Xe cán chó
Ở ĐÂY CÓ HNPĐ, NÈ : NƯỚC TA KHÔNG CÓ BÁO LÁ CẢI.
Đó là lời khẳng định chói lòa khí phách của Bộ trưởng Bộ thông tin truyền tin nước nhà. Mình rất tự hào vì điều này
Đó là lời khẳng định chói lòa khí phách của Bộ trưởng Bộ thông tin truyền tin nước nhà. Mình rất tự hào vì điều này.
Trong niềm tự hào như thế, mình bình mấy lời về cái ảnh này, cái ảnh này chụp nhà báo nước ngoài đấy, bọn lá cải nước ngoài đấy nhá.
Làm báo như lũ chúng nó, cứ vác máy quay xáp vô, xáp vô tận mặt sự thật để sự thật nó đuổi cho chạy té đái ra, đúng là đồ lá cải.
Làm báo như bọn giãy chết, cứ có tin gì xảy ra, bất kể là tin thâm cung bí sử hay tin dân chúng, tin nóng là đưa, tin nóng là đưa, tin nóng là đưa, hấp ta hấp tấp, hớt hơ hớt hãi thì không lá cải thì là lá ...gì? Như ở ta ấy, việc nóng trời xảy ra, thì cũng phải chờ đã chứ, phải chờ xem trển gọi xuống nên đưa như thế nào chứ, chờ lâu quá tin nguội thì mình hâm nóng lên, ăn chậm thì có sao, nhỉ?
Làm báo như bọn giãy chết thì làm sao không lá cải, khi mà nhà báo cứ để nguyên hiện trường, để nguyên sự việc, tự nó kể, tự nó mang đến thông tin, ơ hơ, chúng mày không học báo chí nước nhà thì làm kém là phải, bên nước tao í, tin trời, phải đợi xem đưa thế nào có lợi bên A, bên B mới đưa, có gì đưa đó hóa ra bung bét bố nó mọi chuyện lên à hỡi lũ lá cải giãy chết kia.
Bên nước tao í, không như chúng mày, ai đời cứ đưa tiền nợ lên toẹt hoẹt ra trước mặt bàn dân thiên hạ, hả? Bọn tao đưa con số nợ xấu nhá, một tháng đưa ra cả chục lần số liệu khác nhau nhá, hoa mắt chưa, có trời mới biết nợ xấu thực sự là bao nhiêu, thế mới gọi là không lá cải về thông tin chứ? Hiểu chưa các con?
Chẳng qua nhiều báo quá, tin ít quá, nên bọn tao làm tí vú vê mông má, làm tí cướp giết hiếp, làm tí chân dung hở mông, làm tí ca ngợi mấy đứa háo danh nhưng sẵn tiền, làm tí ti thế mà cứ nhảy xồm xồm là lá cải là răng?
Chẳng qua, để tạo sự thống nhất cao, sáng mở báo ra có quá nửa thông tin giống nhau, nên người đọc chỉ cần chọn 1 tờ báo là biết hết tất tần tật thông tin, thế không hay à? Đọc đi rồi đọc lại, xem tới xem lui vẫn mỗi thông tin ông B bà C đi thăm thú, bắt tay, phát biểu, quyết liệt, quyết liệt, quyết liệt thế mới nhớ lâu chứ? Hả?
Vì thế, cho nên, tựu trung, kết luận, xác định, quán triệt thế này, nước tao dứt khoát không có báo lá cải, nếu có, cùng lắm một số tờ như lá ngón thôi, hiểu chửa?
Trong niềm tự hào như thế, mình bình mấy lời về cái ảnh này, cái ảnh này chụp nhà báo nước ngoài đấy, bọn lá cải nước ngoài đấy nhá.
Làm báo như lũ chúng nó, cứ vác máy quay xáp vô, xáp vô tận mặt sự thật để sự thật nó đuổi cho chạy té đái ra, đúng là đồ lá cải.
Làm báo như bọn giãy chết, cứ có tin gì xảy ra, bất kể là tin thâm cung bí sử hay tin dân chúng, tin nóng là đưa, tin nóng là đưa, tin nóng là đưa, hấp ta hấp tấp, hớt hơ hớt hãi thì không lá cải thì là lá ...gì? Như ở ta ấy, việc nóng trời xảy ra, thì cũng phải chờ đã chứ, phải chờ xem trển gọi xuống nên đưa như thế nào chứ, chờ lâu quá tin nguội thì mình hâm nóng lên, ăn chậm thì có sao, nhỉ?
Làm báo như bọn giãy chết thì làm sao không lá cải, khi mà nhà báo cứ để nguyên hiện trường, để nguyên sự việc, tự nó kể, tự nó mang đến thông tin, ơ hơ, chúng mày không học báo chí nước nhà thì làm kém là phải, bên nước tao í, tin trời, phải đợi xem đưa thế nào có lợi bên A, bên B mới đưa, có gì đưa đó hóa ra bung bét bố nó mọi chuyện lên à hỡi lũ lá cải giãy chết kia.
Bên nước tao í, không như chúng mày, ai đời cứ đưa tiền nợ lên toẹt hoẹt ra trước mặt bàn dân thiên hạ, hả? Bọn tao đưa con số nợ xấu nhá, một tháng đưa ra cả chục lần số liệu khác nhau nhá, hoa mắt chưa, có trời mới biết nợ xấu thực sự là bao nhiêu, thế mới gọi là không lá cải về thông tin chứ? Hiểu chưa các con?
Chẳng qua nhiều báo quá, tin ít quá, nên bọn tao làm tí vú vê mông má, làm tí cướp giết hiếp, làm tí chân dung hở mông, làm tí ca ngợi mấy đứa háo danh nhưng sẵn tiền, làm tí ti thế mà cứ nhảy xồm xồm là lá cải là răng?
Chẳng qua, để tạo sự thống nhất cao, sáng mở báo ra có quá nửa thông tin giống nhau, nên người đọc chỉ cần chọn 1 tờ báo là biết hết tất tần tật thông tin, thế không hay à? Đọc đi rồi đọc lại, xem tới xem lui vẫn mỗi thông tin ông B bà C đi thăm thú, bắt tay, phát biểu, quyết liệt, quyết liệt, quyết liệt thế mới nhớ lâu chứ? Hả?
Vì thế, cho nên, tựu trung, kết luận, xác định, quán triệt thế này, nước tao dứt khoát không có báo lá cải, nếu có, cùng lắm một số tờ như lá ngón thôi, hiểu chửa?
http://cuvinhkhoailang.blogspot.com/2013/11/nuoc-ta-khong-co-bao-la-cai.
Song Phương chuyển
Bàn ra tán vào (0)
Các tin đã đăng
- Văn Công Hùng - Ghi chép ngày 07.10.2024
- Hoàng gia Anh bị tố dùng Meghan 'chuyển hướng' dư luận
- Giả vờ làm kẻ sát nhân để nhờ cảnh sát dọn tuyết trước nhà
- Hé lộ danh sách dự kiến phân công nhiệm vụ lãnh đạo cấp cao Việt Cộng
- Trọng và Phúc được bầu lại, tiếp tục lãnh đạo Đảng Vem ( Mặt Vẹm nào cũng là " Mặt Bác Hồ " )
Ở ĐÂY CÓ HNPĐ, NÈ : NƯỚC TA KHÔNG CÓ BÁO LÁ CẢI.
Đó là lời khẳng định chói lòa khí phách của Bộ trưởng Bộ thông tin truyền tin nước nhà. Mình rất tự hào vì điều này
Đó là lời khẳng định chói lòa khí phách của Bộ trưởng Bộ thông tin truyền tin nước nhà. Mình rất tự hào vì điều này.
Trong niềm tự hào như thế, mình bình mấy lời về cái ảnh này, cái ảnh này chụp nhà báo nước ngoài đấy, bọn lá cải nước ngoài đấy nhá.
Làm báo như lũ chúng nó, cứ vác máy quay xáp vô, xáp vô tận mặt sự thật để sự thật nó đuổi cho chạy té đái ra, đúng là đồ lá cải.
Làm báo như bọn giãy chết, cứ có tin gì xảy ra, bất kể là tin thâm cung bí sử hay tin dân chúng, tin nóng là đưa, tin nóng là đưa, tin nóng là đưa, hấp ta hấp tấp, hớt hơ hớt hãi thì không lá cải thì là lá ...gì? Như ở ta ấy, việc nóng trời xảy ra, thì cũng phải chờ đã chứ, phải chờ xem trển gọi xuống nên đưa như thế nào chứ, chờ lâu quá tin nguội thì mình hâm nóng lên, ăn chậm thì có sao, nhỉ?
Làm báo như bọn giãy chết thì làm sao không lá cải, khi mà nhà báo cứ để nguyên hiện trường, để nguyên sự việc, tự nó kể, tự nó mang đến thông tin, ơ hơ, chúng mày không học báo chí nước nhà thì làm kém là phải, bên nước tao í, tin trời, phải đợi xem đưa thế nào có lợi bên A, bên B mới đưa, có gì đưa đó hóa ra bung bét bố nó mọi chuyện lên à hỡi lũ lá cải giãy chết kia.
Bên nước tao í, không như chúng mày, ai đời cứ đưa tiền nợ lên toẹt hoẹt ra trước mặt bàn dân thiên hạ, hả? Bọn tao đưa con số nợ xấu nhá, một tháng đưa ra cả chục lần số liệu khác nhau nhá, hoa mắt chưa, có trời mới biết nợ xấu thực sự là bao nhiêu, thế mới gọi là không lá cải về thông tin chứ? Hiểu chưa các con?
Chẳng qua nhiều báo quá, tin ít quá, nên bọn tao làm tí vú vê mông má, làm tí cướp giết hiếp, làm tí chân dung hở mông, làm tí ca ngợi mấy đứa háo danh nhưng sẵn tiền, làm tí ti thế mà cứ nhảy xồm xồm là lá cải là răng?
Chẳng qua, để tạo sự thống nhất cao, sáng mở báo ra có quá nửa thông tin giống nhau, nên người đọc chỉ cần chọn 1 tờ báo là biết hết tất tần tật thông tin, thế không hay à? Đọc đi rồi đọc lại, xem tới xem lui vẫn mỗi thông tin ông B bà C đi thăm thú, bắt tay, phát biểu, quyết liệt, quyết liệt, quyết liệt thế mới nhớ lâu chứ? Hả?
Vì thế, cho nên, tựu trung, kết luận, xác định, quán triệt thế này, nước tao dứt khoát không có báo lá cải, nếu có, cùng lắm một số tờ như lá ngón thôi, hiểu chửa?
Trong niềm tự hào như thế, mình bình mấy lời về cái ảnh này, cái ảnh này chụp nhà báo nước ngoài đấy, bọn lá cải nước ngoài đấy nhá.
Làm báo như lũ chúng nó, cứ vác máy quay xáp vô, xáp vô tận mặt sự thật để sự thật nó đuổi cho chạy té đái ra, đúng là đồ lá cải.
Làm báo như bọn giãy chết, cứ có tin gì xảy ra, bất kể là tin thâm cung bí sử hay tin dân chúng, tin nóng là đưa, tin nóng là đưa, tin nóng là đưa, hấp ta hấp tấp, hớt hơ hớt hãi thì không lá cải thì là lá ...gì? Như ở ta ấy, việc nóng trời xảy ra, thì cũng phải chờ đã chứ, phải chờ xem trển gọi xuống nên đưa như thế nào chứ, chờ lâu quá tin nguội thì mình hâm nóng lên, ăn chậm thì có sao, nhỉ?
Làm báo như bọn giãy chết thì làm sao không lá cải, khi mà nhà báo cứ để nguyên hiện trường, để nguyên sự việc, tự nó kể, tự nó mang đến thông tin, ơ hơ, chúng mày không học báo chí nước nhà thì làm kém là phải, bên nước tao í, tin trời, phải đợi xem đưa thế nào có lợi bên A, bên B mới đưa, có gì đưa đó hóa ra bung bét bố nó mọi chuyện lên à hỡi lũ lá cải giãy chết kia.
Bên nước tao í, không như chúng mày, ai đời cứ đưa tiền nợ lên toẹt hoẹt ra trước mặt bàn dân thiên hạ, hả? Bọn tao đưa con số nợ xấu nhá, một tháng đưa ra cả chục lần số liệu khác nhau nhá, hoa mắt chưa, có trời mới biết nợ xấu thực sự là bao nhiêu, thế mới gọi là không lá cải về thông tin chứ? Hiểu chưa các con?
Chẳng qua nhiều báo quá, tin ít quá, nên bọn tao làm tí vú vê mông má, làm tí cướp giết hiếp, làm tí chân dung hở mông, làm tí ca ngợi mấy đứa háo danh nhưng sẵn tiền, làm tí ti thế mà cứ nhảy xồm xồm là lá cải là răng?
Chẳng qua, để tạo sự thống nhất cao, sáng mở báo ra có quá nửa thông tin giống nhau, nên người đọc chỉ cần chọn 1 tờ báo là biết hết tất tần tật thông tin, thế không hay à? Đọc đi rồi đọc lại, xem tới xem lui vẫn mỗi thông tin ông B bà C đi thăm thú, bắt tay, phát biểu, quyết liệt, quyết liệt, quyết liệt thế mới nhớ lâu chứ? Hả?
Vì thế, cho nên, tựu trung, kết luận, xác định, quán triệt thế này, nước tao dứt khoát không có báo lá cải, nếu có, cùng lắm một số tờ như lá ngón thôi, hiểu chửa?
http://cuvinhkhoailang.blogspot.com/2013/11/nuoc-ta-khong-co-bao-la-cai.
Song Phương chuyển