Văn Học & Nghệ Thuật
QUÂN LAO GÒ VẤP - Chu Vương Miện
*
Kể lại theo lời anh Trần Hữu Khoa , Nguyễn Quốc Thái & Hoàng Ngọc Tuân .
-
Năm đó là năm 1980 , tôi còn đang bán quán cà phê
ở gần rạp hát Thanh Vân gần ngã ba Chí Hòa , đường Lê Văn Duyệt , anh Khoa là ngừơi thỉnh thỏang ghé qua uống cà phê bo bo cơm nguội , và thỉnh thỏang nói phét chơi cho vui ? anh tự giới thiệu anh là thẩm phán , thân sinh ra anh cụ giáo sư sử địa Trần Hữu Quảng [ và em cụ là Giáo sư Trần Huữ Khang cũng dậy môn Sử Địa " ] anh là tôn tộc dòng chính của nhà đai Trần , mới đầu thì tôi cho là anh nói phét , nhưng qua một cử chỉ của anh thì sau nay anh phán câu gì , điều gì thi Cvm cũng cho là đúng tuốt tuột , anh cùng Dương Cự, Dương Kiền , Đào Mộng Nam ,Nguyễn Văn Tụ , Đặng Sỹ Hỷ, Nguyễn Tiến Văn , Thân Trọng Mẫn , Đỗ Quí Sáng , Thế Uyên theo tôi đánh giá rất cao , là những người có tài , chuyện như vầy anh là truyền nhân duy nhất của khoa tử vi " mật truyền "từ bà tổ đầu tiên là Trần Thi Dung " cá ngừ " thân phụ là Trần Chép "Lý " tổ đầu tiên của dòng họ Trần , bà là hoàng hậu của vua Lý Cao Tôn , và là mẹ của công chúa Thuận Thiên, Thận Thánh [ của nhà Lý ]
tôi cho anh ngày sinh tháng đẻ của tôi , anh bấm vào 5 ngón tay trái , các cung theo các đốt ngón tay
rồi phán :" số mày Bạch Lạp Kim , có Thái Âm thủ mệnh , có Thái Dương lưỡng chiếu số mày " Chăm Học vấn lương y thành đạt " mà không chăm học vấn thì thành nhà thơ nhà văn bốc cứt . tôi nói ngày sinh tháng đẻ của người kế tiếp , anh bấm tay qua loa nói ngay là người này là ông già mày , số nữa là mẹ mày , số vợ mày và số nữa là con tôi ? như vậy chỉ theo ngày tháng năm sinh là biết sự liên hệ tới bản thân của mình
*
Tháng 10 năm 1962 thì khai giảng khóa 14 Võ Khoa Thủ Đức , khóa này là khóa đầu tiên cho những người có bằng Cử Nhân đủ loại đi Thủ Đức , giáo sư Đàm Quang Hưng trinh diện trễ đi binh nhì ở Trung Tâm Huấn Luyện Quang Trung, phần moi thì trễ hơn nữa , không rõ là địa chỉ không rõ ràng , hay cố tình trình diện chậm , tạm thời vào quân lao Gò Vấp ở tạm , việc ở tù này là chuyện vạn bất đắc dĩ , không ai muốn và cũng không ai thích , một ngày như mọi ngày, là ăn trưa xong thì để dành xương cá hoặc xương thịt , rồi ngồi khơi khơi tự do để bắt ruồi, tiêu chuẩn một ngày là 200 con " làm khoán"
không có cai coi ngó , cứ một tuần được tắm 2 lần , thứ tư và thư bẩy, vào buổi chiều , mọi tù nhân cởi truồng đứng trên khán đài , nơi này dùng để coi đá bóng , có chừng 8 hàng tầng cấp , ông Trung Sĩ già cầm vòi nước xịt một lần từ trên xuông dưới và từ từ đi qua ,ông ngồi hút thuốc chừng 15 phút nữa ông xịt lại lần nữa là xong , được 3 tháng thì buổi trưa một ông Cai già ra ngòai sân chống nạnh nói lớn " :
- Đù má chúng mày , đơn vị đang cần một thằng biết viết chữ đẹp để viết tên tù " rồi làm bảng tên ép bằng plastics , mang trên ngực , đứa nào muốn thi thì vào hội trường thi ngay bây giờ , thế là moi vào ngay , chừng 20 chục mạng thi , thầy cai phát giấy trắng và bút nguyên tử .
Thầy Trung Sĩ nói và đọc:"
-Đù má chúng bay , bắt đầu diết : " Diệc Nam Cộng Ghòa " ....... moi được chấm đậu thủ khoa, được làm việc văn phòng quân lao , sáng sáng quét nhà [ văn phòng ] lau bàn ghế các quan lớn nhỏ , xong mang ấm nước đi nấu xôi pha trà ,rót trên bàn cho các quan mỗi người một ly ,có mấy vị làm Trung úy , Thiếu úy , Chuẩn úy là học trò cũ . miễn cho moi .
rồi một sáng ngày thứ tư . lúc đang lấy nước ngoài robinet để nấu nước , thì nghe tiếng noí : " Phải Khoa Không ? " moa mừng quá la to lên :" Khoa đây ?" ngừời lại gần , là bạn cũ , cấp bậc Thiếu tá Nha Quân Pháp đến để làm thủ tục ân xá cho Tù Binh ,
nhân dịp bảo lãnh cho Trần Hữu Khoa về Nha Quân Pháp chờ giải quyết sau ?
thế là moi " au revoir " quân lao Gò Vấp hẹn ngày gặp lại "Chu Vương Miện ( HNPD )
Bàn ra tán vào (0)
QUÂN LAO GÒ VẤP - Chu Vương Miện
*
Kể lại theo lời anh Trần Hữu Khoa , Nguyễn Quốc Thái & Hoàng Ngọc Tuân .
-
Năm đó là năm 1980 , tôi còn đang bán quán cà phê
ở gần rạp hát Thanh Vân gần ngã ba Chí Hòa , đường Lê Văn Duyệt , anh Khoa là ngừơi thỉnh thỏang ghé qua uống cà phê bo bo cơm nguội , và thỉnh thỏang nói phét chơi cho vui ? anh tự giới thiệu anh là thẩm phán , thân sinh ra anh cụ giáo sư sử địa Trần Hữu Quảng [ và em cụ là Giáo sư Trần Huữ Khang cũng dậy môn Sử Địa " ] anh là tôn tộc dòng chính của nhà đai Trần , mới đầu thì tôi cho là anh nói phét , nhưng qua một cử chỉ của anh thì sau nay anh phán câu gì , điều gì thi Cvm cũng cho là đúng tuốt tuột , anh cùng Dương Cự, Dương Kiền , Đào Mộng Nam ,Nguyễn Văn Tụ , Đặng Sỹ Hỷ, Nguyễn Tiến Văn , Thân Trọng Mẫn , Đỗ Quí Sáng , Thế Uyên theo tôi đánh giá rất cao , là những người có tài , chuyện như vầy anh là truyền nhân duy nhất của khoa tử vi " mật truyền "từ bà tổ đầu tiên là Trần Thi Dung " cá ngừ " thân phụ là Trần Chép "Lý " tổ đầu tiên của dòng họ Trần , bà là hoàng hậu của vua Lý Cao Tôn , và là mẹ của công chúa Thuận Thiên, Thận Thánh [ của nhà Lý ]
tôi cho anh ngày sinh tháng đẻ của tôi , anh bấm vào 5 ngón tay trái , các cung theo các đốt ngón tay
rồi phán :" số mày Bạch Lạp Kim , có Thái Âm thủ mệnh , có Thái Dương lưỡng chiếu số mày " Chăm Học vấn lương y thành đạt " mà không chăm học vấn thì thành nhà thơ nhà văn bốc cứt . tôi nói ngày sinh tháng đẻ của người kế tiếp , anh bấm tay qua loa nói ngay là người này là ông già mày , số nữa là mẹ mày , số vợ mày và số nữa là con tôi ? như vậy chỉ theo ngày tháng năm sinh là biết sự liên hệ tới bản thân của mình
*
Tháng 10 năm 1962 thì khai giảng khóa 14 Võ Khoa Thủ Đức , khóa này là khóa đầu tiên cho những người có bằng Cử Nhân đủ loại đi Thủ Đức , giáo sư Đàm Quang Hưng trinh diện trễ đi binh nhì ở Trung Tâm Huấn Luyện Quang Trung, phần moi thì trễ hơn nữa , không rõ là địa chỉ không rõ ràng , hay cố tình trình diện chậm , tạm thời vào quân lao Gò Vấp ở tạm , việc ở tù này là chuyện vạn bất đắc dĩ , không ai muốn và cũng không ai thích , một ngày như mọi ngày, là ăn trưa xong thì để dành xương cá hoặc xương thịt , rồi ngồi khơi khơi tự do để bắt ruồi, tiêu chuẩn một ngày là 200 con " làm khoán"
không có cai coi ngó , cứ một tuần được tắm 2 lần , thứ tư và thư bẩy, vào buổi chiều , mọi tù nhân cởi truồng đứng trên khán đài , nơi này dùng để coi đá bóng , có chừng 8 hàng tầng cấp , ông Trung Sĩ già cầm vòi nước xịt một lần từ trên xuông dưới và từ từ đi qua ,ông ngồi hút thuốc chừng 15 phút nữa ông xịt lại lần nữa là xong , được 3 tháng thì buổi trưa một ông Cai già ra ngòai sân chống nạnh nói lớn " :
- Đù má chúng mày , đơn vị đang cần một thằng biết viết chữ đẹp để viết tên tù " rồi làm bảng tên ép bằng plastics , mang trên ngực , đứa nào muốn thi thì vào hội trường thi ngay bây giờ , thế là moi vào ngay , chừng 20 chục mạng thi , thầy cai phát giấy trắng và bút nguyên tử .
Thầy Trung Sĩ nói và đọc:"
-Đù má chúng bay , bắt đầu diết : " Diệc Nam Cộng Ghòa " ....... moi được chấm đậu thủ khoa, được làm việc văn phòng quân lao , sáng sáng quét nhà [ văn phòng ] lau bàn ghế các quan lớn nhỏ , xong mang ấm nước đi nấu xôi pha trà ,rót trên bàn cho các quan mỗi người một ly ,có mấy vị làm Trung úy , Thiếu úy , Chuẩn úy là học trò cũ . miễn cho moi .
rồi một sáng ngày thứ tư . lúc đang lấy nước ngoài robinet để nấu nước , thì nghe tiếng noí : " Phải Khoa Không ? " moa mừng quá la to lên :" Khoa đây ?" ngừời lại gần , là bạn cũ , cấp bậc Thiếu tá Nha Quân Pháp đến để làm thủ tục ân xá cho Tù Binh ,
nhân dịp bảo lãnh cho Trần Hữu Khoa về Nha Quân Pháp chờ giải quyết sau ?
thế là moi " au revoir " quân lao Gò Vấp hẹn ngày gặp lại "Chu Vương Miện ( HNPD )