Xe cán chó
Nổ súng Yên Bái: việc Đảng hay việc dân? ( Bài dạy đời rẻ tiền, chỉ có ở BBC )
Tôi im lặng ba ngày là để tôn trọng nỗi đau của gia đình nghi can, gia đình các nạn nhân đã tử vong. Ai cũng là con người, dù người nằm xuống có sai trái hay ra sao thì cũng nỗi buồn đau của người thân nhân
Tôi im lặng ba ngày là để tôn trọng nỗi đau của gia đình nghi can, gia đình các nạn nhân đã tử vong. Ai cũng là con người, dù người nằm xuống có sai trái hay ra sao thì cũng nỗi buồn đau của người thân nhân ở lại cũng cần được tôn trọng.
Tôi im lặng ba ngày là để tôn trọng nỗi đau của gia đình nghi can, gia đình các nạn nhân đã tử vong. Ai cũng là con người, dù người nằm xuống có sai trái hay ra sao thì cũng nỗi buồn đau của người thân nhân ở lại cũng cần được tôn trọng.
Chúng ta đang ở trong thời bình chứ không phải thời chiến, tiếng súng nổ
thanh toán nhau một cách công khai như thế cũng là điều không nên
khuyến khích dù đến từ tư duy nào.
Nói về nghi can Đỗ Cường Minh
Trước tiên, quan sát trong mấy ngày qua, thấy có nhiều người tán dương
hành động của nghi can Đỗ Cường Minh, thậm chí gọi ông ấy là anh hùng,
theo tôi thì không đúng và cũng không nên quan niệm như thế.
Tôi có thể thông cảm với ông Minh chứ không thể tán dương ông Minh, hai cảm xúc đó cần phân biệt rõ ràng với nhau.
Bất chấp động cơ gây án là gì, mâu thuẫn cá nhân hay mâu thuẫn quan
trường… dẫn đến phải thanh toán nhau thì từ một tới ba ông cũng đã sai,
lại thanh toán nhau, nghĩa là dùng cái sai này đi giải quyết kết thúc
cho những cái sai khác, là việc cộng đồng không nên khuyến khích.
Bây giờ ông Minh đi rồi, những nỗi uất ức vì oan ức (nếu có) của ông ai
sẽ thanh minh cho ông, một khi sự minh bạch, công khai của thể chế là
điều mà dư luận hay chỉ trích là còn yếu ở Việt Nam. Ai sẽ thay ông Minh
đấu tranh để giữ công bằng cho thân phận của ông (nếu có), ai hiểu bản
chất sự việc và đầy đủ thông tin như chính ông?
Nói với người dân chủ
Ở những người đang tranh đấu dân chủ thì theo tôi càng không nên khuyến
khích hay cổ động cho những tư duy như ông Minh, mà là chúng ta chỉ nên
cổ động những người đang ở trong hoàn cảnh như ông Minh đứng ra thừa
nhận cái sai (nếu bản thân có) và dựa vào nhân dân, cùng với nhân dân và
những đảng viên tiến bộ tranh đấu vạch ra cái sai của hệ thống mà ông
ấy đang công tác để đòi công lý-công bằng cho mình (nếu bị oan khuất
theo giả định của quần chúng là “quít làm cam chịu") dựa trên đạo
đức-pháp luật và quy tắc ứng xử xã hội.
Chuyện các quan chức có đảng tịch thanh toán nhau kiểu xã hội đen không
mới và càng ngày càng lên cao về cấp bậc và chức vụ cho thấy khủng hoảng
chính trị trong Đảng càng ngày càng sâu sắc và trầm trọng.
Tư duy đối lập phải xây dựng trên tư thế hợp pháp. có như vậy mới đủ sức
thuyết phục quần chúng đi theo. Chúng ta không nên và không thể vì cổ
vũ dân chủ mà ủng hộ những việc làm phi pháp và sai trái đạo lý như vậy.
Nếu khuyến khích việc đòi công bằng- công lý của một cá nhân bằng những
phát súng thì sẽ mãi mãi không bao giờ có hòa bình và công lý vì ai cũng
có những uất ức cá nhân của mình người khác, với thể chế và với xã hội,
ngay cả ở xứ sở dân chủ tốt như Mỹ.
Nhìn rộng hơn, nếu một nền dân chủ được tái lập sau những phát súng thì
nhân dân là nơi chịu hậu quả nặng nề nhất. Lúc đó trách nhiệm nằm ở tất
cả các nhân tố tham gia dùng vũ trang để tranh giành quyền lực với nhau.
Chúng ta phát ngôn là chủ trương ôn hòa bất bạo động nhưng vì sao chúng
ta cổ vũ các phe khác bạo động ? Như vậy quần chúng có tin là chúng ta
sẽ bất bạo động hoàn toàn hay không ?
Nói về Đảng Cộng sản Việt Nam
Đảng phải có trách nhiệm vì thiếu giám sát nội bộ. Việc ông Minh hành
động như thế trong khi bản thân ông ta là người thành đạt (đủ sức cho
con đi du học và mua nhà ở nơi này nơi kia) chứng tỏ đây là mâu thuẫn
tích tụ lâu dài, không phải vì bế tắc cuộc sống mà làm càn.
Thêm nữa, gia đình ông Minh là gia đình cán bộ nòi (cha vợ là cựu bí thư
tỉnh ủy, vợ là cán bộ lãnh đạo đoàn thể), ông là quan chức hàm trưởng
phòng, không thể không biết pháp luật và quy chế của Đảng, nhưng ông
Minh ứng xử như vậy chứng tỏ ông không còn tin vào pháp luật (do Đảng
vận hành) và quy chế xử lý sai phạm trong nội bộ Đảng nữa.
Quan chức Đảng mà còn không tin Đảng sẽ bảo vệ được mình, thì nhân dân
liệu còn tin Đảng sẽ bảo vệ được mình vào bảo vệ được đất nước?
Đảng cũng đừng trách nhân dân vì sao bày tỏ “niềm vui hể hả”, đã từ lâu
rồi dưới sự cầm quyền của đảng, khi quan chức ra quyết định chính trị
thì chưa hẳn là lợi ích của đất nước, nhân dân và dân tộc được cân nhắc,
xem trọng hàng đầu ở nhiều nơi, nhiều lĩnh vực…
Dù trong Đảng có nhiều người tốt và nhiều người không tốt, nhưng Đảng là
đảng chung của mọi đảng viên, nên đừng trách sao nhân dân khi bày tỏ
cảm xúc thì họ phản cảm hết toàn bộ Đảng.
Nhân dân không chỉ cần cơm ăn áo mặc như ông Hồ Chí Minh đã nói, mà nhân
dân là nơi sinh ra và nuôi dưỡng chính quyền, nhân dân còn muốn giám
sát và chế tài chính quyền nếu chính quyền có sai trái. Nhân dân là ông
chủ, chính quyền là đầy tớ, trong việc này đầy tớ tự làm tự sai chứ ông
chủ không xúi giục, thì ông chủ cười vài tiếng cũng là cái có thể hiểu
được
Bí thư đương nhiệm, chủ tịch HĐND đương nhiệm (hai nạn nhân) cũng phải
chịu trách nhiệm trong chính cái chết của mình, cùng với cha vợ nghi can
là nguyên bí thư tỉnh ủy Yên Bái. Các báo cáo tổng kết đánh giá tỉnh ủy
Yên Bái là đảng bộ trong sạch vững mạnh hàng năm do các vị ấy ký thông
qua chính là góp phần lớn dẫn đến thảm họa hôm nay.
Chuyện các quan chức có đảng tịch thanh toán nhau kiểu xã hội đen không
mới và càng ngày càng lên cao về cấp bậc và chức vụ cho thấy khủng hoảng
chính trị trong Đảng càng ngày càng sâu sắc và trầm trọng.
Nó cũng cho thấy Đảng không thể dùng các quy trình và cơ chế như lâu nay
để giải quyết mà phải có sự thay đổi triệt để từ tư duy và đến hành xử
quản trị trong nội bộ Đảng và ra ngoài xã hội mới hi vọng giải quyết tận
gốc vấn đề
Quan chức cấp tỉnh (trung cấp) nếu đã có ngày dùng một tay súng để xử
nhau thì không thể loại trừ nguy cơ quan chức cấp cao (trung ương) sẽ
dùng nhiều tay súng để loại nhau, đó là điều không ai mong muốn, nhưng
nguy cơ hóa ra là có thật.
Đảng cần nhớ chuyện của Đảng không còn là của Đảng, vì Đảng lãnh đạo xã
hội, nên chuyện của Đảng còn là chuyện của dân và ảnh hưởng đến dân.
Mong hương hồn những người đã khuất yên nghỉ và những người đang thụ lý
xử lý vụ án này vì bình yên của xã hội, vì an ninh của đảng và của chính
bản thân mình về sau mà xử lý công khai, minh bạch, đúng pháp luật,
công bố rõ ràng tiền căn hậu quả với nhân dân.
Chúng ta cần nhớ là trong ngắn và trung hạn, nếu Việt Nam hỗn loạn thì
chỉ có Trung Quốc đủ sức ảnh hưởng tiếp và hưởng lợi, chính Mỹ đã nhiều
lần lưu ý rằng Mỹ không muốn thấy Việt Nam hỗn loạn lúc này.
Vì Việt Nam lúc này chưa có bất kỳ hiệp ước bảo hộ- liên minh với bất kỳ
người bạn lớn nào, thì việc xảy ra bạo loạn vũ trang tên bay súng nổ
chỉ làm đất nước thêm suy yếu, và những âm mưu đang bành trướng – đồng
hóa từ thế lực thù địch của đất nước-dân tộc sẽ tận dụng điều này để
thúc đẩy nó mạnh thêm.
Nguyễn An Dân
Gửi tới BBC từ TPHCM* Bài phản ánh văn phong và quan điểm riêng của tác giả, sống tại Sài Gòn.
(BBC)
Bàn ra tán vào (2)
quang dinh
TRẦN TẮM TRUỒNG
*
Thoát Y tắm biển diễn Pu Tin
Ô bà má la sạch mẹ mìn
Quy trình thu hoạch Casa ngã
Formosa bạc Hồ Chí Minh
*
Tô Lâm học Tập Cận Bình Hun Sen hít tớ cửa mình Nguyễn Thị Doan
Kim Ngân Bành Lệ Viện hoàn
Trần Đại Quang nhận vẻ vang đức cống vàng
Hoàng tuyền Kim Tiến đưa tang làm tình trăm họ ba chàng Yên Bái lang
*
Phất phơ trong gió lá cờ tàn
Mượn Chệt lâu rồi chửa sửa sang
Nhân dân tệ mạt côn an trận
Tàu nhanh thanh toán trước đảng đoàn
*
Sexy trong nước cường toan Trần Hồng Hà muốn cởi truồng Tạ Bích Loan
Tam Tòng Thị Phóng hò khoan
Lò Tôn Nữ Thị Ninh Choang Khách Trú tìm
Nguyễn Xuân Fuck hậu Ú tim làm xương cho sáo búa liềm Hồ Tập Chương
*
TÂM THANH
----------------------------------------------------------------------------------
Việt
Đồng chí Nguyễn an Dân này nên đổi tên là Nguyễn An Đảng thì danh chính ngôn thuận tiệt dzời .Hoan hô đồng chí
----------------------------------------------------------------------------------
Các tin đã đăng
- Văn Công Hùng - Ghi chép ngày 07.10.2024
- Hoàng gia Anh bị tố dùng Meghan 'chuyển hướng' dư luận
- Giả vờ làm kẻ sát nhân để nhờ cảnh sát dọn tuyết trước nhà
- Hé lộ danh sách dự kiến phân công nhiệm vụ lãnh đạo cấp cao Việt Cộng
- Trọng và Phúc được bầu lại, tiếp tục lãnh đạo Đảng Vem ( Mặt Vẹm nào cũng là " Mặt Bác Hồ " )
Nổ súng Yên Bái: việc Đảng hay việc dân? ( Bài dạy đời rẻ tiền, chỉ có ở BBC )
Tôi im lặng ba ngày là để tôn trọng nỗi đau của gia đình nghi can, gia đình các nạn nhân đã tử vong. Ai cũng là con người, dù người nằm xuống có sai trái hay ra sao thì cũng nỗi buồn đau của người thân nhân
Tôi im lặng ba ngày là để tôn trọng nỗi đau của gia đình nghi can, gia đình các nạn nhân đã tử vong. Ai cũng là con người, dù người nằm xuống có sai trái hay ra sao thì cũng nỗi buồn đau của người thân nhân ở lại cũng cần được tôn trọng.
Chúng ta đang ở trong thời bình chứ không phải thời chiến, tiếng súng nổ
thanh toán nhau một cách công khai như thế cũng là điều không nên
khuyến khích dù đến từ tư duy nào.
Nói về nghi can Đỗ Cường Minh
Trước tiên, quan sát trong mấy ngày qua, thấy có nhiều người tán dương
hành động của nghi can Đỗ Cường Minh, thậm chí gọi ông ấy là anh hùng,
theo tôi thì không đúng và cũng không nên quan niệm như thế.
Tôi có thể thông cảm với ông Minh chứ không thể tán dương ông Minh, hai cảm xúc đó cần phân biệt rõ ràng với nhau.
Bất chấp động cơ gây án là gì, mâu thuẫn cá nhân hay mâu thuẫn quan
trường… dẫn đến phải thanh toán nhau thì từ một tới ba ông cũng đã sai,
lại thanh toán nhau, nghĩa là dùng cái sai này đi giải quyết kết thúc
cho những cái sai khác, là việc cộng đồng không nên khuyến khích.
Bây giờ ông Minh đi rồi, những nỗi uất ức vì oan ức (nếu có) của ông ai
sẽ thanh minh cho ông, một khi sự minh bạch, công khai của thể chế là
điều mà dư luận hay chỉ trích là còn yếu ở Việt Nam. Ai sẽ thay ông Minh
đấu tranh để giữ công bằng cho thân phận của ông (nếu có), ai hiểu bản
chất sự việc và đầy đủ thông tin như chính ông?
Nói với người dân chủ
Ở những người đang tranh đấu dân chủ thì theo tôi càng không nên khuyến
khích hay cổ động cho những tư duy như ông Minh, mà là chúng ta chỉ nên
cổ động những người đang ở trong hoàn cảnh như ông Minh đứng ra thừa
nhận cái sai (nếu bản thân có) và dựa vào nhân dân, cùng với nhân dân và
những đảng viên tiến bộ tranh đấu vạch ra cái sai của hệ thống mà ông
ấy đang công tác để đòi công lý-công bằng cho mình (nếu bị oan khuất
theo giả định của quần chúng là “quít làm cam chịu") dựa trên đạo
đức-pháp luật và quy tắc ứng xử xã hội.
Chuyện các quan chức có đảng tịch thanh toán nhau kiểu xã hội đen không
mới và càng ngày càng lên cao về cấp bậc và chức vụ cho thấy khủng hoảng
chính trị trong Đảng càng ngày càng sâu sắc và trầm trọng.
Tư duy đối lập phải xây dựng trên tư thế hợp pháp. có như vậy mới đủ sức
thuyết phục quần chúng đi theo. Chúng ta không nên và không thể vì cổ
vũ dân chủ mà ủng hộ những việc làm phi pháp và sai trái đạo lý như vậy.
Nếu khuyến khích việc đòi công bằng- công lý của một cá nhân bằng những
phát súng thì sẽ mãi mãi không bao giờ có hòa bình và công lý vì ai cũng
có những uất ức cá nhân của mình người khác, với thể chế và với xã hội,
ngay cả ở xứ sở dân chủ tốt như Mỹ.
Nhìn rộng hơn, nếu một nền dân chủ được tái lập sau những phát súng thì
nhân dân là nơi chịu hậu quả nặng nề nhất. Lúc đó trách nhiệm nằm ở tất
cả các nhân tố tham gia dùng vũ trang để tranh giành quyền lực với nhau.
Chúng ta phát ngôn là chủ trương ôn hòa bất bạo động nhưng vì sao chúng
ta cổ vũ các phe khác bạo động ? Như vậy quần chúng có tin là chúng ta
sẽ bất bạo động hoàn toàn hay không ?
Nói về Đảng Cộng sản Việt Nam
Đảng phải có trách nhiệm vì thiếu giám sát nội bộ. Việc ông Minh hành
động như thế trong khi bản thân ông ta là người thành đạt (đủ sức cho
con đi du học và mua nhà ở nơi này nơi kia) chứng tỏ đây là mâu thuẫn
tích tụ lâu dài, không phải vì bế tắc cuộc sống mà làm càn.
Thêm nữa, gia đình ông Minh là gia đình cán bộ nòi (cha vợ là cựu bí thư
tỉnh ủy, vợ là cán bộ lãnh đạo đoàn thể), ông là quan chức hàm trưởng
phòng, không thể không biết pháp luật và quy chế của Đảng, nhưng ông
Minh ứng xử như vậy chứng tỏ ông không còn tin vào pháp luật (do Đảng
vận hành) và quy chế xử lý sai phạm trong nội bộ Đảng nữa.
Quan chức Đảng mà còn không tin Đảng sẽ bảo vệ được mình, thì nhân dân
liệu còn tin Đảng sẽ bảo vệ được mình vào bảo vệ được đất nước?
Đảng cũng đừng trách nhân dân vì sao bày tỏ “niềm vui hể hả”, đã từ lâu
rồi dưới sự cầm quyền của đảng, khi quan chức ra quyết định chính trị
thì chưa hẳn là lợi ích của đất nước, nhân dân và dân tộc được cân nhắc,
xem trọng hàng đầu ở nhiều nơi, nhiều lĩnh vực…
Dù trong Đảng có nhiều người tốt và nhiều người không tốt, nhưng Đảng là
đảng chung của mọi đảng viên, nên đừng trách sao nhân dân khi bày tỏ
cảm xúc thì họ phản cảm hết toàn bộ Đảng.
Nhân dân không chỉ cần cơm ăn áo mặc như ông Hồ Chí Minh đã nói, mà nhân
dân là nơi sinh ra và nuôi dưỡng chính quyền, nhân dân còn muốn giám
sát và chế tài chính quyền nếu chính quyền có sai trái. Nhân dân là ông
chủ, chính quyền là đầy tớ, trong việc này đầy tớ tự làm tự sai chứ ông
chủ không xúi giục, thì ông chủ cười vài tiếng cũng là cái có thể hiểu
được
Bí thư đương nhiệm, chủ tịch HĐND đương nhiệm (hai nạn nhân) cũng phải
chịu trách nhiệm trong chính cái chết của mình, cùng với cha vợ nghi can
là nguyên bí thư tỉnh ủy Yên Bái. Các báo cáo tổng kết đánh giá tỉnh ủy
Yên Bái là đảng bộ trong sạch vững mạnh hàng năm do các vị ấy ký thông
qua chính là góp phần lớn dẫn đến thảm họa hôm nay.
Chuyện các quan chức có đảng tịch thanh toán nhau kiểu xã hội đen không
mới và càng ngày càng lên cao về cấp bậc và chức vụ cho thấy khủng hoảng
chính trị trong Đảng càng ngày càng sâu sắc và trầm trọng.
Nó cũng cho thấy Đảng không thể dùng các quy trình và cơ chế như lâu nay
để giải quyết mà phải có sự thay đổi triệt để từ tư duy và đến hành xử
quản trị trong nội bộ Đảng và ra ngoài xã hội mới hi vọng giải quyết tận
gốc vấn đề
Quan chức cấp tỉnh (trung cấp) nếu đã có ngày dùng một tay súng để xử
nhau thì không thể loại trừ nguy cơ quan chức cấp cao (trung ương) sẽ
dùng nhiều tay súng để loại nhau, đó là điều không ai mong muốn, nhưng
nguy cơ hóa ra là có thật.
Đảng cần nhớ chuyện của Đảng không còn là của Đảng, vì Đảng lãnh đạo xã
hội, nên chuyện của Đảng còn là chuyện của dân và ảnh hưởng đến dân.
Mong hương hồn những người đã khuất yên nghỉ và những người đang thụ lý
xử lý vụ án này vì bình yên của xã hội, vì an ninh của đảng và của chính
bản thân mình về sau mà xử lý công khai, minh bạch, đúng pháp luật,
công bố rõ ràng tiền căn hậu quả với nhân dân.
Chúng ta cần nhớ là trong ngắn và trung hạn, nếu Việt Nam hỗn loạn thì
chỉ có Trung Quốc đủ sức ảnh hưởng tiếp và hưởng lợi, chính Mỹ đã nhiều
lần lưu ý rằng Mỹ không muốn thấy Việt Nam hỗn loạn lúc này.
Vì Việt Nam lúc này chưa có bất kỳ hiệp ước bảo hộ- liên minh với bất kỳ
người bạn lớn nào, thì việc xảy ra bạo loạn vũ trang tên bay súng nổ
chỉ làm đất nước thêm suy yếu, và những âm mưu đang bành trướng – đồng
hóa từ thế lực thù địch của đất nước-dân tộc sẽ tận dụng điều này để
thúc đẩy nó mạnh thêm.
Nguyễn An Dân
Gửi tới BBC từ TPHCM* Bài phản ánh văn phong và quan điểm riêng của tác giả, sống tại Sài Gòn.
(BBC)