Văn Học & Nghệ Thuật
SAU TẾT - CAO MỴ NHÂN

SAU TẾT -
CAO MỴ NHÂN
Rồi năm lại cũ như năm ngoái
Em có già hơn hay vẫn tơ
Tết ấm mấy ngày nên thoải mái
Giờ thì lạnh giá khiến ngu ngơ
Vào ra ngắm mãi bình hoa nở
Đã bắt đầu rơi những cánh tàn
Em thấy... già hơn thành hớn hở
Vài hôm nghe pháo nổ ròn tan
Thế rồi hết Tết, dù xa xứ
Đâu món dưa hành để suýt soa
Mùi vị cứ phai dần nỗi nhớ
Bánh chưng, mứt kẹo chỉ qua loa
Buồn phiền thì đúng là tri kỷ
Nó lại mon men đến gọi sầu
Em bảo ...già hơn thì phải thế
Có ai trẻ mãi bao giờ đâu?
CAO MỴ
NHÂN (HNPD)
Bàn ra tán vào (1)
----------------------------------------------------------------------------------
Các tin đã đăng
- Sài Gòn niềm nhớ không nguôi - Nguyễn Duy Phước
- Xuân Tóc Quăn" - by Sơn Trung / Trần Văn Giang (ghi lại).
- Tết , kể chuyện “ Ma” trong “ Văn Thi Sĩ Tiền Chiến” của Nguyễn Vỹ - Trần Thế Kỷ
- "Mười Cái Chết Oan Khiên Của Văn Nghệ Sĩ Miền Nam" - by Phạm Văn Duyệt / Trần Văn Giang (ghi lại).
- “Nửa hồn thương đau” - by Trần Văn Giang.
SAU TẾT - CAO MỴ NHÂN

SAU TẾT -
CAO MỴ NHÂN
Rồi năm lại cũ như năm ngoái
Em có già hơn hay vẫn tơ
Tết ấm mấy ngày nên thoải mái
Giờ thì lạnh giá khiến ngu ngơ
Vào ra ngắm mãi bình hoa nở
Đã bắt đầu rơi những cánh tàn
Em thấy... già hơn thành hớn hở
Vài hôm nghe pháo nổ ròn tan
Thế rồi hết Tết, dù xa xứ
Đâu món dưa hành để suýt soa
Mùi vị cứ phai dần nỗi nhớ
Bánh chưng, mứt kẹo chỉ qua loa
Buồn phiền thì đúng là tri kỷ
Nó lại mon men đến gọi sầu
Em bảo ...già hơn thì phải thế
Có ai trẻ mãi bao giờ đâu?
CAO MỴ
NHÂN (HNPD)