Đoạn Đường Chiến Binh
Tiểu Đoàn 51 Biệt Động Quân với trận đánh cảm tử *
Bấy giờ là thượng tuần tháng 9 năm 1973, trời đổ mưa nhiều trên cao nguyên đất Việt, chạy dài theo hướng đông, về đến miền Trung duyên hải thì cái mưa lại càng dai dẳng hơn, tím ngắt hơn, bầu trời mưa không dứt hột. Có nhiều nơi nước lũ từ trên cao đổ tràn về khiến trở thành lụt lội, đem đến cái nghèo đói, khốn khổ tận cùng cho người dân quê.. Nhưng đó là sự trở ngại của thiên nhiên hầu như đã có từ lâu rồi, nó đã trở thành quen thuộc lệ thường của miền Trung cát trắng xứ dân gầy! Tuy nhiên không có sự trở ngại lớn lao nào cho bằng trở ngại của sự chiếm đóng của quân Cộng-sản Bắc phương tại những vùng cao điểm chiến lược từ mùa hè năm 1972 cho tới ngày nay. Mặc dù bọn giặc đỏ Bắc quân đă phải trả một giá rất đắt bằng sự thảm bại ê chề, lớn lao. Chúng đã tổn thất vô cùng to lớn về nhân mạng và vũ khí ở khắp mọi nơi trên các chiến trướng từ vùng Trị-Thiên – An-Lộc – Bình-Định – Kon-tum, cũng như mọi miền mà chúng đã đến, bọn Cộng quân đã thua to khiến chúng phải bỏ chạy, rút lui vào tận rừng sâu. Nhưng ở đây là vùng đồi núi, là những cao điểm hóc búa, hiểm nghèo mà chúng vẫn còn cố gắng chiếm giử để làm bàn đạp, làm thế ỷ-dốc cho một mai sau cuộc chiến sẻ còn tiếp diển, vì chúng vẩn còn mang nhửng cuồng vọng, mưu đồ tiếp diển xâm lăng hòng xích hóa cả miền Nam, đang sống trong tự-do và thân yêu.
Cao điểm “H” là một ngọn núi có vị trí chiến lược rất quan trọng nằm trong vùng đồi núi Bình-Định có độ cao chừng độ 400 mét, nằm về hướng Tây bắc đèo Phù-Củ khoảng cách ước chừng 4 Km đường chim bay. Nó có hình thể giống như một củ lạc hay còn gọi là yên ngựa, nó có một phần về phía Nam thì lớn hơn, về phía Bắc thì nhỏ hơn và ở giữa lai càng co thắt nhỏ lại hơn nữa. Đó là một sự tọa lạc trải dài của những ngọn núi chập chùng thuộc dãy Trường-sơn, ngặt nghèo đầy nguy hiểm mà bọn Bắc quân cho là cứ điểm an toàn của chúng, nó cũng còn là cánh quân tiền đồn xa xa cho vùng An-Lão mà bọn chúng đã chiếm được cũng giống như vùng Lộc-Ninh mà chúng đã tung ra hằng nhiều Sư-Đoàn tấn chiếm và trấn giữ cho tới ngày nay.
Liên Đoàn 6 /B.Đ.Q. là một Liên-Đoàn đầu tiên trong 3 Liên-Đoàn Tổng Trừ bị gồm Liên-Đoàn 4 /B.Đ.Q., Liên-Đoàn 6 /B.Đ.Q. và Liên-Đoàn 7/ B.Đ.Q. được lệnh Bộ Tổng Tham Mưu Q.L.V.N.C.H. điều quân tới đây nhằm mục đích giải tỏa sự áp lực nặng nề của Cộng quân hằng luôn đe dọa và thường hay cắt đứt quốc lộ số 1, từ cửa biển Sa-Huỳnh về đến Phù-Mỹ ” đèo Nhông “, mà Phù-Mỹ mất thì phi-trường Phù-Cát sẻ không thể giữ được. Tình thế hết sức khó khăn, nan giải vì lực lượng qúa lớn lao của cộng quân trải dài, hoạt động từ Pleiku Kontum về các vùng duyên hải bởi các đơn vị như Sư-Đoàn 320, 304, 307, Sư Đoàn F.10, Trung-đoàn 9, Sư-Đoàn Sao Vàng cùng các lực lương Đặc-Công, Pháo binh phòng không và các lực lượng địa Phương yểm trợ. Chúng đặt bản doanh hậu cần từ Ba-Tơ giáp tuyến vùng 1 chiến thuật với An-Lão thuộc vùng 2 chiến thuật.
Chiến trường Việt-Nam từ năm 1972 trở về trước, Việt-Cộng không bao giờ dám tập trung quân số đông đảo vì chúng rất sợ sự không tập khủng khiếp của pháo đài bay B.52 do Không lực Hoa-Kỳ yểm trợ. Nhưng kể từ khi được ký kết giữa ông Kissinger và Lê-Đức-Thọ thì Mỹ không còn yểm trợ phi pháo nữa mà viện trợ quân sự càng ngày càng bị cắt giảm đưa đến sự thiếu hụt trầm trọng giữa lúc gia tăng lớn mạnh của Cộng-Sản Bắc Việt do khối Nga-Hoa và các nước Cộng-Sản Đông-Âu viện trợ một ngày càng rầm rộ, số lượng to lớn hơn bao giờ hết.
Quân lực Việt Nam Cộng Hòa đã phải chiến đấu trong mọi chịu đựng khó khăn, gian khổ, hiểm nghèo nhất… Nhưng đã chiến đấu dũng cảm hơn bao giờ hết vì họ phải chịu đựng những sự thiệt thòi to lớn hơn, như ta bắn chúng một trái pháo binh 105 ly, ta có thể nhận lại từ 15 tới 20 trái 130 ly hoặc 122ly, chúng dùng hỏa tiền Sam SR.7 chống chiến xa, còn ta dùng ống phóng M.72 đơn sơ không có tầm sát hại mạnh mẽ, không có thể bắn đi xa như vũ khí của đối phương. Mãi đến lúc sau cùng, đồng minh Hoa-Kỳ mới chịu trang bị hỏa tiễn Tow cho ta để diệt Tăng địch.
Ở đây, khi màn đêm phủ xuống, từ một điểm cao ta có thể quan sát thấy nhừng đoàn xe “convoy” (Molotova) của Cộng quân di chuyển trong vùng thung lũng An-Lão, đèn xe rọi chiếu sáng từng đêm, mà chẳng có phương tiện gì để tiêu diệt chúng. Còn lực lượng Không quân của ta bây giờ hết sức là hạn chế.
Cao đểm “H” được bọn giặc Bắc phương hùng cứ trải dài với quân số lên đến cả Tiểu-đoàn, trong những vị-trí phòng thủ vững chãi, hầm hố rất là kiên cố, chúng trang bị những dàn phòng không 12 ly 7 bắn giao nhau như đan lưới lửa trên bầu trời, chúng còn có các loại hỏa tiền phòng không và rất nhiều loại vũ-khí cộng đồng, cá nhân mạnh mẽ… chúng có thể yểm trợ nhau từ cánh quân trên phần cao điểm “A” cho cánh quân trên phần cao đểm “B” và ngược lại. Sư-đoàn 22/ Bộ binh, trước đây đã đem một lưc lượng cấp Trung-đoàn đến tái chiếm. Khi cánh quân từ xa tiến vào trong một địa hình trống trải bất lợi, mặc dù đã được sự yểm trợ bằng phi pháo tối đa… Sau nhiều ngày đêm giao chiến vẫn không đem đến kết quả mong muốn. Rồi sau đó lại có một Đơn vị khác thử lửa, lại cùng không đem lại sự thành công nào khác.
Cộng quân những năm trước đây không thể trụ một nơi nào vững vàng đến
thế được, dù cho có hỏa lực mạnh mẽ tới đâu cũng chỉ là con số không to
lớn, chỉ cần một trận dội bom của pháo đài bay B.52 trải thảm là giải
quyết xong mọi tình thế. Còn bây giờ ta phải chịu nhiều sự thiệt hại
cùng đấu trí vô cùng gay cấn, vì ai giữ thế thủ kiên cố, vững vàng thì
sẽ vô cùng lợi thế! như Tiểu-đoàn 92/BĐQ Biên phòng đã đốn ngã không
biết bao đợt xung phong vũ bão của Cộng quân có chiến xa phối hợp yểm
trợ, nhưng chúng đã không thể làm được, chúng đà dùng thế liên hoàn thay
nhau quần thảo bao nhiêu ngày tháng, bao vây công hãm mà không đem đến
một thành công nào cả, chúng vô cùng đau đớn!
Làm sao có thể tiến sát chân địch mà đánh thì tổn thất sẽ giảm thiểu. Do
đó kế hoạch hành quân đã được soạn thảo và học tập sa bàn kỹ lưỡng.
Ngày “N” đã được sửa soạn chu đáo. Vậy mà tại sao Tiểu-đoàn 51 /BĐQ với
đầy đủ quân số, lương khô và súng đạn vần bất động nghỉ ngơi tại chồ.
Rồi chợt vào lúc 7 giờ 30 từng đám mây đen kéo về, trời bắt đầu đổ Cơn
mưa tầm ta,õ cũng là lúc Tiểu đoàn được lệnh chuyển quân giữa lúc trời
mưa to, nhá nhem tối. Tuy ướt át, lạnh lẽo, khó khăn, nhưng Tiểu-đoàn đã
giữ được yếu tố bất ngờ và an-toàn tuyệt đối.
– 1 giờ 50 Tiểu-đoàn tiếp tục di chuyển trong đêm tối về hướng chân núi.
– 4 giờ 15 Địch quân bắt đầu phát giác và khai hỏa từ hai chốt tử thủ
vào cánh quân đầu bằng hỏa lực phòng không 12 ly 7 lửa xẹt sáng chói,
rải khắp vùng trời phía trước.
– Những ổ súng cối 82 ly, 61 ly thi nhau rót đạn yểm- trợ tiền đồn, rồi
sau đó đại pháo 130 ly từ An-Lão cũng gởi đạn chia phần yểm trợ dữ dội.
– Tiểu-đoàn 51/B.Đ.Q lập tức bắn trả mạnh mẽ nhất bằng các loại vũ khí
cùng rót trả lại bằng những đợt súng cối 81 và 60 ly vào các vị trí
Cọâng quân, ngoài ra pháo binh của ta cũng nã trên đầu giặc.
– Không trợ đã đến trên đầu trận địa, gồm 2 chiếc C.130 “Hỏa Long” phun lửa trên đầu giặc để yểm trợ quân bạn.
– Hỏa lực phòng không bắn như đan lưới lửa trên bầu trời …, khiến 2
chiếc Hỏa long phải bay thật cao khi phun lửa nên không đem lại kết quả
tốt đẹp như mong muốn.
– Bây giờ trận địa chỉ còn lại pháo binh mà thôi! của ta thì càng lúc
trở nên thưa thớt còn của Bắc quân từ An-Lão dội về càng dừ dội hơn.
Theo phản ứng tự nhiên tránh tầm sát hại, các chiến sĩ B.Đ.Q đà lao mình
vào những hố lõm, ụ đất, bụi cây… để tránh đạn pháo binh Bắc quân đang
tập trung tác xạ. Nhưng đây là cạm bầy của chúng đã gài sẵn để gây thiệt
hại cho ta, mồi lúc ta nhào vô tránh đạn pháo kích là trúng mìn bầy của
đich đã giăng bủa khắp nơi.
– 6 giờ 15 ta có 5 phi tuần Ạ37 cất cánh từ phi trường Phù-cát bay đến
dội xuống cứ điểm Bắc quân chiếm giữ, nhưng chẳng thấm thía gì, cao xạ
chúng bắn càng dầy đặc hơn.
– Tiểu-đoàn được lệnh lui quân lại thật mau khi trời còn chưa sáng tỏ để bảo toàn lực lượng và tìm kế hoạch khác.
Tiểu-đoàn 51/B.Đ.Q thiệt hai đợt thử lửa đầu này 15 tử thương và 28 khác
bị thương, do hai cánh quân đi đầu của Đại-Đội 1 và Đại-Đội 4 hứng chịu
những sự thiệt hại thảm khốc.
– Tiểu-Đoàn được lệnh rút quân ra xa tạm thời đóng quân tại chỗ, đồng
thời nghiên cứu tìm kế hoạch khác đối phó với chiến trường hóc búa, gian
hiểm này.
– Tiểu-đoàn 51/B.Đ.Q được hoán chuyển với một Tiểu-Đoàn B.Đ.Q. khác, di-chuyển về đèo Phù-Cù để chuẩn bị bước tiến kế tiếp.
Trong buổi họp với Bộ-Chỉ-Huy Tham mưu Liên-đoàn 6 / B.Đ.Q. dưới sự chủ-toạ của LĐT/LĐT/LĐ.6/B.Đ.Q. được diễn ra trong bầu không khí hào hứng và quyết chiến. Đặc biệt Đai-Úy Đổng-Kim-Quan TĐP/TĐ.51/BĐQ đã đưa ra sang kiến với kinh nghiệm thu thập trong cuộc đời Binh nghiệp được trui rèn bằng mồ hôi nước mắt và máu của anh với kế hoạch đột kích trong lòng địch và chiến thuật ” đặc-công ” tạo sự bất ngờ và lấy kế địch làm kế ta. Kế hoạch đã được sự hưởng ứng nhiệt liệt của Toàn thể mọi người trong buổi họp hôm đó.
– “80″ danh hiệu truyền tin của Đai-Úy Đổng-Kim-Quan đã thi hành kế hoạch, đãø tung ra hai tổ Trinh sát (Tổ Trinh-Sát mồi Tổ gồm 5 người, do một người làm Tổ Trưởng dần đầu, được trang bị súng AK.47 mũ tai bèo, đi dép Bình-Trị-Thiên làm bằng vỏ lốp ô-tô như Việt-Cộng. Họ có ám hiệu riêng để nhận diện nhau.) Tổ Trinh sát Tiểu-Đoàn 5/BĐQ được huấn luyện về viễn thám kỹ lưỡng, nên họ di chuyển rất nhẹ nhàng kín đáo, uyển chuyển, khéo léo do nghề nghiệp vừng chãi của các mũ nâu viễn-thám.
Mỗi tổ có nhiệm vụ dọ thám, điều nghiên thu thập tin tức đối phương.
Hai tổ Trinh sát được tung ra hoạt động, khi chờ đợi tin tức là thời gian mang nhiều lo âu nhất, để có đủ dữ kiện báo cáo lên Bộ-Chỉ-Huy Liên-Đoàn dự trù cho kế hoạch mới đã được đệ trình. “90″ Tiểu-Đoàn-Trưởng, “80″ Tiểu-Đoàn-Phó, “63″ Sĩ-quan Tham Mưu lúc nào cũng lo lắng, đứng ngồi không yên như lửa đốt trong lòng vậy.
– 4 giờ 25 ngày thứ năm như dư định. Một Tổ Trinh sát đã về tới Đơn-vị, Tổ thứ hai mãi tới 7 giờ 40 cùng ngày cũng về tới Đơn vị, tất cả đều an toàn như lúc khi đi khiến mọi người trong Bộ Chỉ Huy Tham Mưu Tiểu-Đoàn vô cùng vui vẻ phấn chấn. Ta đã rõ được địch tình, mọi thói quen đường đi nước bước nơi phần “A” cùng như phần “B” của yên ngựa, cũng như vẽ được tất cả nhừng đường mòn dẫn lên cao điểm rất là rành rẽ, tường tận. – Hướng Tây là hướng đi về thung lũng An-lão, là cứ điểm an toàn của đối phương và cũng đã từ lâu rồi không có sự xuất hiện của Quân đội V.N.C.H. cho nên bọn chúng rất an tâm và không có sự phòng bị chi cả. Ta cũng nắm vững giờ giấc mà đối phương thường hay di chuyển cũng như mọi thói quen của địch quân tại đây.
Một phiên họp khẩn cấp tại Bộ Tư lệnh Tiền Phương sư-doàn 22 Bọâ binh giữa Đai-Tá Cao-Văn-Ủy Liên-Đoàn-Trưởng Liên-Đoan 6/B.D,Q. và Thiếu Tướng Phan-Đình-Niệm Tư lệnh Sư-đoàn 22 Bộ binh. Thiếu-Tướng đã ủy thác mọi trọng trách hết sức khó khăn phải đương đầu, cùng hết lòng trông cậy vào lực lượng Biệt-Động-Quân đã đánh chiếm dành lại nhiều cứ điểm do Việt-Cộng chiếm giữ, vãn hồi an ninh vùng lãnh thổ chiến lược, phạm vi trách nhiệm hành quân. Tiếp diễn soạn thảo kế hoạch tại trung tâm hành quân LĐ.6/BĐQ dưới sự chủ tọa của Đại-tá Cao Văn Ủy LĐT/ LĐ.6/ B.Đ.Q., Ban Tham Mưu Liên-Đoàn, Thiếu-Tá Nguyễn-Khoa-Lộc TĐT/ TĐ.51/ BĐQ, Đại-Úy Đổng-Kim-Quan TĐP/ TĐ.51/ B.Đ.Q. cùng các Sĩ-quan Tham mưu Tiểu-Đoàn còn có sự hiện diện Thiếu-Úy Nguyễn Văn Hùng, tốt nghiệp khóa 26 Võ Bị / Q.G.Đ.L, hiện giữ Chức vụ Trung-Đội-Trưởng là một Sĩ quan gan dạ, giàu lòng quả cảm, xuất sắc của Đơn vi. Trung-Sĩ 1 Đinh-Công Tựa là một Hạ Sĩ Quan Ưu-tú lập nhiều công trận hiện giữ chức vụ Trung Đội Trưởng. Họ là những ngươi chiến sĩ anh hùng, to gan lớn mật, tình nguyện dẫn dắt những anh em BĐQ cảm tử, tình nguyện xâm nhập vào lòng địch một phen thư hùng quyết dành sự chiến thắng chiếm lại vùng cao điểm chiến thuật đã bị giặc Phương Bắc cưỡng chiếm trước đây.
– Tạo sự bất ngờ mà trước đây Việt-Cộng chưa hề gặp phải. Quyết định
tổ chức hai toán xâm nhập đột kích đánh đặc-công, phá hoại, tiêu diệt
địch… đồng thời khi lệnh khai hỏa bắt đầu là lực lượng yểm trợ sẽ xua
quân tràn ngập, chớp nhoáng tiến chiếm cao điểm trong thời gian nhanh
chóng ngắn gọn nhất.
– Đặc biệt trang bị cho hai toán đánh đặc-công thật nhẹ nhàng, gọn gàng,
mỗi người chỉ mang 3 băng đạn, lựu đạn được trang bị tối đa, mũ vải
vành tai bèo chân đi dép Bình -Trị -Thiên, chân đi giầy vải đi rừng,
không mang balô cánh tay trái thắt band màu trắng để dễ nhận diện nhau.
– Đặc lệnh truyền tin nhận lệnh với một hồi dài, lệnh khai hỏa bằng ba
hồi dài trên ống liên hợp lập tức khai hỏa. luôn luôn di chuyển mục tiêu
mới để thanh toán, tiêu diệt cho thiệt lẹ làng và không bị địch quân
phát giác thanh toán.
– “90″ TĐT/TĐ.51/BĐQ và “80″ TĐP/TĐ.51/BĐQ tỏ lời nhắn nhủ và khích động
lòng can đảm quyết chiến và quyết thành công. Đặc biệt toán cảm tử đánh
đặc công là những chiến sĩ can đảm tình nguyện cần phải hết sức cố
gắng, bình tĩnh trong mọi trường hợp và quyết chí thành công. Chỉ có
chiến thắng, thành công thì mới trở về mà thôi! Bởi vậy cần chiến thắng
để mà sống.
– Thành phần tổ chức và nhiệm vụ của các toán xâm nhập đột kích đánh đặc công như sau: Mỗi toán trưởng mang một máy truyền tin PRC.25 và một khẩu súng M.18 cá nhân
– Thiếu-Úy Nguyễn-Văn-Hùng Trưởng Toán A gồm 13 Biệt-Động-Quân được chia làm 3 tổ. Mỗi tổ 4 người gồm 3 tổ viên và 1tổ trưởng.
– Nhiệm vụ của toán B: Chia làm 3 tổ xâm nhập, bò tiến sát vào các vị
trí súng cộng đồng như 12 ly 7, các ổ súng cối, súng không giật 57 ly,
các vị trí SR.7, 107 ly… ẩn mình trong đêm tối đợi lệnh cùng khai hỏa.
– Mỗi động lệnh ” ám hiệu” bằng tay do Toán trưởng, Tổ trưởng điều khiển. Tuyệt đối tránh gây tiếng động.
– Nhiệm vụ của Toán A: cũng chia 3 tổ bò tiến sát những hầm trú ngụ,
banker, vọng canh, bản doanh Bộ chỉ Huy đầu não… chia nhiệm vụ, ẩn mình
kín đáo chờ đến giờ khai hỏa đồng nhất không để Việt cộng kịp thời trở
tay.
– Một Trung Đội của Đai Đội 3 cũng lén xâm nhập vào phần đất co thắt nhỏ
nhất nối liền giữa phần A & B củ lạc rồi gài mìn cơ động claymore.
Kéo quân lên vị trí cao hơn bố trí sẵn sàng chờ cho cánh quân Việt cộng
từ phần B kéo quân sang tiếp ứng cho A, đợi chúng vướng vào mìn bẫy là
nổ súng tiêu diệt.
– Sau khi Thiếu-Úy Hùng đặc danh Alfa bắt tay được với Beta tức Trung-sĩ 1 Đinh-Quang-Tựa là lập tức khai hỏa.
– Cánh nhẹ của “80″ gồm Đại-đội 2 bám sát theo toán đánh đặc công bò vào
sát tuyến và những lối hai toán đột kích đánh đặc công đã bò vào nằm
yên đợi lệnh tràn vào chiếm cao điểm.
– Thành phần còn lại của Đại đội 3 và Trung-Đội Quân Y sẽ đi sau lo
nhiệm vụ băng bó, tải thương và giải quyết những việc còn lại.
– Cánh nặng của “90″ gồm Trung-Đội Trinh-Sát, Trung-Đội súng nặng và
Đại-đội 4/51/BĐQ cũng âm thầm nương theo cơn mưa lũ, rét lạnh trong một
đêm tăm tối lần sát vào vị-trí phòng thủ của địch, ẩn mình chờ đến giờ
là đồng nhất khai hoả tiến chiếm cao điểm chiến lược
Ngày “N” đã được hoạch định sẵn sàng. Hướng chính diện một Tiểu-Đoàn BĐQ khác đã thay thế cho Tiểu-Đoàn 51/BĐQ sau ngày “N” Đơn vị này được lệnh phối hợp với một Chi Đoàn Thiết-vận-xa nội trong đêm phải tiến về hướng chân núi, hướng có hai chốt tử thủ lớn cấp cỡ Đại đội. Nằm chờ tại đây cho đến khi nào Tiểu-đoàn 51/ BĐQ nổ súng đánh đột kích trên cao điểm là tùng thiết bằng mọi giá tiêu diệt hai chốt tử thủ này.
Ngày “N” đã được chuẩn bị chu đáo và sẵn sàng. Tháng này miền Trung mưa phùn gió bấc dai dẳng cũng là lúc mà cánh nặng của Tiểu-Đoan 51/BĐQ mượn đường từ hướng Sa-Huỳnh chuyển xuống hướng nam rồi thình lình đổi hướng Tây để đi đến mục tiêu ấn định bất chấp sự mưa gió khó di chuyển. Nhưng sau nhiều giờ gian nan, khổ ải cuối cùng đã đến được mục tiêu ấn định. “90″ cho ém quân chờ đến giờ tràn quân lên cao điểm quyết chiến.
Cánh quân của “80″ phải di chuyển xa xôi hơn, khó khăn cùng gian khổ hơn. Nhưng cuối cùng họ cũng đã bám được sát các toán đánh đột kích đặc-công như dự trù để dễ bề yểm trơ.
Bấy giờ là lúc những người xâm nhập họ sống như một loài bò sát, bò vào lòng địch giữa một đêm mưa to gió lớn, trời tối đen như mực, họ bò hằng nhiều giờ… một ánh sáng chớp lóe lên trong tia sấm sét là họ lập tức nằm im dán mình xuống mặt đất, nín thở nằm bất động, rồi sau đó họ lại tiếp tục bò trườn, chậm chạp nhưng chắc chắn nhẹ nhàng, sự cố gắng cùng sự dè dặt tuyệt đối….. cuối cùng đã thành công xâm nhập, họ nằm ẩn thân kín đáo chờ đến giờ cùng hành động quyết liệt. Giữa lúc đó Việt-cộng chúng vẫn ngủ ngon, ấm áp vì từ lâu chúng quá an toàn, chúng có ngờ đâu TĐ.51/ Biệt-Động-Quân đã lẻn vào đột kích vào quyết một phen ác chiến rửa mặt cái ngày “N” thảm khốc hôm nào.
Trời mưa ướt lạnh và dơ bẩn không làm cản bước tiến của các chiến-sĩ cảm tử B.Đ.Q. Họ đã cố gắng trườn bò, tránh né qua 4 vọng canh gác của Việt-cộng một cách dễ dàng, chúng không hay biết gì cả! chúng đang ngồi quấn chăn ngang cổ dưới mái che ấm áp. Có lẽ chúng đang mơ màng trong tiếng nhạc mưa rơi đang liên tục tấu diễn liên hồi… giữa lúc ấy Alfa và Beta đang chỉ định cho những cảm tử quân ẩn thân kín đáo chĩa họng súng chờ đến giờ hành động là cùng nhau tiêu diệt cấp kỳ.
Trung-Đội 1 của Đại-ĐộI 3/5/BĐq báo cáo đã gài mìn bẫy ở những điểm nghi ngờ và bố trí quân xong xuôi, đang chờ đến giờ giao tranh với một lực lượng mạnh và đông đảo hơn gấp bội, nhưng rồi chúng sẽ gặp nhưng chuyện bất lợi không ngờ và không thể chống trả vì ta đã bố trí sẵn sàng, trong sự bất ngờ thì một đánh mười cũng chiến thắng dề dàng.
Thình lình có ánh chớp lóe sáng lên, những tiếng nổ long trời lở đất đã bắt đầu… ầm! ầm! ầm!!! ầm! ầm ầm!!!… ầm!!! ầm!!! âm!!!… những tiếng nổ rền vang liên tục không ngừng nghỉ của tạc đạn, nổ khắp các đia đạo, banker, hầm trú ẩn, các vọng canh, những chỗ mà Việt-cộng đang yên ngủ, nổ tan tác ở các ổ súng cộng đồng 12 ly 7,82 ly hay 57 ly không giật đang lúc không người xử dụng, nổ tan hoang những chỗ chúng gắn đặt hỏa tiễn 107 ly, SAM SR.7.
Giọng nói của “Alfa” tức Thiếu úy Hùng trên PRC. 25 báo cáo…. Những Tổ đánh đặc công họ di chuyển lẹ làng thanh toán các mục tiêu liên tục trong thời gian nhanh chóng nhất không cho giặc kip ngóc đầu. Bên ngoài bây giờ trời lại càng gầm thét mưa to gió lớn hơn, như phụ giúp cho quân ta mau lẹ thanh toán chiến trường.
Lúc này “80″ lập tức ra lệnh cho Đại Đội 1 và Đại Đội 2/51/BĐQ tràn
vào, chết và bị thương sẽ để tại chỗ cho thành phần còn lại của Đại Đội 3
tiếp tục theo lên để băng bó tản thương và yểm trợ.
Tiền quân của Tiểu Đoàn 51/BĐQ đã tràn ngập vị trí trong sự lẹ làng
không tưởng được. Việt Cộng vô cùng hoang mang hoảng sợ, chúng không kịp
chống trả, chúng chỉ còn cách mau lẹ chạy tràn xuống núi tìm đường chạy
về An-Lão thoát thân.
Đúng như sự dự trù, Phần “B” của yên ngựa, cộng quân nơi đây đã mau lẹ kéo dốc toàn bộ cánh quân chạy sang tiếp ứng cho phần A của yên ngựa. Nhưng chúng chạy vừa tới chỗ phần đất co thắt nhỏ nhất thì chúng đạp vào mìn bẫy cơ động “claymore” của Trung Đội 1/Đại Đội 3/51/BĐQ gài. Chúng chạy dạt lên cao ra hai bên sườn núi thi mìn nổ nữa. Trung Đội 3/51/BĐQ tác xạ tối đa vào bọn chúng. Việt Cộng lớp chết, lớp bị thương kêu la inh ỏi…. Chúng quay đầu về phần lãnh thổ B yên nhựa thì qua trễ ! Nơi đây tác xạ dữ dội. Biết bị mắc lừa! Chúng cố liều mình, xuôi hướng tây chay trốn. Số bị thương và chết bỏ lại trân địa.
Thiếu Úy Hùng tức “Alfa” đang đừng trước cửa một căn hầm “bunker” vừa chiếm được, đàm thoại trên máy PRC.25. Chợt một tiếng nổ long trời! Hùng cảm thấy ran rát nơi mắt trái khiến mở mắt không dược, anh đưa tay vuốt nhẹ thi máu đã chảy dài xuống tới mũi. Chính vết thương này sau đã khiến anh phải giải ngũ.
Liền khi ấy một Mũ Nâu vừa phát hiện một tên Việt Cộng nón cối đang giả chết ôm cây súng B.40 ngồi dựa một vách hầm. Vội la lớn: “Coi chừng!! Và ria một băng nát ngực tên giặc thù. Tuy bị thương hắn đã lợi dung lúc sơ ý và bắn lén trả 1 trái B.40 lúc “Alfa” đang vang vang báo cáo tình hình trận địa. Khiến cho anh bị thương nơi mắt trái cùng hai binh sĩ khác bị tử thương.
“80″ ra lệnh: cho ***** 1, 2, và ***** 3 bố trí quân và lục soát trận điạ. Bọn cộng quân để lại tại trận địa đếm được 89 xác chết trên phần lãnh thổ “A” củ lạc. Bên phần lãnh thổ “B” củ lạc đếm được 36 xác chết nữa. Súng ống đủ loại chúng bỏ lại lên đến cả trên trăm khẩu, trong đó có 2 súng thượng liên phòng không, 2 súng cối 82 ly,1 khẩu 57 ly không giật cùng rất nhiều đạn dược, thuốc men và lương thực, lương khô được chúng vận tải từ miền Bắc vào do Trung-Cộng viện trợ. Đây là trận đánh rửa mối thù của ngày “N” mà Tiểu-đoàn đã gánh nhận.
Tiểu-đoàn BĐQ án ngữ hướng chính diện cùng thiết-Vận-xa cũng đang quyết liệt thanh toán 2 chốt tử thủ đầy nguy hiểm đã bao phen gây thiệt hại cho quân bạn. Nhưng lần này chúng sẽ bỏ xác tại chốn này mà không có lối về.
Giữa lúc chiến thắng chiếm lại được cao điểm. Tiểu-Đoàn còn đang dè dặt, thận trọng mọi sự việc, cho bố trí quân phòng mọi bất trắc thì bỗng đại pháo 130 ly, hỏa tiễn 122 ly từ An Lão bất đầu đổ xuống như mưa, đổ liên hồi có đến cả giờ đồng hồ. Để tránh pháo… Ta cùng xác giặc nằm chung dưới giao thông hào, địa đạo, hầm trú ẩn mà chẳng hề câu nệ điểu chi. Sau trận địa pháo ta tổn thất thêm 1 chết và 3 khác bị thương nữa.
Đây không phải là một chiến thắng lớn nhất của Tiểu Đoàn 51/BĐQ, như
đã tạo được từ những năm về trước, những chiến thắng vĩ đại mà Tiểu Đoàn
được nhận lãnh giây biểu chương màu “Bảo quốc huân chương “Hoặc huy
chương quí giá của Tổng Thống Hoa Kỳ trao tặng. Nhưng đây là một chiến
thắng vô cùng cam go, tính toán vô cùng táo bạo… Đánh địch từ trong sự
bất ngờ khi ta nắm rõ được địch tình.
Trong Chiến thắng này đã được tưởng thưởng xứng đáng cho những Chiến sĩ
gan dạ có công trận và đặc biệt “80″ tức Đai Úy Đổng Kim Quan đã được đề
nghi thắng cấp đặc cách lên Thiếu Tá. Chỉ tiếc nhất cho “Alfa” tức
Thiếu Úy Nguyễn Văn Hùng đã bỏ lỡ cuộc đời binh nghiệp kể từ đây! Anh đã
khóc hết nước mắt và cũng kể từ đây anh không còn có dịp thi thố tài
năng, cùng thi gan trai, đời hùng cường nơi chiến trận nữa! Anh đã không
may vỡ mắt trái, anh là một Sĩ Quan có tài mưu lược trên trận địa, lòng
can đảm thật vô biên. Với nhũng ý tưởng rồi đây chim bằng sẽ vỗ cánh
bay cạo. Nhưng định mệnh đến với anh thật quá ngặt nghèo! Nên tang bồng
không được thỏa chí. Vận trời đã định sẵn cho một kiếp con người. Kể từ
đó anh đã trở về đời sống dân sự mà lòng hằng khắc khoải từng đêm.
“Beta” Trung sĩ 1 Đinh Công Tựa cũng dầy công với Đơn Vị, đã từng bao năm tham dự nhiều trận chiến, bị thương đến rách nát cả người và vẫn còn sống sót cho đến ngày tàn cuộc chiến. Ôi!!! Những người như anh giờ ra sao nhỉ.
“80″ như được trời phú cho lòng can đảm và mứu lược được Các cấp trên vô cùng tin tưởng, anh em đồng đội tin yệu, anh đã đệ trình biết bao kễ hoạch và đã thành công, chiến thắng, mà giờ này thì thân xác anh cũng đã trở về với cát bụi. Anh đã ra đi trong trận chiến sau cùng ở Khánh-Dương khi cùng quân lữ-đoàn 3 Dù chiến đấu với cả sư đoàn 316 và 320 Việt Cộng. Nhưng linh hồn anh chắc chắn vẫn còn ẩn hiện đâu đây trên những dãy núi đồi, trường sơn gió ngàn bát ngát… hay trên quê hương mà chúng tôi mãi còn ghi nhớ về hinh bóng anh và các đồng đôi đã nằm xuống cho xứ sở được những lúc an lành.
Mũ Nâu Nguyễn Văn Thịnh KBC 3505.
Bàn ra tán vào (0)
Tiểu Đoàn 51 Biệt Động Quân với trận đánh cảm tử *
Bấy giờ là thượng tuần tháng 9 năm 1973, trời đổ mưa nhiều trên cao nguyên đất Việt, chạy dài theo hướng đông, về đến miền Trung duyên hải thì cái mưa lại càng dai dẳng hơn, tím ngắt hơn, bầu trời mưa không dứt hột. Có nhiều nơi nước lũ từ trên cao đổ tràn về khiến trở thành lụt lội, đem đến cái nghèo đói, khốn khổ tận cùng cho người dân quê.. Nhưng đó là sự trở ngại của thiên nhiên hầu như đã có từ lâu rồi, nó đã trở thành quen thuộc lệ thường của miền Trung cát trắng xứ dân gầy! Tuy nhiên không có sự trở ngại lớn lao nào cho bằng trở ngại của sự chiếm đóng của quân Cộng-sản Bắc phương tại những vùng cao điểm chiến lược từ mùa hè năm 1972 cho tới ngày nay. Mặc dù bọn giặc đỏ Bắc quân đă phải trả một giá rất đắt bằng sự thảm bại ê chề, lớn lao. Chúng đã tổn thất vô cùng to lớn về nhân mạng và vũ khí ở khắp mọi nơi trên các chiến trướng từ vùng Trị-Thiên – An-Lộc – Bình-Định – Kon-tum, cũng như mọi miền mà chúng đã đến, bọn Cộng quân đã thua to khiến chúng phải bỏ chạy, rút lui vào tận rừng sâu. Nhưng ở đây là vùng đồi núi, là những cao điểm hóc búa, hiểm nghèo mà chúng vẫn còn cố gắng chiếm giử để làm bàn đạp, làm thế ỷ-dốc cho một mai sau cuộc chiến sẻ còn tiếp diển, vì chúng vẩn còn mang nhửng cuồng vọng, mưu đồ tiếp diển xâm lăng hòng xích hóa cả miền Nam, đang sống trong tự-do và thân yêu.
Cao điểm “H” là một ngọn núi có vị trí chiến lược rất quan trọng nằm trong vùng đồi núi Bình-Định có độ cao chừng độ 400 mét, nằm về hướng Tây bắc đèo Phù-Củ khoảng cách ước chừng 4 Km đường chim bay. Nó có hình thể giống như một củ lạc hay còn gọi là yên ngựa, nó có một phần về phía Nam thì lớn hơn, về phía Bắc thì nhỏ hơn và ở giữa lai càng co thắt nhỏ lại hơn nữa. Đó là một sự tọa lạc trải dài của những ngọn núi chập chùng thuộc dãy Trường-sơn, ngặt nghèo đầy nguy hiểm mà bọn Bắc quân cho là cứ điểm an toàn của chúng, nó cũng còn là cánh quân tiền đồn xa xa cho vùng An-Lão mà bọn chúng đã chiếm được cũng giống như vùng Lộc-Ninh mà chúng đã tung ra hằng nhiều Sư-Đoàn tấn chiếm và trấn giữ cho tới ngày nay.
Liên Đoàn 6 /B.Đ.Q. là một Liên-Đoàn đầu tiên trong 3 Liên-Đoàn Tổng Trừ bị gồm Liên-Đoàn 4 /B.Đ.Q., Liên-Đoàn 6 /B.Đ.Q. và Liên-Đoàn 7/ B.Đ.Q. được lệnh Bộ Tổng Tham Mưu Q.L.V.N.C.H. điều quân tới đây nhằm mục đích giải tỏa sự áp lực nặng nề của Cộng quân hằng luôn đe dọa và thường hay cắt đứt quốc lộ số 1, từ cửa biển Sa-Huỳnh về đến Phù-Mỹ ” đèo Nhông “, mà Phù-Mỹ mất thì phi-trường Phù-Cát sẻ không thể giữ được. Tình thế hết sức khó khăn, nan giải vì lực lượng qúa lớn lao của cộng quân trải dài, hoạt động từ Pleiku Kontum về các vùng duyên hải bởi các đơn vị như Sư-Đoàn 320, 304, 307, Sư Đoàn F.10, Trung-đoàn 9, Sư-Đoàn Sao Vàng cùng các lực lương Đặc-Công, Pháo binh phòng không và các lực lượng địa Phương yểm trợ. Chúng đặt bản doanh hậu cần từ Ba-Tơ giáp tuyến vùng 1 chiến thuật với An-Lão thuộc vùng 2 chiến thuật.
Chiến trường Việt-Nam từ năm 1972 trở về trước, Việt-Cộng không bao giờ dám tập trung quân số đông đảo vì chúng rất sợ sự không tập khủng khiếp của pháo đài bay B.52 do Không lực Hoa-Kỳ yểm trợ. Nhưng kể từ khi được ký kết giữa ông Kissinger và Lê-Đức-Thọ thì Mỹ không còn yểm trợ phi pháo nữa mà viện trợ quân sự càng ngày càng bị cắt giảm đưa đến sự thiếu hụt trầm trọng giữa lúc gia tăng lớn mạnh của Cộng-Sản Bắc Việt do khối Nga-Hoa và các nước Cộng-Sản Đông-Âu viện trợ một ngày càng rầm rộ, số lượng to lớn hơn bao giờ hết.
Quân lực Việt Nam Cộng Hòa đã phải chiến đấu trong mọi chịu đựng khó khăn, gian khổ, hiểm nghèo nhất… Nhưng đã chiến đấu dũng cảm hơn bao giờ hết vì họ phải chịu đựng những sự thiệt thòi to lớn hơn, như ta bắn chúng một trái pháo binh 105 ly, ta có thể nhận lại từ 15 tới 20 trái 130 ly hoặc 122ly, chúng dùng hỏa tiền Sam SR.7 chống chiến xa, còn ta dùng ống phóng M.72 đơn sơ không có tầm sát hại mạnh mẽ, không có thể bắn đi xa như vũ khí của đối phương. Mãi đến lúc sau cùng, đồng minh Hoa-Kỳ mới chịu trang bị hỏa tiễn Tow cho ta để diệt Tăng địch.
Ở đây, khi màn đêm phủ xuống, từ một điểm cao ta có thể quan sát thấy nhừng đoàn xe “convoy” (Molotova) của Cộng quân di chuyển trong vùng thung lũng An-Lão, đèn xe rọi chiếu sáng từng đêm, mà chẳng có phương tiện gì để tiêu diệt chúng. Còn lực lượng Không quân của ta bây giờ hết sức là hạn chế.
Cao đểm “H” được bọn giặc Bắc phương hùng cứ trải dài với quân số lên đến cả Tiểu-đoàn, trong những vị-trí phòng thủ vững chãi, hầm hố rất là kiên cố, chúng trang bị những dàn phòng không 12 ly 7 bắn giao nhau như đan lưới lửa trên bầu trời, chúng còn có các loại hỏa tiền phòng không và rất nhiều loại vũ-khí cộng đồng, cá nhân mạnh mẽ… chúng có thể yểm trợ nhau từ cánh quân trên phần cao điểm “A” cho cánh quân trên phần cao đểm “B” và ngược lại. Sư-đoàn 22/ Bộ binh, trước đây đã đem một lưc lượng cấp Trung-đoàn đến tái chiếm. Khi cánh quân từ xa tiến vào trong một địa hình trống trải bất lợi, mặc dù đã được sự yểm trợ bằng phi pháo tối đa… Sau nhiều ngày đêm giao chiến vẫn không đem đến kết quả mong muốn. Rồi sau đó lại có một Đơn vị khác thử lửa, lại cùng không đem lại sự thành công nào khác.
Cộng quân những năm trước đây không thể trụ một nơi nào vững vàng đến
thế được, dù cho có hỏa lực mạnh mẽ tới đâu cũng chỉ là con số không to
lớn, chỉ cần một trận dội bom của pháo đài bay B.52 trải thảm là giải
quyết xong mọi tình thế. Còn bây giờ ta phải chịu nhiều sự thiệt hại
cùng đấu trí vô cùng gay cấn, vì ai giữ thế thủ kiên cố, vững vàng thì
sẽ vô cùng lợi thế! như Tiểu-đoàn 92/BĐQ Biên phòng đã đốn ngã không
biết bao đợt xung phong vũ bão của Cộng quân có chiến xa phối hợp yểm
trợ, nhưng chúng đã không thể làm được, chúng đà dùng thế liên hoàn thay
nhau quần thảo bao nhiêu ngày tháng, bao vây công hãm mà không đem đến
một thành công nào cả, chúng vô cùng đau đớn!
Làm sao có thể tiến sát chân địch mà đánh thì tổn thất sẽ giảm thiểu. Do
đó kế hoạch hành quân đã được soạn thảo và học tập sa bàn kỹ lưỡng.
Ngày “N” đã được sửa soạn chu đáo. Vậy mà tại sao Tiểu-đoàn 51 /BĐQ với
đầy đủ quân số, lương khô và súng đạn vần bất động nghỉ ngơi tại chồ.
Rồi chợt vào lúc 7 giờ 30 từng đám mây đen kéo về, trời bắt đầu đổ Cơn
mưa tầm ta,õ cũng là lúc Tiểu đoàn được lệnh chuyển quân giữa lúc trời
mưa to, nhá nhem tối. Tuy ướt át, lạnh lẽo, khó khăn, nhưng Tiểu-đoàn đã
giữ được yếu tố bất ngờ và an-toàn tuyệt đối.
– 1 giờ 50 Tiểu-đoàn tiếp tục di chuyển trong đêm tối về hướng chân núi.
– 4 giờ 15 Địch quân bắt đầu phát giác và khai hỏa từ hai chốt tử thủ
vào cánh quân đầu bằng hỏa lực phòng không 12 ly 7 lửa xẹt sáng chói,
rải khắp vùng trời phía trước.
– Những ổ súng cối 82 ly, 61 ly thi nhau rót đạn yểm- trợ tiền đồn, rồi
sau đó đại pháo 130 ly từ An-Lão cũng gởi đạn chia phần yểm trợ dữ dội.
– Tiểu-đoàn 51/B.Đ.Q lập tức bắn trả mạnh mẽ nhất bằng các loại vũ khí
cùng rót trả lại bằng những đợt súng cối 81 và 60 ly vào các vị trí
Cọâng quân, ngoài ra pháo binh của ta cũng nã trên đầu giặc.
– Không trợ đã đến trên đầu trận địa, gồm 2 chiếc C.130 “Hỏa Long” phun lửa trên đầu giặc để yểm trợ quân bạn.
– Hỏa lực phòng không bắn như đan lưới lửa trên bầu trời …, khiến 2
chiếc Hỏa long phải bay thật cao khi phun lửa nên không đem lại kết quả
tốt đẹp như mong muốn.
– Bây giờ trận địa chỉ còn lại pháo binh mà thôi! của ta thì càng lúc
trở nên thưa thớt còn của Bắc quân từ An-Lão dội về càng dừ dội hơn.
Theo phản ứng tự nhiên tránh tầm sát hại, các chiến sĩ B.Đ.Q đà lao mình
vào những hố lõm, ụ đất, bụi cây… để tránh đạn pháo binh Bắc quân đang
tập trung tác xạ. Nhưng đây là cạm bầy của chúng đã gài sẵn để gây thiệt
hại cho ta, mồi lúc ta nhào vô tránh đạn pháo kích là trúng mìn bầy của
đich đã giăng bủa khắp nơi.
– 6 giờ 15 ta có 5 phi tuần Ạ37 cất cánh từ phi trường Phù-cát bay đến
dội xuống cứ điểm Bắc quân chiếm giữ, nhưng chẳng thấm thía gì, cao xạ
chúng bắn càng dầy đặc hơn.
– Tiểu-đoàn được lệnh lui quân lại thật mau khi trời còn chưa sáng tỏ để bảo toàn lực lượng và tìm kế hoạch khác.
Tiểu-đoàn 51/B.Đ.Q thiệt hai đợt thử lửa đầu này 15 tử thương và 28 khác
bị thương, do hai cánh quân đi đầu của Đại-Đội 1 và Đại-Đội 4 hứng chịu
những sự thiệt hại thảm khốc.
– Tiểu-Đoàn được lệnh rút quân ra xa tạm thời đóng quân tại chỗ, đồng
thời nghiên cứu tìm kế hoạch khác đối phó với chiến trường hóc búa, gian
hiểm này.
– Tiểu-đoàn 51/B.Đ.Q được hoán chuyển với một Tiểu-Đoàn B.Đ.Q. khác, di-chuyển về đèo Phù-Cù để chuẩn bị bước tiến kế tiếp.
Trong buổi họp với Bộ-Chỉ-Huy Tham mưu Liên-đoàn 6 / B.Đ.Q. dưới sự chủ-toạ của LĐT/LĐT/LĐ.6/B.Đ.Q. được diễn ra trong bầu không khí hào hứng và quyết chiến. Đặc biệt Đai-Úy Đổng-Kim-Quan TĐP/TĐ.51/BĐQ đã đưa ra sang kiến với kinh nghiệm thu thập trong cuộc đời Binh nghiệp được trui rèn bằng mồ hôi nước mắt và máu của anh với kế hoạch đột kích trong lòng địch và chiến thuật ” đặc-công ” tạo sự bất ngờ và lấy kế địch làm kế ta. Kế hoạch đã được sự hưởng ứng nhiệt liệt của Toàn thể mọi người trong buổi họp hôm đó.
– “80″ danh hiệu truyền tin của Đai-Úy Đổng-Kim-Quan đã thi hành kế hoạch, đãø tung ra hai tổ Trinh sát (Tổ Trinh-Sát mồi Tổ gồm 5 người, do một người làm Tổ Trưởng dần đầu, được trang bị súng AK.47 mũ tai bèo, đi dép Bình-Trị-Thiên làm bằng vỏ lốp ô-tô như Việt-Cộng. Họ có ám hiệu riêng để nhận diện nhau.) Tổ Trinh sát Tiểu-Đoàn 5/BĐQ được huấn luyện về viễn thám kỹ lưỡng, nên họ di chuyển rất nhẹ nhàng kín đáo, uyển chuyển, khéo léo do nghề nghiệp vừng chãi của các mũ nâu viễn-thám.
Mỗi tổ có nhiệm vụ dọ thám, điều nghiên thu thập tin tức đối phương.
Hai tổ Trinh sát được tung ra hoạt động, khi chờ đợi tin tức là thời gian mang nhiều lo âu nhất, để có đủ dữ kiện báo cáo lên Bộ-Chỉ-Huy Liên-Đoàn dự trù cho kế hoạch mới đã được đệ trình. “90″ Tiểu-Đoàn-Trưởng, “80″ Tiểu-Đoàn-Phó, “63″ Sĩ-quan Tham Mưu lúc nào cũng lo lắng, đứng ngồi không yên như lửa đốt trong lòng vậy.
– 4 giờ 25 ngày thứ năm như dư định. Một Tổ Trinh sát đã về tới Đơn-vị, Tổ thứ hai mãi tới 7 giờ 40 cùng ngày cũng về tới Đơn vị, tất cả đều an toàn như lúc khi đi khiến mọi người trong Bộ Chỉ Huy Tham Mưu Tiểu-Đoàn vô cùng vui vẻ phấn chấn. Ta đã rõ được địch tình, mọi thói quen đường đi nước bước nơi phần “A” cùng như phần “B” của yên ngựa, cũng như vẽ được tất cả nhừng đường mòn dẫn lên cao điểm rất là rành rẽ, tường tận. – Hướng Tây là hướng đi về thung lũng An-lão, là cứ điểm an toàn của đối phương và cũng đã từ lâu rồi không có sự xuất hiện của Quân đội V.N.C.H. cho nên bọn chúng rất an tâm và không có sự phòng bị chi cả. Ta cũng nắm vững giờ giấc mà đối phương thường hay di chuyển cũng như mọi thói quen của địch quân tại đây.
Một phiên họp khẩn cấp tại Bộ Tư lệnh Tiền Phương sư-doàn 22 Bọâ binh giữa Đai-Tá Cao-Văn-Ủy Liên-Đoàn-Trưởng Liên-Đoan 6/B.D,Q. và Thiếu Tướng Phan-Đình-Niệm Tư lệnh Sư-đoàn 22 Bộ binh. Thiếu-Tướng đã ủy thác mọi trọng trách hết sức khó khăn phải đương đầu, cùng hết lòng trông cậy vào lực lượng Biệt-Động-Quân đã đánh chiếm dành lại nhiều cứ điểm do Việt-Cộng chiếm giữ, vãn hồi an ninh vùng lãnh thổ chiến lược, phạm vi trách nhiệm hành quân. Tiếp diễn soạn thảo kế hoạch tại trung tâm hành quân LĐ.6/BĐQ dưới sự chủ tọa của Đại-tá Cao Văn Ủy LĐT/ LĐ.6/ B.Đ.Q., Ban Tham Mưu Liên-Đoàn, Thiếu-Tá Nguyễn-Khoa-Lộc TĐT/ TĐ.51/ BĐQ, Đại-Úy Đổng-Kim-Quan TĐP/ TĐ.51/ B.Đ.Q. cùng các Sĩ-quan Tham mưu Tiểu-Đoàn còn có sự hiện diện Thiếu-Úy Nguyễn Văn Hùng, tốt nghiệp khóa 26 Võ Bị / Q.G.Đ.L, hiện giữ Chức vụ Trung-Đội-Trưởng là một Sĩ quan gan dạ, giàu lòng quả cảm, xuất sắc của Đơn vi. Trung-Sĩ 1 Đinh-Công Tựa là một Hạ Sĩ Quan Ưu-tú lập nhiều công trận hiện giữ chức vụ Trung Đội Trưởng. Họ là những ngươi chiến sĩ anh hùng, to gan lớn mật, tình nguyện dẫn dắt những anh em BĐQ cảm tử, tình nguyện xâm nhập vào lòng địch một phen thư hùng quyết dành sự chiến thắng chiếm lại vùng cao điểm chiến thuật đã bị giặc Phương Bắc cưỡng chiếm trước đây.
– Tạo sự bất ngờ mà trước đây Việt-Cộng chưa hề gặp phải. Quyết định
tổ chức hai toán xâm nhập đột kích đánh đặc-công, phá hoại, tiêu diệt
địch… đồng thời khi lệnh khai hỏa bắt đầu là lực lượng yểm trợ sẽ xua
quân tràn ngập, chớp nhoáng tiến chiếm cao điểm trong thời gian nhanh
chóng ngắn gọn nhất.
– Đặc biệt trang bị cho hai toán đánh đặc-công thật nhẹ nhàng, gọn gàng,
mỗi người chỉ mang 3 băng đạn, lựu đạn được trang bị tối đa, mũ vải
vành tai bèo chân đi dép Bình -Trị -Thiên, chân đi giầy vải đi rừng,
không mang balô cánh tay trái thắt band màu trắng để dễ nhận diện nhau.
– Đặc lệnh truyền tin nhận lệnh với một hồi dài, lệnh khai hỏa bằng ba
hồi dài trên ống liên hợp lập tức khai hỏa. luôn luôn di chuyển mục tiêu
mới để thanh toán, tiêu diệt cho thiệt lẹ làng và không bị địch quân
phát giác thanh toán.
– “90″ TĐT/TĐ.51/BĐQ và “80″ TĐP/TĐ.51/BĐQ tỏ lời nhắn nhủ và khích động
lòng can đảm quyết chiến và quyết thành công. Đặc biệt toán cảm tử đánh
đặc công là những chiến sĩ can đảm tình nguyện cần phải hết sức cố
gắng, bình tĩnh trong mọi trường hợp và quyết chí thành công. Chỉ có
chiến thắng, thành công thì mới trở về mà thôi! Bởi vậy cần chiến thắng
để mà sống.
– Thành phần tổ chức và nhiệm vụ của các toán xâm nhập đột kích đánh đặc công như sau: Mỗi toán trưởng mang một máy truyền tin PRC.25 và một khẩu súng M.18 cá nhân
– Thiếu-Úy Nguyễn-Văn-Hùng Trưởng Toán A gồm 13 Biệt-Động-Quân được chia làm 3 tổ. Mỗi tổ 4 người gồm 3 tổ viên và 1tổ trưởng.
– Nhiệm vụ của toán B: Chia làm 3 tổ xâm nhập, bò tiến sát vào các vị
trí súng cộng đồng như 12 ly 7, các ổ súng cối, súng không giật 57 ly,
các vị trí SR.7, 107 ly… ẩn mình trong đêm tối đợi lệnh cùng khai hỏa.
– Mỗi động lệnh ” ám hiệu” bằng tay do Toán trưởng, Tổ trưởng điều khiển. Tuyệt đối tránh gây tiếng động.
– Nhiệm vụ của Toán A: cũng chia 3 tổ bò tiến sát những hầm trú ngụ,
banker, vọng canh, bản doanh Bộ chỉ Huy đầu não… chia nhiệm vụ, ẩn mình
kín đáo chờ đến giờ khai hỏa đồng nhất không để Việt cộng kịp thời trở
tay.
– Một Trung Đội của Đai Đội 3 cũng lén xâm nhập vào phần đất co thắt nhỏ
nhất nối liền giữa phần A & B củ lạc rồi gài mìn cơ động claymore.
Kéo quân lên vị trí cao hơn bố trí sẵn sàng chờ cho cánh quân Việt cộng
từ phần B kéo quân sang tiếp ứng cho A, đợi chúng vướng vào mìn bẫy là
nổ súng tiêu diệt.
– Sau khi Thiếu-Úy Hùng đặc danh Alfa bắt tay được với Beta tức Trung-sĩ 1 Đinh-Quang-Tựa là lập tức khai hỏa.
– Cánh nhẹ của “80″ gồm Đại-đội 2 bám sát theo toán đánh đặc công bò vào
sát tuyến và những lối hai toán đột kích đánh đặc công đã bò vào nằm
yên đợi lệnh tràn vào chiếm cao điểm.
– Thành phần còn lại của Đại đội 3 và Trung-Đội Quân Y sẽ đi sau lo
nhiệm vụ băng bó, tải thương và giải quyết những việc còn lại.
– Cánh nặng của “90″ gồm Trung-Đội Trinh-Sát, Trung-Đội súng nặng và
Đại-đội 4/51/BĐQ cũng âm thầm nương theo cơn mưa lũ, rét lạnh trong một
đêm tăm tối lần sát vào vị-trí phòng thủ của địch, ẩn mình chờ đến giờ
là đồng nhất khai hoả tiến chiếm cao điểm chiến lược
Ngày “N” đã được hoạch định sẵn sàng. Hướng chính diện một Tiểu-Đoàn BĐQ khác đã thay thế cho Tiểu-Đoàn 51/BĐQ sau ngày “N” Đơn vị này được lệnh phối hợp với một Chi Đoàn Thiết-vận-xa nội trong đêm phải tiến về hướng chân núi, hướng có hai chốt tử thủ lớn cấp cỡ Đại đội. Nằm chờ tại đây cho đến khi nào Tiểu-đoàn 51/ BĐQ nổ súng đánh đột kích trên cao điểm là tùng thiết bằng mọi giá tiêu diệt hai chốt tử thủ này.
Ngày “N” đã được chuẩn bị chu đáo và sẵn sàng. Tháng này miền Trung mưa phùn gió bấc dai dẳng cũng là lúc mà cánh nặng của Tiểu-Đoan 51/BĐQ mượn đường từ hướng Sa-Huỳnh chuyển xuống hướng nam rồi thình lình đổi hướng Tây để đi đến mục tiêu ấn định bất chấp sự mưa gió khó di chuyển. Nhưng sau nhiều giờ gian nan, khổ ải cuối cùng đã đến được mục tiêu ấn định. “90″ cho ém quân chờ đến giờ tràn quân lên cao điểm quyết chiến.
Cánh quân của “80″ phải di chuyển xa xôi hơn, khó khăn cùng gian khổ hơn. Nhưng cuối cùng họ cũng đã bám được sát các toán đánh đột kích đặc-công như dự trù để dễ bề yểm trơ.
Bấy giờ là lúc những người xâm nhập họ sống như một loài bò sát, bò vào lòng địch giữa một đêm mưa to gió lớn, trời tối đen như mực, họ bò hằng nhiều giờ… một ánh sáng chớp lóe lên trong tia sấm sét là họ lập tức nằm im dán mình xuống mặt đất, nín thở nằm bất động, rồi sau đó họ lại tiếp tục bò trườn, chậm chạp nhưng chắc chắn nhẹ nhàng, sự cố gắng cùng sự dè dặt tuyệt đối….. cuối cùng đã thành công xâm nhập, họ nằm ẩn thân kín đáo chờ đến giờ cùng hành động quyết liệt. Giữa lúc đó Việt-cộng chúng vẫn ngủ ngon, ấm áp vì từ lâu chúng quá an toàn, chúng có ngờ đâu TĐ.51/ Biệt-Động-Quân đã lẻn vào đột kích vào quyết một phen ác chiến rửa mặt cái ngày “N” thảm khốc hôm nào.
Trời mưa ướt lạnh và dơ bẩn không làm cản bước tiến của các chiến-sĩ cảm tử B.Đ.Q. Họ đã cố gắng trườn bò, tránh né qua 4 vọng canh gác của Việt-cộng một cách dễ dàng, chúng không hay biết gì cả! chúng đang ngồi quấn chăn ngang cổ dưới mái che ấm áp. Có lẽ chúng đang mơ màng trong tiếng nhạc mưa rơi đang liên tục tấu diễn liên hồi… giữa lúc ấy Alfa và Beta đang chỉ định cho những cảm tử quân ẩn thân kín đáo chĩa họng súng chờ đến giờ hành động là cùng nhau tiêu diệt cấp kỳ.
Trung-Đội 1 của Đại-ĐộI 3/5/BĐq báo cáo đã gài mìn bẫy ở những điểm nghi ngờ và bố trí quân xong xuôi, đang chờ đến giờ giao tranh với một lực lượng mạnh và đông đảo hơn gấp bội, nhưng rồi chúng sẽ gặp nhưng chuyện bất lợi không ngờ và không thể chống trả vì ta đã bố trí sẵn sàng, trong sự bất ngờ thì một đánh mười cũng chiến thắng dề dàng.
Thình lình có ánh chớp lóe sáng lên, những tiếng nổ long trời lở đất đã bắt đầu… ầm! ầm! ầm!!! ầm! ầm ầm!!!… ầm!!! ầm!!! âm!!!… những tiếng nổ rền vang liên tục không ngừng nghỉ của tạc đạn, nổ khắp các đia đạo, banker, hầm trú ẩn, các vọng canh, những chỗ mà Việt-cộng đang yên ngủ, nổ tan tác ở các ổ súng cộng đồng 12 ly 7,82 ly hay 57 ly không giật đang lúc không người xử dụng, nổ tan hoang những chỗ chúng gắn đặt hỏa tiễn 107 ly, SAM SR.7.
Giọng nói của “Alfa” tức Thiếu úy Hùng trên PRC. 25 báo cáo…. Những Tổ đánh đặc công họ di chuyển lẹ làng thanh toán các mục tiêu liên tục trong thời gian nhanh chóng nhất không cho giặc kip ngóc đầu. Bên ngoài bây giờ trời lại càng gầm thét mưa to gió lớn hơn, như phụ giúp cho quân ta mau lẹ thanh toán chiến trường.
Lúc này “80″ lập tức ra lệnh cho Đại Đội 1 và Đại Đội 2/51/BĐQ tràn
vào, chết và bị thương sẽ để tại chỗ cho thành phần còn lại của Đại Đội 3
tiếp tục theo lên để băng bó tản thương và yểm trợ.
Tiền quân của Tiểu Đoàn 51/BĐQ đã tràn ngập vị trí trong sự lẹ làng
không tưởng được. Việt Cộng vô cùng hoang mang hoảng sợ, chúng không kịp
chống trả, chúng chỉ còn cách mau lẹ chạy tràn xuống núi tìm đường chạy
về An-Lão thoát thân.
Đúng như sự dự trù, Phần “B” của yên ngựa, cộng quân nơi đây đã mau lẹ kéo dốc toàn bộ cánh quân chạy sang tiếp ứng cho phần A của yên ngựa. Nhưng chúng chạy vừa tới chỗ phần đất co thắt nhỏ nhất thì chúng đạp vào mìn bẫy cơ động “claymore” của Trung Đội 1/Đại Đội 3/51/BĐQ gài. Chúng chạy dạt lên cao ra hai bên sườn núi thi mìn nổ nữa. Trung Đội 3/51/BĐQ tác xạ tối đa vào bọn chúng. Việt Cộng lớp chết, lớp bị thương kêu la inh ỏi…. Chúng quay đầu về phần lãnh thổ B yên nhựa thì qua trễ ! Nơi đây tác xạ dữ dội. Biết bị mắc lừa! Chúng cố liều mình, xuôi hướng tây chay trốn. Số bị thương và chết bỏ lại trân địa.
Thiếu Úy Hùng tức “Alfa” đang đừng trước cửa một căn hầm “bunker” vừa chiếm được, đàm thoại trên máy PRC.25. Chợt một tiếng nổ long trời! Hùng cảm thấy ran rát nơi mắt trái khiến mở mắt không dược, anh đưa tay vuốt nhẹ thi máu đã chảy dài xuống tới mũi. Chính vết thương này sau đã khiến anh phải giải ngũ.
Liền khi ấy một Mũ Nâu vừa phát hiện một tên Việt Cộng nón cối đang giả chết ôm cây súng B.40 ngồi dựa một vách hầm. Vội la lớn: “Coi chừng!! Và ria một băng nát ngực tên giặc thù. Tuy bị thương hắn đã lợi dung lúc sơ ý và bắn lén trả 1 trái B.40 lúc “Alfa” đang vang vang báo cáo tình hình trận địa. Khiến cho anh bị thương nơi mắt trái cùng hai binh sĩ khác bị tử thương.
“80″ ra lệnh: cho ***** 1, 2, và ***** 3 bố trí quân và lục soát trận điạ. Bọn cộng quân để lại tại trận địa đếm được 89 xác chết trên phần lãnh thổ “A” củ lạc. Bên phần lãnh thổ “B” củ lạc đếm được 36 xác chết nữa. Súng ống đủ loại chúng bỏ lại lên đến cả trên trăm khẩu, trong đó có 2 súng thượng liên phòng không, 2 súng cối 82 ly,1 khẩu 57 ly không giật cùng rất nhiều đạn dược, thuốc men và lương thực, lương khô được chúng vận tải từ miền Bắc vào do Trung-Cộng viện trợ. Đây là trận đánh rửa mối thù của ngày “N” mà Tiểu-đoàn đã gánh nhận.
Tiểu-đoàn BĐQ án ngữ hướng chính diện cùng thiết-Vận-xa cũng đang quyết liệt thanh toán 2 chốt tử thủ đầy nguy hiểm đã bao phen gây thiệt hại cho quân bạn. Nhưng lần này chúng sẽ bỏ xác tại chốn này mà không có lối về.
Giữa lúc chiến thắng chiếm lại được cao điểm. Tiểu-Đoàn còn đang dè dặt, thận trọng mọi sự việc, cho bố trí quân phòng mọi bất trắc thì bỗng đại pháo 130 ly, hỏa tiễn 122 ly từ An Lão bất đầu đổ xuống như mưa, đổ liên hồi có đến cả giờ đồng hồ. Để tránh pháo… Ta cùng xác giặc nằm chung dưới giao thông hào, địa đạo, hầm trú ẩn mà chẳng hề câu nệ điểu chi. Sau trận địa pháo ta tổn thất thêm 1 chết và 3 khác bị thương nữa.
Đây không phải là một chiến thắng lớn nhất của Tiểu Đoàn 51/BĐQ, như
đã tạo được từ những năm về trước, những chiến thắng vĩ đại mà Tiểu Đoàn
được nhận lãnh giây biểu chương màu “Bảo quốc huân chương “Hoặc huy
chương quí giá của Tổng Thống Hoa Kỳ trao tặng. Nhưng đây là một chiến
thắng vô cùng cam go, tính toán vô cùng táo bạo… Đánh địch từ trong sự
bất ngờ khi ta nắm rõ được địch tình.
Trong Chiến thắng này đã được tưởng thưởng xứng đáng cho những Chiến sĩ
gan dạ có công trận và đặc biệt “80″ tức Đai Úy Đổng Kim Quan đã được đề
nghi thắng cấp đặc cách lên Thiếu Tá. Chỉ tiếc nhất cho “Alfa” tức
Thiếu Úy Nguyễn Văn Hùng đã bỏ lỡ cuộc đời binh nghiệp kể từ đây! Anh đã
khóc hết nước mắt và cũng kể từ đây anh không còn có dịp thi thố tài
năng, cùng thi gan trai, đời hùng cường nơi chiến trận nữa! Anh đã không
may vỡ mắt trái, anh là một Sĩ Quan có tài mưu lược trên trận địa, lòng
can đảm thật vô biên. Với nhũng ý tưởng rồi đây chim bằng sẽ vỗ cánh
bay cạo. Nhưng định mệnh đến với anh thật quá ngặt nghèo! Nên tang bồng
không được thỏa chí. Vận trời đã định sẵn cho một kiếp con người. Kể từ
đó anh đã trở về đời sống dân sự mà lòng hằng khắc khoải từng đêm.
“Beta” Trung sĩ 1 Đinh Công Tựa cũng dầy công với Đơn Vị, đã từng bao năm tham dự nhiều trận chiến, bị thương đến rách nát cả người và vẫn còn sống sót cho đến ngày tàn cuộc chiến. Ôi!!! Những người như anh giờ ra sao nhỉ.
“80″ như được trời phú cho lòng can đảm và mứu lược được Các cấp trên vô cùng tin tưởng, anh em đồng đội tin yệu, anh đã đệ trình biết bao kễ hoạch và đã thành công, chiến thắng, mà giờ này thì thân xác anh cũng đã trở về với cát bụi. Anh đã ra đi trong trận chiến sau cùng ở Khánh-Dương khi cùng quân lữ-đoàn 3 Dù chiến đấu với cả sư đoàn 316 và 320 Việt Cộng. Nhưng linh hồn anh chắc chắn vẫn còn ẩn hiện đâu đây trên những dãy núi đồi, trường sơn gió ngàn bát ngát… hay trên quê hương mà chúng tôi mãi còn ghi nhớ về hinh bóng anh và các đồng đôi đã nằm xuống cho xứ sở được những lúc an lành.
Mũ Nâu Nguyễn Văn Thịnh KBC 3505.