Xe cán chó
Ông ấy là người nước ngoài
Hồi gần cuối lớp 12 (tháng 3/1991), nhà trường mời công an huyện đến làm CMND cho học sinh khối 12. Cả lớp đều nhận được trừ tôi, lý do là ảnh chụp bị lỗi nên phải làm lại.
© 2014 Baron Trịnh
Nguồn hình ảnh: Sưu tầm trên Internet.
Tôi thường sử dụng hộ chiếu thay bằng chứng minh nhân dân (CMND).
Hồi gần cuối lớp 12 (tháng 3/1991), nhà trường mời công an huyện đến làm
CMND cho học sinh khối 12. Cả lớp đều nhận được trừ tôi, lý do là ảnh
chụp bị lỗi nên phải làm lại. Đối với những trường hợp bị sai thông tin
và bị lỗi, nhà trường yêu cầu học sinh tự xuống công an huyện làm lại.
Một hôm đi học về, thấy bà chị gái bảo: - Học sinh của chị thấy CMND của cậu với mấy người khác bị rơi ở lề đường, chúng mang về đưa cho chị.
Chắc là mấy ông công an huyện về xã công tác, có thể đánh rơi hoặc tiện
tay vứt đi mấy cái CMND bị lỗi. Thế là tôi sử dụng luôn cái này mà chả
làm sao cả hehe...
Tuy nhiên, CMND chỉ sử dụng có thời hạn 15 năm, nên sau năm 2006, đi đâu
cũng bị từ chối. Mà tôi thì lười về quê làm lại, nên gần chục năm nay
toàn sử dụng hộ chiếu.
Kể thế, để thanh minh thanh nga rằng, chả phải tôi thích dùng hộ chiếu hơn CMND.
Tôi đi công việc bằng máy bay nhiều, dĩ nhiên phải dùng hộ chiếu để làm
thủ tục. Thế nên mới có chuyện để kể liên quan đến cái hộ chiếu.
Chả là có một lần, tôi đang đợi để check-in tại sân bay Nội Bài. Lúc đó
quá trưa, nên không đông đúc chen chúc gì lắm. Phía sau tôi là một cặp
trai gái trẻ, tình tự với nhau một cách rất “thô” ở nơi công cộng. Cả hai cấu véo, cười đùa với nhau rinh rích khiến nhiều người thấy chướng mắt.
Chàng trai đưa chai nước ngọt cho cô gái nói: - Em uống đi, tý nữa lên máy bay không được mang nước lên đâu. Cô gái hỏi lại: - Sao lại không được mang lên hở anh? Chàng trai trả lời: - Anh thấy bạn anh nói thế, uống đi, không vứt đi thì phí.
Cô gái uống hết, chàng trai để cái vỏ chai ở ngoài lối xếp hàng
check-in, đồng thời nắm tay cô gái chen lên trước mặt tôi. Mặc dù chỉ có
mấy người xếp hàng, chả phải chờ đợi gì, nhưng thấy nóng mắt quá, tôi
liền bảo chàng trai: - Này em, em xếp hàng phía sau sao lại chen lên
trước? Quay lại đi. Thêm nữa, đem cái vỏ chai kia bỏ vào thùng rác.
Thanh niên gì mà thiếu văn minh thế.
Chàng trai quay lại nhìn tôi một cách khó chịu, còn cô gái thì ngượng
ngập rút tay ra khỏi tay chàng trai và đi lấy cái vỏ chai bỏ vào thùng
rác cách đó dăm bước chân. Sau đó kéo chàng trai quay xuống xếp hàng sau
tôi.
Khi đợi nhân viên an ninh đang kiểm tra thông tin, tôi nghe cô gái hỏi chàng trai: - Anh ơi, sao cái anh kia lại bắt mình nhường cho anh ấy vào trước hở anh?
Chàng trai chỉ vào cái hộ chiếu của tôi mà nhân viên an ninh đang cầm, nói: - Ông ấy có cái kia kìa, đó là của người nước ngoài, nên được ưu tiên vào trước.
© 2014 Baron Trịnh
Nguồn hình ảnh: Sưu tầm trên Internet.
Bàn ra tán vào (0)
Các tin đã đăng
- Văn Công Hùng - Ghi chép ngày 07.10.2024
- Hoàng gia Anh bị tố dùng Meghan 'chuyển hướng' dư luận
- Giả vờ làm kẻ sát nhân để nhờ cảnh sát dọn tuyết trước nhà
- Hé lộ danh sách dự kiến phân công nhiệm vụ lãnh đạo cấp cao Việt Cộng
- Trọng và Phúc được bầu lại, tiếp tục lãnh đạo Đảng Vem ( Mặt Vẹm nào cũng là " Mặt Bác Hồ " )
Ông ấy là người nước ngoài
Hồi gần cuối lớp 12 (tháng 3/1991), nhà trường mời công an huyện đến làm CMND cho học sinh khối 12. Cả lớp đều nhận được trừ tôi, lý do là ảnh chụp bị lỗi nên phải làm lại.
Tôi thường sử dụng hộ chiếu thay bằng chứng minh nhân dân (CMND).
Hồi gần cuối lớp 12 (tháng 3/1991), nhà trường mời công an huyện đến làm
CMND cho học sinh khối 12. Cả lớp đều nhận được trừ tôi, lý do là ảnh
chụp bị lỗi nên phải làm lại. Đối với những trường hợp bị sai thông tin
và bị lỗi, nhà trường yêu cầu học sinh tự xuống công an huyện làm lại.
Một hôm đi học về, thấy bà chị gái bảo: - Học sinh của chị thấy CMND của cậu với mấy người khác bị rơi ở lề đường, chúng mang về đưa cho chị.
Chắc là mấy ông công an huyện về xã công tác, có thể đánh rơi hoặc tiện
tay vứt đi mấy cái CMND bị lỗi. Thế là tôi sử dụng luôn cái này mà chả
làm sao cả hehe...
Tuy nhiên, CMND chỉ sử dụng có thời hạn 15 năm, nên sau năm 2006, đi đâu
cũng bị từ chối. Mà tôi thì lười về quê làm lại, nên gần chục năm nay
toàn sử dụng hộ chiếu.
Kể thế, để thanh minh thanh nga rằng, chả phải tôi thích dùng hộ chiếu hơn CMND.
Tôi đi công việc bằng máy bay nhiều, dĩ nhiên phải dùng hộ chiếu để làm
thủ tục. Thế nên mới có chuyện để kể liên quan đến cái hộ chiếu.
Chả là có một lần, tôi đang đợi để check-in tại sân bay Nội Bài. Lúc đó
quá trưa, nên không đông đúc chen chúc gì lắm. Phía sau tôi là một cặp
trai gái trẻ, tình tự với nhau một cách rất “thô” ở nơi công cộng. Cả hai cấu véo, cười đùa với nhau rinh rích khiến nhiều người thấy chướng mắt.
Chàng trai đưa chai nước ngọt cho cô gái nói: - Em uống đi, tý nữa lên máy bay không được mang nước lên đâu. Cô gái hỏi lại: - Sao lại không được mang lên hở anh? Chàng trai trả lời: - Anh thấy bạn anh nói thế, uống đi, không vứt đi thì phí.
Cô gái uống hết, chàng trai để cái vỏ chai ở ngoài lối xếp hàng
check-in, đồng thời nắm tay cô gái chen lên trước mặt tôi. Mặc dù chỉ có
mấy người xếp hàng, chả phải chờ đợi gì, nhưng thấy nóng mắt quá, tôi
liền bảo chàng trai: - Này em, em xếp hàng phía sau sao lại chen lên
trước? Quay lại đi. Thêm nữa, đem cái vỏ chai kia bỏ vào thùng rác.
Thanh niên gì mà thiếu văn minh thế.
Chàng trai quay lại nhìn tôi một cách khó chịu, còn cô gái thì ngượng
ngập rút tay ra khỏi tay chàng trai và đi lấy cái vỏ chai bỏ vào thùng
rác cách đó dăm bước chân. Sau đó kéo chàng trai quay xuống xếp hàng sau
tôi.
Khi đợi nhân viên an ninh đang kiểm tra thông tin, tôi nghe cô gái hỏi chàng trai: - Anh ơi, sao cái anh kia lại bắt mình nhường cho anh ấy vào trước hở anh?
Chàng trai chỉ vào cái hộ chiếu của tôi mà nhân viên an ninh đang cầm, nói: - Ông ấy có cái kia kìa, đó là của người nước ngoài, nên được ưu tiên vào trước.
© 2014 Baron Trịnh
Nguồn hình ảnh: Sưu tầm trên Internet.