Trang lá cải
Sex, đừng phang!
Đang tự hỏi có bao nhiêu người Việt thực sự sẵn sàng nói chuyện cởi mở, bày tỏ quan điểm công khai về nude, về sex với mọi người hoặc với người yêu, vợ chồng? Và bao nhiêu phần trăm tỉ lệ
Thấy người Việt ít khi nói về sex, một trong những chủ đề hơi bị quan trọng trong kiếp người này. Được biết có thời người Việt đã từng đứng top tìm kiếm từ khóa sex nhiều nhất thế giới. Nhưng… họ chỉ âm thầm làm điều đó.
Đang tự hỏi có bao nhiêu người Việt thực sự sẵn sàng nói chuyện cởi mở, bày tỏ quan điểm công khai về nude, về sex với mọi người hoặc với người yêu, vợ chồng? Và bao nhiêu phần trăm tỉ lệ người trong đó có cái nhìn đúng đắn?
Bước đi tới những ngày tháng trưởng thành, mình từ nhỏ đã cho rằng sex là “ghê” và “nude” thật là đáng sợ. Những suy nghĩ này cứ bám riết ám ảnh lấy mình suốt nhiều năm cho tới mãi sau này. Điều đó làm cho mình có cái hiểu rất sai và lệch lạc về nó. Thật là một quãng thời gian khó khăn để tự mình bước ra khỏi cái gờ cửa nhỏ bé của tâm trí.
Dung tục, có lẽ là từ mà nhiều người Việt muốn nói nhất khi nghe ai đó tỏ ra bình thường với việc cởi mở về “sex”. Còn mình muốn thay 2 chữ đó và gửi tới họ thành: Phong kiến!
Sex, không phải chỉ là việc thỏa mãn cho xong dục vọng, qua qua về về rồi ngủ, nó là một nghệ thuật, nó là cầu nối tâm linh. Nhưng thực sự có mấy ai quan tâm và muốn đẩy nó lên đến mức gọi là “nghệ thuật”?
Cả buổi tối mình đọc về sex, và mình thực sự bất ngờ về các con số thống kê của thế giới hiện đại. Mình cóc quan tâm 10 nước có tỉ lệ ngoại tình nhiều nhất thế giới. Mình cóc quan tâm! Nhưng… Ơ kìa! Thật là nhiều làm sao những phụ nữ Việt không thấy thỏa mãn và hạnh phúc trong chuyện đó. Có thể bạn đang nghĩ chỉ là 10 hay 20%. Không, con số lớn hơn nhiều, chẳng quá tí nào khi nói chiếm hơn một nửa số phụ nữ Việt không cảm thấy “sướng”!
Kinh ngạc là, lý do người ta ngoại tình không phải vì đi tìm tình thương, mà vì đi tìm “bạn tình”. Em làm quá chán; anh quá vụng về… Bờ la, bờ le, bờ lu…
Đang vỗ vào đầu chính mình, không hiểu sao dân Việt Nam hạnh phúc lúc thì nhì, lúc thì hạng 5 thế giới. Tiền không, tình không, thế thì hạnh phúc bằng niềm tin à?
Tế nhị! Mình nghĩ người Việt đang “tế nhị” không đúng chỗ. Và nếu bạn chống chế cho rằng cả Châu Á cũng thế thôi, thì bạn vứt mẹ cái đầu của bạn đi, hoặc là bạn vứt cái Châu Á đó sang một bên.
Mình không thích thú lắm khi đi ra đường và nhìn vào những thứ biển hiệu “40.000/ giờ”. Trong óc mình 40k/giờ đồng nghĩa với “phang”, mà đã phang thì chỉ là hạ đẳng. Con người không làm thế! Con người không phang. Con người “làm nghệ thuật”!!
Ơ kìa, hay chưa! Cách nhanh nhất để đi tới hạ đẳng là cứ việc phang các bạn ạ. Và người ta chỉ phang khi người ta không quan tâm “nghệ thuật” của nó là gì.
Thôi, tới giờ rồi! Nào mình cùng lên xe buýt. Nào mình cùng quan tâm nhé! :))
OK, mình rảnh, mình có thời gian, nên mình sẽ bàn đủ thứ chuyện trên đời. Thời gian tới mình sẽ có bài viết về nude, sex. Ai thích giơ tay lên nào!
Lục Phong
http://cafekubua.com/2016/03/30/sex-dung-phang/
Thấy người Việt ít khi nói về sex, một trong những chủ đề hơi bị quan trọng trong kiếp người này. Được biết có thời người Việt đã từng đứng top tìm kiếm từ khóa sex nhiều nhất thế giới. Nhưng… họ chỉ âm thầm làm điều đó.
Đang tự hỏi có bao nhiêu người Việt thực sự sẵn sàng nói chuyện cởi mở, bày tỏ quan điểm công khai về nude, về sex với mọi người hoặc với người yêu, vợ chồng? Và bao nhiêu phần trăm tỉ lệ người trong đó có cái nhìn đúng đắn?
Bước đi tới những ngày tháng trưởng thành, mình từ nhỏ đã cho rằng sex là “ghê” và “nude” thật là đáng sợ. Những suy nghĩ này cứ bám riết ám ảnh lấy mình suốt nhiều năm cho tới mãi sau này. Điều đó làm cho mình có cái hiểu rất sai và lệch lạc về nó. Thật là một quãng thời gian khó khăn để tự mình bước ra khỏi cái gờ cửa nhỏ bé của tâm trí.
Dung tục, có lẽ là từ mà nhiều người Việt muốn nói nhất khi nghe ai đó tỏ ra bình thường với việc cởi mở về “sex”. Còn mình muốn thay 2 chữ đó và gửi tới họ thành: Phong kiến!
Sex, không phải chỉ là việc thỏa mãn cho xong dục vọng, qua qua về về rồi ngủ, nó là một nghệ thuật, nó là cầu nối tâm linh. Nhưng thực sự có mấy ai quan tâm và muốn đẩy nó lên đến mức gọi là “nghệ thuật”?
Cả buổi tối mình đọc về sex, và mình thực sự bất ngờ về các con số thống kê của thế giới hiện đại. Mình cóc quan tâm 10 nước có tỉ lệ ngoại tình nhiều nhất thế giới. Mình cóc quan tâm! Nhưng… Ơ kìa! Thật là nhiều làm sao những phụ nữ Việt không thấy thỏa mãn và hạnh phúc trong chuyện đó. Có thể bạn đang nghĩ chỉ là 10 hay 20%. Không, con số lớn hơn nhiều, chẳng quá tí nào khi nói chiếm hơn một nửa số phụ nữ Việt không cảm thấy “sướng”!
Kinh ngạc là, lý do người ta ngoại tình không phải vì đi tìm tình thương, mà vì đi tìm “bạn tình”. Em làm quá chán; anh quá vụng về… Bờ la, bờ le, bờ lu…
Đang vỗ vào đầu chính mình, không hiểu sao dân Việt Nam hạnh phúc lúc thì nhì, lúc thì hạng 5 thế giới. Tiền không, tình không, thế thì hạnh phúc bằng niềm tin à?
Tế nhị! Mình nghĩ người Việt đang “tế nhị” không đúng chỗ. Và nếu bạn chống chế cho rằng cả Châu Á cũng thế thôi, thì bạn vứt mẹ cái đầu của bạn đi, hoặc là bạn vứt cái Châu Á đó sang một bên.
Mình không thích thú lắm khi đi ra đường và nhìn vào những thứ biển hiệu “40.000/ giờ”. Trong óc mình 40k/giờ đồng nghĩa với “phang”, mà đã phang thì chỉ là hạ đẳng. Con người không làm thế! Con người không phang. Con người “làm nghệ thuật”!!
Ơ kìa, hay chưa! Cách nhanh nhất để đi tới hạ đẳng là cứ việc phang các bạn ạ. Và người ta chỉ phang khi người ta không quan tâm “nghệ thuật” của nó là gì.
Thôi, tới giờ rồi! Nào mình cùng lên xe buýt. Nào mình cùng quan tâm nhé! :))
OK, mình rảnh, mình có thời gian, nên mình sẽ bàn đủ thứ chuyện trên đời. Thời gian tới mình sẽ có bài viết về nude, sex. Ai thích giơ tay lên nào!
Lục Phong
http://cafekubua.com/2016/03/30/sex-dung-phang/
Bàn ra tán vào (0)
Sex, đừng phang!
Đang tự hỏi có bao nhiêu người Việt thực sự sẵn sàng nói chuyện cởi mở, bày tỏ quan điểm công khai về nude, về sex với mọi người hoặc với người yêu, vợ chồng? Và bao nhiêu phần trăm tỉ lệ
Thấy người Việt ít khi nói về sex, một trong những chủ đề hơi bị quan trọng trong kiếp người này. Được biết có thời người Việt đã từng đứng top tìm kiếm từ khóa sex nhiều nhất thế giới. Nhưng… họ chỉ âm thầm làm điều đó.
Đang tự hỏi có bao nhiêu người Việt thực sự sẵn sàng nói chuyện cởi mở, bày tỏ quan điểm công khai về nude, về sex với mọi người hoặc với người yêu, vợ chồng? Và bao nhiêu phần trăm tỉ lệ người trong đó có cái nhìn đúng đắn?
Bước đi tới những ngày tháng trưởng thành, mình từ nhỏ đã cho rằng sex là “ghê” và “nude” thật là đáng sợ. Những suy nghĩ này cứ bám riết ám ảnh lấy mình suốt nhiều năm cho tới mãi sau này. Điều đó làm cho mình có cái hiểu rất sai và lệch lạc về nó. Thật là một quãng thời gian khó khăn để tự mình bước ra khỏi cái gờ cửa nhỏ bé của tâm trí.
Dung tục, có lẽ là từ mà nhiều người Việt muốn nói nhất khi nghe ai đó tỏ ra bình thường với việc cởi mở về “sex”. Còn mình muốn thay 2 chữ đó và gửi tới họ thành: Phong kiến!
Sex, không phải chỉ là việc thỏa mãn cho xong dục vọng, qua qua về về rồi ngủ, nó là một nghệ thuật, nó là cầu nối tâm linh. Nhưng thực sự có mấy ai quan tâm và muốn đẩy nó lên đến mức gọi là “nghệ thuật”?
Cả buổi tối mình đọc về sex, và mình thực sự bất ngờ về các con số thống kê của thế giới hiện đại. Mình cóc quan tâm 10 nước có tỉ lệ ngoại tình nhiều nhất thế giới. Mình cóc quan tâm! Nhưng… Ơ kìa! Thật là nhiều làm sao những phụ nữ Việt không thấy thỏa mãn và hạnh phúc trong chuyện đó. Có thể bạn đang nghĩ chỉ là 10 hay 20%. Không, con số lớn hơn nhiều, chẳng quá tí nào khi nói chiếm hơn một nửa số phụ nữ Việt không cảm thấy “sướng”!
Kinh ngạc là, lý do người ta ngoại tình không phải vì đi tìm tình thương, mà vì đi tìm “bạn tình”. Em làm quá chán; anh quá vụng về… Bờ la, bờ le, bờ lu…
Đang vỗ vào đầu chính mình, không hiểu sao dân Việt Nam hạnh phúc lúc thì nhì, lúc thì hạng 5 thế giới. Tiền không, tình không, thế thì hạnh phúc bằng niềm tin à?
Tế nhị! Mình nghĩ người Việt đang “tế nhị” không đúng chỗ. Và nếu bạn chống chế cho rằng cả Châu Á cũng thế thôi, thì bạn vứt mẹ cái đầu của bạn đi, hoặc là bạn vứt cái Châu Á đó sang một bên.
Mình không thích thú lắm khi đi ra đường và nhìn vào những thứ biển hiệu “40.000/ giờ”. Trong óc mình 40k/giờ đồng nghĩa với “phang”, mà đã phang thì chỉ là hạ đẳng. Con người không làm thế! Con người không phang. Con người “làm nghệ thuật”!!
Ơ kìa, hay chưa! Cách nhanh nhất để đi tới hạ đẳng là cứ việc phang các bạn ạ. Và người ta chỉ phang khi người ta không quan tâm “nghệ thuật” của nó là gì.
Thôi, tới giờ rồi! Nào mình cùng lên xe buýt. Nào mình cùng quan tâm nhé! :))
OK, mình rảnh, mình có thời gian, nên mình sẽ bàn đủ thứ chuyện trên đời. Thời gian tới mình sẽ có bài viết về nude, sex. Ai thích giơ tay lên nào!
Lục Phong
http://cafekubua.com/2016/03/30/sex-dung-phang/