Kinh Đời
Thơ…đỡ buồn: Đói mà chơi sang! - Lão Phan
Thơ…đỡ buồn : Đói mà chơi sang !
Mua Xe Cho Đại Biểu Quốc Hội !
Lão Phan (HNPD) Quan chức là phải có xe... Có xe cấp cho quan chức là phải có thêm tài xế... Đối với quan chức đại biểu Quốc hội cũng thế, tiền chi phí cho xe và tài xế, tiền sửa xe và xăng dầu, và đủ thứ... sẽ hao tiền vô số kể.
Báo Tuổi Trẻ kể chuyện “ Khoán xe cho đại biểu Quốc hội chuyên trách: 15 triệu đồng/tháng ”...
Như thế là mới khoán đấy. Con số 15 triệu đồng là tương đương 673 USD/tháng. Nghĩa là, tiền khủng cho một chiếc xe cho quan chức…..
Rứa cho nên mới có thơ rằng :
Nghĩ mà thấy kinh hoàng
Bớ bà con làng nước !
Tin thiệt mừng ! Xin vểnh tai nghe làm phước
Kẻo mai kia lại biểu tình loạn xạ, tùm lum
Khiến Đảng ta nổi giận cho công an, đầu gấu
Uýnh tan tành, kéo lên xe, nhốt hết vô cùm….
Dân mất đất, mất nhà đau hơn…hoạn
Tức điên lên, gọi nhau xóm giềng, bà con, bè bạn
Quyết đấu tranh giữ xóm, giữ làng
Sống kiểu này , mần răng mà không nổi loạn ?
Mất biển, mất sông, mất luôn cả…Cá
Nghề ngỗng xưa nay quay cuồng chắp vá
Mong kiếm miếng cơm, chồng vợ và đám trẻ con
Mà nay chổng mông kêu trời,đói ơi, hết tả !
Kêu than, ông Trời cũng phải chịu thua
Mần răng mà cứu dân oan nước Việt bi giờ ?
Lãnh đạo trên cao, trung trung và luôn cấp dưới
Coi lũ dân… chẳng bằng con mèo, con chó
Thế mà cái gì cũng cứ…nhân dân
Công an, bộ đội bảo của toàn dân,
Ũy ban ủy biếc , cái gì cũng rứa
Tức ứa cả gan, ghét bọn nón cối vô ngần.
Chúng nó nói, cái miệng thiệt là hay.
Đài, báo, loa phường oang oang suốt cả đêm ngày,
Dân bụng đói meo, đứa nào mà nghe cho nổi,
Bảo nhau: vùng lên : uýnh bỏ mẹ chúng mày….
Dân đói quá rồi, mà nay chúng nò
Mần cái chuyện mua xe, sang thiệt là sang
Phục vụ cái lũ đàn ông và bầy phụ nữ
Đại biểu nhân dân, tiền đâu mà chi...khủng dữ,
Tức chi mà muốn nổ tan cả xóm, cả làng...
Dân nghèo, dân đói khắp mọi nơi,
Kêu than vang động bốn phương trời,
Đảng có nghe đâu, từ trên xuống dưới,
Chỉ lo giữ ghế, thằng to, đứa nhỏ, tức quá rồi….
*
Đã đến lúc phải tính đi thôi
Tất cả bà con, dân chúng đứng lên,
Vũ khí thô sơ, có chi xài nấy cũng được rồi
Phố phường, làng xóm uýnh bỏ mẹ đám công an,
Bắt chúng nó, nhốt lại cho hết làm càn.
Bộ đội nhân dân, tất cả hãy quay lưng
Bảo vệ gia đình, dân chúng, bảo vệ xóm làng,
Ngu chi mãi mà bưng bô hầu hạ cái Đảng bạo tàn,
Hèn với giặc, ác với dân,
Tham nhũng vét vơ , cái gì cũng vét
Bán núi, buôn sông, nghĩ mà thấy kinh hoàng !!! Lão Phan (HNPD)
Bàn ra tán vào (0)
Các tin đã đăng
- "Có miệng như không" - by / Trần Văn Giang (ghi lại).
- 100 năm sau vẫn bồi hồi "Tôi đi học" - by Minh Tự / Trần Văn Giang (ghi lại).
- "Tiếng Anh chưa rành" - by Dzung Nguyen / Trần Văn Giang (ghi lại
- "Tiếng Anh chưa rành" - by Dzung Nguyen / Trần Văn Giang (ghi lại
- "Nỗi Khổ Của Người Hà Nội" - by Nguyễn Thị Thương / Trần Văn Giang (ghi lại)
Thơ…đỡ buồn: Đói mà chơi sang! - Lão Phan
Thơ…đỡ buồn : Đói mà chơi sang !
Mua Xe Cho Đại Biểu Quốc Hội !
Lão Phan (HNPD) Quan chức là phải có xe... Có xe cấp cho quan chức là phải có thêm tài xế... Đối với quan chức đại biểu Quốc hội cũng thế, tiền chi phí cho xe và tài xế, tiền sửa xe và xăng dầu, và đủ thứ... sẽ hao tiền vô số kể.
Báo Tuổi Trẻ kể chuyện “ Khoán xe cho đại biểu Quốc hội chuyên trách: 15 triệu đồng/tháng ”...
Như thế là mới khoán đấy. Con số 15 triệu đồng là tương đương 673 USD/tháng. Nghĩa là, tiền khủng cho một chiếc xe cho quan chức…..
Rứa cho nên mới có thơ rằng :
Nghĩ mà thấy kinh hoàng
Bớ bà con làng nước !
Tin thiệt mừng ! Xin vểnh tai nghe làm phước
Kẻo mai kia lại biểu tình loạn xạ, tùm lum
Khiến Đảng ta nổi giận cho công an, đầu gấu
Uýnh tan tành, kéo lên xe, nhốt hết vô cùm….
Dân mất đất, mất nhà đau hơn…hoạn
Tức điên lên, gọi nhau xóm giềng, bà con, bè bạn
Quyết đấu tranh giữ xóm, giữ làng
Sống kiểu này , mần răng mà không nổi loạn ?
Mất biển, mất sông, mất luôn cả…Cá
Nghề ngỗng xưa nay quay cuồng chắp vá
Mong kiếm miếng cơm, chồng vợ và đám trẻ con
Mà nay chổng mông kêu trời,đói ơi, hết tả !
Kêu than, ông Trời cũng phải chịu thua
Mần răng mà cứu dân oan nước Việt bi giờ ?
Lãnh đạo trên cao, trung trung và luôn cấp dưới
Coi lũ dân… chẳng bằng con mèo, con chó
Thế mà cái gì cũng cứ…nhân dân
Công an, bộ đội bảo của toàn dân,
Ũy ban ủy biếc , cái gì cũng rứa
Tức ứa cả gan, ghét bọn nón cối vô ngần.
Chúng nó nói, cái miệng thiệt là hay.
Đài, báo, loa phường oang oang suốt cả đêm ngày,
Dân bụng đói meo, đứa nào mà nghe cho nổi,
Bảo nhau: vùng lên : uýnh bỏ mẹ chúng mày….
Dân đói quá rồi, mà nay chúng nò
Mần cái chuyện mua xe, sang thiệt là sang
Phục vụ cái lũ đàn ông và bầy phụ nữ
Đại biểu nhân dân, tiền đâu mà chi...khủng dữ,
Tức chi mà muốn nổ tan cả xóm, cả làng...
Dân nghèo, dân đói khắp mọi nơi,
Kêu than vang động bốn phương trời,
Đảng có nghe đâu, từ trên xuống dưới,
Chỉ lo giữ ghế, thằng to, đứa nhỏ, tức quá rồi….
*
Đã đến lúc phải tính đi thôi
Tất cả bà con, dân chúng đứng lên,
Vũ khí thô sơ, có chi xài nấy cũng được rồi
Phố phường, làng xóm uýnh bỏ mẹ đám công an,
Bắt chúng nó, nhốt lại cho hết làm càn.
Bộ đội nhân dân, tất cả hãy quay lưng
Bảo vệ gia đình, dân chúng, bảo vệ xóm làng,
Ngu chi mãi mà bưng bô hầu hạ cái Đảng bạo tàn,
Hèn với giặc, ác với dân,
Tham nhũng vét vơ , cái gì cũng vét
Bán núi, buôn sông, nghĩ mà thấy kinh hoàng !!! Lão Phan (HNPD)