Trang Lá Cải Ngày 08 Tháng 6 Năm 2021: Tổng thống Pháp bị tát trong lúc đi dạo
Cơ ngơi khủng ở Việt Nam của “vợ Hoài Linh“ bị đồn là đại gia ngầm trong showbiz
***************
Truy tố hai người mua dâm trẻ em
Ông
Hải cùng Đức chi tiền để mua dâm 2 bé gái dưới 13 tuổi và nhiều thiếu
nữ khác chưa đủ 18 tuổi. Họ bị VKSND truy tố nhiều tội danh.
VKSND
TP Hà Nội đã hoàn tất cáo trạng, truy tố ông Nguyễn Văn Hải (50 tuổi)
và Nguyễn Văn Đức (46 tuổi, cùng ở Hà Nội) về các tội Hiếp dâm người
dưới 16 tuổi và Mua dâm người dưới 18 tuổi.
Liên quan vụ án,
Nguyễn Thị Diệu Linh (18 tuổi) bị truy tố tội Môi giới mại dâm. Nguyễn
Văn Nam (20 tuổi) bị truy tố do giao cấu với người từ đủ 13 tuổi đến
dưới 16 tuổi.
Theo cáo buộc, cuối tháng 2/2020, ông Hải lên mạng
xã hội gặp, làm quen với Linh rồi ngỏ ý muốn mua dâm. Sau nhiều lần
chuyện trò, Linh giới thiệu K.L. (khi đó hơn 14 tuổi, bạn cùng ở trọ)
bán thân cho người đàn ông với giá 1,5 triệu đồng.
Đến tháng 3/2020, Linh tiếp tục môi giới cho B.H. (khi đó hơn 14 tuổi) bán dâm cho ông Hải với mức giá như trên.
Thông
quan mối quan hệ với Linh, từ tháng 2 đến tháng 5/2020, ông Hải và Đức
đã có 11 lần mua dâm hàng loạt thiếu nữ. VKS xác định trong số gái bán
dâm có 2 người chưa đủ 13 tuổi tại thời điểm quan hệ tình dục với khách.
Sau các phi vụ, Linh được hưởng lợi 1,2 triệu đồng.
Ngày
10/6/2020, người thân của B.H. trình báo cơ quan công an về việc thiếu
nữ này bị bạn bè rủ rê đi bán dâm tại một số nhà nghỉ ở thị xã Sơn Tây,
Hà Nội.
Quá trình điều tra, cơ quan chức năng lần lượt bắt giữ
Linh và 2 khách mua dâm. Từ lời khai của người liên quan, cảnh sát làm
rõ Nguyễn Văn Nam là bạn trai của B.H. và nhiều lần quan hệ tình dục với
H. khi bé gái chưa đủ 16 tuổi.
Ngoài truy tố 4 bị can, cơ quan
điều tra đã xử phạt hành chính bằng tiền hoặc cảnh cáo đối với các gái
bán dâm theo quy định, đồng thời buộc họ nộp lại toàn bộ số tiền thu lời
bất chính.
************
Tổng thống Pháp bị tát trong lúc đi dạo
Tổng
thống Pháp Emmanuel Macron bị một người đàn ông trong đám đông tát
trong lúc đi dạo vùng Drome, thuộc đông nam nước Pháp, hôm 8/6.
Đội
cận vệ của ông Macron mau chóng quật người đàn ông kia xuống đất và đưa
ông Macron tránh xa. Hai người bị bắt vì dính líu tới sự việc, theo đài
BFM TV và RMC.
Video được lan truyền trên mạng
xã hội cho thấy ông Macron mặc áo sơ mi đi về phía một đám đông đứng
đằng sau rào chắn kim loại. Tổng thống Pháp đưa tay về phía một người
đàn ông đeo kính và khẩu trang trong trang phục áo phông xanh lá.
Đúng
lúc này, người đàn ông nọ hét “Đả đảo Macronia” rồi tát vào mặt tổng
thống Pháp. Một cận vệ của ông Macron lập tức khống chế nghi phạm, trong
khi cận vệ khác đưa ông ra xa. Tuy vậy, ông Macron vẫn đứng gần đám
đông thêm một vài giây và dường như còn nói chuyện với ai đó ở bên kia
rào chắn.
Văn phòng tổng thống Pháp xác nhận có người cố gắng đánh ông Macron nhưng không tiết lộ thêm thông tin.
Ông Macron bị tát trong lúc đi dạo với đám đông. Ảnh: Getty.
Đội cận vệ cũng xác nhận một người đàn ông đã cố gắng tát tổng thống Pháp.
Sự
kiện xảy ra trong lúc ông Macron đang thăm vùng Drome. Tại đây, ông gặp
mặt các chủ nhà hàng và sinh viên để nói về việc cuộc sống đang trở lại
bình thường sau đại dịch Covid-19.
*************
Cơ ngơi khủng ở Việt Nam của “vợ Hoài Linh“ bị đồn là đại gia ngầm trong showbiz
Nữ danh hài sở hữu căn biệt thự là 2 căn nhà liền kề 5 tầng ở quận 10, TP.HCM.
Cách đây vài ngày, diễn viên Huy Khánh
đăng tải vlog tới thăm cơ ngơi của danh hài Việt Hương (mặc áo vàng)
dịp Tết trên kênh YouTube cá nhân. Ngoài Huy Khánh, nhiều nghệ sĩ Việt
cũng có mặt trong bữa tiệc hội ngộ đầu năm mới của vợ chồng Việt Hương
như Phi Phụng, Hoàng Mập, Phú Quý, Hoa hậu Diễm Hương...
Trước
đó, Hoa hậu Diễm Hương cũng chia sẻ loạt ảnh tới thăm nhà của đàn chị.
Theo chia sẻ của Diễm Hương, cơ ngơi của Việt Hương là 2 căn nhà 5 tầng
liền kề nhau. "Cùng tên Hương mà chị tui giỏi quá trời nhà mới 2 căn
liền nhau, mặt tiền 5 tầng. Quá ngưỡng mộ chị, mà ngưỡng mộ hơn là tình
cảm 2 anh chị quá tuyệt vời", Diễm Hương viết.
Mở
đầu Vlog, cơ ngơi của Việt Hương là căn biệt thự sang trọng gồm 2 căn
nhà liền kề 5 tầng, có thang máy đi lại thuận tiện nằm ở quận 10, Tp.
HCM. Tầng 1 được vợ chồng danh hài dùng để kinh doanh trưng bày mỹ
phẩm. Bên ngoài căn biệt thự, vợ chồng Việt Hương trang trí một chú Trâu
vàng nổi bật - biểu tượng của năm Tân Sửu 2021.
Phòng khách được
thiết kế rộng rãi với bộ ghế sofa tông màu trắng sang trọng. Đây là lần
đầu tiên khán giả được chiêm ngưỡng cơ ngơi "khủng" của Việt Hương ở
Việt Nam.
Ở
một góc phòng khách là tủ trưng bày lưu giữ những kỷ niệm của Việt
Hương và ông xã như bằng khen, cup, tranh ảnh được fan vẽ tặng.
Hoa hậu Diễm Hương cho biết cô mê nhất là nút Vàng YouTube của đàn chị. "Được
chị dẫn riêng vô thăm phòng trưng bày cúp qua suốt hành trình phục vụ
khán giả mới thấy khâm phục, càng phải cố gắng hơn nữa", Diễm Hương chia sẻ.
Nữ
danh hài từng chia sẻ khoảnh khắc chụp ảnh ở phòng khách căn biệt thự
trên trang cá nhân. Ở nhà, Việt Hương mặc trang phục giản dị, hướng tới
sự tiện lợi.
Mỗi
dịp Lễ, Tết, Việt Hương và ông xã đều dành thời gian trang hoàng nhà
cửa. Nữ danh hài tự tay cắm hoa, trang trí từng góc nhỏ nhất cho tổ ấm.
Phòng
ăn của gia đình Việt Hương được thiết kế liền kề với phòng khách với 18
ghế ngồi thoải mái tiếp khách. Đây là nơi các nghệ sĩ hội tụ ăn uống và
trò chuyện mỗi khi đến nhà Việt Hương.
Phòng
ngủ đơn giản nhưng không kém phần sang trọng của vợ chồng Việt Hương.
Trong phòng còn có thêm ghế massage để phục vụ cho nhu cầu thư giãn, xả
stress của nữ danh hài.
Phòng tập thể dục được bố trí ở gần sân thượng, rất tiện lợi cho nhu cầu nghỉ ngơi, thư giãn của gia đình Việt Hương.
Sân
thượng được Việt Hương trồng nhiều hoa tươi, cây xanh tạo không gian
thoáng đãng. Bên cạnh đó, cô còn bố trí thêm bộ bàn ghế màu trắng trang
nhã.
Nữ danh hài còn đặt thêm một tượng Phật cỡ lớn, trang trí nhiều hoa tươi xung quanh đặt trên sân thượng của căn biệt thự.
Huy
Khánh tiết lộ trong Vlog, danh hài Việt Hương chuẩn bị sẵn bao lì xì để
tặng các đồng nghiệp với nhiều mệnh giá khác nhau. Khi được hỏi chuyện
này, Việt Hương cho biết bao lì xì cô chuẩn bị có mệnh giá từ 100 USD
đến 5000 USD. Khi bị Huy Khánh thắc mắc làm sao để đủ 5000 USD trong
phong bao, Việt Hương cho hay, cô ghi một tờ giấy tượng trưng, ai bốc
trúng sẽ được đổi thành tiền mặt.
Hoài
Phương - ông xã nữ danh hài thổi saxophone phục vụ bạn bè tại bữa tiệc
tân niên. Được biết, chồng Việt Hương về Việt Nam vài tuần trước và đã
hoàn tất cách ly theo quy định.
Việt
Hương là nữ danh hài nổi tiếng ở Việt Nam. Cô gây ấn tượng với khán giả
nhờ lối diễn mộc mạc, chân thật trên sân khấu và sự hài hước, duyên
dáng. Nói về danh xưng "đại gia ngầm" trong showbiz, Việt Hương chia sẻ
thẳng thắn: "Nhiều người nhìn vào cho rằng tôi là đại gia, nhưng tôi
nghĩ là mọi người yêu quý mình nên nói vậy thôi, chứ tôi không phải đại
gia ngầm đâu. Mình giàu thì có người khác giàu hơn”.
Việt Hương và Hoài Linh
là cặp bạn diễn ăn ý trên sân khấu. Chính vì thế, cô thường hay bị
người hâm mộ hiểu lầm là “bà xã” ngoài đời của danh hài xứ Quảng. Chia
sẻ về người bạn diễn ưng ý nhất với mình là NSƯT Hoài Linh, Việt Hương
cho biết, mối quan hệ giữa hai người chỉ có thể là một đôi tri kỷ khó
rời nhau trong cuộc sống, chứ không thể làm vợ chồng được.
Nữ diễn viên còn được mệnh danh là “Nữ danh hài giàu nhất Việt Nam”.
************
15 ngày lần theo dấu vết kẻ sát nhân: Vị khách bí mật
Mặc
dù có căn cứ xác định Hoàng là đối tượng tình nghi gây ra cái chết của
người đàn ông say rượu tại khu vực hồ điều hòa ở TP.Bắc Ninh, nhưng bên
cạnh việc thu thập tài liệu chứng minh hành vi phạm tội của đối tượng
thì cơ quan điều tra cũng không lơ là nguyên tắc suy đoán vô tội.
Thận trọng "soi" chứng cứ
Bằng
kinh nghiệm của những điều tra viên có thâm niên trong nghề điều tra
hình sự, tham gia phá nhiều vụ án giết người nghiêm trọng, lãnh đạo Ban
chuyên án đối chiếu, phân tích thật kỹ từng chi tiết, lời khai, vật
chứng trong vụ án và nghi Hoàng không phải là hung thủ. Đại tá Phạm Văn
Lương (Phó giám đốc Công an tỉnh Bắc Ninh) cho biết: Khi thực hiện hành
vi gây án, có một nguyên tắc là lúc gây án xong, thủ phạm sẽ nhanh chóng
rút khỏi hiện trường, trốn đi nơi khác, nhưng Hoàng lại không đi nơi
khác. Sau này, được điều tra viên yêu cầu ở lại Phòng Cảnh sát hình sự
(CSHS) để đấu tranh thì Hoàng vẫn ở lại.
Đặt giả thuyết Hoàng là
đối tượng gây án thì sau khi gây án, hắn có khoảng thời gian nhất định
để rời hiện trường, còn đằng này vẫn ngủ tại khu biệt thự bỏ hoang cho
tới sáng. Những ngày sau đó, y vẫn sinh hoạt bình thường tại đây cho tới
khi bị công an triệu tập làm việc. Rõ ràng biểu hiện này trái với tâm
lý tội phạm thông thường. Từ việc phân tích tâm lý tội phạm, đối chiếu
với kết quả khám nghiệm hiện trường, tử thi, nhất là kết quả xác minh
của trinh sát về di biến động của Hoàng và Đức trong đêm xảy ra vụ án
chưa có manh mối gì mới hơn nên cơ quan điều tra không đủ căn cứ kết
luận 2 đối tượng trên là thủ phạm gây ra các chết của ông Đậu. Điều này
có nghĩa là, việc điều tra trở lại vạch xuất phát.
Lực lượng điều
tra vụ án huy động rất đông, cả Phòng CSHS Công an tỉnh Bắc Ninh, toàn
bộ Cơ quan CSĐT Công an TP.Bắc Ninh, 19 phường, xã; yêu cầu rà soát, gần
như lục tung cả TP.Bắc Ninh, trong khi riêng số người cư trú, tạm trú ở
thành phố này để làm việc tại các khu công nghiệp là khoảng 1.500,
nhưng không tìm ra manh mối. Ban chuyên án yêu cầu lực lượng tham gia dù
có phải điều tra lại từ đầu cũng phải làm, xem chỗ nào chưa kỹ, còn sơ
hở thì làm lại.
Điều tra viên lấy lời khai đối tượng
Sự
kiên trì không quản ngày đêm, mưa nắng của Ban chuyên án cuối cùng mở
ra tia sáng khi một tài xế xe ôm cho biết, hơn 10 ngày trước có chở một
thanh niên từ cầu chui Đại Phúc tới một nhà nghỉ ở khu đô thị mới (thị
trấn Chờ, H.Yên Phong, tỉnh Bắc Ninh). Vì không có tiền nên khách đưa
chiếc điện thoại cho tài xế giữ, bảo khi nào có tiền sẽ tới chuộc. Đối
chiếu lời khai của nhân chứng mới và lời khai của Hoàng, Ban chuyên án
nhận thấy có điểm trùng khớp về hình dáng, trang phục của đối tượng tình
nghi và có niềm tin rằng gã thanh niên trong lời khai của tài xế xe ôm
chắc chắn liên quan đến vụ án.
Vị khách bí mật
Một
cuộc tổng rà soát các nhà nghỉ, khách sạn tại khu đô thị mới ở thị trấn
Chờ được các trinh sát phối hợp với Công an địa phương gấp rút thực
hiện, với mục tiêu phải tìm ra bằng được nam thanh niên đã đến một trong
những nhà nghỉ tại đây vào rạng sáng 27-5-2019. Phòng CSHS Công an tỉnh
Bắc Ninh tập trung rà soát hàng trăm đối tượng. Danh sách những khách
lưu trú tại các nhà nghỉ, khách sạn được loại bỏ dần, cuối cùng còn lại
cái tên Nguyễn Ngọc Tú.
Nguyễn Ngọc Tú khi bị bắt
Chủ
cơ sở lưu trú xác định, sáng 27-5-2019, Tú đến thuê phòng cùng bạn gái
là nhân viên một quán karaoke trên địa bàn H.Yên Phong. Từ người yêu của
Tú, lực lượng chức năng xác định được Nguyễn Ngọc Tú (SN 2000, ngụ xã
Nghĩa Hưng, H.Lạng Giang, tỉnh Bắc Giang). Gã chưa có tiền án, tiền sự,
không nghiện ma túy, nhưng đặc biệt nghiện game. Tất cả các tiệm game ở
thị trấn Chờ từng lưu dấu chân của Tú đều được các trinh sát tìm tới.
Sau hơn 15 ngày tập trung cao độ để điều tra, đến 11-6-2019, Ban chuyên
án bắt Tú khi hắn đang lang thang trú tại nhà nghỉ T.P (khu đô thị mới ở
thị trấn Chờ).
Tại cơ quan điều tra, Tú đã khai nhận hành vi phạm
tội. Công an còn thu được giấy phép lái xe và bộ quần áo dính máu của
ông Đậu vứt ở nhà nghỉ. Tú khai nhận, đêm 26, rạng sáng 27-5-2019, gã
lang thang ở hồ điều hòa của TP.Bắc Ninh thì thấy một người đàn ông nằm
ngủ một mình trong chòi lục giác. Do trước đó đã hẹn với bạn gái, nhưng
không đủ tiền bắt xe, y đánh thức nạn nhân dậy để xin tiền. Bị ông Đậu
từ chối, Tú lấy dao gấp ra dọa nạn nhân, nhưng không ăn thua. Ông Đậu vớ
mũ bảo hiểm của mình ở gần đó đánh sượt qua đầu đối phương. Tức giận,
Tú dùng chuôi dao đâm vào vùng đầu, mặt nạn nhân. Ông Đậu chống trả rồi
vùng thoát, nhưng chỉ được vài bước, Tú đuổi kịp, dùng dao đâm liên tiếp
vào lưng nạn nhân.
Lúc này, nạn nhân hô: "Cướp! cướp!...". Lo sợ
bị phát hiện, Tú đâm thêm nhiều nhát, đến khi ông Đậu không còn cử động.
Sau đó, đối tượng lục chìa khóa xe, mở cốp tìm tài sản, nhưng không
thấy nên chỉ lấy giấy chứng nhận đăng ký xe máy. Dùng chìa mở ổ khóa xe
nhưng không được, Tú quay lại nơi nạn nhân nằm, kiểm tra xem còn sống
hay đã chết, nhưng ông Đậu không cử động. Tên này vội vã rời hiện
trường. Trên đường bỏ chạy, hắn vứt dao và chìa khóa xe của nạn nhân rồi
bắt xe ôm đến nhà nghỉ ở thị trấn Chờ.
Tú thành khẩn khai báo
hành vi. Dù không thu được con dao gây án, nhưng hắn mô tả hoàn toàn phù
hợp về vết thương trên người nạn nhân. Lý giải con dao cán đen tìm thấy
tại hiện trường, cơ quan điều tra cho biết, khu vực hồ điều hòa rất
đông người qua lại, trong đó có học sinh, sinh viên nên nhiều khả năng
do một trong những nhóm này bỏ quên. Hệ thống lại các tài liệu, chứng
cứ, lời khai nhân chứng, đặc biệt là lời thú tội của hung thủ cùng quá
trình thực nghiệm hiện trường, Cơ quan CSĐT Công an tỉnh Bắc Ninh đủ căn
cứ xác định, Tú phạm tội giết người, cướp tài sản. Về sau, TAND hai cấp
đều tuyên án tử hình đối với Tú.
************
“Thiên đường sung sướng” ở nhà nghỉ, có tài xế riêng đưa đón các quý ông
Cơ quan công an xác định, mỗi khi các quý ông có nhu cầu “vui vẻ”, Khánh đều dùng ô tô riêng đưa đón.
Thảo và Khánh (ảnh nhỏ) bị cơ quan công an bắt giữ.
Ngày
7/6, Công an tỉnh Hà Nam cho biết, phòng Cảnh sát hình sự (PC02), Công
an tỉnh Hà Nam đã làm rõ hành vi “Chứa mại dâm” và “Môi giới mại dâm”
của 2 đối tượng Đỗ Thị Phương Thảo (SN 1988, ở thôn Kiều Đan Thượng, xã
Tiên Tân, thành phố Phủ Lý, Hà Nam) và Hoàng Trung Khánh (SN 1978, ở tổ
dân phố Hòa Lạc, phường Lam Hạ, thành phố Phủ Lý).
Theo Công an
tỉnh Hà Nam, chiều 6/6, phòng PC02 bắt quả tang 4 đôi nam nữ đang mua
bán dâm tại nhà nghỉ Hoa Đông thuộc địa phận tổ dân phố Hồng Phú, phường
Thanh Châu, thành phố Phủ Lý.
Bước đầu, các đối tượng khai nhận
được Thảo thuê nhà, nuôi ăn ở, điều hành đi bán dâm cho khách với giá
1,5 triệu đồng/lượt và ăn chia tỷ lệ 50/50. Đáng chú ý, khi khách có yêu
cầu “vui vẻ” đều được Khánh sử dụng ô tô riêng đưa, đón và nhiều lần
làm trung gian, môi giới mại dâm cho khách.
Căn cứ tài liệu,
chứng cứ, phòng PC02 đã triệu tập Đỗ Thị Phương Thảo và thi hành Lệnh
bắt khẩn cấp đối với Hoàng Trung Khánh về hành vi “Môi giới mại dâm”.
Khám
xét nơi ở của Thảo, cơ quan công an phát hiện, thu giữ nhiều bao cao su
và giấy tờ, sổ sách và các tài liệu liên quan đến hành vi “Môi giới mại
dâm”.
Hiện vụ việc đang tiếp tục được điều tra, làm rõ ***************
Nỗi ám ảnh chết người của vị đại gia bên người vợ mất trinh: Gã cha nuôi đồi bại
Sau
một đêm say sưa với rượu sâm panh, cô người mẫu 16 tuổi thức dậy vào
sáng hôm sau với cơ thể trần truồng trên giường của cha nuôi cùng những
giọt máu.
Khi mới là một thiếu nữ 14 tuổi, Evelyn Nesbit gần
như có mọi thứ trong tay với sự nghiệp người mẫu đỉnh cao. Được nhiều
người đàn ông giới thượng lưu săn đón, những tưởng cô gái xinh đẹp sẽ
được sống trong nhung lụa nhưng cuối cùng cô lại gặp không ít bi kịch.
Trong cuốn hồi ký của mình, Evelyn đã viết: "Những bước đi của phụ nữ là
địa ngục trần gian, bởi vì đàn ông là người tạo ra con đường ấy".
Gã cha nuôi Stanford White.
Lòng tin đặt nhầm chỗ
Trong
vài tuần kể từ lần đầu gặp mặt, kiến trúc sư 46 tuổi Stanford White bắt
đầu thể hiện sự chú ý nhiều hơn tới cô người mẫu 16 tuổi xinh đẹp
Evelyn Nesbit. Stanford là một nhân vật có quyền lực trong xã hội và
Stanford rất tự hào vì sự quan tâm của anh ta.
Ban đầu, Stanford
đảm nhận vai trò cha nuôi của Evelyn và hỗ trợ tài chính cho mẹ cô.
Nhưng cùng với đó, Stanford cũng kiểm soát Evelyn nhiều hơn, ngay cả đồ
ăn thức uống mà cô sử dụng.
Trong những tháng sau đó, Stanford dần
chiếm được sự tin tưởng của mẹ Evelyn. Người đàn ông này đã trả tiền
cho chuyến nghỉ dưỡng của mẹ Evelyn để bà về quê nhà thăm bạn cũ và
thuyết phục được bà trao cho quyền giám sát con gái trong khi đi vắng.
Vào buổi tối ngay sau khi mẹ cô rời đi, Evelyn được mời đến dùng bữa tại căn hộ xa hoa của Stanford.
Sau
một đêm say sưa với rượu sâm panh, Evelyn thức dậy vào sáng hôm sau với
cơ thể trần truồng trên giường của Stanford cùng những giọt máu. Biết
rằng mình đã bị cha nuôi lấy đi trinh tiết, Evelyn khóc không ngừng.
“Đừng khóc, mèo con”, Stanford an ủi Evelyn. "Vậy là xong. Bây giờ em đã
thuộc về tôi”.
Kể từ đó Stanford trở thành một phần cuộc sống của
Evelyn. Cô người mẫu trẻ gặp Stanford mỗi ngày và dành nhiều đêm tại
căn hộ xa hoa của anh ta. Stanford thường tặng cô những món quà giá trị
như dây chuyền ngọc trai, nhẫn kim cương hay áo khoác lông cáo trắng.
Mối
quan hệ giữa hai người tiếp tục trong một thời gian cho đến khi
Stanford White chuyển sang chinh phục những cô gái khác. Trong khi đó,
Evelyn cũng trở về với sự nghiệp sân khấu của mình.
Lời cầu hôn bị từ chối
Evelyn
Nesbit tiếp tục được nhiều người đàn ông theo đuổi. Trong số đó có nam
tước Harry Thaw, người thừa kế khối tài sản khổng lồ của ông trùm ngành
than và đường sắt.
Không chỉ nổi tiếng về độ giàu có, Harry cũng
là một tay chơi khét tiếng. Anh bị Evelyn hút hồn ngay lần đầu xem cô
diễn một vở kịch. Harry đã xem đi xem lại vở kịch 40 lần trước khi nhờ
người sắp xếp một buổi gặp mặt với Evelyn. Cũng từ đó, Evelyn thường
được vị đại gia này tặng rất nhiều quà, trang sức và tiền bạc.
Khi
Evelyn trải qua cuộc phẫu thuật ruột thừa và không thể lên sân khấu
trong 1 năm, Harry đã trả tiền để cô và mẹ cô đến châu Âu dưỡng bệnh.
Sau đó, anh chính thức cầu hôn Evelyn và rất bất ngờ khi bị cô từ chối.
Không nản lòng, Harry tiếp tục nhiều lần cầu hôn Evelyn nhưng không lần
nào thành công.
Harry là một tay chơi nhưng dường như bị ám ảnh
bởi vấn đề trinh tiết, do đó Evelyn không dám nhận lời. Cô cũng e sợ
những hành vi không ổn định của Harry, ví dụ Harry từng đặt bẫy nhân
viên dọn phòng khách sạn bằng cách để tiền hớ hênh trong phòng và xem họ
có lấy đi không. Khi một cậu bé lấy vài đồng xu, Harry đã nhảy từ chỗ
anh đang nấp và đánh cậu đến nỗi cảnh sát phải tới can thiệp.
Một
lần, Harry tiếp tục cầu hôn Evelyn và cô lại từ chối. Harry nổi giận và
buộc Evelyn phải nói cho anh ta lý do. Evelyn cuối cùng miễn cưỡng thừa
nhận những điều đã trải qua tại nhà "cha nuôi" Stanford White khi mới 16
tuổi.
Trong sự bất ngờ của Evelyn, Harry hứa sẽ chăm sóc Evelyn
bất chấp quá khứ của cô. Điều này khiến Evelyn thêm ngưỡng mộ Harry và
đồng ý làm vợ anh. Họ kết hôn năm 1906 tại Pittsburgh. Cô gái trẻ không
biết rằng cuộc sống tăm tối đang chờ đợi cô ngay phía trước.
(Còn nữa)
************
Bi kịch tình tay ba giữa người mẫu và hai đại gia
MỹÂm
thanh từ 3 phát súng dội khắp vòm nhà hát. Vị kiến trúc sư nổi tiếng
chết ngay tại toà nhà mình thiết kế khi thủ phạm gào lên: "Ông huỷ hoại
cuộc đời vợ tôi".
Tất
cả bắt đầu từ Evelyn Nesbit, cô gái nghèo vùng Florence sinh năm 1884.
Khi người cha là luật sư đột ngột qua đời năm 1895 và gia đình khánh
kiệt, mất nhà, 3 mẹ con cô phải chuyển đến Philadelphia.
Luật
lao động trẻ em chưa tồn tại ngày đó, khiến ba người họ đều được làm
nhân viên bán hàng tại Wanamaker’s Department Store, bách hoá đầu tiên
của Mỹ, bên cạnh Tòa thị chính.
Cô bé Evelyn 14
tuổi lọt vào mắt xanh một nữ hoạ sĩ, người đã đề nghị trả tiền để làm
mẫu vẽ cho mình. Evelyn kiếm được một USD cho 5 giờ làm mẫu của mình,
được giới nghệ sĩ biết tiếng và thuê tạo dáng ngày càng nhiều.
Khi
tiền bắt đầu đổ về đều đặn hơn, Evelyn nghỉ việc tại bách hoá để làm
người mẫu toàn thời gian. Cô nhanh chóng nổi danh, liên tiếp được mời
chụp ảnh chân dung, áp phích và kính màu.Năm 1900, bà Nesbit cùng các
con rời Philadelphia đến New York tìm kiếm công việc tốt hơn. Trong khi
mẹ đang loay hoay với sinh kế ở vùng đất mới, Evelyn đã được mời làm
người mẫu trong giới nhà giàu của New York, nhờ vào các thư giới thiệu
của "giới hâm mộ" cô ở Philadelphia.
Trong
vòng vài tháng, gương mặt của cô xuất hiện trên các trang bìa của tạp
chí, bưu thiếp và đồ lưu niệm. Evelyn trở thành người mẫu New York được
săn đón nhiều nhất trong thập kỷ.
Nhưng
việc làm người mẫu đòi hỏi nhiều giờ ngồi yên trong các studio ngột
ngạt khiến cô cảm thấy mệt mỏi. Thiếu nữ thuyết phục mẹ cho thử vai cho
các buổi biểu diễn trên sân khấu ở khu nhà hát mới nổi dọc theo
Broadway, gần Quảng trường Thời đại ngày nay.
Tháng
7/1901, Evelyn trở thành người hát hợp xướng, công việc có một chút tai
tiếng về trang phục mạo hiểm và những bữa tiệc đêm khuya. Màn trình
diễn của cô trên sân khấu đã thu hút rất nhiều người ngưỡng mộ. Evelyn
được mời đến những bữa tiệc trưa của tầng lớp thượng lưu. Tại đây, cô
gái 16 tuổi đã gặp Stanford White, hơn cô 32 tuổi, kiến trúc sư thành
danh, và cũng là gã phong tình khét tiếng.
White
khi đó là một trong "bộ ba kiến trúc sư lỗi lạc đi đầu trong phong trào
kiến trúc Beaux-Arts". Ông đã thiết kế nhà cho các khách hàng giàu có
cũng như các tòa nhà đô thị, nhà thờ cúng và di tích như Cổng quảng
trường Washington của Thành phố New York. Một trong những tác phẩm nổi
tiếng nhất của White là Square Garden - "tòa nhà thống trị đường chân
trời" với 32 tầng nhà và sảnh chính với sức chứa hơn 8.000 người.
Stanford
White thích sưu tập những thứ quý hiếm và đắt tiền và gặp gỡ phụ nữ
xinh đẹp. White để ý tới Evelyn, bắt đầu bằng việc gửi tặng cô những món
quà, lời ca tụng có cánh và tiền để hỗ trợ gia đình cô. White có quyền
lực và Evelyn rất tự hào vì sự quan tâm này. Ban đầu, ông ta đảm nhận
vai trò cha nuôi, gửi cô đến nha sĩ và hỗ trợ tài chính cho mẹ cô. Ông
ta đảm bảo, sự ưu ái là hoàn toàn trong sáng.
Trong
những tháng sau, White chiếm được sự tin tưởng của bà mẹ bằng cách trả
tiền để gia đình Evelyn chuyển vào căn hộ ở Wellington, khách sạn đắt đỏ
bậc nhất thành phố thời đó. White cũng sắp xếp cho em trai của Evelyn
theo học tại Học viện Quân sự Chester.
Ông đã
thuyết phục và trả tiền cho chuyến nghỉ dưỡng của mẹ Evelyn để bà về
Pittsburgh thăm bạn cũ. Trước khi đi, người mẹ căn dặn con gái "tuân
theo tất cả những gì ông White nói".
Ngay sau khi
mẹ cô rời đi, Evelyn được mời đến dùng bữa tại căn hộ riêng của White và
thức dậy sáng hôm sau khi trinh tiết đã không còn. Ông hứa sẽ không nói
cho ai biết chuyện gì đã xảy ra, đặc biệt là mẹ cô.
Mối
quan hệ giữa hai người tiếp tục trong một thời gian, nhưng chẳng bao
lâu, Stanford White chuyển sang chinh phục những cô gái ngây thơ khác.
Cô
cay đắng trở về với nghiệp diễn xuất và như mọi khi, luôn được hàng tá
đàn ông theo đuổi. Trong số này, có nam tước Harry Thaw, đến từ
Pittsburgh, người thừa kế của ông trùm ngành than và đường sắt với khối
tài sản lên tới vài chục triệu USD vào thời điểm bây giờ.
Thaw ngoài 30 tuổi, tóc đen và khuôn mặt trẻ thơ. Anh ta bị vẻ đẹp của Evelyn ám ảnh khi lần đầu xem cô diễn vở The Wild Rose
và trong năm tiếp theo, Thaw đến Broadway để xem đi xem lại nó hơn 40
lần. Khi một người bạn sắp xếp một buổi gặp mặt với Evelyn, Thaw đã sử
dụng tên giả và mang đến cho cô cơn mưa quà tặng và tiền bạc, nữ trang
trước khi tiết lộ danh tính thật.
Thaw sớm cầu hôn,
song liên tục bị Evelyn từ chối. Thaw nổi tiếng là người bị ám ảnh bởi
tầm quan trọng của trinh tiết với phụ nữ, do đó Evelyn cảm thấy cắn dứt,
không thể cưới anh nếu không thừa nhận những gì đã trải qua với "người
cha hờ" Stanford White.
Trong
thời gian này, Evelyn đã trải qua một cuộc phẫu thuật cắt ruột thừa,
nhưng Thaw luôn nghi ngờ rằng thực chất là một vụ phá thai. Đầu năm
1903, khi Evelyn bình phục sau ca phẫu thuật, chàng triệu phú đã sắp xếp
để cô và mẹ cô cùng anh thực hiện một chuyến du lịch dài ngày ở châu
Âu.
Anh ta đưa họ vào cuộc hành trình kỳ lạ và khó
khăn, di chuyển với tốc độ chóng mặt bị dồn nén bởi ức chế và nghi ngờ
của anh ta. Người mẹ yêu cầu dừng chuyến đi và bà được đưa về Mỹ. Trong
khi đó, đôi trẻ lên đường đến Paris.
Cuối cùng khi ở
một mình với cô ấy, Thaw một lần nữa cầu hôn Evelyn. Cô lại từ chối.
Phát điên vì thất vọng, Thaw yêu cầu được biết lý do và dùng nhiều giờ
để chất vấn gắt gao về chủ đề mối quan hệ của cô với đàn ông. Evelyn
cuối cùng thừa nhận trong nước mắt những điều xảy ra tại nhà vị kiến
trúc sư khi mới 16 tuổi. Thaw gần như hoá điên, đổ lỗi cho mẹ cô khi
giao con gái cho gã Sở Khanh khét tiếng.
Thaw tiếp
tục giày vò Evelyn bằng chuyến du lịch chóng vánh của họ đến châu Âu,
dắt cô đến thăm các địa điểm mang tính biểu tượng về trinh tiết phụ nữ.
Cặp
đôi tiếp tục cuộc hành trình, đến lâu đài Katzenstein ở Đức. Ở đó, Thaw
bộc lộ bản chất rõ ràng hơn. Trong hơn hai tuần, anh đánh đập cô bằng
roi và nhiều vụ tấn công tình dục. Khi giai đoạn hưng cảm qua đi, anh ấy
trở nên hối lỗi và lạc quan và vẫn có ý định kết hôn với cô ấy.
Evelyn
khao khát được đảm bảo an toàn tài chính. Thaw đã theo đuổi cô trong
bốn năm và dù đôi khi có hành vi đáng khinh bỉ và kỳ quái, khả năng mang
lại một tương lai an toàn và lối sống xa hoa của anh vẫn vô cùng hấp
dẫn. Cuối cùng, cô cũng đồng ý làm vợ anh.
Họ kết hôn ngày 4/4 năm 1905. Evelyn mặc một chiếc váy chồng chọn, màu đen và về dinh thự của gia đình Thaw ở Pittsburgh.
Nhưng
người chồng ngày càng bị ám ảnh bởi gã kiến trúc sư. Anh ta thường thức
dậy vào ban đêm khóc nức nở, hành hạ vợ để đòi hỏi thêm chi tiết về vụ
tấn công tình dục. Thaw ngày càng trở nên hoang tưởng, tin rằng Stanford
White đã thuê người giết mình. Thaw bắt đầu mang súng mọi lúc.
Ngày
25/6/1906, trước chuyến đi nghỉ ở châu Âu, vợ chồng Evelyn dừng chân ở
New York. Họ sẽ dự đêm khai mạc của vở nhạc kịch mới, Mam’zelle Champaigne,
tại nhà hát trên nóc toà nhà Madison Square Garden. Bất ngờ bắt gặp
Stanford White trong phòng ăn tối, Thaw mang bực bội cằn nhằn suốt buổi
công diễn.
22h55', khi chương trình kết thúc, White
cuối cùng cũng đến và ngồi vào chiếc bàn quen thuộc ở hàng ghế đầu. Sợ
chồng sẽ làm gì, Evelyn cố gắng kéo về phía thang máy để rời đi. Nhưng
anh ta rảo bước đến chỗ White, đặt khẩu súng gần như sát vào đầu người
đàn ông đang ngồi đó, bắn liên tiếp ba phát và hét lên: "Ông đã hủy hoại
vợ tôi".
Khuỷu tay của White trượt khỏi bàn khiến
nó đổ ập xuống cùng loạt ly vỡ, tạo ra hiệu ứng âm thanh chói tai trong
nhà hát. White đổ gục xuống sàn, chết ngay tại toà nhà vĩ đại do chính
mình thiết kế.
Thaw bị bắt và bị buộc tội ở mức cao nhất, Giết người cấp độ một song luôn tự tin rằng công chúng ủng hộ việc mình làm.
Luật
sư của Thaw cho rằng hy vọng duy nhất của để Thaw tránh bị ngồi ghế
điện là bị cáo phải thừa nhận mình bị tâm thần. Thaw lập tức sa thải
luật sư và kiên quyết rằng vụ giết người là chính đáng.
Phiên
tòa đầu tiên bắt đầu từ tháng 1/1907 và kéo dài 120 ngày, trở thành cơn
sốt truyền thông và được gọi là "Phiên tòa thế kỷ." Evelyn đã làm chứng
để tố cáo Stanford White là "quái vật và kẻ hiếp dâm".
Tháng
4/ 1907, sau 47 giờ nghị án, bồi thẩm đoàn không thể đưa ra quyết định.
Tại phiên tòa thứ hai kéo dài hơn 40 ngày, đầu năm 1908, Thaw đành nhận
tội mất trí tạm thời và bị kết án tù chung thân tại Bệnh viện Tiểu bang
Matteawan dành cho người tâm thần.
Tuy
nhiên, vào năm 1913, Thaw bước ra khỏi bệnh viện và lên một chiếc xe
hơi hạng sang để đi nghỉ dưỡng châu Âu, tất cả nhờ vào sự giàu có và tầm
ảnh hưởng của gia đình.
Evelyn lập tức đệ đơn ly hôn. Gia đình Thaw đã gạch tên con dâu ra khỏi tất cả khoản hỗ trợ tài chính sau phiên toà thứ 2.
Evelyn
sinh con trai năm 1910, tại Berlin, Đức. Cô khẳng định cậu bé là con
ruột của Thaw, được thụ thai trong một chuyến khi Thaw đang thụ án,
nhưng anh ta không bao giờ nhận đứa trẻ.
Bà sau đó
có cuộc tái hôn ngắn ngủi với một vũ công. Trong suốt những năm 30,
Evelyn đã làm việc như vũ công burlesque trong khi vật lộn với nghiện
rượu và nghiện morphin. Trong Thế chiến thứ 2, bà về Los Angeles dạy làm
gốm sứ điêu khắc, gặt hái thành công khiêm tốn khi vài đóng phim tạp kỹ
và phim câm.
Năm 1947, Thaw qua đời vì một cơn đau
tim ở Miami, Florida, để lại cho vợ cũ 1% giá trị tài sản ròng, tương
đương 11 triệu USD ngày nay. Thaw chưa bao giờ bày tỏ sự hối hận về việc
sát hại Stanford White. Trong hồi ký viết lúc cuối đời, Thaw tuyên bố:
"Trong hoàn cảnh tương tự, tôi vẫn sẽ giết anh ta".
Evelyn
qua đời trong một viện dưỡng lão ở California, tháng 1/1967 ở tuổi 82.
Trong cáo phó của mình, bà yêu cầu những lời này: "Stanford White bị
giết, nhưng số phận của tôi còn tồi tệ hơn. Tôi đã sống".
*************
Ngày lễ tình nhân định mệnh của ông bác sĩ
Bác
sĩ John Baxter Hamilton ở thành phố đã về nhà giữa ca phẫu thuật để
mang theo hoa và tấm thiệp cho vợ, nhân ngày lễ tình nhân 14/2/2001.
Nam
bác sĩ 52 tuổi sau đó gọi điện thoại tới 911 thông báo phát hiện vợ, bà
Susan (55 tuổi) trong tình trạng khỏa thân, nằm dài trên vũng máu trên
sàn nhà tắm. Hai chiếc cà vạt của ông quấn chặt quanh cổ vợ.
"Vợ tôi, vợ tôi, vợ tôi, tôi nghĩ vợ tôi đã chết", ông nói và cho biết sẽ cố gắng cứu sống vợ bằng phương pháp hô hấp nhân tạo.
Cảnh
sát và các nhân viên y tế đến hiện trường và nhìn thấy Hamilton đang
cuống cuồng với chiếc áo sơ mi dính máu. Ông nói trở về nhà sau cuộc
phẫu thuật từ lúc 7 giờ sáng để tặng quà cho vợ trong Ngày lễ tình nhân.
Ông thấy cửa sau nhà bị mở và vợ đã chết.
Hiện
trường vụ án không có dấu hiệu cưỡng bức, không có gì bị đánh cắp và
không có dấu chân đẫm máu. Bạn bè và hàng xóm nói với cảnh sát rằng họ
là cặp vợ chồng hạnh phúc.
Nhưng tại nhà của
Hamiltons, các nhà điều tra nhận thấy một chi tiết làm dấy lên nghi ngờ
về tình trạng hôn nhân. Đó là lời nhắn trên tấm thiệp Ngày lễ tình nhân
của Susan: "Tôi đã mua thiệp từ hai tuần trước, vì vậy tôi đoán có lẽ
bây giờ chúng có vẻ không còn phù hợp. Nhưng tôi yêu anh. Chúc anh ngày
mới tốt lành".
Đào sâu hơn, họ phát hiện ra nhiều
dấu hiệu rắc rối trong hôn nhân của họ. Gần đây có những cuộc cãi vã về
tiền bạc. Sau đó, Susan đã biết chồng đã gọi hơn 60 cuộc cho một trong
những bệnh nhân của anh ấy là nữ vũ công gợi cảm. Một người bạn thân nói
với cảnh sát rằng Susan nghi chồng ngoại tình và bà sẽ ly hôn.
Cảnh
sát phát hiện tóc và máu của Susan trên người Hamilton. Trong vòng vài
giờ, cảnh sát đã bắt người chồng để thẩm vấn. Hamilton bị đưa đến đồn
cảnh sát và các điều tra viên nhận thấy trong suốt hành trình ngồi trên
ôtô đến đồn cảnh sát, ông ta đang cào các đốt ngón tay của mình. Điều
này được phán đoán dường như bác sĩ đang cố gắng che giấu vết thương
trên tay.
Đối với nhiều người, nếu cáo buộc người
đàn ông hiền lành, có học thức này có thể đã phạm một tội ác như vậy là
không thể. Hamilton được biết đến là bác sĩ có năng lực, lòng nhân ái và
chăm sóc bệnh nhân ân cần.
Một đồng nghiệp làm
việc chung hàng chục năm cho biết: "Tôi chưa bao giờ thấy anh ta có khả
năng thuộc loại cuồng nộ. Tôi biết anh ấy chỉ yêu vợ. Susan là người dễ
yêu - một vẻ đẹp đầy sức sống của vùng Địa Trung Hải. Đó là cuộc hôn
nhân thứ hai của cả hai và dường như họ đã có tất cả".
Susan
là nhân viên chăm chỉ đã cống hiến thời gian cho các chương trình tình
nguyện và giúp điều hành doanh nghiệp tư nhân của chồng - một phòng khám
phá thai. Phòng khám là mục tiêu của các cuộc biểu tình chống phá thai.
Có những lời đe dọa, và một nhóm đã in các khẩu hiệu chế nhạo "bị truy
nã vì tội giết người" với hình ảnh của bác sĩ bên cạnh. Nhưng cảnh sát
không thể tìm ra bằng chứng nào cho thấy nhóm chống phá thai này liên
can vụ giết người.
Khi bắt đầu phiên tòa xét xử vào
tháng 12/2001, luật sư bào chữa của bác sĩ đã phác hoạ một bức tranh về
tình yêu sâu sắc giữa ông và vợ. Theo đó, Hamilton là bác sĩ sản phụ
khoa tài năng ở thành phố Oklahoma. Khi gặp Susan vào năm 1985, cả hai
đã ly hôn và có 4 đứa con. Susan hấp dẫn, thông minh và mọi người xung
quanh đều yêu thích. Hai người đã sớm say đắm trong tình yêu.
Nhưng
công tố viên quận Wes Lane đã phản bác lại điều đó trong tuyên bố mở
đầu của mình, nói: "Một ranh giới nhỏ giữa yêu và ghét, và người đàn ông
đó đã vượt qua nó".
Cô vũ công khai đã gặp bác sĩ
Hamilton vào đầu những năm 1990 khi cô gặp phá thai và trong nhiều năm
tiếp tục đến gặp ông để được chăm sóc y tế. Cô thừa nhận đã biểu diễn
các điệu nhảy trên bàn và vị bác sĩ gọi cho cô liên tục trong những
tháng trước khi vụ giết người xảy ra. Cô phủ nhận từng có quan hệ riêng
tư với Hamilton.
Cả hai bên cho gọi chuyên gia về
phân tích máu đến toà. Dựa trên những vết máu trên giày của Hamilton,
chuyên gia bên công tố viên khẳng định bác sĩ đã ở trong phòng khi vợ bị
đánh chết. Trong khi, chuyên gia phân tích máu do bên bào chữa thuê ông
Tom Bevel cho biết các mẫu máu trên người Hamilton phù hợp với việc ta
cố gắng cứu vợ.
Nhưng khi chuyên gia này được yêu
cầu tuyên thệ trước toà là không bỏ sót bất cứ chi tiết gì, ông đột ngột
thay đổi quan điểm, đồng tình với chuyên gia bên phía công tố cho rằng
máu trên áo và giày của anh ta cho thấy anh ta đã ở gần vợ trong cuộc
tấn công chí mạng.
Nó đã xoay chuyển tình thế. Một người đàn ông do người bào chữa thuê đã vô tình trở thành vũ khí tối thượng của cơ quan công tố.
Bevel
nói với tòa rằng hầu hết các vết máu nằm ở bên ngoài áo sơ mi. Nhưng
anh ta cũng tìm thấy máu bên trong cổ tay áo. Những vết máu này chỉ có
thể phun vào bên trong cổ tay áo trong khi kẻ giết người đang đánh nạn
nhân.
Bevel cho biết không còn cách nào khác là
phải nói với tòa những gì đã biết, ngay cả khi điều đó làm tổn thương
khách hàng. Với tiết lộ đó, Bevel đã trở thành nhân chứng chính cho việc
truy tố của phiên tòa.
Các công tố viên cáo buộc
động cơ giết người có thể là Susan đã đe dọa ly hôn khi cả hai đã tranh
cãi gay gắt sau khi trao thiệp cho nhau vào buổi sáng. Bác sĩ giải thích
bệnh nhân nữ đang suy sụp tinh thần, dọa tự tử và các cuộc gọi của ông
chỉ nhằm an ủi nhưng bà Susan vẫn nghi chồng ngoại tình. Án mạng xảy ra.
Ông
Hamilton đang dọn dẹp hiện trường với một chiếc giẻ (được tìm thấy tại
hiện trường) thì nhận được cuộc gọi hối thúc đến bệnh viện để thực hiện
phẫu thuật nên vội đi, vứt hung khí, quần áo ở dọc đường. Sau đó, ông
quay lại nhà và giả vờ báo cảnh sát vợ đã chết, công tố viên buộc tội.
Chỉ mất khoảng hai giờ để bồi thẩm đoàn đưa ra phán quyết tuyên Hamilton phạm tội Giết người ở mức độ 1 và
kết án chung thân không ân xá. Nam bác sĩ phủ nhận cáo buộc và nhiều
người vẫn tin rằng ông vô tội. Hamilton tiếp tục nộp đơn kháng cáo.
Nhưng đến Ngày lễ tình nhân năm 2021, Hamilton vẫn ngồi sau song sắt.
Hoàng Phong (Theo New York Daily News, Oklahoman)
************
Vụ án 'đưa tình nhân về nhà' gây rúng động nước Anh
Một
tháng sau khi vợ biến mất bí ẩn, bác sĩ Hawley Harvey Crippen đưa tình
nhân là nữ thư ký về sống chung, cho đeo đồ trang sức của bà này, năm
1910.
Hawley Harvey Crippen kết hôn với bà Cora Henrietta (nghệ
danh Belle Elmore) vào năm 1894, hai năm sau cái chết của người vợ đầu
tiên. Ông bác sĩ làm đại diện cho công ty sản xuất các biện pháp chữa vi
lượng đồng căn. Cora có tham vọng trở thành nghệ sĩ hoà nhạc nhưng bà
không có tài năng.
Hôm 31/1/1910, Hawley và Cora tổ chức tiệc tối
tại nhà của họ ở Hilldrop Crescent, quận Holloway, London. Bữa ăn trôi
qua đủ vui vẻ. Một khách đề nghị được sử dụng nhà vệ sinh song Hawley
không dẫn đường lên lầu mà chỉ nói nằm ở đâu. Vì việc này, bà Cora đã
mắng chồng. Thời điểm hai người bạn rời bữa tiệc, khoảng 1h ngày
1/2/1910, là lần cuối cùng họ nhìn thấy Cora còn sống.
Hơn một
tuần sau, mọi người bắt đầu hỏi Cora đang ở đâu và ông Hawley nói vợ đã
đi Mỹ. Nhiều ngày trôi qua, câu chuyện này đã được thêu dệt thành nhiều
lý do. Cuối cùng, Hawley nói "vợ qua đời vì bệnh lý tự nhiên".
Tuy
nhiên, trong thời gian này, thư ký của ông Hawle, bà Ethel Le Neve, bắt
đầu đeo một số đồ trang sức của Cora và đến cuối tháng 2, cô chuyển đến
sống cùng Hawley. Điều này làm dấy lên nghi ngờ. Bạn bè của Cora, yêu
cầu cảnh sát điều tra nguyên nhân cái chết bà.
Hôm 8/7/1910, Chánh
thanh tra Walter Dew đến tìm ông Hawley và tại đây người chồng thừa
nhận đã bịa đặt câu chuyện về việc vợ qua đời, vì thấy quá xấu hổ.
Hawley giải thích thực tế vợ đã trốn sang Mỹ với một trong những người
tình của cô ấy - nghệ sĩ hoà nhạc Bruce Miller.
Nhưng cuộc viếng
thăm của vị chánh thanh tra đã khiến ông Hawley bối rối. Hôm sau, ông ta
cạo bỏ bộ ria mép đặc biệt của mình và trốn đến Brussels cùng Ethel. Cả
hai giả trang là hai cha con đi du lịch. Vào thời điểm điều tra viên
Dew trở lại căn hộ của họ, cặp đôi đã lên tàu tại Antwerp và bắt đầu đi
Canada.
Cảnh sát ngạc nhiên khi ông Hawley và Ethel mất tích và
quyết định lục soát căn hộ. Trong hầm, cảnh sát nhận thấy một số viên
gạch rời dưới nền nhà, quyết định tìm kiếm kỹ lưỡng hơn. Bên dưới những
viên gạch đó, họ tìm thấy một phần thi thể của phụ nữ.
Cảnh sát ngay lập tức phát lệnh truy nã, yêu cầu cung cấp thông tin về ông Hawley và bà Ethel.
Trên
tàu Montrose, thuyền trưởng đã nghi ngờ về hai hành khách "cha con"
liên tục nắm tay và có vẻ âu yếm thái quá. Thuyền trưởng sáu đó phát
hiện họ là những nhân vật đang bị truy nã nên đánh điện báo cho trụ sở
Sở Cảnh sát Thủ đô.
Dew cùng nhóm của anh ta lên một con tàu và đi
với tốc độ nhanh hơn để đến Quebec của Canada và chặn cặp đôi "cha con"
khi họ xuống ở bến cảng Montreal. Hôm 31/7/1910, ông Hawley và Ethel bị
bắt và ba tuần sau bị áp giải về Anh.
Ông
Hawley phải đối mặt với phiên tòa của mình trước tiên và sau đó đến
Ethel. Ngày 18/10/1910, phiên xét xử Hawley mở tại Old Bailey, quá trình
tố tụng kéo dài đến năm ngày.
Cách biện hộ của Hawley rất đơn
giản. Thi thể được tìm thấy trong hầm nhà ông ta không phải của bà Cora.
Một người phụ nữ tội nghiệp nào đó không rõ danh tính và đã được đặt ở
đó trước khi vợ chồng ông ta chuyển đến sống. Do đó, điều cốt yếu để cơ
quan công tố buộc tội Hawley là phải chứng minh thi thể đó là bà Cora.
Một
mảng thịt được tìm thấy trong hầm có vết sẹo và hồ sơ y tế cho thấy bà
Cora có một vết sẹo như vậy ở bụng dưới. Bằng chứng rõ ràng hơn là một
mảnh áo ngủ được tìm thấy chung với thi thể người phụ nữ và có tên nhà
sản xuất là Jones Brothers.
Phía nhà sản xuất xác nhận loại áo
khoác và hoa văn đặc biệt này được sản xuất vào cuối năm 1908, chứng tỏ
rằng thi thể phải được đặt ở đó sau thời gian này. Các xét nghiệm cho
thấy phần thịt có dấu vết của chất độc hyoscine - thứ bác sĩ Hawley được
biết là đã mua ngày 17/1/1910.
Hawley liên tục kêu oan trước cáo buộc ông đã thủ tiêu vợ để có thể sống chung với tình nhân.
Theo
cáo buộc của công tố viên, ông Hawley đã mua chất độc từ một nhà bào
chế thuốc chỉ hai tuần trước khi vụ án mạng xảy ra. Người chồng nói bịa
ra câu chuyện vợ đi Mỹ. Ông ta đưa tình nhân về nhà sống chung, thậm chí
còn cho đeo trang sức của vợ. Kết luận pháp y chỉ ra, thi thể đã được
mổ xẻ chuyên nghiệp, chứng minh người thực hiện phải am hiểu về y học.
Ông Hawley bị kết tội chỉ sau nửa giờ cân nhắc của bồi thẩm đoàn.
Trong
khi đó, nữ thư ký Ethel không bị kết tội. Một đám đông lớn bên ngoài
toà án được cho là đã la ó và phẫn nộ khi bác sĩ Hawley bị áp giải khỏi
tòa án trong một chiếc xe tải của nhà tù. Vụ án đã trở thành một trong
những vụ rúng động nhất nước Anh vào thế kỷ 20.
Nam bác sĩ 48 tuổi
bị treo cổ tại Pentonville, phía bắc London vào ngày 23/11/1910, được
chôn trong nghĩa địa nhà tù. Tình nhân của ông ta, cô Ethel, đã được xóa
bỏ mọi cáo buộc liên quan vụ giết người. Cô đổi tên, lấy chồng và có
hai con.
Hoàng Phong (The History Press, Mirror, The Guardian)
************
Máy phát hiện nói dối tố cáo kẻ giết nhân tình
MỹSĩ
quan cảnh sát Patrick Bradford, 30 tuổi, dựng lên nhiều chứng cứ ngoại
phạm nhưng máy phát hiện nói dối cho chỉ số bất thường trong nhịp tim,
huyết áp của anh ta.
Sở
cứu hỏa thành phố Evansville, bang Indiana, nhận tin báo cháy căn nhà
của cô Tamara Lohr, 24 tuổi, lúc 6h37 ngày 2/8/1992. Cuộc gọi được thực
hiện bởi sĩ quan cảnh sát Patrick Bradford - người cho rằng mình đã dừng
trước ngôi nhà sau khi tan ca đêm và nhìn thấy khói bốc lên.
Sau
8 phút, ngọn lửa dữ dội được cứu hoả dập tắt nhưng nữ chủ nhà đã tử
vong trên giường ngủ. Tuy nhiên, kết quả khám nghiệm tử thi cho thấy nạn
nhân bị đâm 21 nhát và không có khói trong phổi. Cô đã bị giết trước
khi lửa bùng lên.
Tại
hiện trường, tấm đệm bị tẩm xăng đốt, bên cạnh là vỏ lon xăng. Cầu dao
điện phòng ngủ được ngắt và đường dây điện thoại bị cắt. Thiết bị báo
khói không còn pin để hoạt động.Trên sàn nhà, tấm che lối lên gác xép
(áp mái) nằm chỏng chơ. Cảnh sát nhận định việc mở toang lối lên gác
nhằm để ngọn lửa dễ "chui" lên mái gỗ, gây ra đám cháy lớn hơn.
Trong
bếp, cửa sổ mở và màn lưới chống muỗi bị cắt thủng. Thoạt nhìn giống
như một vụ đột nhập. Nhưng xem kỹ cảnh sát thấy nó bị cắt từ bên trong.
Như vậy, ai đó đã dàn dựng hòng đánh lạc hướng điều tra.
Patrick
khai nạn nhân Tamara là nhân tình 4 năm qua, dù anh ta đã có vợ con.
Lần cuối hai người gặp nhau vào tối hôm trước, trước khi anh ta đi trực
đêm. Kết thúc ca làm việc lúc 6h30 sáng, Patrick ghé qua nhà Tamara thì
phát hiện hoả hoạn.
Patrick nói đã lao vào ngôi nhà
đang cháy và khuỵu xuống, bò đến cửa phòng ngủ, nơi thấy chiếc giường
có Tamara chìm trong lửa. Vì anh ta là người cuối cùng ở gần thi thể nên
theo quy định, đồng phục được thu giữ để kiểm tra.
Tại
phòng thí nghiệm, chuyên gia so sánh các sợi bám trên đồng phục của
Patrick với các sợi lấy từ nhà nạn nhân. Kết quả bộ quần áo không dính
một sợi nào từ hiện trường. "Điều này rất lạ vì Patrick nói đã bò vào
nhà, ngang qua các tấm thảm mà lại không dính tơ thảm hay muội than
nào", chuyên gia pháp y nói.
Có giả thuyết rằng, vợ
Patrick biết chồng không chung thủy nên đã ra tay sát hại tình địch,
sau đó phóng hỏa. Các nhà điều tra nhận định Patrick và vợ có thể giấu
nhiều thông tin.
Máy phát hiện nói dối được trưng
cầu để kiểm tra hai người. Nó đo những thay đổi bất thường trong hô hấp,
nhịp tim và huyết áp, thường xảy ra khi một người không nói sự thật.
Người vợ vượt qua bài kiểm tra, còn Patrick "có vấn đề".
Một
hàng xóm của Tamara kể đã chạm mặt Patrick sáng 2/8 và anh ta "trông
mất tập trung". Người này xác nhận không nhìn thấy khói. Các nhân chứng
khác cho biết sáng hôm đó họ lái xe qua ngôi nhà đã thấy xe của Patrick
và cũng không thấy khói.
Ba phút 40 giây sau cuộc
gọi của Patrick, xe chữa cháy đến nơi nhưng đám cháy đã trùm kín phòng
ngủ. Lửa dữ dội và khói cuồn cuộn vì tấm đệm được tẩm xăng đốt. Nó không
thể cháy đã lâu trước khi Patrick đến, chuyên gia cháy nổ phân tích.
Để
chứng minh giả thuyết Patrick đốt nhà, một điều tra viên dựng lại các
mốc thời gian. Ông nhận thấy Patrick sẽ phải lái xe ngang qua chi nhánh
ngân hàng trên đường đến nhà Tamara. Trích xuất camera ngân hàng cho
thấy xe của Patrick đang lái về hướng nhà nhân tình lúc 6h34.
65
giây sau Patrick gọi cho sở cứu hỏa. Anh ta chỉ mất 18 giây để đi từ
ngân hàng đến nhà nạn nhân. Như vậy còn dư 47 giây. Điều tra viên tiến
hành thực nghiệm trong 47 giây một người kịp chạy vào nhà, phóng hỏa.
Nhưng Patrick không thể đủ thời gian để giết Tamara.
Bài
kiểm tra nói dối lần hai được tiến hành và Patrick bị hỏi về nghi vấn
này. Anh ta phủ nhận nhưng máy phát hiện nói dối cho kết quả ngược lại.
Điều
tra viên lý giải ngọn lửa xuất hiện vào buổi sáng không có nghĩa đó là
lúc vụ giết người xảy ra. Thi thể nạn nhân bị cháy nên không thể xác
định thời gian tử vong. Nhưng Tamara đã nói chuyện với bố qua điện thoại
lúc 22h30 đêm trước. Vì vậy, theo cảnh sát, cô đã bị sát hại trong
khoảng thời gian từ đó đến 6h30 sáng hôm sau.
Các
điều tra viên xem xét thời gian trực của Patrick và tìm thấy nghi vấn.
Từ 22h56, anh ta gọi tổng đài nói đi đổ xăng và im lặng từ 23h05. Đến
23h27, anh ta báo cáo đang kiểm tra hành chính một người trên phố. Sau
đó, không có gì cho đến 0h11 sáng.
Cảnh sát thẩm
vấn tiếp những người hàng xóm. Một phụ nữ khai lái xe qua nhà nạn nhân
lúc 23h đêm và nhìn thấy xe Patrick đỗ trước cửa.
Nhận thấy đã đủ căn cứ, nhà chức trách bắt giam Patrick Bradford, tháng 9/1992.
10
tháng sau khi Tamara bị giết, tòa xét xử Patrick Bradford. Bị cáo nói
không có động cơ. Hai phụ nữ quen biết với Patrick làm chứng nhìn thấy
anh ta lái xe cách xa nhà cô Tamara.
"Nạn nhân bị
đâm 21 nhát. Rất khó xảy ra nếu không để lại dấu vết gì, ở cả hiện
trường và trên người hung thủ", một ý kiến bào chữa nêu.
Cơ
quan điều tra thừa nhận không thu được bằng chứng vật chất: không ADN,
không hung khí, không máu. Tuy nhiên, công tố viên cáo buộc Patrick đã
giết nhân tình từ đêm hôm trước và phi tang mọi thứ. Nhân chứng đã gặp
Patrick tại hiện trường và nhật ký thời gian cho thấy anh ta đã ra tay.
Theo
công tố, Bradford đã giết nhân tình và dàn dựng hiện trường vụ án trong
khung giờ 23h05-0h11. Anh ta gọi về tổng đài lúc 23h27 để thiết lập
chứng cứ ngoại phạm, vì người có tên bị kiểm tra xác nhận đêm đó không
gặp cảnh sát nào.
Trước tòa, chuyên gia cháy nổ
phân tích đám cháy xảy ra trong khoảng thời gian ngắn và ngọn lửa dữ
dội, nhiệt lượng cao 1.000 độ C. Chứng tỏ nó chỉ vừa được đốt lên, ngay
sát cuộc gọi của Patrick, không thể cháy đã lâu và vô tình được anh ta
phát hiện như lời khai.
Bên công tố còn phóng to ảnh nhà nạn nhân và yêu cầu bị cáo đánh dấu vào vị trí khói bay lên, nhưng Patrick không làm được.
Về
động cơ gây án, công tố cho rằng Patrick và Tamara gặp trục trặc trong
tình cảm. Một tháng trước, cô gái gửi email dọa sẽ mách vợ Patrick về
việc anh ta ngoại tình. Đêm 1/8, hai người cãi nhau và mọi việc kết thúc
bằng án mạng. Patrick quay lại nhà nạn nhân sáng hôm sau để tạt xăng
phóng hoả nguỵ tạo hiện trường.
Ngày 18/6/1993, sau 18 giờ họp cân nhắc, bồi thẩm đoàn quyết định Patrick phạm tội giết người và đốt phá. Toà tuyên phạt cựu sĩ quan cảnh sát 80 năm tù.
Việt Anh(theo CBS, Courierpress, The New Detectives)
Trang Lá Cải Ngày 08 Tháng 6 Năm 2021: Tổng thống Pháp bị tát trong lúc đi dạo
Cơ ngơi khủng ở Việt Nam của “vợ Hoài Linh“ bị đồn là đại gia ngầm trong showbiz
***************
Truy tố hai người mua dâm trẻ em
Ông
Hải cùng Đức chi tiền để mua dâm 2 bé gái dưới 13 tuổi và nhiều thiếu
nữ khác chưa đủ 18 tuổi. Họ bị VKSND truy tố nhiều tội danh.
VKSND
TP Hà Nội đã hoàn tất cáo trạng, truy tố ông Nguyễn Văn Hải (50 tuổi)
và Nguyễn Văn Đức (46 tuổi, cùng ở Hà Nội) về các tội Hiếp dâm người
dưới 16 tuổi và Mua dâm người dưới 18 tuổi.
Liên quan vụ án,
Nguyễn Thị Diệu Linh (18 tuổi) bị truy tố tội Môi giới mại dâm. Nguyễn
Văn Nam (20 tuổi) bị truy tố do giao cấu với người từ đủ 13 tuổi đến
dưới 16 tuổi.
Theo cáo buộc, cuối tháng 2/2020, ông Hải lên mạng
xã hội gặp, làm quen với Linh rồi ngỏ ý muốn mua dâm. Sau nhiều lần
chuyện trò, Linh giới thiệu K.L. (khi đó hơn 14 tuổi, bạn cùng ở trọ)
bán thân cho người đàn ông với giá 1,5 triệu đồng.
Đến tháng 3/2020, Linh tiếp tục môi giới cho B.H. (khi đó hơn 14 tuổi) bán dâm cho ông Hải với mức giá như trên.
Thông
quan mối quan hệ với Linh, từ tháng 2 đến tháng 5/2020, ông Hải và Đức
đã có 11 lần mua dâm hàng loạt thiếu nữ. VKS xác định trong số gái bán
dâm có 2 người chưa đủ 13 tuổi tại thời điểm quan hệ tình dục với khách.
Sau các phi vụ, Linh được hưởng lợi 1,2 triệu đồng.
Ngày
10/6/2020, người thân của B.H. trình báo cơ quan công an về việc thiếu
nữ này bị bạn bè rủ rê đi bán dâm tại một số nhà nghỉ ở thị xã Sơn Tây,
Hà Nội.
Quá trình điều tra, cơ quan chức năng lần lượt bắt giữ
Linh và 2 khách mua dâm. Từ lời khai của người liên quan, cảnh sát làm
rõ Nguyễn Văn Nam là bạn trai của B.H. và nhiều lần quan hệ tình dục với
H. khi bé gái chưa đủ 16 tuổi.
Ngoài truy tố 4 bị can, cơ quan
điều tra đã xử phạt hành chính bằng tiền hoặc cảnh cáo đối với các gái
bán dâm theo quy định, đồng thời buộc họ nộp lại toàn bộ số tiền thu lời
bất chính.
************
Tổng thống Pháp bị tát trong lúc đi dạo
Tổng
thống Pháp Emmanuel Macron bị một người đàn ông trong đám đông tát
trong lúc đi dạo vùng Drome, thuộc đông nam nước Pháp, hôm 8/6.
Đội
cận vệ của ông Macron mau chóng quật người đàn ông kia xuống đất và đưa
ông Macron tránh xa. Hai người bị bắt vì dính líu tới sự việc, theo đài
BFM TV và RMC.
Video được lan truyền trên mạng
xã hội cho thấy ông Macron mặc áo sơ mi đi về phía một đám đông đứng
đằng sau rào chắn kim loại. Tổng thống Pháp đưa tay về phía một người
đàn ông đeo kính và khẩu trang trong trang phục áo phông xanh lá.
Đúng
lúc này, người đàn ông nọ hét “Đả đảo Macronia” rồi tát vào mặt tổng
thống Pháp. Một cận vệ của ông Macron lập tức khống chế nghi phạm, trong
khi cận vệ khác đưa ông ra xa. Tuy vậy, ông Macron vẫn đứng gần đám
đông thêm một vài giây và dường như còn nói chuyện với ai đó ở bên kia
rào chắn.
Văn phòng tổng thống Pháp xác nhận có người cố gắng đánh ông Macron nhưng không tiết lộ thêm thông tin.
Ông Macron bị tát trong lúc đi dạo với đám đông. Ảnh: Getty.
Đội cận vệ cũng xác nhận một người đàn ông đã cố gắng tát tổng thống Pháp.
Sự
kiện xảy ra trong lúc ông Macron đang thăm vùng Drome. Tại đây, ông gặp
mặt các chủ nhà hàng và sinh viên để nói về việc cuộc sống đang trở lại
bình thường sau đại dịch Covid-19.
*************
Cơ ngơi khủng ở Việt Nam của “vợ Hoài Linh“ bị đồn là đại gia ngầm trong showbiz
Nữ danh hài sở hữu căn biệt thự là 2 căn nhà liền kề 5 tầng ở quận 10, TP.HCM.
Cách đây vài ngày, diễn viên Huy Khánh
đăng tải vlog tới thăm cơ ngơi của danh hài Việt Hương (mặc áo vàng)
dịp Tết trên kênh YouTube cá nhân. Ngoài Huy Khánh, nhiều nghệ sĩ Việt
cũng có mặt trong bữa tiệc hội ngộ đầu năm mới của vợ chồng Việt Hương
như Phi Phụng, Hoàng Mập, Phú Quý, Hoa hậu Diễm Hương...
Trước
đó, Hoa hậu Diễm Hương cũng chia sẻ loạt ảnh tới thăm nhà của đàn chị.
Theo chia sẻ của Diễm Hương, cơ ngơi của Việt Hương là 2 căn nhà 5 tầng
liền kề nhau. "Cùng tên Hương mà chị tui giỏi quá trời nhà mới 2 căn
liền nhau, mặt tiền 5 tầng. Quá ngưỡng mộ chị, mà ngưỡng mộ hơn là tình
cảm 2 anh chị quá tuyệt vời", Diễm Hương viết.
Mở
đầu Vlog, cơ ngơi của Việt Hương là căn biệt thự sang trọng gồm 2 căn
nhà liền kề 5 tầng, có thang máy đi lại thuận tiện nằm ở quận 10, Tp.
HCM. Tầng 1 được vợ chồng danh hài dùng để kinh doanh trưng bày mỹ
phẩm. Bên ngoài căn biệt thự, vợ chồng Việt Hương trang trí một chú Trâu
vàng nổi bật - biểu tượng của năm Tân Sửu 2021.
Phòng khách được
thiết kế rộng rãi với bộ ghế sofa tông màu trắng sang trọng. Đây là lần
đầu tiên khán giả được chiêm ngưỡng cơ ngơi "khủng" của Việt Hương ở
Việt Nam.
Ở
một góc phòng khách là tủ trưng bày lưu giữ những kỷ niệm của Việt
Hương và ông xã như bằng khen, cup, tranh ảnh được fan vẽ tặng.
Hoa hậu Diễm Hương cho biết cô mê nhất là nút Vàng YouTube của đàn chị. "Được
chị dẫn riêng vô thăm phòng trưng bày cúp qua suốt hành trình phục vụ
khán giả mới thấy khâm phục, càng phải cố gắng hơn nữa", Diễm Hương chia sẻ.
Nữ
danh hài từng chia sẻ khoảnh khắc chụp ảnh ở phòng khách căn biệt thự
trên trang cá nhân. Ở nhà, Việt Hương mặc trang phục giản dị, hướng tới
sự tiện lợi.
Mỗi
dịp Lễ, Tết, Việt Hương và ông xã đều dành thời gian trang hoàng nhà
cửa. Nữ danh hài tự tay cắm hoa, trang trí từng góc nhỏ nhất cho tổ ấm.
Phòng
ăn của gia đình Việt Hương được thiết kế liền kề với phòng khách với 18
ghế ngồi thoải mái tiếp khách. Đây là nơi các nghệ sĩ hội tụ ăn uống và
trò chuyện mỗi khi đến nhà Việt Hương.
Phòng
ngủ đơn giản nhưng không kém phần sang trọng của vợ chồng Việt Hương.
Trong phòng còn có thêm ghế massage để phục vụ cho nhu cầu thư giãn, xả
stress của nữ danh hài.
Phòng tập thể dục được bố trí ở gần sân thượng, rất tiện lợi cho nhu cầu nghỉ ngơi, thư giãn của gia đình Việt Hương.
Sân
thượng được Việt Hương trồng nhiều hoa tươi, cây xanh tạo không gian
thoáng đãng. Bên cạnh đó, cô còn bố trí thêm bộ bàn ghế màu trắng trang
nhã.
Nữ danh hài còn đặt thêm một tượng Phật cỡ lớn, trang trí nhiều hoa tươi xung quanh đặt trên sân thượng của căn biệt thự.
Huy
Khánh tiết lộ trong Vlog, danh hài Việt Hương chuẩn bị sẵn bao lì xì để
tặng các đồng nghiệp với nhiều mệnh giá khác nhau. Khi được hỏi chuyện
này, Việt Hương cho biết bao lì xì cô chuẩn bị có mệnh giá từ 100 USD
đến 5000 USD. Khi bị Huy Khánh thắc mắc làm sao để đủ 5000 USD trong
phong bao, Việt Hương cho hay, cô ghi một tờ giấy tượng trưng, ai bốc
trúng sẽ được đổi thành tiền mặt.
Hoài
Phương - ông xã nữ danh hài thổi saxophone phục vụ bạn bè tại bữa tiệc
tân niên. Được biết, chồng Việt Hương về Việt Nam vài tuần trước và đã
hoàn tất cách ly theo quy định.
Việt
Hương là nữ danh hài nổi tiếng ở Việt Nam. Cô gây ấn tượng với khán giả
nhờ lối diễn mộc mạc, chân thật trên sân khấu và sự hài hước, duyên
dáng. Nói về danh xưng "đại gia ngầm" trong showbiz, Việt Hương chia sẻ
thẳng thắn: "Nhiều người nhìn vào cho rằng tôi là đại gia, nhưng tôi
nghĩ là mọi người yêu quý mình nên nói vậy thôi, chứ tôi không phải đại
gia ngầm đâu. Mình giàu thì có người khác giàu hơn”.
Việt Hương và Hoài Linh
là cặp bạn diễn ăn ý trên sân khấu. Chính vì thế, cô thường hay bị
người hâm mộ hiểu lầm là “bà xã” ngoài đời của danh hài xứ Quảng. Chia
sẻ về người bạn diễn ưng ý nhất với mình là NSƯT Hoài Linh, Việt Hương
cho biết, mối quan hệ giữa hai người chỉ có thể là một đôi tri kỷ khó
rời nhau trong cuộc sống, chứ không thể làm vợ chồng được.
Nữ diễn viên còn được mệnh danh là “Nữ danh hài giàu nhất Việt Nam”.
************
15 ngày lần theo dấu vết kẻ sát nhân: Vị khách bí mật
Mặc
dù có căn cứ xác định Hoàng là đối tượng tình nghi gây ra cái chết của
người đàn ông say rượu tại khu vực hồ điều hòa ở TP.Bắc Ninh, nhưng bên
cạnh việc thu thập tài liệu chứng minh hành vi phạm tội của đối tượng
thì cơ quan điều tra cũng không lơ là nguyên tắc suy đoán vô tội.
Thận trọng "soi" chứng cứ
Bằng
kinh nghiệm của những điều tra viên có thâm niên trong nghề điều tra
hình sự, tham gia phá nhiều vụ án giết người nghiêm trọng, lãnh đạo Ban
chuyên án đối chiếu, phân tích thật kỹ từng chi tiết, lời khai, vật
chứng trong vụ án và nghi Hoàng không phải là hung thủ. Đại tá Phạm Văn
Lương (Phó giám đốc Công an tỉnh Bắc Ninh) cho biết: Khi thực hiện hành
vi gây án, có một nguyên tắc là lúc gây án xong, thủ phạm sẽ nhanh chóng
rút khỏi hiện trường, trốn đi nơi khác, nhưng Hoàng lại không đi nơi
khác. Sau này, được điều tra viên yêu cầu ở lại Phòng Cảnh sát hình sự
(CSHS) để đấu tranh thì Hoàng vẫn ở lại.
Đặt giả thuyết Hoàng là
đối tượng gây án thì sau khi gây án, hắn có khoảng thời gian nhất định
để rời hiện trường, còn đằng này vẫn ngủ tại khu biệt thự bỏ hoang cho
tới sáng. Những ngày sau đó, y vẫn sinh hoạt bình thường tại đây cho tới
khi bị công an triệu tập làm việc. Rõ ràng biểu hiện này trái với tâm
lý tội phạm thông thường. Từ việc phân tích tâm lý tội phạm, đối chiếu
với kết quả khám nghiệm hiện trường, tử thi, nhất là kết quả xác minh
của trinh sát về di biến động của Hoàng và Đức trong đêm xảy ra vụ án
chưa có manh mối gì mới hơn nên cơ quan điều tra không đủ căn cứ kết
luận 2 đối tượng trên là thủ phạm gây ra các chết của ông Đậu. Điều này
có nghĩa là, việc điều tra trở lại vạch xuất phát.
Lực lượng điều
tra vụ án huy động rất đông, cả Phòng CSHS Công an tỉnh Bắc Ninh, toàn
bộ Cơ quan CSĐT Công an TP.Bắc Ninh, 19 phường, xã; yêu cầu rà soát, gần
như lục tung cả TP.Bắc Ninh, trong khi riêng số người cư trú, tạm trú ở
thành phố này để làm việc tại các khu công nghiệp là khoảng 1.500,
nhưng không tìm ra manh mối. Ban chuyên án yêu cầu lực lượng tham gia dù
có phải điều tra lại từ đầu cũng phải làm, xem chỗ nào chưa kỹ, còn sơ
hở thì làm lại.
Điều tra viên lấy lời khai đối tượng
Sự
kiên trì không quản ngày đêm, mưa nắng của Ban chuyên án cuối cùng mở
ra tia sáng khi một tài xế xe ôm cho biết, hơn 10 ngày trước có chở một
thanh niên từ cầu chui Đại Phúc tới một nhà nghỉ ở khu đô thị mới (thị
trấn Chờ, H.Yên Phong, tỉnh Bắc Ninh). Vì không có tiền nên khách đưa
chiếc điện thoại cho tài xế giữ, bảo khi nào có tiền sẽ tới chuộc. Đối
chiếu lời khai của nhân chứng mới và lời khai của Hoàng, Ban chuyên án
nhận thấy có điểm trùng khớp về hình dáng, trang phục của đối tượng tình
nghi và có niềm tin rằng gã thanh niên trong lời khai của tài xế xe ôm
chắc chắn liên quan đến vụ án.
Vị khách bí mật
Một
cuộc tổng rà soát các nhà nghỉ, khách sạn tại khu đô thị mới ở thị trấn
Chờ được các trinh sát phối hợp với Công an địa phương gấp rút thực
hiện, với mục tiêu phải tìm ra bằng được nam thanh niên đã đến một trong
những nhà nghỉ tại đây vào rạng sáng 27-5-2019. Phòng CSHS Công an tỉnh
Bắc Ninh tập trung rà soát hàng trăm đối tượng. Danh sách những khách
lưu trú tại các nhà nghỉ, khách sạn được loại bỏ dần, cuối cùng còn lại
cái tên Nguyễn Ngọc Tú.
Nguyễn Ngọc Tú khi bị bắt
Chủ
cơ sở lưu trú xác định, sáng 27-5-2019, Tú đến thuê phòng cùng bạn gái
là nhân viên một quán karaoke trên địa bàn H.Yên Phong. Từ người yêu của
Tú, lực lượng chức năng xác định được Nguyễn Ngọc Tú (SN 2000, ngụ xã
Nghĩa Hưng, H.Lạng Giang, tỉnh Bắc Giang). Gã chưa có tiền án, tiền sự,
không nghiện ma túy, nhưng đặc biệt nghiện game. Tất cả các tiệm game ở
thị trấn Chờ từng lưu dấu chân của Tú đều được các trinh sát tìm tới.
Sau hơn 15 ngày tập trung cao độ để điều tra, đến 11-6-2019, Ban chuyên
án bắt Tú khi hắn đang lang thang trú tại nhà nghỉ T.P (khu đô thị mới ở
thị trấn Chờ).
Tại cơ quan điều tra, Tú đã khai nhận hành vi phạm
tội. Công an còn thu được giấy phép lái xe và bộ quần áo dính máu của
ông Đậu vứt ở nhà nghỉ. Tú khai nhận, đêm 26, rạng sáng 27-5-2019, gã
lang thang ở hồ điều hòa của TP.Bắc Ninh thì thấy một người đàn ông nằm
ngủ một mình trong chòi lục giác. Do trước đó đã hẹn với bạn gái, nhưng
không đủ tiền bắt xe, y đánh thức nạn nhân dậy để xin tiền. Bị ông Đậu
từ chối, Tú lấy dao gấp ra dọa nạn nhân, nhưng không ăn thua. Ông Đậu vớ
mũ bảo hiểm của mình ở gần đó đánh sượt qua đầu đối phương. Tức giận,
Tú dùng chuôi dao đâm vào vùng đầu, mặt nạn nhân. Ông Đậu chống trả rồi
vùng thoát, nhưng chỉ được vài bước, Tú đuổi kịp, dùng dao đâm liên tiếp
vào lưng nạn nhân.
Lúc này, nạn nhân hô: "Cướp! cướp!...". Lo sợ
bị phát hiện, Tú đâm thêm nhiều nhát, đến khi ông Đậu không còn cử động.
Sau đó, đối tượng lục chìa khóa xe, mở cốp tìm tài sản, nhưng không
thấy nên chỉ lấy giấy chứng nhận đăng ký xe máy. Dùng chìa mở ổ khóa xe
nhưng không được, Tú quay lại nơi nạn nhân nằm, kiểm tra xem còn sống
hay đã chết, nhưng ông Đậu không cử động. Tên này vội vã rời hiện
trường. Trên đường bỏ chạy, hắn vứt dao và chìa khóa xe của nạn nhân rồi
bắt xe ôm đến nhà nghỉ ở thị trấn Chờ.
Tú thành khẩn khai báo
hành vi. Dù không thu được con dao gây án, nhưng hắn mô tả hoàn toàn phù
hợp về vết thương trên người nạn nhân. Lý giải con dao cán đen tìm thấy
tại hiện trường, cơ quan điều tra cho biết, khu vực hồ điều hòa rất
đông người qua lại, trong đó có học sinh, sinh viên nên nhiều khả năng
do một trong những nhóm này bỏ quên. Hệ thống lại các tài liệu, chứng
cứ, lời khai nhân chứng, đặc biệt là lời thú tội của hung thủ cùng quá
trình thực nghiệm hiện trường, Cơ quan CSĐT Công an tỉnh Bắc Ninh đủ căn
cứ xác định, Tú phạm tội giết người, cướp tài sản. Về sau, TAND hai cấp
đều tuyên án tử hình đối với Tú.
************
“Thiên đường sung sướng” ở nhà nghỉ, có tài xế riêng đưa đón các quý ông
Cơ quan công an xác định, mỗi khi các quý ông có nhu cầu “vui vẻ”, Khánh đều dùng ô tô riêng đưa đón.
Thảo và Khánh (ảnh nhỏ) bị cơ quan công an bắt giữ.
Ngày
7/6, Công an tỉnh Hà Nam cho biết, phòng Cảnh sát hình sự (PC02), Công
an tỉnh Hà Nam đã làm rõ hành vi “Chứa mại dâm” và “Môi giới mại dâm”
của 2 đối tượng Đỗ Thị Phương Thảo (SN 1988, ở thôn Kiều Đan Thượng, xã
Tiên Tân, thành phố Phủ Lý, Hà Nam) và Hoàng Trung Khánh (SN 1978, ở tổ
dân phố Hòa Lạc, phường Lam Hạ, thành phố Phủ Lý).
Theo Công an
tỉnh Hà Nam, chiều 6/6, phòng PC02 bắt quả tang 4 đôi nam nữ đang mua
bán dâm tại nhà nghỉ Hoa Đông thuộc địa phận tổ dân phố Hồng Phú, phường
Thanh Châu, thành phố Phủ Lý.
Bước đầu, các đối tượng khai nhận
được Thảo thuê nhà, nuôi ăn ở, điều hành đi bán dâm cho khách với giá
1,5 triệu đồng/lượt và ăn chia tỷ lệ 50/50. Đáng chú ý, khi khách có yêu
cầu “vui vẻ” đều được Khánh sử dụng ô tô riêng đưa, đón và nhiều lần
làm trung gian, môi giới mại dâm cho khách.
Căn cứ tài liệu,
chứng cứ, phòng PC02 đã triệu tập Đỗ Thị Phương Thảo và thi hành Lệnh
bắt khẩn cấp đối với Hoàng Trung Khánh về hành vi “Môi giới mại dâm”.
Khám
xét nơi ở của Thảo, cơ quan công an phát hiện, thu giữ nhiều bao cao su
và giấy tờ, sổ sách và các tài liệu liên quan đến hành vi “Môi giới mại
dâm”.
Hiện vụ việc đang tiếp tục được điều tra, làm rõ ***************
Nỗi ám ảnh chết người của vị đại gia bên người vợ mất trinh: Gã cha nuôi đồi bại
Sau
một đêm say sưa với rượu sâm panh, cô người mẫu 16 tuổi thức dậy vào
sáng hôm sau với cơ thể trần truồng trên giường của cha nuôi cùng những
giọt máu.
Khi mới là một thiếu nữ 14 tuổi, Evelyn Nesbit gần
như có mọi thứ trong tay với sự nghiệp người mẫu đỉnh cao. Được nhiều
người đàn ông giới thượng lưu săn đón, những tưởng cô gái xinh đẹp sẽ
được sống trong nhung lụa nhưng cuối cùng cô lại gặp không ít bi kịch.
Trong cuốn hồi ký của mình, Evelyn đã viết: "Những bước đi của phụ nữ là
địa ngục trần gian, bởi vì đàn ông là người tạo ra con đường ấy".
Gã cha nuôi Stanford White.
Lòng tin đặt nhầm chỗ
Trong
vài tuần kể từ lần đầu gặp mặt, kiến trúc sư 46 tuổi Stanford White bắt
đầu thể hiện sự chú ý nhiều hơn tới cô người mẫu 16 tuổi xinh đẹp
Evelyn Nesbit. Stanford là một nhân vật có quyền lực trong xã hội và
Stanford rất tự hào vì sự quan tâm của anh ta.
Ban đầu, Stanford
đảm nhận vai trò cha nuôi của Evelyn và hỗ trợ tài chính cho mẹ cô.
Nhưng cùng với đó, Stanford cũng kiểm soát Evelyn nhiều hơn, ngay cả đồ
ăn thức uống mà cô sử dụng.
Trong những tháng sau đó, Stanford dần
chiếm được sự tin tưởng của mẹ Evelyn. Người đàn ông này đã trả tiền
cho chuyến nghỉ dưỡng của mẹ Evelyn để bà về quê nhà thăm bạn cũ và
thuyết phục được bà trao cho quyền giám sát con gái trong khi đi vắng.
Vào buổi tối ngay sau khi mẹ cô rời đi, Evelyn được mời đến dùng bữa tại căn hộ xa hoa của Stanford.
Sau
một đêm say sưa với rượu sâm panh, Evelyn thức dậy vào sáng hôm sau với
cơ thể trần truồng trên giường của Stanford cùng những giọt máu. Biết
rằng mình đã bị cha nuôi lấy đi trinh tiết, Evelyn khóc không ngừng.
“Đừng khóc, mèo con”, Stanford an ủi Evelyn. "Vậy là xong. Bây giờ em đã
thuộc về tôi”.
Kể từ đó Stanford trở thành một phần cuộc sống của
Evelyn. Cô người mẫu trẻ gặp Stanford mỗi ngày và dành nhiều đêm tại
căn hộ xa hoa của anh ta. Stanford thường tặng cô những món quà giá trị
như dây chuyền ngọc trai, nhẫn kim cương hay áo khoác lông cáo trắng.
Mối
quan hệ giữa hai người tiếp tục trong một thời gian cho đến khi
Stanford White chuyển sang chinh phục những cô gái khác. Trong khi đó,
Evelyn cũng trở về với sự nghiệp sân khấu của mình.
Lời cầu hôn bị từ chối
Evelyn
Nesbit tiếp tục được nhiều người đàn ông theo đuổi. Trong số đó có nam
tước Harry Thaw, người thừa kế khối tài sản khổng lồ của ông trùm ngành
than và đường sắt.
Không chỉ nổi tiếng về độ giàu có, Harry cũng
là một tay chơi khét tiếng. Anh bị Evelyn hút hồn ngay lần đầu xem cô
diễn một vở kịch. Harry đã xem đi xem lại vở kịch 40 lần trước khi nhờ
người sắp xếp một buổi gặp mặt với Evelyn. Cũng từ đó, Evelyn thường
được vị đại gia này tặng rất nhiều quà, trang sức và tiền bạc.
Khi
Evelyn trải qua cuộc phẫu thuật ruột thừa và không thể lên sân khấu
trong 1 năm, Harry đã trả tiền để cô và mẹ cô đến châu Âu dưỡng bệnh.
Sau đó, anh chính thức cầu hôn Evelyn và rất bất ngờ khi bị cô từ chối.
Không nản lòng, Harry tiếp tục nhiều lần cầu hôn Evelyn nhưng không lần
nào thành công.
Harry là một tay chơi nhưng dường như bị ám ảnh
bởi vấn đề trinh tiết, do đó Evelyn không dám nhận lời. Cô cũng e sợ
những hành vi không ổn định của Harry, ví dụ Harry từng đặt bẫy nhân
viên dọn phòng khách sạn bằng cách để tiền hớ hênh trong phòng và xem họ
có lấy đi không. Khi một cậu bé lấy vài đồng xu, Harry đã nhảy từ chỗ
anh đang nấp và đánh cậu đến nỗi cảnh sát phải tới can thiệp.
Một
lần, Harry tiếp tục cầu hôn Evelyn và cô lại từ chối. Harry nổi giận và
buộc Evelyn phải nói cho anh ta lý do. Evelyn cuối cùng miễn cưỡng thừa
nhận những điều đã trải qua tại nhà "cha nuôi" Stanford White khi mới 16
tuổi.
Trong sự bất ngờ của Evelyn, Harry hứa sẽ chăm sóc Evelyn
bất chấp quá khứ của cô. Điều này khiến Evelyn thêm ngưỡng mộ Harry và
đồng ý làm vợ anh. Họ kết hôn năm 1906 tại Pittsburgh. Cô gái trẻ không
biết rằng cuộc sống tăm tối đang chờ đợi cô ngay phía trước.
(Còn nữa)
************
Bi kịch tình tay ba giữa người mẫu và hai đại gia
MỹÂm
thanh từ 3 phát súng dội khắp vòm nhà hát. Vị kiến trúc sư nổi tiếng
chết ngay tại toà nhà mình thiết kế khi thủ phạm gào lên: "Ông huỷ hoại
cuộc đời vợ tôi".
Tất
cả bắt đầu từ Evelyn Nesbit, cô gái nghèo vùng Florence sinh năm 1884.
Khi người cha là luật sư đột ngột qua đời năm 1895 và gia đình khánh
kiệt, mất nhà, 3 mẹ con cô phải chuyển đến Philadelphia.
Luật
lao động trẻ em chưa tồn tại ngày đó, khiến ba người họ đều được làm
nhân viên bán hàng tại Wanamaker’s Department Store, bách hoá đầu tiên
của Mỹ, bên cạnh Tòa thị chính.
Cô bé Evelyn 14
tuổi lọt vào mắt xanh một nữ hoạ sĩ, người đã đề nghị trả tiền để làm
mẫu vẽ cho mình. Evelyn kiếm được một USD cho 5 giờ làm mẫu của mình,
được giới nghệ sĩ biết tiếng và thuê tạo dáng ngày càng nhiều.
Khi
tiền bắt đầu đổ về đều đặn hơn, Evelyn nghỉ việc tại bách hoá để làm
người mẫu toàn thời gian. Cô nhanh chóng nổi danh, liên tiếp được mời
chụp ảnh chân dung, áp phích và kính màu.Năm 1900, bà Nesbit cùng các
con rời Philadelphia đến New York tìm kiếm công việc tốt hơn. Trong khi
mẹ đang loay hoay với sinh kế ở vùng đất mới, Evelyn đã được mời làm
người mẫu trong giới nhà giàu của New York, nhờ vào các thư giới thiệu
của "giới hâm mộ" cô ở Philadelphia.
Trong
vòng vài tháng, gương mặt của cô xuất hiện trên các trang bìa của tạp
chí, bưu thiếp và đồ lưu niệm. Evelyn trở thành người mẫu New York được
săn đón nhiều nhất trong thập kỷ.
Nhưng
việc làm người mẫu đòi hỏi nhiều giờ ngồi yên trong các studio ngột
ngạt khiến cô cảm thấy mệt mỏi. Thiếu nữ thuyết phục mẹ cho thử vai cho
các buổi biểu diễn trên sân khấu ở khu nhà hát mới nổi dọc theo
Broadway, gần Quảng trường Thời đại ngày nay.
Tháng
7/1901, Evelyn trở thành người hát hợp xướng, công việc có một chút tai
tiếng về trang phục mạo hiểm và những bữa tiệc đêm khuya. Màn trình
diễn của cô trên sân khấu đã thu hút rất nhiều người ngưỡng mộ. Evelyn
được mời đến những bữa tiệc trưa của tầng lớp thượng lưu. Tại đây, cô
gái 16 tuổi đã gặp Stanford White, hơn cô 32 tuổi, kiến trúc sư thành
danh, và cũng là gã phong tình khét tiếng.
White
khi đó là một trong "bộ ba kiến trúc sư lỗi lạc đi đầu trong phong trào
kiến trúc Beaux-Arts". Ông đã thiết kế nhà cho các khách hàng giàu có
cũng như các tòa nhà đô thị, nhà thờ cúng và di tích như Cổng quảng
trường Washington của Thành phố New York. Một trong những tác phẩm nổi
tiếng nhất của White là Square Garden - "tòa nhà thống trị đường chân
trời" với 32 tầng nhà và sảnh chính với sức chứa hơn 8.000 người.
Stanford
White thích sưu tập những thứ quý hiếm và đắt tiền và gặp gỡ phụ nữ
xinh đẹp. White để ý tới Evelyn, bắt đầu bằng việc gửi tặng cô những món
quà, lời ca tụng có cánh và tiền để hỗ trợ gia đình cô. White có quyền
lực và Evelyn rất tự hào vì sự quan tâm này. Ban đầu, ông ta đảm nhận
vai trò cha nuôi, gửi cô đến nha sĩ và hỗ trợ tài chính cho mẹ cô. Ông
ta đảm bảo, sự ưu ái là hoàn toàn trong sáng.
Trong
những tháng sau, White chiếm được sự tin tưởng của bà mẹ bằng cách trả
tiền để gia đình Evelyn chuyển vào căn hộ ở Wellington, khách sạn đắt đỏ
bậc nhất thành phố thời đó. White cũng sắp xếp cho em trai của Evelyn
theo học tại Học viện Quân sự Chester.
Ông đã
thuyết phục và trả tiền cho chuyến nghỉ dưỡng của mẹ Evelyn để bà về
Pittsburgh thăm bạn cũ. Trước khi đi, người mẹ căn dặn con gái "tuân
theo tất cả những gì ông White nói".
Ngay sau khi
mẹ cô rời đi, Evelyn được mời đến dùng bữa tại căn hộ riêng của White và
thức dậy sáng hôm sau khi trinh tiết đã không còn. Ông hứa sẽ không nói
cho ai biết chuyện gì đã xảy ra, đặc biệt là mẹ cô.
Mối
quan hệ giữa hai người tiếp tục trong một thời gian, nhưng chẳng bao
lâu, Stanford White chuyển sang chinh phục những cô gái ngây thơ khác.
Cô
cay đắng trở về với nghiệp diễn xuất và như mọi khi, luôn được hàng tá
đàn ông theo đuổi. Trong số này, có nam tước Harry Thaw, đến từ
Pittsburgh, người thừa kế của ông trùm ngành than và đường sắt với khối
tài sản lên tới vài chục triệu USD vào thời điểm bây giờ.
Thaw ngoài 30 tuổi, tóc đen và khuôn mặt trẻ thơ. Anh ta bị vẻ đẹp của Evelyn ám ảnh khi lần đầu xem cô diễn vở The Wild Rose
và trong năm tiếp theo, Thaw đến Broadway để xem đi xem lại nó hơn 40
lần. Khi một người bạn sắp xếp một buổi gặp mặt với Evelyn, Thaw đã sử
dụng tên giả và mang đến cho cô cơn mưa quà tặng và tiền bạc, nữ trang
trước khi tiết lộ danh tính thật.
Thaw sớm cầu hôn,
song liên tục bị Evelyn từ chối. Thaw nổi tiếng là người bị ám ảnh bởi
tầm quan trọng của trinh tiết với phụ nữ, do đó Evelyn cảm thấy cắn dứt,
không thể cưới anh nếu không thừa nhận những gì đã trải qua với "người
cha hờ" Stanford White.
Trong
thời gian này, Evelyn đã trải qua một cuộc phẫu thuật cắt ruột thừa,
nhưng Thaw luôn nghi ngờ rằng thực chất là một vụ phá thai. Đầu năm
1903, khi Evelyn bình phục sau ca phẫu thuật, chàng triệu phú đã sắp xếp
để cô và mẹ cô cùng anh thực hiện một chuyến du lịch dài ngày ở châu
Âu.
Anh ta đưa họ vào cuộc hành trình kỳ lạ và khó
khăn, di chuyển với tốc độ chóng mặt bị dồn nén bởi ức chế và nghi ngờ
của anh ta. Người mẹ yêu cầu dừng chuyến đi và bà được đưa về Mỹ. Trong
khi đó, đôi trẻ lên đường đến Paris.
Cuối cùng khi ở
một mình với cô ấy, Thaw một lần nữa cầu hôn Evelyn. Cô lại từ chối.
Phát điên vì thất vọng, Thaw yêu cầu được biết lý do và dùng nhiều giờ
để chất vấn gắt gao về chủ đề mối quan hệ của cô với đàn ông. Evelyn
cuối cùng thừa nhận trong nước mắt những điều xảy ra tại nhà vị kiến
trúc sư khi mới 16 tuổi. Thaw gần như hoá điên, đổ lỗi cho mẹ cô khi
giao con gái cho gã Sở Khanh khét tiếng.
Thaw tiếp
tục giày vò Evelyn bằng chuyến du lịch chóng vánh của họ đến châu Âu,
dắt cô đến thăm các địa điểm mang tính biểu tượng về trinh tiết phụ nữ.
Cặp
đôi tiếp tục cuộc hành trình, đến lâu đài Katzenstein ở Đức. Ở đó, Thaw
bộc lộ bản chất rõ ràng hơn. Trong hơn hai tuần, anh đánh đập cô bằng
roi và nhiều vụ tấn công tình dục. Khi giai đoạn hưng cảm qua đi, anh ấy
trở nên hối lỗi và lạc quan và vẫn có ý định kết hôn với cô ấy.
Evelyn
khao khát được đảm bảo an toàn tài chính. Thaw đã theo đuổi cô trong
bốn năm và dù đôi khi có hành vi đáng khinh bỉ và kỳ quái, khả năng mang
lại một tương lai an toàn và lối sống xa hoa của anh vẫn vô cùng hấp
dẫn. Cuối cùng, cô cũng đồng ý làm vợ anh.
Họ kết hôn ngày 4/4 năm 1905. Evelyn mặc một chiếc váy chồng chọn, màu đen và về dinh thự của gia đình Thaw ở Pittsburgh.
Nhưng
người chồng ngày càng bị ám ảnh bởi gã kiến trúc sư. Anh ta thường thức
dậy vào ban đêm khóc nức nở, hành hạ vợ để đòi hỏi thêm chi tiết về vụ
tấn công tình dục. Thaw ngày càng trở nên hoang tưởng, tin rằng Stanford
White đã thuê người giết mình. Thaw bắt đầu mang súng mọi lúc.
Ngày
25/6/1906, trước chuyến đi nghỉ ở châu Âu, vợ chồng Evelyn dừng chân ở
New York. Họ sẽ dự đêm khai mạc của vở nhạc kịch mới, Mam’zelle Champaigne,
tại nhà hát trên nóc toà nhà Madison Square Garden. Bất ngờ bắt gặp
Stanford White trong phòng ăn tối, Thaw mang bực bội cằn nhằn suốt buổi
công diễn.
22h55', khi chương trình kết thúc, White
cuối cùng cũng đến và ngồi vào chiếc bàn quen thuộc ở hàng ghế đầu. Sợ
chồng sẽ làm gì, Evelyn cố gắng kéo về phía thang máy để rời đi. Nhưng
anh ta rảo bước đến chỗ White, đặt khẩu súng gần như sát vào đầu người
đàn ông đang ngồi đó, bắn liên tiếp ba phát và hét lên: "Ông đã hủy hoại
vợ tôi".
Khuỷu tay của White trượt khỏi bàn khiến
nó đổ ập xuống cùng loạt ly vỡ, tạo ra hiệu ứng âm thanh chói tai trong
nhà hát. White đổ gục xuống sàn, chết ngay tại toà nhà vĩ đại do chính
mình thiết kế.
Thaw bị bắt và bị buộc tội ở mức cao nhất, Giết người cấp độ một song luôn tự tin rằng công chúng ủng hộ việc mình làm.
Luật
sư của Thaw cho rằng hy vọng duy nhất của để Thaw tránh bị ngồi ghế
điện là bị cáo phải thừa nhận mình bị tâm thần. Thaw lập tức sa thải
luật sư và kiên quyết rằng vụ giết người là chính đáng.
Phiên
tòa đầu tiên bắt đầu từ tháng 1/1907 và kéo dài 120 ngày, trở thành cơn
sốt truyền thông và được gọi là "Phiên tòa thế kỷ." Evelyn đã làm chứng
để tố cáo Stanford White là "quái vật và kẻ hiếp dâm".
Tháng
4/ 1907, sau 47 giờ nghị án, bồi thẩm đoàn không thể đưa ra quyết định.
Tại phiên tòa thứ hai kéo dài hơn 40 ngày, đầu năm 1908, Thaw đành nhận
tội mất trí tạm thời và bị kết án tù chung thân tại Bệnh viện Tiểu bang
Matteawan dành cho người tâm thần.
Tuy
nhiên, vào năm 1913, Thaw bước ra khỏi bệnh viện và lên một chiếc xe
hơi hạng sang để đi nghỉ dưỡng châu Âu, tất cả nhờ vào sự giàu có và tầm
ảnh hưởng của gia đình.
Evelyn lập tức đệ đơn ly hôn. Gia đình Thaw đã gạch tên con dâu ra khỏi tất cả khoản hỗ trợ tài chính sau phiên toà thứ 2.
Evelyn
sinh con trai năm 1910, tại Berlin, Đức. Cô khẳng định cậu bé là con
ruột của Thaw, được thụ thai trong một chuyến khi Thaw đang thụ án,
nhưng anh ta không bao giờ nhận đứa trẻ.
Bà sau đó
có cuộc tái hôn ngắn ngủi với một vũ công. Trong suốt những năm 30,
Evelyn đã làm việc như vũ công burlesque trong khi vật lộn với nghiện
rượu và nghiện morphin. Trong Thế chiến thứ 2, bà về Los Angeles dạy làm
gốm sứ điêu khắc, gặt hái thành công khiêm tốn khi vài đóng phim tạp kỹ
và phim câm.
Năm 1947, Thaw qua đời vì một cơn đau
tim ở Miami, Florida, để lại cho vợ cũ 1% giá trị tài sản ròng, tương
đương 11 triệu USD ngày nay. Thaw chưa bao giờ bày tỏ sự hối hận về việc
sát hại Stanford White. Trong hồi ký viết lúc cuối đời, Thaw tuyên bố:
"Trong hoàn cảnh tương tự, tôi vẫn sẽ giết anh ta".
Evelyn
qua đời trong một viện dưỡng lão ở California, tháng 1/1967 ở tuổi 82.
Trong cáo phó của mình, bà yêu cầu những lời này: "Stanford White bị
giết, nhưng số phận của tôi còn tồi tệ hơn. Tôi đã sống".
*************
Ngày lễ tình nhân định mệnh của ông bác sĩ
Bác
sĩ John Baxter Hamilton ở thành phố đã về nhà giữa ca phẫu thuật để
mang theo hoa và tấm thiệp cho vợ, nhân ngày lễ tình nhân 14/2/2001.
Nam
bác sĩ 52 tuổi sau đó gọi điện thoại tới 911 thông báo phát hiện vợ, bà
Susan (55 tuổi) trong tình trạng khỏa thân, nằm dài trên vũng máu trên
sàn nhà tắm. Hai chiếc cà vạt của ông quấn chặt quanh cổ vợ.
"Vợ tôi, vợ tôi, vợ tôi, tôi nghĩ vợ tôi đã chết", ông nói và cho biết sẽ cố gắng cứu sống vợ bằng phương pháp hô hấp nhân tạo.
Cảnh
sát và các nhân viên y tế đến hiện trường và nhìn thấy Hamilton đang
cuống cuồng với chiếc áo sơ mi dính máu. Ông nói trở về nhà sau cuộc
phẫu thuật từ lúc 7 giờ sáng để tặng quà cho vợ trong Ngày lễ tình nhân.
Ông thấy cửa sau nhà bị mở và vợ đã chết.
Hiện
trường vụ án không có dấu hiệu cưỡng bức, không có gì bị đánh cắp và
không có dấu chân đẫm máu. Bạn bè và hàng xóm nói với cảnh sát rằng họ
là cặp vợ chồng hạnh phúc.
Nhưng tại nhà của
Hamiltons, các nhà điều tra nhận thấy một chi tiết làm dấy lên nghi ngờ
về tình trạng hôn nhân. Đó là lời nhắn trên tấm thiệp Ngày lễ tình nhân
của Susan: "Tôi đã mua thiệp từ hai tuần trước, vì vậy tôi đoán có lẽ
bây giờ chúng có vẻ không còn phù hợp. Nhưng tôi yêu anh. Chúc anh ngày
mới tốt lành".
Đào sâu hơn, họ phát hiện ra nhiều
dấu hiệu rắc rối trong hôn nhân của họ. Gần đây có những cuộc cãi vã về
tiền bạc. Sau đó, Susan đã biết chồng đã gọi hơn 60 cuộc cho một trong
những bệnh nhân của anh ấy là nữ vũ công gợi cảm. Một người bạn thân nói
với cảnh sát rằng Susan nghi chồng ngoại tình và bà sẽ ly hôn.
Cảnh
sát phát hiện tóc và máu của Susan trên người Hamilton. Trong vòng vài
giờ, cảnh sát đã bắt người chồng để thẩm vấn. Hamilton bị đưa đến đồn
cảnh sát và các điều tra viên nhận thấy trong suốt hành trình ngồi trên
ôtô đến đồn cảnh sát, ông ta đang cào các đốt ngón tay của mình. Điều
này được phán đoán dường như bác sĩ đang cố gắng che giấu vết thương
trên tay.
Đối với nhiều người, nếu cáo buộc người
đàn ông hiền lành, có học thức này có thể đã phạm một tội ác như vậy là
không thể. Hamilton được biết đến là bác sĩ có năng lực, lòng nhân ái và
chăm sóc bệnh nhân ân cần.
Một đồng nghiệp làm
việc chung hàng chục năm cho biết: "Tôi chưa bao giờ thấy anh ta có khả
năng thuộc loại cuồng nộ. Tôi biết anh ấy chỉ yêu vợ. Susan là người dễ
yêu - một vẻ đẹp đầy sức sống của vùng Địa Trung Hải. Đó là cuộc hôn
nhân thứ hai của cả hai và dường như họ đã có tất cả".
Susan
là nhân viên chăm chỉ đã cống hiến thời gian cho các chương trình tình
nguyện và giúp điều hành doanh nghiệp tư nhân của chồng - một phòng khám
phá thai. Phòng khám là mục tiêu của các cuộc biểu tình chống phá thai.
Có những lời đe dọa, và một nhóm đã in các khẩu hiệu chế nhạo "bị truy
nã vì tội giết người" với hình ảnh của bác sĩ bên cạnh. Nhưng cảnh sát
không thể tìm ra bằng chứng nào cho thấy nhóm chống phá thai này liên
can vụ giết người.
Khi bắt đầu phiên tòa xét xử vào
tháng 12/2001, luật sư bào chữa của bác sĩ đã phác hoạ một bức tranh về
tình yêu sâu sắc giữa ông và vợ. Theo đó, Hamilton là bác sĩ sản phụ
khoa tài năng ở thành phố Oklahoma. Khi gặp Susan vào năm 1985, cả hai
đã ly hôn và có 4 đứa con. Susan hấp dẫn, thông minh và mọi người xung
quanh đều yêu thích. Hai người đã sớm say đắm trong tình yêu.
Nhưng
công tố viên quận Wes Lane đã phản bác lại điều đó trong tuyên bố mở
đầu của mình, nói: "Một ranh giới nhỏ giữa yêu và ghét, và người đàn ông
đó đã vượt qua nó".
Cô vũ công khai đã gặp bác sĩ
Hamilton vào đầu những năm 1990 khi cô gặp phá thai và trong nhiều năm
tiếp tục đến gặp ông để được chăm sóc y tế. Cô thừa nhận đã biểu diễn
các điệu nhảy trên bàn và vị bác sĩ gọi cho cô liên tục trong những
tháng trước khi vụ giết người xảy ra. Cô phủ nhận từng có quan hệ riêng
tư với Hamilton.
Cả hai bên cho gọi chuyên gia về
phân tích máu đến toà. Dựa trên những vết máu trên giày của Hamilton,
chuyên gia bên công tố viên khẳng định bác sĩ đã ở trong phòng khi vợ bị
đánh chết. Trong khi, chuyên gia phân tích máu do bên bào chữa thuê ông
Tom Bevel cho biết các mẫu máu trên người Hamilton phù hợp với việc ta
cố gắng cứu vợ.
Nhưng khi chuyên gia này được yêu
cầu tuyên thệ trước toà là không bỏ sót bất cứ chi tiết gì, ông đột ngột
thay đổi quan điểm, đồng tình với chuyên gia bên phía công tố cho rằng
máu trên áo và giày của anh ta cho thấy anh ta đã ở gần vợ trong cuộc
tấn công chí mạng.
Nó đã xoay chuyển tình thế. Một người đàn ông do người bào chữa thuê đã vô tình trở thành vũ khí tối thượng của cơ quan công tố.
Bevel
nói với tòa rằng hầu hết các vết máu nằm ở bên ngoài áo sơ mi. Nhưng
anh ta cũng tìm thấy máu bên trong cổ tay áo. Những vết máu này chỉ có
thể phun vào bên trong cổ tay áo trong khi kẻ giết người đang đánh nạn
nhân.
Bevel cho biết không còn cách nào khác là
phải nói với tòa những gì đã biết, ngay cả khi điều đó làm tổn thương
khách hàng. Với tiết lộ đó, Bevel đã trở thành nhân chứng chính cho việc
truy tố của phiên tòa.
Các công tố viên cáo buộc
động cơ giết người có thể là Susan đã đe dọa ly hôn khi cả hai đã tranh
cãi gay gắt sau khi trao thiệp cho nhau vào buổi sáng. Bác sĩ giải thích
bệnh nhân nữ đang suy sụp tinh thần, dọa tự tử và các cuộc gọi của ông
chỉ nhằm an ủi nhưng bà Susan vẫn nghi chồng ngoại tình. Án mạng xảy ra.
Ông
Hamilton đang dọn dẹp hiện trường với một chiếc giẻ (được tìm thấy tại
hiện trường) thì nhận được cuộc gọi hối thúc đến bệnh viện để thực hiện
phẫu thuật nên vội đi, vứt hung khí, quần áo ở dọc đường. Sau đó, ông
quay lại nhà và giả vờ báo cảnh sát vợ đã chết, công tố viên buộc tội.
Chỉ mất khoảng hai giờ để bồi thẩm đoàn đưa ra phán quyết tuyên Hamilton phạm tội Giết người ở mức độ 1 và
kết án chung thân không ân xá. Nam bác sĩ phủ nhận cáo buộc và nhiều
người vẫn tin rằng ông vô tội. Hamilton tiếp tục nộp đơn kháng cáo.
Nhưng đến Ngày lễ tình nhân năm 2021, Hamilton vẫn ngồi sau song sắt.
Hoàng Phong (Theo New York Daily News, Oklahoman)
************
Vụ án 'đưa tình nhân về nhà' gây rúng động nước Anh
Một
tháng sau khi vợ biến mất bí ẩn, bác sĩ Hawley Harvey Crippen đưa tình
nhân là nữ thư ký về sống chung, cho đeo đồ trang sức của bà này, năm
1910.
Hawley Harvey Crippen kết hôn với bà Cora Henrietta (nghệ
danh Belle Elmore) vào năm 1894, hai năm sau cái chết của người vợ đầu
tiên. Ông bác sĩ làm đại diện cho công ty sản xuất các biện pháp chữa vi
lượng đồng căn. Cora có tham vọng trở thành nghệ sĩ hoà nhạc nhưng bà
không có tài năng.
Hôm 31/1/1910, Hawley và Cora tổ chức tiệc tối
tại nhà của họ ở Hilldrop Crescent, quận Holloway, London. Bữa ăn trôi
qua đủ vui vẻ. Một khách đề nghị được sử dụng nhà vệ sinh song Hawley
không dẫn đường lên lầu mà chỉ nói nằm ở đâu. Vì việc này, bà Cora đã
mắng chồng. Thời điểm hai người bạn rời bữa tiệc, khoảng 1h ngày
1/2/1910, là lần cuối cùng họ nhìn thấy Cora còn sống.
Hơn một
tuần sau, mọi người bắt đầu hỏi Cora đang ở đâu và ông Hawley nói vợ đã
đi Mỹ. Nhiều ngày trôi qua, câu chuyện này đã được thêu dệt thành nhiều
lý do. Cuối cùng, Hawley nói "vợ qua đời vì bệnh lý tự nhiên".
Tuy
nhiên, trong thời gian này, thư ký của ông Hawle, bà Ethel Le Neve, bắt
đầu đeo một số đồ trang sức của Cora và đến cuối tháng 2, cô chuyển đến
sống cùng Hawley. Điều này làm dấy lên nghi ngờ. Bạn bè của Cora, yêu
cầu cảnh sát điều tra nguyên nhân cái chết bà.
Hôm 8/7/1910, Chánh
thanh tra Walter Dew đến tìm ông Hawley và tại đây người chồng thừa
nhận đã bịa đặt câu chuyện về việc vợ qua đời, vì thấy quá xấu hổ.
Hawley giải thích thực tế vợ đã trốn sang Mỹ với một trong những người
tình của cô ấy - nghệ sĩ hoà nhạc Bruce Miller.
Nhưng cuộc viếng
thăm của vị chánh thanh tra đã khiến ông Hawley bối rối. Hôm sau, ông ta
cạo bỏ bộ ria mép đặc biệt của mình và trốn đến Brussels cùng Ethel. Cả
hai giả trang là hai cha con đi du lịch. Vào thời điểm điều tra viên
Dew trở lại căn hộ của họ, cặp đôi đã lên tàu tại Antwerp và bắt đầu đi
Canada.
Cảnh sát ngạc nhiên khi ông Hawley và Ethel mất tích và
quyết định lục soát căn hộ. Trong hầm, cảnh sát nhận thấy một số viên
gạch rời dưới nền nhà, quyết định tìm kiếm kỹ lưỡng hơn. Bên dưới những
viên gạch đó, họ tìm thấy một phần thi thể của phụ nữ.
Cảnh sát ngay lập tức phát lệnh truy nã, yêu cầu cung cấp thông tin về ông Hawley và bà Ethel.
Trên
tàu Montrose, thuyền trưởng đã nghi ngờ về hai hành khách "cha con"
liên tục nắm tay và có vẻ âu yếm thái quá. Thuyền trưởng sáu đó phát
hiện họ là những nhân vật đang bị truy nã nên đánh điện báo cho trụ sở
Sở Cảnh sát Thủ đô.
Dew cùng nhóm của anh ta lên một con tàu và đi
với tốc độ nhanh hơn để đến Quebec của Canada và chặn cặp đôi "cha con"
khi họ xuống ở bến cảng Montreal. Hôm 31/7/1910, ông Hawley và Ethel bị
bắt và ba tuần sau bị áp giải về Anh.
Ông
Hawley phải đối mặt với phiên tòa của mình trước tiên và sau đó đến
Ethel. Ngày 18/10/1910, phiên xét xử Hawley mở tại Old Bailey, quá trình
tố tụng kéo dài đến năm ngày.
Cách biện hộ của Hawley rất đơn
giản. Thi thể được tìm thấy trong hầm nhà ông ta không phải của bà Cora.
Một người phụ nữ tội nghiệp nào đó không rõ danh tính và đã được đặt ở
đó trước khi vợ chồng ông ta chuyển đến sống. Do đó, điều cốt yếu để cơ
quan công tố buộc tội Hawley là phải chứng minh thi thể đó là bà Cora.
Một
mảng thịt được tìm thấy trong hầm có vết sẹo và hồ sơ y tế cho thấy bà
Cora có một vết sẹo như vậy ở bụng dưới. Bằng chứng rõ ràng hơn là một
mảnh áo ngủ được tìm thấy chung với thi thể người phụ nữ và có tên nhà
sản xuất là Jones Brothers.
Phía nhà sản xuất xác nhận loại áo
khoác và hoa văn đặc biệt này được sản xuất vào cuối năm 1908, chứng tỏ
rằng thi thể phải được đặt ở đó sau thời gian này. Các xét nghiệm cho
thấy phần thịt có dấu vết của chất độc hyoscine - thứ bác sĩ Hawley được
biết là đã mua ngày 17/1/1910.
Hawley liên tục kêu oan trước cáo buộc ông đã thủ tiêu vợ để có thể sống chung với tình nhân.
Theo
cáo buộc của công tố viên, ông Hawley đã mua chất độc từ một nhà bào
chế thuốc chỉ hai tuần trước khi vụ án mạng xảy ra. Người chồng nói bịa
ra câu chuyện vợ đi Mỹ. Ông ta đưa tình nhân về nhà sống chung, thậm chí
còn cho đeo trang sức của vợ. Kết luận pháp y chỉ ra, thi thể đã được
mổ xẻ chuyên nghiệp, chứng minh người thực hiện phải am hiểu về y học.
Ông Hawley bị kết tội chỉ sau nửa giờ cân nhắc của bồi thẩm đoàn.
Trong
khi đó, nữ thư ký Ethel không bị kết tội. Một đám đông lớn bên ngoài
toà án được cho là đã la ó và phẫn nộ khi bác sĩ Hawley bị áp giải khỏi
tòa án trong một chiếc xe tải của nhà tù. Vụ án đã trở thành một trong
những vụ rúng động nhất nước Anh vào thế kỷ 20.
Nam bác sĩ 48 tuổi
bị treo cổ tại Pentonville, phía bắc London vào ngày 23/11/1910, được
chôn trong nghĩa địa nhà tù. Tình nhân của ông ta, cô Ethel, đã được xóa
bỏ mọi cáo buộc liên quan vụ giết người. Cô đổi tên, lấy chồng và có
hai con.
Hoàng Phong (The History Press, Mirror, The Guardian)
************
Máy phát hiện nói dối tố cáo kẻ giết nhân tình
MỹSĩ
quan cảnh sát Patrick Bradford, 30 tuổi, dựng lên nhiều chứng cứ ngoại
phạm nhưng máy phát hiện nói dối cho chỉ số bất thường trong nhịp tim,
huyết áp của anh ta.
Sở
cứu hỏa thành phố Evansville, bang Indiana, nhận tin báo cháy căn nhà
của cô Tamara Lohr, 24 tuổi, lúc 6h37 ngày 2/8/1992. Cuộc gọi được thực
hiện bởi sĩ quan cảnh sát Patrick Bradford - người cho rằng mình đã dừng
trước ngôi nhà sau khi tan ca đêm và nhìn thấy khói bốc lên.
Sau
8 phút, ngọn lửa dữ dội được cứu hoả dập tắt nhưng nữ chủ nhà đã tử
vong trên giường ngủ. Tuy nhiên, kết quả khám nghiệm tử thi cho thấy nạn
nhân bị đâm 21 nhát và không có khói trong phổi. Cô đã bị giết trước
khi lửa bùng lên.
Tại
hiện trường, tấm đệm bị tẩm xăng đốt, bên cạnh là vỏ lon xăng. Cầu dao
điện phòng ngủ được ngắt và đường dây điện thoại bị cắt. Thiết bị báo
khói không còn pin để hoạt động.Trên sàn nhà, tấm che lối lên gác xép
(áp mái) nằm chỏng chơ. Cảnh sát nhận định việc mở toang lối lên gác
nhằm để ngọn lửa dễ "chui" lên mái gỗ, gây ra đám cháy lớn hơn.
Trong
bếp, cửa sổ mở và màn lưới chống muỗi bị cắt thủng. Thoạt nhìn giống
như một vụ đột nhập. Nhưng xem kỹ cảnh sát thấy nó bị cắt từ bên trong.
Như vậy, ai đó đã dàn dựng hòng đánh lạc hướng điều tra.
Patrick
khai nạn nhân Tamara là nhân tình 4 năm qua, dù anh ta đã có vợ con.
Lần cuối hai người gặp nhau vào tối hôm trước, trước khi anh ta đi trực
đêm. Kết thúc ca làm việc lúc 6h30 sáng, Patrick ghé qua nhà Tamara thì
phát hiện hoả hoạn.
Patrick nói đã lao vào ngôi nhà
đang cháy và khuỵu xuống, bò đến cửa phòng ngủ, nơi thấy chiếc giường
có Tamara chìm trong lửa. Vì anh ta là người cuối cùng ở gần thi thể nên
theo quy định, đồng phục được thu giữ để kiểm tra.
Tại
phòng thí nghiệm, chuyên gia so sánh các sợi bám trên đồng phục của
Patrick với các sợi lấy từ nhà nạn nhân. Kết quả bộ quần áo không dính
một sợi nào từ hiện trường. "Điều này rất lạ vì Patrick nói đã bò vào
nhà, ngang qua các tấm thảm mà lại không dính tơ thảm hay muội than
nào", chuyên gia pháp y nói.
Có giả thuyết rằng, vợ
Patrick biết chồng không chung thủy nên đã ra tay sát hại tình địch,
sau đó phóng hỏa. Các nhà điều tra nhận định Patrick và vợ có thể giấu
nhiều thông tin.
Máy phát hiện nói dối được trưng
cầu để kiểm tra hai người. Nó đo những thay đổi bất thường trong hô hấp,
nhịp tim và huyết áp, thường xảy ra khi một người không nói sự thật.
Người vợ vượt qua bài kiểm tra, còn Patrick "có vấn đề".
Một
hàng xóm của Tamara kể đã chạm mặt Patrick sáng 2/8 và anh ta "trông
mất tập trung". Người này xác nhận không nhìn thấy khói. Các nhân chứng
khác cho biết sáng hôm đó họ lái xe qua ngôi nhà đã thấy xe của Patrick
và cũng không thấy khói.
Ba phút 40 giây sau cuộc
gọi của Patrick, xe chữa cháy đến nơi nhưng đám cháy đã trùm kín phòng
ngủ. Lửa dữ dội và khói cuồn cuộn vì tấm đệm được tẩm xăng đốt. Nó không
thể cháy đã lâu trước khi Patrick đến, chuyên gia cháy nổ phân tích.
Để
chứng minh giả thuyết Patrick đốt nhà, một điều tra viên dựng lại các
mốc thời gian. Ông nhận thấy Patrick sẽ phải lái xe ngang qua chi nhánh
ngân hàng trên đường đến nhà Tamara. Trích xuất camera ngân hàng cho
thấy xe của Patrick đang lái về hướng nhà nhân tình lúc 6h34.
65
giây sau Patrick gọi cho sở cứu hỏa. Anh ta chỉ mất 18 giây để đi từ
ngân hàng đến nhà nạn nhân. Như vậy còn dư 47 giây. Điều tra viên tiến
hành thực nghiệm trong 47 giây một người kịp chạy vào nhà, phóng hỏa.
Nhưng Patrick không thể đủ thời gian để giết Tamara.
Bài
kiểm tra nói dối lần hai được tiến hành và Patrick bị hỏi về nghi vấn
này. Anh ta phủ nhận nhưng máy phát hiện nói dối cho kết quả ngược lại.
Điều
tra viên lý giải ngọn lửa xuất hiện vào buổi sáng không có nghĩa đó là
lúc vụ giết người xảy ra. Thi thể nạn nhân bị cháy nên không thể xác
định thời gian tử vong. Nhưng Tamara đã nói chuyện với bố qua điện thoại
lúc 22h30 đêm trước. Vì vậy, theo cảnh sát, cô đã bị sát hại trong
khoảng thời gian từ đó đến 6h30 sáng hôm sau.
Các
điều tra viên xem xét thời gian trực của Patrick và tìm thấy nghi vấn.
Từ 22h56, anh ta gọi tổng đài nói đi đổ xăng và im lặng từ 23h05. Đến
23h27, anh ta báo cáo đang kiểm tra hành chính một người trên phố. Sau
đó, không có gì cho đến 0h11 sáng.
Cảnh sát thẩm
vấn tiếp những người hàng xóm. Một phụ nữ khai lái xe qua nhà nạn nhân
lúc 23h đêm và nhìn thấy xe Patrick đỗ trước cửa.
Nhận thấy đã đủ căn cứ, nhà chức trách bắt giam Patrick Bradford, tháng 9/1992.
10
tháng sau khi Tamara bị giết, tòa xét xử Patrick Bradford. Bị cáo nói
không có động cơ. Hai phụ nữ quen biết với Patrick làm chứng nhìn thấy
anh ta lái xe cách xa nhà cô Tamara.
"Nạn nhân bị
đâm 21 nhát. Rất khó xảy ra nếu không để lại dấu vết gì, ở cả hiện
trường và trên người hung thủ", một ý kiến bào chữa nêu.
Cơ
quan điều tra thừa nhận không thu được bằng chứng vật chất: không ADN,
không hung khí, không máu. Tuy nhiên, công tố viên cáo buộc Patrick đã
giết nhân tình từ đêm hôm trước và phi tang mọi thứ. Nhân chứng đã gặp
Patrick tại hiện trường và nhật ký thời gian cho thấy anh ta đã ra tay.
Theo
công tố, Bradford đã giết nhân tình và dàn dựng hiện trường vụ án trong
khung giờ 23h05-0h11. Anh ta gọi về tổng đài lúc 23h27 để thiết lập
chứng cứ ngoại phạm, vì người có tên bị kiểm tra xác nhận đêm đó không
gặp cảnh sát nào.
Trước tòa, chuyên gia cháy nổ
phân tích đám cháy xảy ra trong khoảng thời gian ngắn và ngọn lửa dữ
dội, nhiệt lượng cao 1.000 độ C. Chứng tỏ nó chỉ vừa được đốt lên, ngay
sát cuộc gọi của Patrick, không thể cháy đã lâu và vô tình được anh ta
phát hiện như lời khai.
Bên công tố còn phóng to ảnh nhà nạn nhân và yêu cầu bị cáo đánh dấu vào vị trí khói bay lên, nhưng Patrick không làm được.
Về
động cơ gây án, công tố cho rằng Patrick và Tamara gặp trục trặc trong
tình cảm. Một tháng trước, cô gái gửi email dọa sẽ mách vợ Patrick về
việc anh ta ngoại tình. Đêm 1/8, hai người cãi nhau và mọi việc kết thúc
bằng án mạng. Patrick quay lại nhà nạn nhân sáng hôm sau để tạt xăng
phóng hoả nguỵ tạo hiện trường.
Ngày 18/6/1993, sau 18 giờ họp cân nhắc, bồi thẩm đoàn quyết định Patrick phạm tội giết người và đốt phá. Toà tuyên phạt cựu sĩ quan cảnh sát 80 năm tù.
Việt Anh(theo CBS, Courierpress, The New Detectives)
Suu cao,thue nang,nhu yeu pham tang gia.Kinh te eo seo...Vay ma dang Lua van lay tien cua dan tro giup linh tinh.Mo cua bien gioi.Ung ho toi ac truc tiep khi sua luat cho phep trom cuop o muc do <1.000 dollars thi vo toi....Neu vao thoi diem Trump,bon Lua da ho hoan nhu the nao ??? Nhung nguoi bau ban vi chut tu loi ,nghi gi ve dat nuoc ??? Phai chang day khong phai la dat nuoc minh ??? bat qua,lai tro ve que huong cu...Neu vay,ban la thang cho chet ! mien ban !
Chung nao moi vet nho cua ho nha Dan da duoc tay xoa trang boc,thi Uk moi co hy vong...ngung chien.Cung vay,ngay nao ma cac cong ty ,co goc gac tu cac dang bac nu luu-anh hao cua khoi tu do va ong chief police va dang Lua thi moi giai xong phuong trinh tau cong !
Nhan dinh cua saigonpots ma bac Tran van Giang ghi lai.Doc xong nghe cay dang nao long.Du su that no ranh ranh.Nhung tuoi gia cung co mot hy vong cho du la mong manh va mo ao. hy vong con hon la that vong ?
Nhan dinh cua saigonpots ma bac Tran van Giang ghi lai.Doc xong nghe cay dang nao long.Du su that no ranh ranh.Nhung tuoi gia cung co mot hy vong cho du la mong manh va mo ao. hy vong con hon la that vong ?
Ngắm lại hình xưa chịu mấy ông
Những Linh, Tùng, Duẫn với Mười, Đồng
Mặt mày ai lại đi hồ hởi
Phấn khởi khi Tàu cướp Biển Đông
Phải chăng “quý” mặt đã thành mông
Con mắt nay đà có nhưng không
Nên mới chổng khu vào hải đảo
Gia tài gấm vóc của tổ tông?
Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .
Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .
Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .