Trang lá cải
Trang Lá Cải Thứ Năm Ngày 29-11-2012 Tái Xuất...Giang Hồ.
Tái xuất sau khi bị Hack nên bài vở, nhất là hình ảnh lấy lại từ những số bị mất...Mời xem lại. Mong bà con thứ lỗi...
******************
hình ảnh đi cùng năm tháng
Cà phê tan, cà phê chồn, cà phê voi, cà phê wifi... hay cà phê gì đi nữa cũng không hấp dẫn bằng cà phê hôn, vì đây mới đúng là "cà" xong rồi "phê".
Lạy các bà, tưởng đem các bà ra để làm mỹ nhân kế lấy chiến thắng về chứ, ai ngờ các bà thấy giai đẹp là cứ hơn hớn chạy theo, quên cả bóng.
Hôm trước có hình ảnh chim mọc sừng, chúng tôi nhắc đến vụ hươu mọc sừng, chắc hôm nay vợ chồng chim qua để thông báo vì mày mà chúng tao bị hiểu nhầm.
Phụ nữ chỉ lo lắng cho đến khi lấy chồng, đàn ông không lo gì cho đến khi lấy vợ. Cả hai không biết rằng khi đám cưới được tổ chức là lúc cuộc chiến mới thực sự bắt đầu, cả hai đều lo.
Ước gì rau quả ngâm rượu cũng có tác dụng như chân gấu, như rắn rết... lúc bấy giờ chỉ việc trồng ra những loại như thế này để dân nghiện ngâm đỡ đi săn động vật.
Khi đội nhà quá mạnh, rảnh rang nên ta nằm giải trí! Cũng có lúc đội nhà quá yếu, sau trận đấu đọc tạp chí quên sầu!
Các bác tài cẩn thận, nhìn biển báo cũng biết công trường này đang xây dựng bằng vật liệu mong manh thế nào! (Xe ben đụng cái đập thủy điện còn vỡ tan tành nữa là)
Cầu trời khấn phật phụ hộ phong trào phát động toàn dân đừng cắm hương lung tung khắp nơi như que hương cầu trời khấn phật phụ hộ phong trào này!
Biển báo thế này mà gần đây chập tối vẫn thấy cướp giật, chặt tay... ghê tận óc. Có lẽ đã đến lúc lắp đặt camera độ phân giải cao khắp hang cùng ngõ hẻm, may ra mới diệt được cái nạn này.
Jap Tiên Sinh
********************
Cận cảnh sới bạc lớn nhất miền Bắc
Chiều 29/11, sới bạc lớn nhất miền Bắc tính tới thời điểm này đã bị C45 Bộ Công an triệt phá tại nhà nghỉ Tuấn Sơn, trên địa bàn chùa Dận, Đình Bảng, Từ Sơn, Bắc Ninh.
Nhà nghỉ Tuấn Sơn - nơi các con bạc sát phạt nhau trên tầng tum, rộng gần 100m2. |
Cửa sau lên tầng 4 để đánh bạc. |
Đập phá cửa kính để đột nhập vào trong. |
Hàng trăm con bạc cả nam và nữ bị tập kết ở xưởng để hoang phía sau nhà. |
Nhiều con bạc liều nhảy qua khe từ tầng 4 xuống nhưng xuống phía mái kho, bị cảnh sát bắt ngay tại chỗ. |
Trên sàn, thảm được trải cho các con bạc ngồi sát phạt. Chun buộc tiền vứt la liệt dưới đất. |
Sới bạc phục vụ đồ ăn tại chỗ. |
Hai bao tải lớn đựng tiền, máy tính, điện thoại thu tại sới bạc. |
Đống điện thoại thu từ túi xách của các con bạc. |
Số tiền thu được sới bạc tới cuối giờ chiều vẫn chưa kiểm kê xong. |
Người phụ nữ này được coi là quản gia của nhà nghỉ. |
Sơn là con trai chủ nhà nghỉ. Người này đổ lỗi cho Đức - chú của mình mới là chủ điều hành nhà nghỉ. |
Sau 2 tiếng sới bạc bị bắt, người dân kéo tới xem chật kín đường. |
phương mai
Theo Infonet
*****************
Những cơ thể nude sơn màu tuyệt đẹp
Với các nghệ sỹ tham gia lễ hội 2012 Body spectra tổ chức tại Capetown Nam Phi đều cho rằng không có môn nghệ thuật nào hấp dẫn được bằng nghệ thuật vẽ tranh trên cơ thể khỏa thân.
Được biết, hoạt động năm nay có sự tham gia của đông đảo học viên City Varsity - những người trẻ tuổi đam mê sáng tạo không ngừng nghỉ.
Không chỉ dùng sơn màu để vẽ tranh lên mẫu nude, họ còn tận dụng nhiều đồ vật độc đáo như vỏ trai, sò, chất dẻo... để tô điểm cho sản phẩm của mình thêm phong phú.
Một số hình ảnh đặc sắc trong lễ hội 2012 Body spectra vừa qua:
Trông xa, những người mẫu này như đang mặc bộ quần áo màu thực sự
Những tác phẩm trên cơ thể tuyệt đẹp
Các nghệ sỹ trẻ còn dùng nhiều phụ kiện để làm phong phú cho tác phẩm của mình
Sự chuyên tâm và miệt mài của họ khiến người xung quanh vô cùng thán phục
*************
Theo phong tục, những cô dâu dân tộc Thổ Gia ở Tứ Xuyên (Trung Quốc) buộc phải khóc trong đám cưới của chính mình cho dù có thích hay không.
Được biết, tục lệ khóc trong đám cưới được phổ biến nhất vào đầu thế kỷ 17 cho tới cuối triều đại nhà Thanh vào năm 1911.
Tục lệ này được cho là có nguồn gốc trong thời kỳ Chiến quốc (472 -211 TCN) khi công chúa của nước Triệu được gả sang nước Yên. Trước khi lên đường, mẹ công chúa đã quỳ xuống chân cô khóc và dặn dò con gái trở về nhà sớm nhất có thể. Đây được cho là đám cưới khóc đầu tiên.
Mặc dù không phổ biến như trước kia nhưng vẫn có một số gia đình ở tỉnh Tứ Xuyên tây nam Trung Quốc, đặc biệt là người dân tộc Thổ Gia vẫn giữ tập tục kỳ lạ này. Là dân tộc thiểu số lớn thứ 6 tại Trung Quốc, hiện có khoảng 8 triệu người Thổ Gia đang sống ở vùng núi Wuling.
Nghi lễ khóc trong đám cưới khá đơn giản, cô dâu chỉ cần bật khóc. Nếu không khóc hoặc không thể khóc thì những hàng xóm sẽ coi rằng cô dâu không có khả năng sinh nở. Tồi tệ hơn, cô dâu thậm chí còn trở thành trò cười cho dân làng hoặc bị mẹ đánh.
Tục lệ này được tiến hành theo cách khác nhau tại những khu vực khác nhau của tỉnh Tứ Xuyên.
Ở phía tây, phong tục này được gọi là "Zuo Tang" (Ngồi trong lễ đường). Theo đó, cô dâu được yêu cầu ngồi trong một phòng lớn và khóc lóc. Trong suốt một tháng trước khi ngày đại hỷ diễn ra, cô gái phải tới phòng lớn mỗi đêm và khóc trong vòng một tiếng đồng hồ. Sau 10 ngày, mẹ cô dâu và hai người nữa cũng tới khóc cùng. 10 ngày tiếp nữa, bà cô dâu cũng phải tham gia nghi lễ này. Trong những ngày cuối cùng, chị/em gái cô dâu và các cô, dì đều phải tới phòng lớn để cùng khóc.
Tuy nhiên, tới lúc đó khóc không chỉ đơn thuần là nhỏ lệ mà phải khóc theo giai điệu. Ngoài bài hát "Khóc hôn nhân" truyền thống, những phụ nữ trong phòng lớn còn phải khóc một số bài hát có chủ đề ca ngợi sự siêng năng và lòng hiếu thảo.
Khóc trong đám cưới không chỉ là một nghi thức xã giao và thủ tục trong ngày cưới của người Thổ Gia mà còn là một loại hình nghệ thuật độc đáo của dân tộc thiểu số ở phía tây nam Trung Quốc này.
Sầm Hoa (Theo odditycentral)
**************
Vụ việc gây sốc này được đưa ra ánh sáng cách đây 2 ngày khi nạn nhân, hiện đang học lớp 8 tại một trường địa phương, khóc và nhất quyết không chịu về nhà sau giờ tan tọc. Khi được một cô giáo lại gần và hỏi thì em gái này đã kể cho cô giáo nghe toàn bộ sự việc.
Đại diện của nhà trường đã ngay lập tức thông báo cho cảnh sát và nộp đơn trình báo.
Cảnh sát thụ lý vụ việc cho biết người bố đồi bại, người anh trai 15 tuổi và người chú của nạn nhân đều đã bị bắt giữ.
Anh trai của nạn nhân được chuyển tới khu vực dành cho trẻ vị thành niên trong khi người bố và người chú bị tạm giam chờ xét xử.
Bé gái khai báo với cảnh sát rằng em bị 3 người thân tấn công tình dục từ khi còn học lớp 6. Nạn nhân cũng kể lại rằng chị gái của em cách đây 2 năm cũng đã tự vẫn sau khi bị cưỡng hiếp.
**********************
Thiết bị giúp phát hiện "yêu râu xanh"
Hàn Quốc đã ban hành các hình phạt nghiêm ngặt hơn đối với các tội phạm bạo lực tình dục – loại tội phạm đang có chiều hướng gia tăng trong thời gian gần đây ở đất nước này. Trong khi Chính phủ đang nỗ lực đưa ra hàng loạt giải pháp thì một công dân Hàn Quốc đã có sáng kiến để góp phần ngăn chặn tội ác khủng khiếp.
Ông Hong Gwang Ui, 43 tuổi, cha của một cậu con trai 4 tuổi và là một kỹ sư quân đội đã sử dụng kiến thức của mình để phát minh ra một thiết bị hữu ích. Ông đã chế tạo thành công một thiết bị đơn giản nhưng có thể phát ra cảnh báo nếu một người từng phạm tội về tình dục và bị kết án xuất hiện trong vòng 30m.
Ông Hong Gwang Ui, 43 tuổi, người đã phát minh ra chiếc máy đặc biệt
Ông Hong cho biết ông đã phát minh ra thiết bị này vì "là người cha của một cậu con trai 4 tuổi, mỗi lần tôi nghe tin tức về các vụ phạm tội về tình dục thì luôn có sự tức giận dâng lên trong tôi. Sau khi suy nghĩ nhiều cách để giúp ngăn chặn tội ác này, tôi đã phát triển chiếc máy".
Ông Hong hy vọng thiết bị có thể góp phần ngăn chặn tội phạm tình dục tại Hàn Quốc.
Một vài năm trước, Hàn Quốc đã thông qua một đạo luật gây tranh cãi buộc người từng có hành vi phạm tội tình dục phải đeo một chiếc vòng ở cổ chân để theo dõi vị trí của họ. Một số người cho rằng biện pháp này là một hành vi vi phạm nhân quyền. Các vòng đeo này phát ra một tín hiệu trên một tần số cụ thể cho trung tâm điều khiển và cung cấp cho các cơ quan có thẩm quyền vị trí của đối tượng cứ 6 giây một lần. Thiết bị của ông Hong chỉ đơn giản là sẽ phát ra tiếng kêu khi phát hiện tín hiệu từ chiếc vòng trong phạm vi 30m.
Ông Hong đã nhận được sự đồng ý từ Bộ Tư pháp để bắt đầu bán rộng rãi thiết bị này. Trước mắt, ông mới chỉ có kế hoạch bán thiết bị tại các địa điểm như trường học và sân chơi. "Tôi muốn giúp đỡ ngăn chặn tội phạm tình dục dù chỉ là một chút", ông cho biết.
Theo Naav (K14)
***************
Khỏa thân vào quán cà phê để... đi tiểu
Một thủy thủ thuộc lực lượng hải quân Mỹ đã bị cảnh sát Nhật Bản bắt giữ sau khi đi lang thang trong bộ dạng... khỏa thân và đi tiểu trong một quán cà phê truyện tranh gần ga Yokohama, thuộc quận Kanagawa thứ 6 tuần trước.
Quán cà phê nơi diễn ra sự cố "không đáng có"
Sự cố này xảy ra chỉ vài tuần sau khi quân đội Mỹ áp đặt lệnh giới nghiêm từ 11 giờ đêm tới 5 giờ sáng (đối với các căn cứ của Mỹ tại Nhật Bản).
Cà phê truyện tranh là hình thức quán cà phê khá phổ biến ở đất nước mặt trời mọc
Theo báo cáo, người thủy thủ này thừa nhận đã đi tiểu bừa bãi trong quán cà phê, nhưng lại phủ nhận hành động quái gở của mình ở nơi công cộng.
Được biết, anh ta tên là Oscar Weigle, bị bắt vào lúc 3h15 sáng sau khi các nhân viên và khách hàng tại quán cà phê mở 24/7 này phát hiện Oscar đang "tơ hơ" giữa căn phòng.
Loại hình cà phê truyện tranh (hay cà phê manga) phổ biến tại Nhật Bản với đủ quy mô và diện tích, tại đây có khá nhiều các "bốt" riêng tư, thậm chí là một căn phòng nhỏ. Nó có thể được thuê theo giờ và trang bị mọi thứ như máy vi tính, ghế ngả và cả tủ lạnh.
Nhờ sự tiện lợi và chi phí hợp lý, khá nhiều người dân có thể sử dụng loại hình "khách sạn biến thể" này như một chỗ trú chân ban đêm nếu có lỡ chuyến tàu muộn hoặc cần một nơi ở giá bèo.
Theo Jeans (TTVN)
*************************
Nghiệt ngã: Mang bầu 8 tháng vẫn đi bán dâm
Từ tháng 3/2009, một số phụ nữ hành "nghề" bán dâm lập ra một nhóm mang tên “Nơi bình yên” (NBY) .
Mục tiêu giản dị như một “nghiệp đoàn” nho nhỏ, giảm tính dễ bị tổn thương, tăng tính chia sẻ của những chị em đường phố.
Năm 2010 nhóm được Chính phủ Hà Lan tài trợ, giúp cho chị em có một nơi tìm thấy được sự bình yên, xây dựng lòng tự tin, nhận những hỗ trợ cần đối với một con người...
Ngồi bệt xuống nền gạch của ngôi nhà ngõ Đê Tô Hoàng, Kha* rít một hơi thuốc, nhả khói rất sành điệu, kể: “Em cai nghiện được rồi, nhưng không “nỡ” bỏ thuốc lá. Em nghiện từ năm 20 tuổi, nhà ở Lạng Sơn, bố mẹ làm nông, cũng không đến nỗi đói khổ, nhưng đua đòi theo chúng bạn, bỏ nhà đi. Để có tiền hút hít em đi làm gái. Em hành nghề ở các tỉnh lẻ như Lào Cai, Yên Bái, Hải Phòng, Quảng Ninh...Càng hút hít thì càng phải đi khách để có tiền, có tiền lại hút hít, như một cái vòng luẩn quẩn không dừng lại được mà lúc ấy cũng chưa từng suy nghĩ là sẽ dừng. Cho đến khi em bị bắt vào Trung tâm cai nghiện Ba Vì. Vào đó mất tự do, phải lao động, vật thuốc ghê lắm. Sau 2 năm, em được ra thì tái nghiện, lại đi khách rồi lại bị bắt vào Trung tâm”.
Ngôi nhà này là chốn bình yên của cô gái đứng đường.
Bà Khuất Thị Hải Oanh - Giám đốc Trung tâm hỗ trợ Phát triển Cộng đồng - tổ chức hỗ trợ cho nhóm NBY cho biết: “Chúng tôi giúp một mái ấm để chị em lui tới, sinh hoạt, nghỉ ngơi, tắm giặt cũng như duy trì được một đội ngũ nòng cốt để đi tiếp cận, hỗ trợ chị em bảo vệ sức khoẻ của bản thân và của khách hàng, chuyển gửi chị em đến các dịch vụ sức khoẻ và xã hội, hỗ trợ chị em về sinh kế và giảm nguy cơ bị bạo hành, bị bóc lột... Nhóm cũng tổ chức các hoạt động ở cộng đồng để tăng thêm sự hiểu biết của cộng đồng và giảm bớt sự kỳ thị. |
Môi, mắt Kha thâm quầng, nhưng nụ cười rất tươi. Năm 2007, Kha được ra khỏi Trung tâm cai nghiện, quyết làm lại cuộc đời, nhưng lại đối diện thực tế phũ phàng: Làm gì, đi đâu? Chẳng lẽ quay về nghề bán dâm, lại nghiện hút?... Kha tìm đến ngôi nhà ở Đê Tô Hoàng, được các chị em giúp đỡ đoạn tuyệt hẳn với ma tuý, và cô có một việc làm mà mình chưa từng hình dung ra.
Ấy là, hằng đêm, Kha đi tiếp cận những chị em làm gái đứng đường, hay bán dâm ở quán bar, vũ trường, karaoke. Gặp chị em, Kha tư vấn cho họ những kiến thức về tình dục an toàn, phát bao cao su miễn phí, rỉ tai về địa chỉ ngôi nhà ngõ Đê Tô Hoàng ...Gặp chị em đường phố tương đối dễ vì dù sao cũng là “dân trong nghề”.
Nhưng với những cô gái bán dâm ở các cơ sở massage, hay karaoke thì rất khó, vì phải thông qua chủ. Khi Kha đặt vấn đề, các ông chủ thường đe dọa hoặc chối bay: “Chỗ chúng tôi không có gái bán dâm”...
Một cô gái bước vào cầm điếu thuốc châm lửa từ điếu thuốc trên môi Kha. Nhật- tên cô gái - 31 tuổi, quê ở Hoà Bình cũng có quãng đời mưa gió. Muốn thoát khỏi cảnh chân lấm tay bùn, Nhật tin lời một gã lưu manh hứa hẹn xin việc, nhưng bị lừa bán vào một cơ sở mại dâm ở Sơn Tây.
Nhật bị ép bán dâm. Cô gái quê chưa một lần nắm tay đàn ông đã chống cự quyết liệt. Thấy thế, chủ lại mừng. Hôm sau Nhật bị đưa lên một con tàu trên sông để bán trinh cho chủ tàu.
Giữa sông, Nhật không biết chạy đi đâu... Từ đó, Nhật bị ép tiếp khách ngày đêm đến rạc cả người, đi đâu cũng có bảo kê canh gác 24/24 giờ.
Một khách làng chơi thương hoàn cảnh của Nhật đã tìm cách giải cứu cô về Hà Nội. Sống như vợ chồng để trả ơn khách làng chơi 2 năm, Nhật về quê nhưng không có việc làm lại xuống Hà Nội.
Ở thủ đô, tay trắng, Nhật lại đứng đường kiếm cơm và dính vào nghiện hút, rồi bị bắt lên Trung tâm cai nghiện...
Con đường của Nhật sau đó cũng giống Kha, được NBY giúp đỡ và trở thành thành viên nòng cốt. Hằng đêm, Nhật đi tiếp cận các cô gái bán dâm để tư vấn cho họ về biện pháp chống lây nhiễm qua đường tình dục, cách tự vệ khi bị khách dùng bạo lực và nói cho họ những cơ hội để tìm công việc mới...
Tóc nhuộm vàng hoe, gương mặt hơi cúi xuống, Nhật kể: “Có những ông khách cho thêm tiền để không đi bao cao su. Nếu gặp phải khách là đầu gấu mà không muốn đi bao cao su thì khó thoát. Có lần em đồng ý với khách đi chỉ mình ông ấy nhưng khi bước vào phòng có tới bốn năm người ngồi nằm la liệt. Em định chạy ra khỏi phòng nhưng cửa đã khóa… Không chỉ có em, nhiều chị em khác cũng bị thế, còn bị quỵt tiền. Mình đã trải qua cảnh ấy, nên giờ tư vấn cho chị em không đi khách ở các bãi đáp lạ, không quan hệ nếu khách không chịu dùng bao cao su”.
Hoa, 29 tuổi, bụng bầu to gần vượt mặt, nặng nề đi lên cầu thang: “Em mang thai đã được 8 tháng nhưng vẫn phải đi khách. Nếu nghỉ bây giờ không biết sau này lấy gì nuôi con. Từ lúc mang thai tháng thứ 5 em đã phải bó bụng để khách không biết, nhưng từ tháng thứ 6 trở đi bụng to quá không bó được nữa, vì vậy cũng ít khách hơn. Lúc mình đi thường năn nỉ họ “làm nhẹ” để khỏi ảnh hưởng tới đứa bé trong bụng”.
Trưa. Mâm cơm nóng hổi được dọn ra, chị em ngồi quây quần, vừa ăn vừa cười nói. Ăn xong, người thì gội đầu, người cho quần áo vào máy giặt, hay làm móng tay móng chân hoặc đấm bóp cho nhau…Ở nơi bình yên này, trong những giờ phút ngắn ngủi, họ được là chính mình.
Già rụng răng vẫn đi khách
Hà từng nghiện hút và bán dâm dằng dặc cả thời thanh xuân, đến mức thân xác đã khô rạc, mặt quắt lại.
Sau khi tìm đến NBY, Hà đã cai được nghiện, bỏ hẳn nghề, tối tìm đến với chị em đường phố để chia sẻ.
Mỗi tháng những thành viên nòng cốt như Hà chỉ được NBY hỗ trợ 1 triệu đồng, không đủ tiền xăng xe, chỉ bằng một vài lần đi khách như trước đây, nhưng cô gái này đêm nào cũng lên đường. Khi Hà Nội đã lên đèn, tôi theo chân Hà để tận thấy cô “tác nghiệp” như thế nào.
Hà bảo: “Bọn em hay đến dốc Bác Cổ, bến xe Giáp Bát, hoặc đoạn đường trước cổng bệnh viện Hữu Nghị, ven hồ Thiền Quang, đó là những nơi chị em hay hành nghề. Tối nay đưa anh đến hồ Thiền Quang, ở đây rất đa dạng đối tượng bán dâm”.
Hà Nội về đêm lạnh tê tái, tôi và Hà ngồi một quán nước dưới gốc cây xà cừ, quan sát. Phía xa, trong bóng tối, mấy cô gái đang đứng bên đường. Hà thì thầm: “Mấy cô này chưa “mở hàng” nên nếu mình phát bao cao su, tài liệu về an toàn tình dục có khi bị mắng ngay. Nhưng nếu đi được một cuốc khách rồi, thì tiếp cận dễ”.
Bác Lành đã rụng răng .
Một phụ nữ khoảng 60 tuổi đứng bên đường, nhìn tôi có ý mời chào. Hà bảo: “Bác Lành đấy, khổ thế, làm nghề đến răng rụng rồi vẫn không chịu nghỉ hưu. Mà nghỉ thì lấy gì đút vô mồm. Khi biết bác “đi làm” nhiều người nhìn bác bằng đôi mắt kinh khủng. Nhưng gần bác thì thấy thương ghê”. Hà lại đưa cho bác Lành mấy cái bao cao su. Bà cười để lộ hàm răng đã rụng gần hết.
Theo lời Hà, những góc đường Trần Nhân Tông, Nguyễn Du, Quang Trung, quanh hồ Thiền Quang đêm đêm không chỉ có bác Lành mà còn cả những cô gái 14,15 tuổi lén lút bán dâm.
“Chị em không muốn đi làm nghề này nhưng họ quá khó khăn. 1,5 triệu đồng để mở hàng trà đá cũng không có. Nhiều lúc trò chuyện với họ mà vừa nói vừa khóc, dù không được phép khóc trước mặt họ”, Hà bảo.
Với nhiều gái bán dâm, sau một đêm đi làm đầy vật vã, mọi ngả đường đều dẫn đến ngôi nhà ở Đê Tô Hoàng.
Chị Chu Thị Bình, điều hành chung của nhóm NBY cho hay: “Họ tìm đến đây, đa số là người ngoại tỉnh, không có nhà nên xem NBY là gia đình mình. NBY chia sẻ với họ những khó khăn, nhiều chị em đã được vay vốn để chuyển sang nghề khác.
Những thành viên nòng cốt của NBY đã tiếp cận với hàng trăm chị em bán dâm ở Hà Nội để tư vấn về tình dục an toàn, các dịch vụ xét nghiệm hỗ trợ và điều trị.
*Tên các cô gái làm nghề bán dâm trong bài đã được thay đổi.
Theo Phùng Nguyên (Tiền Phong)
********************
Bác sĩ “dởm” chữa đau răng bằng cách... hôn mông
(Dân trí) - Một người đàn ông ở bang Florida (Hoa Kỳ) vừa bị cảnh sát “sờ gáy” sau khi tên này chữa răng bằng cách hôn… mông bệnh nhân.
Tờ South Florida Sun Sentinel đưa tin, John Collazos, 47 tuổi đã thuê một căn hộ và trang bị đầy đủ các máy móc để phục vụ cho việc chữa răng. Tuần trước, John Collazos đã bị bắt vì tình nghi làm bác sỹ "dởm" từ năm 2010.
Một bệnh nhân tố cáo rằng John Collazos đã có biểu hiện khác thường trong suốt buổi chữa răng. Khi đó, John đã sử dụng một ít bột nhão đắp vào để làm giảm nhẹ cơn đau cho cô.
Tuy nhiên việc này không đem lại kết quả thế nên John đã tiêm vào mông cô một mũi giúp khống chế cơn đau. Không chỉ có vậy, tên này còn tiếp tục hôn lên “bàn tọa” của cô gái cũng như có hành động động chạm vào bộ phận nhạy cảm của bệnh nhân.
Cảnh sát cho biết vị bác sỹ giả mạo thường hướng tới đối tượng khách hàng là những người dân nhập cư.
Ngoài bệnh nhân kể trên, cảnh sát cũng đã xác định được thêm 4 nạn nhân khác trong công việc làm ăn của John. Tên này hiện bị buộc tôi hành nghề không phép.
Anh Khôi
Theo HP
**************
Bị chồng tạt a-xít, vẫn phải tiếp tục chung sống!
(NLĐO)- Phát hiện chồng ngoại tình, người vợ lẳng lặng đòi ly dị bởi cuộc sống vợ chồng từ lâu đã không khác gì địa ngục. Song, người chồng tàn độc tìm đến tạt a-xít vào mặt vợ. Trớ trêu thay người phụ nữ này vẫn tiếp tục phải sống chung với kẻ đã hãm hại mình!
Nurbanu ly dị người chồng tàn bạo và bội bạc khi bắt quả tang ông ngoại tình với một phụ nữ khác.
Tám ngày sau, khi Nurbanu đang nấu ăn trong nhà, người chồng không biết từ đâu phóng xe máy tới tạt axít khiến chị mù mắt và khuôn mặt biến dạng, đau đớn vô cùng.
Bi kịch hơn nữa, người phụ nữ 36 tuổi này hiện vẫn phải tiếp tục chung sống với người chồng mất nhân tính sau khi mẹ chồng bắt chị ký vào đơn xin phóng thích chồng khỏi nhà tù sau vụ tấn công.
Theo Huffington Post, chồng của Nurbanu đã chạy trốn 18 năm qua nhưng vừa bị bắt 10 tháng trước và bị kết án 1 năm tù giam.
“Mẹ hắn (chồng) đã bảo lãnh cho hắn ra tù. Bà ấy bắt tôi ký vào đơn xin thả hắn và còn dùng con trai tôi để ép tôi tiếp tục làm vợ hắn”, Nurbanu cho biết.
Chị nói thêm: “Có lẽ ai đó nghĩ rằng người chồng cần có trách nhiệm chăm sóc người vợ đã bị anh ta cướp đi đôi mắt. Nhưng chuyện đó không xảy ra ở đây... Những ngày tới của tôi sẽ vẫn là những trận đòn đau đớn mà thôi”.
*********************
“Nữ hoàng sắc đẹp Mexico” bị dùng làm "lá chắn"
(Dân trí) - Một quan chức Mexico ngày 27/11 cho biết, “nữ hoàng sắc đẹp” thiệt mạng trong cuộc đấu súng giữa một băng nhóm ma túy và các binh sỹ Mexico mới đây, đã bị dùng làm “lá chắn”.
>> Nữ hoàng sắc đẹp Mexico thiệt mạng trong một vụ đấu súng
Maria Susana Flores Gamez
Báo cáo cũng cho biết Maria Susana Flores Gamez cầm vũ khí trên tay khi bước ra khỏi xe của băng nhóm ma túy trong vụ đấu súng với quân đội ở bang Sinaloa vào hôm thứ bảy vừa qua.
Trước đó, ngày 26//1, công tố bang Sinaloa cho biết, cô gái 22 tuổi Flores, người đang nắm giữ danh hiệu “Nữ hoàng sắc đẹp Sinaloa 2012”, nằm trong nhóm tội phạm và một khẩu dúng AK-47 đã được tìm thấy ở bên cạnh xác chết của cô sau vụ đọ súng. Kết quả khám nghiệm cho thấy có dấu vân tay của cô trên khẩu súng, chứng tỏ cô đã dùng nó, văn phòng công tố bang cho hay.
Vụ việc một lần nữa lại đưa ra ánh sáng về mối quan hệ giữa các hoa hậu và những kẻ buôn bán ma túy tàn bạo ở Mexico. Nhiều người đẹp thậm chí có con với chúng hoặc đã bị cảnh sát bắt giam.
Báo chí Fexico cho biết, hồi tháng 5 vừa qua Flores còn tham dự một cuộc thi hoa hậu du lịch phương Đông ở Trung Quốc. Khi xảy ra vụ đấu súng, cô đi cùng với bạn trai – một nghi phạm thuộc băng nhóm ma túy. Anh ta cũng thiệt mạng trong vụ việc.
Phan Anh
Theo AFP
*******************
hình ảnh đi cùng năm tháng
Từ ngày điện thoại và máy tính lên ngôi thì đồng hồ chỉ còn là đồ trang sức, hầu như dành cho đàn ông. Có lẽ đây là cách quảng cáo đồng hồ hiệu quả nhất mà ai cũng phải... ngước nhìn khi đi xe bus.
Sức mạnh của phụ nữ nằm ở sự mềm yếu, nhìn hình ảnh này đố ai biết được vũ khí hủy diệt của nàng chính xác là gì!
Một trong những thú vui của các ông bố khi chơi với con nhỏ, nhất là với các cậu con trai. Các bạn nam, có thể bạn nói "thật nguy hiểm", nhưng khi bạn có con xem, quên câu ấy ngay.
Thuật ngữ trứng nước thật đúng với bé, mà chữ bé ở đây còn thích hợp với bé hơn các bé khác... (có thể bạn thấy tôi hơi luẩn quẩn, thực ra tôi đang nghĩ quả trứng có trước hay con người có trước)
Bạn có thấy hình ảnh của mình ở bức tượng này không? Không ư? Bạn nghĩ lại đi, giữa thời buổi vắt chân lên cổ xoắn quẩy chạy đủ thứ hằm bà chằn này mà bạn thong thả được mới lạ đấy.
Chuột lộng hành nhưng không có giải pháp bắt chuột hiệu quả, bí mật của chúng ở đây: Sau một thời gian tiến hóa, chúng đã bơi dưới nước nhanh như vịt.
Nguồn gốc của việc xuât hiện chú cẩu nằm tênh hênh ở đây là thế này: Có một khách hàng vào quán, lúc ăn không thấy món yêu thích là hạt đậu thì nói đổng: chè cháo gì mà chả có tí hạt chó nào.
Cứ phải treo ngược thế này để bọn tội phạm không biết rằng cả cái khu phố này đang hừng hực khí thế truy tìm và tố giác bọn chúng!
Đi ăn cưới thằng Lập lấy con Thạch, nhà nó gần đây thôi nhưng mình vẫn bị muộn, tại lúc thấy cái biển báo cứ tưởng đi thêm 12 cây số nữa, tệ thế chứ lị.
Jap Tiên Sinh
*****************
Sự thực về cuộc sống “quái nhân” nhặt vợ
Tin Tức, Tin HOT trong ngày được cập nhật liên tục từng giờ tại Tin Tức Trong Ngày
Sau khi xuất hiện thông tin “quái nhân” Nguyễn Tuấn Nghĩa nhặt được vợ hơn 9 tuổi ở bãi rác, phần lớn cư dân mạng tỏ ra khâm phục trước câu chuyện về tình người. Chuyện tình 'rổ rá cạp lại" của đôi vợ chồng lại được xem là cái kết có hậu của "Vợ nhặt" ngày nay. "Chàng" với lối sống "quái nhân" còn "Thị" lại chính là người phụ nữ trong bức ảnh đạt giải nhất ảnh báo chí thế giới 2008 của nhà nhiếp ảnh Justin Maxon…
Luồng thông tin khác lại cho rằng, Nghĩa và vợ đều bị mắc chứng tâm thần, thậm chí có phần “dị mọ” trong quan hệ vợ chồng... Người ta cũng đặt câu hỏi: Với môi trường sống “quái” như thế, số phận của những đứa trẻ trong nhà rồi đây sẽ ra sao khi chúng không được tới trường?
Hoa mắt với mê cung
Trên cung đường hỏi thăm tại khu đô thị Văn Quán (Hà Đông-Hà Nội), tôi đã được nghe nhiều chuyện kể về gia đình Nguyễn Tuấn Nghĩa. Người thì kể về gia đình ăn xin có lối cạo trọc đầu, ăn mặc “kiệm vải”, nhiều khi không cần che đậy cứ thế xuống đường; người thì lại kể về cách ăn nói của thành viên trong nhà đều rất lịch sự, đàng hoàng… Tuy nhiên rôm rả nhất vẫn là những câu chuyện tình ái của đôi vợ chồng “quái nhân” này…
Thôi thì chín người mười ý, cuối cùng tôi vẫn quyết định lên nhà, và làm theo lời dặn: “Phải bấm chuông trước để cả nhà biết có khách mà mặc quần áo” …
Đập vào mắt tôi ngay từ khi bước vào căn hộ chung cư của Nguyễn Tuấn Nghĩa là những đống tranh ảnh được cắt từ lịch, bìa sách báo hỗn tạp dán từ cửa trở vào. Ngạc nhiên là căn hộ chung cư trong một khu đô thị được coi là sang trọng của Thủ đô, rộng tới chừng 60m2, nhưng lại chẳng khác gì nhà kho (đúng hơn là kho rác) khiến khách vào ngột ngạt với những mùi ẩm mốc vây quanh.
Chất đầy dưới nhà chưa đủ, chủ nhân còn xâu những tranh ảnh, thành từng chùm nặng chĩu quấn quanh trên trần nhà. Khắp nhà đâu đâu cũng thấy tranh ảnh, khi thì là tranh phật với những dòng giáo lý khi lại là hình ảnh rất gợi cảm của các cô gái… Với khoảng trống hiếm hoi thì bức tường lại được tận dụng là nơi để chủ nhà trổ tài “thư pháp” toàn chữ là chữ nhưng chẳng đâu ăn nhập với nhau...
Nghĩa treo mớ tranh ảnh hỗn tạp khắp nhà
Ảnh gợi cảm của cô gái cũng được giăng lên
Đón khách vào nhà là hai đứa trẻ, cùng cạo đầu trọc lốc. Bé trai lớn khoảng hơn 10 tuổi, bé gái nhỏ hơn 3 tuổi ngước nhìn với ánh mắt lạ lẫm ngơ ngác như rất lâu rồi mới có khách vào nhà.
Theo lời mời của chủ nhà, tôi đi vào phòng trong cùng nơi có người đàn ông đang quấn chăn từ đầu tới chân, anh là Nguyễn Tuấn Nghĩa. Cạnh chiếc đệm mà Nghĩa đang ngồi là những bát thức ăn dở dang, bừa bãi và những thứ hoa quả đang chín rữa… Lý giải về đống đồ ăn này, Nghĩa cho biết đây là của đi ăn xin được, “hàng xóm ai cho cái gì thì mình ăn cái đấy…”.
5 vợ và biết bao người tình
Chọn cho mình được chỗ ngồi tương đối, tôi mới lấy lại bình tĩnh để bắt chuyện. Khi tôi còn đang lúng túng tìm cách vào chuyện với chủ nhà được tự nhiên, thì đáp lại là lối ăn nói hoạt bát, trơn tru của Nguyễn Tuấn Nghĩa. Câu chuyện bắt đầu của chúng tôi choáng ngợp bởi những triết lý đạo giáo. Nghĩa như người “lên đồng” thao thao giảng giải khiến người nghe cũng dễ bị cuốn vào mạch.
Chữ khắp tường…
Chiếc đàn cũng được viết kín chữ với nội dung khó hiểu…
Nói về cuộc sống hiện tại, Nguyễn Tuấn Nghĩa cho biết: “Bao nhiêu năm nay tôi đã tạo được nhiều công đức, giờ tôi không phải là người thường nữa rồi mà đã được nhập vào giòng Thánh, sống như vua theo lời dạy của Phật là được hưởng phước sung sướng nhất, trí tuệ nhất”.
Kể về quá trình giác ngộ theo đạo của mình, Nghĩa nói trước đó anh đã có vài năm trải qua hàng chục nghề nhưng đều từ bỏ vì cảm thấy vất vả, không hợp với tâm nguyện của mình. “Giờ đây, tôi đã giác ngộ đạt tới độ hóa thân thành mầm mống của Ngài nhưng nhân cách thì phần nào vẫn chưa được như Ngài bởi mình vẫn còn dục tình, đam mê chưa giũ bỏ hết...”. Nói tới đây, câu chuyện của Nghĩa bất ngờ quay sang thái cực tràn ngập những sex, thú vui nhục dục… với niềm hưng phấn lạ kỳ.
Không giống như thông tin trước rằng Nghĩa có hai "vợ", Nghĩa cho biết, ngoài những người phụ nữ anh từng quan hệ “dọc đường” thì đã có 5 người được anh “dắt” về nhà chung sống. Cô thứ 5 đang “tạm sống” với anh là chị Mùi, người đàn bà do duyên số lận đận từng một thời ở trần dắt theo con lang thang kiếm ăn.
Nghĩa vô tư nói về những câu chuyện nam nữ bên cạnh vợ và con gái…
Theo lời Nghĩa, những phụ nữ anh từng “quan hệ” hầu hết đều hơn tuổi, thuộc thành phần kém sắc. Ngoài cô đầu tiên có nghề hàng xáo thì 4 cô tiếp theo được Nghĩa "dắt" về đều trong tình cảnh lang thang, nhặt rác kiếm sống. Cho mình là người sống thoáng, nên Nghĩa không đăng ký kết hôn với một ai. "Quái nhân" này vừa cười vừa tâm sự: "Vợ thì không hẳn mà người tình cũng không". Cô nào nhanh thì ở với Nghĩa được 3 ngày, và người lâu nhất cũng là người được “nhặt” từ ngầm cầu Long Biên, chị Mùi. Hai người về ở với nhau từ năm 2006. “Cô ấy tuy không khéo về căn ăn nói nhưng lại hợp với tôi về nội tâm”, Nghĩa nói.
Nhà có khách một lúc lâu mới thấy chị Mùi cùng cô con gái nhỏ (con chung của chị và Nghĩa) ngáp ngủ từ trong buồng đi ra. Có mặt chị và con nhỏ ở đó nhưng Nghĩa vẫn không ngần ngại kể về những mối quan hệ nam nữ từ trước và sau khi "nhặt" được chị. Coi chuyện quan hệ tình dục là ham muốn, thú vui của mình, Nghĩa nói theo cách rất chi hào hứng: “Tuy là người tu tập nhưng tôi vẫn cần tình dục để yêu thương, từ đam mê đã trở thành si mê nên không thể từ bỏ”.
Nghe những tâm sự này, ban đầu chị Mùi cứ ngồi đó mà nghệt ra rồi sau cũng cười “hề hề” vô tư... để góp vui! Tới khi bị Nghĩa nhắc “thôi, mẹ già đi vào chăm con đi, để tôi còn ve vãn gái trẻ” thì chị cũng lại cười “hề hề” vâng dạ nghe theo…
Số phận những đứa trẻ…
Được biết, nguồn sống duy nhất hiện nay của gia đình “quái nhân” chủ yếu là đi ăn xin. Người dân xung quanh cũng không còn xa lạ cảnh mẹ con chị Mùi “đầu trọc” dẫn dắt nhau đi ăn xin tại các khu chợ kế cận. Về phía người thân của Nghĩa, người ta chỉ biết mang máng rằng bố mẹ anh cũng đang sống tại một tòa chung cư gần đó. Vì thế nhiều người tò mò không hiểu tại sao có nhà cửa đàng hoàng mà vợ con Nghĩa vẫn phải đi ăn xin?
Lý giải về cách kiếm sống của mình, Nghĩa cho biết nếu không đi ăn xin chắc anh phải bán cả căn hộ mà bố mẹ mua cho để sống. “Ăn xin cũng là một cách để tạo điều kiện cho người đời tích phúc. Mỗi ngày cô ấy (chị Mùi) cũng xin được vài chục tới vài trăm ngàn, còn tôi xác định tuy không phải tu ở chùa nhưng đang sống trong đời sống tinh thần, không muốn phải lo những chuyện lặt vặt”, Nghĩa nói.
Dù cho rằng mình không phải người gia trưởng nhưng Nghĩa vẫn không chịu ăn cùng mâm, cùng bát với vợ con. “Ăn riêng để còn được tĩnh tâm”, Nghĩa nói. Dầu vậy, quái nhân này cũng chẳng hề kiêng khem thịt cá. “Ai cho cái gì là ăn, không chê. Ăn thịt cá thì mới có năng lượng để quan hệ tình dục!”, Nghĩa cho biết.
Ra khỏi căn nhà của “quái nhân”, điều làm tôi ám ảnh nhất là những ánh mắt của hai đứa trẻ: Bé gái còn quá nhỏ nên trong mắt em vẫn chứa nét tươi vui trong sáng, thỉnh thoảng tôi có nghe em líu lo hát gì đó những chưa rõ lời. Tuy nhiên, với bé trai, dường như em đã đủ lớn để nhận thức về cuộc sống “không bình thường” của mình. Cả buổi tiếp xúc, tôi nhìn em cứ như cái bóng lặng lẽ biết đi trong nhà, anh mắt của em luôn mở to với vẻ u buồn khó nói…
Trao đổi với phóng viên, những người dân quanh khu nhà cho biết, việc gia đình “quái nhân” ăn mặc phản cảm đi ra đường nhìn lâu cũng thành quen nhưng điều mà họ lo nhất vẫn là hai đứa trẻ sống trong nhà không được đi học.
Mặt khác, theo người dân được nghe chính từ vợ chồng quái nhân kể, họ không hề giấu giếm chuyện sinh hoạt vợ chồng trước mặt hai đứa bé.
Một nữ nhân viên của tòa nhà cho biết, ngày mới làm, có lần chị thực hiện công tác vệ sinh tòa nhà khi tới phòng "quái nhân" ở, đã bị một phen hú hồn khi vô tình nhìn vào bên trong. "Vợ chồng, con cái đều trần truồng không mảnh vải che thân", chị kể.
Chính vì cách sống "quái" của chủ nhà “quái nhân”nên hàng xóm đều không thích giao tiếp, thậm chí họ còn cấm con cái không được tới gần. Đôi khi, cũng có người tốt mang thức ăn tới cho nhưng họ cũng chỉ dám treo ở cửa nhà "quái nhân" rồi bấm chuông và… chạy mất hút!
Ông Nguyễn Văn Sự, Tổ trưởng Tổ dân phố 14, khu đô thị Văn Quán cho hay, tổ dân phố cũng đã nhiều lần nhắc nhở về cách sinh hoạt “thiếu văn minh” của gia đình Nguyễn Tuấn Nghĩa song sự biến chuyển cũng không được là nhiều. “Nhiều lần khi thấy chị vợ dắt con đi ăn xin, chúng tôi cũng đã nhắc nhở nên cho cháu đi học nhưng cả hai vợ chồng đều không tiếp thu”. Ông Sự cho biết đã báo cáo lên phường về trường hợp nhưng ngoài biện pháp thuyết phục chủ nhà thay đổi thái độ thì lãnh đạo phường cũng không đưa được ra cách giải quyết nào hợp lý hơn.
Tuyết Mai (Khampha.vn)
*****************
Do Phung Tran chuyển
*******************
Bàn ra tán vào (0)
Trang Lá Cải Thứ Năm Ngày 29-11-2012 Tái Xuất...Giang Hồ.
Tái xuất sau khi bị Hack nên bài vở, nhất là hình ảnh lấy lại từ những số bị mất...Mời xem lại. Mong bà con thứ lỗi...
******************
hình ảnh đi cùng năm tháng
Cà phê tan, cà phê chồn, cà phê voi, cà phê wifi... hay cà phê gì đi nữa cũng không hấp dẫn bằng cà phê hôn, vì đây mới đúng là "cà" xong rồi "phê".
Lạy các bà, tưởng đem các bà ra để làm mỹ nhân kế lấy chiến thắng về chứ, ai ngờ các bà thấy giai đẹp là cứ hơn hớn chạy theo, quên cả bóng.
Hôm trước có hình ảnh chim mọc sừng, chúng tôi nhắc đến vụ hươu mọc sừng, chắc hôm nay vợ chồng chim qua để thông báo vì mày mà chúng tao bị hiểu nhầm.
Phụ nữ chỉ lo lắng cho đến khi lấy chồng, đàn ông không lo gì cho đến khi lấy vợ. Cả hai không biết rằng khi đám cưới được tổ chức là lúc cuộc chiến mới thực sự bắt đầu, cả hai đều lo.
Ước gì rau quả ngâm rượu cũng có tác dụng như chân gấu, như rắn rết... lúc bấy giờ chỉ việc trồng ra những loại như thế này để dân nghiện ngâm đỡ đi săn động vật.
Khi đội nhà quá mạnh, rảnh rang nên ta nằm giải trí! Cũng có lúc đội nhà quá yếu, sau trận đấu đọc tạp chí quên sầu!
Các bác tài cẩn thận, nhìn biển báo cũng biết công trường này đang xây dựng bằng vật liệu mong manh thế nào! (Xe ben đụng cái đập thủy điện còn vỡ tan tành nữa là)
Cầu trời khấn phật phụ hộ phong trào phát động toàn dân đừng cắm hương lung tung khắp nơi như que hương cầu trời khấn phật phụ hộ phong trào này!
Biển báo thế này mà gần đây chập tối vẫn thấy cướp giật, chặt tay... ghê tận óc. Có lẽ đã đến lúc lắp đặt camera độ phân giải cao khắp hang cùng ngõ hẻm, may ra mới diệt được cái nạn này.
Jap Tiên Sinh
********************
Cận cảnh sới bạc lớn nhất miền Bắc
Chiều 29/11, sới bạc lớn nhất miền Bắc tính tới thời điểm này đã bị C45 Bộ Công an triệt phá tại nhà nghỉ Tuấn Sơn, trên địa bàn chùa Dận, Đình Bảng, Từ Sơn, Bắc Ninh.
Nhà nghỉ Tuấn Sơn - nơi các con bạc sát phạt nhau trên tầng tum, rộng gần 100m2. |
Cửa sau lên tầng 4 để đánh bạc. |
Đập phá cửa kính để đột nhập vào trong. |
Hàng trăm con bạc cả nam và nữ bị tập kết ở xưởng để hoang phía sau nhà. |
Nhiều con bạc liều nhảy qua khe từ tầng 4 xuống nhưng xuống phía mái kho, bị cảnh sát bắt ngay tại chỗ. |
Trên sàn, thảm được trải cho các con bạc ngồi sát phạt. Chun buộc tiền vứt la liệt dưới đất. |
Sới bạc phục vụ đồ ăn tại chỗ. |
Hai bao tải lớn đựng tiền, máy tính, điện thoại thu tại sới bạc. |
Đống điện thoại thu từ túi xách của các con bạc. |
Số tiền thu được sới bạc tới cuối giờ chiều vẫn chưa kiểm kê xong. |
Người phụ nữ này được coi là quản gia của nhà nghỉ. |
Sơn là con trai chủ nhà nghỉ. Người này đổ lỗi cho Đức - chú của mình mới là chủ điều hành nhà nghỉ. |
Sau 2 tiếng sới bạc bị bắt, người dân kéo tới xem chật kín đường. |
phương mai
Theo Infonet
*****************
Những cơ thể nude sơn màu tuyệt đẹp
Với các nghệ sỹ tham gia lễ hội 2012 Body spectra tổ chức tại Capetown Nam Phi đều cho rằng không có môn nghệ thuật nào hấp dẫn được bằng nghệ thuật vẽ tranh trên cơ thể khỏa thân.
Được biết, hoạt động năm nay có sự tham gia của đông đảo học viên City Varsity - những người trẻ tuổi đam mê sáng tạo không ngừng nghỉ.
Không chỉ dùng sơn màu để vẽ tranh lên mẫu nude, họ còn tận dụng nhiều đồ vật độc đáo như vỏ trai, sò, chất dẻo... để tô điểm cho sản phẩm của mình thêm phong phú.
Một số hình ảnh đặc sắc trong lễ hội 2012 Body spectra vừa qua:
Trông xa, những người mẫu này như đang mặc bộ quần áo màu thực sự
Những tác phẩm trên cơ thể tuyệt đẹp
Các nghệ sỹ trẻ còn dùng nhiều phụ kiện để làm phong phú cho tác phẩm của mình
Sự chuyên tâm và miệt mài của họ khiến người xung quanh vô cùng thán phục
*************
Theo phong tục, những cô dâu dân tộc Thổ Gia ở Tứ Xuyên (Trung Quốc) buộc phải khóc trong đám cưới của chính mình cho dù có thích hay không.
Được biết, tục lệ khóc trong đám cưới được phổ biến nhất vào đầu thế kỷ 17 cho tới cuối triều đại nhà Thanh vào năm 1911.
Tục lệ này được cho là có nguồn gốc trong thời kỳ Chiến quốc (472 -211 TCN) khi công chúa của nước Triệu được gả sang nước Yên. Trước khi lên đường, mẹ công chúa đã quỳ xuống chân cô khóc và dặn dò con gái trở về nhà sớm nhất có thể. Đây được cho là đám cưới khóc đầu tiên.
Mặc dù không phổ biến như trước kia nhưng vẫn có một số gia đình ở tỉnh Tứ Xuyên tây nam Trung Quốc, đặc biệt là người dân tộc Thổ Gia vẫn giữ tập tục kỳ lạ này. Là dân tộc thiểu số lớn thứ 6 tại Trung Quốc, hiện có khoảng 8 triệu người Thổ Gia đang sống ở vùng núi Wuling.
Nghi lễ khóc trong đám cưới khá đơn giản, cô dâu chỉ cần bật khóc. Nếu không khóc hoặc không thể khóc thì những hàng xóm sẽ coi rằng cô dâu không có khả năng sinh nở. Tồi tệ hơn, cô dâu thậm chí còn trở thành trò cười cho dân làng hoặc bị mẹ đánh.
Tục lệ này được tiến hành theo cách khác nhau tại những khu vực khác nhau của tỉnh Tứ Xuyên.
Ở phía tây, phong tục này được gọi là "Zuo Tang" (Ngồi trong lễ đường). Theo đó, cô dâu được yêu cầu ngồi trong một phòng lớn và khóc lóc. Trong suốt một tháng trước khi ngày đại hỷ diễn ra, cô gái phải tới phòng lớn mỗi đêm và khóc trong vòng một tiếng đồng hồ. Sau 10 ngày, mẹ cô dâu và hai người nữa cũng tới khóc cùng. 10 ngày tiếp nữa, bà cô dâu cũng phải tham gia nghi lễ này. Trong những ngày cuối cùng, chị/em gái cô dâu và các cô, dì đều phải tới phòng lớn để cùng khóc.
Tuy nhiên, tới lúc đó khóc không chỉ đơn thuần là nhỏ lệ mà phải khóc theo giai điệu. Ngoài bài hát "Khóc hôn nhân" truyền thống, những phụ nữ trong phòng lớn còn phải khóc một số bài hát có chủ đề ca ngợi sự siêng năng và lòng hiếu thảo.
Khóc trong đám cưới không chỉ là một nghi thức xã giao và thủ tục trong ngày cưới của người Thổ Gia mà còn là một loại hình nghệ thuật độc đáo của dân tộc thiểu số ở phía tây nam Trung Quốc này.
Sầm Hoa (Theo odditycentral)
**************
Vụ việc gây sốc này được đưa ra ánh sáng cách đây 2 ngày khi nạn nhân, hiện đang học lớp 8 tại một trường địa phương, khóc và nhất quyết không chịu về nhà sau giờ tan tọc. Khi được một cô giáo lại gần và hỏi thì em gái này đã kể cho cô giáo nghe toàn bộ sự việc.
Đại diện của nhà trường đã ngay lập tức thông báo cho cảnh sát và nộp đơn trình báo.
Cảnh sát thụ lý vụ việc cho biết người bố đồi bại, người anh trai 15 tuổi và người chú của nạn nhân đều đã bị bắt giữ.
Anh trai của nạn nhân được chuyển tới khu vực dành cho trẻ vị thành niên trong khi người bố và người chú bị tạm giam chờ xét xử.
Bé gái khai báo với cảnh sát rằng em bị 3 người thân tấn công tình dục từ khi còn học lớp 6. Nạn nhân cũng kể lại rằng chị gái của em cách đây 2 năm cũng đã tự vẫn sau khi bị cưỡng hiếp.
**********************
Thiết bị giúp phát hiện "yêu râu xanh"
Hàn Quốc đã ban hành các hình phạt nghiêm ngặt hơn đối với các tội phạm bạo lực tình dục – loại tội phạm đang có chiều hướng gia tăng trong thời gian gần đây ở đất nước này. Trong khi Chính phủ đang nỗ lực đưa ra hàng loạt giải pháp thì một công dân Hàn Quốc đã có sáng kiến để góp phần ngăn chặn tội ác khủng khiếp.
Ông Hong Gwang Ui, 43 tuổi, cha của một cậu con trai 4 tuổi và là một kỹ sư quân đội đã sử dụng kiến thức của mình để phát minh ra một thiết bị hữu ích. Ông đã chế tạo thành công một thiết bị đơn giản nhưng có thể phát ra cảnh báo nếu một người từng phạm tội về tình dục và bị kết án xuất hiện trong vòng 30m.
Ông Hong Gwang Ui, 43 tuổi, người đã phát minh ra chiếc máy đặc biệt
Ông Hong cho biết ông đã phát minh ra thiết bị này vì "là người cha của một cậu con trai 4 tuổi, mỗi lần tôi nghe tin tức về các vụ phạm tội về tình dục thì luôn có sự tức giận dâng lên trong tôi. Sau khi suy nghĩ nhiều cách để giúp ngăn chặn tội ác này, tôi đã phát triển chiếc máy".
Ông Hong hy vọng thiết bị có thể góp phần ngăn chặn tội phạm tình dục tại Hàn Quốc.
Một vài năm trước, Hàn Quốc đã thông qua một đạo luật gây tranh cãi buộc người từng có hành vi phạm tội tình dục phải đeo một chiếc vòng ở cổ chân để theo dõi vị trí của họ. Một số người cho rằng biện pháp này là một hành vi vi phạm nhân quyền. Các vòng đeo này phát ra một tín hiệu trên một tần số cụ thể cho trung tâm điều khiển và cung cấp cho các cơ quan có thẩm quyền vị trí của đối tượng cứ 6 giây một lần. Thiết bị của ông Hong chỉ đơn giản là sẽ phát ra tiếng kêu khi phát hiện tín hiệu từ chiếc vòng trong phạm vi 30m.
Ông Hong đã nhận được sự đồng ý từ Bộ Tư pháp để bắt đầu bán rộng rãi thiết bị này. Trước mắt, ông mới chỉ có kế hoạch bán thiết bị tại các địa điểm như trường học và sân chơi. "Tôi muốn giúp đỡ ngăn chặn tội phạm tình dục dù chỉ là một chút", ông cho biết.
Theo Naav (K14)
***************
Khỏa thân vào quán cà phê để... đi tiểu
Một thủy thủ thuộc lực lượng hải quân Mỹ đã bị cảnh sát Nhật Bản bắt giữ sau khi đi lang thang trong bộ dạng... khỏa thân và đi tiểu trong một quán cà phê truyện tranh gần ga Yokohama, thuộc quận Kanagawa thứ 6 tuần trước.
Quán cà phê nơi diễn ra sự cố "không đáng có"
Sự cố này xảy ra chỉ vài tuần sau khi quân đội Mỹ áp đặt lệnh giới nghiêm từ 11 giờ đêm tới 5 giờ sáng (đối với các căn cứ của Mỹ tại Nhật Bản).
Cà phê truyện tranh là hình thức quán cà phê khá phổ biến ở đất nước mặt trời mọc
Theo báo cáo, người thủy thủ này thừa nhận đã đi tiểu bừa bãi trong quán cà phê, nhưng lại phủ nhận hành động quái gở của mình ở nơi công cộng.
Được biết, anh ta tên là Oscar Weigle, bị bắt vào lúc 3h15 sáng sau khi các nhân viên và khách hàng tại quán cà phê mở 24/7 này phát hiện Oscar đang "tơ hơ" giữa căn phòng.
Loại hình cà phê truyện tranh (hay cà phê manga) phổ biến tại Nhật Bản với đủ quy mô và diện tích, tại đây có khá nhiều các "bốt" riêng tư, thậm chí là một căn phòng nhỏ. Nó có thể được thuê theo giờ và trang bị mọi thứ như máy vi tính, ghế ngả và cả tủ lạnh.
Nhờ sự tiện lợi và chi phí hợp lý, khá nhiều người dân có thể sử dụng loại hình "khách sạn biến thể" này như một chỗ trú chân ban đêm nếu có lỡ chuyến tàu muộn hoặc cần một nơi ở giá bèo.
Theo Jeans (TTVN)
*************************
Nghiệt ngã: Mang bầu 8 tháng vẫn đi bán dâm
Từ tháng 3/2009, một số phụ nữ hành "nghề" bán dâm lập ra một nhóm mang tên “Nơi bình yên” (NBY) .
Mục tiêu giản dị như một “nghiệp đoàn” nho nhỏ, giảm tính dễ bị tổn thương, tăng tính chia sẻ của những chị em đường phố.
Năm 2010 nhóm được Chính phủ Hà Lan tài trợ, giúp cho chị em có một nơi tìm thấy được sự bình yên, xây dựng lòng tự tin, nhận những hỗ trợ cần đối với một con người...
Ngồi bệt xuống nền gạch của ngôi nhà ngõ Đê Tô Hoàng, Kha* rít một hơi thuốc, nhả khói rất sành điệu, kể: “Em cai nghiện được rồi, nhưng không “nỡ” bỏ thuốc lá. Em nghiện từ năm 20 tuổi, nhà ở Lạng Sơn, bố mẹ làm nông, cũng không đến nỗi đói khổ, nhưng đua đòi theo chúng bạn, bỏ nhà đi. Để có tiền hút hít em đi làm gái. Em hành nghề ở các tỉnh lẻ như Lào Cai, Yên Bái, Hải Phòng, Quảng Ninh...Càng hút hít thì càng phải đi khách để có tiền, có tiền lại hút hít, như một cái vòng luẩn quẩn không dừng lại được mà lúc ấy cũng chưa từng suy nghĩ là sẽ dừng. Cho đến khi em bị bắt vào Trung tâm cai nghiện Ba Vì. Vào đó mất tự do, phải lao động, vật thuốc ghê lắm. Sau 2 năm, em được ra thì tái nghiện, lại đi khách rồi lại bị bắt vào Trung tâm”.
Ngôi nhà này là chốn bình yên của cô gái đứng đường.
Bà Khuất Thị Hải Oanh - Giám đốc Trung tâm hỗ trợ Phát triển Cộng đồng - tổ chức hỗ trợ cho nhóm NBY cho biết: “Chúng tôi giúp một mái ấm để chị em lui tới, sinh hoạt, nghỉ ngơi, tắm giặt cũng như duy trì được một đội ngũ nòng cốt để đi tiếp cận, hỗ trợ chị em bảo vệ sức khoẻ của bản thân và của khách hàng, chuyển gửi chị em đến các dịch vụ sức khoẻ và xã hội, hỗ trợ chị em về sinh kế và giảm nguy cơ bị bạo hành, bị bóc lột... Nhóm cũng tổ chức các hoạt động ở cộng đồng để tăng thêm sự hiểu biết của cộng đồng và giảm bớt sự kỳ thị. |
Môi, mắt Kha thâm quầng, nhưng nụ cười rất tươi. Năm 2007, Kha được ra khỏi Trung tâm cai nghiện, quyết làm lại cuộc đời, nhưng lại đối diện thực tế phũ phàng: Làm gì, đi đâu? Chẳng lẽ quay về nghề bán dâm, lại nghiện hút?... Kha tìm đến ngôi nhà ở Đê Tô Hoàng, được các chị em giúp đỡ đoạn tuyệt hẳn với ma tuý, và cô có một việc làm mà mình chưa từng hình dung ra.
Ấy là, hằng đêm, Kha đi tiếp cận những chị em làm gái đứng đường, hay bán dâm ở quán bar, vũ trường, karaoke. Gặp chị em, Kha tư vấn cho họ những kiến thức về tình dục an toàn, phát bao cao su miễn phí, rỉ tai về địa chỉ ngôi nhà ngõ Đê Tô Hoàng ...Gặp chị em đường phố tương đối dễ vì dù sao cũng là “dân trong nghề”.
Nhưng với những cô gái bán dâm ở các cơ sở massage, hay karaoke thì rất khó, vì phải thông qua chủ. Khi Kha đặt vấn đề, các ông chủ thường đe dọa hoặc chối bay: “Chỗ chúng tôi không có gái bán dâm”...
Một cô gái bước vào cầm điếu thuốc châm lửa từ điếu thuốc trên môi Kha. Nhật- tên cô gái - 31 tuổi, quê ở Hoà Bình cũng có quãng đời mưa gió. Muốn thoát khỏi cảnh chân lấm tay bùn, Nhật tin lời một gã lưu manh hứa hẹn xin việc, nhưng bị lừa bán vào một cơ sở mại dâm ở Sơn Tây.
Nhật bị ép bán dâm. Cô gái quê chưa một lần nắm tay đàn ông đã chống cự quyết liệt. Thấy thế, chủ lại mừng. Hôm sau Nhật bị đưa lên một con tàu trên sông để bán trinh cho chủ tàu.
Giữa sông, Nhật không biết chạy đi đâu... Từ đó, Nhật bị ép tiếp khách ngày đêm đến rạc cả người, đi đâu cũng có bảo kê canh gác 24/24 giờ.
Một khách làng chơi thương hoàn cảnh của Nhật đã tìm cách giải cứu cô về Hà Nội. Sống như vợ chồng để trả ơn khách làng chơi 2 năm, Nhật về quê nhưng không có việc làm lại xuống Hà Nội.
Ở thủ đô, tay trắng, Nhật lại đứng đường kiếm cơm và dính vào nghiện hút, rồi bị bắt lên Trung tâm cai nghiện...
Con đường của Nhật sau đó cũng giống Kha, được NBY giúp đỡ và trở thành thành viên nòng cốt. Hằng đêm, Nhật đi tiếp cận các cô gái bán dâm để tư vấn cho họ về biện pháp chống lây nhiễm qua đường tình dục, cách tự vệ khi bị khách dùng bạo lực và nói cho họ những cơ hội để tìm công việc mới...
Tóc nhuộm vàng hoe, gương mặt hơi cúi xuống, Nhật kể: “Có những ông khách cho thêm tiền để không đi bao cao su. Nếu gặp phải khách là đầu gấu mà không muốn đi bao cao su thì khó thoát. Có lần em đồng ý với khách đi chỉ mình ông ấy nhưng khi bước vào phòng có tới bốn năm người ngồi nằm la liệt. Em định chạy ra khỏi phòng nhưng cửa đã khóa… Không chỉ có em, nhiều chị em khác cũng bị thế, còn bị quỵt tiền. Mình đã trải qua cảnh ấy, nên giờ tư vấn cho chị em không đi khách ở các bãi đáp lạ, không quan hệ nếu khách không chịu dùng bao cao su”.
Hoa, 29 tuổi, bụng bầu to gần vượt mặt, nặng nề đi lên cầu thang: “Em mang thai đã được 8 tháng nhưng vẫn phải đi khách. Nếu nghỉ bây giờ không biết sau này lấy gì nuôi con. Từ lúc mang thai tháng thứ 5 em đã phải bó bụng để khách không biết, nhưng từ tháng thứ 6 trở đi bụng to quá không bó được nữa, vì vậy cũng ít khách hơn. Lúc mình đi thường năn nỉ họ “làm nhẹ” để khỏi ảnh hưởng tới đứa bé trong bụng”.
Trưa. Mâm cơm nóng hổi được dọn ra, chị em ngồi quây quần, vừa ăn vừa cười nói. Ăn xong, người thì gội đầu, người cho quần áo vào máy giặt, hay làm móng tay móng chân hoặc đấm bóp cho nhau…Ở nơi bình yên này, trong những giờ phút ngắn ngủi, họ được là chính mình.
Già rụng răng vẫn đi khách
Hà từng nghiện hút và bán dâm dằng dặc cả thời thanh xuân, đến mức thân xác đã khô rạc, mặt quắt lại.
Sau khi tìm đến NBY, Hà đã cai được nghiện, bỏ hẳn nghề, tối tìm đến với chị em đường phố để chia sẻ.
Mỗi tháng những thành viên nòng cốt như Hà chỉ được NBY hỗ trợ 1 triệu đồng, không đủ tiền xăng xe, chỉ bằng một vài lần đi khách như trước đây, nhưng cô gái này đêm nào cũng lên đường. Khi Hà Nội đã lên đèn, tôi theo chân Hà để tận thấy cô “tác nghiệp” như thế nào.
Hà bảo: “Bọn em hay đến dốc Bác Cổ, bến xe Giáp Bát, hoặc đoạn đường trước cổng bệnh viện Hữu Nghị, ven hồ Thiền Quang, đó là những nơi chị em hay hành nghề. Tối nay đưa anh đến hồ Thiền Quang, ở đây rất đa dạng đối tượng bán dâm”.
Hà Nội về đêm lạnh tê tái, tôi và Hà ngồi một quán nước dưới gốc cây xà cừ, quan sát. Phía xa, trong bóng tối, mấy cô gái đang đứng bên đường. Hà thì thầm: “Mấy cô này chưa “mở hàng” nên nếu mình phát bao cao su, tài liệu về an toàn tình dục có khi bị mắng ngay. Nhưng nếu đi được một cuốc khách rồi, thì tiếp cận dễ”.
Bác Lành đã rụng răng .
Một phụ nữ khoảng 60 tuổi đứng bên đường, nhìn tôi có ý mời chào. Hà bảo: “Bác Lành đấy, khổ thế, làm nghề đến răng rụng rồi vẫn không chịu nghỉ hưu. Mà nghỉ thì lấy gì đút vô mồm. Khi biết bác “đi làm” nhiều người nhìn bác bằng đôi mắt kinh khủng. Nhưng gần bác thì thấy thương ghê”. Hà lại đưa cho bác Lành mấy cái bao cao su. Bà cười để lộ hàm răng đã rụng gần hết.
Theo lời Hà, những góc đường Trần Nhân Tông, Nguyễn Du, Quang Trung, quanh hồ Thiền Quang đêm đêm không chỉ có bác Lành mà còn cả những cô gái 14,15 tuổi lén lút bán dâm.
“Chị em không muốn đi làm nghề này nhưng họ quá khó khăn. 1,5 triệu đồng để mở hàng trà đá cũng không có. Nhiều lúc trò chuyện với họ mà vừa nói vừa khóc, dù không được phép khóc trước mặt họ”, Hà bảo.
Với nhiều gái bán dâm, sau một đêm đi làm đầy vật vã, mọi ngả đường đều dẫn đến ngôi nhà ở Đê Tô Hoàng.
Chị Chu Thị Bình, điều hành chung của nhóm NBY cho hay: “Họ tìm đến đây, đa số là người ngoại tỉnh, không có nhà nên xem NBY là gia đình mình. NBY chia sẻ với họ những khó khăn, nhiều chị em đã được vay vốn để chuyển sang nghề khác.
Những thành viên nòng cốt của NBY đã tiếp cận với hàng trăm chị em bán dâm ở Hà Nội để tư vấn về tình dục an toàn, các dịch vụ xét nghiệm hỗ trợ và điều trị.
*Tên các cô gái làm nghề bán dâm trong bài đã được thay đổi.
Theo Phùng Nguyên (Tiền Phong)
********************
Bác sĩ “dởm” chữa đau răng bằng cách... hôn mông
(Dân trí) - Một người đàn ông ở bang Florida (Hoa Kỳ) vừa bị cảnh sát “sờ gáy” sau khi tên này chữa răng bằng cách hôn… mông bệnh nhân.
Tờ South Florida Sun Sentinel đưa tin, John Collazos, 47 tuổi đã thuê một căn hộ và trang bị đầy đủ các máy móc để phục vụ cho việc chữa răng. Tuần trước, John Collazos đã bị bắt vì tình nghi làm bác sỹ "dởm" từ năm 2010.
Một bệnh nhân tố cáo rằng John Collazos đã có biểu hiện khác thường trong suốt buổi chữa răng. Khi đó, John đã sử dụng một ít bột nhão đắp vào để làm giảm nhẹ cơn đau cho cô.
Tuy nhiên việc này không đem lại kết quả thế nên John đã tiêm vào mông cô một mũi giúp khống chế cơn đau. Không chỉ có vậy, tên này còn tiếp tục hôn lên “bàn tọa” của cô gái cũng như có hành động động chạm vào bộ phận nhạy cảm của bệnh nhân.
Cảnh sát cho biết vị bác sỹ giả mạo thường hướng tới đối tượng khách hàng là những người dân nhập cư.
Ngoài bệnh nhân kể trên, cảnh sát cũng đã xác định được thêm 4 nạn nhân khác trong công việc làm ăn của John. Tên này hiện bị buộc tôi hành nghề không phép.
Anh Khôi
Theo HP
**************
Bị chồng tạt a-xít, vẫn phải tiếp tục chung sống!
(NLĐO)- Phát hiện chồng ngoại tình, người vợ lẳng lặng đòi ly dị bởi cuộc sống vợ chồng từ lâu đã không khác gì địa ngục. Song, người chồng tàn độc tìm đến tạt a-xít vào mặt vợ. Trớ trêu thay người phụ nữ này vẫn tiếp tục phải sống chung với kẻ đã hãm hại mình!
Nurbanu ly dị người chồng tàn bạo và bội bạc khi bắt quả tang ông ngoại tình với một phụ nữ khác.
Tám ngày sau, khi Nurbanu đang nấu ăn trong nhà, người chồng không biết từ đâu phóng xe máy tới tạt axít khiến chị mù mắt và khuôn mặt biến dạng, đau đớn vô cùng.
Bi kịch hơn nữa, người phụ nữ 36 tuổi này hiện vẫn phải tiếp tục chung sống với người chồng mất nhân tính sau khi mẹ chồng bắt chị ký vào đơn xin phóng thích chồng khỏi nhà tù sau vụ tấn công.
Theo Huffington Post, chồng của Nurbanu đã chạy trốn 18 năm qua nhưng vừa bị bắt 10 tháng trước và bị kết án 1 năm tù giam.
“Mẹ hắn (chồng) đã bảo lãnh cho hắn ra tù. Bà ấy bắt tôi ký vào đơn xin thả hắn và còn dùng con trai tôi để ép tôi tiếp tục làm vợ hắn”, Nurbanu cho biết.
Chị nói thêm: “Có lẽ ai đó nghĩ rằng người chồng cần có trách nhiệm chăm sóc người vợ đã bị anh ta cướp đi đôi mắt. Nhưng chuyện đó không xảy ra ở đây... Những ngày tới của tôi sẽ vẫn là những trận đòn đau đớn mà thôi”.
*********************
“Nữ hoàng sắc đẹp Mexico” bị dùng làm "lá chắn"
(Dân trí) - Một quan chức Mexico ngày 27/11 cho biết, “nữ hoàng sắc đẹp” thiệt mạng trong cuộc đấu súng giữa một băng nhóm ma túy và các binh sỹ Mexico mới đây, đã bị dùng làm “lá chắn”.
>> Nữ hoàng sắc đẹp Mexico thiệt mạng trong một vụ đấu súng
Maria Susana Flores Gamez
Báo cáo cũng cho biết Maria Susana Flores Gamez cầm vũ khí trên tay khi bước ra khỏi xe của băng nhóm ma túy trong vụ đấu súng với quân đội ở bang Sinaloa vào hôm thứ bảy vừa qua.
Trước đó, ngày 26//1, công tố bang Sinaloa cho biết, cô gái 22 tuổi Flores, người đang nắm giữ danh hiệu “Nữ hoàng sắc đẹp Sinaloa 2012”, nằm trong nhóm tội phạm và một khẩu dúng AK-47 đã được tìm thấy ở bên cạnh xác chết của cô sau vụ đọ súng. Kết quả khám nghiệm cho thấy có dấu vân tay của cô trên khẩu súng, chứng tỏ cô đã dùng nó, văn phòng công tố bang cho hay.
Vụ việc một lần nữa lại đưa ra ánh sáng về mối quan hệ giữa các hoa hậu và những kẻ buôn bán ma túy tàn bạo ở Mexico. Nhiều người đẹp thậm chí có con với chúng hoặc đã bị cảnh sát bắt giam.
Báo chí Fexico cho biết, hồi tháng 5 vừa qua Flores còn tham dự một cuộc thi hoa hậu du lịch phương Đông ở Trung Quốc. Khi xảy ra vụ đấu súng, cô đi cùng với bạn trai – một nghi phạm thuộc băng nhóm ma túy. Anh ta cũng thiệt mạng trong vụ việc.
Phan Anh
Theo AFP
*******************
hình ảnh đi cùng năm tháng
Từ ngày điện thoại và máy tính lên ngôi thì đồng hồ chỉ còn là đồ trang sức, hầu như dành cho đàn ông. Có lẽ đây là cách quảng cáo đồng hồ hiệu quả nhất mà ai cũng phải... ngước nhìn khi đi xe bus.
Sức mạnh của phụ nữ nằm ở sự mềm yếu, nhìn hình ảnh này đố ai biết được vũ khí hủy diệt của nàng chính xác là gì!
Một trong những thú vui của các ông bố khi chơi với con nhỏ, nhất là với các cậu con trai. Các bạn nam, có thể bạn nói "thật nguy hiểm", nhưng khi bạn có con xem, quên câu ấy ngay.
Thuật ngữ trứng nước thật đúng với bé, mà chữ bé ở đây còn thích hợp với bé hơn các bé khác... (có thể bạn thấy tôi hơi luẩn quẩn, thực ra tôi đang nghĩ quả trứng có trước hay con người có trước)
Bạn có thấy hình ảnh của mình ở bức tượng này không? Không ư? Bạn nghĩ lại đi, giữa thời buổi vắt chân lên cổ xoắn quẩy chạy đủ thứ hằm bà chằn này mà bạn thong thả được mới lạ đấy.
Chuột lộng hành nhưng không có giải pháp bắt chuột hiệu quả, bí mật của chúng ở đây: Sau một thời gian tiến hóa, chúng đã bơi dưới nước nhanh như vịt.
Nguồn gốc của việc xuât hiện chú cẩu nằm tênh hênh ở đây là thế này: Có một khách hàng vào quán, lúc ăn không thấy món yêu thích là hạt đậu thì nói đổng: chè cháo gì mà chả có tí hạt chó nào.
Cứ phải treo ngược thế này để bọn tội phạm không biết rằng cả cái khu phố này đang hừng hực khí thế truy tìm và tố giác bọn chúng!
Đi ăn cưới thằng Lập lấy con Thạch, nhà nó gần đây thôi nhưng mình vẫn bị muộn, tại lúc thấy cái biển báo cứ tưởng đi thêm 12 cây số nữa, tệ thế chứ lị.
Jap Tiên Sinh
*****************
Sự thực về cuộc sống “quái nhân” nhặt vợ
Tin Tức, Tin HOT trong ngày được cập nhật liên tục từng giờ tại Tin Tức Trong Ngày
Sau khi xuất hiện thông tin “quái nhân” Nguyễn Tuấn Nghĩa nhặt được vợ hơn 9 tuổi ở bãi rác, phần lớn cư dân mạng tỏ ra khâm phục trước câu chuyện về tình người. Chuyện tình 'rổ rá cạp lại" của đôi vợ chồng lại được xem là cái kết có hậu của "Vợ nhặt" ngày nay. "Chàng" với lối sống "quái nhân" còn "Thị" lại chính là người phụ nữ trong bức ảnh đạt giải nhất ảnh báo chí thế giới 2008 của nhà nhiếp ảnh Justin Maxon…
Luồng thông tin khác lại cho rằng, Nghĩa và vợ đều bị mắc chứng tâm thần, thậm chí có phần “dị mọ” trong quan hệ vợ chồng... Người ta cũng đặt câu hỏi: Với môi trường sống “quái” như thế, số phận của những đứa trẻ trong nhà rồi đây sẽ ra sao khi chúng không được tới trường?
Hoa mắt với mê cung
Trên cung đường hỏi thăm tại khu đô thị Văn Quán (Hà Đông-Hà Nội), tôi đã được nghe nhiều chuyện kể về gia đình Nguyễn Tuấn Nghĩa. Người thì kể về gia đình ăn xin có lối cạo trọc đầu, ăn mặc “kiệm vải”, nhiều khi không cần che đậy cứ thế xuống đường; người thì lại kể về cách ăn nói của thành viên trong nhà đều rất lịch sự, đàng hoàng… Tuy nhiên rôm rả nhất vẫn là những câu chuyện tình ái của đôi vợ chồng “quái nhân” này…
Thôi thì chín người mười ý, cuối cùng tôi vẫn quyết định lên nhà, và làm theo lời dặn: “Phải bấm chuông trước để cả nhà biết có khách mà mặc quần áo” …
Đập vào mắt tôi ngay từ khi bước vào căn hộ chung cư của Nguyễn Tuấn Nghĩa là những đống tranh ảnh được cắt từ lịch, bìa sách báo hỗn tạp dán từ cửa trở vào. Ngạc nhiên là căn hộ chung cư trong một khu đô thị được coi là sang trọng của Thủ đô, rộng tới chừng 60m2, nhưng lại chẳng khác gì nhà kho (đúng hơn là kho rác) khiến khách vào ngột ngạt với những mùi ẩm mốc vây quanh.
Chất đầy dưới nhà chưa đủ, chủ nhân còn xâu những tranh ảnh, thành từng chùm nặng chĩu quấn quanh trên trần nhà. Khắp nhà đâu đâu cũng thấy tranh ảnh, khi thì là tranh phật với những dòng giáo lý khi lại là hình ảnh rất gợi cảm của các cô gái… Với khoảng trống hiếm hoi thì bức tường lại được tận dụng là nơi để chủ nhà trổ tài “thư pháp” toàn chữ là chữ nhưng chẳng đâu ăn nhập với nhau...
Nghĩa treo mớ tranh ảnh hỗn tạp khắp nhà
Ảnh gợi cảm của cô gái cũng được giăng lên
Đón khách vào nhà là hai đứa trẻ, cùng cạo đầu trọc lốc. Bé trai lớn khoảng hơn 10 tuổi, bé gái nhỏ hơn 3 tuổi ngước nhìn với ánh mắt lạ lẫm ngơ ngác như rất lâu rồi mới có khách vào nhà.
Theo lời mời của chủ nhà, tôi đi vào phòng trong cùng nơi có người đàn ông đang quấn chăn từ đầu tới chân, anh là Nguyễn Tuấn Nghĩa. Cạnh chiếc đệm mà Nghĩa đang ngồi là những bát thức ăn dở dang, bừa bãi và những thứ hoa quả đang chín rữa… Lý giải về đống đồ ăn này, Nghĩa cho biết đây là của đi ăn xin được, “hàng xóm ai cho cái gì thì mình ăn cái đấy…”.
5 vợ và biết bao người tình
Chọn cho mình được chỗ ngồi tương đối, tôi mới lấy lại bình tĩnh để bắt chuyện. Khi tôi còn đang lúng túng tìm cách vào chuyện với chủ nhà được tự nhiên, thì đáp lại là lối ăn nói hoạt bát, trơn tru của Nguyễn Tuấn Nghĩa. Câu chuyện bắt đầu của chúng tôi choáng ngợp bởi những triết lý đạo giáo. Nghĩa như người “lên đồng” thao thao giảng giải khiến người nghe cũng dễ bị cuốn vào mạch.
Chữ khắp tường…
Chiếc đàn cũng được viết kín chữ với nội dung khó hiểu…
Nói về cuộc sống hiện tại, Nguyễn Tuấn Nghĩa cho biết: “Bao nhiêu năm nay tôi đã tạo được nhiều công đức, giờ tôi không phải là người thường nữa rồi mà đã được nhập vào giòng Thánh, sống như vua theo lời dạy của Phật là được hưởng phước sung sướng nhất, trí tuệ nhất”.
Kể về quá trình giác ngộ theo đạo của mình, Nghĩa nói trước đó anh đã có vài năm trải qua hàng chục nghề nhưng đều từ bỏ vì cảm thấy vất vả, không hợp với tâm nguyện của mình. “Giờ đây, tôi đã giác ngộ đạt tới độ hóa thân thành mầm mống của Ngài nhưng nhân cách thì phần nào vẫn chưa được như Ngài bởi mình vẫn còn dục tình, đam mê chưa giũ bỏ hết...”. Nói tới đây, câu chuyện của Nghĩa bất ngờ quay sang thái cực tràn ngập những sex, thú vui nhục dục… với niềm hưng phấn lạ kỳ.
Không giống như thông tin trước rằng Nghĩa có hai "vợ", Nghĩa cho biết, ngoài những người phụ nữ anh từng quan hệ “dọc đường” thì đã có 5 người được anh “dắt” về nhà chung sống. Cô thứ 5 đang “tạm sống” với anh là chị Mùi, người đàn bà do duyên số lận đận từng một thời ở trần dắt theo con lang thang kiếm ăn.
Nghĩa vô tư nói về những câu chuyện nam nữ bên cạnh vợ và con gái…
Theo lời Nghĩa, những phụ nữ anh từng “quan hệ” hầu hết đều hơn tuổi, thuộc thành phần kém sắc. Ngoài cô đầu tiên có nghề hàng xáo thì 4 cô tiếp theo được Nghĩa "dắt" về đều trong tình cảnh lang thang, nhặt rác kiếm sống. Cho mình là người sống thoáng, nên Nghĩa không đăng ký kết hôn với một ai. "Quái nhân" này vừa cười vừa tâm sự: "Vợ thì không hẳn mà người tình cũng không". Cô nào nhanh thì ở với Nghĩa được 3 ngày, và người lâu nhất cũng là người được “nhặt” từ ngầm cầu Long Biên, chị Mùi. Hai người về ở với nhau từ năm 2006. “Cô ấy tuy không khéo về căn ăn nói nhưng lại hợp với tôi về nội tâm”, Nghĩa nói.
Nhà có khách một lúc lâu mới thấy chị Mùi cùng cô con gái nhỏ (con chung của chị và Nghĩa) ngáp ngủ từ trong buồng đi ra. Có mặt chị và con nhỏ ở đó nhưng Nghĩa vẫn không ngần ngại kể về những mối quan hệ nam nữ từ trước và sau khi "nhặt" được chị. Coi chuyện quan hệ tình dục là ham muốn, thú vui của mình, Nghĩa nói theo cách rất chi hào hứng: “Tuy là người tu tập nhưng tôi vẫn cần tình dục để yêu thương, từ đam mê đã trở thành si mê nên không thể từ bỏ”.
Nghe những tâm sự này, ban đầu chị Mùi cứ ngồi đó mà nghệt ra rồi sau cũng cười “hề hề” vô tư... để góp vui! Tới khi bị Nghĩa nhắc “thôi, mẹ già đi vào chăm con đi, để tôi còn ve vãn gái trẻ” thì chị cũng lại cười “hề hề” vâng dạ nghe theo…
Số phận những đứa trẻ…
Được biết, nguồn sống duy nhất hiện nay của gia đình “quái nhân” chủ yếu là đi ăn xin. Người dân xung quanh cũng không còn xa lạ cảnh mẹ con chị Mùi “đầu trọc” dẫn dắt nhau đi ăn xin tại các khu chợ kế cận. Về phía người thân của Nghĩa, người ta chỉ biết mang máng rằng bố mẹ anh cũng đang sống tại một tòa chung cư gần đó. Vì thế nhiều người tò mò không hiểu tại sao có nhà cửa đàng hoàng mà vợ con Nghĩa vẫn phải đi ăn xin?
Lý giải về cách kiếm sống của mình, Nghĩa cho biết nếu không đi ăn xin chắc anh phải bán cả căn hộ mà bố mẹ mua cho để sống. “Ăn xin cũng là một cách để tạo điều kiện cho người đời tích phúc. Mỗi ngày cô ấy (chị Mùi) cũng xin được vài chục tới vài trăm ngàn, còn tôi xác định tuy không phải tu ở chùa nhưng đang sống trong đời sống tinh thần, không muốn phải lo những chuyện lặt vặt”, Nghĩa nói.
Dù cho rằng mình không phải người gia trưởng nhưng Nghĩa vẫn không chịu ăn cùng mâm, cùng bát với vợ con. “Ăn riêng để còn được tĩnh tâm”, Nghĩa nói. Dầu vậy, quái nhân này cũng chẳng hề kiêng khem thịt cá. “Ai cho cái gì là ăn, không chê. Ăn thịt cá thì mới có năng lượng để quan hệ tình dục!”, Nghĩa cho biết.
Ra khỏi căn nhà của “quái nhân”, điều làm tôi ám ảnh nhất là những ánh mắt của hai đứa trẻ: Bé gái còn quá nhỏ nên trong mắt em vẫn chứa nét tươi vui trong sáng, thỉnh thoảng tôi có nghe em líu lo hát gì đó những chưa rõ lời. Tuy nhiên, với bé trai, dường như em đã đủ lớn để nhận thức về cuộc sống “không bình thường” của mình. Cả buổi tiếp xúc, tôi nhìn em cứ như cái bóng lặng lẽ biết đi trong nhà, anh mắt của em luôn mở to với vẻ u buồn khó nói…
Trao đổi với phóng viên, những người dân quanh khu nhà cho biết, việc gia đình “quái nhân” ăn mặc phản cảm đi ra đường nhìn lâu cũng thành quen nhưng điều mà họ lo nhất vẫn là hai đứa trẻ sống trong nhà không được đi học.
Mặt khác, theo người dân được nghe chính từ vợ chồng quái nhân kể, họ không hề giấu giếm chuyện sinh hoạt vợ chồng trước mặt hai đứa bé.
Một nữ nhân viên của tòa nhà cho biết, ngày mới làm, có lần chị thực hiện công tác vệ sinh tòa nhà khi tới phòng "quái nhân" ở, đã bị một phen hú hồn khi vô tình nhìn vào bên trong. "Vợ chồng, con cái đều trần truồng không mảnh vải che thân", chị kể.
Chính vì cách sống "quái" của chủ nhà “quái nhân”nên hàng xóm đều không thích giao tiếp, thậm chí họ còn cấm con cái không được tới gần. Đôi khi, cũng có người tốt mang thức ăn tới cho nhưng họ cũng chỉ dám treo ở cửa nhà "quái nhân" rồi bấm chuông và… chạy mất hút!
Ông Nguyễn Văn Sự, Tổ trưởng Tổ dân phố 14, khu đô thị Văn Quán cho hay, tổ dân phố cũng đã nhiều lần nhắc nhở về cách sinh hoạt “thiếu văn minh” của gia đình Nguyễn Tuấn Nghĩa song sự biến chuyển cũng không được là nhiều. “Nhiều lần khi thấy chị vợ dắt con đi ăn xin, chúng tôi cũng đã nhắc nhở nên cho cháu đi học nhưng cả hai vợ chồng đều không tiếp thu”. Ông Sự cho biết đã báo cáo lên phường về trường hợp nhưng ngoài biện pháp thuyết phục chủ nhà thay đổi thái độ thì lãnh đạo phường cũng không đưa được ra cách giải quyết nào hợp lý hơn.
Tuyết Mai (Khampha.vn)
*****************
Do Phung Tran chuyển
*******************