Chiều 24/10, cơn mưa lớn ở Sài Gòn kèm theo gió giật mạnh khiến nhiều cây cổ thụ bị bật gốc, đổ đè lên nhiều xe máy và ôtô, gây hư hỏng nặng.
Nhện khổng lồ có tên khoa học là Theraphosa blondi. (Nguồn: livescience.com)
Khi đang đi dạo ban đêm trong một khu rừng nhiệt đới ở Guyana, nhà côn
trùng học kiêm nhiếp ảnh gia Piotr Naskrecki đã phát hiện thấy một con
vật kỳ lạ, mà ban đầu ông tưởng là một con ô pốt hay một con chuột nào
đó nhưng thực tế là một con nhện khổng lổ với kích thước bằng một chú
cún con.
"Khi mới bật đèn
pin lên, tôi đã không hiểu mình đang nhìn thấy cái gì," nhà nghiên cứu
hiện đang làm việc tại bảo tàng Động vật học So sánh của đại học Harvard
chia sẻ trên livescience.com.
Đó là một con nhện Goliath Nam Mỹ, có
tên khoa học là Theraphosa blondi. Theo sách kỷ lục Guinness, đây là
loài nhện lớn nhất thế giới, với chiều dài có thể lên tới 30cm.
Theo thông tin đăng trên blog của
Naskrecki, phần thân của nhện Goliath Nam Mỹ có kích thước bằng khoảng
một nắm tay lớn, và loài nhện này có thể nặng tới 170 gam - bằng khoảng
một chú cún con.
Khi Naskrecki tiếp cận con nhện Goliath
trong rừng nhiệt đới, con nhện đã chà chân sau của mình lên bụng. Lúc
đầu, ông cho rằng hành vi này của chú nhện thật “dễ thương.” nhưng sau
đó ông đã nhận ra rằng con nhện đang cố gắng hất về phía ông những sợi
lông có gai nhỏ. Khi những sợi lông này bay vào mắt hay các niêm mạc
khác, chúng gây ra cảm giác “rất đau đớn và ngứa ngáy” trong nhiều ngày
sau đó.
Không chỉ vậy, loài nhện khổng lồ còn sở
hữu cặp nanh dài 5 cm. Vết cắn của chúng có độc, song không gây ra ảnh
hưởng gì tới con người. Thế nhưng cảm giác khi bị cắn vẫn sẽ rất đau
đớn, “giống như bị một chiếc đinh đâm qua bàn tay vậy,” Naskrecki cho
biết.
Nhện Goliath vẫn còn một lá chắn phòng
vệ nữa, đó là những sợi lông trên phần thân trước với các móc nhỏ và
gai, tạo nên tiếng rít khi chà xát vào nhau, “giống như khi kéo miếng
dán velcro vậy”.
Mặc dù vậy, loài nhện này không phải là
mối đe dọa lớn với con người. “Một con gà còn có thể gây ra nhiều thương
tích hơn chú nhện này,” Naskrecki cho biết.
Sau “cuộc gặp mặt bất ngờ” với con nhện
cái trong rừng nhiệt đới ở Guyana, Naskrecki đã bắt con nhện về phòng
thí nghiệm để nghiên cứu. Hiện con nhện đã được gửi tới một viện bảo
tàng.
Đầu
tháng trước, theo yêu cầu công tác, tôi ra Hà Nội tập huấn một tuần.
Tình cờ, tôi ở cùng một bạn cũng bằng tuổi tôi, tên Bích, đang sống và
làm việc ở Huế. Chúng tôi nhanh chóng trở nên thân thiết do qua nói
chuyện thấy hợp nhau ở nhiều quan điểm, sở thích.
Trong
những sinh hoạt hàng ngày, Bích luôn nhường nhịn và quan tâm đến tôi. Ví
như tôi có thói xấu hay dậy muộn, Bích thì dậy từ 5 giờ 30, tập thể dục
đều đặn.
Bạn rất ý tứ để tôi không bị tỉnh giấc, và sáng nào
dậy, tôi cũng đã thấy Bích mua sẵn đồ ăn sáng - những món ăn miền Bắc mà
tôi thích. Tôi gửi tiền,
Bích chỉ cười mà không nhận. Nói mãi
bạn mới bảo để cuối đợt tập huấn thanh toán một thể. Tôi yên tâm như
thế. Nhưng đến ngày chia tay - rất bịn rịn - thì Bích vẫn không nhận mà
nói: “Một năm mình cũng vài dịp vào Sài Gòn. Khi ấy tha hồ Phượng thết
đãi, chỉ sợ lại chán mình vì ở chơi lâu”. Bạn đã nói thế, tôi đành phải
chấp nhận.
|
Ảnh minh họa: Internet |
Hết đợt tập huấn, lúc về đến nhà, tôi giở hành lý thì phát hiện một cuốn
sổ nhật ký của Bích lẫn trong túi đồ của tôi, trong khi cuốn sổ của tôi
thì không thấy. Có nghĩa chúng tôi đã cầm nhầm bởi hai cuốn đều có bìa
màu xanh rất giống nhau.
Quan trọng ở chỗ sổ của tôi toàn ghi
những nội dung liên quan đến công tác, còn sổ của Bích là nhật ký. Tôi
lướt qua - mà không có ý đọc - thì thấy Bích đã viết tới ba phần tư số
trang. Tôi sẽ gặp rất nhiều khó khăn, trở ngại trong công việc nếu không
có lại cuốn sổ. Còn Bích thì chắc cũng không muốn người khác đọc nhật
ký của mình.
Tôi liền điện thoại cho Bích. Chưa kịp thực hiện thì
bạn đã gọi cho tôi. Bích nói sẽ ra bưu điện gửi ngay cuốn sổ vào, nhưng
nói thêm: “Còn cuốn nhật ký của mình thì Phượng cứ giữ, đọc. Khi nào
xong gửi ra cho mình cũng được. Mình muốn Phượng hiểu về cuộc đời mình
vì một tuần chúng ta ở cùng nhau nhưng cũng chưa tâm sự được nhiều.
Quả
là những ngày ở Hà Nội, tôi thấy Bích khác hẳn những người phụ nữ khác
mà tôi từng gặp. Bên trong cái vẻ tươm tất pha chút đài các với gương
mặt đẹp một cách sang trọng luôn ẩn chứa một cái gì đó như là rất bí
hiểm, mặc dù nhìn bạn, ai cũng có ngay được niềm tin.
Tôi vừa quý
mến, lại vừa ghen với bạn (vì bất cứ người đàn ông nào khi tiếp xúc với
chúng tôi cũng đều bị hút sang Bích mà không chú ý đến tôi). Nhưng cách
sống, xử sự của Bích chỉ có thể khiến tôi cảm phục, quý trọng.
Chúng
tôi có thăm hỏi cuộc sống của nhau thì Bích cho biết không gặp may
trong chuyện riêng tư, hiện đang sống với đứa con trai duy nhất 15 tuổi.
Hỏi đến cha của cháu, Bích chỉ nói là chuyện rắc rối lắm, chẳng khác gì
một cuốn tiểu thuyết, để khi nào vào Sài Gòn, sẽ tâm sự với tôi cả đêm
vì những ngày ở Hà Nội, hầu như tối nào cũng có sinh hoạt giao lưu, lại
nhiều người lui tới nên không có điều kiện kể.
Giờ đây, Bích nói
tôi hãy đọc nhật ký để thay cho việc nói chuyện trực tiếp. Và tôi đã
miệt mài đọc. Vì quá dài nên tôi đã lướt qua những trang nói về công
việc, những mối quan hệ họ hàng, đồng nghiệp.
Tôi chỉ muốn “khám
phá” điều “bí mật” thuộc thế giới riêng tư của bạn, thì ôi, không thể
ngờ, tôi đã “sốc” khi đọc đến những trang nói về mối quan hệ của Bích
với một người đàn ông là cha đứa con trai của bạn mà chưa từng là chồng,
dẫu chỉ một ngày.
Một sự thật được phơi bày: Năm 22 tuổi, Bích
gặp anh ta. Tình yêu đến rất nhanh. Khi Bích thông báo đã có thai thì
người đàn ông viện lý do chưa chuẩn bị được gì cho cuộc sống gia đình
nên đề nghị phá bỏ. Bích thuyết phục thế nào cũng không được.
Người
đàn ông đưa ra hai phương án để Bích lựa chọn: Hoặc là phá thai rồi sẽ
cưới nhau sau một năm nữa, hoặc Bích tự nuôi con vì không nghe theo kế
hoạch của anh ta. Bích chọn phương án thứ hai vì đã sụp đổ trước thần
tượng, không còn niềm tin.
Và bạn cũng đã tự rời xa người đàn ông
tệ bạc trong đau khổ, tuyệt vọng. Suốt 15 năm qua, Bích không đến với
ai do rất thương đứa con trai bất hạnh, không có bố.
Khi biết
đích xác là con trai, lại học rất giỏi, người đàn ông mấy năm sau đã chủ
động tìm lại Bích và muốn chuộc lỗi bằng việc chung sống. Anh ta nói
với Bích là sẽ chia tay vợ để nối lại tình xưa vì cuộc sống hiện tại bất
hạnh, không có tình yêu với vợ. Nhưng Bích không chấp thuận.
Trời
ơi! Người đàn ông đó chính là Thiện - chồng tôi. Thật mỉa mai. Anh có
cái tên đối ngược hẳn với nhân cách, đạo đức. Suốt 10 năm chung sống,
anh thể hiện là một người chồng như mọi người chồng bình thường khác.
Tuy
lấy nhau không từ một tình yêu lãng mạn, đam mê nhưng cuộc sống của
chúng tôi vẫn êm ả, ổn thỏa. Thiện cũng tỏ ra có trách nhiệm với gia
đình. Anh chỉ có chút buồn vì không có con trai (chúng tôi có 2 con
gái).
Qua nhật ký của Bích, tôi còn được biết sau bạn, trước tôi,
Thiện đã làm hại đời một cô gái trẻ khác sống ở một tỉnh lẻ, cuối cùng
cũng không lấy người ta. Vậy là trong suốt mười năm qua, tôi đã sống với
một người chồng mà không biết chút gì về quá khứ xấu xa của anh ta.
Càng
tồi tệ hơn khi tôi bị lừa vì chỉ cần Bích gật đầu, anh ta sẽ sẵn sàng
lìa bỏ tôi để trở lại sống với bạn. Rất may là bạn đã từ chối sự “hối
hận” của Thiện. Nhưng như vậy có nghĩa anh tiếp tục chung sống với tôi
là do không thể trở lại với Bích chứ không phải có nhu cầu thực sự muốn
gắn bó với tôi. Nghĩ tới điều này, tôi vô cùng tự ái, trỗi dậy ý nghĩ
muốn rứt bỏ anh ta.
Thưa các anh chị. Tôi đã bị cú sốc ghê gớm.
Tôi nên ly hôn hay tiếp tục cuộc sống hiện tại? Và có nên cho Bích và
Thiện biết là tôi đã rõ mọi sự thật?
(Theo Gia Đình )