉ.
Một cựu thứ trưởng Bộ Quốc phòng Hàn giấu tên, thừa nhận một số chỉ huy đồn biên phòng “khoái” có các nhà thổ gần đơn vị, để gái điếm “giúp” giảm lây bệnh qua đường tình dục cho binh lính, và cũng để “anh em không mắc nợ”.
Ông cho biết khi chỉ huy một đơn vị biên phòng, ông nhận ra nhiều binh lính “nợ như chúa chổm” vì chỉ có thể mua dâm sau khi trả hơn 500.000 won (445 USD) tiền nhậu ở các quán bar trong khu vực họ bị hạn chế đi lại.
Vì thế, ông cho phép binh lính ra thành phố, nơi có nhà thổ lớn để họ có thể quan hệ tình dục an toàn với giá một “dù” chưa tới 100.000 won.
Ông nói: “Tôi hiểu mình không thể giúp anh em trả nợ và giảm căng thẳng tại một vùng không có điều kiện giải trí văn hóa lành mạnh”.
Vị cựu thứ trưởng nhấn mạnh: chính phủ cần tăng cường nỗ lực tạo môi trường giải trí-học tập cho binh lính để họ được giảm căng thẳng, bằng cách xây dựng các cơ sở hạ tầng như bể bơi, phòng tập thể dục, thư viện.
Gái bán dâm tại các nhà thổ này luôn được kiểm tra y tế để tránh nguy cơ họ “phát tán” bệnh lây qua đường tình dục như giang mai và AIDS. Họ cũng được yêu cầu nên khuyến khích “khách” sử dụng bao cao su.
Ngược lại, người bán dâm “lén” ở các tiệm “hát với nhau”, karaoké, “phòng hôn”, “phòng điện thoại”, “phòng chuyện trò” hoặc tiệm mát-xa thường bị đánh giá là dễ làm binh lính nhiễm các bệnh lây qua đường tình dục.
Một trung sĩ nghỉ phép hai ngày giấu tên nói ở đây, ông mặc thường phục “chơi vô tư” mà không sợ bị nhiễm bệnh.
Ông cho biết nhiều tân binh giấu thường phục ở đồn dù bị cấm, để khi đi “chơi gái” không bị kiểm soát quân sự theo dõi: “Tôi cùng nhiều chiến hữu thích đến Yongjugol vì ở đây gái phục vụ ân cần, giá trẻ và bạn tự do chọn lựa”.
Trung tá Hwang Tae-ho chỉ huy kiểm soát quân sự của tiểu đoàn 1 bộ binh, thừa nhận 100 lính của ông không được phép hỏi giấy tờ của người không mặc quân phục, và chưa có lính nào của tiểu đoàn bị phát hiện mua dâm trong 6 năm qua.
Lính của ông cũng không được phép khám xét các nhà thổ. Vào dịp cuối tuần, họ ngồi xe đi tuần tra lúc hoàng hôn, nhưng rất khó chặn binh lính vào “phố đèn đỏ” Yongjugol do các quân nhân ấy đều không mặc quân phục.
Song Ki-seob là chỉ huy đội phòng chống mại dâm thuộc đồn cảnh sát Paju, cho biết cảnh sát phát hiện 22 vụ mua dâm trái phép hồi năm ngoái, gồm 8 vụ ở Yongjugol, nơi có khoảng 300 gái điếm kiếm sống.
Đó là một trong những phố nhà thổ lớn nhất Hàn, nhưng đã giảm từ số 600 “em” lúc chưa có lệnh cấm mua bán dâm. Ông nói còn một “phố” nữa gần trụ sở tòa án Paju, nhưng hiện chỉ có 6 nhà thổ hoạt động.
Sĩ quan cảnh sát Choi Young-bae nói gần như không thể triệt phá các nhà thổ nếu không có sự hỗ trợ của cảnh sát chìm. Đồn Paju chỉ có 3, 4 cảnh sát trực mỗi ca, quá thiếu người để ngăn chặn chuyện mua-bán dâm.
Khi bọn ma cô chặn cửa thì cảnh sát chẳng thể làm gì được vì không được phép xông vào hoặc phá hủy tài sản của người khác.
Từ hướng dẫn của cảnh sát, nhà báo phục kích trước một nhà thổ ở Yongjugol từ 1 giờ đến 6 giờ sáng ngày chủ nhật nọ: nhiều khách đến nhà thổ gồm 4 ả điếm và một tú bà này.
Anh gọi cảnh sát đến bắt lúc 3 giờ 16 phút khi một khách cùng một ả lên lầu, nhưng đến 3 giờ 25 thì phải gọi họ trở lại đồn, vì ả điếm đột ngột xuống nhà, có lẽ vì được báo động “sẽ có cớm đến”.
Sau vụ này, không có khách nào đến nữa.
Choi nói “Cơ hội bắt quả tang là bằng 0”. Ông nói 8 vụ bắt mua-bán dâm là vì khách thú nhận với cảnh sát khi họ đến phàn nàn chuyện không được thỏa mãn hoặc bị trả quá nhiều tiền: “ Một số người vẫn không biết mua-bán dâm là trái pháp luật, họ bị xử phạt do đã khai ra chuyện mua dâm”.
“Để chúng tôi yên”
Một trung sĩ nói các sĩ quan xem ra miễn cưỡng cấm binh lính mua dâm: “Họ phớt lờ vì mưu cầu lợi riêng. Họ buộc lính làm người hầu dù bị cấm, buộc lính trông nom sân tennis và buộc lính xử lý tài liệu mật mà không bảo đảm an ninh cho họ. Quân đội cần siết kỷ luật và tuân thủ quy định, nhưng xem ra nhiều sĩ quan vẫn phớt lờ các qui định gồm cấm mua-bán dâm”.
Lính Mỹ mặc thường phục đi "mò gái" |
Bàn ra tán vào (0)
Các tin đã đăng
- Văn Công Hùng - Ghi chép ngày 07.10.2024
- Hoàng gia Anh bị tố dùng Meghan 'chuyển hướng' dư luận
- Giả vờ làm kẻ sát nhân để nhờ cảnh sát dọn tuyết trước nhà
- Hé lộ danh sách dự kiến phân công nhiệm vụ lãnh đạo cấp cao Việt Cộng
- Trọng và Phúc được bầu lại, tiếp tục lãnh đạo Đảng Vem ( Mặt Vẹm nào cũng là " Mặt Bác Hồ " )
Nhà thổ vùng biên Hàn Quốc "đỏ đèn", lính biên phòng "phấn khởi"
Cảnh sát quân sự Mỹ kiếm lính đi nhà thổ
Các nhà thổ vùng biên giới Hàn Quốc-Triều Tiên đều “đỏ đèn” dịp cuối tuần, để binh lính tìm đến “giải quyết sinh lý”. Quân đội bị nghi bắt tay với tú bà, ma cô của các nhà thổ này để lính biên phòng không bị nhiễm các bệnh lây qua đường tình dục.
Khi đến Paju (tỉnh Gyeonggi) gần khu giới tuyến phi quân sự DMZ ngăn cách hai miền Hàn -Triều làm việc, cô Lee Eun-ju, nhân viên phụ trách mảng cho vay của một ngân hàng tiết kiệm, bị sốc khi trông thấy “phố đèn đỏ” Yongjugol sát cạnh đồn cảnh sát và căn cứ quân sự.
Lee muốn thuê một ngôi nhà, trông thấy các cô gái mặc quần áo hở hang đi giày cao gót, đứng ẹo người phía sau cửa sổ kính, cứ như hàng bán ở siêu thị.
Lee khẳng định với tên ma-cô: không thể cho nhà thổ vay tiền, nhưng thắc mắc vì sao nạn mua - bán dâm dù bị cấm ở vùng này vẫn được hoạt động công khai. Cô nói: “Xem ra cảnh sát nhắm mắt làm ngơ. Có lẽ do họ đã ăn hối lộ hoặc phải tuân lệnh trên”.
Quan hệ cộng sinh
“Phố đèn đỏ” Yongjugol hoạt động gần như 24/24. Khoảng 10 nhà thổ mở cửa suốt ngày và khoảng 60 nhà thổ hoạt động về đêm, câu “khách làng chơi” đến 6 giờ sáng mới nghỉ.
Một cựu thứ trưởng Bộ Quốc phòng Hàn giấu tên, thừa nhận một số chỉ huy đồn biên phòng “khoái” có các nhà thổ gần đơn vị, để gái điếm “giúp” giảm lây bệnh qua đường tình dục cho binh lính, và cũng để “anh em không mắc nợ”.
Ông cho biết khi chỉ huy một đơn vị biên phòng, ông nhận ra nhiều binh lính “nợ như chúa chổm” vì chỉ có thể mua dâm sau khi trả hơn 500.000 won (445 USD) tiền nhậu ở các quán bar trong khu vực họ bị hạn chế đi lại.
Vì thế, ông cho phép binh lính ra thành phố, nơi có nhà thổ lớn để họ có thể quan hệ tình dục an toàn với giá một “dù” chưa tới 100.000 won.
Ông nói: “Tôi hiểu mình không thể giúp anh em trả nợ và giảm căng thẳng tại một vùng không có điều kiện giải trí văn hóa lành mạnh”.
Vị cựu thứ trưởng nhấn mạnh: chính phủ cần tăng cường nỗ lực tạo môi trường giải trí-học tập cho binh lính để họ được giảm căng thẳng, bằng cách xây dựng các cơ sở hạ tầng như bể bơi, phòng tập thể dục, thư viện.
Gái bán dâm tại các nhà thổ này luôn được kiểm tra y tế để tránh nguy cơ họ “phát tán” bệnh lây qua đường tình dục như giang mai và AIDS. Họ cũng được yêu cầu nên khuyến khích “khách” sử dụng bao cao su.
Ngược lại, người bán dâm “lén” ở các tiệm “hát với nhau”, karaoké, “phòng hôn”, “phòng điện thoại”, “phòng chuyện trò” hoặc tiệm mát-xa thường bị đánh giá là dễ làm binh lính nhiễm các bệnh lây qua đường tình dục.
Một trung sĩ nghỉ phép hai ngày giấu tên nói ở đây, ông mặc thường phục “chơi vô tư” mà không sợ bị nhiễm bệnh.
Ông cho biết nhiều tân binh giấu thường phục ở đồn dù bị cấm, để khi đi “chơi gái” không bị kiểm soát quân sự theo dõi: “Tôi cùng nhiều chiến hữu thích đến Yongjugol vì ở đây gái phục vụ ân cần, giá trẻ và bạn tự do chọn lựa”.
Trung tá Hwang Tae-ho chỉ huy kiểm soát quân sự của tiểu đoàn 1 bộ binh, thừa nhận 100 lính của ông không được phép hỏi giấy tờ của người không mặc quân phục, và chưa có lính nào của tiểu đoàn bị phát hiện mua dâm trong 6 năm qua.
Lính của ông cũng không được phép khám xét các nhà thổ. Vào dịp cuối tuần, họ ngồi xe đi tuần tra lúc hoàng hôn, nhưng rất khó chặn binh lính vào “phố đèn đỏ” Yongjugol do các quân nhân ấy đều không mặc quân phục.
Song Ki-seob là chỉ huy đội phòng chống mại dâm thuộc đồn cảnh sát Paju, cho biết cảnh sát phát hiện 22 vụ mua dâm trái phép hồi năm ngoái, gồm 8 vụ ở Yongjugol, nơi có khoảng 300 gái điếm kiếm sống.
Đó là một trong những phố nhà thổ lớn nhất Hàn, nhưng đã giảm từ số 600 “em” lúc chưa có lệnh cấm mua bán dâm. Ông nói còn một “phố” nữa gần trụ sở tòa án Paju, nhưng hiện chỉ có 6 nhà thổ hoạt động.
Sĩ quan cảnh sát Choi Young-bae nói gần như không thể triệt phá các nhà thổ nếu không có sự hỗ trợ của cảnh sát chìm. Đồn Paju chỉ có 3, 4 cảnh sát trực mỗi ca, quá thiếu người để ngăn chặn chuyện mua-bán dâm.
Khi bọn ma cô chặn cửa thì cảnh sát chẳng thể làm gì được vì không được phép xông vào hoặc phá hủy tài sản của người khác.
Từ hướng dẫn của cảnh sát, nhà báo phục kích trước một nhà thổ ở Yongjugol từ 1 giờ đến 6 giờ sáng ngày chủ nhật nọ: nhiều khách đến nhà thổ gồm 4 ả điếm và một tú bà này.
Anh gọi cảnh sát đến bắt lúc 3 giờ 16 phút khi một khách cùng một ả lên lầu, nhưng đến 3 giờ 25 thì phải gọi họ trở lại đồn, vì ả điếm đột ngột xuống nhà, có lẽ vì được báo động “sẽ có cớm đến”.
Sau vụ này, không có khách nào đến nữa.
Choi nói “Cơ hội bắt quả tang là bằng 0”. Ông nói 8 vụ bắt mua-bán dâm là vì khách thú nhận với cảnh sát khi họ đến phàn nàn chuyện không được thỏa mãn hoặc bị trả quá nhiều tiền: “ Một số người vẫn không biết mua-bán dâm là trái pháp luật, họ bị xử phạt do đã khai ra chuyện mua dâm”.
“Để chúng tôi yên”
Một trung sĩ nói các sĩ quan xem ra miễn cưỡng cấm binh lính mua dâm: “Họ phớt lờ vì mưu cầu lợi riêng. Họ buộc lính làm người hầu dù bị cấm, buộc lính trông nom sân tennis và buộc lính xử lý tài liệu mật mà không bảo đảm an ninh cho họ. Quân đội cần siết kỷ luật và tuân thủ quy định, nhưng xem ra nhiều sĩ quan vẫn phớt lờ các qui định gồm cấm mua-bán dâm”.
Lính Mỹ mặc thường phục đi "mò gái" |