Bố ruột ca sĩ tỷ phú Hà Phương: "Mẹ tôi qua đời không có nổi cỗ quan tài chôn"
Tùng Ninh
~3 minutes
Mới đây, chương trình Mẹ và Quê hương đã lên sóng với sự tham gia của bố ruột ca sĩ tỷ phú Hà Phương là nhạc sĩ Trần Quang Hiển.
Nhạc sĩ Trần Quang Hiển
Tại
chương trình tuần này, bố ruột Hà Phương chia sẻ về ca khúc Cơm muối mo
cau do ông sáng tác: "Bài hát này tôi phổ nhạc từ chính bài thơ do tôi
viết năm 1972. Cái tên Cơm muối mo cau để nói về cảnh khổ của tôi.
Thời
đó tôi mới 10 tuổi, nhà tôi nghèo lắm, lại xa trường. Mỗi lần đi học,
tôi phải lên trường huyện nên mẹ tôi gói cơm muối vào mo cau để tôi mang
theo ăn. Cái mo cau đó ngâm nước, rửa cho sạch rồi mới gói cơm, ăn xong
tôi lại đem về rửa sạch treo lên, hôm sau gói tiếp.
Mẹ tôi lấy
muối hộp, chiên dầu cho bùi rồi cho vào giữa nắm cơm nóng, lấy mo cau
gói lại. Chỉ có như vậy thôi nhưng tôi ăn ngon lắm.
Năm 1965, tôi
nghe tin mẹ ở quê bệnh nặng nên từ Sài Gòn về thăm mẹ nhưng không có
đồng tiền nào trong người, vợ thì bụng mang dạ chửa.
Ngày
đó phương tiện không có, tôi đi mất 8 ngày mới về tới quê. Lúc đó, mẹ
tôi đã không nói được gì nữa, tôi phải đi mượn tiền mua 4 thang thuốc
hồi dương, cậy miệng mẹ để đổ thuốc vào thì mẹ mới mở mắt ra, nói được
vài câu rồi lịm dần.
Mẹ tôi chết không có nổi cỗ quan tài chôn,
khổ lắm. Tôi nhớ lại mà thương mẹ vô cùng nên mới viết bài Cơm muối mo
cau này để nhớ ngày xưa ăn cơm muối mẹ nấu ngon lắm.
Đến ngày hôm
nay, tôi ngồi trước sơn hào hải vị nhưng không ngọt bùi bằng cơm muối mo
cau. Bây giờ giàu có rồi, ăn sung sướng quá.
Cha tôi mất năm tôi chưa đầy 4 tuổi, thời cuộc nhiễu nhương, mẹ thì già nua".
Nhạc
sĩ Trần Quang Hiển sinh ra và lớn lên tại một vùng quê ở Quy Nhơn, Bình
Định. Yêu âm nhạc từ bé nhưng gia cảnh nghèo khó khiến ông không có
nhiều điều kiện để thực hiện ước mơ của mình. Ít ai biết rằng Sao mai
sao hôm - ca khúc từng đánh dấu thành công của bộ đôi Cẩm Ly - Minh
Tuyết thuở mới vào nghề chính là sáng tác của nhạc sĩ Trần Quang Hiển.
Nhạc
sĩ Trần Quang Hiển có 6 người con, trong đó 3 người con gái là Cẩm Ly,
Hà Phương, Minh Tuyết đều giàu có, thành đạt, nổi tiếng. Hà Phương thậm
chí còn được mệnh danh là nữ ca sĩ tỷ phú khi kết hôn với tỷ phú Việt
kiều Chính Chu.
*********************
Người phụ nữ cứu người đuối nước gặp tình huống ám ảnh
Gia Linh
3–4 minutes
Mới
đây, một phụ nữ 51 tuổi và cậu cháu trai 21 tuổi của đã bị sốc sau khi
cố gắng thực hiện hô hấp nhân tạo cho một người đàn ông được tìm thấy
trong một con kênh ở tỉnh Buriram của Thái Lan.
Theo thông tin
được đăng tải trên tờ The Thaiger, vụ việc xảy ra vụ việc xảy ra vào
khoảng trưa ngày Chủ nhật 2/3 vừa qua ở gần đường Buriram-Prakhon Chai,
giữa làng Chum Phle và huyện Prakhon Chai.
Người đàn ông, được
xác định là ông Mee 63 tuổi (họ được giấu kín), được phát hiện trôi nổi
trên một kênh nước sâu khoảng 2 mét, nằm bên lề đường.
Người phụ nữ và cháu trai đã gặp trải nghiệm ám ảnh khi hô hấp nhân tạo cho nạn nhân.
Theo
bà Jim, 51 tuổi thì hôm đó, bà và cậu cháu trai 21 tuổi đang câu cá ở
con kênh này thì thấy một đám tóc nổi trên mặt nước. Nghĩ rằng có người
bị đuối nước, họ đã đến gần và vớt người đàn ông lên.
Jim kể lại
cháu trai bà đã kéo người đàn ông lên khỏi mặt nước và họ đã cố gắng làm
CPR (hô hấp nhân tạo) cho nạn nhân, hy vọng ông ta còn sống. Tuy nhiên
sau một vài lần ấn ngực, một chất lỏng có mùi hôi đã trào ra từ miệng
người đàn ông. Tiếp theo, một đàn ruồi cũng xuất hiện, cho họ biết rằng
người đàn ông đã tử vong được một thời gian.
Chiếc xe đạp của nạn nhân được tìm thấy bên bờ kênh.
Mặc
dù có ý định giúp đỡ, nhưng bà Jim đã không chuẩn bị cho tình huống này
nên đã rất sợ hãi. Khi được hỏi về kiến thức hô hấp nhân tạo của mình,
Jim thừa nhận rằng bà không biết gì cả, bà chỉ xem kỹ thuật này trên
tivi.
Sau khi kiểm tra, các dịch vụ khẩn cấp và Trung úy cảnh sát
Anusorn Yonsatitkul từ đồn Prakhon Chai không tìm thấy dấu hiệu tấn công
nào trên thi thể. Điều này cho thấy có thể nạn nhân qua đời do bị đuối
nước. Thiết bị câu cá và một chiếc xe máy được tìm thấy gần đó, dẫn đến
suy đoán rằng người đàn ông có thể đã qua đời được khoảng hai ngày, dựa
trên mùi hôi thối bốc ra từ thi thể.
Trong khi đó, ông Wirasak, 53 tuổi, một người bạn của ông Mee, giải thích rằng ông Mee thường đi đánh cá cùng với mình.
Tuy
nhiên, vào ngày hôm trước đó, ông Mee đã đi giăng lưới đánh cá một
mình. Ông Wirasak suy đoán rằng bạn mình có thể đã bị vướng vào lưới,
dẫn đến việc không thể tự giải thoát và tử vong thương tâm.
************
Cho con dâu 10 triệu/tháng thuê giúp việc bế cháu, mẹ chồng U60 chết điếng khi thấy mặt của “bảo mẫu”
Tiểu Lam
4–6 minutes
"Mẹ,
giờ cứ có kinh tế là giải quyết được hết. Nếu mẹ không phụ giúp bọn con
chăm cháu được thì có thể cho bọn con tiền thuê giúp việc, giờ giúp
việc họ còn chuyên nghiệp hơn mình nhiều nên mẹ đừng lo nhé", giọng con dâu Tiểu Tuyết vang lên bên tai tôi, mang theo giọng điệu an ủi.
Con
dâu tôi vừa báo có tin vui. Vậy là cuối cùng chúng tôi cũng được lên
chức ông bà nội. Nghe thôi cũng thấy mừng rồi vì chúng tôi chỉ có 1
thằng con trai, cũng đã mong ngóng đứa cháu nội này suốt 3 năm nay. Tuy
nhiên, vui vẻ chưa được bao lâu tôi lại đau đầu vì gặp phải một vấn đề
khó giải quyết.
Ảnh minh họa
Tôi
năm nay 54 tuổi, ngày nào cũng mong ngóng đón đứa cháu nội đầu tiên.
Ngày con dâu dự sinh một cận kề khiến tôi đau đầu mãi không thôi khi
nghĩ về việc ai sẽ là người phụ con dâu chăm cháu.
Tôi biết chuyện
sinh nở thời gian đầu rất vất vả, cứ nghĩ tới cảnh con dâu ở cữ một
mình, rồi lại phải chăm con nhỏ, tôi xót ruột vô cùng.
Vì bản thân
vẫn phải đi làm nên tôi không thể toàn tâm toàn ý ở nhà phụ giúp chăm
sóc con dâu và cháu được. Phía bên thông gia cũng trong tình cảnh tương
tự nên khó lòng phụ giúp được các con.
Sau nhiều ngày suy nghĩ,
con dâu gợi ý sẽ thuê giúp việc trong thời gian ở cữ. Tôi cảm thấy
phương án này cũng phù hợp nên quyết định mỗi tháng gửi con dâu 3000 tệ
(khoảng hơn 10 triệu đồng) để phụ con thuê giúp việc.
Con dâu tôi
mừng rỡ nhận lấy khoản tiền này rồi rối rít cảm ơn tôi. Tôi thấy thế
cũng yên lòng, nghĩ bụng mình đã làm được một việc tốt. Ai ngờ, mọi
chuyện sau đó lại khiến tôi ngỡ ngàng…
Ảnh minh họa
Thân phận của giúp việc khiến mẹ chồng bàng hoàng
Mấy
tuần trước, vì công việc bận rộn nên mãi tôi mới thu xếp được thời gian
qua thăm con dâu. Vừa bước vào nhà, tôi đã thấy bà thông gia đang lúi
húi dọn dẹp. Tôi giật mình, nhưng rồi lại nghĩ chắc bà ấy sang chơi, còn
người giúp việc chắc đang đi chợ. Tôi chào hỏi bà thông gia vài câu rồi
về, bụng bảo dạ lần sau phải hỏi Tiểu Tuyết xem người giúp việc thế
nào.
Tuần sau, tôi lại tranh thủ qua thăm con dâu. Lần này, tôi
quyết tâm phải gặp cho bằng được người giúp việc. Nhưng chờ mãi, chờ
mãi, vẫn chỉ thấy bà thông gia. Tôi bắt đầu nghi ngờ, liền hỏi con dâu:
"Tuyết này, người giúp việc đâu rồi?". Con dâu tôi cười, bảo: "Mẹ ơi, 'giúp việc' đây nè!".
Tôi
á khẩu, không nói nên lời. Hóa ra, con dâu tôi lấy tiền tôi đưa, trả
cho bà thông gia lên chăm sóc. Trời ơi, tôi không thể tin vào mắt mình.
Tôi cảm thấy như mình bị đặt vào một tình huống khó xử, không biết phải
phản ứng thế nào.
Mẹ chồng U60 đau đầu vì "giúp việc" của con dâu. Ảnh minh họa
Tôi
không hề có ý chê trách bà thông gia, nhưng thú thật, tôi cảm thấy có
chút hụt hẫng. Ban đầu bên thông gia nói khó, không lên chăm được cháu
nên tôi mới nghĩ ra cách cho con dâu tiền. Tôi cũng nghĩ thuê người
ngoài sẽ dễ góp ý, bảo ban hơn, chứ bà thông gia thì làm sao mà nói nặng
lời được. Nhỡ đâu sau này có chuyện gì không ổn, lại khó xử cả đôi bên.
Tôi
có ý nói khó với con dâu nhưng con lại bảo nó rất hài lòng khi được mẹ
đẻ chăm sóc. Con bảo mẹ đẻ có kinh nghiệm, lại hiểu con gái, chăm sóc
con dâu chu đáo hơn người ngoài. Tôi nghe thế, vừa thấy có lý, vừa thấy
có chút buồn lòng.
Tôi không biết phải làm sao nữa. Tôi không muốn
làm mất lòng con dâu, cũng không muốn làm bà thông gia buồn. Nhưng tôi
cũng không thể giấu giếm cảm xúc của mình. Tôi cảm thấy như mình bị đặt
vào một tình huống khó xử, không biết phải giải quyết thế nào cho vẹn cả
đôi đường
************
Bắt 'bà trùm' cầm đầu đường dây mua bán người Việt Nam phục vụ các tổ chức mại dâm, lừa đảo ở Campuchia
Chi Chi
4–5 minutes
Loạt
phóng sự từ Chương trình Chuyển động 24h của Đài truyền hình Việt Nam
mới đây cho biết, 'bà trùm' cầm đầu đường dây mua bán người Việt Nam
phục vụ các tổ chức mại dâm, lừa đảo ở Campuchia đã bị bắt giữ.
Lực
lượng chức năng hai nước Việt Nam và Campuchia hợp tác triệt phá đường
dây mua bán người Việt Nam phục vụ các tổ chức mại dâm, lừa đảo. Ảnh
chụp màn hình
Từ lời khai của các nạn nhân
được giải cứu từ Campuchia về Việt Nam, chân dung của những đối tượng
được giao tuyển dụng người ở Việt Nam và kẻ cầm đầu đường dây câu móc,
dẫn dụ, mua bán người dần được hé lộ.
Các nạn nhân nữ, hầu hết
tuổi đời còn rất trẻ nhưng đều đã bị chính các đối tượng người Việt Nam
lừa sang bên kia biên giới để làm gái mại dâm. Một nạn nhân nữ kể lại:
"Con bị bán sang đó làm gái mại dâm, lúc đầu con không chịu thì họ bảo
nếu không làm thì tao bán mày đi tiếp nữa".
Một cô gái trẻ khác
thì nói: "Cháu từng bị bán và mẹ cháu đã chuộc cháu về nhưng sau cháu
lại bị dụ qua bển lần nữa. Họ bắt cháu làm gái mại dâm, không làm sẽ bị
đánh".
Chia sẻ cụ thể về quá trình bị dẫn dụ sang Campuchia làm
gái mại dâm, một thiếu nữ cho biết: "Con lướt Tiktok, con thả tim, rồi
người đó nhắn tin cho con, xong kết bạn với con rồi rủ con qua Campuchia
làm. Người đó nói ở đây không có chích điện, đánh đập, không có bán
buôn người, lương một tháng 80-90 triệu. Rồi người đó đưa xe lại rước
con tận cổng nhà.
Khi bị đưa sang tiếp rượu ở quán karaoke, con đã
đòi về. Người môi giới mới nói muốn về thì kêu người nhà chuyển khoản
cho Bu (kẻ cầm đầu) 30 triệu. Nhưng sau đó họ bán luôn con vô động làm
gái mại dâm. Tiếp đó, Bu chuyển con qua khu Tam Thái Tử làm gái mại dâm
được 7 ngày thì được lãnh lương 30 triệu. Đến 27 Tết thì con báo anh con
cứu con ra. Đến mùng 1 Tết đang ngủ thì Đại sứ quán ập vô cứu con ra".
Từ
những lời khai đó, cùng với sự hỗ trợ từ phía Campuchia, các trinh sát
của lực lượng biên phòng Việt Nam đã xác định được đối tượng cầm đầu,
trực tiếp nhận tiền từ chủ người nước ngoài rồi xây dựng các đầu mối dụ
người trong nước qua Campuchia.
Chân dung 'bà trùm' cầm đầu đường dây mua bán người Việt Nam phục vụ các tổ chức mại dâm, lừa đảo ở Campuchia. Ảnh chụp màn hình
Hàng
trăm cán bộ chiến sĩ từ Tư lệnh Bộ đội biên phòng và lực lượng biên
phòng tỉnh Tây Ninh được tung ra để truy tìm đối tượng, kết quả đã phối
hợp cùng lực lượng chức năng Campuchia bắt giữ được đối tượng.
Danh
tính của 'bà trùm' này hiện chưa được công bố. Đối tượng khai về công
việc của mình cho các chủ nước ngoài như sau: "Em phiên dịch cho 4 công
ty: Casino Venus, Casino Tam Thái Tử, Casino Mộc Bài và Casino Trung Sa.
Ngoài ra, em còn chấm công và tính lương cho các lao động".
Khi
lực lượng chức năng hỏi "Những người đưa từ Việt Nam sang Campuchia, nam
thì làm gì, nữ thì làm gì?", 'bà trùm' này khai: "Nữ em sẽ sắp xếp làm
KTV (quán karaoke), nam thì làm công ty".
Theo ban chuyên án, là
nữ nhưng 'bà trùm' này thể hiện sự ranh ma, quỷ quyệt trong việc tạo
dựng các đường dây mua bán người từ Việt Nam sang Campuchia. Dù sinh
sống tại Campuchia nhưng đối tượng chỉ dùng nickname (biệt danh), đồng
thời liên tục di chuyển, liên tục thay đổi nơi ở. Vì thế, việc bắt giữ y
cực kì khó khăn.
************
Thái Thiếu Phân: 'Hôn nhân không mỹ mãn như bề ngoài'
Diễn viên Hong Kong Thái Thiếu Phân cho biết tình cảm giữa cô và chồng - Trương Tấn - không phải lúc nào cũng suôn sẻ.
Người đẹp Lạc thần nói chuyện nuôi dạy con, tình cảm vợ chồng ở show Happy Women's Club
hôm 3/3. Cô tự nhận nóng tính, thích lãng mạn và coi trọng hình thức
mỗi dịp lễ, kỷ niệm. Vài năm trước, Thái Thiếu Phân cảm thấy cuộc sống
mệt mỏi, khiến cô hay trách móc bạn đời. Lúc đó, gia đình mới từ Hong
Kong chuyển đến Thượng Hải sinh sống vì công việc. Trương Tấn vắng nhà
liên miên để ghi hình show thực tế, đóng phim.
Một
mình Thái Thiếu Phân chăm lo ba con, con nhỏ nhất lúc đó khoảng hai
tuổi. Bên cạnh việc nhà, diễn viên còn có công việc ở làng giải trí. Ở
Thượng Hải, Thái Thiếu Phân không có người thân khác, không có bạn bè
hiểu cô. Chồng lại không ở bên cạnh, diễn viên cô đơn, thường vừa đạp xe
vừa khóc, dạo công viên cũng khóc. Nhưng cô không dám đòi hỏi nhiều ở
chồng.
Sinh nhật Thái Thiếu Phân năm 2022, Trương Tấn về nhà nhưng
bị ốm. Diễn viên nói hôm đó, cô để chồng ngủ cả buổi sáng, buổi chiều
vợ chồng đi xem phim nhưng Trương Tấn không hào hứng, vừa xem vừa ngủ,
khiến Thiếu Phân cảm thấy "chồng bên cạnh cũng như không".
Thái Thiếu Phân và Trương Tấn. Ảnh: HK01
Rời
rạp chiếu, cô khóc, tỏ thái độ giận dỗi, trách móc chồng. Nhưng Trương
Tấn cũng khóc, nói: "Anh rất mệt". Sinh nhật trở thành ngày vợ chồng
căng thẳng.
Thiếu Phân tự nhận nhiều khi cô "chỉ nghĩ cho bản
thân", hay dựa dẫm vào chồng, vì vậy nhiều lúc mọi việc không như ý. Hôn
nhân của cô không tốt đẹp và mỹ mãn như bề ngoài, lúc thăng lúc trầm.
Nhưng vì cả hai đối xử chân thành với nhau, hiểu tính cách của người
kia, sau khi giải tỏa dồn nén, vợ chồng hòa giải, tình cảm khăng khít
hơn.
Hai năm qua, gia đình sống ở Hong Kong, Thái Thiếu Phân cho
biết hiện tại là giai đoạn cô vui vẻ và thoải mái nhất. Buổi tối, sau
khi các con ngủ, vợ chồng xuống phòng khách cùng xem phim, ăn uống.
Trương Tấn đam mê chơi flycam, Thái Thiếu Phân thường đi theo cổ vũ
chồng.
Khoảnh khắc hôn lễ Thái Thiếu Phân và Trương Tấn. Video: Sina
Người đẹp và Trương Tấn kết hôn được 17 năm, có ba con, con trai út năm nay sáu tuổi. Thái Thiếu Phân từng là diễn viên hàng đầu của đài TVB, nổi tiếng với Bàn tay nhân ái, Thiên địa hào tình, Thử thách nghiệt ngã, Lạc thần, Thâm cung nội chiến... Trương Tấn được biết đến qua các phim võ thuật Sát phá lang 2, Diệp Vấn 3, Nhất đại tông sư... Những năm gần đây, đôi vợ chồng tham gia nhiều show thực tế.
Theo Ulife Style,
Thiếu Phân đầu tư nhà đất, sở hữu các bất động sản tại Trung Quốc đại
lục, Hong Kong, tổng trị giá khoảng 200 triệu HKD (25,7 triệu USD), vợ
chồng còn có thu nhập từ cho thuê nhà.
Như Anh
**********
Nạn nhân sống sót giúp phá vụ án 'hố chôn người trong rừng thông'
11–14 minutes
Trung QuốcNhóm
cướp tàn bạo quy tụ những kẻ muốn trả thù xã hội đã liên tục phạm tội ở
nhiều nơi suốt 10 năm, chỉ lộ dấu vết khi một nạn nhân chạy thoát.
Rạng
sáng 4/11/1996, một người đàn ông dính đầy máu chạy vào đồn cảnh sát
thị trấn La Vu, huyện Vũ Minh, thành phố Nam Ninh, tỉnh Quảng Tây. Anh
ta hoảng loạn hét lớn: "Cứu với! Có kẻ giết người!".
Người đàn ông
tên Ninh Vũ Hải, là tài xế ở huyện Lục Xuyên, Quảng Tây. Anh ta kể lại
cho cảnh sát về vụ cướp của, giết người kinh hoàng vừa trải qua tại khu
rừng thông gần đó.
Sáng 3/11, Ninh Vũ Hải và anh rể Phạm Vương Văn
được một ông chủ họ Hồng thuê vận chuyển một xe tải dép nhựa từ tỉnh
Quảng Đông xuyên đêm đến tỉnh Vân Nam. Đêm đó, khi xe đi qua đoạn đường
dốc cách thị trấn La Vu khoảng 10 km, đột nhiên chiếc ôtô con màu đỏ
phóng nhanh vượt lên rồi đánh lái chặn ngang đường khiến họ phải phanh
gấp. Chưa kịp hiểu rõ tình hình, cả ba bị vài kẻ nhảy xuống khỏi chiếc
xe đỏ rút súng chĩa vào đầu.
Ba người không dám chống cự mà chỉ
liên tục xin tha. Nhóm cướp trói chặt cả ba, bịt mắt và miệng bằng băng
dính, đẩy vào khoang cabin xe tải rồi lái xe đến khu rừng thông cách
đường cái khoảng 100 m, trấn lột hết tài sản, dùng gậy sắt đánh cho đến
khi họ bất tỉnh.
Sau đó, nhóm cướp lấy các công cụ đã chuẩn bị
trước từ trong xe, đào hố ở bãi đất hoang gần đó. Khi cả nhóm đang vội
vã chôn người đầu tiên là Văn thì ông Hồng vốn ngất xỉu cách đó không xa
bỗng tỉnh dậy. Bản năng sinh tồn giúp ông Hồng cố bò dậy chạy vào rừng,
nhưng không may bị bọn chúng đuổi kịp, đánh chết.
Khi quay lại chỗ cái hố, chúng phát hiện "thi thể" Hải đã biến mất.
Hải
trở thành người duy nhất sống sót dưới gậy sắt của nhóm "ác quỷ". Vụ án
gây rúng động cơ quan công an các cấp tại Quảng Tây lúc bấy giờ và được
liệt vào danh sách vụ án đặc biệt nghiêm trọng ở tỉnh này.
Tại
hiện trường, nhiều vết máu rải rác khắp mặt đất. Thi thể Văn, được đào
lên từ hố, có tới hơn 30 vết thương. Thi thể ông Hồng cách đó 60 m.
Trong
quá trình điều tra hiện trường, cảnh sát đào được một thi thể nam giới
không rõ danh tính từ một cái hố cách hiện trường không xa, đã bị phân
hủy nghiêm trọng và không thể nhận dạng. Theo kết quả giám định pháp y,
nạn nhân tử vong khoảng 10 tháng trước, nguyên nhân bị đánh vào đầu bằng
hung khí cùn. Cảnh sát nhận định đây rất có thể là một nạn nhân khác
của nhóm cướp nên gộp hai vụ án để điều tra chung.
Tổ chuyên án
phân tích đặc điểm của nhóm cướp: lái ôtô màu đỏ khi gây án; có kế hoạch
phạm tội và phân công nhiệm vụ rõ ràng, rất có thể là một nhóm tội phạm
đã hợp tác lâu dài; có hiểu biết nhất định về phương pháp điều tra của
cơ quan công an, nhiều khả năng là kẻ có tiền án hoặc tội phạm bỏ trốn.
Dù
là người sống sót duy nhất sau cuộc tấn công của nhóm cướp, anh Hải
không cung cấp được nhiều manh mối hữu ích do không nhìn rõ dưới bóng
đêm và bị đánh mạnh vào đầu khiến ký ức mơ hồ. Hải không biết gì ngoài
việc nhóm tội phạm lái một chiếc xe diesel màu đỏ.
Loại xe diesel màu đỏ ở những năm 1990 tại Trung Quốc. Ảnh: 163
Để
mở rộng phạm vi điều tra, cảnh sát phát thông báo tới các cơ quan công
an trên toàn khu vực, đồng thời cử người đến các khu vực xảy ra án tương
tự để tìm manh mối, nhưng không phát hiện được gì.
Ngày
20/1/1997, khi đang bế tắc, cảnh sát huyện Vũ Minh bất ngờ nhận được
thông tin từ thành phố Tứ Hội, Quảng Đông. Theo đó, ngày 17/1, khi kiểm
tra giao thông, cảnh sát Tứ Hội phát hiện một chiếc diesel màu đỏ có
biển số phía trước ghi tỉnh Quảng Tây, nhưng không có biển số phía sau.
Thấy hành tung đáng ngờ, cảnh sát ra hiệu cho xe dừng lại để kiểm tra.
Không ngờ, tài xế vừa thấy cảnh sát thì hoảng sợ tăng tốc bỏ chạy. Nhận
định chiếc xe có vấn đề, cảnh sát lập tức dốc sức truy đuổi, chặn được
xe sau vài km.
Qua kiểm tra, trên xe có ba thanh niên, tự nhận là
người Quảng Tây. Cảnh sát còn tìm thấy trong xe có súng hoa cải, cuốc
chim, xẻng, gậy sắt, băng dính và các công cụ khác. Ba kẻ đáng ngờ bị
tạm giữ để thẩm vấn.
Cảnh sát xác minh họ là Lý Hải, 27 tuổi; Chu
Tuấn Hữu, 21 tuổi; Phan Nguyên Chí, 20 tuổi. Cả ba đều quê Quảng Tây,
hai người trong đó ở huyện Vũ Minh.
Trong khi thẩm vấn, Lý Hải
thừa nhận mang các công cụ trên đến Quảng Đông với ý định cướp xe, tuy
nhiên chưa có cơ hội thực hiện. Ngoài điều này, bất kể cảnh sát Tứ Hội
truy hỏi thế nào, Hải và hai người khác đều một mực giữ im lặng.
Sau
ba ngày thẩm vấn không có kết quả, ngày 20/1, cảnh sát Tứ Hội gửi thông
báo yêu cầu cảnh sát Quảng Tây hỗ trợ điều tra. Tổ chuyên án phụ trách
truy bắt nhóm cướp gây án ngày 4/11/1996 nhận thấy có nhiều điểm trùng
khớp như hai trong ba người này ở huyện Vũ Minh, chiếc diesel màu đỏ và
các công cụ gây án trên xe. Họ cho rằng Hải và hai đồng bọn rất có khả
năng là thủ phạm của vụ cướp.
Ba nghi phạm bị áp giải về Quảng Tây. Phan Nguyên Chí được xác nhận chưa phạm tội.
Trong
cuộc thẩm vấn kéo dài bắt đầu từ ngày 23/1/1997, Hải và Hữu đều giả câm
giả điếc, không đáp lại bất cứ câu hỏi nào. Cả hai cho rằng cảnh sát
không có bằng chứng nào chứng minh họ đã phạm tội, chỉ với những công cụ
trên xe thì không thể làm gì họ.
Đến sáng 25/1, kết quả giám định
chứng cứ cho thấy các công cụ trên xe chính là công cụ được sử dụng
trong vụ cướp ngày 4/11/1996. Chiếc cuốc chim được tìm thấy trên xe bị
sứt một miếng, trùng khớp với mảnh sắt nhỏ được tìm thấy ở hiện trường
án mạng.
Đối mặt với bằng chứng, Hải thú tội.
Ngoài vụ cướp
ngày 4/11/1996, Hải còn khai ra nhiều vụ giết người khác và năm đồng
phạm dưới sức ép của các điều tra viên. Hắn chính là "thủ lĩnh" của nhóm
bảy thành viên chuyên cướp của giết người đã gây nhiều tội ác.
Trong
nhóm cướp, sáu kẻ có tiền án, riêng Hải từng hai lần bị kết án vì tội
hành hung và trộm cắp, tổng 9 năm tù. Kẻ duy nhất chưa phải ngồi tù thì
từng bị tạm giữ để điều tra vì nghi buôn bán ma túy.
Theo lời
khai, sau khi được tự do, Hải và đồng bọn không chịu hối cải mà còn thực
hiện những tội ác dã man hơn để trả thù xã hội. Dưới sự chỉ huy của
Hải, từ năm 1987 đến 1997, cả bọn liên tục phạm tội ở các tỉnh Quảng
Tây, Quảng Đông, thực hiện 6 vụ cướp của giết người, khiến 8 người tử
vong và một người bị thương nặng. Đồng thời, nhóm nhiều lần trộm cắp,
buôn bán ma túy và lừa đảo.
Lần gây án đầu tiên của nhóm Hải là
vào một đêm đầu 1987. Hải và đồng bọn Hoàng Hồng Dụ lái xe đến Quảng
Đông, mời mọc một chủ hàng thuê xe để vận chuyển lô dép nhựa. Trên
đường, Dụ vờ kêu xe hỏng để dừng lại. Lợi dụng lúc chủ hàng bước ra khỏi
xe giúp soi đèn pin cho Dụ, Hải dùng gậy sắt tấn công. Sau đó, họ đào
hố chôn xác ở bãi đất hoang gần huyện Vũ Minh, mang số dép cướp được đến
Nam Ninh bán.
10 năm sau án mạng, dưới chỉ dẫn của Dụ, cảnh sát mới khai quật được hài cốt nạn nhân, nhưng không thể xác minh danh tính.
Nhóm
cướp thường chọn trước hiện trường vụ án rồi phân chia nhiệm vụ, dùng
thủ đoạn lừa cho thuê xe để giết chủ hàng và cướp hàng hóa, hoặc lừa
thuê tài xế chở hàng để cướp cả xe và tiền tài tùy thân.
Sau khi để một nạn nhân chạy thoát trong vụ án ngày 4/11/1996, Hải cùng đồng bọn chạy trốn đến nhiều địa phương.
Qua
Tết Nguyên đán 1997, cả nhóm cho rằng cảnh sát không thể truy ra mình
nên lại tiếp tục gây án. Sau khi thực hiện một số vụ lừa đảo thành công ở
Quảng Tây, cả bọn đến Quảng Đông, tìm cơ hội "làm vố lớn" nhưng không
ngờ bị cảnh sát giao thông chặn lại.
Ngày 3/4/1997, TAND trung cấp
thành phố Nam Ninh tuyên án tử hình với Lý Hải, Hoàng Hồng Dụ, Chu Tuấn
Hữu và hai đồng phạm khác vì tội cố ý giết người và cướp tài sản. Một
kẻ bị kết án tử hình, hoãn thi hành án hai năm với cùng tội danh. Kẻ còn
lại bị phạt 10 năm tù vì tội đồng phạm giết người.
*********
Những sơ suất khiến bé trai thiệt mạng trong tay kẻ ngược đãi
CanadaJeffrey
Baldwin 5 tuổi, bị bỏ đói và ngược đãi bởi chính ông bà mình, sau khi
họ được trao quyền nuôi dưỡng cậu bé từ người mẹ bạo hành.
Năm
1998, Jeffrey và ba anh chị em khác bị tách khỏi mẹ sau khi Hội Bảo trợ
Trẻ em Công giáo (CCAS) điều tra các cáo buộc ngược đãi trẻ em. Ông bà
ngoại của những đứa trẻ, Elva Bottineau và Norman Kidman, được CCAS trao
quyền nuôi các cháu.
Ngày 30/11/2002, cảnh sát và nhân viên y tế
nhận được cuộc gọi khẩn cấp đến nhà của ông bà này. Họ phát hiện Jeffrey
được quấn trong một chiếc khăn tắm đặt trên bàn bếp. Nhân viên y tế
không bắt được mạch, nhanh chóng đưa cậu bé đến viện nhi ở Toronto.
Không ai trong hai ông bà đề nghị đi cùng.
Jeffrey được tuyên bố tử vong trong bệnh viện không lâu sau, nguyên nhân cái chết được liệt kê là viêm phổi. Cậu bé mới 5 tuổi.
Tuy
nhiên, nhà chức trách nhận thấy rõ Jeffrey đã phải chịu đựng ngược đãi
và bỏ đói kéo dài. Hốc mắt và ngực cậu bé trũng sâu, mông teo tóp, trơ
xương sườn, tay chân bé như que củi. Cơ thể gầy gò của Jeffrey chỉ nặng
hơn 9 kg - nhẹ hơn cân nặng lúc cậu bé 12 tháng tuổi. Vì nhiều năm bị
đói, Jeffrey đã ngừng phát triển và chỉ cao bằng đứa trẻ 2 tuổi bình
thường.
"Không cần phải khám nghiệm tử thi mới biết có những vấn
đề lớn. Chắc chắn đứa trẻ đã phải chịu đựng cuộc sống khủng khiếp, trong
một khoảng thời gian dài đáng kể", phó giám định y khoa tỉnh bang
Ontario Jim Cairns cho biết.
Jeffrey Baldwin trong bộ đồ hóa trang Halloween. Ảnh: Office of the Chief Coroner for Ontario
'Cuộc sống giống như một bộ phim kinh dị'
Trong
cuộc điều tra về gia đình của Jeffrey, cảnh sát phát hiện ngoài bốn đứa
trẻ, còn sáu người lớn khác sống tại ngôi nhà chật chội ở số 354 đường
Woodfield, Toronto.
Jeffrey bị hạn chế hoạt động trong một phòng
ngủ không có hệ thống sưởi ở tầng trên và bị cấm rời khỏi phòng. Cậu bé
buộc phải đại tiểu tiện trên sàn, khiến ngôi nhà bốc mùi hôi thối. Theo
một nhân viên CCAS, nệm trong phòng ngủ của cậu bé "rải đầy phân khô".
Jeffrey bị cấm dùng nhà tắm, nhưng sẽ bị đánh khi đại tiện trong phòng
ngủ. Cậu bé còn bị ép uống nước từ bồn cầu.
Jeffrey chưa bao giờ đi học và không được đi khám bác sĩ trong một khoảng thời gian khá dài.
Theo
thời gian, khi bị suy dinh dưỡng nặng hơn, cậu bé phải chật vật để đi
lên cầu thang đến phòng ngủ và phải bò chậm rãi, từng bước một. Một
trong những người chị của Jeffrey cũng bị đối xử như vậy. Cô bé cũng bị
nhốt trong cùng phòng ngủ với Jeffrey. Cả hai bị đánh bằng thìa, túm
tóc, cho tắm bằng nước lạnh từ vòi... Elva và Norman gọi hai chị em
Jeffrey là "những con lợn con".
Elva và Norman bị bắt vì tội giết người cấp độ một và cưỡng bức giam cầm. Họ tuyên bố vô tội và rất đau khổ khi cháu qua đời.
Nhà
chức trách phát hiện Elva và Norman đều có tiền án về tội ngược đãi trẻ
em từ những năm 1970. Năm 1970, Elva bị kết án một năm quản chế vì hành
hung con gái 5 tháng tuổi, Eva, cô bé sau đó chết vì bệnh viêm phổi. Dù
cái chết ban đầu được cho là vô tình, khám nghiệm tử thi cho thấy Eva
bị gãy xương vai, khuỷu tay và cổ tay. Năm 1978, Norman bị kết tội hành
hung hai con riêng của Elva với chồng trước và bị kết án hai năm quản
chế.
Sai sót và vô cảm
Sau phát hiện trên, CCAS thông báo
từng vài lần đến kiểm tra gia đình này nhưng không biết Elva và Norman
có tiền án khi trao quyền nuôi những đứa trẻ cho họ. Tuy nhiên, thực tế
là CCAS đã ghi chú các bản án trong hồ sơ của họ. Người phát ngôn
Fernando Saldanha sau đó bày tỏ rằng tổ chức này ân hận vì đã không kiểm
tra hồ sơ trước khi trao quyền nuôi anh chị em Jeffrey cho cặp đôi.
"Nếu hồ sơ được những nhân viên liên quan kiểm tra đúng cách vào thời
điểm đó, tình hình đã rất khác", người phát ngôn cho biết.
Năm
2000, một nhân viên CCAS phát hiện vết bầm tím dưới mắt Jeffrey. Tuy
nhiên, điều này đã bị coi là tai nạn và không có hành động nào khác được
thực hiện.
Các thám tử được triệu tập để điều tra CCAS và một số
nhân viên phụ trách vụ việc để xác định xem có bất kỳ hành vi sai trái,
bất cẩn nào gây ra cái chết của Jeffrey và gây thương tích cho những đứa
trẻ khác hay không.
Phiên tòa xét xử Elva và Norman bắt đầu vào
tháng 9/2005. Trong phần tuyên bố mở đầu, công tố viên Bev Richards mô
tả Jeffrey bị bỏ đói đến chết một cách có hệ thống, như lời một bác sĩ
nổi tiếng nói là "một trong những trường hợp suy dinh dưỡng nghiêm trọng
nhất" từng thấy. Theo công tố viên, cuộc sống của Jeffrey "giống như
một bộ phim kinh dị".
James Mills, một trong những người lớn sống
trong ngôi nhà, làm chứng rằng Elva đã nói sẽ không xin giúp đỡ cho
Jeffrey vì sợ mất tiền trợ cấp từ chính phủ, đồng thời nói thêm rằng
"hai đứa trẻ đó có 600 USD một tháng". Theo James, Elva và Norman cũng
sợ ai đó báo cáo họ cho chính quyền rồi mất nguồn thu nhập.
Khi
được hỏi tại sao anh ta không báo cáo vụ ngược đãi, James nói không muốn
bị đuổi khỏi nhà. Tương tự những người lớn khác sống trong ngôi nhà,
James chỉ giả vờ không nhìn thấy Jeffrey và coi như cậu bé không tồn
tại. Thực tế, khi các nhân viên y tế cố gắng hồi sức cho Jeffrey, không
người nào hỏi thăm về tình hình sức khỏe của cậu bé và không ai đi cùng
cậu bé đến bệnh viện.
Trước tòa, nhà nghiên cứu bệnh học - bác sĩ
Gregory Wilson báo cáo rằng khi chết, Jeffrey không có mỡ cơ thể, cao
xấp xỉ 95 cm và nặng 9,66 kg. Ông mô tả khuôn mặt cậu bé bị bầm tím, bị
trầy xước quanh mắt trái và cổ; một phần bụng, đùi trong và chân bị đóng
vảy khô; bị loét ở bộ phận sinh dục.
Theo chuyên gia, Jeffrey bị
viêm phổi vài ngày trước khi qua đời. Vi khuẩn trong phân đã xâm nhập
vào máu, gây ra tình trạng sốc nhiễm trùng khiến cậu bé khó thở. Jeffrey
rất có thể đã đưa ngón tay vào miệng, truyền vi khuẩn vào phổi.
Bác
sĩ Stanley Zlotkin của bệnh viện nhi làm chứng rằng chưa bao giờ thấy
một đứa trẻ nào bị suy dinh dưỡng như vậy trong 25 năm hành nghề tại
Canada và các nước đang phát triển.
Những bức ảnh gây ám ảnh của
Jeffrey được đưa ra làm bằng chứng, cho thấy sự khác biệt rõ rệt so với
trước khi cậu bé chuyển đến sống với ông bà. Bác sĩ Zlotkin cho biết:
"Bạn có thể nhìn thấy xương bánh chè của cậu bé nhô ra, và thấy từng
chiếc xương sườn trong lồng ngực cậu bé". Những bức ảnh này gây thổn
thức trong phòng xử án nhưng Elva và Norman không hề biểu lộ cảm xúc.
Trong
quá trình thẩm vấn chéo, luật sư bào chữa của Norman, Robert
Richardson, cho rằng Jeffrey tự nhịn đói vì lý do cảm xúc. Lời này bị
bác sĩ Zlotkin bác bỏ mạnh mẽ: "Tôi không tin rằng một đứa trẻ có thể tự
ép mình vào tình trạng đói khát đến như vậy". Ông nói thêm rằng tủy
xương của Jeffrey không có sắt, điều này phải mất ít nhất một năm.
Osiris
Villalobos, điều tra viên của CCAS, rơi nước mắt khi nhớ lại cơ thể bất
động của Jeffrey tại bệnh viện. Osiris và cảnh sát đã đến ngôi nhà sau
khi rời viện. Anh mô tả tất cả các phòng bên trong ngôi nhà đều được
sưởi ấm, trang bị đầy đủ tiện nghi và được vệ sinh sạch sẽ. Còn phòng
ngủ của hai chị em Jeffrey trống trải, lạnh cóng và bẩn thỉu.
Tấm
nệm đẫm nước tiểu và vón cục từ phân khô và máu. Sàn gỗ xung quanh nệm
bị nước tiểu làm biến màu và mục nát. Một túi tã bẩn vứt trên sàn, thức
ăn thừa trong bát dành cho chó. Một cái chốt được lắp ở mặt ngoài cửa
phòng, cách mặt đất khoảng 1,5 m để người lớn có thể khóa cửa còn trẻ em
không thể mở được.
Michelle Kean, hàng xóm của gia đình, làm
chứng rằng ngay sau cái chết của Jeffrey, Elva nói với cô rằng Jeffrey
tự đầu độc bằng cách nuốt sơn chì. Sau đó, Elva yêu cầu Michelle viết
một lá thư ủng hộ để giúp giành lại quyền nuôi các cháu từ CCAS.
Michelle cho biết lần cuối nhìn thấy Jeffrey, cô thậm chí không nhận ra
cậu bé. "Tôi không thể tin rằng đó là cùng một đứa trẻ. Cậu bé rất ốm,
nhỏ bé, rất xanh xao", nhưng cô đã không báo cáo tình trạng của Jeffrey
vì nghĩ rằng CCAS đang giám thị gia đình.
Công tố viên cho biết
trong vòng một giờ sau khi biết Jeffrey đã chết, mẹ cậu bé, Yvonne
Kidman, đã đặt câu hỏi liệu cô ta có nhận được hợp đồng bảo hiểm nhân
thọ trị giá 50.000 USD của cậu bé không. Cuộc trò chuyện bị nghe lén
giữa Yvonne và Elva cho thấy Yvonne nói với mẹ: "Liệu bảo hiểm có chi
trả cho thằng bé không. Con có bảo hiểm...". Elva trả lời: "Đó là cái
chết do tai nạn. Mẹ không biết nó có được chi trả không".
Ngày
7/4/2006, Elva Bottineau và Norman Kidman bị kết tội giết người cấp độ
hai và cưỡng bức giam cầm chị gái của Jeffrey. Elva bị kết án 22 năm tù,
Norman nhận 20 năm tù.
Bố ruột ca sĩ tỷ phú Hà Phương: "Mẹ tôi qua đời không có nổi cỗ quan tài chôn"
Tùng Ninh
~3 minutes
Mới đây, chương trình Mẹ và Quê hương đã lên sóng với sự tham gia của bố ruột ca sĩ tỷ phú Hà Phương là nhạc sĩ Trần Quang Hiển.
Nhạc sĩ Trần Quang Hiển
Tại
chương trình tuần này, bố ruột Hà Phương chia sẻ về ca khúc Cơm muối mo
cau do ông sáng tác: "Bài hát này tôi phổ nhạc từ chính bài thơ do tôi
viết năm 1972. Cái tên Cơm muối mo cau để nói về cảnh khổ của tôi.
Thời
đó tôi mới 10 tuổi, nhà tôi nghèo lắm, lại xa trường. Mỗi lần đi học,
tôi phải lên trường huyện nên mẹ tôi gói cơm muối vào mo cau để tôi mang
theo ăn. Cái mo cau đó ngâm nước, rửa cho sạch rồi mới gói cơm, ăn xong
tôi lại đem về rửa sạch treo lên, hôm sau gói tiếp.
Mẹ tôi lấy
muối hộp, chiên dầu cho bùi rồi cho vào giữa nắm cơm nóng, lấy mo cau
gói lại. Chỉ có như vậy thôi nhưng tôi ăn ngon lắm.
Năm 1965, tôi
nghe tin mẹ ở quê bệnh nặng nên từ Sài Gòn về thăm mẹ nhưng không có
đồng tiền nào trong người, vợ thì bụng mang dạ chửa.
Ngày
đó phương tiện không có, tôi đi mất 8 ngày mới về tới quê. Lúc đó, mẹ
tôi đã không nói được gì nữa, tôi phải đi mượn tiền mua 4 thang thuốc
hồi dương, cậy miệng mẹ để đổ thuốc vào thì mẹ mới mở mắt ra, nói được
vài câu rồi lịm dần.
Mẹ tôi chết không có nổi cỗ quan tài chôn,
khổ lắm. Tôi nhớ lại mà thương mẹ vô cùng nên mới viết bài Cơm muối mo
cau này để nhớ ngày xưa ăn cơm muối mẹ nấu ngon lắm.
Đến ngày hôm
nay, tôi ngồi trước sơn hào hải vị nhưng không ngọt bùi bằng cơm muối mo
cau. Bây giờ giàu có rồi, ăn sung sướng quá.
Cha tôi mất năm tôi chưa đầy 4 tuổi, thời cuộc nhiễu nhương, mẹ thì già nua".
Nhạc
sĩ Trần Quang Hiển sinh ra và lớn lên tại một vùng quê ở Quy Nhơn, Bình
Định. Yêu âm nhạc từ bé nhưng gia cảnh nghèo khó khiến ông không có
nhiều điều kiện để thực hiện ước mơ của mình. Ít ai biết rằng Sao mai
sao hôm - ca khúc từng đánh dấu thành công của bộ đôi Cẩm Ly - Minh
Tuyết thuở mới vào nghề chính là sáng tác của nhạc sĩ Trần Quang Hiển.
Nhạc
sĩ Trần Quang Hiển có 6 người con, trong đó 3 người con gái là Cẩm Ly,
Hà Phương, Minh Tuyết đều giàu có, thành đạt, nổi tiếng. Hà Phương thậm
chí còn được mệnh danh là nữ ca sĩ tỷ phú khi kết hôn với tỷ phú Việt
kiều Chính Chu.
*********************
Người phụ nữ cứu người đuối nước gặp tình huống ám ảnh
Gia Linh
3–4 minutes
Mới
đây, một phụ nữ 51 tuổi và cậu cháu trai 21 tuổi của đã bị sốc sau khi
cố gắng thực hiện hô hấp nhân tạo cho một người đàn ông được tìm thấy
trong một con kênh ở tỉnh Buriram của Thái Lan.
Theo thông tin
được đăng tải trên tờ The Thaiger, vụ việc xảy ra vụ việc xảy ra vào
khoảng trưa ngày Chủ nhật 2/3 vừa qua ở gần đường Buriram-Prakhon Chai,
giữa làng Chum Phle và huyện Prakhon Chai.
Người đàn ông, được
xác định là ông Mee 63 tuổi (họ được giấu kín), được phát hiện trôi nổi
trên một kênh nước sâu khoảng 2 mét, nằm bên lề đường.
Người phụ nữ và cháu trai đã gặp trải nghiệm ám ảnh khi hô hấp nhân tạo cho nạn nhân.
Theo
bà Jim, 51 tuổi thì hôm đó, bà và cậu cháu trai 21 tuổi đang câu cá ở
con kênh này thì thấy một đám tóc nổi trên mặt nước. Nghĩ rằng có người
bị đuối nước, họ đã đến gần và vớt người đàn ông lên.
Jim kể lại
cháu trai bà đã kéo người đàn ông lên khỏi mặt nước và họ đã cố gắng làm
CPR (hô hấp nhân tạo) cho nạn nhân, hy vọng ông ta còn sống. Tuy nhiên
sau một vài lần ấn ngực, một chất lỏng có mùi hôi đã trào ra từ miệng
người đàn ông. Tiếp theo, một đàn ruồi cũng xuất hiện, cho họ biết rằng
người đàn ông đã tử vong được một thời gian.
Chiếc xe đạp của nạn nhân được tìm thấy bên bờ kênh.
Mặc
dù có ý định giúp đỡ, nhưng bà Jim đã không chuẩn bị cho tình huống này
nên đã rất sợ hãi. Khi được hỏi về kiến thức hô hấp nhân tạo của mình,
Jim thừa nhận rằng bà không biết gì cả, bà chỉ xem kỹ thuật này trên
tivi.
Sau khi kiểm tra, các dịch vụ khẩn cấp và Trung úy cảnh sát
Anusorn Yonsatitkul từ đồn Prakhon Chai không tìm thấy dấu hiệu tấn công
nào trên thi thể. Điều này cho thấy có thể nạn nhân qua đời do bị đuối
nước. Thiết bị câu cá và một chiếc xe máy được tìm thấy gần đó, dẫn đến
suy đoán rằng người đàn ông có thể đã qua đời được khoảng hai ngày, dựa
trên mùi hôi thối bốc ra từ thi thể.
Trong khi đó, ông Wirasak, 53 tuổi, một người bạn của ông Mee, giải thích rằng ông Mee thường đi đánh cá cùng với mình.
Tuy
nhiên, vào ngày hôm trước đó, ông Mee đã đi giăng lưới đánh cá một
mình. Ông Wirasak suy đoán rằng bạn mình có thể đã bị vướng vào lưới,
dẫn đến việc không thể tự giải thoát và tử vong thương tâm.
************
Cho con dâu 10 triệu/tháng thuê giúp việc bế cháu, mẹ chồng U60 chết điếng khi thấy mặt của “bảo mẫu”
Tiểu Lam
4–6 minutes
"Mẹ,
giờ cứ có kinh tế là giải quyết được hết. Nếu mẹ không phụ giúp bọn con
chăm cháu được thì có thể cho bọn con tiền thuê giúp việc, giờ giúp
việc họ còn chuyên nghiệp hơn mình nhiều nên mẹ đừng lo nhé", giọng con dâu Tiểu Tuyết vang lên bên tai tôi, mang theo giọng điệu an ủi.
Con
dâu tôi vừa báo có tin vui. Vậy là cuối cùng chúng tôi cũng được lên
chức ông bà nội. Nghe thôi cũng thấy mừng rồi vì chúng tôi chỉ có 1
thằng con trai, cũng đã mong ngóng đứa cháu nội này suốt 3 năm nay. Tuy
nhiên, vui vẻ chưa được bao lâu tôi lại đau đầu vì gặp phải một vấn đề
khó giải quyết.
Ảnh minh họa
Tôi
năm nay 54 tuổi, ngày nào cũng mong ngóng đón đứa cháu nội đầu tiên.
Ngày con dâu dự sinh một cận kề khiến tôi đau đầu mãi không thôi khi
nghĩ về việc ai sẽ là người phụ con dâu chăm cháu.
Tôi biết chuyện
sinh nở thời gian đầu rất vất vả, cứ nghĩ tới cảnh con dâu ở cữ một
mình, rồi lại phải chăm con nhỏ, tôi xót ruột vô cùng.
Vì bản thân
vẫn phải đi làm nên tôi không thể toàn tâm toàn ý ở nhà phụ giúp chăm
sóc con dâu và cháu được. Phía bên thông gia cũng trong tình cảnh tương
tự nên khó lòng phụ giúp được các con.
Sau nhiều ngày suy nghĩ,
con dâu gợi ý sẽ thuê giúp việc trong thời gian ở cữ. Tôi cảm thấy
phương án này cũng phù hợp nên quyết định mỗi tháng gửi con dâu 3000 tệ
(khoảng hơn 10 triệu đồng) để phụ con thuê giúp việc.
Con dâu tôi
mừng rỡ nhận lấy khoản tiền này rồi rối rít cảm ơn tôi. Tôi thấy thế
cũng yên lòng, nghĩ bụng mình đã làm được một việc tốt. Ai ngờ, mọi
chuyện sau đó lại khiến tôi ngỡ ngàng…
Ảnh minh họa
Thân phận của giúp việc khiến mẹ chồng bàng hoàng
Mấy
tuần trước, vì công việc bận rộn nên mãi tôi mới thu xếp được thời gian
qua thăm con dâu. Vừa bước vào nhà, tôi đã thấy bà thông gia đang lúi
húi dọn dẹp. Tôi giật mình, nhưng rồi lại nghĩ chắc bà ấy sang chơi, còn
người giúp việc chắc đang đi chợ. Tôi chào hỏi bà thông gia vài câu rồi
về, bụng bảo dạ lần sau phải hỏi Tiểu Tuyết xem người giúp việc thế
nào.
Tuần sau, tôi lại tranh thủ qua thăm con dâu. Lần này, tôi
quyết tâm phải gặp cho bằng được người giúp việc. Nhưng chờ mãi, chờ
mãi, vẫn chỉ thấy bà thông gia. Tôi bắt đầu nghi ngờ, liền hỏi con dâu:
"Tuyết này, người giúp việc đâu rồi?". Con dâu tôi cười, bảo: "Mẹ ơi, 'giúp việc' đây nè!".
Tôi
á khẩu, không nói nên lời. Hóa ra, con dâu tôi lấy tiền tôi đưa, trả
cho bà thông gia lên chăm sóc. Trời ơi, tôi không thể tin vào mắt mình.
Tôi cảm thấy như mình bị đặt vào một tình huống khó xử, không biết phải
phản ứng thế nào.
Mẹ chồng U60 đau đầu vì "giúp việc" của con dâu. Ảnh minh họa
Tôi
không hề có ý chê trách bà thông gia, nhưng thú thật, tôi cảm thấy có
chút hụt hẫng. Ban đầu bên thông gia nói khó, không lên chăm được cháu
nên tôi mới nghĩ ra cách cho con dâu tiền. Tôi cũng nghĩ thuê người
ngoài sẽ dễ góp ý, bảo ban hơn, chứ bà thông gia thì làm sao mà nói nặng
lời được. Nhỡ đâu sau này có chuyện gì không ổn, lại khó xử cả đôi bên.
Tôi
có ý nói khó với con dâu nhưng con lại bảo nó rất hài lòng khi được mẹ
đẻ chăm sóc. Con bảo mẹ đẻ có kinh nghiệm, lại hiểu con gái, chăm sóc
con dâu chu đáo hơn người ngoài. Tôi nghe thế, vừa thấy có lý, vừa thấy
có chút buồn lòng.
Tôi không biết phải làm sao nữa. Tôi không muốn
làm mất lòng con dâu, cũng không muốn làm bà thông gia buồn. Nhưng tôi
cũng không thể giấu giếm cảm xúc của mình. Tôi cảm thấy như mình bị đặt
vào một tình huống khó xử, không biết phải giải quyết thế nào cho vẹn cả
đôi đường
************
Bắt 'bà trùm' cầm đầu đường dây mua bán người Việt Nam phục vụ các tổ chức mại dâm, lừa đảo ở Campuchia
Chi Chi
4–5 minutes
Loạt
phóng sự từ Chương trình Chuyển động 24h của Đài truyền hình Việt Nam
mới đây cho biết, 'bà trùm' cầm đầu đường dây mua bán người Việt Nam
phục vụ các tổ chức mại dâm, lừa đảo ở Campuchia đã bị bắt giữ.
Lực
lượng chức năng hai nước Việt Nam và Campuchia hợp tác triệt phá đường
dây mua bán người Việt Nam phục vụ các tổ chức mại dâm, lừa đảo. Ảnh
chụp màn hình
Từ lời khai của các nạn nhân
được giải cứu từ Campuchia về Việt Nam, chân dung của những đối tượng
được giao tuyển dụng người ở Việt Nam và kẻ cầm đầu đường dây câu móc,
dẫn dụ, mua bán người dần được hé lộ.
Các nạn nhân nữ, hầu hết
tuổi đời còn rất trẻ nhưng đều đã bị chính các đối tượng người Việt Nam
lừa sang bên kia biên giới để làm gái mại dâm. Một nạn nhân nữ kể lại:
"Con bị bán sang đó làm gái mại dâm, lúc đầu con không chịu thì họ bảo
nếu không làm thì tao bán mày đi tiếp nữa".
Một cô gái trẻ khác
thì nói: "Cháu từng bị bán và mẹ cháu đã chuộc cháu về nhưng sau cháu
lại bị dụ qua bển lần nữa. Họ bắt cháu làm gái mại dâm, không làm sẽ bị
đánh".
Chia sẻ cụ thể về quá trình bị dẫn dụ sang Campuchia làm
gái mại dâm, một thiếu nữ cho biết: "Con lướt Tiktok, con thả tim, rồi
người đó nhắn tin cho con, xong kết bạn với con rồi rủ con qua Campuchia
làm. Người đó nói ở đây không có chích điện, đánh đập, không có bán
buôn người, lương một tháng 80-90 triệu. Rồi người đó đưa xe lại rước
con tận cổng nhà.
Khi bị đưa sang tiếp rượu ở quán karaoke, con đã
đòi về. Người môi giới mới nói muốn về thì kêu người nhà chuyển khoản
cho Bu (kẻ cầm đầu) 30 triệu. Nhưng sau đó họ bán luôn con vô động làm
gái mại dâm. Tiếp đó, Bu chuyển con qua khu Tam Thái Tử làm gái mại dâm
được 7 ngày thì được lãnh lương 30 triệu. Đến 27 Tết thì con báo anh con
cứu con ra. Đến mùng 1 Tết đang ngủ thì Đại sứ quán ập vô cứu con ra".
Từ
những lời khai đó, cùng với sự hỗ trợ từ phía Campuchia, các trinh sát
của lực lượng biên phòng Việt Nam đã xác định được đối tượng cầm đầu,
trực tiếp nhận tiền từ chủ người nước ngoài rồi xây dựng các đầu mối dụ
người trong nước qua Campuchia.
Chân dung 'bà trùm' cầm đầu đường dây mua bán người Việt Nam phục vụ các tổ chức mại dâm, lừa đảo ở Campuchia. Ảnh chụp màn hình
Hàng
trăm cán bộ chiến sĩ từ Tư lệnh Bộ đội biên phòng và lực lượng biên
phòng tỉnh Tây Ninh được tung ra để truy tìm đối tượng, kết quả đã phối
hợp cùng lực lượng chức năng Campuchia bắt giữ được đối tượng.
Danh
tính của 'bà trùm' này hiện chưa được công bố. Đối tượng khai về công
việc của mình cho các chủ nước ngoài như sau: "Em phiên dịch cho 4 công
ty: Casino Venus, Casino Tam Thái Tử, Casino Mộc Bài và Casino Trung Sa.
Ngoài ra, em còn chấm công và tính lương cho các lao động".
Khi
lực lượng chức năng hỏi "Những người đưa từ Việt Nam sang Campuchia, nam
thì làm gì, nữ thì làm gì?", 'bà trùm' này khai: "Nữ em sẽ sắp xếp làm
KTV (quán karaoke), nam thì làm công ty".
Theo ban chuyên án, là
nữ nhưng 'bà trùm' này thể hiện sự ranh ma, quỷ quyệt trong việc tạo
dựng các đường dây mua bán người từ Việt Nam sang Campuchia. Dù sinh
sống tại Campuchia nhưng đối tượng chỉ dùng nickname (biệt danh), đồng
thời liên tục di chuyển, liên tục thay đổi nơi ở. Vì thế, việc bắt giữ y
cực kì khó khăn.
************
Thái Thiếu Phân: 'Hôn nhân không mỹ mãn như bề ngoài'
Diễn viên Hong Kong Thái Thiếu Phân cho biết tình cảm giữa cô và chồng - Trương Tấn - không phải lúc nào cũng suôn sẻ.
Người đẹp Lạc thần nói chuyện nuôi dạy con, tình cảm vợ chồng ở show Happy Women's Club
hôm 3/3. Cô tự nhận nóng tính, thích lãng mạn và coi trọng hình thức
mỗi dịp lễ, kỷ niệm. Vài năm trước, Thái Thiếu Phân cảm thấy cuộc sống
mệt mỏi, khiến cô hay trách móc bạn đời. Lúc đó, gia đình mới từ Hong
Kong chuyển đến Thượng Hải sinh sống vì công việc. Trương Tấn vắng nhà
liên miên để ghi hình show thực tế, đóng phim.
Một
mình Thái Thiếu Phân chăm lo ba con, con nhỏ nhất lúc đó khoảng hai
tuổi. Bên cạnh việc nhà, diễn viên còn có công việc ở làng giải trí. Ở
Thượng Hải, Thái Thiếu Phân không có người thân khác, không có bạn bè
hiểu cô. Chồng lại không ở bên cạnh, diễn viên cô đơn, thường vừa đạp xe
vừa khóc, dạo công viên cũng khóc. Nhưng cô không dám đòi hỏi nhiều ở
chồng.
Sinh nhật Thái Thiếu Phân năm 2022, Trương Tấn về nhà nhưng
bị ốm. Diễn viên nói hôm đó, cô để chồng ngủ cả buổi sáng, buổi chiều
vợ chồng đi xem phim nhưng Trương Tấn không hào hứng, vừa xem vừa ngủ,
khiến Thiếu Phân cảm thấy "chồng bên cạnh cũng như không".
Thái Thiếu Phân và Trương Tấn. Ảnh: HK01
Rời
rạp chiếu, cô khóc, tỏ thái độ giận dỗi, trách móc chồng. Nhưng Trương
Tấn cũng khóc, nói: "Anh rất mệt". Sinh nhật trở thành ngày vợ chồng
căng thẳng.
Thiếu Phân tự nhận nhiều khi cô "chỉ nghĩ cho bản
thân", hay dựa dẫm vào chồng, vì vậy nhiều lúc mọi việc không như ý. Hôn
nhân của cô không tốt đẹp và mỹ mãn như bề ngoài, lúc thăng lúc trầm.
Nhưng vì cả hai đối xử chân thành với nhau, hiểu tính cách của người
kia, sau khi giải tỏa dồn nén, vợ chồng hòa giải, tình cảm khăng khít
hơn.
Hai năm qua, gia đình sống ở Hong Kong, Thái Thiếu Phân cho
biết hiện tại là giai đoạn cô vui vẻ và thoải mái nhất. Buổi tối, sau
khi các con ngủ, vợ chồng xuống phòng khách cùng xem phim, ăn uống.
Trương Tấn đam mê chơi flycam, Thái Thiếu Phân thường đi theo cổ vũ
chồng.
Khoảnh khắc hôn lễ Thái Thiếu Phân và Trương Tấn. Video: Sina
Người đẹp và Trương Tấn kết hôn được 17 năm, có ba con, con trai út năm nay sáu tuổi. Thái Thiếu Phân từng là diễn viên hàng đầu của đài TVB, nổi tiếng với Bàn tay nhân ái, Thiên địa hào tình, Thử thách nghiệt ngã, Lạc thần, Thâm cung nội chiến... Trương Tấn được biết đến qua các phim võ thuật Sát phá lang 2, Diệp Vấn 3, Nhất đại tông sư... Những năm gần đây, đôi vợ chồng tham gia nhiều show thực tế.
Theo Ulife Style,
Thiếu Phân đầu tư nhà đất, sở hữu các bất động sản tại Trung Quốc đại
lục, Hong Kong, tổng trị giá khoảng 200 triệu HKD (25,7 triệu USD), vợ
chồng còn có thu nhập từ cho thuê nhà.
Như Anh
**********
Nạn nhân sống sót giúp phá vụ án 'hố chôn người trong rừng thông'
11–14 minutes
Trung QuốcNhóm
cướp tàn bạo quy tụ những kẻ muốn trả thù xã hội đã liên tục phạm tội ở
nhiều nơi suốt 10 năm, chỉ lộ dấu vết khi một nạn nhân chạy thoát.
Rạng
sáng 4/11/1996, một người đàn ông dính đầy máu chạy vào đồn cảnh sát
thị trấn La Vu, huyện Vũ Minh, thành phố Nam Ninh, tỉnh Quảng Tây. Anh
ta hoảng loạn hét lớn: "Cứu với! Có kẻ giết người!".
Người đàn ông
tên Ninh Vũ Hải, là tài xế ở huyện Lục Xuyên, Quảng Tây. Anh ta kể lại
cho cảnh sát về vụ cướp của, giết người kinh hoàng vừa trải qua tại khu
rừng thông gần đó.
Sáng 3/11, Ninh Vũ Hải và anh rể Phạm Vương Văn
được một ông chủ họ Hồng thuê vận chuyển một xe tải dép nhựa từ tỉnh
Quảng Đông xuyên đêm đến tỉnh Vân Nam. Đêm đó, khi xe đi qua đoạn đường
dốc cách thị trấn La Vu khoảng 10 km, đột nhiên chiếc ôtô con màu đỏ
phóng nhanh vượt lên rồi đánh lái chặn ngang đường khiến họ phải phanh
gấp. Chưa kịp hiểu rõ tình hình, cả ba bị vài kẻ nhảy xuống khỏi chiếc
xe đỏ rút súng chĩa vào đầu.
Ba người không dám chống cự mà chỉ
liên tục xin tha. Nhóm cướp trói chặt cả ba, bịt mắt và miệng bằng băng
dính, đẩy vào khoang cabin xe tải rồi lái xe đến khu rừng thông cách
đường cái khoảng 100 m, trấn lột hết tài sản, dùng gậy sắt đánh cho đến
khi họ bất tỉnh.
Sau đó, nhóm cướp lấy các công cụ đã chuẩn bị
trước từ trong xe, đào hố ở bãi đất hoang gần đó. Khi cả nhóm đang vội
vã chôn người đầu tiên là Văn thì ông Hồng vốn ngất xỉu cách đó không xa
bỗng tỉnh dậy. Bản năng sinh tồn giúp ông Hồng cố bò dậy chạy vào rừng,
nhưng không may bị bọn chúng đuổi kịp, đánh chết.
Khi quay lại chỗ cái hố, chúng phát hiện "thi thể" Hải đã biến mất.
Hải
trở thành người duy nhất sống sót dưới gậy sắt của nhóm "ác quỷ". Vụ án
gây rúng động cơ quan công an các cấp tại Quảng Tây lúc bấy giờ và được
liệt vào danh sách vụ án đặc biệt nghiêm trọng ở tỉnh này.
Tại
hiện trường, nhiều vết máu rải rác khắp mặt đất. Thi thể Văn, được đào
lên từ hố, có tới hơn 30 vết thương. Thi thể ông Hồng cách đó 60 m.
Trong
quá trình điều tra hiện trường, cảnh sát đào được một thi thể nam giới
không rõ danh tính từ một cái hố cách hiện trường không xa, đã bị phân
hủy nghiêm trọng và không thể nhận dạng. Theo kết quả giám định pháp y,
nạn nhân tử vong khoảng 10 tháng trước, nguyên nhân bị đánh vào đầu bằng
hung khí cùn. Cảnh sát nhận định đây rất có thể là một nạn nhân khác
của nhóm cướp nên gộp hai vụ án để điều tra chung.
Tổ chuyên án
phân tích đặc điểm của nhóm cướp: lái ôtô màu đỏ khi gây án; có kế hoạch
phạm tội và phân công nhiệm vụ rõ ràng, rất có thể là một nhóm tội phạm
đã hợp tác lâu dài; có hiểu biết nhất định về phương pháp điều tra của
cơ quan công an, nhiều khả năng là kẻ có tiền án hoặc tội phạm bỏ trốn.
Dù
là người sống sót duy nhất sau cuộc tấn công của nhóm cướp, anh Hải
không cung cấp được nhiều manh mối hữu ích do không nhìn rõ dưới bóng
đêm và bị đánh mạnh vào đầu khiến ký ức mơ hồ. Hải không biết gì ngoài
việc nhóm tội phạm lái một chiếc xe diesel màu đỏ.
Loại xe diesel màu đỏ ở những năm 1990 tại Trung Quốc. Ảnh: 163
Để
mở rộng phạm vi điều tra, cảnh sát phát thông báo tới các cơ quan công
an trên toàn khu vực, đồng thời cử người đến các khu vực xảy ra án tương
tự để tìm manh mối, nhưng không phát hiện được gì.
Ngày
20/1/1997, khi đang bế tắc, cảnh sát huyện Vũ Minh bất ngờ nhận được
thông tin từ thành phố Tứ Hội, Quảng Đông. Theo đó, ngày 17/1, khi kiểm
tra giao thông, cảnh sát Tứ Hội phát hiện một chiếc diesel màu đỏ có
biển số phía trước ghi tỉnh Quảng Tây, nhưng không có biển số phía sau.
Thấy hành tung đáng ngờ, cảnh sát ra hiệu cho xe dừng lại để kiểm tra.
Không ngờ, tài xế vừa thấy cảnh sát thì hoảng sợ tăng tốc bỏ chạy. Nhận
định chiếc xe có vấn đề, cảnh sát lập tức dốc sức truy đuổi, chặn được
xe sau vài km.
Qua kiểm tra, trên xe có ba thanh niên, tự nhận là
người Quảng Tây. Cảnh sát còn tìm thấy trong xe có súng hoa cải, cuốc
chim, xẻng, gậy sắt, băng dính và các công cụ khác. Ba kẻ đáng ngờ bị
tạm giữ để thẩm vấn.
Cảnh sát xác minh họ là Lý Hải, 27 tuổi; Chu
Tuấn Hữu, 21 tuổi; Phan Nguyên Chí, 20 tuổi. Cả ba đều quê Quảng Tây,
hai người trong đó ở huyện Vũ Minh.
Trong khi thẩm vấn, Lý Hải
thừa nhận mang các công cụ trên đến Quảng Đông với ý định cướp xe, tuy
nhiên chưa có cơ hội thực hiện. Ngoài điều này, bất kể cảnh sát Tứ Hội
truy hỏi thế nào, Hải và hai người khác đều một mực giữ im lặng.
Sau
ba ngày thẩm vấn không có kết quả, ngày 20/1, cảnh sát Tứ Hội gửi thông
báo yêu cầu cảnh sát Quảng Tây hỗ trợ điều tra. Tổ chuyên án phụ trách
truy bắt nhóm cướp gây án ngày 4/11/1996 nhận thấy có nhiều điểm trùng
khớp như hai trong ba người này ở huyện Vũ Minh, chiếc diesel màu đỏ và
các công cụ gây án trên xe. Họ cho rằng Hải và hai đồng bọn rất có khả
năng là thủ phạm của vụ cướp.
Ba nghi phạm bị áp giải về Quảng Tây. Phan Nguyên Chí được xác nhận chưa phạm tội.
Trong
cuộc thẩm vấn kéo dài bắt đầu từ ngày 23/1/1997, Hải và Hữu đều giả câm
giả điếc, không đáp lại bất cứ câu hỏi nào. Cả hai cho rằng cảnh sát
không có bằng chứng nào chứng minh họ đã phạm tội, chỉ với những công cụ
trên xe thì không thể làm gì họ.
Đến sáng 25/1, kết quả giám định
chứng cứ cho thấy các công cụ trên xe chính là công cụ được sử dụng
trong vụ cướp ngày 4/11/1996. Chiếc cuốc chim được tìm thấy trên xe bị
sứt một miếng, trùng khớp với mảnh sắt nhỏ được tìm thấy ở hiện trường
án mạng.
Đối mặt với bằng chứng, Hải thú tội.
Ngoài vụ cướp
ngày 4/11/1996, Hải còn khai ra nhiều vụ giết người khác và năm đồng
phạm dưới sức ép của các điều tra viên. Hắn chính là "thủ lĩnh" của nhóm
bảy thành viên chuyên cướp của giết người đã gây nhiều tội ác.
Trong
nhóm cướp, sáu kẻ có tiền án, riêng Hải từng hai lần bị kết án vì tội
hành hung và trộm cắp, tổng 9 năm tù. Kẻ duy nhất chưa phải ngồi tù thì
từng bị tạm giữ để điều tra vì nghi buôn bán ma túy.
Theo lời
khai, sau khi được tự do, Hải và đồng bọn không chịu hối cải mà còn thực
hiện những tội ác dã man hơn để trả thù xã hội. Dưới sự chỉ huy của
Hải, từ năm 1987 đến 1997, cả bọn liên tục phạm tội ở các tỉnh Quảng
Tây, Quảng Đông, thực hiện 6 vụ cướp của giết người, khiến 8 người tử
vong và một người bị thương nặng. Đồng thời, nhóm nhiều lần trộm cắp,
buôn bán ma túy và lừa đảo.
Lần gây án đầu tiên của nhóm Hải là
vào một đêm đầu 1987. Hải và đồng bọn Hoàng Hồng Dụ lái xe đến Quảng
Đông, mời mọc một chủ hàng thuê xe để vận chuyển lô dép nhựa. Trên
đường, Dụ vờ kêu xe hỏng để dừng lại. Lợi dụng lúc chủ hàng bước ra khỏi
xe giúp soi đèn pin cho Dụ, Hải dùng gậy sắt tấn công. Sau đó, họ đào
hố chôn xác ở bãi đất hoang gần huyện Vũ Minh, mang số dép cướp được đến
Nam Ninh bán.
10 năm sau án mạng, dưới chỉ dẫn của Dụ, cảnh sát mới khai quật được hài cốt nạn nhân, nhưng không thể xác minh danh tính.
Nhóm
cướp thường chọn trước hiện trường vụ án rồi phân chia nhiệm vụ, dùng
thủ đoạn lừa cho thuê xe để giết chủ hàng và cướp hàng hóa, hoặc lừa
thuê tài xế chở hàng để cướp cả xe và tiền tài tùy thân.
Sau khi để một nạn nhân chạy thoát trong vụ án ngày 4/11/1996, Hải cùng đồng bọn chạy trốn đến nhiều địa phương.
Qua
Tết Nguyên đán 1997, cả nhóm cho rằng cảnh sát không thể truy ra mình
nên lại tiếp tục gây án. Sau khi thực hiện một số vụ lừa đảo thành công ở
Quảng Tây, cả bọn đến Quảng Đông, tìm cơ hội "làm vố lớn" nhưng không
ngờ bị cảnh sát giao thông chặn lại.
Ngày 3/4/1997, TAND trung cấp
thành phố Nam Ninh tuyên án tử hình với Lý Hải, Hoàng Hồng Dụ, Chu Tuấn
Hữu và hai đồng phạm khác vì tội cố ý giết người và cướp tài sản. Một
kẻ bị kết án tử hình, hoãn thi hành án hai năm với cùng tội danh. Kẻ còn
lại bị phạt 10 năm tù vì tội đồng phạm giết người.
*********
Những sơ suất khiến bé trai thiệt mạng trong tay kẻ ngược đãi
CanadaJeffrey
Baldwin 5 tuổi, bị bỏ đói và ngược đãi bởi chính ông bà mình, sau khi
họ được trao quyền nuôi dưỡng cậu bé từ người mẹ bạo hành.
Năm
1998, Jeffrey và ba anh chị em khác bị tách khỏi mẹ sau khi Hội Bảo trợ
Trẻ em Công giáo (CCAS) điều tra các cáo buộc ngược đãi trẻ em. Ông bà
ngoại của những đứa trẻ, Elva Bottineau và Norman Kidman, được CCAS trao
quyền nuôi các cháu.
Ngày 30/11/2002, cảnh sát và nhân viên y tế
nhận được cuộc gọi khẩn cấp đến nhà của ông bà này. Họ phát hiện Jeffrey
được quấn trong một chiếc khăn tắm đặt trên bàn bếp. Nhân viên y tế
không bắt được mạch, nhanh chóng đưa cậu bé đến viện nhi ở Toronto.
Không ai trong hai ông bà đề nghị đi cùng.
Jeffrey được tuyên bố tử vong trong bệnh viện không lâu sau, nguyên nhân cái chết được liệt kê là viêm phổi. Cậu bé mới 5 tuổi.
Tuy
nhiên, nhà chức trách nhận thấy rõ Jeffrey đã phải chịu đựng ngược đãi
và bỏ đói kéo dài. Hốc mắt và ngực cậu bé trũng sâu, mông teo tóp, trơ
xương sườn, tay chân bé như que củi. Cơ thể gầy gò của Jeffrey chỉ nặng
hơn 9 kg - nhẹ hơn cân nặng lúc cậu bé 12 tháng tuổi. Vì nhiều năm bị
đói, Jeffrey đã ngừng phát triển và chỉ cao bằng đứa trẻ 2 tuổi bình
thường.
"Không cần phải khám nghiệm tử thi mới biết có những vấn
đề lớn. Chắc chắn đứa trẻ đã phải chịu đựng cuộc sống khủng khiếp, trong
một khoảng thời gian dài đáng kể", phó giám định y khoa tỉnh bang
Ontario Jim Cairns cho biết.
Jeffrey Baldwin trong bộ đồ hóa trang Halloween. Ảnh: Office of the Chief Coroner for Ontario
'Cuộc sống giống như một bộ phim kinh dị'
Trong
cuộc điều tra về gia đình của Jeffrey, cảnh sát phát hiện ngoài bốn đứa
trẻ, còn sáu người lớn khác sống tại ngôi nhà chật chội ở số 354 đường
Woodfield, Toronto.
Jeffrey bị hạn chế hoạt động trong một phòng
ngủ không có hệ thống sưởi ở tầng trên và bị cấm rời khỏi phòng. Cậu bé
buộc phải đại tiểu tiện trên sàn, khiến ngôi nhà bốc mùi hôi thối. Theo
một nhân viên CCAS, nệm trong phòng ngủ của cậu bé "rải đầy phân khô".
Jeffrey bị cấm dùng nhà tắm, nhưng sẽ bị đánh khi đại tiện trong phòng
ngủ. Cậu bé còn bị ép uống nước từ bồn cầu.
Jeffrey chưa bao giờ đi học và không được đi khám bác sĩ trong một khoảng thời gian khá dài.
Theo
thời gian, khi bị suy dinh dưỡng nặng hơn, cậu bé phải chật vật để đi
lên cầu thang đến phòng ngủ và phải bò chậm rãi, từng bước một. Một
trong những người chị của Jeffrey cũng bị đối xử như vậy. Cô bé cũng bị
nhốt trong cùng phòng ngủ với Jeffrey. Cả hai bị đánh bằng thìa, túm
tóc, cho tắm bằng nước lạnh từ vòi... Elva và Norman gọi hai chị em
Jeffrey là "những con lợn con".
Elva và Norman bị bắt vì tội giết người cấp độ một và cưỡng bức giam cầm. Họ tuyên bố vô tội và rất đau khổ khi cháu qua đời.
Nhà
chức trách phát hiện Elva và Norman đều có tiền án về tội ngược đãi trẻ
em từ những năm 1970. Năm 1970, Elva bị kết án một năm quản chế vì hành
hung con gái 5 tháng tuổi, Eva, cô bé sau đó chết vì bệnh viêm phổi. Dù
cái chết ban đầu được cho là vô tình, khám nghiệm tử thi cho thấy Eva
bị gãy xương vai, khuỷu tay và cổ tay. Năm 1978, Norman bị kết tội hành
hung hai con riêng của Elva với chồng trước và bị kết án hai năm quản
chế.
Sai sót và vô cảm
Sau phát hiện trên, CCAS thông báo
từng vài lần đến kiểm tra gia đình này nhưng không biết Elva và Norman
có tiền án khi trao quyền nuôi những đứa trẻ cho họ. Tuy nhiên, thực tế
là CCAS đã ghi chú các bản án trong hồ sơ của họ. Người phát ngôn
Fernando Saldanha sau đó bày tỏ rằng tổ chức này ân hận vì đã không kiểm
tra hồ sơ trước khi trao quyền nuôi anh chị em Jeffrey cho cặp đôi.
"Nếu hồ sơ được những nhân viên liên quan kiểm tra đúng cách vào thời
điểm đó, tình hình đã rất khác", người phát ngôn cho biết.
Năm
2000, một nhân viên CCAS phát hiện vết bầm tím dưới mắt Jeffrey. Tuy
nhiên, điều này đã bị coi là tai nạn và không có hành động nào khác được
thực hiện.
Các thám tử được triệu tập để điều tra CCAS và một số
nhân viên phụ trách vụ việc để xác định xem có bất kỳ hành vi sai trái,
bất cẩn nào gây ra cái chết của Jeffrey và gây thương tích cho những đứa
trẻ khác hay không.
Phiên tòa xét xử Elva và Norman bắt đầu vào
tháng 9/2005. Trong phần tuyên bố mở đầu, công tố viên Bev Richards mô
tả Jeffrey bị bỏ đói đến chết một cách có hệ thống, như lời một bác sĩ
nổi tiếng nói là "một trong những trường hợp suy dinh dưỡng nghiêm trọng
nhất" từng thấy. Theo công tố viên, cuộc sống của Jeffrey "giống như
một bộ phim kinh dị".
James Mills, một trong những người lớn sống
trong ngôi nhà, làm chứng rằng Elva đã nói sẽ không xin giúp đỡ cho
Jeffrey vì sợ mất tiền trợ cấp từ chính phủ, đồng thời nói thêm rằng
"hai đứa trẻ đó có 600 USD một tháng". Theo James, Elva và Norman cũng
sợ ai đó báo cáo họ cho chính quyền rồi mất nguồn thu nhập.
Khi
được hỏi tại sao anh ta không báo cáo vụ ngược đãi, James nói không muốn
bị đuổi khỏi nhà. Tương tự những người lớn khác sống trong ngôi nhà,
James chỉ giả vờ không nhìn thấy Jeffrey và coi như cậu bé không tồn
tại. Thực tế, khi các nhân viên y tế cố gắng hồi sức cho Jeffrey, không
người nào hỏi thăm về tình hình sức khỏe của cậu bé và không ai đi cùng
cậu bé đến bệnh viện.
Trước tòa, nhà nghiên cứu bệnh học - bác sĩ
Gregory Wilson báo cáo rằng khi chết, Jeffrey không có mỡ cơ thể, cao
xấp xỉ 95 cm và nặng 9,66 kg. Ông mô tả khuôn mặt cậu bé bị bầm tím, bị
trầy xước quanh mắt trái và cổ; một phần bụng, đùi trong và chân bị đóng
vảy khô; bị loét ở bộ phận sinh dục.
Theo chuyên gia, Jeffrey bị
viêm phổi vài ngày trước khi qua đời. Vi khuẩn trong phân đã xâm nhập
vào máu, gây ra tình trạng sốc nhiễm trùng khiến cậu bé khó thở. Jeffrey
rất có thể đã đưa ngón tay vào miệng, truyền vi khuẩn vào phổi.
Bác
sĩ Stanley Zlotkin của bệnh viện nhi làm chứng rằng chưa bao giờ thấy
một đứa trẻ nào bị suy dinh dưỡng như vậy trong 25 năm hành nghề tại
Canada và các nước đang phát triển.
Những bức ảnh gây ám ảnh của
Jeffrey được đưa ra làm bằng chứng, cho thấy sự khác biệt rõ rệt so với
trước khi cậu bé chuyển đến sống với ông bà. Bác sĩ Zlotkin cho biết:
"Bạn có thể nhìn thấy xương bánh chè của cậu bé nhô ra, và thấy từng
chiếc xương sườn trong lồng ngực cậu bé". Những bức ảnh này gây thổn
thức trong phòng xử án nhưng Elva và Norman không hề biểu lộ cảm xúc.
Trong
quá trình thẩm vấn chéo, luật sư bào chữa của Norman, Robert
Richardson, cho rằng Jeffrey tự nhịn đói vì lý do cảm xúc. Lời này bị
bác sĩ Zlotkin bác bỏ mạnh mẽ: "Tôi không tin rằng một đứa trẻ có thể tự
ép mình vào tình trạng đói khát đến như vậy". Ông nói thêm rằng tủy
xương của Jeffrey không có sắt, điều này phải mất ít nhất một năm.
Osiris
Villalobos, điều tra viên của CCAS, rơi nước mắt khi nhớ lại cơ thể bất
động của Jeffrey tại bệnh viện. Osiris và cảnh sát đã đến ngôi nhà sau
khi rời viện. Anh mô tả tất cả các phòng bên trong ngôi nhà đều được
sưởi ấm, trang bị đầy đủ tiện nghi và được vệ sinh sạch sẽ. Còn phòng
ngủ của hai chị em Jeffrey trống trải, lạnh cóng và bẩn thỉu.
Tấm
nệm đẫm nước tiểu và vón cục từ phân khô và máu. Sàn gỗ xung quanh nệm
bị nước tiểu làm biến màu và mục nát. Một túi tã bẩn vứt trên sàn, thức
ăn thừa trong bát dành cho chó. Một cái chốt được lắp ở mặt ngoài cửa
phòng, cách mặt đất khoảng 1,5 m để người lớn có thể khóa cửa còn trẻ em
không thể mở được.
Michelle Kean, hàng xóm của gia đình, làm
chứng rằng ngay sau cái chết của Jeffrey, Elva nói với cô rằng Jeffrey
tự đầu độc bằng cách nuốt sơn chì. Sau đó, Elva yêu cầu Michelle viết
một lá thư ủng hộ để giúp giành lại quyền nuôi các cháu từ CCAS.
Michelle cho biết lần cuối nhìn thấy Jeffrey, cô thậm chí không nhận ra
cậu bé. "Tôi không thể tin rằng đó là cùng một đứa trẻ. Cậu bé rất ốm,
nhỏ bé, rất xanh xao", nhưng cô đã không báo cáo tình trạng của Jeffrey
vì nghĩ rằng CCAS đang giám thị gia đình.
Công tố viên cho biết
trong vòng một giờ sau khi biết Jeffrey đã chết, mẹ cậu bé, Yvonne
Kidman, đã đặt câu hỏi liệu cô ta có nhận được hợp đồng bảo hiểm nhân
thọ trị giá 50.000 USD của cậu bé không. Cuộc trò chuyện bị nghe lén
giữa Yvonne và Elva cho thấy Yvonne nói với mẹ: "Liệu bảo hiểm có chi
trả cho thằng bé không. Con có bảo hiểm...". Elva trả lời: "Đó là cái
chết do tai nạn. Mẹ không biết nó có được chi trả không".
Ngày
7/4/2006, Elva Bottineau và Norman Kidman bị kết tội giết người cấp độ
hai và cưỡng bức giam cầm chị gái của Jeffrey. Elva bị kết án 22 năm tù,
Norman nhận 20 năm tù.
tơ bào này toàn dich tin tưc tui liberal AU CHAU khong à chỉ đung 1/2tụi AU CHAU cư sưvoi nươc MY kong băng và dân AU CHAU lười biêng , tôi đả đi choi AU CHAU mừoi ngày ròi thừ bay chăng cò cửa tiệm mở ...dân AU CHAU lười như hủi .
Đây là một bài viết thú vị nêu bật tầm quan trọng của việc bảo tồn bản sắc văn hóa thông qua ngôn ngữ. Sự thay đổi về thuật ngữ có thể mang tính tích cực nếu chúng vẫn giữ được mối liên hệ với truyền thống và lịch sử địa phương. Văn bản này cũng gợi lên những cảm xúc và suy nghĩ tương tự như những gì bạn trải qua khi mua bất động sản. Quá trình này cũng tràn đầy sự phấn khích và niềm vui. Điều này đặc biệt đúng đối với các dự án mới của Al Sharq Investment https://dubai-new-developments.com/al-sharq-investment, cung cấp các lựa chọn nhà ở hiện đại và tiện lợi để giúp bạn tìm được ngôi nhà lý tưởng.
Suu cao,thue nang,nhu yeu pham tang gia.Kinh te eo seo...Vay ma dang Lua van lay tien cua dan tro giup linh tinh.Mo cua bien gioi.Ung ho toi ac truc tiep khi sua luat cho phep trom cuop o muc do <1.000 dollars thi vo toi....Neu vao thoi diem Trump,bon Lua da ho hoan nhu the nao ??? Nhung nguoi bau ban vi chut tu loi ,nghi gi ve dat nuoc ??? Phai chang day khong phai la dat nuoc minh ??? bat qua,lai tro ve que huong cu...Neu vay,ban la thang cho chet ! mien ban !
Chung nao moi vet nho cua ho nha Dan da duoc tay xoa trang boc,thi Uk moi co hy vong...ngung chien.Cung vay,ngay nao ma cac cong ty ,co goc gac tu cac dang bac nu luu-anh hao cua khoi tu do va ong chief police va dang Lua thi moi giai xong phuong trinh tau cong !
Nhan dinh cua saigonpots ma bac Tran van Giang ghi lai.Doc xong nghe cay dang nao long.Du su that no ranh ranh.Nhung tuoi gia cung co mot hy vong cho du la mong manh va mo ao. hy vong con hon la that vong ?
Nhan dinh cua saigonpots ma bac Tran van Giang ghi lai.Doc xong nghe cay dang nao long.Du su that no ranh ranh.Nhung tuoi gia cung co mot hy vong cho du la mong manh va mo ao. hy vong con hon la that vong ?
Ngắm lại hình xưa chịu mấy ông
Những Linh, Tùng, Duẫn với Mười, Đồng
Mặt mày ai lại đi hồ hởi
Phấn khởi khi Tàu cướp Biển Đông
Phải chăng “quý” mặt đã thành mông
Con mắt nay đà có nhưng không
Nên mới chổng khu vào hải đảo
Gia tài gấm vóc của tổ tông?