Trang Lá Cải Ngày 22 Tháng 5 Năm 2021 ( Muốn xem tin tức đầy đủ, mời vào web Mẹ COM )
Vụ nổ chấn động Ấn Độ: “Mưa“ vàng và kết cục thương tâm của 1.300 người Áp lực cực lớn từ các vụ nổ khiến một tàu 4.000 tấn bị hất văng lên bờ. Tất cả người ở gần vụ nổ đều thiệt mạng
*****************
California sẽ mở cửa hoàn toàn ngày 15 tháng 6
Khán
giả được xem các diễn viên của đoàn kịch Long Beach Opera tập dượt vỡ
nhạc kịch “Enfants Terribles” của nhạc sĩ Philip Glass tại bãi đậu xe
của rạp chiếu ngoài trời ở Long Beach, California theo quy định tuân thủ
Covid-19 ngày 19 tháng 5, 2021. (Valerie Macon/ AFP via Getty Images)
SACRAMENTO
– Viên chức California cho biết tiểu bang đang trong quá trình tiến tới
việc mở cửa hoàn toàn vào ngày 15 tháng 6, chấm dứt các lệnh hạn chế
liên quan đến Covid-19.
Tuy nhiên, sự thay
đổi trên toàn tiểu bang không có nghĩa là các chính quyền địa phương
không được ban hành các lệnh hạn chế nghiêm khắc, dựa theo tình hình tại
khu vực của họ.
Theo bà Dee Dee Myers, cố
vấn cao cấp của Thống Đốc Gavin Newsom, vào ngày 15 tháng 6, các lệnh
hạn chế bắt buộc của tiểu bang, như giới hạn số người trong một cơ sở,
hay yêu cầu giữ khoảng cách xã hội, dự kiến sẽ được dỡ bỏ.
Dưới đây là các thay đổi sau ngày 15 tháng 6, theo viên chức tiểu bang:
- California không còn hạn chế số người trong một cơ sở.
- Không yêu cầu giữ khoảng cách xã hội.
-
Tiểu bang sẽ áp dụng hướng dẫn của Trung Tâm Phòng Ngừa Dịch Bệnh (CDC)
về việc đeo khẩu trang, vốn cho phép người đã chích ngừa đầy đủ không
cần đeo khẩu trang trong hầu hết các trường hợp.
-
Tiểu bang cũng áp dụng hướng dẫn của CDC về việc du lịch, bao gồm hạn
chế nhập cảnh đối với người đến từ các nước đang có các đợt bùng phát
dịch bệnh nghiêm trọng. Tuy nhiên, người di chuyển trong nội địa Hoa Kỳ
sẽ không cần phải cách ly.
- Tại các sự
kiện ngoài trời với hơn 10,000 người tham dự, tiểu bang đề nghị ban quản
lý sự kiện nên yêu cầu người tham gia xác nhận đã chích ngừa, hoặc có
xét nghiệm âm tính với Covid. Người chưa chích ngừa, và cũng không có
kết quả xét nghiệm, có thể tham gia sự kiện này nếu đeo khẩu trang.
-
Đối với các sự kiện trong nhà với hơn 5,000 khách, tiểu bang yêu cầu
người tham dự phải có giấy chích ngừa, hoặc xét nghiệm âm tính với
Covid.
Để chứng minh là đã chích ngừa,
người dân có thể sử dụng thẻ của CDC được phát khi họ chích ngừa, bản
copy thẻ này, hoặc hình chụp thẻ trong điện thoại, hoặc giấy chích ngừa
từ một cơ quan y tế.
Tình hình dịch bệnh
tại California đã tốt lên trong những tháng gần đây. Tỷ lệ người nhập
viện đã giảm đáng kể, và 2 phần 3 người trưởng thành tại tiểu bang đã
được chích ít nhất một liều vaccine Covid-19.
**************
Bị Nguyễn Phương Hằng chê không có 1000 tỷ, Vy Oanh thực sự giàu cỡ nào?
3 minutes
Vy Oanh sống trong biệt thự rộng rãi, sở hữu xế hộp và nhẫn kim cương đắt đỏ.
Những ngày qua, dư luận xôn xao khi ca sĩ Vy Oanh bất ngờ tham gia vào drama của doanh nhân Nguyễn Phương Hằng.
Cụ
thể, khi thấy vợ đại gia Dũng "lò vôi" phát ngôn dằn mặt giới nghệ sĩ,
cô đã thẳng thắn bày tỏ quan điểm cá nhân đồng thời không ngại "mỉa mai"
chuyện làm từ thiện của người phụ nữ giàu có, quyền lực khét tiếng này.
Ngay
sau đó, bà Hằng đã lên tiếng dọa sẽ "bóc" quá khứ, chuyện tình cảm của
nữ ca sĩ. Đặc biệt, bà Hằng còn không ngại chê bai: Vy Oanh là "cái
loại" không có nổi 1000 tỷ". Câu nói này ngay lập tức gây "bão" trên
cộng đồng mạng.
Không chịu im lặng, giọng ca "Đồng xanh" cũng đã
viết bức tâm thư khá dài để đáp trả lại. Ở trong showbiz Việt, Vy Oanh
không chỉ là một nghệ sĩ đa tài khi có thể hát, diễn xuất, làm MC…
Cô
còn được biết đến có một cuộc sống giàu có, nhiều người phải ao ước.
Vào khoảng năm 2012, Vy Oanh đã gây chú ý khi chi hơn 2 tỷ đồng để thực
hiện 2 MV là "Fly" và "Đồng xanh".
Ngoài chọn bối cảnh mãn nhãn
tại Phú Yên, cô cũng đầu tư kinh phí lớn để có trang phục, đạo cụ…
chuyên nghiệp nhất. Đến thời điểm có vị trí nhất định ở làng giải trí,
Vy Oanh dần lui về hậu trường để chăm lo cho hạnh phúc riêng.
Sau
nhiều năm sống kín tiếng, cô mới thoải mái công khai mối quan hệ tình
cảm với doanh nhân trong lĩnh vực hàng hải tên Lê Thiện. Khi trở thành
bà mẹ 2 con, Vy Oanh thỉnh thoảng vẫn ra mắt sản phẩm, đi diễn cho đỡ
nhớ nghề.
Nhưng phần lớn thời gian cô dành cho việc chăm sóc chồng, con và kinh doanh thêm ở lĩnh vực thời trang, spa…
Vốn
là người sống khép kín và không thích màu mè, song ở độ tuổi U40, Vy
Oanh cũng sở hữu biệt thự, xế hộp và trang phục, trang sức hàng hiệu
không thua kém ai.
Cách đây vài năm, căn biệt thự rộng hơn
1.400m2, có đầy đủ tiện nghi của gia đình nữ ca sĩ được cả giới truyền
thông và cư dân mạng chú ý. Và vào tháng 09/2018, Vy Oanh cũng từng gây
xôn xao khi đăng bán căn nhà mặt tiền ở trung tâm TP.HCM có giá trị lên
đến 40 tỷ đồng.
Về phương tiện đi lại, cô sở hữu và thường xuyên
di chuyển trên chiếc xe Mercedes S500 Blue Efficiency có trị giá hơn 7
tỷ đồng. Một lần chụp ảnh kỉ niệm cùng ông xã, Vy Oanh cũng khoe khéo
việc đeo nhẫn kim cương có giá trị lên đến cả triệu đô.
Hiện tại, giọng ca sinh năm 1985 đang mang bầu con thứ 3 và được ông xã đại gia hết lòng thương yêu, chăm sóc.
Từ khi chưa lập gia đình, Vy Oanh đã chịu chi tiền tỷ để quay MV.
Cô cũng sở hữu xế hộp, nhẫn kim cương đắt đỏ.
*****************
Bảo vệ tống tiền bằng ảnh khỏa thân của vợ đại gia Hong Kong
Một
nhân viên bảo vệ và các đồng phạm đối mặt với bản án 7 năm tù ở Hong
Kong do tống tiền ông chủ bằng cách quay clip vợ ông này khỏa thân.
Hôm
21/5, nhân viên bảo vệ Wong Hin-chung cùng hai đồng phạm là người giao
hàng Kwong Hung-kwong và Michael Tsui Man-kit đã nhận tội âm mưu tống
tiền trước tòa. Họ phải đối mặt với bản án 7 năm tù giam, theo South China Morning Post.
Wong dùng đoạn video khỏa thân của người vợ ông chủ để uy hiếp vị đại gia này và đòi khoản tiền 12,8 triệu USD.
Theo
tòa án khu vực, Wong Hin-chung cùng hai đồng phạm sở hữu một đoạn video
nhạy cảm, được trích xuất từ camera an ninh của chủ nhà. Đoạn video ghi
hình người vợ, vốn là một người nổi tiếng, đang thay đồ trong phòng
riêng.
Lối vào một tòa án tại Hong Kong. Ảnh: South China Morning Post.
Công
tố viên Angel Yuen Wai-yee cho biết nhân viên bảo vệ Wong làm việc cho
ông chủ, được xác định trước tòa là ông X, trong khoảng 2 đến 3 năm. Ông
Wong chuyên trách việc đảm bảo an ninh tại tư gia của ông X.
Trong
một lần kiểm tra camera an ninh, ông Wong tình cờ xem được đoạn video
ghi hình vợ ông X khỏa thân khi thay đồ. Wong đã ghi lại cảnh này và gửi
cho một người bạn tên Michael Tsui Man-kit, song không phát tán đoạn
video lên mạng.
Tháng 11/2019, ông Wong kể với bạn rằng mình gặp
khó khăn về tài chính. Người bạn Tsui xúi giục ông Wong dùng đoạn video
để tống tiền ông chủ cũ và ông Wong đã làm theo.
Đến tháng 1/2021,
nhân viên giao hàng Kwong Hung-kwong, một người quen của ông Wong, đã
tiếp cận ông X thông qua ứng dụng nhắn tin WhatsApp. Kwong đề nghị ông X
mua lại đoạn video với giá 12,8 triệu USD.
“Nếu
không xử trí tốt, danh tiếng của ông và các thành viên trong gia đình sẽ
bị tổn hại”, dẫn một tin nhắn của Kwong gửi cho ông X. “Hãy đưa ra một
mức giá tốt và tin tưởng rằng tôi sẽ giúp ông giải quyết vấn đề”.
Ông X đã báo cáo sự việc với cảnh sát và một sĩ quan, đóng giả làm trợ lý của ông X, đã liên hệ với nhóm tống tiền.
Sau
3 tháng thương lượng, sĩ quan này gặp Kwong tại bãi đỗ xe Star Ferry
vào ngày 1/4 để giao tiền. Kwong bị bắt ngay tại điểm hẹn và cảnh sát
tiếp tục tìm ra hai đồng phạm cũng trong ngày này.
Thẩm phán khu vực Edmond Lee Chun-man sẽ tuyên án các bị cáo vào ngày 29/6.
***********
Khi phái đẹp vén váy khoe vòng 3 trên “sân chơi nhà giàu“, có trường hợp đi vào huyền thoại
Trào lưu "vén váy khoe 3 trên sân tennis" được sáng tạo với nhiều phiên bản khác nhau nhưng sức hot chưa bao giờ thuyên giảm.
Khi
nhu cầu giữ dáng, làm đẹp của phái đẹp ngày càng cao thì các bộ môn tập
luyện cũng ngày càng trở nên đa dạng, phong phú. Bên cạnh gym, yoga,
đạp xe là những bộ môn phổ biến, phù hợp với mọi lứa tuổi thì tennis,
cầu lông cũng được nhiều người yêu thích không kém. Chẳng những giúp các
cô gái có thể rèn kĩ năng phản xạ, kĩ thuật quan sát chuẩn xác mà còn
giúp tiêu thụ một lượng lớn calo chỉ sau 2 - 3 tiếng. Không chỉ thế,
"sân chơi nhà giàu" còn là nơi "sống ảo" được các cô gái tận dụng tối
đa, để cho ra đời những bức hình gợi cảm hút like trên mạng xã hội.
Lấy
cảm hứng từ bức ảnh "cô gái quần vợt" khoe vòng 3 của Fiona Butler,
trào lưu vén váy trên sân tennis, cầu lông bắt đầu nở rộ. Mới đây, một
người đẹp Hàn Quốc có biệt danh là Irene gây bão trên Instagram với
concept tương tự, gây nhiều tranh cãi.
Cụ thể, diện áo chiếc áo
pull trắng kết hợp chân váy xòe xếp ly siêu ngắn, Irene hồn nhiên ngồi
chỉnh váy giữa sân cầu lông. Thậm chí, cô còn không ngại kéo cao hết
mức, khoe vòng 3 "lộ thiên' giữa chốn đông người. Bên cạnh đó, chiếc áo
thun quá mỏng vô tình tố cáo lớp nội y lấp ló.
Trào lưu vén váy, khoe vòng 3 hớ hênh trên sân chơi cầu lông, tennis được nhiều cô gái trẻ yêu thích.
Diện áo chiếc áo pull trắng kết hợp chân váy xòe xếp ly siêu ngắn, Irene hồn nhiên ngồi chỉnh váy giữa sân cầu lông.
Thậm
chí, cô còn không ngại kéo cao hết mức, khoe vòng 3 "lộ thiên' giữa
chốn đông người. Bên cạnh đó, chiếc áo thun quá mỏng vô tình tố cáo lớp
nội y lấp ló.
Bức ảnh "Cô gái quần vợt" được bán cả triệu bản trên thế giới
Được
biết, tác giả của bức ảnh gốc là Martin Elliott và người mẫu trong bức
ảnh là bạn gái của ông Fiona Butler. Năm 1976, cô vẫn đang là sinh viên
của trường đại học Birmingham, vừa mới 18 tuổi. Thời điểm đó, tennis vẫn
là một bộ môn chỉ dành cho giới nhà giàu nên để không phải ai cũng có
đủ chi phí để mua dụng và trang phục đủ chất lượng để chơi tennis. Chính
vì thế, Martin đã phải đi mượn đồ nghề bao gồm cây vợt tennis, quần áo
thi đấu đạt tiêu chuẩn để đảm bảo tính chân thực nhất cho bức ảnh. Ngay
sau đó, bức ảnh được lan truyền với tốc độ chóng mặt và đem về cho
Martin một nguồn thu khổng lồ với hàng triệu bản được bán trên khắp thế
giới.
Bức ảnh "Cô gái quần vợt" trở thành một trong những tác phẩm huyền thoại, được bán hàng triệu bản trên thế giới.
Cho
đến ngày nay, bức ảnh "Cô gái quần vợt" vẫn có sức hút mạnh mẽ. Chính
bức ảnh này đã truyền cảm hứng cho phái đẹp và không ít người, dù chẳng
biết chơi tennis cũng xách vợt, xỏ giày ra sân để chụp những bức ảnh để
đời. Thậm chí, kể cả những tay vợt nghiệp dư cũng bắt chước động tác vén
váy, khoe khoảnh khắc hớ hênh trên sân thể thao "nhà giàu".
Chính
vì thế, không riêng gì Irene, có rất nhiều cô gái từng đu trend "khoe
vòng 3" trên sân quần vợt, cầu lông với những phiên bản được sáng tạo
theo nhiều cách khác nhau nhưng không hề nhận được sự khen ngợi như bức
ảnh gốc, mà còn bị chê lố lăng vì sa đà vào lối khoe dáng phản cảm, làm
mất đi tính thượng lưu vốn có của bộ môn thể thao quý tộc.
Imogen
Thomas bắt chước dáng đứng huyền thoại của "cô gái quần vợt" nhưng
không nhận được lời khen của cư dân mạng vì bố cục ảnh chưa được mượt
mà.
Năm 2011, cặp chị em sinh đôi Bryony Frost và Katherine Frost thực hiện lại động tác trên khi chụp hình quảng cáo cho Betfair.
Một tay vợt người Úc Pat Cash thực hiện động tác vén váy, khoe vòng 3 với khoảnh khắc vô cùng hài hước.
Trào lưu "khoe 3 trên sân tennis" được sáng tạo với nhiều phiên bản khác nhau nhưng sức hot chưa bao giờ thuyên giảm.
Zzyuri chuộng mốt váy bodycon tôn dáng nhưng hiếm khi nhận được lời khen vì mắc lỗi khoe nội y hồn nhiên.
***************
Tỷ phú Nga: ‘Tôi thà đốt số tiền này còn hơn đưa cho bà ấy'
Tỷ
phú Nga và vợ ly hôn nhưng quyết không nhường nhau chiếc du thuyền hơn
350 triệu USD. Ông này khẳng định thà đốt tiền chứ không để tài sản rơi
vào tay vợ cũ.
Tâm điểm của vụ ly hôn bạc tỷ được phân xử tại thủ
đô London, Anh, là chiếc du thuyền Luna sang trọng đang neo đậu ở thành
phố Dubai.
Du thuyền Luna, có chiều dài 115 m và cao 9 tầng, là
tài sản đơn lẻ có giá trị cao nhất tại Anh. Du thuyền nằm dưới sự quản
lý của nhiều công ty, có liên hệ đến ông trùm dầu khí Farkhad Akhmedov,
theo Bloomberg.
Song Luna cũng được coi là mục tiêu lớn
của bà Tatiana Akhmedova, người vợ cũ của ông Farkhad Akhmedov. Nếu được
sở hữu chiếc du thuyền trị giá 353 triệu USD, bà Tatiana sẽ giành lợi thế lớn trong vụ kiện ly hôn.
Du thuyền Luna có chiều dài 115 m và cao 9 tầng. Ảnh: Bloomberg.
Song
bà Tatiana Akhmedova phải thừa nhận rằng việc giành quyền sở hữu Luna
không hề dễ dàng. Bà và chồng cũ từng nhiều lần đàm phán về vấn đề này
nhưng vẫn không tìm được tiếng nói chung.
Bà đã thực hiện nhiều nỗ
lực pháp lý, trải dài từ Dubai, London, đến quần đảo Marshall. Song ông
Farkhad cũng chứng tỏ khả năng của mình khi liên tục di chuyển khối tài
sản khắp địa cầu, đồng thời nỗ lực bác bỏ phán quyết của tòa.
Ông
Farkhad tuyên bố sẽ làm mọi thứ để ngăn vợ cũ sở hữu tài sản của mình.
Vụ ly hôn bạc tỷ hé lộ nhiều cách thức mà giới siêu giàu sử dụng để bảo
vệ tài sản.
Tranh chấp dai dẳng
Tatiana
và Farkhad gặp nhau vào năm 1989, kết hôn 4 năm sau đó và chuyển đến
London, Anh. Tại đây, bà Tatiana chỉ sống với hai người con chung. Cuộc
hôn nhân của ông bà Akhmedov chính thức kết thúc vào cuối năm 2014.
Hai
năm sau, một thẩm phán ở London tuyên bố bà Tatiana được sở hữu 41% giá
trị tài sản của ông Farkhad. Ông Farkhad miêu tả phán quyết này là bất
hợp pháp và chuyển đến Nga sinh sống.
“Tôi thà đốt số tiền này còn hơn đưa cho bà ấy”, dẫn một tin nhắn của ông Farkhad gửi cho con trai Temur hồi tháng 3/2016.
Ông
Farkhad từng thu về khoản tiền lớn nhờ việc bán lại cổ phần trong một
công ty sản xuất khí đốt. Dù vậy, vị tỷ phú từ chối thực hiện bất kỳ
khoản thanh toán ly hôn nào, buộc vợ cũ Tatiana theo đuổi các nỗ lực
pháp lý ở ít nhất 9 địa điểm khác nhau.
Sau phán quyết đầu tiên
của tòa án London, ông Farkhad khẳng định vợ cũ có mục đích xấu, cáo
buộc bà Tatiana mượn danh quỹ Burford Capital Ltd. để kiện tụng. Ông nói
tổ chức này “phung phí tiền bạc tại khắp các tòa án trên thế giới”.
Phía Burford bác bỏ tuyên bố và từ chối bình luận thêm.
Đầu năm 2021, ông Farkhad và bà Tatiana tiếp tục thảo luận để tìm ra giải pháp chung. Ông Farkhad hứa sẽ trả 100 triệu USD cho bà Tatiana, 15 triệu USD cho quỹ Burford, dẫn các nguồn thạo tin. Song thỏa thuận này không hề diễn ra, buộc bà Tatiana tiếp tục tham chiến pháp lý.
Ông trùm dầu khí Farkhad Akhmedov. Ảnh: Bloomberg.
Đến nay, bà Tatiana đã giành được quyền sở hữu một chiếc trực thăng trị giá khoảng 8,5 triệu USD,
đồng thời đang thu về một chiếc máy bay riêng. Song bà liên tục gặp khó
khăn khi các tài sản thường xuyên đổi chủ hoặc di chuyển vượt ra ngoài
phạm vi pháp lý.
Du thuyền Luna
Trong
thời gian xét xử, phần lớn tài sản của ông Farkhad được chuyển tên cho
quỹ tín thác Liechtenstein. Khối tài sản bao gồm nhiều tác phẩm nghệ
thuật, có tổng trị giá khoảng 140 triệu USD.
Song du
thuyền Luna, đang neo đậu ở Dubai, vẫn là tâm điểm của cuộc ly hôn ồn
ào. Luna là một trong số ít những “du thuyền thám hiểm” sang trọng bậc
nhất thế giới, với vỏ thép được thiết kế để phá băng.
Theo các
luật sư của bà Tatiana, thông tin về du thuyền Luna đã bị thay đổi bốn
lần, đôi khi các thay đổi chỉ diễn ra trong một đêm. Họ cũng tìm thấy
một giao dịch chuyển tiền đáng ngờ vào năm 2018, ngay khi phía bà
Tatiana vừa nỗ lực đóng băng quỹ Liechtenstein để giành quyền kiểm soát
con thuyền.
Cụ thể, họ phát hiện tài khoản cá nhân của ông Farkhad thanh toán 65.000 USD
cho cho một công ty hàng hải tại Dubai. Theo các luật sư của bà
Tatiana, số tiền giúp con thuyền chạy trốn trên đại dương để tránh phán
quyết của tòa.
Bà Tatiana tiếp tục vật lộn với nhiều tòa án khác
trên thế giới, giúp phán quyết có lợi cho bà ở tòa án London được công
nhận. Tại Dubai, các tòa án địa phương đã bác bỏ vụ tranh chấp hôn nhân,
sau khi ông Farkhad lập luận vụ việc không phù hợp với luật Shariah.
Song
bà Tatiana đã gặp may khi du thuyền Luna treo cờ của quần đảo Marshall,
do đó bị luật pháp khu vực ràng buộc. Đầu năm 2021, một tòa án ở quần
đảo Marshall đã tuyên bố bà Tatiana là chủ sở hữu mới của chiếc du
thuyền.
Tòa án này chỉ trích các hành động của tỷ phú Farkhad và
quỹ tín thác Liechtenstein là hành động “cản trở, trì hoãn và tránh thực
hiện các phán quyết về tiền bạc”.
Người phát ngôn của ông Farkhad
đã bác bỏ phán quyết và cho rằng: "Không có cơ sở pháp lý nào đủ tin
cậy để tuyên bố việc thay đổi chủ sở hữu”.
Tiếp tục chiến đấu
Cuộc
chiến ly hôn dai dẳng khiến du thuyền Luna, đang mắc kẹt ở Dubai, bị
sụt giảm giá trị. Một nhà môi giới nhận định Luna hiện chỉ có giá khoảng
110 triệu USD.
Ông James Power, luật sư người Mỹ của
bà Tatiana, đã biện hộ trong phiên tòa tại quần đảo Marshall. Ông Power
tuyên bố: “Chúng tôi là chủ sở hữu và Dubai sẽ phải công nhận điều này.
Họ buộc phải linh động”.
Bà Tatiana Akhmedova cùng các luật sư rời khỏi một phiên tòa. Ảnh: Bloomberg.
Ông
Power là một trong nhiều luật sư được quỹ Burford Capital tài trợ cho
bà Tatiana. Tiền công của quỹ này sẽ được tính bằng 30% giá trị tài sản
thu hồi được, dẫn hồ sơ tòa án. Tính đến năm 2020, quỹ Buford đã chi 25,5 triệu USD để tranh đấu cho vụ kiện ly hôn.
Khoản
tài trợ của quỹ Burford còn giúp bà Tatiana kiện người con trai Temur
trước tòa án London, nhằm giành quyền sở hữu nhiều tài sản, bao gồm cả
một căn hộ sang trọng nhìn ra công viên Hyde Park.
Thẩm phán từng yêu cầu người con trai Temur phải chi trả 100 triệu USD
cho mẹ vì đã ngăn chặn bà Tatiana tiếp cận khoản tiền ly hôn. Sau đó,
một phát ngôn viên cho biết Temur “không đồng ý với phán quyết, song coi
đây là cái giá để dàn xếp cuộc ly hôn giữa cha mẹ”.
Đến nay, tài
sản lớn nhất, du thuyền Luna, vẫn nằm trong tay ông Farkhad. Dù vậy, các
luật sư của bà Tatiana không đánh mất hy vọng . Ông Power nói: “Những
người có tiền luôn có thể trì hoãn mọi thứ nhưng cuối cùng thì sự việc
vẫn xảy ra thôi”.
*************
Vụ nổ chấn động Ấn Độ: “Mưa“ vàng và kết cục thương tâm của 1.300 người
Áp lực cực lớn từ các vụ nổ khiến một tàu 4.000 tấn bị hất văng lên bờ. Tất cả người ở gần vụ nổ đều thiệt mạng.
Video hiếm về vụ nổ chấn động ở Bombay, Ấn Độ, năm 1944. Nguồn: Historic Films
Đại
dịch Covid-19 đang rất tàn khốc ở Ấn Độ với làn sóng lây lan thứ 2 được
ví như "sóng thần Covid-19". Số ca nhiễm và tử vong vì dịch bệnh tăng
đến mức đáng sợ. Điều này gợi nhắc rằng, quốc gia Nam Á này cũng từng
trải qua một số sự kiện bi thảm khác, có số người thương vong lớn. Loạt
bài này sẽ điểm lại một số sự kiện như vậy ở Ấn Độ, từng gây chấn động
thế giới.
Vào một buổi chiều, thành phố Bombay (nay là
Mumbai) chấn động bởi 2 vụ nổ lớn xảy ra trên tàu chở hàng Fort Stikine
của Anh, đang neo đậu tại đây.
Theo History, các vụ nổ trên tàu
Stikine khiến 1.300 người thiệt mạng và khoảng 3.000 người khác bị
thương. Tàu hàng Anh chở theo rất nhiều loại hàng hóa dễ cháy nổ và có
giá trị, bao gồm 1.395 tấn chất nổ, ngư lôi, mìn, đạn pháo và các kiện
hàng bông, thùng dầu và gỗ quý.
Đặc biệt, tàu Stikine còn chở
theo 31 thùng vàng thỏi trị giá 890.000 bảng Anh (gần 30 tỷ đồng). Vì
vậy, trang Scroll đã dùng cụm từ "cơn mưa vàng chết chóc" để mô tả một
phần hậu quả của vụ nổ.
Vì vụ việc xảy ra trong thời điểm Thế
chiến II, một số người cho rằng vụ nổ kinh hoàng là do phát xít Nhật phá
hoại, nhưng thực tế, đây là một sự cố thương tâm.
Năm
1944, một vụ nổ chấn động đã xảy ra tại thành phố Bombay, Ấn Độ, khiến
hàng nghìn người thương vong. Ảnh minh họa: Rawoolarts
2 vụ nổ chấn động
Những
tháng đầu năm 1944, khi Thế chiến II diễn ra khắp châu Á, tàu chở hàng
Fort Stikine của Anh đang chở hàng tấn thuốc nổ, chiến đấu cơ, ngư lôi,
đạn pháo và vàng từ Birkenhead, Anh, tới thành phố Bombay, Ấn Độ.
Trên
đường đi, Fort Stikine còn tải thêm hàng trăm kiện bông từ thành phố
Karachi. Số bông này được để bên dưới số thuốc nổ, bất chấp nguy cơ cháy
nổ rất cao.
Theo trang National Archives, vào khoảng 12h45 ngày
14/4/1944, khi tàu chở hàng Anh đang neo đậu tại bến cảng Victoria ở
Bombay, một số người phát hiện khói bốc ra từ cánh quạt thông gió của
buồng số 2 trên tàu chở hàng Anh, nhưng cho rằng do một nhóm thủy thủ
hút thuốc nên không báo động.
Góc nhìn từ xa của một con tàu bị phá hủy trong vụ nổ. Ảnh: US Army
Lúc
13h30, một sĩ quan cảnh sát phát hiện khói nhưng cho rằng thủy thủ trên
tàu có thể kiểm soát nên không cảnh báo. Tới 13h45, Mohamed Taqi, quản
đốc một đội bốc xếp, nhìn thấy khói bốc lên ở buồng số 2, mới báo động
cho thủy thủ trên tàu và các vòi nước được hướng đến khu vực khói bốc
lên. Tiêu chuẩn an toàn ở các bến tàu khi đó là có một máy bơm với thủy
thủ đoàn túc trực khi tàu đang dỡ hàng.
Thấy người trên tàu nhốn
nháo, đội trưởng phụ trách bến tàu lệnh cho đội phó liên lạc với Đội cứu
hỏa và gửi cho họ tin nhắn số 2 - thể hiện rằng có cháy ở tàu chở chất
nổ.
Không may, đội phó lúc đó không thể gọi điện cho kiểm soát
viên nên đã phá vỡ kính của chuông báo cháy, cảnh báo lực lượng cứu hỏa
về đám cháy nhưng không truyền được thông tin có chất nổ trên tàu. Vì
vậy, chỉ 2 xe cứu hỏa được điều động tới hiện trường. Khói đen dày đặc
gây khó khăn cho thủy thủ và nhân viên cứu hỏa trong việc xác định nguồn
lửa để dập triệt để.
Tới 14h25, thiếu tá Oberst, thuộc Cục Quân
nhu của quân đội Ấn Độ, lên tàu và chỉ ra mối nguy hiểm cao độ với bến
tàu và đề nghị đánh đắm tàu, dùng nước biển để dập tắt lửa. Tuy nhiên,
thực tế mực nước lúc đó làm kế hoạch này phá sản.
Khi đó, những
người có thể đưa ra quyết định lại mâu thuẫn với nhau: người muốn cứu
tàu, người muốn đưa tàu cập bến để cứu hàng, người thì muốn tập trung
dập lửa.
15h, nỗ lực cắt một lỗ trên thân tàu để dập lửa không
thành công, làm chậm trễ thêm công tác kiểm soát đám cháy. 15 phút sau,
các kiện bông bắt đầu bốc cháy, trong khi số thuốc nổ ở phía trên chưa
được chuyển đi. Khói đen vẫn bốc lên dày đặc. 15h50, ngọn lửa lớn bốc
lên khiến nhiều nhân viên cứu hỏa phải bỏ tàu.
16h06, vụ nổ đầu
tiên xảy ra. Fort Stikine bị bẻ làm đôi. Nồi hơi của nó còn nguyên vẹn,
được tìm thấy cách hiện trường vụ nổ khoảng 800 mét. Một đợt sóng khổng
lồ được tạo ra quét qua bến tàu, phá hủy các tàu đang neo đậu tại bến
cảng. 16h33, vụ nổ thứ hai xảy ra, phá hủy một số tàu khác ở bến cảng
Victoria.
Không chỉ tàn phá bến cảng, 2 vụ nổ lớn còn làm rung
chuyển thành phố Bombay và các khu vực lân cận, gây ra một trong những
sự kiện chết chóc nhất lịch sử thành phố.
Nhà kho tại bến cảng tan tành sau vụ nổ. Ảnh: Dailyo
Thiệt hại thảm khốc
Theo
Indian Express, các vụ nổ khiến 12 tàu neo đậu gần tàu hàng Anh bị phá
hủy. Áp lực cực lớn từ các vụ nổ khiến một tàu 4.000 tấn bị hất văng lên
bờ.
Tất cả những người ở gần vụ nổ đều thiệt mạng. Con số thương
vong là hơn 4.300 người, bao gồm công nhân cảng, quân đội, lính hải
quân, thủy thủ, cảnh sát, nhân viên cứu hỏa và người dân.
Tờ
Indian Express ngày 17/4/1944 đưa tin, vụ nổ thứ 2 gây thiệt hại lớn hơn
so với vụ đầu tiên. "Sau vụ nổ đầu tiên, đám đông người đã tò mò chạy
tới nơi có các cột khói đen bốc lên nghi ngút ở bến cảng và trở thành
nạn nhân của vụ nổ thứ hai xảy ra không lâu sau đó. Những người tới xem
và phương tiện của họ bị hất văng. Khói đen dày đặc bao phủ cả một khu
vực.
"Tính bất ngờ của sự việc và sự ám ảnh mà nó gây ra thể hiện
qua việc không kẻ trộm nào dám ra nhặt số hàng hóa vương vãi gần nơi
xảy ra vụ nổ", theo bài viết trên Indian Express năm 1944.
Các đội phá dỡ đã làm việc cật lực suốt 2 ngày để dọn dẹp khu vực bị ảnh hưởng sau khi các vụ nổ phá hủy các tòa nhà.
Theo
trang Scroll, vụ nổ tại cảng ở Bombay là vụ nổ mạnh nhất tại chiến
trường phía đông cho tới khi Mỹ thả quả bom nguyên tử xuống Nhật Bản.
Thảm
kịch này sẽ còn tồn tại trong ký ức của cư dân Bombay trong nhiều thập
kỷ và ngày 14/4 hàng năm được chọn là Ngày của Đội cứu hỏa thành phố
nhằm vinh danh những người đã hy sinh trong sự cố. Từ đó tới nay, các
hoạt động nạo vét ở cảng Bombay (Mumbai) đôi khi vẫn tìm thấy vỏ đạn và
vàng thỏi. **************
Giấu tội ác trong căn hầm tối
MỹPatrick Murray biết có điều gì đó không bình thường khi nghe thấy tiếng hú liên hồi từ con chó của bà chủ nhà.
Lúc
đó là gần 4h sáng ngày 1/4/1935 ở Fort Hamilton quận Brooklyn, Murray
mệt mỏi trở về ngôi nhà hai tầng trên Đại lộ Marine, nơi anh ta sống
trên lầu cùng vợ và con sau khi hoàn thành ca tối ở trạm tàu điện ngầm.
Đột
nhiên, anh ta phát hiện con chó tên Brownie bị trói ở sân sau, nhảy
rống lên và sủa liên tục. Murray biết bà Kelly luôn đưa Brownie vào nhà
lúc 10 giờ tối, và suy nghĩ đầu tiên của anh lúc này là bà lão tốt bụng
có thể đã gục ngã trong nhà.
Murray cởi trói cho
con chó và đi theo khi nó dẫn anh ta xuống tầng hầm, cào cấu vào cánh
cửa. Murray mở cửa ra thì Brownie phóng qua anh chạy xuống cầu thang.
Tim anh đập thình thịch, anh gọi bà Kelly giữa bóng tối bao trùm, nhưng
không có phản hồi ngoại trừ tiếng động phát ra từ chú chó Brownie.
Murray
tìm chiếc đèn pin và bước từ từ xuống cầu thang, phát hiện bà Nora
Kelly, 60 tuổi, đang bị treo trên thanh xà bằng sợi dây điện thoại cỡ
lớn.
Bà
Kelly là goá bụa từ lâu nuôi năm đứa con với thu nhập eo hẹp từ việc
giặt quần áo cho những người lính ở Pháo đài Hamilton gần đó. Sau khi
các con chuyển ra ngoài sống, bà cho gia đình Murray thuê căn lầu phía
trên với giá 30 USD một tháng.
Từ khi con gái qua
đời, bà đã nhận nuôi hai cháu gái sinh đôi cùng với chị gái của chúng
suốt hơn 10 năm qua. Vài tháng trước, các cháu bà chuyển đến sống ở căn
hộ của cha chúng tại thành phố Willimsburg.
Bà cũng nhận nuôi một cô cháu gái khác bị cha bỏ rơi và mẹ không đủ điều kiện để nuôi dưỡng cô. Đó là Florence McVey.
Murray
nói với cảnh sát rằng cô cháu gái 18 tuổi này là học sinh xuất sắc
nhưng đã bỏ học và nhận làm gia sư cho một gia đình ở Brooklyn để trang
trải chi phí cho gia đình. Florence thường dành mọi ngày chủ nhật để
thăm bà.
Cảnh sát ban đầu cũng bối rối trước vụ án
bởi hiện trường giống như tự sát. Trong bếp là những thứ còn sót lại của
bữa tối chủ nhật dành cho hai người: một bát thịt viên, một ít bánh mì,
hai cốc cà phê.
Cảnh sát đoán Florence hẳn đã đến
thăm bà như thường lệ và sau đó rời đi. Nhưng điều gì khiến người bà rời
khỏi bàn ăn và xuống tầng hầm tối tăm để treo cổ tự tử?
Các
điều tra viên được giao nhiệm vụ tìm kiếm và thẩm vấn Florence đã không
cần phải đi xa để tìm thấy. Một cảnh sát khám nghiệm trong phòng khách
đã phát hiện thi thể cô bé nằm trên sàn trước ghế sofa.
Không
có dấu hiệu vật lộn, không có vết bầm tím trên mặt hoặc cổ, không có
vết máu mà dấy lên nghi ngờ rằng cô bị đầu độc. Hai giả thuyết được đặt
ra: Florence đột ngột qua đời vì cơn đau tim hoặc co giật, bà Kelly khi
phát hiện đã quyết định tự tử và đi xuống căn hầm để treo cổ.
Cả
hai giả thuyết đều không đúng sau khi các điều tra viên công bố kết quả
điều tra chiều hôm đó. Khám nghiệm tử thi cho thấy bà Kelly không phải
tự sát. Phổi của bà đã xẹp xuống vì một cú đánh ác nghiệt vào ngực. Kẻ
thủ ác tạo hiện trường giống như tự sát. Khám nghiệm tử thi của Florence
cho thấy cô chết vì ngạt thở. Cảnh sát cho rằng đây có thể là vụ cướp
và hung thủ có thể là người cả hai nạn nhân đều biết.
Làm
việc với hàng xóm và các thành viên trong gia đình để thu thập chứng
cứ, cảnh sát nhanh chóng tập trung vào Edward Kelly, con trai của bà
Kelly.
Thất nghiệp, vô gia cư và sống với mẹ một
thời gian dài nhưng anh khẳng định anh không ở gần khu nhà vào đêm xảy
ra vụ án. Ý nghĩ một người có thể thực hiện những tội ác tày trời như
vậy với mẹ và cháu gái khiến ngay cả những cảnh sát kỳ cựu cũng phải băn
khoăn và hoài nghi. Nhưng Edward có bằng chứng ngoại phạm - anh ấy đã
dành cả buổi tối để ngủ trong tầng hầm của một tòa nhà trong khu phố -
điều này đã được chứng thực bởi một kẻ sống lang thang gần đó. Ngay sau
khi Edward bị gạch tên khỏi danh sách tình nghi, vụ án có những tình
tiết mới xuất hiện.
Một người bạn cũ của bà Kelly,
Eleanor Myers, khai với cảnh sát rằng bà đã đi bộ đến nhà bà Kelly vào
khoảng 9h tối chủ nhật, ba tiếng trước khi án mạng xảy ra.
Myers
cho biết bà đã gặp Thomas McFarland, con rể của bà Kelly và là cha của
ba cô gái chuyển đến sống với bà gần đây. McFarland có vẻ không ổn khi
anh ấy nói với bà Myers rằng mẹ vợ không có nhà và đột ngột đóng cửa
lại.
Cảnh sát nhanh chóng bắt Thomas McFarland. Anh
ta được lấy dấu vân tay, sau đó bị thẩm vấn trong bốn giờ tại đồn cảnh
sát Fort Hamilton.
Sau bốn tiếng thẩm vấn,
McFarland đã nhận tội về vụ giết người nhưng thề rằng đã uống rượu suốt
cả ngày và không thể nhớ gì nhiều. Anh ta nói"hoàn toàn không có lý do,
không có động cơ" và đổ lỗi say rượu cho tội ác tày trời của mình.
Các
công tố viên cáo buộc anh ta đã cãi nhau với bà Kelly khi bà ngăn anh
ta uống rượu khi đến thăm nhà bà. Tức tối, McFarland ra tay sát hại bà,
sau đó hoảng loạn và thủ tiêu cả cô cháu gái Florence vì là nhân chứng.
Tại
phiên tòa xét xử anh ta, các luật sư của McFarland đã đưa ra lời bào
chữa rằng anh ta là một cựu chiến binh trong Thế chiến thứ nhất và bị
chấn động tâm thần.
Nhưng ngay cả lời khai đau lòng
của đứa con gái 14 tuổi của anh ta, người nói rằng anh ta dễ bị thay
đổi tâm trạng và hay mất trí tạm thời cũng không thể giúp McFarland
thoát khỏi án tử bằng ghế điện.
McFarland đã bị thi hành án vào tháng 8/1936 sau khi nói với các phóng viên: "Tôi ước có thể sửa chữa những sai lầm đã gây ra".
Hoàng Phong (Theo NY Daily News ***************
Góc khuất sau cái chết của 'đặc tình'
ChileVài
ngày sau khi tố cáo các cảnh sát địa phương tham nhũng, đòi tiền bảo
kê, trùm ma tuý kiêm "đặc tình" Alex Cuevas bị bắn 7 phát đạn, chết
trước cửa nhà.
Alex
Cuevas, 30 tuổi, cũng là thủ lĩnh của băng đảng vận chuyển ma túy từ
Bolivia, Peru và Paraguay, có một tiền án về tội giết người. Mọi tình
tiết của vụ án mạng, dường như chỉ ra rằng đây là cuộc thanh trừng giữa
các băng nhóm. Tuy nhiên, Alex cũng là người cung cấp thông tin và đã
làm việc nhiều năm với thám tử Patricio Sánchez, thuộc Cảnh sát điều tra
(PDI) thành phố Aricia.
Patricio và Alex là đồng
môn tại trường trung học nhưng cuộc đời của họ chia hai ngã rẽ: một
người làm cảnh sát, một người buôn ma tuý. Năm 2009, khi được phân vào
PDI, Patricio"trưng dụng" bạn học cũ làm người cung cấp thông tin về
giới buôn ma tuý. Alex giúp đỡ đồng môn trong nhiều vụ án khác nhau, ít
nhất là đến năm 2013.
Patricio sau đó bị chuyển
công tác đến FDI của Valparaíso, thành phố cách đó 2.000 km về phía bắc.
Trên lý thuyết, Alex sẽ tiếp tục cộng tác cùng các thám tử kế nhiệm
Patricio, làm đầu mối cung cấp thông tin cho PDI, ít nhất là trong một
thời gian. Nhưng ngay sau khi Patricio ra đi, một loạt các vụ điều tra
đổ bể.
Nửa đêm 21/4, Alex trở về Chile từ chuyến đi
Peru dài ngày, lái xe chở vợ và con trai từ sân bay. Khi ôtô đến cổng,
một nhóm đàn ông lạ mặt chặn đầu xe, bắn liền 7 phát. Alex chỉ kịp mở
cửa xe và ngã ra vỉa hè.Tám ngày sau, cuộc điều tra của cơ quan công tố
và PDI thông báo đã có kết quả. Các sát thủ vốn "nhẵn mặt" giới cảnh sát
Chile là hai kẻ có nhiều tiền án: Abraham Alzamora Fernández (biệt danh
"Chuột Kẹp") và khi J. A. G. ("Tia Lửa"). Cả hai đều nhận tội và bị kết
án lần lượt 10 và 25 năm.
"Cuộc
điều tra được thực hiện trong thời gian nhanh kỷ lục, bao gồm cả việc
vây bắt và theo dõi điện thoại," phương tiện truyền thông thành phố
Arica đưa tin vào ngày 30/4/2015. "PDI đã bắt 5 người, bao gồm hai thủ
phạm của vụ giết người cùng 4 khẩu súng ngắn, ma túy và rất nhiều đạn
dược".
Cuộc điều tra sau đó xác định, đêm xảy ra vụ
án, Alex bị theo dõi chặt chẽ bởi các thám tử của PDI vì anh ta bị coi
là "mục tiêu điều tra". Vì lý do đó, các thám tử là những người đầu tiên
đến hiện trường, thậm chí trước cả cảnh sát.
Điều
này làm Patricio ngờ vực: Tại sao, Alex là người cung cấp thông tin phá
án cho FDI, anh ta lại nằm trong danh sách "mục tiêu điều tra" của tổ
chức này?
Sự lo lắng của anh ngày càng lớn khi
những người thân cận của Alex nói Alex đã nhận được những lời đe dọa từ
các thám tử của đơn vị chống ma túy. Nguyên nhân không gì khác: Alex đã
chán ngấy những yêu cầu liên tục và sự tống tiền của cảnh sát chống ma
tuý, vì thế quyết tâm đưa họ ra trước công lý. Trên thực tế, một vài
tuần trước khi bị bắn chết, Alex đã đệ đơn kháng cáo lên Tòa phúc thẩm
thành phố Arica chống lại những cảnh sát đó.
Patricio
quyết định tự tìm hiểu sự thật. Anh ta phỏng vấn nhiều bên liên quan,
họ hàng, hàng xóm, người quen và bạn bè của Alex, và phát hiện ra nhiều
kết luận lỏng lẻo trong cuộc điều tra của các đồng nghiệp cơ quan cũ. Ví
dụ, PDI đã giữ lại các đoạn băng của camera giám sát khu vực xảy ra án
mạng. Trong quá trình xét xử "Chuột Kẹp" và "Tia Lửa", chỉ một số đoạn
được hiển thị, là bản trích xuất của một số giây trong đó xuất hiện khá
mờ hình ảnh về thủ phạm.
Một nhân chứng chính của
vụ án, người đàn ông đã đưa con trai của Alex đến bệnh viện, đã không
được triệu tập để làm chứng tại phiên tòa. PDI chỉ ra rằng lời khai đã
được lấy trong vòng vài giờ sau sự kiện, nhưng tài liệu này không bao
giờ đến được tòa án.
Ngoài ra, làm thế nào những kẻ
sát nhân biết được ngày và giờ mà Alex và gia đình anh ta sẽ trở về từ
nước ngoài? Patricio thậm chí còn ngạc nhiên hơn khi biết hai bị cáo đã
công khai thừa nhận việc lên kế hoạch giết người, điều này rõ ràng làm
tăng nặng mức án của họ. Và những nhân chứng được cho là của vụ án, khi
tiến hành nhận dạng hung thủ trong văn phòng FDI, đã nhận dạng được cả
hai thủ phạm, nhưng lại không thể nhận ra chúng trong phòng xét xử.
Trong
số tài liệu thám tử nhận từ gia đình Alex, có một tin nhắn văn bản gửi
đến điện thoại của vợ Alex ngày 15/3/2015, tức 5 tuần trước án mạng:
"Nghe này, hãy bảo thằng thổ phỉ chồng, hay chồng cũ của mày, ngày mai
mà còn ý kiến gì về đồng nghiệp của tao thì bọn tao sẽ xử nó, thậm chí
cả mày nữa. Tao đã thấy nó và thằng luật sư của nó tại đồn cảnh sát 30
phút trước. Rõ chưa? Gia đình của bọn tao lớn lắm con ạ".
Ngày
2/2/2016, Patricio Sánchez đã đệ đơn khiếu nại nội bộ đầu tiên, vạch
trần một số điểm mâu thuẫn trong điều tra; chuyển thông tin đến Tổng cục
5, đơn vị phụ trách nội chính. Ngay sau đó, Patricio bị các thám tử từ
đơn vị chống ma túy đe dọa.
Phó Ủy viên phụ trách
các vấn đề nội bộ Marcelo Bartheld đã phỏng vấn Patricio để có hướng xử
lý thông tin anh thu thập được. Nhưng theo thám tử, ông Marcelo dường
như không nỗ lực nhiều, vì ông ta thậm chí chẳng buồn giám định số điện
thoại nhắn tin đe doạ vợ Alex.
Trong đơn khiếu nại
này, Patricio cũng chỉ ra Alex đã bị các thám tử chống tham nhũng của
FDI đòi tiền "bảo kê", không chỉ bao gồm một khoản thanh toán bằng tiền
mặt hàng tháng mà còn bao gồm cả những chiếc xe sang. Lúc đầu, Alex đồng
ý nhưng theo thời gian, anh ta trở nên chán nản với với kiểu tống tiền
này. Alex chuyển sang đe doạ những tay thám tử: "Tao sẽ tố cáo hành vi
đồi bại này".
Đơn khiếu nại của Patricio vào tháng
2/2016 đã dẫn đến cuộc điều tra của Tỉnh ủy Valparaíso. Nhưng sau khi
được phỏng vấn ngày 29/6/2016 năm đó với tư cách người khiếu nại, cảnh
sát trưởng FDI đã đình chỉ Patricio khỏi nhiệm vụ cảnh sát trong 17
tháng.
Sau
17 tháng, PDI tuyên bố đuổi anh ra khỏi tổ chức vì những hành vi sai
trái về mặt hành chính, bao gồm cả việc không thông báo cho cấp trên về
việc anh rời khỏi nhà trong thời gian quản chế. Patricio đã nộp đơn
kháng cáo và được chấp nhận. Hiện anh vẫn nằm trong đội ngũ cảnh sát
"nhưng không có gì giống như cũ được nữa rồi" anh nói.
Bất
chấp những thứ chống lại mình, thám tử Patricio chưa bao giờ từ bỏ và
trong suốt những năm qua, anh ta đã nộp ít nhất 10 đơn khiếu nại nội bộ
chống lại nhóm cảnh sát tham nhũng đứng sau vụ giết Alex.
Tuy
nhiên, không có đơn khiếu nại nào của họ được gửi đến cơ quan công tố
theo yêu cầu. Điều này trái với quy định của Bộ luật tố tụng hình sự của
Chile: "Khi nhận được đơn khiếu nại, cảnh sát sẽ thông báo ngay lập tức
bằng phương tiện thích hợp nhất đến công tố viên". Khi được hỏi lý do,
các quan chức FDI cho biết họ không có trách nhiệm xử lý thông tin đó và
"hứa sẽ tìm hiểu lý do".
Chưa có hồi kết
Sau
khi các cơ quan truyền thông vào cuộc, đưa tin về những lá đơn tố cáo
của Patricio, đầu tháng 3 năm nay, PDI gửi cho các toà soạn này một
thông cáo, nội dung:
1. Vụ sát hại Alex Cuevas
González, được thực hiện bởi Abram Alzamora Hernández và J.L.A.G. Bản án
không đề cập đến bất kỳ ai trong số bốn sĩ quan mà Thanh tra Patricio
Sánchez đã tố cáo. Việc nhân viên PDI liên quan đến sự kiện này là hoàn
toàn sai sự thật.
2. Không có tài liệu nào cho thấy Alex Cuevas González là người cung cấp thông tin cho PDI.
3.
Các khiếu nại mà Thanh tra Patricio Sánchez đã đưa ra đối với nhân viên
PDI đã được chuyển cơ quan công tố một cách hợp lệ. Kết quả, có nhiều
hành vi của cán bộ bị tố cáo được loại trừ trách nhiệm hành chính.
4. PDI không thừa nhận bằng bất kỳ giá nào các cáo buộc vô căn cứ được đưa ra chống lại FDI và nhân viên...
"Cuối
cùng, chúng tôi nhắc lại với công chúng rằng tất cả cáo buộc và hành
động vô căn cứ do Thanh tra Patricio Sánchez thực hiện đều có mục tiêu
duy nhất, là trì hoãn việc trục xuất anh ta khỏi PDI", thông cáo nêu.
Cuối
tháng 7/2018, Patricio cho rằng có một chiếc ôtô màu đen khả nghi đang
rình rập bên ngoài ngôi nhà của gia đình anh ở Arica, bên trong có một
người đáng ngờ. Rà soát biển số xe, Patricio nhận ra, đó chính là một
tay buôn ma tuý, "người cung cấp thông tin" cho những tay thám tử FDI
đang bị anh tố cáo. Khi Patricio quyết định đến gần, hắn bỏ chạy.
Vài
ngày sau, thám tử Patricio nhận được một cuộc gọi qua WhatsApp. Đầu bên
kia là Mauro Díaz Carrasco, một trong những quan chức bị anh tố cáo
tham nhũng, buôn bán ma túy và có liên quan vụ giết Alex 5 năm trước.
Mauro đã đề nghị trả 300 triệu peso (tương đương 420.000 USD) để
Patricio rút đơn khiếu nại mình và những người khác.
Patricio trả lời "Không" và cúp máy. "Quân tham nhũng giết người", anh gõ tin nhắn này gửi Mauro ngay sau đó.
Vài
ngày sau, Patricio gửi đơn tố cáo Mauro tới trụ sở chính của mình. Tuy
nhiên, gần như cùng lúc, Mauro ta đã đệ đơn kiện Patrico vì những lời đe
dọa. Song may thay, Patricio không bị truy cứu.
Nhiều
tuần sau, Patricio nhận ra rằng bên ngoài ngôi nhà của anh ta ở Arica,
nơi anh ta đang cư trú, có những chiếc xe lạ luôn đậu. Anh ta đã chụp
ảnh một trong số chúng và là tìm được chủ đăng ký. Patricio chụp lại tất
cả, gửi cho một người bạn kèm lời nhắn "Đây là bằng chứng, để phòng
chẳng may một hôm nào đấy, có chuyện gì xảy ra".
*************
Vụ ám sát 30 năm không lời giải
CanadaLão
nông Elmer Yuill trườn khỏi chăn khi vợ đang ngủ, băng qua bãi cỏ đầy
sương giá ra đồng làm việc như mỗi sáng song từ đó ông mãi mãi không
quay về.
4h30
ngày 26/10/1991, người giúp việc tìm thấy ông Yuill, 77 tuổi, nằm úp
mặt xuống nền bê tông trước cửa kho, cơ thể vẫn còn ấm. Cậu bàng hoàng,
cố lay rồi chạy vào nhà kêu cứu, không nhận ra những vết đạn găm sau gáy
ông chủ.
Hai mươi phút sau, xe cấp cứu đến. Trong
khi nhân viên y tế vẫn đang cứu chữa cho Yuill tại bệnh viện ở thị trấn
Truro, ở phòng chờ, cảnh sát chuyển tin dữ cho vợ ông. Lúc đầu, bà nghĩ
rằng đó là tai nạn, ông Yuill dính viên đạn lạc vì mùa đi săn đã bắt
đầu. Nhưng khi bác sĩ gắp ra tới 2 viên đạn, cảnh sát chắc chắn với bà:
Đây là vụ giết người.
Ông Yuill điều hành trang
trại của gia đình từ thời niên thiếu khi cha không còn nữa và chăm lo
hết lòng cho các em. "Những người không biết sẽ nghĩ Yuill là bố chúng
tôi", Georgina Lawson, em gái út nói.
Ông Yuill
điều hành trang trại theo cách không giống bất kỳ gã nông thôn nào. Xe
trên cao tốc luôn tấp để chụp ảnh khu chuồng trại gọn gàng, đẹp như
tranh của ông. Những người nông dân trong vùng thường ghé qua để xin lời
khuyên trong công việc.
Cảnh
sát đến hiện trường vụ án, kho của trang trại bị xáo trộn bởi một nhóm
hàng xóm đến để giúp làm việc nhà. Lực lượng Cảnh sát Hoàng gia Canada
(RCMP) bắt đầu cuộc tìm kiếm quy mô. Họ quấy quả đám gia súc và thậm chí
cả những đống phân của chúng và đẩy vài nghìn kiện cỏ khô từ đầu này
sang đầu kia của chuồng. Các thợ lặn lùng sục khắp ao bên trong nhà máy
gỗ bỏ hoang.
Yuill không có kẻ thù, RCMP không biết
động cơ là gì. Cảnh sát truy lùng mọi người đàn ông ở vùng nông thôn
này có bất kỳ mối liên hệ nào với Yuill, từ thợ săn, lái máy cày, gã
chăn lợn, cho đến ông hàng xóm gần như không thể đứng vững sau cuộc phẫu
thuật lưng cũng bị coi là nghi phạm. Máy phát hiện nói dối, phương pháp
cuối cùng, cũng được nhà chức trách sử dụng.
Nhưng
cuộc điều tra kéo dài hàng tuần, rồi hàng tháng. RCMP cuối cùng thừa
nhận không có bằng chứng chắc chắn để buộc tội bất kỳ ai. Tháng 7/1992,
hơn 150 người, gần như tất cả người trong làng, đã tham gia cuộc họp do
RCMP tổ chức để nghe thông báo treo tiền thưởng lên tới 7.000 đô la nếu
có thông tin về thủ phạm.
Nhưng càng về sau, những
"người lĩnh thưởng" tiềm năng giảm dần. RCMP có ít cuộc gọi hơn, và cuối
cùng các thành viên điều tra đã được chỉ định lại.
Khi các nhà điều tra bắt đầu gạch dần các cái tên khỏi danh sách những người đáng lưu tâm, họ quay lại với một người đàn ông trẻ tuổi: Duane Deveaux.
Là
võ sĩ quyền anh làm bánh mì kẹp thịt tại McDonald’s, Deveaux sống với
mẹ ở ngoại ô Truro. Anh ta không có mối liên hệ cộng đồng nào với Yuill
và do đó không nằm trong danh sách đầu tiên của cảnh sát về những thanh
niên cần thẩm vấn.
Deveaux có một bằng chứng ngoại
phạm đã dự tiệc với bạn vào đêm trước khi ông Yuill bị sát hại, uống
rượu ở Truro cho đến khi đóng cửa. Deveaux nói đã được đưa về nhà và đã
đi ngủ vào khoảng 3 giờ sáng.
Khi nhận được những
lời khuyên và mô tả của nhân chứng tại quán rượu, cảnh sát đã phải xem
xét Deveaux kỹ hơn. Vào ngày ông Yuill chết, một nhân chứng đã mô tả một
nghi phạm, mỉm cười và tự mãn trong khi chơi bi-a tại quán bar Truro,
gọi cái chết của lão nông 77 tuổi là "một vụ giết người hoàn hảo".
Nhân
chứng khác cho biết, anh ta thậm chí biết Yuill bị bắn ngay cửa nhà
kho, và nòng súng có thể đã bị thay đổi nên không thể truy tìm được,
trong khi các thông cáo của cảnh sát chưa hề đề cập điều này.
Mùa
hè năm 1992, khám xét nhà của Deveaux, các nhà điều tra tìm thấy thứ
được tin rằng có thể là vũ khí được sử dụng trong vụ sát hại Yuill: một
khẩu súng trường 22 ly được tháo rời, mất nòng. Tháng 1/1993, Petrie,
anh họ Deveaux, khai với cảnh sát vài tháng trước khi ông Yuill bị giết,
Deveaux đã cầu xin anh ta bán cho một khẩu súng đang sử dụng. Deveaux
muốn cào số sê-ri và sử dụng cho một vụ trộm song Petrie từ chối.
Năm
tháng sau, Deveaux, trong lúc say rượu, lỡ mồm kể ra cho Petrie nghe
việc lão nông bị giết như thế nào: "Có hai gã đã cướp một cửa hàng, để
tránh cảnh sát, họ đã trốn trong một nhà kho. Khi Yuilly đến vào sớm hôm
đó với cái cào 3 răng gẩy rơm, một trong 2 tên trộm đã bắn ổng, còn đứa
kia đứng nhìn".
"Anh ta nghĩ rằng vụ án sẽ không
bao giờ được giải quyết vì cảnh sát sẽ không bao giờ có thể kết nối vụ
giết người với vụ cướp khi thực sự chúng chẳng có gì liên quan đến
nhau", Petrie nói với cảnh sát.
Petrie cho biết đứa
em họ đã khoe với mình về việc biết ai là thủ phạm. "Deveaux nói là
thằng bạn nó, rồi miêu tả chi tiết về góc mà viên đạn đã đi vào ông
Yuill. Bạn đã ở đó mới có thể biết chi tiết đến vậy, theo ý kiến của
tôi", Petrie nói.
Trên thực tế, một vụ cướp có vũ
trang xảy ra vài giờ trước khi ông Yuill bị sát hại. Lúc 22h15 ngày
25/10 /1991, cách trang trại 30 phút lái xe, người quản lý cửa hàng tạp
hóa Ryan’s IGA ở Truro cầm tập tiền đi về phía xe của mình thì nghe thấy
tiếng bàn chân chạy dồn dập. Một người đàn ông với mũ đen che mặt và đi
găng tay tay va vào anh ta.
"Đưa tiền đây không
tao sẽ bắn" người quản lý nhớ lại lời của kẻ khi đó đang chĩa súng vào
hông mình. Nạn nhân lập tức bỏ tiền vào chiếc túi giống như vải thô của
hải quân và gã cầm súng quấn miệng túi lại.
Hai
tuần sau, một chiếc túi tương tự và khẩu gauge 16 đã cưa nòng được tìm
thấy cách tiệm tạm hoá khoảng một km, được cho là vũ khí được dùng để đe
doạ, trấn lột tiền của người quản lý. Điều này, cùng với lời khai của
Petrie, RCMP cảm thấy rằng cuối cùng vụ án đã đi đúng hướng và bắt đầu
một cuộc điều tra chung.
Ngày
5/3/1993, RCMP lái xe đến nhà máy nhựa ở Truro, nơi Deveaux đang làm
việc, và bắt anh ta vì cáo buộc liên quan vụ giết Elmer Yuill và vụ cướp
cửa hàng Ryan’s IGA.
Sau hơn 12 giờ bị thẩm vấn,
Deveaux cuối cùng cũng chịu thừa nhận đã cướp người quản lý cửa hàng,
nói rằng việc này được lên kế hoạch bởi một nhân viên cũ của Ryan’s IGA.
Nhưng
thú nhận này chưa thoả mãn được thẩm tra viên Todd Taylor, cảnh sát
trưởng thị trấn Truro, kiêm cựu huấn luyện viên quyền anh của Deveaux.
"Tôi sẽ nói chuyện thẳng thắn với cậu," Taylor nói bằng vẻ điềm đạm uy
lực.
"Nếu cậu có thể cung cấp thông tin xa hơn về
những gì đã làm, đến lúc nói ra rồi đấy. Ý tôi là vụ giết ông Yuill,
hiểu không? Cậu có ở trong nhà kho nhà Yuill không?", Taylor gằn giọng.
"Không,
không bao giờ," Deveaux thản nhiên đáp. Taylor chưa thôi: "Tôi nghĩ,
cậu biết về vụ giết Yuill nhiều hơn những gì cậu đang nói." Deveaux gật
gù, vẻ suy tính, trả lời: "Tôi sẽ phải nói chuyện trước với luật sư của
mình, ông biết đấy".
Taylor nói hồ sơ cáo buộc giết
người sẽ được lập và Deveaux có thể đủ điều kiện bị quy kết tội ngộ sát
ngay cả khi không phải là người bóp cò.
Thời gian
sau đó, nhiều bằng chứng xuất hiện liên kết Deveaux với vụ cướp như quần
áo được tìm thấy gần hiện trường vào đêm xảy ra vụ trấn lột. Sau khi so
sánh chiếc áo cao cổ màu trắng với một đôi ủng mùa đông của Deveaux,
các chuyên gia pháp y kết luận "chúng có thể được mặc bởi cùng một
người".
Phiên tòa xét xử Deveaux về tội Cướp tài sản đã
được lên lịch và hàng chục nhân chứng đã được triệu tập, bao gồm mẹ của
Deveaux, người cha dượng và anh họ Petrie. Song tháng 9/1993, trong các
cuộc họp trước khi xét xử, toà đột ngột quyết định, hoãn xét xử, nhưng
không rút lại cáo buộc với Deveaux.
Sau khi nghe
bằng chứng từ cảnh sát, toà án tin rằng sự tham gia của Deveaux vào vụ
giết ông Yuill nhiều hơn những gì anh ta khai nhận. Việc vội vàng xét xử
vụ cướp có thể gây hại cho cho tiến trình điều tra cái chết của lão
nông.
Sau đó, bất ngờ Deveaux đồng ý nhận tội cho
cả vụ cướp có vũ trang và tội giết người song không cung cấp lời khai
nào thêm. Các tài liệu không cho thấy lời thú tội có mâu thuẫn nhưng giả
thiết Deveaux bị bức cung là có cơ sở do không có luật sư chứng kiến.
Cảnh sát thẩm vấn Deveaux trong hai phiên liên tiếp, với lời thú nhận
diễn ra trong căn phòng không có màn hình giám sát.
Song
có vẻ cảnh sát vẫn cảm thấy không đủ cơ sở để kết tội Deveaux về tội
giết người và thay vào đó, họ chỉ buộc tội anh ta về vụ cướp. Ngay sau
đó, Deveaux thay đổi lời khai, khẳng định không liên quan cái chết của
lão nông 77 tuổi.
Phiên xét xử Deveaux về tội cướp
tài sản được ấn định diễn ra tháng 9/1996. Nhưng luật sư của Deveaux lập
luận rằng, để bảo vệ thân chủ một cách chính đáng, thông tin về vụ giết
người có thể cần được đưa ra trước tòa. Công tố viên, một lần nữa lo
ngại những chi tiết đó có thể ảnh hưởng đến cuộc điều tra. Phiên toà
dành cho tội cướp có vũ khí của Deveaux một lần nữa bị hoãn.
Deveaux sau đó trở nên cực kỳ thận trọng. Anh
ta không "thở một lời" về vụ giết người hay vụ cướp với bất kỳ ai thêm
một lần nào nữa. Thay vào đó, anh ta vùi mình vào rượu và ma tuý.
Anh
trai nói đã cố gắng nói chuyện với Deveaux trong gần ba thập kỷ về
những gì xảy ra. "Nếu nó không có chút liên quan vụ án, cuộc trò chuyện
sẽ khác đi rất nhiều. Nó có thể bảo không biết gì cả nhưng nó thậm chí
không cả mở miệng. Có thứ gì đó đang cấu xé nó từ trong", người anh nói.
Đầu
tháng 12/2019, Deveaux bất tỉnh trong một con hẻm. Sau khi được cấp
cứu, sức khoẻ ổn, Deveaux đến toà án, nói rằng muốn cho mọi người biết
điều gì đã xảy ra. Tuy nhiên, khi được hỏi từng nhìn thấy ông Yuill bao
giờ chưa, Deveaux trở lại với vẻ bất cần: "Tôi chưa bao giờ gặp người
đàn ông đó".
Trong 11 trang giấy được viết sau khi
lấy lời khai của Petrie vào năm 1993, cảnh sát giả thiết vụ án như sau:
Các nghi phạm đã lên kế hoạch cất giữ súng và cướp phá ở một địa điểm
trung lập, hẻo lánh. Đó là lý do giải thích cho vụ cướp có vũ trang ở
tạp hoá Ryan’s IGA.
Sau vụ cướp, các nghi phạm vứt
tang vật, và tăng cường bằng chứng ngoại phạm bằng cách uống rượu trong
các quán bar ở khu vực Truro, sau đó đến kho thóc trong trang trại của
Yuill để chia số tiền cướp được. Chúng nghĩ kho khóc sẽ chẳng có ai vào
lúc tờ mờ sáng.
Nhưng ông Yuill đã ở đó, không đúng
chỗ và sai thời điểm. "Nếu ông ta đi làm sớm hơn hoặc muộn hơn chừng
nửa giờ, có thể đã chẳng có gì xảy ra", điều tra viên của RCMP giả định.
Nhưng
tròn ba thập kỷ sau, hiện chưa ai phải chịu trách nhiệm về cái chết của
Yuill, bất chấp RCMP sử dụng mọi công cụ điều tra bao gồm chuyên gia
pháp y, hồ sơ tội phạm, lệnh khám xét, hàng nghìn giờ thẩm vấn vô số
người liên quan.
Năm 2017, chính quyền Nova Scotia
và RCMP thậm chí đã treo thưởng 150.000 đô la cho bất kỳ thông tin nào
liên quan kẻ tình nghi nhưng vẫn không có manh mối.
Ông
Chris Paley, điều tra viên nghỉ hưu, người đã giám sát vụ án trong bảy
năm, nói rằng: "Tội ác xảy ra mọi lúc nhưng tội ác này thật là kinh
khủng, bởi nạn nhân trong những năm cuối đời vẫn cặm cụi làm việc trong
trang trại". Đây là vụ án duy nhất, Paley không có lời giải trong suốt
sự nghiệp điều tra 30 năm. "Có vẻ như may mắn đã đứng về phía thủ phạm",
ông nói và hy vọng sớm hay muộn, bằng chứng DNA hoặc một nhân chứng sẽ
giúp phá án.
Cuộc điều tra về vụ giết người của
Yuill vẫn đang được mở, nhưng RCMP chỉ còn ấn định duy nhất một sĩ quan
phụ trách. Năm tháng trôi qua, khả năng tìm lại công lý cho Yuill và gia
đình ông ngày càng mất dần. Người em gái cuối cùng còn sống của Yuill,
hiện đã 90 tuổi vẫn chưa hết cay đắng về cái chết của người anh cả mà bà
xem như cha.
Trang trại đã không còn được sử dụng.
Gia đình Yuill không còn tụ họp vào mùa hè. Nơi duy nhất họ ghé qua giờ
đây là nơi vợ chồng ông Yuill được chôn cùng nhau. Trên bia đá của hai
người khắc hình trang trại đã gắn bó cả đời với họ, và cả nhà kho, nơi
ông Yuill bị bắn chết.
Người quản lý cũ của tạp hoá
Ryan’s IGA, hiện 78 tuổi, đã nghỉ hưu. Ông hiếm khi nghĩ về cái đêm
mình bị hai tên du côn ấn cò súng vào mông để cướp tiền. Nhưng mỗi khi
nghĩ lại, ông vẫn thấy may mắn, vì biết có thể phải đối mặt với số phận
tương tự như lão nông Yuill đêm đó.
Những người
làng Old Barn đôi khi vẫn rùng mình nhìn ra cánh đồng cỏ trước nhà, nghĩ
rằng kẻ giết Yuill có thể vẫn ở ngoài kia. Khi trời nhập nhoạng tối, họ
khóa cửa nhà. Không người nông dân nào ở Old Barn còn dám dậy sớm vắt
sữa bò một mình.
Trang Lá Cải Ngày 22 Tháng 5 Năm 2021 ( Muốn xem tin tức đầy đủ, mời vào web Mẹ COM )
Vụ nổ chấn động Ấn Độ: “Mưa“ vàng và kết cục thương tâm của 1.300 người Áp lực cực lớn từ các vụ nổ khiến một tàu 4.000 tấn bị hất văng lên bờ. Tất cả người ở gần vụ nổ đều thiệt mạng
*****************
California sẽ mở cửa hoàn toàn ngày 15 tháng 6
Khán
giả được xem các diễn viên của đoàn kịch Long Beach Opera tập dượt vỡ
nhạc kịch “Enfants Terribles” của nhạc sĩ Philip Glass tại bãi đậu xe
của rạp chiếu ngoài trời ở Long Beach, California theo quy định tuân thủ
Covid-19 ngày 19 tháng 5, 2021. (Valerie Macon/ AFP via Getty Images)
SACRAMENTO
– Viên chức California cho biết tiểu bang đang trong quá trình tiến tới
việc mở cửa hoàn toàn vào ngày 15 tháng 6, chấm dứt các lệnh hạn chế
liên quan đến Covid-19.
Tuy nhiên, sự thay
đổi trên toàn tiểu bang không có nghĩa là các chính quyền địa phương
không được ban hành các lệnh hạn chế nghiêm khắc, dựa theo tình hình tại
khu vực của họ.
Theo bà Dee Dee Myers, cố
vấn cao cấp của Thống Đốc Gavin Newsom, vào ngày 15 tháng 6, các lệnh
hạn chế bắt buộc của tiểu bang, như giới hạn số người trong một cơ sở,
hay yêu cầu giữ khoảng cách xã hội, dự kiến sẽ được dỡ bỏ.
Dưới đây là các thay đổi sau ngày 15 tháng 6, theo viên chức tiểu bang:
- California không còn hạn chế số người trong một cơ sở.
- Không yêu cầu giữ khoảng cách xã hội.
-
Tiểu bang sẽ áp dụng hướng dẫn của Trung Tâm Phòng Ngừa Dịch Bệnh (CDC)
về việc đeo khẩu trang, vốn cho phép người đã chích ngừa đầy đủ không
cần đeo khẩu trang trong hầu hết các trường hợp.
-
Tiểu bang cũng áp dụng hướng dẫn của CDC về việc du lịch, bao gồm hạn
chế nhập cảnh đối với người đến từ các nước đang có các đợt bùng phát
dịch bệnh nghiêm trọng. Tuy nhiên, người di chuyển trong nội địa Hoa Kỳ
sẽ không cần phải cách ly.
- Tại các sự
kiện ngoài trời với hơn 10,000 người tham dự, tiểu bang đề nghị ban quản
lý sự kiện nên yêu cầu người tham gia xác nhận đã chích ngừa, hoặc có
xét nghiệm âm tính với Covid. Người chưa chích ngừa, và cũng không có
kết quả xét nghiệm, có thể tham gia sự kiện này nếu đeo khẩu trang.
-
Đối với các sự kiện trong nhà với hơn 5,000 khách, tiểu bang yêu cầu
người tham dự phải có giấy chích ngừa, hoặc xét nghiệm âm tính với
Covid.
Để chứng minh là đã chích ngừa,
người dân có thể sử dụng thẻ của CDC được phát khi họ chích ngừa, bản
copy thẻ này, hoặc hình chụp thẻ trong điện thoại, hoặc giấy chích ngừa
từ một cơ quan y tế.
Tình hình dịch bệnh
tại California đã tốt lên trong những tháng gần đây. Tỷ lệ người nhập
viện đã giảm đáng kể, và 2 phần 3 người trưởng thành tại tiểu bang đã
được chích ít nhất một liều vaccine Covid-19.
**************
Bị Nguyễn Phương Hằng chê không có 1000 tỷ, Vy Oanh thực sự giàu cỡ nào?
3 minutes
Vy Oanh sống trong biệt thự rộng rãi, sở hữu xế hộp và nhẫn kim cương đắt đỏ.
Những ngày qua, dư luận xôn xao khi ca sĩ Vy Oanh bất ngờ tham gia vào drama của doanh nhân Nguyễn Phương Hằng.
Cụ
thể, khi thấy vợ đại gia Dũng "lò vôi" phát ngôn dằn mặt giới nghệ sĩ,
cô đã thẳng thắn bày tỏ quan điểm cá nhân đồng thời không ngại "mỉa mai"
chuyện làm từ thiện của người phụ nữ giàu có, quyền lực khét tiếng này.
Ngay
sau đó, bà Hằng đã lên tiếng dọa sẽ "bóc" quá khứ, chuyện tình cảm của
nữ ca sĩ. Đặc biệt, bà Hằng còn không ngại chê bai: Vy Oanh là "cái
loại" không có nổi 1000 tỷ". Câu nói này ngay lập tức gây "bão" trên
cộng đồng mạng.
Không chịu im lặng, giọng ca "Đồng xanh" cũng đã
viết bức tâm thư khá dài để đáp trả lại. Ở trong showbiz Việt, Vy Oanh
không chỉ là một nghệ sĩ đa tài khi có thể hát, diễn xuất, làm MC…
Cô
còn được biết đến có một cuộc sống giàu có, nhiều người phải ao ước.
Vào khoảng năm 2012, Vy Oanh đã gây chú ý khi chi hơn 2 tỷ đồng để thực
hiện 2 MV là "Fly" và "Đồng xanh".
Ngoài chọn bối cảnh mãn nhãn
tại Phú Yên, cô cũng đầu tư kinh phí lớn để có trang phục, đạo cụ…
chuyên nghiệp nhất. Đến thời điểm có vị trí nhất định ở làng giải trí,
Vy Oanh dần lui về hậu trường để chăm lo cho hạnh phúc riêng.
Sau
nhiều năm sống kín tiếng, cô mới thoải mái công khai mối quan hệ tình
cảm với doanh nhân trong lĩnh vực hàng hải tên Lê Thiện. Khi trở thành
bà mẹ 2 con, Vy Oanh thỉnh thoảng vẫn ra mắt sản phẩm, đi diễn cho đỡ
nhớ nghề.
Nhưng phần lớn thời gian cô dành cho việc chăm sóc chồng, con và kinh doanh thêm ở lĩnh vực thời trang, spa…
Vốn
là người sống khép kín và không thích màu mè, song ở độ tuổi U40, Vy
Oanh cũng sở hữu biệt thự, xế hộp và trang phục, trang sức hàng hiệu
không thua kém ai.
Cách đây vài năm, căn biệt thự rộng hơn
1.400m2, có đầy đủ tiện nghi của gia đình nữ ca sĩ được cả giới truyền
thông và cư dân mạng chú ý. Và vào tháng 09/2018, Vy Oanh cũng từng gây
xôn xao khi đăng bán căn nhà mặt tiền ở trung tâm TP.HCM có giá trị lên
đến 40 tỷ đồng.
Về phương tiện đi lại, cô sở hữu và thường xuyên
di chuyển trên chiếc xe Mercedes S500 Blue Efficiency có trị giá hơn 7
tỷ đồng. Một lần chụp ảnh kỉ niệm cùng ông xã, Vy Oanh cũng khoe khéo
việc đeo nhẫn kim cương có giá trị lên đến cả triệu đô.
Hiện tại, giọng ca sinh năm 1985 đang mang bầu con thứ 3 và được ông xã đại gia hết lòng thương yêu, chăm sóc.
Từ khi chưa lập gia đình, Vy Oanh đã chịu chi tiền tỷ để quay MV.
Cô cũng sở hữu xế hộp, nhẫn kim cương đắt đỏ.
*****************
Bảo vệ tống tiền bằng ảnh khỏa thân của vợ đại gia Hong Kong
Một
nhân viên bảo vệ và các đồng phạm đối mặt với bản án 7 năm tù ở Hong
Kong do tống tiền ông chủ bằng cách quay clip vợ ông này khỏa thân.
Hôm
21/5, nhân viên bảo vệ Wong Hin-chung cùng hai đồng phạm là người giao
hàng Kwong Hung-kwong và Michael Tsui Man-kit đã nhận tội âm mưu tống
tiền trước tòa. Họ phải đối mặt với bản án 7 năm tù giam, theo South China Morning Post.
Wong dùng đoạn video khỏa thân của người vợ ông chủ để uy hiếp vị đại gia này và đòi khoản tiền 12,8 triệu USD.
Theo
tòa án khu vực, Wong Hin-chung cùng hai đồng phạm sở hữu một đoạn video
nhạy cảm, được trích xuất từ camera an ninh của chủ nhà. Đoạn video ghi
hình người vợ, vốn là một người nổi tiếng, đang thay đồ trong phòng
riêng.
Lối vào một tòa án tại Hong Kong. Ảnh: South China Morning Post.
Công
tố viên Angel Yuen Wai-yee cho biết nhân viên bảo vệ Wong làm việc cho
ông chủ, được xác định trước tòa là ông X, trong khoảng 2 đến 3 năm. Ông
Wong chuyên trách việc đảm bảo an ninh tại tư gia của ông X.
Trong
một lần kiểm tra camera an ninh, ông Wong tình cờ xem được đoạn video
ghi hình vợ ông X khỏa thân khi thay đồ. Wong đã ghi lại cảnh này và gửi
cho một người bạn tên Michael Tsui Man-kit, song không phát tán đoạn
video lên mạng.
Tháng 11/2019, ông Wong kể với bạn rằng mình gặp
khó khăn về tài chính. Người bạn Tsui xúi giục ông Wong dùng đoạn video
để tống tiền ông chủ cũ và ông Wong đã làm theo.
Đến tháng 1/2021,
nhân viên giao hàng Kwong Hung-kwong, một người quen của ông Wong, đã
tiếp cận ông X thông qua ứng dụng nhắn tin WhatsApp. Kwong đề nghị ông X
mua lại đoạn video với giá 12,8 triệu USD.
“Nếu
không xử trí tốt, danh tiếng của ông và các thành viên trong gia đình sẽ
bị tổn hại”, dẫn một tin nhắn của Kwong gửi cho ông X. “Hãy đưa ra một
mức giá tốt và tin tưởng rằng tôi sẽ giúp ông giải quyết vấn đề”.
Ông X đã báo cáo sự việc với cảnh sát và một sĩ quan, đóng giả làm trợ lý của ông X, đã liên hệ với nhóm tống tiền.
Sau
3 tháng thương lượng, sĩ quan này gặp Kwong tại bãi đỗ xe Star Ferry
vào ngày 1/4 để giao tiền. Kwong bị bắt ngay tại điểm hẹn và cảnh sát
tiếp tục tìm ra hai đồng phạm cũng trong ngày này.
Thẩm phán khu vực Edmond Lee Chun-man sẽ tuyên án các bị cáo vào ngày 29/6.
***********
Khi phái đẹp vén váy khoe vòng 3 trên “sân chơi nhà giàu“, có trường hợp đi vào huyền thoại
Trào lưu "vén váy khoe 3 trên sân tennis" được sáng tạo với nhiều phiên bản khác nhau nhưng sức hot chưa bao giờ thuyên giảm.
Khi
nhu cầu giữ dáng, làm đẹp của phái đẹp ngày càng cao thì các bộ môn tập
luyện cũng ngày càng trở nên đa dạng, phong phú. Bên cạnh gym, yoga,
đạp xe là những bộ môn phổ biến, phù hợp với mọi lứa tuổi thì tennis,
cầu lông cũng được nhiều người yêu thích không kém. Chẳng những giúp các
cô gái có thể rèn kĩ năng phản xạ, kĩ thuật quan sát chuẩn xác mà còn
giúp tiêu thụ một lượng lớn calo chỉ sau 2 - 3 tiếng. Không chỉ thế,
"sân chơi nhà giàu" còn là nơi "sống ảo" được các cô gái tận dụng tối
đa, để cho ra đời những bức hình gợi cảm hút like trên mạng xã hội.
Lấy
cảm hứng từ bức ảnh "cô gái quần vợt" khoe vòng 3 của Fiona Butler,
trào lưu vén váy trên sân tennis, cầu lông bắt đầu nở rộ. Mới đây, một
người đẹp Hàn Quốc có biệt danh là Irene gây bão trên Instagram với
concept tương tự, gây nhiều tranh cãi.
Cụ thể, diện áo chiếc áo
pull trắng kết hợp chân váy xòe xếp ly siêu ngắn, Irene hồn nhiên ngồi
chỉnh váy giữa sân cầu lông. Thậm chí, cô còn không ngại kéo cao hết
mức, khoe vòng 3 "lộ thiên' giữa chốn đông người. Bên cạnh đó, chiếc áo
thun quá mỏng vô tình tố cáo lớp nội y lấp ló.
Trào lưu vén váy, khoe vòng 3 hớ hênh trên sân chơi cầu lông, tennis được nhiều cô gái trẻ yêu thích.
Diện áo chiếc áo pull trắng kết hợp chân váy xòe xếp ly siêu ngắn, Irene hồn nhiên ngồi chỉnh váy giữa sân cầu lông.
Thậm
chí, cô còn không ngại kéo cao hết mức, khoe vòng 3 "lộ thiên' giữa
chốn đông người. Bên cạnh đó, chiếc áo thun quá mỏng vô tình tố cáo lớp
nội y lấp ló.
Bức ảnh "Cô gái quần vợt" được bán cả triệu bản trên thế giới
Được
biết, tác giả của bức ảnh gốc là Martin Elliott và người mẫu trong bức
ảnh là bạn gái của ông Fiona Butler. Năm 1976, cô vẫn đang là sinh viên
của trường đại học Birmingham, vừa mới 18 tuổi. Thời điểm đó, tennis vẫn
là một bộ môn chỉ dành cho giới nhà giàu nên để không phải ai cũng có
đủ chi phí để mua dụng và trang phục đủ chất lượng để chơi tennis. Chính
vì thế, Martin đã phải đi mượn đồ nghề bao gồm cây vợt tennis, quần áo
thi đấu đạt tiêu chuẩn để đảm bảo tính chân thực nhất cho bức ảnh. Ngay
sau đó, bức ảnh được lan truyền với tốc độ chóng mặt và đem về cho
Martin một nguồn thu khổng lồ với hàng triệu bản được bán trên khắp thế
giới.
Bức ảnh "Cô gái quần vợt" trở thành một trong những tác phẩm huyền thoại, được bán hàng triệu bản trên thế giới.
Cho
đến ngày nay, bức ảnh "Cô gái quần vợt" vẫn có sức hút mạnh mẽ. Chính
bức ảnh này đã truyền cảm hứng cho phái đẹp và không ít người, dù chẳng
biết chơi tennis cũng xách vợt, xỏ giày ra sân để chụp những bức ảnh để
đời. Thậm chí, kể cả những tay vợt nghiệp dư cũng bắt chước động tác vén
váy, khoe khoảnh khắc hớ hênh trên sân thể thao "nhà giàu".
Chính
vì thế, không riêng gì Irene, có rất nhiều cô gái từng đu trend "khoe
vòng 3" trên sân quần vợt, cầu lông với những phiên bản được sáng tạo
theo nhiều cách khác nhau nhưng không hề nhận được sự khen ngợi như bức
ảnh gốc, mà còn bị chê lố lăng vì sa đà vào lối khoe dáng phản cảm, làm
mất đi tính thượng lưu vốn có của bộ môn thể thao quý tộc.
Imogen
Thomas bắt chước dáng đứng huyền thoại của "cô gái quần vợt" nhưng
không nhận được lời khen của cư dân mạng vì bố cục ảnh chưa được mượt
mà.
Năm 2011, cặp chị em sinh đôi Bryony Frost và Katherine Frost thực hiện lại động tác trên khi chụp hình quảng cáo cho Betfair.
Một tay vợt người Úc Pat Cash thực hiện động tác vén váy, khoe vòng 3 với khoảnh khắc vô cùng hài hước.
Trào lưu "khoe 3 trên sân tennis" được sáng tạo với nhiều phiên bản khác nhau nhưng sức hot chưa bao giờ thuyên giảm.
Zzyuri chuộng mốt váy bodycon tôn dáng nhưng hiếm khi nhận được lời khen vì mắc lỗi khoe nội y hồn nhiên.
***************
Tỷ phú Nga: ‘Tôi thà đốt số tiền này còn hơn đưa cho bà ấy'
Tỷ
phú Nga và vợ ly hôn nhưng quyết không nhường nhau chiếc du thuyền hơn
350 triệu USD. Ông này khẳng định thà đốt tiền chứ không để tài sản rơi
vào tay vợ cũ.
Tâm điểm của vụ ly hôn bạc tỷ được phân xử tại thủ
đô London, Anh, là chiếc du thuyền Luna sang trọng đang neo đậu ở thành
phố Dubai.
Du thuyền Luna, có chiều dài 115 m và cao 9 tầng, là
tài sản đơn lẻ có giá trị cao nhất tại Anh. Du thuyền nằm dưới sự quản
lý của nhiều công ty, có liên hệ đến ông trùm dầu khí Farkhad Akhmedov,
theo Bloomberg.
Song Luna cũng được coi là mục tiêu lớn
của bà Tatiana Akhmedova, người vợ cũ của ông Farkhad Akhmedov. Nếu được
sở hữu chiếc du thuyền trị giá 353 triệu USD, bà Tatiana sẽ giành lợi thế lớn trong vụ kiện ly hôn.
Du thuyền Luna có chiều dài 115 m và cao 9 tầng. Ảnh: Bloomberg.
Song
bà Tatiana Akhmedova phải thừa nhận rằng việc giành quyền sở hữu Luna
không hề dễ dàng. Bà và chồng cũ từng nhiều lần đàm phán về vấn đề này
nhưng vẫn không tìm được tiếng nói chung.
Bà đã thực hiện nhiều nỗ
lực pháp lý, trải dài từ Dubai, London, đến quần đảo Marshall. Song ông
Farkhad cũng chứng tỏ khả năng của mình khi liên tục di chuyển khối tài
sản khắp địa cầu, đồng thời nỗ lực bác bỏ phán quyết của tòa.
Ông
Farkhad tuyên bố sẽ làm mọi thứ để ngăn vợ cũ sở hữu tài sản của mình.
Vụ ly hôn bạc tỷ hé lộ nhiều cách thức mà giới siêu giàu sử dụng để bảo
vệ tài sản.
Tranh chấp dai dẳng
Tatiana
và Farkhad gặp nhau vào năm 1989, kết hôn 4 năm sau đó và chuyển đến
London, Anh. Tại đây, bà Tatiana chỉ sống với hai người con chung. Cuộc
hôn nhân của ông bà Akhmedov chính thức kết thúc vào cuối năm 2014.
Hai
năm sau, một thẩm phán ở London tuyên bố bà Tatiana được sở hữu 41% giá
trị tài sản của ông Farkhad. Ông Farkhad miêu tả phán quyết này là bất
hợp pháp và chuyển đến Nga sinh sống.
“Tôi thà đốt số tiền này còn hơn đưa cho bà ấy”, dẫn một tin nhắn của ông Farkhad gửi cho con trai Temur hồi tháng 3/2016.
Ông
Farkhad từng thu về khoản tiền lớn nhờ việc bán lại cổ phần trong một
công ty sản xuất khí đốt. Dù vậy, vị tỷ phú từ chối thực hiện bất kỳ
khoản thanh toán ly hôn nào, buộc vợ cũ Tatiana theo đuổi các nỗ lực
pháp lý ở ít nhất 9 địa điểm khác nhau.
Sau phán quyết đầu tiên
của tòa án London, ông Farkhad khẳng định vợ cũ có mục đích xấu, cáo
buộc bà Tatiana mượn danh quỹ Burford Capital Ltd. để kiện tụng. Ông nói
tổ chức này “phung phí tiền bạc tại khắp các tòa án trên thế giới”.
Phía Burford bác bỏ tuyên bố và từ chối bình luận thêm.
Đầu năm 2021, ông Farkhad và bà Tatiana tiếp tục thảo luận để tìm ra giải pháp chung. Ông Farkhad hứa sẽ trả 100 triệu USD cho bà Tatiana, 15 triệu USD cho quỹ Burford, dẫn các nguồn thạo tin. Song thỏa thuận này không hề diễn ra, buộc bà Tatiana tiếp tục tham chiến pháp lý.
Ông trùm dầu khí Farkhad Akhmedov. Ảnh: Bloomberg.
Đến nay, bà Tatiana đã giành được quyền sở hữu một chiếc trực thăng trị giá khoảng 8,5 triệu USD,
đồng thời đang thu về một chiếc máy bay riêng. Song bà liên tục gặp khó
khăn khi các tài sản thường xuyên đổi chủ hoặc di chuyển vượt ra ngoài
phạm vi pháp lý.
Du thuyền Luna
Trong
thời gian xét xử, phần lớn tài sản của ông Farkhad được chuyển tên cho
quỹ tín thác Liechtenstein. Khối tài sản bao gồm nhiều tác phẩm nghệ
thuật, có tổng trị giá khoảng 140 triệu USD.
Song du
thuyền Luna, đang neo đậu ở Dubai, vẫn là tâm điểm của cuộc ly hôn ồn
ào. Luna là một trong số ít những “du thuyền thám hiểm” sang trọng bậc
nhất thế giới, với vỏ thép được thiết kế để phá băng.
Theo các
luật sư của bà Tatiana, thông tin về du thuyền Luna đã bị thay đổi bốn
lần, đôi khi các thay đổi chỉ diễn ra trong một đêm. Họ cũng tìm thấy
một giao dịch chuyển tiền đáng ngờ vào năm 2018, ngay khi phía bà
Tatiana vừa nỗ lực đóng băng quỹ Liechtenstein để giành quyền kiểm soát
con thuyền.
Cụ thể, họ phát hiện tài khoản cá nhân của ông Farkhad thanh toán 65.000 USD
cho cho một công ty hàng hải tại Dubai. Theo các luật sư của bà
Tatiana, số tiền giúp con thuyền chạy trốn trên đại dương để tránh phán
quyết của tòa.
Bà Tatiana tiếp tục vật lộn với nhiều tòa án khác
trên thế giới, giúp phán quyết có lợi cho bà ở tòa án London được công
nhận. Tại Dubai, các tòa án địa phương đã bác bỏ vụ tranh chấp hôn nhân,
sau khi ông Farkhad lập luận vụ việc không phù hợp với luật Shariah.
Song
bà Tatiana đã gặp may khi du thuyền Luna treo cờ của quần đảo Marshall,
do đó bị luật pháp khu vực ràng buộc. Đầu năm 2021, một tòa án ở quần
đảo Marshall đã tuyên bố bà Tatiana là chủ sở hữu mới của chiếc du
thuyền.
Tòa án này chỉ trích các hành động của tỷ phú Farkhad và
quỹ tín thác Liechtenstein là hành động “cản trở, trì hoãn và tránh thực
hiện các phán quyết về tiền bạc”.
Người phát ngôn của ông Farkhad
đã bác bỏ phán quyết và cho rằng: "Không có cơ sở pháp lý nào đủ tin
cậy để tuyên bố việc thay đổi chủ sở hữu”.
Tiếp tục chiến đấu
Cuộc
chiến ly hôn dai dẳng khiến du thuyền Luna, đang mắc kẹt ở Dubai, bị
sụt giảm giá trị. Một nhà môi giới nhận định Luna hiện chỉ có giá khoảng
110 triệu USD.
Ông James Power, luật sư người Mỹ của
bà Tatiana, đã biện hộ trong phiên tòa tại quần đảo Marshall. Ông Power
tuyên bố: “Chúng tôi là chủ sở hữu và Dubai sẽ phải công nhận điều này.
Họ buộc phải linh động”.
Bà Tatiana Akhmedova cùng các luật sư rời khỏi một phiên tòa. Ảnh: Bloomberg.
Ông
Power là một trong nhiều luật sư được quỹ Burford Capital tài trợ cho
bà Tatiana. Tiền công của quỹ này sẽ được tính bằng 30% giá trị tài sản
thu hồi được, dẫn hồ sơ tòa án. Tính đến năm 2020, quỹ Buford đã chi 25,5 triệu USD để tranh đấu cho vụ kiện ly hôn.
Khoản
tài trợ của quỹ Burford còn giúp bà Tatiana kiện người con trai Temur
trước tòa án London, nhằm giành quyền sở hữu nhiều tài sản, bao gồm cả
một căn hộ sang trọng nhìn ra công viên Hyde Park.
Thẩm phán từng yêu cầu người con trai Temur phải chi trả 100 triệu USD
cho mẹ vì đã ngăn chặn bà Tatiana tiếp cận khoản tiền ly hôn. Sau đó,
một phát ngôn viên cho biết Temur “không đồng ý với phán quyết, song coi
đây là cái giá để dàn xếp cuộc ly hôn giữa cha mẹ”.
Đến nay, tài
sản lớn nhất, du thuyền Luna, vẫn nằm trong tay ông Farkhad. Dù vậy, các
luật sư của bà Tatiana không đánh mất hy vọng . Ông Power nói: “Những
người có tiền luôn có thể trì hoãn mọi thứ nhưng cuối cùng thì sự việc
vẫn xảy ra thôi”.
*************
Vụ nổ chấn động Ấn Độ: “Mưa“ vàng và kết cục thương tâm của 1.300 người
Áp lực cực lớn từ các vụ nổ khiến một tàu 4.000 tấn bị hất văng lên bờ. Tất cả người ở gần vụ nổ đều thiệt mạng.
Video hiếm về vụ nổ chấn động ở Bombay, Ấn Độ, năm 1944. Nguồn: Historic Films
Đại
dịch Covid-19 đang rất tàn khốc ở Ấn Độ với làn sóng lây lan thứ 2 được
ví như "sóng thần Covid-19". Số ca nhiễm và tử vong vì dịch bệnh tăng
đến mức đáng sợ. Điều này gợi nhắc rằng, quốc gia Nam Á này cũng từng
trải qua một số sự kiện bi thảm khác, có số người thương vong lớn. Loạt
bài này sẽ điểm lại một số sự kiện như vậy ở Ấn Độ, từng gây chấn động
thế giới.
Vào một buổi chiều, thành phố Bombay (nay là
Mumbai) chấn động bởi 2 vụ nổ lớn xảy ra trên tàu chở hàng Fort Stikine
của Anh, đang neo đậu tại đây.
Theo History, các vụ nổ trên tàu
Stikine khiến 1.300 người thiệt mạng và khoảng 3.000 người khác bị
thương. Tàu hàng Anh chở theo rất nhiều loại hàng hóa dễ cháy nổ và có
giá trị, bao gồm 1.395 tấn chất nổ, ngư lôi, mìn, đạn pháo và các kiện
hàng bông, thùng dầu và gỗ quý.
Đặc biệt, tàu Stikine còn chở
theo 31 thùng vàng thỏi trị giá 890.000 bảng Anh (gần 30 tỷ đồng). Vì
vậy, trang Scroll đã dùng cụm từ "cơn mưa vàng chết chóc" để mô tả một
phần hậu quả của vụ nổ.
Vì vụ việc xảy ra trong thời điểm Thế
chiến II, một số người cho rằng vụ nổ kinh hoàng là do phát xít Nhật phá
hoại, nhưng thực tế, đây là một sự cố thương tâm.
Năm
1944, một vụ nổ chấn động đã xảy ra tại thành phố Bombay, Ấn Độ, khiến
hàng nghìn người thương vong. Ảnh minh họa: Rawoolarts
2 vụ nổ chấn động
Những
tháng đầu năm 1944, khi Thế chiến II diễn ra khắp châu Á, tàu chở hàng
Fort Stikine của Anh đang chở hàng tấn thuốc nổ, chiến đấu cơ, ngư lôi,
đạn pháo và vàng từ Birkenhead, Anh, tới thành phố Bombay, Ấn Độ.
Trên
đường đi, Fort Stikine còn tải thêm hàng trăm kiện bông từ thành phố
Karachi. Số bông này được để bên dưới số thuốc nổ, bất chấp nguy cơ cháy
nổ rất cao.
Theo trang National Archives, vào khoảng 12h45 ngày
14/4/1944, khi tàu chở hàng Anh đang neo đậu tại bến cảng Victoria ở
Bombay, một số người phát hiện khói bốc ra từ cánh quạt thông gió của
buồng số 2 trên tàu chở hàng Anh, nhưng cho rằng do một nhóm thủy thủ
hút thuốc nên không báo động.
Góc nhìn từ xa của một con tàu bị phá hủy trong vụ nổ. Ảnh: US Army
Lúc
13h30, một sĩ quan cảnh sát phát hiện khói nhưng cho rằng thủy thủ trên
tàu có thể kiểm soát nên không cảnh báo. Tới 13h45, Mohamed Taqi, quản
đốc một đội bốc xếp, nhìn thấy khói bốc lên ở buồng số 2, mới báo động
cho thủy thủ trên tàu và các vòi nước được hướng đến khu vực khói bốc
lên. Tiêu chuẩn an toàn ở các bến tàu khi đó là có một máy bơm với thủy
thủ đoàn túc trực khi tàu đang dỡ hàng.
Thấy người trên tàu nhốn
nháo, đội trưởng phụ trách bến tàu lệnh cho đội phó liên lạc với Đội cứu
hỏa và gửi cho họ tin nhắn số 2 - thể hiện rằng có cháy ở tàu chở chất
nổ.
Không may, đội phó lúc đó không thể gọi điện cho kiểm soát
viên nên đã phá vỡ kính của chuông báo cháy, cảnh báo lực lượng cứu hỏa
về đám cháy nhưng không truyền được thông tin có chất nổ trên tàu. Vì
vậy, chỉ 2 xe cứu hỏa được điều động tới hiện trường. Khói đen dày đặc
gây khó khăn cho thủy thủ và nhân viên cứu hỏa trong việc xác định nguồn
lửa để dập triệt để.
Tới 14h25, thiếu tá Oberst, thuộc Cục Quân
nhu của quân đội Ấn Độ, lên tàu và chỉ ra mối nguy hiểm cao độ với bến
tàu và đề nghị đánh đắm tàu, dùng nước biển để dập tắt lửa. Tuy nhiên,
thực tế mực nước lúc đó làm kế hoạch này phá sản.
Khi đó, những
người có thể đưa ra quyết định lại mâu thuẫn với nhau: người muốn cứu
tàu, người muốn đưa tàu cập bến để cứu hàng, người thì muốn tập trung
dập lửa.
15h, nỗ lực cắt một lỗ trên thân tàu để dập lửa không
thành công, làm chậm trễ thêm công tác kiểm soát đám cháy. 15 phút sau,
các kiện bông bắt đầu bốc cháy, trong khi số thuốc nổ ở phía trên chưa
được chuyển đi. Khói đen vẫn bốc lên dày đặc. 15h50, ngọn lửa lớn bốc
lên khiến nhiều nhân viên cứu hỏa phải bỏ tàu.
16h06, vụ nổ đầu
tiên xảy ra. Fort Stikine bị bẻ làm đôi. Nồi hơi của nó còn nguyên vẹn,
được tìm thấy cách hiện trường vụ nổ khoảng 800 mét. Một đợt sóng khổng
lồ được tạo ra quét qua bến tàu, phá hủy các tàu đang neo đậu tại bến
cảng. 16h33, vụ nổ thứ hai xảy ra, phá hủy một số tàu khác ở bến cảng
Victoria.
Không chỉ tàn phá bến cảng, 2 vụ nổ lớn còn làm rung
chuyển thành phố Bombay và các khu vực lân cận, gây ra một trong những
sự kiện chết chóc nhất lịch sử thành phố.
Nhà kho tại bến cảng tan tành sau vụ nổ. Ảnh: Dailyo
Thiệt hại thảm khốc
Theo
Indian Express, các vụ nổ khiến 12 tàu neo đậu gần tàu hàng Anh bị phá
hủy. Áp lực cực lớn từ các vụ nổ khiến một tàu 4.000 tấn bị hất văng lên
bờ.
Tất cả những người ở gần vụ nổ đều thiệt mạng. Con số thương
vong là hơn 4.300 người, bao gồm công nhân cảng, quân đội, lính hải
quân, thủy thủ, cảnh sát, nhân viên cứu hỏa và người dân.
Tờ
Indian Express ngày 17/4/1944 đưa tin, vụ nổ thứ 2 gây thiệt hại lớn hơn
so với vụ đầu tiên. "Sau vụ nổ đầu tiên, đám đông người đã tò mò chạy
tới nơi có các cột khói đen bốc lên nghi ngút ở bến cảng và trở thành
nạn nhân của vụ nổ thứ hai xảy ra không lâu sau đó. Những người tới xem
và phương tiện của họ bị hất văng. Khói đen dày đặc bao phủ cả một khu
vực.
"Tính bất ngờ của sự việc và sự ám ảnh mà nó gây ra thể hiện
qua việc không kẻ trộm nào dám ra nhặt số hàng hóa vương vãi gần nơi
xảy ra vụ nổ", theo bài viết trên Indian Express năm 1944.
Các đội phá dỡ đã làm việc cật lực suốt 2 ngày để dọn dẹp khu vực bị ảnh hưởng sau khi các vụ nổ phá hủy các tòa nhà.
Theo
trang Scroll, vụ nổ tại cảng ở Bombay là vụ nổ mạnh nhất tại chiến
trường phía đông cho tới khi Mỹ thả quả bom nguyên tử xuống Nhật Bản.
Thảm
kịch này sẽ còn tồn tại trong ký ức của cư dân Bombay trong nhiều thập
kỷ và ngày 14/4 hàng năm được chọn là Ngày của Đội cứu hỏa thành phố
nhằm vinh danh những người đã hy sinh trong sự cố. Từ đó tới nay, các
hoạt động nạo vét ở cảng Bombay (Mumbai) đôi khi vẫn tìm thấy vỏ đạn và
vàng thỏi. **************
Giấu tội ác trong căn hầm tối
MỹPatrick Murray biết có điều gì đó không bình thường khi nghe thấy tiếng hú liên hồi từ con chó của bà chủ nhà.
Lúc
đó là gần 4h sáng ngày 1/4/1935 ở Fort Hamilton quận Brooklyn, Murray
mệt mỏi trở về ngôi nhà hai tầng trên Đại lộ Marine, nơi anh ta sống
trên lầu cùng vợ và con sau khi hoàn thành ca tối ở trạm tàu điện ngầm.
Đột
nhiên, anh ta phát hiện con chó tên Brownie bị trói ở sân sau, nhảy
rống lên và sủa liên tục. Murray biết bà Kelly luôn đưa Brownie vào nhà
lúc 10 giờ tối, và suy nghĩ đầu tiên của anh lúc này là bà lão tốt bụng
có thể đã gục ngã trong nhà.
Murray cởi trói cho
con chó và đi theo khi nó dẫn anh ta xuống tầng hầm, cào cấu vào cánh
cửa. Murray mở cửa ra thì Brownie phóng qua anh chạy xuống cầu thang.
Tim anh đập thình thịch, anh gọi bà Kelly giữa bóng tối bao trùm, nhưng
không có phản hồi ngoại trừ tiếng động phát ra từ chú chó Brownie.
Murray
tìm chiếc đèn pin và bước từ từ xuống cầu thang, phát hiện bà Nora
Kelly, 60 tuổi, đang bị treo trên thanh xà bằng sợi dây điện thoại cỡ
lớn.
Bà
Kelly là goá bụa từ lâu nuôi năm đứa con với thu nhập eo hẹp từ việc
giặt quần áo cho những người lính ở Pháo đài Hamilton gần đó. Sau khi
các con chuyển ra ngoài sống, bà cho gia đình Murray thuê căn lầu phía
trên với giá 30 USD một tháng.
Từ khi con gái qua
đời, bà đã nhận nuôi hai cháu gái sinh đôi cùng với chị gái của chúng
suốt hơn 10 năm qua. Vài tháng trước, các cháu bà chuyển đến sống ở căn
hộ của cha chúng tại thành phố Willimsburg.
Bà cũng nhận nuôi một cô cháu gái khác bị cha bỏ rơi và mẹ không đủ điều kiện để nuôi dưỡng cô. Đó là Florence McVey.
Murray
nói với cảnh sát rằng cô cháu gái 18 tuổi này là học sinh xuất sắc
nhưng đã bỏ học và nhận làm gia sư cho một gia đình ở Brooklyn để trang
trải chi phí cho gia đình. Florence thường dành mọi ngày chủ nhật để
thăm bà.
Cảnh sát ban đầu cũng bối rối trước vụ án
bởi hiện trường giống như tự sát. Trong bếp là những thứ còn sót lại của
bữa tối chủ nhật dành cho hai người: một bát thịt viên, một ít bánh mì,
hai cốc cà phê.
Cảnh sát đoán Florence hẳn đã đến
thăm bà như thường lệ và sau đó rời đi. Nhưng điều gì khiến người bà rời
khỏi bàn ăn và xuống tầng hầm tối tăm để treo cổ tự tử?
Các
điều tra viên được giao nhiệm vụ tìm kiếm và thẩm vấn Florence đã không
cần phải đi xa để tìm thấy. Một cảnh sát khám nghiệm trong phòng khách
đã phát hiện thi thể cô bé nằm trên sàn trước ghế sofa.
Không
có dấu hiệu vật lộn, không có vết bầm tím trên mặt hoặc cổ, không có
vết máu mà dấy lên nghi ngờ rằng cô bị đầu độc. Hai giả thuyết được đặt
ra: Florence đột ngột qua đời vì cơn đau tim hoặc co giật, bà Kelly khi
phát hiện đã quyết định tự tử và đi xuống căn hầm để treo cổ.
Cả
hai giả thuyết đều không đúng sau khi các điều tra viên công bố kết quả
điều tra chiều hôm đó. Khám nghiệm tử thi cho thấy bà Kelly không phải
tự sát. Phổi của bà đã xẹp xuống vì một cú đánh ác nghiệt vào ngực. Kẻ
thủ ác tạo hiện trường giống như tự sát. Khám nghiệm tử thi của Florence
cho thấy cô chết vì ngạt thở. Cảnh sát cho rằng đây có thể là vụ cướp
và hung thủ có thể là người cả hai nạn nhân đều biết.
Làm
việc với hàng xóm và các thành viên trong gia đình để thu thập chứng
cứ, cảnh sát nhanh chóng tập trung vào Edward Kelly, con trai của bà
Kelly.
Thất nghiệp, vô gia cư và sống với mẹ một
thời gian dài nhưng anh khẳng định anh không ở gần khu nhà vào đêm xảy
ra vụ án. Ý nghĩ một người có thể thực hiện những tội ác tày trời như
vậy với mẹ và cháu gái khiến ngay cả những cảnh sát kỳ cựu cũng phải băn
khoăn và hoài nghi. Nhưng Edward có bằng chứng ngoại phạm - anh ấy đã
dành cả buổi tối để ngủ trong tầng hầm của một tòa nhà trong khu phố -
điều này đã được chứng thực bởi một kẻ sống lang thang gần đó. Ngay sau
khi Edward bị gạch tên khỏi danh sách tình nghi, vụ án có những tình
tiết mới xuất hiện.
Một người bạn cũ của bà Kelly,
Eleanor Myers, khai với cảnh sát rằng bà đã đi bộ đến nhà bà Kelly vào
khoảng 9h tối chủ nhật, ba tiếng trước khi án mạng xảy ra.
Myers
cho biết bà đã gặp Thomas McFarland, con rể của bà Kelly và là cha của
ba cô gái chuyển đến sống với bà gần đây. McFarland có vẻ không ổn khi
anh ấy nói với bà Myers rằng mẹ vợ không có nhà và đột ngột đóng cửa
lại.
Cảnh sát nhanh chóng bắt Thomas McFarland. Anh
ta được lấy dấu vân tay, sau đó bị thẩm vấn trong bốn giờ tại đồn cảnh
sát Fort Hamilton.
Sau bốn tiếng thẩm vấn,
McFarland đã nhận tội về vụ giết người nhưng thề rằng đã uống rượu suốt
cả ngày và không thể nhớ gì nhiều. Anh ta nói"hoàn toàn không có lý do,
không có động cơ" và đổ lỗi say rượu cho tội ác tày trời của mình.
Các
công tố viên cáo buộc anh ta đã cãi nhau với bà Kelly khi bà ngăn anh
ta uống rượu khi đến thăm nhà bà. Tức tối, McFarland ra tay sát hại bà,
sau đó hoảng loạn và thủ tiêu cả cô cháu gái Florence vì là nhân chứng.
Tại
phiên tòa xét xử anh ta, các luật sư của McFarland đã đưa ra lời bào
chữa rằng anh ta là một cựu chiến binh trong Thế chiến thứ nhất và bị
chấn động tâm thần.
Nhưng ngay cả lời khai đau lòng
của đứa con gái 14 tuổi của anh ta, người nói rằng anh ta dễ bị thay
đổi tâm trạng và hay mất trí tạm thời cũng không thể giúp McFarland
thoát khỏi án tử bằng ghế điện.
McFarland đã bị thi hành án vào tháng 8/1936 sau khi nói với các phóng viên: "Tôi ước có thể sửa chữa những sai lầm đã gây ra".
Hoàng Phong (Theo NY Daily News ***************
Góc khuất sau cái chết của 'đặc tình'
ChileVài
ngày sau khi tố cáo các cảnh sát địa phương tham nhũng, đòi tiền bảo
kê, trùm ma tuý kiêm "đặc tình" Alex Cuevas bị bắn 7 phát đạn, chết
trước cửa nhà.
Alex
Cuevas, 30 tuổi, cũng là thủ lĩnh của băng đảng vận chuyển ma túy từ
Bolivia, Peru và Paraguay, có một tiền án về tội giết người. Mọi tình
tiết của vụ án mạng, dường như chỉ ra rằng đây là cuộc thanh trừng giữa
các băng nhóm. Tuy nhiên, Alex cũng là người cung cấp thông tin và đã
làm việc nhiều năm với thám tử Patricio Sánchez, thuộc Cảnh sát điều tra
(PDI) thành phố Aricia.
Patricio và Alex là đồng
môn tại trường trung học nhưng cuộc đời của họ chia hai ngã rẽ: một
người làm cảnh sát, một người buôn ma tuý. Năm 2009, khi được phân vào
PDI, Patricio"trưng dụng" bạn học cũ làm người cung cấp thông tin về
giới buôn ma tuý. Alex giúp đỡ đồng môn trong nhiều vụ án khác nhau, ít
nhất là đến năm 2013.
Patricio sau đó bị chuyển
công tác đến FDI của Valparaíso, thành phố cách đó 2.000 km về phía bắc.
Trên lý thuyết, Alex sẽ tiếp tục cộng tác cùng các thám tử kế nhiệm
Patricio, làm đầu mối cung cấp thông tin cho PDI, ít nhất là trong một
thời gian. Nhưng ngay sau khi Patricio ra đi, một loạt các vụ điều tra
đổ bể.
Nửa đêm 21/4, Alex trở về Chile từ chuyến đi
Peru dài ngày, lái xe chở vợ và con trai từ sân bay. Khi ôtô đến cổng,
một nhóm đàn ông lạ mặt chặn đầu xe, bắn liền 7 phát. Alex chỉ kịp mở
cửa xe và ngã ra vỉa hè.Tám ngày sau, cuộc điều tra của cơ quan công tố
và PDI thông báo đã có kết quả. Các sát thủ vốn "nhẵn mặt" giới cảnh sát
Chile là hai kẻ có nhiều tiền án: Abraham Alzamora Fernández (biệt danh
"Chuột Kẹp") và khi J. A. G. ("Tia Lửa"). Cả hai đều nhận tội và bị kết
án lần lượt 10 và 25 năm.
"Cuộc
điều tra được thực hiện trong thời gian nhanh kỷ lục, bao gồm cả việc
vây bắt và theo dõi điện thoại," phương tiện truyền thông thành phố
Arica đưa tin vào ngày 30/4/2015. "PDI đã bắt 5 người, bao gồm hai thủ
phạm của vụ giết người cùng 4 khẩu súng ngắn, ma túy và rất nhiều đạn
dược".
Cuộc điều tra sau đó xác định, đêm xảy ra vụ
án, Alex bị theo dõi chặt chẽ bởi các thám tử của PDI vì anh ta bị coi
là "mục tiêu điều tra". Vì lý do đó, các thám tử là những người đầu tiên
đến hiện trường, thậm chí trước cả cảnh sát.
Điều
này làm Patricio ngờ vực: Tại sao, Alex là người cung cấp thông tin phá
án cho FDI, anh ta lại nằm trong danh sách "mục tiêu điều tra" của tổ
chức này?
Sự lo lắng của anh ngày càng lớn khi
những người thân cận của Alex nói Alex đã nhận được những lời đe dọa từ
các thám tử của đơn vị chống ma túy. Nguyên nhân không gì khác: Alex đã
chán ngấy những yêu cầu liên tục và sự tống tiền của cảnh sát chống ma
tuý, vì thế quyết tâm đưa họ ra trước công lý. Trên thực tế, một vài
tuần trước khi bị bắn chết, Alex đã đệ đơn kháng cáo lên Tòa phúc thẩm
thành phố Arica chống lại những cảnh sát đó.
Patricio
quyết định tự tìm hiểu sự thật. Anh ta phỏng vấn nhiều bên liên quan,
họ hàng, hàng xóm, người quen và bạn bè của Alex, và phát hiện ra nhiều
kết luận lỏng lẻo trong cuộc điều tra của các đồng nghiệp cơ quan cũ. Ví
dụ, PDI đã giữ lại các đoạn băng của camera giám sát khu vực xảy ra án
mạng. Trong quá trình xét xử "Chuột Kẹp" và "Tia Lửa", chỉ một số đoạn
được hiển thị, là bản trích xuất của một số giây trong đó xuất hiện khá
mờ hình ảnh về thủ phạm.
Một nhân chứng chính của
vụ án, người đàn ông đã đưa con trai của Alex đến bệnh viện, đã không
được triệu tập để làm chứng tại phiên tòa. PDI chỉ ra rằng lời khai đã
được lấy trong vòng vài giờ sau sự kiện, nhưng tài liệu này không bao
giờ đến được tòa án.
Ngoài ra, làm thế nào những kẻ
sát nhân biết được ngày và giờ mà Alex và gia đình anh ta sẽ trở về từ
nước ngoài? Patricio thậm chí còn ngạc nhiên hơn khi biết hai bị cáo đã
công khai thừa nhận việc lên kế hoạch giết người, điều này rõ ràng làm
tăng nặng mức án của họ. Và những nhân chứng được cho là của vụ án, khi
tiến hành nhận dạng hung thủ trong văn phòng FDI, đã nhận dạng được cả
hai thủ phạm, nhưng lại không thể nhận ra chúng trong phòng xét xử.
Trong
số tài liệu thám tử nhận từ gia đình Alex, có một tin nhắn văn bản gửi
đến điện thoại của vợ Alex ngày 15/3/2015, tức 5 tuần trước án mạng:
"Nghe này, hãy bảo thằng thổ phỉ chồng, hay chồng cũ của mày, ngày mai
mà còn ý kiến gì về đồng nghiệp của tao thì bọn tao sẽ xử nó, thậm chí
cả mày nữa. Tao đã thấy nó và thằng luật sư của nó tại đồn cảnh sát 30
phút trước. Rõ chưa? Gia đình của bọn tao lớn lắm con ạ".
Ngày
2/2/2016, Patricio Sánchez đã đệ đơn khiếu nại nội bộ đầu tiên, vạch
trần một số điểm mâu thuẫn trong điều tra; chuyển thông tin đến Tổng cục
5, đơn vị phụ trách nội chính. Ngay sau đó, Patricio bị các thám tử từ
đơn vị chống ma túy đe dọa.
Phó Ủy viên phụ trách
các vấn đề nội bộ Marcelo Bartheld đã phỏng vấn Patricio để có hướng xử
lý thông tin anh thu thập được. Nhưng theo thám tử, ông Marcelo dường
như không nỗ lực nhiều, vì ông ta thậm chí chẳng buồn giám định số điện
thoại nhắn tin đe doạ vợ Alex.
Trong đơn khiếu nại
này, Patricio cũng chỉ ra Alex đã bị các thám tử chống tham nhũng của
FDI đòi tiền "bảo kê", không chỉ bao gồm một khoản thanh toán bằng tiền
mặt hàng tháng mà còn bao gồm cả những chiếc xe sang. Lúc đầu, Alex đồng
ý nhưng theo thời gian, anh ta trở nên chán nản với với kiểu tống tiền
này. Alex chuyển sang đe doạ những tay thám tử: "Tao sẽ tố cáo hành vi
đồi bại này".
Đơn khiếu nại của Patricio vào tháng
2/2016 đã dẫn đến cuộc điều tra của Tỉnh ủy Valparaíso. Nhưng sau khi
được phỏng vấn ngày 29/6/2016 năm đó với tư cách người khiếu nại, cảnh
sát trưởng FDI đã đình chỉ Patricio khỏi nhiệm vụ cảnh sát trong 17
tháng.
Sau
17 tháng, PDI tuyên bố đuổi anh ra khỏi tổ chức vì những hành vi sai
trái về mặt hành chính, bao gồm cả việc không thông báo cho cấp trên về
việc anh rời khỏi nhà trong thời gian quản chế. Patricio đã nộp đơn
kháng cáo và được chấp nhận. Hiện anh vẫn nằm trong đội ngũ cảnh sát
"nhưng không có gì giống như cũ được nữa rồi" anh nói.
Bất
chấp những thứ chống lại mình, thám tử Patricio chưa bao giờ từ bỏ và
trong suốt những năm qua, anh ta đã nộp ít nhất 10 đơn khiếu nại nội bộ
chống lại nhóm cảnh sát tham nhũng đứng sau vụ giết Alex.
Tuy
nhiên, không có đơn khiếu nại nào của họ được gửi đến cơ quan công tố
theo yêu cầu. Điều này trái với quy định của Bộ luật tố tụng hình sự của
Chile: "Khi nhận được đơn khiếu nại, cảnh sát sẽ thông báo ngay lập tức
bằng phương tiện thích hợp nhất đến công tố viên". Khi được hỏi lý do,
các quan chức FDI cho biết họ không có trách nhiệm xử lý thông tin đó và
"hứa sẽ tìm hiểu lý do".
Chưa có hồi kết
Sau
khi các cơ quan truyền thông vào cuộc, đưa tin về những lá đơn tố cáo
của Patricio, đầu tháng 3 năm nay, PDI gửi cho các toà soạn này một
thông cáo, nội dung:
1. Vụ sát hại Alex Cuevas
González, được thực hiện bởi Abram Alzamora Hernández và J.L.A.G. Bản án
không đề cập đến bất kỳ ai trong số bốn sĩ quan mà Thanh tra Patricio
Sánchez đã tố cáo. Việc nhân viên PDI liên quan đến sự kiện này là hoàn
toàn sai sự thật.
2. Không có tài liệu nào cho thấy Alex Cuevas González là người cung cấp thông tin cho PDI.
3.
Các khiếu nại mà Thanh tra Patricio Sánchez đã đưa ra đối với nhân viên
PDI đã được chuyển cơ quan công tố một cách hợp lệ. Kết quả, có nhiều
hành vi của cán bộ bị tố cáo được loại trừ trách nhiệm hành chính.
4. PDI không thừa nhận bằng bất kỳ giá nào các cáo buộc vô căn cứ được đưa ra chống lại FDI và nhân viên...
"Cuối
cùng, chúng tôi nhắc lại với công chúng rằng tất cả cáo buộc và hành
động vô căn cứ do Thanh tra Patricio Sánchez thực hiện đều có mục tiêu
duy nhất, là trì hoãn việc trục xuất anh ta khỏi PDI", thông cáo nêu.
Cuối
tháng 7/2018, Patricio cho rằng có một chiếc ôtô màu đen khả nghi đang
rình rập bên ngoài ngôi nhà của gia đình anh ở Arica, bên trong có một
người đáng ngờ. Rà soát biển số xe, Patricio nhận ra, đó chính là một
tay buôn ma tuý, "người cung cấp thông tin" cho những tay thám tử FDI
đang bị anh tố cáo. Khi Patricio quyết định đến gần, hắn bỏ chạy.
Vài
ngày sau, thám tử Patricio nhận được một cuộc gọi qua WhatsApp. Đầu bên
kia là Mauro Díaz Carrasco, một trong những quan chức bị anh tố cáo
tham nhũng, buôn bán ma túy và có liên quan vụ giết Alex 5 năm trước.
Mauro đã đề nghị trả 300 triệu peso (tương đương 420.000 USD) để
Patricio rút đơn khiếu nại mình và những người khác.
Patricio trả lời "Không" và cúp máy. "Quân tham nhũng giết người", anh gõ tin nhắn này gửi Mauro ngay sau đó.
Vài
ngày sau, Patricio gửi đơn tố cáo Mauro tới trụ sở chính của mình. Tuy
nhiên, gần như cùng lúc, Mauro ta đã đệ đơn kiện Patrico vì những lời đe
dọa. Song may thay, Patricio không bị truy cứu.
Nhiều
tuần sau, Patricio nhận ra rằng bên ngoài ngôi nhà của anh ta ở Arica,
nơi anh ta đang cư trú, có những chiếc xe lạ luôn đậu. Anh ta đã chụp
ảnh một trong số chúng và là tìm được chủ đăng ký. Patricio chụp lại tất
cả, gửi cho một người bạn kèm lời nhắn "Đây là bằng chứng, để phòng
chẳng may một hôm nào đấy, có chuyện gì xảy ra".
*************
Vụ ám sát 30 năm không lời giải
CanadaLão
nông Elmer Yuill trườn khỏi chăn khi vợ đang ngủ, băng qua bãi cỏ đầy
sương giá ra đồng làm việc như mỗi sáng song từ đó ông mãi mãi không
quay về.
4h30
ngày 26/10/1991, người giúp việc tìm thấy ông Yuill, 77 tuổi, nằm úp
mặt xuống nền bê tông trước cửa kho, cơ thể vẫn còn ấm. Cậu bàng hoàng,
cố lay rồi chạy vào nhà kêu cứu, không nhận ra những vết đạn găm sau gáy
ông chủ.
Hai mươi phút sau, xe cấp cứu đến. Trong
khi nhân viên y tế vẫn đang cứu chữa cho Yuill tại bệnh viện ở thị trấn
Truro, ở phòng chờ, cảnh sát chuyển tin dữ cho vợ ông. Lúc đầu, bà nghĩ
rằng đó là tai nạn, ông Yuill dính viên đạn lạc vì mùa đi săn đã bắt
đầu. Nhưng khi bác sĩ gắp ra tới 2 viên đạn, cảnh sát chắc chắn với bà:
Đây là vụ giết người.
Ông Yuill điều hành trang
trại của gia đình từ thời niên thiếu khi cha không còn nữa và chăm lo
hết lòng cho các em. "Những người không biết sẽ nghĩ Yuill là bố chúng
tôi", Georgina Lawson, em gái út nói.
Ông Yuill
điều hành trang trại theo cách không giống bất kỳ gã nông thôn nào. Xe
trên cao tốc luôn tấp để chụp ảnh khu chuồng trại gọn gàng, đẹp như
tranh của ông. Những người nông dân trong vùng thường ghé qua để xin lời
khuyên trong công việc.
Cảnh
sát đến hiện trường vụ án, kho của trang trại bị xáo trộn bởi một nhóm
hàng xóm đến để giúp làm việc nhà. Lực lượng Cảnh sát Hoàng gia Canada
(RCMP) bắt đầu cuộc tìm kiếm quy mô. Họ quấy quả đám gia súc và thậm chí
cả những đống phân của chúng và đẩy vài nghìn kiện cỏ khô từ đầu này
sang đầu kia của chuồng. Các thợ lặn lùng sục khắp ao bên trong nhà máy
gỗ bỏ hoang.
Yuill không có kẻ thù, RCMP không biết
động cơ là gì. Cảnh sát truy lùng mọi người đàn ông ở vùng nông thôn
này có bất kỳ mối liên hệ nào với Yuill, từ thợ săn, lái máy cày, gã
chăn lợn, cho đến ông hàng xóm gần như không thể đứng vững sau cuộc phẫu
thuật lưng cũng bị coi là nghi phạm. Máy phát hiện nói dối, phương pháp
cuối cùng, cũng được nhà chức trách sử dụng.
Nhưng
cuộc điều tra kéo dài hàng tuần, rồi hàng tháng. RCMP cuối cùng thừa
nhận không có bằng chứng chắc chắn để buộc tội bất kỳ ai. Tháng 7/1992,
hơn 150 người, gần như tất cả người trong làng, đã tham gia cuộc họp do
RCMP tổ chức để nghe thông báo treo tiền thưởng lên tới 7.000 đô la nếu
có thông tin về thủ phạm.
Nhưng càng về sau, những
"người lĩnh thưởng" tiềm năng giảm dần. RCMP có ít cuộc gọi hơn, và cuối
cùng các thành viên điều tra đã được chỉ định lại.
Khi các nhà điều tra bắt đầu gạch dần các cái tên khỏi danh sách những người đáng lưu tâm, họ quay lại với một người đàn ông trẻ tuổi: Duane Deveaux.
Là
võ sĩ quyền anh làm bánh mì kẹp thịt tại McDonald’s, Deveaux sống với
mẹ ở ngoại ô Truro. Anh ta không có mối liên hệ cộng đồng nào với Yuill
và do đó không nằm trong danh sách đầu tiên của cảnh sát về những thanh
niên cần thẩm vấn.
Deveaux có một bằng chứng ngoại
phạm đã dự tiệc với bạn vào đêm trước khi ông Yuill bị sát hại, uống
rượu ở Truro cho đến khi đóng cửa. Deveaux nói đã được đưa về nhà và đã
đi ngủ vào khoảng 3 giờ sáng.
Khi nhận được những
lời khuyên và mô tả của nhân chứng tại quán rượu, cảnh sát đã phải xem
xét Deveaux kỹ hơn. Vào ngày ông Yuill chết, một nhân chứng đã mô tả một
nghi phạm, mỉm cười và tự mãn trong khi chơi bi-a tại quán bar Truro,
gọi cái chết của lão nông 77 tuổi là "một vụ giết người hoàn hảo".
Nhân
chứng khác cho biết, anh ta thậm chí biết Yuill bị bắn ngay cửa nhà
kho, và nòng súng có thể đã bị thay đổi nên không thể truy tìm được,
trong khi các thông cáo của cảnh sát chưa hề đề cập điều này.
Mùa
hè năm 1992, khám xét nhà của Deveaux, các nhà điều tra tìm thấy thứ
được tin rằng có thể là vũ khí được sử dụng trong vụ sát hại Yuill: một
khẩu súng trường 22 ly được tháo rời, mất nòng. Tháng 1/1993, Petrie,
anh họ Deveaux, khai với cảnh sát vài tháng trước khi ông Yuill bị giết,
Deveaux đã cầu xin anh ta bán cho một khẩu súng đang sử dụng. Deveaux
muốn cào số sê-ri và sử dụng cho một vụ trộm song Petrie từ chối.
Năm
tháng sau, Deveaux, trong lúc say rượu, lỡ mồm kể ra cho Petrie nghe
việc lão nông bị giết như thế nào: "Có hai gã đã cướp một cửa hàng, để
tránh cảnh sát, họ đã trốn trong một nhà kho. Khi Yuilly đến vào sớm hôm
đó với cái cào 3 răng gẩy rơm, một trong 2 tên trộm đã bắn ổng, còn đứa
kia đứng nhìn".
"Anh ta nghĩ rằng vụ án sẽ không
bao giờ được giải quyết vì cảnh sát sẽ không bao giờ có thể kết nối vụ
giết người với vụ cướp khi thực sự chúng chẳng có gì liên quan đến
nhau", Petrie nói với cảnh sát.
Petrie cho biết đứa
em họ đã khoe với mình về việc biết ai là thủ phạm. "Deveaux nói là
thằng bạn nó, rồi miêu tả chi tiết về góc mà viên đạn đã đi vào ông
Yuill. Bạn đã ở đó mới có thể biết chi tiết đến vậy, theo ý kiến của
tôi", Petrie nói.
Trên thực tế, một vụ cướp có vũ
trang xảy ra vài giờ trước khi ông Yuill bị sát hại. Lúc 22h15 ngày
25/10 /1991, cách trang trại 30 phút lái xe, người quản lý cửa hàng tạp
hóa Ryan’s IGA ở Truro cầm tập tiền đi về phía xe của mình thì nghe thấy
tiếng bàn chân chạy dồn dập. Một người đàn ông với mũ đen che mặt và đi
găng tay tay va vào anh ta.
"Đưa tiền đây không
tao sẽ bắn" người quản lý nhớ lại lời của kẻ khi đó đang chĩa súng vào
hông mình. Nạn nhân lập tức bỏ tiền vào chiếc túi giống như vải thô của
hải quân và gã cầm súng quấn miệng túi lại.
Hai
tuần sau, một chiếc túi tương tự và khẩu gauge 16 đã cưa nòng được tìm
thấy cách tiệm tạm hoá khoảng một km, được cho là vũ khí được dùng để đe
doạ, trấn lột tiền của người quản lý. Điều này, cùng với lời khai của
Petrie, RCMP cảm thấy rằng cuối cùng vụ án đã đi đúng hướng và bắt đầu
một cuộc điều tra chung.
Ngày
5/3/1993, RCMP lái xe đến nhà máy nhựa ở Truro, nơi Deveaux đang làm
việc, và bắt anh ta vì cáo buộc liên quan vụ giết Elmer Yuill và vụ cướp
cửa hàng Ryan’s IGA.
Sau hơn 12 giờ bị thẩm vấn,
Deveaux cuối cùng cũng chịu thừa nhận đã cướp người quản lý cửa hàng,
nói rằng việc này được lên kế hoạch bởi một nhân viên cũ của Ryan’s IGA.
Nhưng
thú nhận này chưa thoả mãn được thẩm tra viên Todd Taylor, cảnh sát
trưởng thị trấn Truro, kiêm cựu huấn luyện viên quyền anh của Deveaux.
"Tôi sẽ nói chuyện thẳng thắn với cậu," Taylor nói bằng vẻ điềm đạm uy
lực.
"Nếu cậu có thể cung cấp thông tin xa hơn về
những gì đã làm, đến lúc nói ra rồi đấy. Ý tôi là vụ giết ông Yuill,
hiểu không? Cậu có ở trong nhà kho nhà Yuill không?", Taylor gằn giọng.
"Không,
không bao giờ," Deveaux thản nhiên đáp. Taylor chưa thôi: "Tôi nghĩ,
cậu biết về vụ giết Yuill nhiều hơn những gì cậu đang nói." Deveaux gật
gù, vẻ suy tính, trả lời: "Tôi sẽ phải nói chuyện trước với luật sư của
mình, ông biết đấy".
Taylor nói hồ sơ cáo buộc giết
người sẽ được lập và Deveaux có thể đủ điều kiện bị quy kết tội ngộ sát
ngay cả khi không phải là người bóp cò.
Thời gian
sau đó, nhiều bằng chứng xuất hiện liên kết Deveaux với vụ cướp như quần
áo được tìm thấy gần hiện trường vào đêm xảy ra vụ trấn lột. Sau khi so
sánh chiếc áo cao cổ màu trắng với một đôi ủng mùa đông của Deveaux,
các chuyên gia pháp y kết luận "chúng có thể được mặc bởi cùng một
người".
Phiên tòa xét xử Deveaux về tội Cướp tài sản đã
được lên lịch và hàng chục nhân chứng đã được triệu tập, bao gồm mẹ của
Deveaux, người cha dượng và anh họ Petrie. Song tháng 9/1993, trong các
cuộc họp trước khi xét xử, toà đột ngột quyết định, hoãn xét xử, nhưng
không rút lại cáo buộc với Deveaux.
Sau khi nghe
bằng chứng từ cảnh sát, toà án tin rằng sự tham gia của Deveaux vào vụ
giết ông Yuill nhiều hơn những gì anh ta khai nhận. Việc vội vàng xét xử
vụ cướp có thể gây hại cho cho tiến trình điều tra cái chết của lão
nông.
Sau đó, bất ngờ Deveaux đồng ý nhận tội cho
cả vụ cướp có vũ trang và tội giết người song không cung cấp lời khai
nào thêm. Các tài liệu không cho thấy lời thú tội có mâu thuẫn nhưng giả
thiết Deveaux bị bức cung là có cơ sở do không có luật sư chứng kiến.
Cảnh sát thẩm vấn Deveaux trong hai phiên liên tiếp, với lời thú nhận
diễn ra trong căn phòng không có màn hình giám sát.
Song
có vẻ cảnh sát vẫn cảm thấy không đủ cơ sở để kết tội Deveaux về tội
giết người và thay vào đó, họ chỉ buộc tội anh ta về vụ cướp. Ngay sau
đó, Deveaux thay đổi lời khai, khẳng định không liên quan cái chết của
lão nông 77 tuổi.
Phiên xét xử Deveaux về tội cướp
tài sản được ấn định diễn ra tháng 9/1996. Nhưng luật sư của Deveaux lập
luận rằng, để bảo vệ thân chủ một cách chính đáng, thông tin về vụ giết
người có thể cần được đưa ra trước tòa. Công tố viên, một lần nữa lo
ngại những chi tiết đó có thể ảnh hưởng đến cuộc điều tra. Phiên toà
dành cho tội cướp có vũ khí của Deveaux một lần nữa bị hoãn.
Deveaux sau đó trở nên cực kỳ thận trọng. Anh
ta không "thở một lời" về vụ giết người hay vụ cướp với bất kỳ ai thêm
một lần nào nữa. Thay vào đó, anh ta vùi mình vào rượu và ma tuý.
Anh
trai nói đã cố gắng nói chuyện với Deveaux trong gần ba thập kỷ về
những gì xảy ra. "Nếu nó không có chút liên quan vụ án, cuộc trò chuyện
sẽ khác đi rất nhiều. Nó có thể bảo không biết gì cả nhưng nó thậm chí
không cả mở miệng. Có thứ gì đó đang cấu xé nó từ trong", người anh nói.
Đầu
tháng 12/2019, Deveaux bất tỉnh trong một con hẻm. Sau khi được cấp
cứu, sức khoẻ ổn, Deveaux đến toà án, nói rằng muốn cho mọi người biết
điều gì đã xảy ra. Tuy nhiên, khi được hỏi từng nhìn thấy ông Yuill bao
giờ chưa, Deveaux trở lại với vẻ bất cần: "Tôi chưa bao giờ gặp người
đàn ông đó".
Trong 11 trang giấy được viết sau khi
lấy lời khai của Petrie vào năm 1993, cảnh sát giả thiết vụ án như sau:
Các nghi phạm đã lên kế hoạch cất giữ súng và cướp phá ở một địa điểm
trung lập, hẻo lánh. Đó là lý do giải thích cho vụ cướp có vũ trang ở
tạp hoá Ryan’s IGA.
Sau vụ cướp, các nghi phạm vứt
tang vật, và tăng cường bằng chứng ngoại phạm bằng cách uống rượu trong
các quán bar ở khu vực Truro, sau đó đến kho thóc trong trang trại của
Yuill để chia số tiền cướp được. Chúng nghĩ kho khóc sẽ chẳng có ai vào
lúc tờ mờ sáng.
Nhưng ông Yuill đã ở đó, không đúng
chỗ và sai thời điểm. "Nếu ông ta đi làm sớm hơn hoặc muộn hơn chừng
nửa giờ, có thể đã chẳng có gì xảy ra", điều tra viên của RCMP giả định.
Nhưng
tròn ba thập kỷ sau, hiện chưa ai phải chịu trách nhiệm về cái chết của
Yuill, bất chấp RCMP sử dụng mọi công cụ điều tra bao gồm chuyên gia
pháp y, hồ sơ tội phạm, lệnh khám xét, hàng nghìn giờ thẩm vấn vô số
người liên quan.
Năm 2017, chính quyền Nova Scotia
và RCMP thậm chí đã treo thưởng 150.000 đô la cho bất kỳ thông tin nào
liên quan kẻ tình nghi nhưng vẫn không có manh mối.
Ông
Chris Paley, điều tra viên nghỉ hưu, người đã giám sát vụ án trong bảy
năm, nói rằng: "Tội ác xảy ra mọi lúc nhưng tội ác này thật là kinh
khủng, bởi nạn nhân trong những năm cuối đời vẫn cặm cụi làm việc trong
trang trại". Đây là vụ án duy nhất, Paley không có lời giải trong suốt
sự nghiệp điều tra 30 năm. "Có vẻ như may mắn đã đứng về phía thủ phạm",
ông nói và hy vọng sớm hay muộn, bằng chứng DNA hoặc một nhân chứng sẽ
giúp phá án.
Cuộc điều tra về vụ giết người của
Yuill vẫn đang được mở, nhưng RCMP chỉ còn ấn định duy nhất một sĩ quan
phụ trách. Năm tháng trôi qua, khả năng tìm lại công lý cho Yuill và gia
đình ông ngày càng mất dần. Người em gái cuối cùng còn sống của Yuill,
hiện đã 90 tuổi vẫn chưa hết cay đắng về cái chết của người anh cả mà bà
xem như cha.
Trang trại đã không còn được sử dụng.
Gia đình Yuill không còn tụ họp vào mùa hè. Nơi duy nhất họ ghé qua giờ
đây là nơi vợ chồng ông Yuill được chôn cùng nhau. Trên bia đá của hai
người khắc hình trang trại đã gắn bó cả đời với họ, và cả nhà kho, nơi
ông Yuill bị bắn chết.
Người quản lý cũ của tạp hoá
Ryan’s IGA, hiện 78 tuổi, đã nghỉ hưu. Ông hiếm khi nghĩ về cái đêm
mình bị hai tên du côn ấn cò súng vào mông để cướp tiền. Nhưng mỗi khi
nghĩ lại, ông vẫn thấy may mắn, vì biết có thể phải đối mặt với số phận
tương tự như lão nông Yuill đêm đó.
Những người
làng Old Barn đôi khi vẫn rùng mình nhìn ra cánh đồng cỏ trước nhà, nghĩ
rằng kẻ giết Yuill có thể vẫn ở ngoài kia. Khi trời nhập nhoạng tối, họ
khóa cửa nhà. Không người nông dân nào ở Old Barn còn dám dậy sớm vắt
sữa bò một mình.
Suu cao,thue nang,nhu yeu pham tang gia.Kinh te eo seo...Vay ma dang Lua van lay tien cua dan tro giup linh tinh.Mo cua bien gioi.Ung ho toi ac truc tiep khi sua luat cho phep trom cuop o muc do <1.000 dollars thi vo toi....Neu vao thoi diem Trump,bon Lua da ho hoan nhu the nao ??? Nhung nguoi bau ban vi chut tu loi ,nghi gi ve dat nuoc ??? Phai chang day khong phai la dat nuoc minh ??? bat qua,lai tro ve que huong cu...Neu vay,ban la thang cho chet ! mien ban !
Chung nao moi vet nho cua ho nha Dan da duoc tay xoa trang boc,thi Uk moi co hy vong...ngung chien.Cung vay,ngay nao ma cac cong ty ,co goc gac tu cac dang bac nu luu-anh hao cua khoi tu do va ong chief police va dang Lua thi moi giai xong phuong trinh tau cong !
Nhan dinh cua saigonpots ma bac Tran van Giang ghi lai.Doc xong nghe cay dang nao long.Du su that no ranh ranh.Nhung tuoi gia cung co mot hy vong cho du la mong manh va mo ao. hy vong con hon la that vong ?
Nhan dinh cua saigonpots ma bac Tran van Giang ghi lai.Doc xong nghe cay dang nao long.Du su that no ranh ranh.Nhung tuoi gia cung co mot hy vong cho du la mong manh va mo ao. hy vong con hon la that vong ?
Ngắm lại hình xưa chịu mấy ông
Những Linh, Tùng, Duẫn với Mười, Đồng
Mặt mày ai lại đi hồ hởi
Phấn khởi khi Tàu cướp Biển Đông
Phải chăng “quý” mặt đã thành mông
Con mắt nay đà có nhưng không
Nên mới chổng khu vào hải đảo
Gia tài gấm vóc của tổ tông?
Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .
Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .
Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .