Mâu thuẫn đất đai, người đàn ông chém hàng xóm tử vong
Trần Thanh
1–2 minutes
Ngày
5/3, Công an tỉnh Lai Châu cho biết đã tạm giữ hình sự Đèo Ngọc Vinh
(45 tuổi, ngụ phường Đoàn Kết, TP Lai Châu) về hành vi giết người.
Thông
tin ban đầu, khoảng 16h ngày 4/3, anh Lý Xuân B. (35 tuổi, ngụ phường
Đoàn Kết) và Đèo Ngọc Vinh xảy ra mâu thuẫn, tranh cãi.
Quá
trình cãi vã, Vinh đã vào bếp của gia đình lấy một con dao rồi chém vào
gáy anh B., làm nạn nhân tử vong tại chỗ. Sau khi gây án, Vinh đã đến
cơ quan công an đầu thú.
Khám nghiệm hiện trường, cơ quan điều tra thu giữ hung khí là một con dao nhọn dài 49,5cm.
Powered By
Theo
kết quả điều tra ban đầu, Đèo Ngọc Vinh và anh Lý Xuân B. có mâu thuẫn
tranh chấp đất đai từ năm 2021. Chỉ vì không kiềm chế được bản thân,
không giải quyết mâu thuẫn hàng xóm tồn tại đã lâu, Vinh đã trở thành
nghi phạm giết người.
Tại cơ quan công an, Đèo Ngọc Vinh đã thành khẩn khai nhận hành vi phạm tội và bày tỏ sự ân hận.
************
Mâu thuẫn cá nhân, thanh niên đâm bạn tử vong
Phạm Hoàng
~1 minute
Thông
tin ban đầu, khoảng 19h ngày 3/3, giữa Phụng và anh T.V.N (SN 2001, ngụ
thị trấn Phú Túc) xảy ra mâu thuẫn cá nhân dẫn đến đánh nhau.
Phụng
đã lấy một con dao ở sân rồi đâm trúng bên sườn trái anh N.. Thấy anh
N. bị thương, người dân đưa đi cấp cứu tại Trung tâm Y tế huyện Krông
Pa. Tuy nhiên, anh N. đã tử vong sau đó.
Sau khi gây án, Phụng đã đến Công an huyện Krông Pa đầu thú và khai nhận hành vi phạm tội.
Vụ việc đang được cơ quan công an điều tra, xử lý.
***********
"Ông hoàng cải lương" Vũ Linh qua đời
Huỳnh Quyên
~3 minutes
Nghệ
sĩ Lệ Thủy cho biết cách đây một tuần, nghệ sĩ Vũ Linh trở bệnh nặng,
mệt trong người. Những ngày cuối đời, nam nghệ sĩ bày tỏ tình tình cảm
với sân khấu, nghệ thuật.
Lệ Thủy chia sẻ, bà được gia đình nghệ
sĩ Vũ Linh thông báo dự kiến làm lễ khâm liệm vào chiều mai (6/3), sau
đó đưa linh cữu chôn cất tại Hoa viên Nghĩa trang Bình Dương vào ngày
9/3.
Nữ nghệ sĩ cũng tâm sự, dù đã chuẩn bị tinh thần từ trước
nhưng khi nghe tin nghệ sĩ Vũ Linh qua đời, bà vẫn khó nén cảm xúc.
Khoảng thời gian Vũ Linh dưỡng bệnh tại nhà, Lệ Thủy và một số đồng
nghiệp vẫn thường xuyên đến thăm hỏi và cầu nguyện cho ông.
NSND Trần Ngọc Giàu - Chủ tịch Hội sân khấu TPHCM - đau buồn chia sẻ với phóng viên Dân trí, ông cũng vừa nhận được thông tin này.
Từ
năm 2019, NSƯT Vũ Linh đã ngừng hoạt động nghệ thuật vì tình hình sức
khỏe không đảm bảo. Nam nghệ sĩ mắc bệnh đường ruột kéo dài nhiều năm
khiến sức khỏe ngày càng sa sút. Ngoài ra, ông còn mang chứng bệnh cột
sống, không thể đứng lâu, gây trở ngại công việc biểu diễn.
Nam
nghệ sĩ không có vợ con nhưng được con nuôi và các cháu chăm sóc tận
tình khi về già. Trong thời gian chống chọi bệnh tật, nghệ sĩ Bình Tinh -
con gái nuôi Vũ Linh - là người kề cạnh, chăm sóc ông. Nữ nghệ sĩ cho
biết, dù mang bệnh nhưng cha nuôi nhiều lần bày tỏ nỗi nhớ nghề, nhớ sân
khấu.
Các đồng nghiệp thân thiết như Lệ Thủy, Thoại Mỹ thường
dành thời gian để thăm nghệ sĩ Vũ Linh. Nhìn thấy Bình Tinh ân cần chăm
sóc cha nuôi, Thoại Mỹ chia sẻ: "Con gái Bình Tinh dù nhỏ xíu nhưng rất
nhanh nhẹn, chăm sóc ba rất cẩn thận, chu đáo. Cám ơn con nhiều lắm nha
Bình Tinh".
*************
Bắt kẻ tạt axit làm người phụ nữ bán thịt heo ở Bình Dương tử vong
Phạm Diện
~2 minutes
Ngày
4/3, Phòng Cảnh sát hình sự (PC02) Công an tỉnh Bình Dương cho biết đã
bắt giữ Lưu Hoàng Ân (37 tuổi, ngụ TPHCM) - tỉnh Bình Dương.
Thông
tin ban đầu, Ân cho rằng chị Đ.T.L. (làm nghề bán thịt heo, ngụ phường
Tân Đông Hiệp, TP Dĩ An) có lời lẽ xúc phạm bạn gái mình. Sau đó, người
đàn ông 37 tuổi chuẩn bị axit để tìm chị L. giải quyết mâu thuẫn.
Khoảng
20h30 ngày 25/2, Ân thấy chị L. điều khiển xe máy lưu thông trên đường
Vũng Việt, khu phố Đông Chiêu, phường Tân Đông Hiệp. Lúc này, Ân đi xe
máy, tay cầm ca nhựa (chứa axit) đi ngược chiều và hất chất lỏng vào mặt
chị L. rồi tẩu thoát.
Powered By
Video Player is loading.
Current Time 0:00
Duration 50:02
Remaining Time 50:02
Nữ
nạn nhân được người dân sơ cứu và chuyển đến bệnh viện điều trị nhưng
đã tử vong sau đó. Gây án xong, Ân bán xe máy và lẩn trốn qua nhiều tỉnh
thành.
Ngày 4/3, lực lượng PC02 phối hợp các đơn vị nghiệp vụ
Công an tỉnh Bình Dương, Công an TP Dĩ An, Cục Cảnh sát hình sự Bộ Công
an đã phát hiện, bắt giữ Ân tại TP Nha Trang (tỉnh Khánh Hòa) và di lý
về Bình Dương tiếp tục làm rõ.
*************
Gia cảnh của bé trai 17 tháng tuổi bị hai cô giáo đánh khiến tử vong
3–4 minutes
Giữa
dãy nhà khang trang ở làng nghề mộc xã Vạn Điểm, huyện Thường Tín, căn
nhà cấp bốn của vợ chồng anh Tuấn (43 tuổi), chị Tuyên nằm lọt thỏm. Ba
năm trước, căn nhà được chính quyền huyện giúp đỡ tu sửa theo chính sách
hỗ trợ gia đình khó khăn.
Bé
Bốp (tên ở nhà của con trai anh Tuấn) vừa tử vong sau 10 ngày đi học.
Nguyên nhân cái chết đang được làm rõ, song ngày 3/3 nhà chức trách đã
tạm giữ hai bảo mẫu Nguyễn Thị An và Nguyễn Thị Lành với cáo buộc Giết người.
Hai
nghi can thừa nhận từ ngày 23/2 nhiều lần bạo hành Bốp nhưng đều nói
dối phụ huynh rằng các vết thâm do "tự ngã". Lành khai "tát hai cái và
ném xuống nền nhà" (có rải xốp) khi bé ra cửa đứng khóc hoặc đòi về nhà.
Còn An nói "đạp vào tai, giẫm lên đầu"...
Sáng nay, Trưởng
Công huyện Thường Tín Nguyễn Tiến Tần cho hay khi được báo tin về sự
việc đã nhận định đây là án nghiêm trọng, vết thương của bé trai "không
phải tự ngã". Công an do đó vận động gia đình cho mổ tử thi để điều tra.
Kết quả cho thấy hai bên tai bé thâm tím, bị chấn thương sọ não.
Anh
Tuấn kể, 14 năm sau khi có con trai đầu lòng, vợ chồng anh nhiều lần
dồn tiền chạy chữa để có thêm con. Bốp ra đời tháng 9/2021.
Chị
Tuyên ở nhà làm ruộng, anh là thợ xây, gần đây làm công trình cách nhà
30 km, mỗi sáng ra khỏi nhà từ lúc 5h. Mấy tuần trước, Tuyên bàn với
chồng cho con đi nhà trẻ, khi đó chị sẽ có thời gian làm thuê kiếm thêm
tiền. Bốp mới 17 tháng chưa đủ tuổi để được nhận vào trường mẫu giáo
công lập nên gia đình cho đến cơ sở trông trẻ tư nhân gần nhà để làm
quen trước.
Cơ sở tự phát này do An và Lành mở tại căn nhà thuê
gần chợ của thôn Vạn Điểm, sát mặt đường đông đúc, trông 7 đứa trẻ. Nhà
khoảng 80 m2 chia hai phòng, ngăn bằng cửa nhôm kính. Đây cũng là chỗ ở
của vợ chồng An.
Người dân quanh khu chợ cho hay lớp mầm non mở
khoảng 4 năm, trông các bé mọi lứa tuổi. Lớp thường đóng kín cửa, khi
phụ huynh đến đón mới mở.
Anh
Tuấn kể học phí mỗi tháng 1,5 triệu đồng, bao gồm ăn trưa. Con đi học
ngày đầu tiên hôm 20/2. "Bốp dễ nuôi, hoạt bát, đáng yêu. Hình như nó
biết bố mẹ vất vả nên ngoan lắm, cứ tự ăn tự chơi", anh nói.
Khoảng
11h ngày 26/2, anh Tuấn đang ở công trường bỗng nhận tin báo con trai
bị ốm, cần tới Bệnh viện Nông nghiệp ngay. Người cha bỏ bữa cơm trưa,
chạy xe gần đến nơi và lại nhận tin đã chuyển lên Bệnh viện Nhi Trung
ương do tình trạng sức khoẻ nguy kịch.
Đến nơi hơn 12h, anh Tuấn
cùng người nhà được thông báo Bốp đang được phẫu thuật mổ não. "Cô giáo
cũng lên bệnh viện, nói cháu bị ngã, sau đó nôn", anh kể.
Những
ngày tiếp theo, Bốp được chuyển đến phòng chăm sóc đặc biệt. Chiều 1/3,
bác sĩ chẩn đoán Bốp tiên lượng xấu, cho gia đình đưa về nhà. 16h10 hôm
sau, bé tử vong.
Nhà
chức trách cho hay, cơ sở trông giữ tự phát của An và Lành từng bị xã
Vạn Điểm yêu cầu đóng cửa, xử phạt hai lần (gần nhất vào đầu tháng
11/2022) do không đảm bảo điều kiện hoạt động.
Hải Thư - Huy Mạnh
************
Đà Nẵng: Một du khách người Nga cầm bảng xin tiền giữa phố
2–3 minutes
Cán
bộ Sở LĐ-TB-XH TP Đà Nẵng từng làm việc với du khách này khi phát hiện
sự việc xin tiền và đề cập được hỗ trợ. Tuy nhiên, người này không trả
lời. Ngày 4-3, bà Nguyễn Thị Thu Hương, Phó Giám đốc Sở Lao động -
Thương binh và Xã hội (LĐ-TB-XH) TP Đà Nẵng, cho biết sở đã nắm thông
tin về vụ việc một du khách ngoại quốc cầm bảng xin tiền trên các tuyến
phố ở Đà Nẵng.
Theo bà Hương, trong 3 ngày gần đây, một du khách
người Nga cầm bảng xin tiền đứng ở các tuyến phố khu vực trung tâm TP Đà
Nẵng. Sở LĐ-TB-XH TP Đà Nẵng đã vào cuộc và xác minh được du khách trên
có visa du lịch tại Việt Nam đến ngày 14-3.
"Theo phản ánh của
các cán bộ sở, vài ngày gần đây, ban ngày du khách này đi xin tiền còn
ban đêm thì vào một số quán bar trên địa bàn" - bà Hương cho biết.Trước
đây, cán bộ Sở LĐ-TB-XH TP Đà Nẵng đã từng làm việc với du khách này khi
phát hiện sự việc xin tiền và đề cập được hỗ trợ. Tuy nhiên, người này
không có trả lời. Trong ngày 3-3, khi phát hiện sự việc, cán bộ Sở
LĐ-TB-XH TP Đà Nẵng đã thực hiện nhắc nhở và du khách trên không xuất
hiện nữa.
Hiện sở này đang giao cho các quận, huyện theo dõi, nếu
tiếp tục xuất hiện sẽ báo với Phòng Quản lý Xuất nhập cảnh Công an thành
phố, Sở Ngoại vụ và các ngành liên quan cùng phối hợp xử lý. Theo bà
Hương, đối với trường hợp người lang thang xin ăn, TP Đà Nẵng sẽ xác
minh, nếu trường hợp không có sức lao động sẽ đưa vào các trung tâm bảo
trợ xã hội. Riêng trong trường hợp này là người nước ngoài nên quan điểm
xử lý trước hết là nhắc nhở và giải thích. Nếu vẫn tiếp tục vi phạm thì
bắt buộc phải xử lý bằng các biện pháp mạnh hơn như trục xuất về nước.
Trước
đó, trong ngày 3-3, một du khách người Nga cầm bảng xin tiền bằng tiếng
Việt, có nội dung "Tôi đang đi du lịch mà không có tiền. Xin vui lòng
hỗ trợ chuyến đi của tôi". Người này cầm bảng trên đứng ở đường Hoàng
Diệu (quận Hải Châu) và khu vực chợ Cồn (quận Thanh Khê).
************
Cái chết bí ẩn của 'ngôi sao' phim khiêu dâm
7–9 minutes
BỉĐang ở đỉnh cao sự nghiệp, Anne Derouck - diễn viên phim khiêu dâm nổi tiếng châu Âu, bị sát hại bí ẩn bởi 4 phát đạn vào mặt.
Chiều
14/10/2009, một phụ nữ ở thành phố Clavier, tỉnh Liège gọi điện báo
cảnh sát việc đã hơn một ngày không nhìn thấy cô gái hàng xóm. Viên cảnh
sát trả lời "người trưởng thành đi chơi đâu đó có đáng phải làm phiền
giới điều tra đến vậy không" rồi dập máy, cho rằng cuộc gọi là trò đùa
bỡn.
Nửa đêm hôm đó, người phụ nữ lại gọi điện cho cảnh sát. Cô
vẫn chưa thấy hàng xóm của mình và thực sự lo lắng. Tất nhiên, cảnh sát
vẫn không tới.
Chiều hôm sau, cuộc gọi thứ ba của cô có nội dung
khác: nghe thấy một tiếng súng phát ra từ ngôi nhà của hàng xóm. Cảnh
sát quyết định đi tìm hiểu.
Địa chỉ là một con ngõ ở ngoại ô
Vottem, cách trung tâm Liège ba dặm. Sau nhiều lần gọi không có động
tĩnh, cảnh sát buộc phải phá cửa. Một người đàn ông nằm trên trường kỷ
trong phòng khách, mặt đầy máu, tay phải lủng lẳng khẩu súng. Tại giường
ngủ trên lầu có thi thể một phụ nữ.
Người đàn ông tên là Stéphane
Fontaine, 43 tuổi, thất nghiệp. Người phụ nữ 29 tuổi, có nhiều tên gọi:
là Carla Sainclair với hàng xóm, là Anne Derouck trong giấy tờ tùy
thân, còn với hàng triệu nam giới "hâm mộ" trên các web phim khiêu dâm
thì là Ret Hot Carla- Carla nóng bỏng. Stéphane Fontaine là "ma cô",
cũng là người tình của cô.
Từ giai đoạn đầu phân hủy của cơ thể
người phụ nữ và từ mùi trong phòng, pháp y nói rằng Anne đã chết được
vài ngày. Còn phát súng khiến Stéphane bị thương, chỉ bị bắn ra chiều
hôm đó, theo lời xác nhận của các cư dân trong ngõ. Anh ta có phải thủ
phạm? Lúc đó không ai biết, chính anh ta cũng không thể khai do hôn mê
suốt 3 tháng.
Tìm hiểu về lai lịch, cảnh sát biết Anne từng là nữ
sinh xuất sắc về ngôn ngữ và toán học. Cô ước mơ trở thành nhà báo nên
khi tốt nghiệp trung học, Anne học chuyên ngành này.
Năm 2000, cô
bắt đầu làm việc tại một cửa hàng bách hóa địa phương. Tiền công không
cao, Anne làm thêm nghề mẫu thoát y cho một hộp đêm.
Tiếp theo, cô
bắt đầu bán dâm. Ở Bỉ, mại dâm không bị cấm, chỉ phạm luật khi một bên
thứ ba kiếm được tiền từ cuộc trao đổi đó. Cha mẹ không biết Anne đang
làm gì.
Năm 2000, trong một lần bán dâm, cô gặp Stèphane Fontaine,
34 tuổi, người cha đơn thân có 3 con. Cả hai đều nói "yêu từ cái nhìn
đầu tiên".
Stèphane là con ngoài giá thú của bà mẹ nghèo, không
được học hành tử tế. 19 tuổi, Stèphane lĩnh án 7 năm tù khi cướp ngân
hàng và bắt cóc hai con tin. Ra tù, anh ta mưu sinh trong nhà máy sản
xuất bánh quy, đây là thời gian gặp Anne.
Anh ta khuyên người yêu
đổi "nghệ danh", lấy họ của một gái bán dâm nổi tiếng người Pháp và đổi
cái tên gợi tình hơn. Anne từ đó trở thành Carla Sainclair, bắt đầu nổi
tiếng như ngôi sao khiêu dâm không chỉ ở Bỉ mà còn ở Pháp, Hà Lan Tây
Ban Nha.
Với
việc web-sex đang thịnh hành vào giữa những năm 2000, Carla tạo một
trang web cho chính mình: Red-Hot Carla, bắt đầu quảng bá tài năng tình
dục trên mạng.
Năm 2007, khi bạn trai bị nhà máy bánh quy đuổi
việc vì nghiện rượu, cô rủ anh ta về khu Vottem, trở thành quản lý của
trang Red-Hot Carla. Stèphane nhanh chóng tỏ ra phù hợp với nghề này khi
ngay lập tức lập ra website thứ hai cho bạn gái.
Stèphane đặt một
webcam ở một phòng ngủ, người xem có thể xem Carla thoát y và thực hiện
các hành vi tình dục với mức phí 500 euro một lần đăng nhập. Đôi tình
nhân kiếm một núi tiền từ việc này.
Năm 2008, Carla liên hệ với
một nhà sản xuất phim khiêu dâm nói muốn đóng phim. Cô đã được thử giọng
và ký hợp đồng và trong vòng vài tháng, Red-Hot Carla đã đóng vai chính
không chỉ một mà là hai bộ phim khiêu dâm. Nhà sản xuất cũng đăng các
video khiêu dâm lên web và Carla cũng đóng vai chính trong đó. Trước khi
qua đời, cô đã đóng bảy bộ phim như vậy.
Khắp các thị trấn của Bỉ
đều có những cửa hàng tình dục nơi những tấm áp phích phim của cô được
trưng bày. Những người hàng xóm của Carla từ đó đã biết được danh tính
của người phụ nữ trẻ quyến rũ sống cạnh nhà. Carla sau này hành nghề mại
dâm ngay tại nhà.
Năm 2009, Carla bắt đầu phàn nàn với một số nữ
"đồng nghiệp" rằng bạn trai lại nghiện rượu trở lại và trở nên bạo lực.
Có lần lái xe khi say, Stèphane đâm vào tường khiến họ bị thương nhưng
khi cô nổi giận, anh ta đã bạt tai liên tiếp.
Sau khi đóng bảy bộ
phim khiêu dâm, Carla có nhiều người hâm mộ hơn bao giờ hết. Cô bắt đầu
đi du lịch sang các nước láng giềng và đến Tây Ban Nha để "tiếp khách"
VIP theo đặt hàng. Trong lúc này Stèphane ở nhà vùi mình vào rượu.
Trong
một trang viết tay ngày 9/10/2009, Carla thổ lộ: "Tôi, Anne Derouck,
làm chứng rằng Stéphane đã đe dọa giết tôi. Nếu tôi chết, tôi muốn khám
nghiệm tử thi. Tôi tuyên bố rằng tôi không muốn chết. Tôi rất tiếc phải
nói điều đó nhưng nếu tôi chết, người có tội sẽ là Stéphane Fontaine".
Cảnh sát tìm thấy mảnh giấy trong nhà họ khi khám nghiệm hiện trường.
Kết
quả pháp y cho thấy, nạn nhân bị bắn 4 phát vào mặt, đều ở cự ly gần
khi đang ngủ. Vụ nổ súng đã xảy ra ít nhất ba ngày trước. Nồng độ cồn
trong máu của Carla là 1,51 g/L, nghĩa là đã uống một chai rượu hoặc ba
ly rượu mạnh, khoảng vài giờ trước khi chết. Không có vết bầm tím, cũng
không có vết sẹo của vết thương mới hay cũ, trên cơ thể.
Theo các
chuyên gia, Stèphane là người đã bắn Carla và ba ngày sau, chính anh ta
đã dùng khẩu súng đó bắn vào mình. Vết thương của anh ta nghiêm trọng
đến mức các bác sĩ nói rằng việc sống sót là điều kỳ diệu.
Anh
ta tự bắn vào bên trái miệng mình, viên đạn đã đi vào thùy não trái và
phá hủy dây thần kinh thị giác của mắt trái. Anh ta không có cồn trong
máu, nhưng đã uống một lượng lớn thuốc ngủ trong khoảng 72 giờ đồng hồ
trước khi tự sát.
Trong ba tháng anh ta hôn mê, cảnh sát và bác sĩ
tâm thần đã chờ đợi. Họ biết rằng anh ta sẽ bị mất trí nhớ không chỉ vì
hôn mê mà còn vì chấn thương não nên không mong đợi có được nhiều lời
khai.
Ngày 10/1/2010, Stèphane được xuất viện và bị cảnh sát giam
giữ. Anh ta bị mù mắt trái, và vì tổn thương não nên được xếp vào loại
trí tuệ kém. Cả hai tình trạng đều là vĩnh viễn, và chứng mất trí nhớ
của anh ta cũng vậy.
Khi trở lại bệnh viện, được thông báo rằng
bạn gái đã chết và anh ta là thủ phạm. Stèphane đã rơi nước mắt bày tỏ
sự hối hận, nói Carla là người mình yêu hơn bất kỳ ai trên đời.
Stèphane nói chưa bao giờ hành hạ, và cũng không ép Carla làm gái mại dâm. Họ chưa bao giờ có ý định chia tay.
Các
bác sĩ tâm thần do tòa án chỉ định, báo cáo rằng anh ta có biểu hiện
chống đối xã hội và tự ái, không thể hiện sự đồng cảm. Anh ta yêu Carla
nhưng không tôn trọng. "Anh ta đủ sức khỏe để hầu tòa", họ kết luận.
Ngày
5/3/2012, Stèphane được hai cảnh sát áp giải bước vào phòng xử án ở
Liège. Hai luật sư của Stèphane cho rằng việc khám nghiệm tử thi nạn
nhân đã chứng minh cơ thể không có vết sẹo bạo lực nên thân chủ của họ
không có tiền sử bạo lực với cô.
Hàng xóm khu Vottem làm chứng,
chưa từng thấy họ to tiếng hay thượng cẳng chân hạ cẳng tay. Trong khi
gia đình và bạn bè Carla khai điều trái ngược. Công tố viên đề nghị
tuyên Stèphane có tội, mức án 30 năm tù.
Sau 4 ngày xét xử,
Stèphane lĩnh án 25 năm tù. Vì bị cáo đã mất trí nhớ và các lời chứng
mâu thuẫn do đó không thể làm rõ mâu thuẫn thực sự đằng sau 5 phát súng
là gì.
Stèphane hiện được chăm sóc y tế và tâm thần trong tù.
Những video tự quay của Carla vẫn được hàng triệu người xem mỗi ngày, dù
website không còn tồn tại. 7 bộ phim khiêu dâm Carla đóng vai chính vẫn
đang được chiếu tại các rạp ở khu đèn đỏ không chỉ ở Bỉ mà còn toàn
châu Âu.
Hải Thư (Theo Crime magazine, RTL)
**********
Càng nghĩ mình đẹp càng... không thích đeo khẩu trang
LAUSANNE, Thụy Sĩ (NV) – Người
nào tự nghĩ mình đẹp thì ít muốn đeo khẩu trang ngừa COVID-19, theo kết
quả nghiên cứu công bố trong năm nay, đài NPR đưa tin hôm Thứ Ba, 28
Tháng Hai.
Nhóm nghiên cứu hỏi 1,030 người tự đánh giá mình đẹp cỡ
nào, mức độ họ muốn đeo khẩu trang và họ có muốn đeo khẩu trang trong
một số trường hợp nhất định, như đi phỏng vấn xin việc hoặc dẫn chó đi
dạo, hay không.
Người
nào càng tự nghĩ mình đẹp bao nhiêu thì càng khó có thể đeo khẩu trang
bấy nhiêu vì cho rằng đeo khẩu trang làm cho họ bớt đẹp.
Ngược
lại, người nào tự nghĩ mình ít đẹp bao nhiêu thì càng có thể đeo khẩu
trang nhiều bấy nhiêu, theo cuộc nghiên cứu đăng trên tạp chí Frontiers
of Psychology của Thụy Sĩ cuối Tháng Giêng.
Nhóm tự nghĩ mình đẹp khó có thể đeo khẩu trang đi phỏng vấn xin việc hơn nhóm tự nghĩ mình không đẹp.
“Kết
quả của chúng tôi cho thấy, từ biện pháp bảo vệ bản thân trong dịch
COVID-19, đeo khẩu trang có thể trở thành cách trình bày bản thân sau
đại dịch,” nhóm nghiên cứu viết.
Với sinh hoạt bình thường như dẫn
chó đi dạo, người ta ít để ý tới bề ngoài hơn nên ít muốn đeo khẩu
trang hơn. Tuy nhiên, người tự nhận mình đẹp vẫn cảm thấy cần giữ bề
ngoài cho đẹp. (Th.Long) [qd]
***********
Chồng phát hiện vợ ngoại tình rất tình cờ
Vô
tình làm rơi điện thoại, chồng phát hiện vợ ngoại tình. Tôi yêu vợ
nhưng không thể chấp nhận chuyện cô ấy ngoại tình với người đàn ông
khác.
Tôi không buồn vì đã bất cẩn, đánh rơi chiếc điện thoại đắt
tiền vừa mua khiến màn hình nứt toác. Tôi sốc vì từ sự vô tình ấy, vợ lộ
chuyện ngoại tình với người đàn ông khác. Ba năm trước, tôi nghỉ
việc ở một công ty du lịch. Với chút vốn liếng ít ỏi, tôi mua trả góp
chiếc xe ô tô 7 chỗ để chạy dịch vụ.
Chỗ tôi ở còn ít nhà có xe ô
tô riêng nên tôi có khách đều đều. Hàng tuần, nếu không chở người đi
khám bệnh, tôi cũng có lịch chở khách đi viếng chùa, đám cưới...
Không
muốn vợ vất vả, tôi khuyên cô ấy nghỉ việc, về nhà mở quán tạp hóa và
bán hàng online. Vợ tôi trẻ, có duyên ăn nói nên rất được lòng khách
hàng.
Chỉ sau 2 năm buôn bán, cô ấy chuyển tiệm tạp hóa thành quán cà phê sân vườn. Thấy vợ siêng năng, giỏi làm ăn, tôi càng cố gắng.
Tôi
chạy đêm chạy ngày, nhận những chuyến đi xa, liên tỉnh để có thu nhập
không thua kém vợ. Cũng vì thế, thời gian tôi ở nhà ít đi.
Tuy
vậy, tình cảm vợ chồng tôi chưa bao giờ phai nhạt. Xe tôi có gắn định
vị. Mỗi lần đi xa, thấy xe không di chuyển, cô ấy biết tôi dừng nghỉ
ngơi nên gọi điện trò chuyện.
Đến tối, trước khi ngủ, cô ấy cũng
gọi video kể cho tôi nghe vô số chuyện vặt hóng được từ khách đến quán
uống nước. Cô ấy cũng kể việc được nhiều khách nam khen mình đẹp, cuốn
hút.
Tôi không buồn hay ghen tuông vì cho rằng, cô ấy đã chủ động
nói thì sẽ biết giữ mình. Thậm chí, tôi còn tự hào có vợ đẹp, giỏi và
yêu chồng.
Tuy nhiên, hai tháng trước, tôi thấy vợ đổi kiểu ăn mặc
khi bán hàng. Thay vì những bộ quần áo kín đáo, cô ấy mặc những bộ váy
gợi cảm. Có hôm, cô ấy còn mặc bộ đầm khoét sâu ở ngực.
Tôi tò mò,
cô giải thích rằng đây là một “chiêu tiếp thị mới” vì “khách đã chán
thấy một bà chủ quán quê mùa, lỗi mốt rồi”. Tôi không đồng ý với cách
nghĩ ấy. Tôi không muốn vợ mình trở thành lý do để bọn đàn ông đến quán
uống nước.
Tuy vậy, cô ấy cho rằng tôi gia trưởng, suy nghĩ cổ hủ,
thiếu tôn trọng vợ. Tôi không nói gì thêm nhưng lòng vẫn gợn lên bao
suy nghĩ.
Thế rồi những điều tôi lo sợ, nghi ngờ cũng xảy ra. Tuần
trước, tôi ế khách nên ở nhà. Đúng lúc này, bóng đèn ngủ treo tường
trong phòng vợ chồng tôi bị hỏng.
Tôi bắc ghế, đứng lên sửa. Trong
lúc lóng ngóng, móc lấy cây đinh vít trong túi quần, tôi bất cẩn đánh
rơi chiếc điện thoại. Bị rơi từ trên cao xuống nền gạch men, chiếc điện
thoại văng vào góc tủ quần áo.
Tôi đi tìm điện thoại thì phát hiện
một gói gì đó rất lạ dưới gầm tủ. Tôi lấy ra xem mới biết đó là một
loại kẹo ngậm thơm miệng. Tôi lấy làm lạ vì vợ tôi không có vấn đề gì về
răng miệng. Hơn thế, trước đây cô ấy chưa bao giờ mua hay sử dụng loại
kẹo này. Tôi lại càng không và cũng chưa từng biết đến kẹo thơm miệng.
Tìm
hiểu, tôi được biết, đây là loại kẹo mà mấy người đàn ông hút thuốc lá
hay dùng. Nhưng tôi không hút thuốc lá. Cô ấy lại càng không. Đầu óc tôi
choáng váng khi nghĩ về kịch bản tồi tệ nhất.
Tôi im lặng, vờ như
không có gì xảy ra. Hôm sau, tôi nói mình nhận chở khách đi chụp ảnh
cưới ở Đà Lạt và không về trong ngày. Trước khi rời nhà, tôi bật chế độ
ghi âm rồi giấu chiếc điện thoại cũ ở trong phòng ngủ.
Và điều tôi
sợ nhất đã xảy ra. Vợ tôi tằng tịu với người đàn ông khác. Tất cả những
thanh âm tôi không muốn nghe đều được chiếc điện thoại của tôi ghi lại.
Bây
giờ, tâm trí tôi giằng xé. Tôi rất yêu vợ và không muốn tan vỡ hạnh
phúc. Nhưng tôi cũng không thể chấp nhận chuyện cô ấy tằng tịu với người
đàn ông khác ngay trong chính căn nhà của mình. Tôi không biết phải làm
sao ***********
Ngay đêm tân hôn khi vợ chồng còn chưa động phòng, tôi lập tức thu dọn đồ đạc bỏ về nhà mẹ đẻ: Có chuyện gì vậy?
4–5 minutes
37
tuổi mới lấy chồng, đêm tân hôn nhìn chiếc giường cưới tôi dứt khoát bỏ
chạy khỏi nhà chồng. Khi lên đến phòng tân hôn thì cũng gần 11 giờ đêm.
Bước vào phòng, nhìn chiếc giường cưới mà tôi sững sờ không thể tin
nổi.
37 tuổi tôi mới kết hôn do được người quen mai mối. Nhà tôi
đông anh chị em, bố lại mất sớm, bởi thế học hết cấp 3 tôi bắt đầu đi
làm phụ mẹ nuôi các em. Tôi có tới tận 4 đứa em, đứa không học hành cao
thì sớm lập gia đình. Em út tôi lại học giỏi, thi đỗ đại học có tiếng,
tôi cố gắng vừa nuôi em ăn học vừa chăm sóc mẹ.
Bỏ đi lấy chồng để
mẹ già một mình, thú thật tôi không đành lòng nhưng chính mẹ lại là
người lo và thương cho tôi hơn cả. Các em đều đã ra ở riêng cả rồi, sức
khỏe mẹ không được tốt nhưng bà bảo nếu tôi không chịu lo cho hạnh phúc
riêng thì bà không thể yên lòng.
Rồi tôi được người quen mai mối
cho Long. Ấn tượng ban đầu về Long là người đàn ông hiền lành, có công
việc ổn định, gia đình cơ bản. Thiết nghĩ tuổi này rồi còn yêu đương
dông dài gì nữa, chúng tôi nhanh chóng tổ chức đám cưới sau 3 tháng tìm
hiểu.
Tiệc cưới xong xuôi, rửa dọn và thu xếp mọi thứ gọn gàng đâu
vào đấy vợ chồng tôi mới đi ngủ. Lên đến phòng tân hôn thì cũng gần 11
giờ đêm. Bước vào phòng, nhìn chiếc giường cưới mà tôi sững sờ không thể
tin nổi.
Nhà chồng sắp xếp phòng tân hôn chính là phòng cũ trước
đây Long vẫn ở. Đồ đạc bên trong không có gì mới, vẫn là chiếc tủ, bộ
bàn ghế cũ mà Long đang dùng.
Trước đám cưới tôi có hỏi Long về
việc sắm sửa phòng tân hôn, anh bảo vấn đề đó sẽ do gia đình anh phụ
trách. Thú thật tôi không đòi hỏi gì nhiều, tủ quần áo, bàn ghế cũ cũng
được, bỏ đi rất phí, tính tôi cũng tiết kiệm từ xưa. Nhưng nhìn đến
chiếc giường cưới mà tôi thất vọng hoàn toàn.
Không có một món đồ
gì mới trên chiếc giường cả, vẫn nguyên vẹn bộ chăn ga gối Long dùng.
Thậm chí mấy chiếc vỏ gối đã ngả màu ố vàng song gia đình Long cũng
không thay mới. Tôi cố nén nỗi tủi thân, nhẹ giọng hỏi chồng:
-
Anh nói sẽ tự sắm phòng tân hôn mà sao lại như vậy? Giường vẫn dùng được
không thay cũng không sao nhưng chăn gối ít nhất cũng phải mua mới cho
có không khí chứ anh?
Long thấy tôi không hài lòng thì cáu kỉnh:
- Vẫn dùng được thì cứ dùng đi quan trọng gì đâu. Ít nữa hỏng rồi em thích thay mới thì tự đi mà mua.
-
Nhưng chăn ga gối có tốn nhiều tiền đâu, ngày cưới thì chỉ có một lần
trong đời… Người ta còn sắm sửa mới toàn bộ đồ dùng, giường mới, chăn
gối mới, em chẳng đòi hỏi chỉ cần bộ chăn ga mới là cũng đủ rồi…
-
Đã mệt cả ngày rồi còn nói nhiều thế nhỉ? Đúng là nhà người ta sắm mới
toàn bộ nhưng em không nhìn xem vợ người ta thế nào. Em 37 sắp 40 tuổi,
là bà cô già rồi đấy còn đòi hỏi này nọ? Anh đang lo không biết em có đẻ
được cháu cho nhà này không mà em còn ở đấy kỳ kèo cái phòng tân hôn!
Tôi
thất vọng, tủi thân và chua xót vô cùng sau câu nói đó của chồng. Vậy
ra Long cưới tôi có lẽ vì chẳng còn ai khác, thực tế trong lòng anh ta
đầy bất mãn, chê bai tôi đủ thứ. Tôi cũng biết mình không còn trẻ trung
xinh xắn, vậy nhưng việc tôi mong muốn chỉ một bộ chăn ga gối mới là đòi
hỏi quá nhiều ư?
Không chỉ chuyện phòng tân hôn, ngay từ lúc bàn
bạc tổ chức đám cưới thì gia đình Long đã tỏ vẻ không coi trọng tôi. Họ
muốn làm giản đơn, tiết kiệm nhất có thể. Mẹ tôi lúc nào cũng nghĩ cho
người khác, lại muốn con gái được nhà trai yêu thương bao dung nên bà
cũng chẳng yêu cầu gì. Nhưng đến lúc này thì tôi sâu sắc cảm nhận được
gia đình Long thật sự coi thường mình.
Tôi có thể thông cảm cho
Long mọi thứ, sẵn sàng cùng chồng vượt qua khó khăn nhưng nếu vì đã 37
tuổi mới kết hôn mà chấp nhận sống cảnh bị người khác coi thường khinh
rẻ thì tôi không cam lòng. Thà tôi về ở với mẹ già chăm sóc bà còn hơn!
Ngay đêm tân hôn khi vợ chồng còn chưa động phòng, tôi lập tức thu dọn đồ đạc bỏ về nhà mẹ đẻ.
Mẹ tôi biết chuyện cũng không can ngăn con gái, bà chỉ khóc thương tôi
mà thôi. Hôm sau Long gọi điện sang bảo nếu tôi quay về xin lỗi anh ta
và cả nhà chồng thì họ sẽ bỏ qua. Tất nhiên là tôi từ chối. Tôi đã làm
đúng phải không chị em?
**************
Người tố cáo về dịch bệnh ở Vũ Hán đào tẩu khỏi Trung Quốc đến Mỹ sau trải nghiệm kinh hoàng
Mary Hong
9–11 minutes
Một
lệnh triệu tập của công an đã làm thay đổi cuộc đời của cô Qing Tao mãi
mãi: Cô đã vô tình tố cáo về đợt bùng phát ban đầu của virus Trung Cộng
(hay còn gọi là COVID-19, hay virus Vũ Hán) ở tâm chấn của đại dịch —
thành phố Vũ Hán, Trung Quốc. Những tin nhắn vô tình của cô nhằm cảnh
báo gia đình và bè bạn về những rủi ro liên quan đến việc thăm khám tại
bệnh viện ở đó khiến công an thẩm vấn và đàn áp cô. Mọi khía cạnh trong
cuộc sống của cô đều bị ảnh hưởng.
Hiện đang cư trú tại
Los Angeles, California, cô Qing Tao kể với The Epoch Times về một buổi
tối ba năm về trước, thời điểm khi công an đưa cô ra khỏi nhà.
Một cơn bão sắp ập đến
Vào
tối ngày 03/01/2020, hai viên công an đến gõ cửa nhà cô. Cha mẹ cô ra
ngoài tập thể dục còn chồng cô thì đưa con đi chơi, vì vậy cô Qing Tao
cảm thấy rằng cô không còn lựa chọn nào khác ngoài việc rời đi cùng công
an, người đã đến nhà cô với một lệnh triệu tập. Cô không biết tại sao
công an muốn thẩm vấn cô.
Tại đồn công an, cô cho
biết cách đối đãi thô bạo của công an khiến cô cảm thấy mình như tội
phạm. Cô ngay lập tức bị lục soát và còng tay vào một chiếc ghế đối diện
với một cái bàn, với ánh đèn thẩm vấn nóng rát chiếu thẳng vào mặt.
Giờ
đây khi nhìn lại quá khứ, cô Qing Tao cho biết cô nhận ra rằng mình là
một nhân chứng cho những thay đổi toàn cầu to lớn — điểm khởi đầu của
một cơn bão sắp quét ngang qua thế giới.
Trong 24 giờ
sau đó, cô gần như đã gục ngã trước những đợt thẩm vấn liên tục của
công an. Cô cho biết cô đã sợ tới mức không còn cảm giác đói, khát, hay
thậm chí là nhu cầu đi vệ sinh.
Công an buộc tội cô
“lan truyền tin đồn” và “phá hoại sự ổn định của xã hội” — bất chấp lời
giải thích của cô. “Tôi chẳng giấu giếm gì hết,” cô nói với công an.
“Tôi không làm gì cả … Tôi đã nói với các anh mọi chuyện rồi.”
Khi
quá trình thẩm vấn diễn ra, cuối cùng cô nhận ra rằng lệnh triệu tập là
do cô đã gửi tin nhắn cho gia đình và bạn bè trong khu vực trên nền
tảng mạng xã hội của Trung Quốc, WeChat.
Chia sẻ một lời cảnh báo
Cuối
tháng Mười Hai năm 2019, một người bạn làm bác sĩ tại Bệnh viện Trung
tâm Vũ Hán của gia đình đã nói với chồng cô rằng đừng đến đó nếu không
thực sự cần thiết. “Không có bệnh nặng thì đừng đến bệnh viện, đang có
bệnh truyền nhiễm,” vị bác sĩ này cảnh báo. Chồng của cô Qing có một
công việc sinh lời là cung cấp vật tư cho các bệnh viện địa phương, vì
vậy anh biết nhiều người làm trong ngành y ở khu vực đó.
Tuy
nhiên, vào ngày 02/01/2020, người cha cao tuổi của cô bị bệnh viêm
tuyến tiền liệt và muốn đến bệnh viện thăm khám. Bất chấp những lời cảnh
báo của họ, cha cô nhất quyết đến đó. “Có bệnh mà không đi viện là
sao?” ông hỏi. “Nếu có bệnh truyền nhiễm lây lan, thì tại sao chính phủ
không thông báo?” Cuối cùng hai vợ chồng quyết định đưa ông vào viện.
Tại
Bệnh viện Trung tâm Vũ Hán, họ gặp vị bác sĩ đã gửi lời cảnh báo cho
chồng cô. Người bác sĩ này tỏ vẻ lo lắng, đưa cho họ khẩu trang N95 và
nói: “Chẳng phải tôi đã nói với mọi người rồi sao — không có bệnh hiểm
nghèo thì đừng đến đây.” Họ bắt đầu nhận ra sai lầm của mình và mức độ
nghiêm trọng của tình hình. Sau khi làm siêu âm B-scan và nhận một số
loại thuốc, họ nhanh chóng rời bệnh viện.
Vô tình trở thành người tố cáo
Về
đến nhà, cô Qing Tao đã nhanh chóng viết vài lời cho bạn bè và gia đình
trong khu vực trong một nhóm WeChat. “Giờ đang có một bệnh truyền nhiễm
nặng lây lan, mọi người hãy cẩn thận, đeo khẩu trang khi ra ngoài và
đừng đến nơi đông người” cô viết.
Sau đó, khi công an
đặt câu hỏi về tính xác thực trong các tin nhắn của cô, cô trả lời:
“Bác sĩ đã nói với tôi như thế.” Nhưng công an đã phản bác lại lời khai
của cô. “Cô có phải là một chuyên gia không? Cô có bằng chứng nào cho
thấy có bệnh truyền nhiễm đang lan truyền không?” họ hỏi.
Cô
Qing Tao cho biết cô cảm thấy bị xúc phạm. “Có bệnh truyền nhiễm nào
đang lan truyền không? Họ mới là người phải chứng minh điều đó có đúng
hay không, chứ không phải tôi!” cô nói. Cô đã khóc nhiều lần khi bị công
an thẩm vấn, trong suốt quá trình đó cô luôn bị còng tay và không được
cho ngủ trong vòng 24 giờ.
Cuối cùng, công an đã thả cô vào tối hôm sau, ngày 04/01/2020 và đưa cho cô một biên bản khiển trách yêu cầu cô ký.
Thẩm vấn người tố cáo
Ngày
công an triệu tập cô, hôm 03/01, cũng là ngày mà bác sĩ Lý Văn Lượng
(Li Wenliang) của Bệnh viện Trung tâm Vũ Hán bị đe dọa truy tố tại đồn
công an.
Bác sĩ Lý đã trải qua những gì khi ở trong
tay công an? Cô Qing tin rằng trải nghiệm của anh có thể giống với trải
nghiệm của cô.
Trước đó không lâu, bác sĩ Ngải Phần
(Ai Fen, giám đốc khoa cấp cứu ở cùng bệnh viện), bác sĩ Tạ Lâm Khải
(Xie Linka, bác sĩ điều trị tại Trung tâm Ung bướu của Bệnh viện Hiệp
Hòa Vũ Hán), và bác sĩ Lưu Văn (Liu Wen, bác sĩ thần kinh tại Bệnh viện
Chữ Thập Đỏ Vũ Hán) đã bị khiển trách vì cảnh báo về một bệnh truyền
nhiễm “giống SARS” hồi tháng 12/2019.
Trong giai đoạn
đầu của đợt bùng phát tại tâm chấn Vũ Hán, công an đã triệu tập tám cư
dân Vũ Hán vì “lan truyền tin đồn.” Họ không ngờ rằng trong số những
người tố cáo sớm nhất lại có một người dân bình thường không có kinh
nghiệm về y tế như cô Qing Tao.
Trong vòng vài ngày
kể từ trải nghiệm bị thẩm vấn tại đồn công an vào tuần đầu tiên của năm
2020, Bệnh viện Nhân dân Số 5 Vũ Hán đã chật cứng bệnh nhân sốt, trong
đó có nhiều gia đình. Mặc dù rõ ràng là virus có khả năng lây truyền từ
người sang người, nhưng Ủy ban Y tế thành phố Vũ Hán (CDC Vũ Hán) vẫn
tuyên bố rằng bệnh “không lây truyền” và rằng “không có ca nhiễm mới
nào, không có nhân viên y tế nào bị nhiễm bệnh.” Trong khi đó, những
“người tố cáo” tiếp tục bị đe dọa và sách nhiễu.
Mãi
đến ngày 20/01/2020, chuyên gia y tế hàng đầu của Trung Quốc, ông Chung
Nam Sơn (Zhong Nanshan), mới thừa nhận khả năng lây truyền của căn bệnh
và ba ngày sau, Vũ Hán đã bị phong tỏa.
Chính quyền Trung Quốc có xin lỗi những người tố cáo không? Không, theo lời cô Qing.
Bị từ chối theo học
Cô
Qing Tao không nói nhiều với gia đình khi cô trở về nhà. Nhưng cơn ác
mộng của cô vẫn tiếp tục, khi chính quyền tiếp tục gây áp lực lên cô.
Ngay
khi vừa đi làm vào ngày hôm sau, cô đã bị giám đốc công ty gọi lên chất
vấn, và cho biết cô sẽ không nhận được khoản tiền thưởng cuối năm và cơ
hội thăng tiến đã định trong công việc. Là một sinh viên ngành luật, cô
đã trải nghiệm cách pháp luật Trung Quốc hoạt động: những người nắm
quyền căn bản là đứng trên cả luật pháp.
Vài tháng
sau, ngay trước khi con cô bắt đầu vào tiểu học, cô nhận được thông báo:
Con cô không “đủ tiêu chuẩn” để học trường công lập địa phương. Sự lựa
chọn duy nhất của gia đình: trả học phí cao cho một trường tư thục.
Mặc
dù sau đó con cô đã được nhận vào một trường khác, nhưng cô Qing biết
quá rõ rằng giờ đây cô đã thuộc về một tầng lớp khác ở Trung Quốc. Mặc
dù có nền giáo dục tốt — cô có bằng thạc sĩ ở Anh — và có một công việc
tốt tại một công ty liên doanh giữa Trung Quốc và phương Tây, nhưng cô
Qing biết rằng sự nghiệp của cô sẽ bị cản trở, và sự đàn áp của ĐCSTQ
đối với cô sẽ không có hồi kết. Cô biết rằng sự đàn áp sẽ tiếp tục đối
với cô và gia đình chừng nào họ còn ở Trung Quốc.
Vĩnh biệt quê hương
Vì
đại dịch, cô Qing và chồng đã mất hai người bạn thân, bác sĩ Lý Văn
Lượng và bác sĩ Hồ Vệ Phong (Hu Weifeng). Cả hai nam bác sĩ đã khuất đều
để lại những đứa con thơ.
Bác sĩ Hồ là vị bác sĩ thứ sáu của Bệnh viện Trung tâm Vũ Hán qua đời trong đợt bùng phát virus đầu tiên.
Tổng cộng, cô Qing đã mất sáu người bạn và thành viên gia đình vì đợt bùng phát.
Sau khi gia đình họ đến Los Angeles, con họ đã ghi danh tại một trường song ngữ.
Cuộc
sống yên bình hiện tại của họ ở Mỹ đã xoa dịu trái tim cô. Cô nói, “Một
xã hội lành mạnh nên có nhiều hơn một tiếng nói; nhưng trong một xã hội
do ĐCSTQ cai trị, thì chỉ được phép có một tiếng nói, và đó là tiếng
nói của họ.”
Cô Qing cho biết công an Trung Quốc đã
buộc cô phải ký vào một văn bản bảo đảm rằng cô sẽ không “lan truyền tin
đồn và tạo ra tin đồn” về đợt bùng phát dịch bệnh. Tuy nhiên, những tin
đồn về cô đã truyền đến tai cha mẹ cô, về nơi làm việc của cô, và thậm
chí cả trường học của con cô. Cô đã phải dựa vào thuốc ngủ để ngủ được
vào ban đêm. Cô Qing nói: “Thành thật mà nói, tôi đã bị choáng váng, và
đó là lý do tại sao chúng tôi không cảm thấy mình có thể ở lại Trung
Quốc thêm nữa.”
Mâu thuẫn đất đai, người đàn ông chém hàng xóm tử vong
Trần Thanh
1–2 minutes
Ngày
5/3, Công an tỉnh Lai Châu cho biết đã tạm giữ hình sự Đèo Ngọc Vinh
(45 tuổi, ngụ phường Đoàn Kết, TP Lai Châu) về hành vi giết người.
Thông
tin ban đầu, khoảng 16h ngày 4/3, anh Lý Xuân B. (35 tuổi, ngụ phường
Đoàn Kết) và Đèo Ngọc Vinh xảy ra mâu thuẫn, tranh cãi.
Quá
trình cãi vã, Vinh đã vào bếp của gia đình lấy một con dao rồi chém vào
gáy anh B., làm nạn nhân tử vong tại chỗ. Sau khi gây án, Vinh đã đến
cơ quan công an đầu thú.
Khám nghiệm hiện trường, cơ quan điều tra thu giữ hung khí là một con dao nhọn dài 49,5cm.
Powered By
Theo
kết quả điều tra ban đầu, Đèo Ngọc Vinh và anh Lý Xuân B. có mâu thuẫn
tranh chấp đất đai từ năm 2021. Chỉ vì không kiềm chế được bản thân,
không giải quyết mâu thuẫn hàng xóm tồn tại đã lâu, Vinh đã trở thành
nghi phạm giết người.
Tại cơ quan công an, Đèo Ngọc Vinh đã thành khẩn khai nhận hành vi phạm tội và bày tỏ sự ân hận.
************
Mâu thuẫn cá nhân, thanh niên đâm bạn tử vong
Phạm Hoàng
~1 minute
Thông
tin ban đầu, khoảng 19h ngày 3/3, giữa Phụng và anh T.V.N (SN 2001, ngụ
thị trấn Phú Túc) xảy ra mâu thuẫn cá nhân dẫn đến đánh nhau.
Phụng
đã lấy một con dao ở sân rồi đâm trúng bên sườn trái anh N.. Thấy anh
N. bị thương, người dân đưa đi cấp cứu tại Trung tâm Y tế huyện Krông
Pa. Tuy nhiên, anh N. đã tử vong sau đó.
Sau khi gây án, Phụng đã đến Công an huyện Krông Pa đầu thú và khai nhận hành vi phạm tội.
Vụ việc đang được cơ quan công an điều tra, xử lý.
***********
"Ông hoàng cải lương" Vũ Linh qua đời
Huỳnh Quyên
~3 minutes
Nghệ
sĩ Lệ Thủy cho biết cách đây một tuần, nghệ sĩ Vũ Linh trở bệnh nặng,
mệt trong người. Những ngày cuối đời, nam nghệ sĩ bày tỏ tình tình cảm
với sân khấu, nghệ thuật.
Lệ Thủy chia sẻ, bà được gia đình nghệ
sĩ Vũ Linh thông báo dự kiến làm lễ khâm liệm vào chiều mai (6/3), sau
đó đưa linh cữu chôn cất tại Hoa viên Nghĩa trang Bình Dương vào ngày
9/3.
Nữ nghệ sĩ cũng tâm sự, dù đã chuẩn bị tinh thần từ trước
nhưng khi nghe tin nghệ sĩ Vũ Linh qua đời, bà vẫn khó nén cảm xúc.
Khoảng thời gian Vũ Linh dưỡng bệnh tại nhà, Lệ Thủy và một số đồng
nghiệp vẫn thường xuyên đến thăm hỏi và cầu nguyện cho ông.
NSND Trần Ngọc Giàu - Chủ tịch Hội sân khấu TPHCM - đau buồn chia sẻ với phóng viên Dân trí, ông cũng vừa nhận được thông tin này.
Từ
năm 2019, NSƯT Vũ Linh đã ngừng hoạt động nghệ thuật vì tình hình sức
khỏe không đảm bảo. Nam nghệ sĩ mắc bệnh đường ruột kéo dài nhiều năm
khiến sức khỏe ngày càng sa sút. Ngoài ra, ông còn mang chứng bệnh cột
sống, không thể đứng lâu, gây trở ngại công việc biểu diễn.
Nam
nghệ sĩ không có vợ con nhưng được con nuôi và các cháu chăm sóc tận
tình khi về già. Trong thời gian chống chọi bệnh tật, nghệ sĩ Bình Tinh -
con gái nuôi Vũ Linh - là người kề cạnh, chăm sóc ông. Nữ nghệ sĩ cho
biết, dù mang bệnh nhưng cha nuôi nhiều lần bày tỏ nỗi nhớ nghề, nhớ sân
khấu.
Các đồng nghiệp thân thiết như Lệ Thủy, Thoại Mỹ thường
dành thời gian để thăm nghệ sĩ Vũ Linh. Nhìn thấy Bình Tinh ân cần chăm
sóc cha nuôi, Thoại Mỹ chia sẻ: "Con gái Bình Tinh dù nhỏ xíu nhưng rất
nhanh nhẹn, chăm sóc ba rất cẩn thận, chu đáo. Cám ơn con nhiều lắm nha
Bình Tinh".
*************
Bắt kẻ tạt axit làm người phụ nữ bán thịt heo ở Bình Dương tử vong
Phạm Diện
~2 minutes
Ngày
4/3, Phòng Cảnh sát hình sự (PC02) Công an tỉnh Bình Dương cho biết đã
bắt giữ Lưu Hoàng Ân (37 tuổi, ngụ TPHCM) - tỉnh Bình Dương.
Thông
tin ban đầu, Ân cho rằng chị Đ.T.L. (làm nghề bán thịt heo, ngụ phường
Tân Đông Hiệp, TP Dĩ An) có lời lẽ xúc phạm bạn gái mình. Sau đó, người
đàn ông 37 tuổi chuẩn bị axit để tìm chị L. giải quyết mâu thuẫn.
Khoảng
20h30 ngày 25/2, Ân thấy chị L. điều khiển xe máy lưu thông trên đường
Vũng Việt, khu phố Đông Chiêu, phường Tân Đông Hiệp. Lúc này, Ân đi xe
máy, tay cầm ca nhựa (chứa axit) đi ngược chiều và hất chất lỏng vào mặt
chị L. rồi tẩu thoát.
Powered By
Video Player is loading.
Current Time 0:00
Duration 50:02
Remaining Time 50:02
Nữ
nạn nhân được người dân sơ cứu và chuyển đến bệnh viện điều trị nhưng
đã tử vong sau đó. Gây án xong, Ân bán xe máy và lẩn trốn qua nhiều tỉnh
thành.
Ngày 4/3, lực lượng PC02 phối hợp các đơn vị nghiệp vụ
Công an tỉnh Bình Dương, Công an TP Dĩ An, Cục Cảnh sát hình sự Bộ Công
an đã phát hiện, bắt giữ Ân tại TP Nha Trang (tỉnh Khánh Hòa) và di lý
về Bình Dương tiếp tục làm rõ.
*************
Gia cảnh của bé trai 17 tháng tuổi bị hai cô giáo đánh khiến tử vong
3–4 minutes
Giữa
dãy nhà khang trang ở làng nghề mộc xã Vạn Điểm, huyện Thường Tín, căn
nhà cấp bốn của vợ chồng anh Tuấn (43 tuổi), chị Tuyên nằm lọt thỏm. Ba
năm trước, căn nhà được chính quyền huyện giúp đỡ tu sửa theo chính sách
hỗ trợ gia đình khó khăn.
Bé
Bốp (tên ở nhà của con trai anh Tuấn) vừa tử vong sau 10 ngày đi học.
Nguyên nhân cái chết đang được làm rõ, song ngày 3/3 nhà chức trách đã
tạm giữ hai bảo mẫu Nguyễn Thị An và Nguyễn Thị Lành với cáo buộc Giết người.
Hai
nghi can thừa nhận từ ngày 23/2 nhiều lần bạo hành Bốp nhưng đều nói
dối phụ huynh rằng các vết thâm do "tự ngã". Lành khai "tát hai cái và
ném xuống nền nhà" (có rải xốp) khi bé ra cửa đứng khóc hoặc đòi về nhà.
Còn An nói "đạp vào tai, giẫm lên đầu"...
Sáng nay, Trưởng
Công huyện Thường Tín Nguyễn Tiến Tần cho hay khi được báo tin về sự
việc đã nhận định đây là án nghiêm trọng, vết thương của bé trai "không
phải tự ngã". Công an do đó vận động gia đình cho mổ tử thi để điều tra.
Kết quả cho thấy hai bên tai bé thâm tím, bị chấn thương sọ não.
Anh
Tuấn kể, 14 năm sau khi có con trai đầu lòng, vợ chồng anh nhiều lần
dồn tiền chạy chữa để có thêm con. Bốp ra đời tháng 9/2021.
Chị
Tuyên ở nhà làm ruộng, anh là thợ xây, gần đây làm công trình cách nhà
30 km, mỗi sáng ra khỏi nhà từ lúc 5h. Mấy tuần trước, Tuyên bàn với
chồng cho con đi nhà trẻ, khi đó chị sẽ có thời gian làm thuê kiếm thêm
tiền. Bốp mới 17 tháng chưa đủ tuổi để được nhận vào trường mẫu giáo
công lập nên gia đình cho đến cơ sở trông trẻ tư nhân gần nhà để làm
quen trước.
Cơ sở tự phát này do An và Lành mở tại căn nhà thuê
gần chợ của thôn Vạn Điểm, sát mặt đường đông đúc, trông 7 đứa trẻ. Nhà
khoảng 80 m2 chia hai phòng, ngăn bằng cửa nhôm kính. Đây cũng là chỗ ở
của vợ chồng An.
Người dân quanh khu chợ cho hay lớp mầm non mở
khoảng 4 năm, trông các bé mọi lứa tuổi. Lớp thường đóng kín cửa, khi
phụ huynh đến đón mới mở.
Anh
Tuấn kể học phí mỗi tháng 1,5 triệu đồng, bao gồm ăn trưa. Con đi học
ngày đầu tiên hôm 20/2. "Bốp dễ nuôi, hoạt bát, đáng yêu. Hình như nó
biết bố mẹ vất vả nên ngoan lắm, cứ tự ăn tự chơi", anh nói.
Khoảng
11h ngày 26/2, anh Tuấn đang ở công trường bỗng nhận tin báo con trai
bị ốm, cần tới Bệnh viện Nông nghiệp ngay. Người cha bỏ bữa cơm trưa,
chạy xe gần đến nơi và lại nhận tin đã chuyển lên Bệnh viện Nhi Trung
ương do tình trạng sức khoẻ nguy kịch.
Đến nơi hơn 12h, anh Tuấn
cùng người nhà được thông báo Bốp đang được phẫu thuật mổ não. "Cô giáo
cũng lên bệnh viện, nói cháu bị ngã, sau đó nôn", anh kể.
Những
ngày tiếp theo, Bốp được chuyển đến phòng chăm sóc đặc biệt. Chiều 1/3,
bác sĩ chẩn đoán Bốp tiên lượng xấu, cho gia đình đưa về nhà. 16h10 hôm
sau, bé tử vong.
Nhà
chức trách cho hay, cơ sở trông giữ tự phát của An và Lành từng bị xã
Vạn Điểm yêu cầu đóng cửa, xử phạt hai lần (gần nhất vào đầu tháng
11/2022) do không đảm bảo điều kiện hoạt động.
Hải Thư - Huy Mạnh
************
Đà Nẵng: Một du khách người Nga cầm bảng xin tiền giữa phố
2–3 minutes
Cán
bộ Sở LĐ-TB-XH TP Đà Nẵng từng làm việc với du khách này khi phát hiện
sự việc xin tiền và đề cập được hỗ trợ. Tuy nhiên, người này không trả
lời. Ngày 4-3, bà Nguyễn Thị Thu Hương, Phó Giám đốc Sở Lao động -
Thương binh và Xã hội (LĐ-TB-XH) TP Đà Nẵng, cho biết sở đã nắm thông
tin về vụ việc một du khách ngoại quốc cầm bảng xin tiền trên các tuyến
phố ở Đà Nẵng.
Theo bà Hương, trong 3 ngày gần đây, một du khách
người Nga cầm bảng xin tiền đứng ở các tuyến phố khu vực trung tâm TP Đà
Nẵng. Sở LĐ-TB-XH TP Đà Nẵng đã vào cuộc và xác minh được du khách trên
có visa du lịch tại Việt Nam đến ngày 14-3.
"Theo phản ánh của
các cán bộ sở, vài ngày gần đây, ban ngày du khách này đi xin tiền còn
ban đêm thì vào một số quán bar trên địa bàn" - bà Hương cho biết.Trước
đây, cán bộ Sở LĐ-TB-XH TP Đà Nẵng đã từng làm việc với du khách này khi
phát hiện sự việc xin tiền và đề cập được hỗ trợ. Tuy nhiên, người này
không có trả lời. Trong ngày 3-3, khi phát hiện sự việc, cán bộ Sở
LĐ-TB-XH TP Đà Nẵng đã thực hiện nhắc nhở và du khách trên không xuất
hiện nữa.
Hiện sở này đang giao cho các quận, huyện theo dõi, nếu
tiếp tục xuất hiện sẽ báo với Phòng Quản lý Xuất nhập cảnh Công an thành
phố, Sở Ngoại vụ và các ngành liên quan cùng phối hợp xử lý. Theo bà
Hương, đối với trường hợp người lang thang xin ăn, TP Đà Nẵng sẽ xác
minh, nếu trường hợp không có sức lao động sẽ đưa vào các trung tâm bảo
trợ xã hội. Riêng trong trường hợp này là người nước ngoài nên quan điểm
xử lý trước hết là nhắc nhở và giải thích. Nếu vẫn tiếp tục vi phạm thì
bắt buộc phải xử lý bằng các biện pháp mạnh hơn như trục xuất về nước.
Trước
đó, trong ngày 3-3, một du khách người Nga cầm bảng xin tiền bằng tiếng
Việt, có nội dung "Tôi đang đi du lịch mà không có tiền. Xin vui lòng
hỗ trợ chuyến đi của tôi". Người này cầm bảng trên đứng ở đường Hoàng
Diệu (quận Hải Châu) và khu vực chợ Cồn (quận Thanh Khê).
************
Cái chết bí ẩn của 'ngôi sao' phim khiêu dâm
7–9 minutes
BỉĐang ở đỉnh cao sự nghiệp, Anne Derouck - diễn viên phim khiêu dâm nổi tiếng châu Âu, bị sát hại bí ẩn bởi 4 phát đạn vào mặt.
Chiều
14/10/2009, một phụ nữ ở thành phố Clavier, tỉnh Liège gọi điện báo
cảnh sát việc đã hơn một ngày không nhìn thấy cô gái hàng xóm. Viên cảnh
sát trả lời "người trưởng thành đi chơi đâu đó có đáng phải làm phiền
giới điều tra đến vậy không" rồi dập máy, cho rằng cuộc gọi là trò đùa
bỡn.
Nửa đêm hôm đó, người phụ nữ lại gọi điện cho cảnh sát. Cô
vẫn chưa thấy hàng xóm của mình và thực sự lo lắng. Tất nhiên, cảnh sát
vẫn không tới.
Chiều hôm sau, cuộc gọi thứ ba của cô có nội dung
khác: nghe thấy một tiếng súng phát ra từ ngôi nhà của hàng xóm. Cảnh
sát quyết định đi tìm hiểu.
Địa chỉ là một con ngõ ở ngoại ô
Vottem, cách trung tâm Liège ba dặm. Sau nhiều lần gọi không có động
tĩnh, cảnh sát buộc phải phá cửa. Một người đàn ông nằm trên trường kỷ
trong phòng khách, mặt đầy máu, tay phải lủng lẳng khẩu súng. Tại giường
ngủ trên lầu có thi thể một phụ nữ.
Người đàn ông tên là Stéphane
Fontaine, 43 tuổi, thất nghiệp. Người phụ nữ 29 tuổi, có nhiều tên gọi:
là Carla Sainclair với hàng xóm, là Anne Derouck trong giấy tờ tùy
thân, còn với hàng triệu nam giới "hâm mộ" trên các web phim khiêu dâm
thì là Ret Hot Carla- Carla nóng bỏng. Stéphane Fontaine là "ma cô",
cũng là người tình của cô.
Từ giai đoạn đầu phân hủy của cơ thể
người phụ nữ và từ mùi trong phòng, pháp y nói rằng Anne đã chết được
vài ngày. Còn phát súng khiến Stéphane bị thương, chỉ bị bắn ra chiều
hôm đó, theo lời xác nhận của các cư dân trong ngõ. Anh ta có phải thủ
phạm? Lúc đó không ai biết, chính anh ta cũng không thể khai do hôn mê
suốt 3 tháng.
Tìm hiểu về lai lịch, cảnh sát biết Anne từng là nữ
sinh xuất sắc về ngôn ngữ và toán học. Cô ước mơ trở thành nhà báo nên
khi tốt nghiệp trung học, Anne học chuyên ngành này.
Năm 2000, cô
bắt đầu làm việc tại một cửa hàng bách hóa địa phương. Tiền công không
cao, Anne làm thêm nghề mẫu thoát y cho một hộp đêm.
Tiếp theo, cô
bắt đầu bán dâm. Ở Bỉ, mại dâm không bị cấm, chỉ phạm luật khi một bên
thứ ba kiếm được tiền từ cuộc trao đổi đó. Cha mẹ không biết Anne đang
làm gì.
Năm 2000, trong một lần bán dâm, cô gặp Stèphane Fontaine,
34 tuổi, người cha đơn thân có 3 con. Cả hai đều nói "yêu từ cái nhìn
đầu tiên".
Stèphane là con ngoài giá thú của bà mẹ nghèo, không
được học hành tử tế. 19 tuổi, Stèphane lĩnh án 7 năm tù khi cướp ngân
hàng và bắt cóc hai con tin. Ra tù, anh ta mưu sinh trong nhà máy sản
xuất bánh quy, đây là thời gian gặp Anne.
Anh ta khuyên người yêu
đổi "nghệ danh", lấy họ của một gái bán dâm nổi tiếng người Pháp và đổi
cái tên gợi tình hơn. Anne từ đó trở thành Carla Sainclair, bắt đầu nổi
tiếng như ngôi sao khiêu dâm không chỉ ở Bỉ mà còn ở Pháp, Hà Lan Tây
Ban Nha.
Với
việc web-sex đang thịnh hành vào giữa những năm 2000, Carla tạo một
trang web cho chính mình: Red-Hot Carla, bắt đầu quảng bá tài năng tình
dục trên mạng.
Năm 2007, khi bạn trai bị nhà máy bánh quy đuổi
việc vì nghiện rượu, cô rủ anh ta về khu Vottem, trở thành quản lý của
trang Red-Hot Carla. Stèphane nhanh chóng tỏ ra phù hợp với nghề này khi
ngay lập tức lập ra website thứ hai cho bạn gái.
Stèphane đặt một
webcam ở một phòng ngủ, người xem có thể xem Carla thoát y và thực hiện
các hành vi tình dục với mức phí 500 euro một lần đăng nhập. Đôi tình
nhân kiếm một núi tiền từ việc này.
Năm 2008, Carla liên hệ với
một nhà sản xuất phim khiêu dâm nói muốn đóng phim. Cô đã được thử giọng
và ký hợp đồng và trong vòng vài tháng, Red-Hot Carla đã đóng vai chính
không chỉ một mà là hai bộ phim khiêu dâm. Nhà sản xuất cũng đăng các
video khiêu dâm lên web và Carla cũng đóng vai chính trong đó. Trước khi
qua đời, cô đã đóng bảy bộ phim như vậy.
Khắp các thị trấn của Bỉ
đều có những cửa hàng tình dục nơi những tấm áp phích phim của cô được
trưng bày. Những người hàng xóm của Carla từ đó đã biết được danh tính
của người phụ nữ trẻ quyến rũ sống cạnh nhà. Carla sau này hành nghề mại
dâm ngay tại nhà.
Năm 2009, Carla bắt đầu phàn nàn với một số nữ
"đồng nghiệp" rằng bạn trai lại nghiện rượu trở lại và trở nên bạo lực.
Có lần lái xe khi say, Stèphane đâm vào tường khiến họ bị thương nhưng
khi cô nổi giận, anh ta đã bạt tai liên tiếp.
Sau khi đóng bảy bộ
phim khiêu dâm, Carla có nhiều người hâm mộ hơn bao giờ hết. Cô bắt đầu
đi du lịch sang các nước láng giềng và đến Tây Ban Nha để "tiếp khách"
VIP theo đặt hàng. Trong lúc này Stèphane ở nhà vùi mình vào rượu.
Trong
một trang viết tay ngày 9/10/2009, Carla thổ lộ: "Tôi, Anne Derouck,
làm chứng rằng Stéphane đã đe dọa giết tôi. Nếu tôi chết, tôi muốn khám
nghiệm tử thi. Tôi tuyên bố rằng tôi không muốn chết. Tôi rất tiếc phải
nói điều đó nhưng nếu tôi chết, người có tội sẽ là Stéphane Fontaine".
Cảnh sát tìm thấy mảnh giấy trong nhà họ khi khám nghiệm hiện trường.
Kết
quả pháp y cho thấy, nạn nhân bị bắn 4 phát vào mặt, đều ở cự ly gần
khi đang ngủ. Vụ nổ súng đã xảy ra ít nhất ba ngày trước. Nồng độ cồn
trong máu của Carla là 1,51 g/L, nghĩa là đã uống một chai rượu hoặc ba
ly rượu mạnh, khoảng vài giờ trước khi chết. Không có vết bầm tím, cũng
không có vết sẹo của vết thương mới hay cũ, trên cơ thể.
Theo các
chuyên gia, Stèphane là người đã bắn Carla và ba ngày sau, chính anh ta
đã dùng khẩu súng đó bắn vào mình. Vết thương của anh ta nghiêm trọng
đến mức các bác sĩ nói rằng việc sống sót là điều kỳ diệu.
Anh
ta tự bắn vào bên trái miệng mình, viên đạn đã đi vào thùy não trái và
phá hủy dây thần kinh thị giác của mắt trái. Anh ta không có cồn trong
máu, nhưng đã uống một lượng lớn thuốc ngủ trong khoảng 72 giờ đồng hồ
trước khi tự sát.
Trong ba tháng anh ta hôn mê, cảnh sát và bác sĩ
tâm thần đã chờ đợi. Họ biết rằng anh ta sẽ bị mất trí nhớ không chỉ vì
hôn mê mà còn vì chấn thương não nên không mong đợi có được nhiều lời
khai.
Ngày 10/1/2010, Stèphane được xuất viện và bị cảnh sát giam
giữ. Anh ta bị mù mắt trái, và vì tổn thương não nên được xếp vào loại
trí tuệ kém. Cả hai tình trạng đều là vĩnh viễn, và chứng mất trí nhớ
của anh ta cũng vậy.
Khi trở lại bệnh viện, được thông báo rằng
bạn gái đã chết và anh ta là thủ phạm. Stèphane đã rơi nước mắt bày tỏ
sự hối hận, nói Carla là người mình yêu hơn bất kỳ ai trên đời.
Stèphane nói chưa bao giờ hành hạ, và cũng không ép Carla làm gái mại dâm. Họ chưa bao giờ có ý định chia tay.
Các
bác sĩ tâm thần do tòa án chỉ định, báo cáo rằng anh ta có biểu hiện
chống đối xã hội và tự ái, không thể hiện sự đồng cảm. Anh ta yêu Carla
nhưng không tôn trọng. "Anh ta đủ sức khỏe để hầu tòa", họ kết luận.
Ngày
5/3/2012, Stèphane được hai cảnh sát áp giải bước vào phòng xử án ở
Liège. Hai luật sư của Stèphane cho rằng việc khám nghiệm tử thi nạn
nhân đã chứng minh cơ thể không có vết sẹo bạo lực nên thân chủ của họ
không có tiền sử bạo lực với cô.
Hàng xóm khu Vottem làm chứng,
chưa từng thấy họ to tiếng hay thượng cẳng chân hạ cẳng tay. Trong khi
gia đình và bạn bè Carla khai điều trái ngược. Công tố viên đề nghị
tuyên Stèphane có tội, mức án 30 năm tù.
Sau 4 ngày xét xử,
Stèphane lĩnh án 25 năm tù. Vì bị cáo đã mất trí nhớ và các lời chứng
mâu thuẫn do đó không thể làm rõ mâu thuẫn thực sự đằng sau 5 phát súng
là gì.
Stèphane hiện được chăm sóc y tế và tâm thần trong tù.
Những video tự quay của Carla vẫn được hàng triệu người xem mỗi ngày, dù
website không còn tồn tại. 7 bộ phim khiêu dâm Carla đóng vai chính vẫn
đang được chiếu tại các rạp ở khu đèn đỏ không chỉ ở Bỉ mà còn toàn
châu Âu.
Hải Thư (Theo Crime magazine, RTL)
**********
Càng nghĩ mình đẹp càng... không thích đeo khẩu trang
LAUSANNE, Thụy Sĩ (NV) – Người
nào tự nghĩ mình đẹp thì ít muốn đeo khẩu trang ngừa COVID-19, theo kết
quả nghiên cứu công bố trong năm nay, đài NPR đưa tin hôm Thứ Ba, 28
Tháng Hai.
Nhóm nghiên cứu hỏi 1,030 người tự đánh giá mình đẹp cỡ
nào, mức độ họ muốn đeo khẩu trang và họ có muốn đeo khẩu trang trong
một số trường hợp nhất định, như đi phỏng vấn xin việc hoặc dẫn chó đi
dạo, hay không.
Người
nào càng tự nghĩ mình đẹp bao nhiêu thì càng khó có thể đeo khẩu trang
bấy nhiêu vì cho rằng đeo khẩu trang làm cho họ bớt đẹp.
Ngược
lại, người nào tự nghĩ mình ít đẹp bao nhiêu thì càng có thể đeo khẩu
trang nhiều bấy nhiêu, theo cuộc nghiên cứu đăng trên tạp chí Frontiers
of Psychology của Thụy Sĩ cuối Tháng Giêng.
Nhóm tự nghĩ mình đẹp khó có thể đeo khẩu trang đi phỏng vấn xin việc hơn nhóm tự nghĩ mình không đẹp.
“Kết
quả của chúng tôi cho thấy, từ biện pháp bảo vệ bản thân trong dịch
COVID-19, đeo khẩu trang có thể trở thành cách trình bày bản thân sau
đại dịch,” nhóm nghiên cứu viết.
Với sinh hoạt bình thường như dẫn
chó đi dạo, người ta ít để ý tới bề ngoài hơn nên ít muốn đeo khẩu
trang hơn. Tuy nhiên, người tự nhận mình đẹp vẫn cảm thấy cần giữ bề
ngoài cho đẹp. (Th.Long) [qd]
***********
Chồng phát hiện vợ ngoại tình rất tình cờ
Vô
tình làm rơi điện thoại, chồng phát hiện vợ ngoại tình. Tôi yêu vợ
nhưng không thể chấp nhận chuyện cô ấy ngoại tình với người đàn ông
khác.
Tôi không buồn vì đã bất cẩn, đánh rơi chiếc điện thoại đắt
tiền vừa mua khiến màn hình nứt toác. Tôi sốc vì từ sự vô tình ấy, vợ lộ
chuyện ngoại tình với người đàn ông khác. Ba năm trước, tôi nghỉ
việc ở một công ty du lịch. Với chút vốn liếng ít ỏi, tôi mua trả góp
chiếc xe ô tô 7 chỗ để chạy dịch vụ.
Chỗ tôi ở còn ít nhà có xe ô
tô riêng nên tôi có khách đều đều. Hàng tuần, nếu không chở người đi
khám bệnh, tôi cũng có lịch chở khách đi viếng chùa, đám cưới...
Không
muốn vợ vất vả, tôi khuyên cô ấy nghỉ việc, về nhà mở quán tạp hóa và
bán hàng online. Vợ tôi trẻ, có duyên ăn nói nên rất được lòng khách
hàng.
Chỉ sau 2 năm buôn bán, cô ấy chuyển tiệm tạp hóa thành quán cà phê sân vườn. Thấy vợ siêng năng, giỏi làm ăn, tôi càng cố gắng.
Tôi
chạy đêm chạy ngày, nhận những chuyến đi xa, liên tỉnh để có thu nhập
không thua kém vợ. Cũng vì thế, thời gian tôi ở nhà ít đi.
Tuy
vậy, tình cảm vợ chồng tôi chưa bao giờ phai nhạt. Xe tôi có gắn định
vị. Mỗi lần đi xa, thấy xe không di chuyển, cô ấy biết tôi dừng nghỉ
ngơi nên gọi điện trò chuyện.
Đến tối, trước khi ngủ, cô ấy cũng
gọi video kể cho tôi nghe vô số chuyện vặt hóng được từ khách đến quán
uống nước. Cô ấy cũng kể việc được nhiều khách nam khen mình đẹp, cuốn
hút.
Tôi không buồn hay ghen tuông vì cho rằng, cô ấy đã chủ động
nói thì sẽ biết giữ mình. Thậm chí, tôi còn tự hào có vợ đẹp, giỏi và
yêu chồng.
Tuy nhiên, hai tháng trước, tôi thấy vợ đổi kiểu ăn mặc
khi bán hàng. Thay vì những bộ quần áo kín đáo, cô ấy mặc những bộ váy
gợi cảm. Có hôm, cô ấy còn mặc bộ đầm khoét sâu ở ngực.
Tôi tò mò,
cô giải thích rằng đây là một “chiêu tiếp thị mới” vì “khách đã chán
thấy một bà chủ quán quê mùa, lỗi mốt rồi”. Tôi không đồng ý với cách
nghĩ ấy. Tôi không muốn vợ mình trở thành lý do để bọn đàn ông đến quán
uống nước.
Tuy vậy, cô ấy cho rằng tôi gia trưởng, suy nghĩ cổ hủ,
thiếu tôn trọng vợ. Tôi không nói gì thêm nhưng lòng vẫn gợn lên bao
suy nghĩ.
Thế rồi những điều tôi lo sợ, nghi ngờ cũng xảy ra. Tuần
trước, tôi ế khách nên ở nhà. Đúng lúc này, bóng đèn ngủ treo tường
trong phòng vợ chồng tôi bị hỏng.
Tôi bắc ghế, đứng lên sửa. Trong
lúc lóng ngóng, móc lấy cây đinh vít trong túi quần, tôi bất cẩn đánh
rơi chiếc điện thoại. Bị rơi từ trên cao xuống nền gạch men, chiếc điện
thoại văng vào góc tủ quần áo.
Tôi đi tìm điện thoại thì phát hiện
một gói gì đó rất lạ dưới gầm tủ. Tôi lấy ra xem mới biết đó là một
loại kẹo ngậm thơm miệng. Tôi lấy làm lạ vì vợ tôi không có vấn đề gì về
răng miệng. Hơn thế, trước đây cô ấy chưa bao giờ mua hay sử dụng loại
kẹo này. Tôi lại càng không và cũng chưa từng biết đến kẹo thơm miệng.
Tìm
hiểu, tôi được biết, đây là loại kẹo mà mấy người đàn ông hút thuốc lá
hay dùng. Nhưng tôi không hút thuốc lá. Cô ấy lại càng không. Đầu óc tôi
choáng váng khi nghĩ về kịch bản tồi tệ nhất.
Tôi im lặng, vờ như
không có gì xảy ra. Hôm sau, tôi nói mình nhận chở khách đi chụp ảnh
cưới ở Đà Lạt và không về trong ngày. Trước khi rời nhà, tôi bật chế độ
ghi âm rồi giấu chiếc điện thoại cũ ở trong phòng ngủ.
Và điều tôi
sợ nhất đã xảy ra. Vợ tôi tằng tịu với người đàn ông khác. Tất cả những
thanh âm tôi không muốn nghe đều được chiếc điện thoại của tôi ghi lại.
Bây
giờ, tâm trí tôi giằng xé. Tôi rất yêu vợ và không muốn tan vỡ hạnh
phúc. Nhưng tôi cũng không thể chấp nhận chuyện cô ấy tằng tịu với người
đàn ông khác ngay trong chính căn nhà của mình. Tôi không biết phải làm
sao ***********
Ngay đêm tân hôn khi vợ chồng còn chưa động phòng, tôi lập tức thu dọn đồ đạc bỏ về nhà mẹ đẻ: Có chuyện gì vậy?
4–5 minutes
37
tuổi mới lấy chồng, đêm tân hôn nhìn chiếc giường cưới tôi dứt khoát bỏ
chạy khỏi nhà chồng. Khi lên đến phòng tân hôn thì cũng gần 11 giờ đêm.
Bước vào phòng, nhìn chiếc giường cưới mà tôi sững sờ không thể tin
nổi.
37 tuổi tôi mới kết hôn do được người quen mai mối. Nhà tôi
đông anh chị em, bố lại mất sớm, bởi thế học hết cấp 3 tôi bắt đầu đi
làm phụ mẹ nuôi các em. Tôi có tới tận 4 đứa em, đứa không học hành cao
thì sớm lập gia đình. Em út tôi lại học giỏi, thi đỗ đại học có tiếng,
tôi cố gắng vừa nuôi em ăn học vừa chăm sóc mẹ.
Bỏ đi lấy chồng để
mẹ già một mình, thú thật tôi không đành lòng nhưng chính mẹ lại là
người lo và thương cho tôi hơn cả. Các em đều đã ra ở riêng cả rồi, sức
khỏe mẹ không được tốt nhưng bà bảo nếu tôi không chịu lo cho hạnh phúc
riêng thì bà không thể yên lòng.
Rồi tôi được người quen mai mối
cho Long. Ấn tượng ban đầu về Long là người đàn ông hiền lành, có công
việc ổn định, gia đình cơ bản. Thiết nghĩ tuổi này rồi còn yêu đương
dông dài gì nữa, chúng tôi nhanh chóng tổ chức đám cưới sau 3 tháng tìm
hiểu.
Tiệc cưới xong xuôi, rửa dọn và thu xếp mọi thứ gọn gàng đâu
vào đấy vợ chồng tôi mới đi ngủ. Lên đến phòng tân hôn thì cũng gần 11
giờ đêm. Bước vào phòng, nhìn chiếc giường cưới mà tôi sững sờ không thể
tin nổi.
Nhà chồng sắp xếp phòng tân hôn chính là phòng cũ trước
đây Long vẫn ở. Đồ đạc bên trong không có gì mới, vẫn là chiếc tủ, bộ
bàn ghế cũ mà Long đang dùng.
Trước đám cưới tôi có hỏi Long về
việc sắm sửa phòng tân hôn, anh bảo vấn đề đó sẽ do gia đình anh phụ
trách. Thú thật tôi không đòi hỏi gì nhiều, tủ quần áo, bàn ghế cũ cũng
được, bỏ đi rất phí, tính tôi cũng tiết kiệm từ xưa. Nhưng nhìn đến
chiếc giường cưới mà tôi thất vọng hoàn toàn.
Không có một món đồ
gì mới trên chiếc giường cả, vẫn nguyên vẹn bộ chăn ga gối Long dùng.
Thậm chí mấy chiếc vỏ gối đã ngả màu ố vàng song gia đình Long cũng
không thay mới. Tôi cố nén nỗi tủi thân, nhẹ giọng hỏi chồng:
-
Anh nói sẽ tự sắm phòng tân hôn mà sao lại như vậy? Giường vẫn dùng được
không thay cũng không sao nhưng chăn gối ít nhất cũng phải mua mới cho
có không khí chứ anh?
Long thấy tôi không hài lòng thì cáu kỉnh:
- Vẫn dùng được thì cứ dùng đi quan trọng gì đâu. Ít nữa hỏng rồi em thích thay mới thì tự đi mà mua.
-
Nhưng chăn ga gối có tốn nhiều tiền đâu, ngày cưới thì chỉ có một lần
trong đời… Người ta còn sắm sửa mới toàn bộ đồ dùng, giường mới, chăn
gối mới, em chẳng đòi hỏi chỉ cần bộ chăn ga mới là cũng đủ rồi…
-
Đã mệt cả ngày rồi còn nói nhiều thế nhỉ? Đúng là nhà người ta sắm mới
toàn bộ nhưng em không nhìn xem vợ người ta thế nào. Em 37 sắp 40 tuổi,
là bà cô già rồi đấy còn đòi hỏi này nọ? Anh đang lo không biết em có đẻ
được cháu cho nhà này không mà em còn ở đấy kỳ kèo cái phòng tân hôn!
Tôi
thất vọng, tủi thân và chua xót vô cùng sau câu nói đó của chồng. Vậy
ra Long cưới tôi có lẽ vì chẳng còn ai khác, thực tế trong lòng anh ta
đầy bất mãn, chê bai tôi đủ thứ. Tôi cũng biết mình không còn trẻ trung
xinh xắn, vậy nhưng việc tôi mong muốn chỉ một bộ chăn ga gối mới là đòi
hỏi quá nhiều ư?
Không chỉ chuyện phòng tân hôn, ngay từ lúc bàn
bạc tổ chức đám cưới thì gia đình Long đã tỏ vẻ không coi trọng tôi. Họ
muốn làm giản đơn, tiết kiệm nhất có thể. Mẹ tôi lúc nào cũng nghĩ cho
người khác, lại muốn con gái được nhà trai yêu thương bao dung nên bà
cũng chẳng yêu cầu gì. Nhưng đến lúc này thì tôi sâu sắc cảm nhận được
gia đình Long thật sự coi thường mình.
Tôi có thể thông cảm cho
Long mọi thứ, sẵn sàng cùng chồng vượt qua khó khăn nhưng nếu vì đã 37
tuổi mới kết hôn mà chấp nhận sống cảnh bị người khác coi thường khinh
rẻ thì tôi không cam lòng. Thà tôi về ở với mẹ già chăm sóc bà còn hơn!
Ngay đêm tân hôn khi vợ chồng còn chưa động phòng, tôi lập tức thu dọn đồ đạc bỏ về nhà mẹ đẻ.
Mẹ tôi biết chuyện cũng không can ngăn con gái, bà chỉ khóc thương tôi
mà thôi. Hôm sau Long gọi điện sang bảo nếu tôi quay về xin lỗi anh ta
và cả nhà chồng thì họ sẽ bỏ qua. Tất nhiên là tôi từ chối. Tôi đã làm
đúng phải không chị em?
**************
Người tố cáo về dịch bệnh ở Vũ Hán đào tẩu khỏi Trung Quốc đến Mỹ sau trải nghiệm kinh hoàng
Mary Hong
9–11 minutes
Một
lệnh triệu tập của công an đã làm thay đổi cuộc đời của cô Qing Tao mãi
mãi: Cô đã vô tình tố cáo về đợt bùng phát ban đầu của virus Trung Cộng
(hay còn gọi là COVID-19, hay virus Vũ Hán) ở tâm chấn của đại dịch —
thành phố Vũ Hán, Trung Quốc. Những tin nhắn vô tình của cô nhằm cảnh
báo gia đình và bè bạn về những rủi ro liên quan đến việc thăm khám tại
bệnh viện ở đó khiến công an thẩm vấn và đàn áp cô. Mọi khía cạnh trong
cuộc sống của cô đều bị ảnh hưởng.
Hiện đang cư trú tại
Los Angeles, California, cô Qing Tao kể với The Epoch Times về một buổi
tối ba năm về trước, thời điểm khi công an đưa cô ra khỏi nhà.
Một cơn bão sắp ập đến
Vào
tối ngày 03/01/2020, hai viên công an đến gõ cửa nhà cô. Cha mẹ cô ra
ngoài tập thể dục còn chồng cô thì đưa con đi chơi, vì vậy cô Qing Tao
cảm thấy rằng cô không còn lựa chọn nào khác ngoài việc rời đi cùng công
an, người đã đến nhà cô với một lệnh triệu tập. Cô không biết tại sao
công an muốn thẩm vấn cô.
Tại đồn công an, cô cho
biết cách đối đãi thô bạo của công an khiến cô cảm thấy mình như tội
phạm. Cô ngay lập tức bị lục soát và còng tay vào một chiếc ghế đối diện
với một cái bàn, với ánh đèn thẩm vấn nóng rát chiếu thẳng vào mặt.
Giờ
đây khi nhìn lại quá khứ, cô Qing Tao cho biết cô nhận ra rằng mình là
một nhân chứng cho những thay đổi toàn cầu to lớn — điểm khởi đầu của
một cơn bão sắp quét ngang qua thế giới.
Trong 24 giờ
sau đó, cô gần như đã gục ngã trước những đợt thẩm vấn liên tục của
công an. Cô cho biết cô đã sợ tới mức không còn cảm giác đói, khát, hay
thậm chí là nhu cầu đi vệ sinh.
Công an buộc tội cô
“lan truyền tin đồn” và “phá hoại sự ổn định của xã hội” — bất chấp lời
giải thích của cô. “Tôi chẳng giấu giếm gì hết,” cô nói với công an.
“Tôi không làm gì cả … Tôi đã nói với các anh mọi chuyện rồi.”
Khi
quá trình thẩm vấn diễn ra, cuối cùng cô nhận ra rằng lệnh triệu tập là
do cô đã gửi tin nhắn cho gia đình và bạn bè trong khu vực trên nền
tảng mạng xã hội của Trung Quốc, WeChat.
Chia sẻ một lời cảnh báo
Cuối
tháng Mười Hai năm 2019, một người bạn làm bác sĩ tại Bệnh viện Trung
tâm Vũ Hán của gia đình đã nói với chồng cô rằng đừng đến đó nếu không
thực sự cần thiết. “Không có bệnh nặng thì đừng đến bệnh viện, đang có
bệnh truyền nhiễm,” vị bác sĩ này cảnh báo. Chồng của cô Qing có một
công việc sinh lời là cung cấp vật tư cho các bệnh viện địa phương, vì
vậy anh biết nhiều người làm trong ngành y ở khu vực đó.
Tuy
nhiên, vào ngày 02/01/2020, người cha cao tuổi của cô bị bệnh viêm
tuyến tiền liệt và muốn đến bệnh viện thăm khám. Bất chấp những lời cảnh
báo của họ, cha cô nhất quyết đến đó. “Có bệnh mà không đi viện là
sao?” ông hỏi. “Nếu có bệnh truyền nhiễm lây lan, thì tại sao chính phủ
không thông báo?” Cuối cùng hai vợ chồng quyết định đưa ông vào viện.
Tại
Bệnh viện Trung tâm Vũ Hán, họ gặp vị bác sĩ đã gửi lời cảnh báo cho
chồng cô. Người bác sĩ này tỏ vẻ lo lắng, đưa cho họ khẩu trang N95 và
nói: “Chẳng phải tôi đã nói với mọi người rồi sao — không có bệnh hiểm
nghèo thì đừng đến đây.” Họ bắt đầu nhận ra sai lầm của mình và mức độ
nghiêm trọng của tình hình. Sau khi làm siêu âm B-scan và nhận một số
loại thuốc, họ nhanh chóng rời bệnh viện.
Vô tình trở thành người tố cáo
Về
đến nhà, cô Qing Tao đã nhanh chóng viết vài lời cho bạn bè và gia đình
trong khu vực trong một nhóm WeChat. “Giờ đang có một bệnh truyền nhiễm
nặng lây lan, mọi người hãy cẩn thận, đeo khẩu trang khi ra ngoài và
đừng đến nơi đông người” cô viết.
Sau đó, khi công an
đặt câu hỏi về tính xác thực trong các tin nhắn của cô, cô trả lời:
“Bác sĩ đã nói với tôi như thế.” Nhưng công an đã phản bác lại lời khai
của cô. “Cô có phải là một chuyên gia không? Cô có bằng chứng nào cho
thấy có bệnh truyền nhiễm đang lan truyền không?” họ hỏi.
Cô
Qing Tao cho biết cô cảm thấy bị xúc phạm. “Có bệnh truyền nhiễm nào
đang lan truyền không? Họ mới là người phải chứng minh điều đó có đúng
hay không, chứ không phải tôi!” cô nói. Cô đã khóc nhiều lần khi bị công
an thẩm vấn, trong suốt quá trình đó cô luôn bị còng tay và không được
cho ngủ trong vòng 24 giờ.
Cuối cùng, công an đã thả cô vào tối hôm sau, ngày 04/01/2020 và đưa cho cô một biên bản khiển trách yêu cầu cô ký.
Thẩm vấn người tố cáo
Ngày
công an triệu tập cô, hôm 03/01, cũng là ngày mà bác sĩ Lý Văn Lượng
(Li Wenliang) của Bệnh viện Trung tâm Vũ Hán bị đe dọa truy tố tại đồn
công an.
Bác sĩ Lý đã trải qua những gì khi ở trong
tay công an? Cô Qing tin rằng trải nghiệm của anh có thể giống với trải
nghiệm của cô.
Trước đó không lâu, bác sĩ Ngải Phần
(Ai Fen, giám đốc khoa cấp cứu ở cùng bệnh viện), bác sĩ Tạ Lâm Khải
(Xie Linka, bác sĩ điều trị tại Trung tâm Ung bướu của Bệnh viện Hiệp
Hòa Vũ Hán), và bác sĩ Lưu Văn (Liu Wen, bác sĩ thần kinh tại Bệnh viện
Chữ Thập Đỏ Vũ Hán) đã bị khiển trách vì cảnh báo về một bệnh truyền
nhiễm “giống SARS” hồi tháng 12/2019.
Trong giai đoạn
đầu của đợt bùng phát tại tâm chấn Vũ Hán, công an đã triệu tập tám cư
dân Vũ Hán vì “lan truyền tin đồn.” Họ không ngờ rằng trong số những
người tố cáo sớm nhất lại có một người dân bình thường không có kinh
nghiệm về y tế như cô Qing Tao.
Trong vòng vài ngày
kể từ trải nghiệm bị thẩm vấn tại đồn công an vào tuần đầu tiên của năm
2020, Bệnh viện Nhân dân Số 5 Vũ Hán đã chật cứng bệnh nhân sốt, trong
đó có nhiều gia đình. Mặc dù rõ ràng là virus có khả năng lây truyền từ
người sang người, nhưng Ủy ban Y tế thành phố Vũ Hán (CDC Vũ Hán) vẫn
tuyên bố rằng bệnh “không lây truyền” và rằng “không có ca nhiễm mới
nào, không có nhân viên y tế nào bị nhiễm bệnh.” Trong khi đó, những
“người tố cáo” tiếp tục bị đe dọa và sách nhiễu.
Mãi
đến ngày 20/01/2020, chuyên gia y tế hàng đầu của Trung Quốc, ông Chung
Nam Sơn (Zhong Nanshan), mới thừa nhận khả năng lây truyền của căn bệnh
và ba ngày sau, Vũ Hán đã bị phong tỏa.
Chính quyền Trung Quốc có xin lỗi những người tố cáo không? Không, theo lời cô Qing.
Bị từ chối theo học
Cô
Qing Tao không nói nhiều với gia đình khi cô trở về nhà. Nhưng cơn ác
mộng của cô vẫn tiếp tục, khi chính quyền tiếp tục gây áp lực lên cô.
Ngay
khi vừa đi làm vào ngày hôm sau, cô đã bị giám đốc công ty gọi lên chất
vấn, và cho biết cô sẽ không nhận được khoản tiền thưởng cuối năm và cơ
hội thăng tiến đã định trong công việc. Là một sinh viên ngành luật, cô
đã trải nghiệm cách pháp luật Trung Quốc hoạt động: những người nắm
quyền căn bản là đứng trên cả luật pháp.
Vài tháng
sau, ngay trước khi con cô bắt đầu vào tiểu học, cô nhận được thông báo:
Con cô không “đủ tiêu chuẩn” để học trường công lập địa phương. Sự lựa
chọn duy nhất của gia đình: trả học phí cao cho một trường tư thục.
Mặc
dù sau đó con cô đã được nhận vào một trường khác, nhưng cô Qing biết
quá rõ rằng giờ đây cô đã thuộc về một tầng lớp khác ở Trung Quốc. Mặc
dù có nền giáo dục tốt — cô có bằng thạc sĩ ở Anh — và có một công việc
tốt tại một công ty liên doanh giữa Trung Quốc và phương Tây, nhưng cô
Qing biết rằng sự nghiệp của cô sẽ bị cản trở, và sự đàn áp của ĐCSTQ
đối với cô sẽ không có hồi kết. Cô biết rằng sự đàn áp sẽ tiếp tục đối
với cô và gia đình chừng nào họ còn ở Trung Quốc.
Vĩnh biệt quê hương
Vì
đại dịch, cô Qing và chồng đã mất hai người bạn thân, bác sĩ Lý Văn
Lượng và bác sĩ Hồ Vệ Phong (Hu Weifeng). Cả hai nam bác sĩ đã khuất đều
để lại những đứa con thơ.
Bác sĩ Hồ là vị bác sĩ thứ sáu của Bệnh viện Trung tâm Vũ Hán qua đời trong đợt bùng phát virus đầu tiên.
Tổng cộng, cô Qing đã mất sáu người bạn và thành viên gia đình vì đợt bùng phát.
Sau khi gia đình họ đến Los Angeles, con họ đã ghi danh tại một trường song ngữ.
Cuộc
sống yên bình hiện tại của họ ở Mỹ đã xoa dịu trái tim cô. Cô nói, “Một
xã hội lành mạnh nên có nhiều hơn một tiếng nói; nhưng trong một xã hội
do ĐCSTQ cai trị, thì chỉ được phép có một tiếng nói, và đó là tiếng
nói của họ.”
Cô Qing cho biết công an Trung Quốc đã
buộc cô phải ký vào một văn bản bảo đảm rằng cô sẽ không “lan truyền tin
đồn và tạo ra tin đồn” về đợt bùng phát dịch bệnh. Tuy nhiên, những tin
đồn về cô đã truyền đến tai cha mẹ cô, về nơi làm việc của cô, và thậm
chí cả trường học của con cô. Cô đã phải dựa vào thuốc ngủ để ngủ được
vào ban đêm. Cô Qing nói: “Thành thật mà nói, tôi đã bị choáng váng, và
đó là lý do tại sao chúng tôi không cảm thấy mình có thể ở lại Trung
Quốc thêm nữa.”
Suu cao,thue nang,nhu yeu pham tang gia.Kinh te eo seo...Vay ma dang Lua van lay tien cua dan tro giup linh tinh.Mo cua bien gioi.Ung ho toi ac truc tiep khi sua luat cho phep trom cuop o muc do <1.000 dollars thi vo toi....Neu vao thoi diem Trump,bon Lua da ho hoan nhu the nao ??? Nhung nguoi bau ban vi chut tu loi ,nghi gi ve dat nuoc ??? Phai chang day khong phai la dat nuoc minh ??? bat qua,lai tro ve que huong cu...Neu vay,ban la thang cho chet ! mien ban !
Chung nao moi vet nho cua ho nha Dan da duoc tay xoa trang boc,thi Uk moi co hy vong...ngung chien.Cung vay,ngay nao ma cac cong ty ,co goc gac tu cac dang bac nu luu-anh hao cua khoi tu do va ong chief police va dang Lua thi moi giai xong phuong trinh tau cong !
Nhan dinh cua saigonpots ma bac Tran van Giang ghi lai.Doc xong nghe cay dang nao long.Du su that no ranh ranh.Nhung tuoi gia cung co mot hy vong cho du la mong manh va mo ao. hy vong con hon la that vong ?
Nhan dinh cua saigonpots ma bac Tran van Giang ghi lai.Doc xong nghe cay dang nao long.Du su that no ranh ranh.Nhung tuoi gia cung co mot hy vong cho du la mong manh va mo ao. hy vong con hon la that vong ?
Ngắm lại hình xưa chịu mấy ông
Những Linh, Tùng, Duẫn với Mười, Đồng
Mặt mày ai lại đi hồ hởi
Phấn khởi khi Tàu cướp Biển Đông
Phải chăng “quý” mặt đã thành mông
Con mắt nay đà có nhưng không
Nên mới chổng khu vào hải đảo
Gia tài gấm vóc của tổ tông?
Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .
Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .
Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .