Nhà lãnh đạo Việt Nam Tô Lâm gần đây đã có chuyến công du kéo dài một tuần tới Indonesia và Singapore – nơi ông đã lần lượt tham gia kỷ niệm 70 năm và 50 năm quan hệ ngoại giao giữa Việt Nam với những nước này, đồng thời nâng cấp quan hệ song phương lên mức “đối tác chiến lược toàn diện” – cập độ quan hệ ngoại giao cao nhất của Việt Nam.
Những chuyến thăm cấp cao như vậy không có gì bất thường trong bối cảnh Hà Nội có quan hệ gần gũi với các nước ASEAN. Nhưng điều khiến người ấn tượng về chuyến công du này là ông Tổng bí thư của Đảng Cộng Sản Việt Nam (ĐCSVN) đang sắm vai/đảm nhận vai trò nhà ngoại giao cao cấp cao nhất, vốn thường là nhiệm vụ của Chủ tịch nước hoặc Thủ tướng.
Bằng việc làm này, ông Lâm đã cho thấy rõ: Ông nhìn nhận rằng vị trí quyền lực nhất của ĐCSVN có các chức năng hành pháp trong hệ thống Đảng-Nhà nước, điều mà những người tiền nhiệm của ông không bao giờ đảm nhận – họ thường tập trung vào các vấn đề chính sách và tư tưởng.
Ông Lâm, trong vai trò Bộ trưởng Bộ Công an, đã sử dụng các cuộc điều tra chống tham nhũng để loại bỏ một cách có hệ thống các đối thủ khỏi Bộ Chính trị ĐCSVN trong giai đoạn từ tháng 12/2022 đến giữa năm 2024. Kết quả/đỉnh điểm của những nỗ lực này là việc ông được bầu làm Chủ tịch nước vào tháng 5/2024.
Sau khi ông Nguyễn Phú Trọng – người giữ chức Tổng Bí thư trong nhiều năm của ĐCSVN - qua đời vào tháng 7/2024, Chủ tịch nước Tô Lâm đã được đưa lên vị trí cao nhất của Đảng.
Một số nhà quan sát cho rằng ông Lâm đã cố gắng níu giữ chức Chủ tịch nước nhưng việc này được xem như một sự tập trung quyền lực - một điều không được chấp nhận vì vi phạm nguyên tắc lãnh đạo tập thể của Việt Nam.
Ông đã phải từ bỏ vị trí Chủ tịch nước và vào tháng 10/2024 và ông Lương Cường đã được bổ nhiệm vào vị trí này thay thế ông.
Ông Lương Cường – vốn là vị chính ủy cao nhất của phía quân đội (Chủ nhiệm Tổng cục Chính trị) - được xem là một đối trọng mang tính thể chế đối vớ ảnh hưởng đang ngày càng gia tăng của Bộ Công an trong hàng ngũ lãnh đạo cao cấp của ĐCSVN.
Tăng cường củng cố quyền lực
Nhưng từ đó đến nay, ông Tô Lâm đã củng cố quyền lực một cách rõ rệt.
Ông đã cài cắm các đồng minh chủ chốt của mình vào những vị trí cực kỳ quan trọng.
Những người này bao gồm ông Lương Tam Quang - người kế nhiệm ông làm Bộ trưởng Bộ Công an và một cấp phó khác – ông Nguyễn Duy Ngọc từ Văn phòng Trung ương Đảng.
Ông Lê Minh Hưng giữ chức Trưởng Ban Tổ chức Trung ương của ĐCSVN. Vị trí này khiến ông trên thực tế trở thành người đứng đầu công tác nhân sự của Đảng - một vị trí then chốt trước thềm Đại hội Đảng (được tổ chức năm năm một lần) sắp diễn ra vào tháng 1/2026 tới.
Hoàn thiện vòng tròn thân cận của ông Lâm là Phó Thủ tướng Nguyễn Hòa Bình -cựu Chánh án Tòa án Nhân dân Tối cao, ông Đỗ Văn Chiến - người đứng đầu Mặt trận Tổ quốc Việt Nam (mảng dân vận của Đảng) và chuyên gia chính sách đối ngoại Lê Hoài Trung – người hiện là Chánh văn phòng Trung ương Đảng.

Ông Lâm đã đưa những người trung thành vào Bộ Chính trị. Cơ quan quyền lực cao nhất của ĐCSVN hiện đã và đang được mở rộng sau khi trải qua thời điểm tồi tệ nhất vào năm ngoái khi một số ủy viên buộc phải nghỉ hưu và cơ quan này chỉ còn lại 13 thành viên. Ông Ngọc đã được đưa vào Bộ Chính trị không đúng theo quy định của Đảng – theo đó, một người chỉ có thể trở thành ủy viên Bộ Chính trị sau khi đã hoàn thành trọn vẹn một nhiệm kỳ trong Ban Chấp hành Trung ương.
Việc mở rộng Bộ Chính trị còn quan trọng bởi một lý do khác: Theo thông lệ, không quá 50% thành viên Bộ Chính trị bị thay thế tại một kỳ Đại hội Đảng. Việc mở rộng cơ quan ra quyết định cao nhất này mang lại cho ông Lâm thêm cơ hội có thể cho nghỉ hưu bất kỳ đối thủ còn lại nào.
Ông Lâm củng cố quyền lực bằng việc kiểm soát thực tế đối với Bộ Công an thông qua đệ tử của mình là ông Lương Tam Quang. Và việc ông vừa đưa cựu Thứ trưởng Công an Nguyễn Duy Ngọc làm Chủ nhiệm Ủy ban Kiểm tra Trung ương - cơ quan giám sát công tác chống tham nhũng của Đảng – đã giúp tăng cường khả năng vũ khí hóa các cuộc điều tra chống tham nhũng của ông.
Tóm lại, bất kỳ ai trong Ban Chấp hành Trung ương có tiềm năng đe dọa hoặc thách thức ông Lâm trước Đại hội Đảng lần thứ 14 vào tháng 1 tới đều có khả năng phải đối diện với những rủi ro về mặt pháp lý. Sự tuân thủ của Ban Chấp hành Trung ương tại Đại hội Đảng tới dự kiến sẽ ở mức cao.
Tự tin tối đa
Chúng ta đã thấy ông Lâm ở thế vững vàng như thế nào khi bước vào kỳ Đại hội Đảng tới. Thông thường, việc ra quyết định và thực thi các chính sách gần như đình trệ trong năm trước Đại hội Đảng.
Tuy nhiên, năm nay, chúng ta đã chứng kiến các hoạt động thực thi chính sách chưa từng có, dưới hình thức một cuộc tái cơ cấu chính phủ lớn trong đó có việc xóa bỏ 05 bộ, 03 ủy ban cấp nhà nước và cắt giảm hơn 100.000 việc làm trong khu vực công.
Công cuộc cải cách này cũng đang tác động đến các tỉnh với đề án sáp nhập một số tỉnh nhỏ hơn và xóa bỏ tất cả các cơ quan, văn phòng cấp huyện.
Các nhà lãnh đạo hiếm khi thực hiện các chính sách táo bạo như vậy nếu việc tái đắc cử của họ không chắc chắn.
Ông Lâm rất lo ngại về nguy cơ rơi vào bẫy thu nhập trung bình của Việt Nam và sự kém hiệu quả của bộ máy nhà nước, vì thế, đang hành động với tốc độ rất khẩn trương.
Tổng Bí thư hiện tại là một nhân vật rất khác so với người tiền nhiệm của ông.
Ngoại trừ bốn năm giữ chức Chủ tịch Quốc hội, sự nghiệp kéo dài sáu thập kỷ của ông Trọng hầu như đều gắn liền với các công việc trong Đảng và ông làm việc với vai trò một nhà lý luận trong phần lớn thời gian này.
Với tư cách là nhà tư tưởng hàng đầu của Đảng, công việc của ông Trọng là “đặt ra các nguyên tắc chỉ đạo” cho chính sách.
Ông Lâm đang làm điều hoàn toàn khác: Biến chức vụ Tổng Bí thư thành một vị trí hành pháp.
Ông không chỉ thiết lập các giới hạn cho việc cân nhắc chính sách mà còn chủ động dẫn dắt việc xây dựng và thực thi chính sách.
Dù đã buộc phải từ bỏ chức vụ Chủ tịch nước vào tháng 9 năm ngoái nhưng việc ông Tô Lâm đang giữ vai trò nhà ngoại giao cấp cao nhất là điều không có gì phải tranh cãi.
Chủ nghĩa tư bản do nhà nước dẫn dắt
Mặc dù là người thực thi và bảo vệ hàng đầu cho sự độc quyền quyền lực của Đảng trong 8 năm nhưng ông Lâm không phải là một nhà tư tưởng giáo điều. Chủ nghĩa cộng sản đơn giản chỉ là một phương tiện để đến đích.
Ở ông Lâm có một sự thực dụng khôn ngoan và lạnh lùng khi ông nhìn nhận tính chính danh của ĐCSVN phải xuất phát từ thành tích phát triển kinh tế.
Dưới thời kỳ lãnh đạo của ông, Việt Nam có khả năng sẽ vẫn duy trì tính độc tài chuyên chế nhưng sẽ hoạt động theo mô hình chủ nghĩa tư bản do nhà nước dẫn dắt, quản lý (state-led capitalism) nhiều hơn.
Rõ ràng ông Lâm tìm thấy một số nguồn cảm hứng có chọn lọc từ nhà lãnh đạo tối cao Trung Quốc Tập Cận Bình.
Tại Đại hội Đảng lần thứ 14 tới, ông có thể sẽ lại thúc đẩy việc hợp nhất chức vụ Tổng Bí thư và Chủ tịch nước giống như ở Trung Quốc.
Ông Lâm đã loại bỏ một cách có hệ thống các phe phái đối thủ và tập hợp xung quanh mình một nhóm cốt lõi những người trung thành đã được nâng cao vị thế và quyền năng.
Nhưng trên hết, giống như ông Tập, ông coi mình là con người của thời điểm lịch sử (the man of the moment) - là người duy nhất có khả năng thực hiện các cải cách cơ cấu cần thiết trong khi vẫn duy trì sự độc quyền quyền lực của Đảng.
Và giống như ông Tập đã thắng lợi toàn diện tại Đại hội Đảng Cộng sản Trung Quốc lần thứ 20 vào tháng 10/2022, ông Lâm đang sắp sửa làm điều tương tự tại Đại hội lần thứ 14 của ĐCSVN.
Điều có thể khiến việc này trở thành hiện thực chính là cách ông Lâm đã tái tạo vị trí Tổng Bí thư, đảm nhiệm các chức năng hành pháp theo cách mà không một người tiền nhiệm nào của ông từng làm trong thời kỳ Đổi mới.
*Zachary Abuza là giáo sư tại Đại học Chiến tranh Quốc gia Hoa Kỳ ở Washington và là trợ giảng tại Đại học Georgetown. Các quan điểm thể hiện trong bài viết này là của riêng tác giả và không phản ánh quan điểm của Bộ Quốc phòng Hoa Kỳ, Trường Đại học Chiến tranh Quốc gia Hoa Kỳ, Đại học Georgetown hay RFA.