Ngày 13/10/1995, du khách khi đi leo núi ở ngoại thành Đài Bắc đã phát hiện một thi thể khỏa thân. Nhờ đống rác chặn bên sườn núi, thi thể không bị rơi xuống vực sâu.
Theo cảnh sát, nạn nhân là nam giới, bị đổ axit sunfuric có tính ăn mòn cao nên thi thể cháy đen, mặt mũi biến dạng rất khó nhận ra.
Khám nghiệm pháp y xác định trên cổ nạn nhân có vết siết, sau gáy và nửa đầu bên trái có nhiều cục máu đông, thực quản và dạ dày còn sót lại lượng lớn bột thuốc ngủ. Bác sĩ pháp y nhận định nạn nhân bị chuốc thuốc mê, sau đó chết do ngạt thở, thời gian tử vong vào 0h đến 1h.
Dù thi thể bị hủy hại nghiêm trọng, cảnh sát vẫn thu được một dấu vân tay, từ đó tìm ra danh tính nạn nhân là Từ Chí Trung, 22 tuổi, vừa hoàn thành nghĩa vụ quân sự vào tháng 4, sau đó làm nhân viên bán hàng cho một công ty ôtô trước khi qua đời.
Đồng nghiệp họ Hoàng, cùng ca trực với Trung vào tối 12/10, cho biết Trung nói phải ra ngoài tiếp đãi ba khách hàng muốn mua xe. Đến hơn 21h, Hoàng nhắn tin gọi Trung về công ty. Anh ta nhanh chóng trả lời rằng đang hát karaoke với bạn gái tên Phan Minh Tú và ba khách hàng, đồng thời rủ Hoàng tới góp vui. Hoàng thấy đã muộn nên từ chối.
Bố mẹ Trung xác nhận con trai đang hẹn hò với Tú, 27 tuổi, bị bệnh bại liệt từ nhỏ phải đi lại bằng nạng. Tú mở cửa hàng khắc con dấu ở Sĩ Lâm, Đài Bắc. Họ từng kịch liệt phản đối nhưng Trung bỏ ngoài tai.
Khi cảnh sát thẩm vấn, Tú đưa ra lời khai mâu thuẫn với bố mẹ và đồng nghiệp của Trung. Cô cho biết sau khi tan làm lúc 21h ngày 12/10, cô về thẳng nhà và không gặp Trung. Hơn nữa, từ khi Trung đi nghĩa vụ quân sự, cả hai hiếm khi liên lạc.
Tuy nhiên, quản lý tòa nhà nơi Tú sống khẳng định cô không về nhà cho đến 2-3h ngày 13/10.
Sau đó, cảnh sát tìm thấy xe máy của Trung gần một quán karaoke. Theo video camera giám sát tại quán, lúc 20h20 ngày 12/10, Trung bước vào cùng hai nam và hai nữ, trong đó có Tú. Vài tiếng sau, lúc 0h16 ngày 13/10, hai người đàn ông khác bước vào, cùng một trong hai người đàn ông vào quán trước đó khiêng Trung đang bất tỉnh ra ngoài, Tú đi bên cạnh. Thời điểm những người này đưa Trung đi gần với thời điểm tử vong do bác sĩ pháp y xác định.
Để tránh "rút dây động rừng", cảnh sát không bắt Tú ngay mà theo dõi 24/24h. Ngày hôm sau, Tú chống nạng đến một công ty ôtô tìm Lư Chính Hùng - một trong hai người đàn ông vào quán karaoke cùng Trung và Tú đêm hôm đó. Cảnh sát sau đó xác minh hai người còn lại là Châu Tuấn Cát và Hứa Tố Phần.
Đồng thời, cảnh sát giám sát hai cuộc điện thoại khả nghi của Tú gọi cho em trai Phan Minh Hồng, đang học ở Đài Trung, và một người đàn ông tên Trịnh Liên Kim. Qua điện thoại, Tú nói có việc gấp, bảo Kim đợi cô ở nhà. Về phía Hồng, Tú hỏi có cảnh sát đến tìm không và dặn phải trả lời không biết gì cả.
Sáng 16/10, ba ngày sau khi thi thể được phát hiện, cảnh sát bắt 6 nghi phạm liên quan vụ án.
Trong quá trình thẩm vấn, Tú thú nhận: "Tôi hận anh ta. Tôi không hối hận đã giết anh ta".
Tú gặp Trung hơn ba năm trước. Khi đó, Trung thường đến cửa hàng của cô khắc dấu, hai người dần quen thân, hay đi ăn, xem phim cùng nhau. Vì Tú đi đứng bất tiện, Trung tỏ ra săn sóc, bế cô lên xuống xe.
Tú nói chỉ coi chàng trai kém 5 tuổi là bạn, nhưng Trung theo đuổi cô rất cuồng nhiệt. Sau khi nhận thấy tình cảm của Trung, cô bắt đầu giữ khoảng cách. Sau đó Trung phải đi nghĩa vụ quân sự, hai người ít liên lạc hơn.
Tú không ngờ rằng sau khi xuất ngũ, Trung lập tức đến tìm cô nói muốn hẹn hò. Ngày nào anh ta cũng đến cửa hàng quấy rấy khiến Tú khó chịu. Trước sự thờ ơ của cô, Trung bắt đầu cáu kỉnh, thậm chí mang axit đến tận nơi ở để đe dọa, ép buộc Tú phải hẹn hò, nếu không sẽ làm hại cả gia đình cô.
Một tháng trước khi án mạng xảy ra, hai người đi du lịch cùng Hồng - em trai Tú. Hồng không chịu nổi thái độ của Trung nên cầm dao đâm anh ta. Trung tố cáo Hồng tội giết người bất thành.
Khi đó, Hồng đã có tiền án cướp của và đang trong thời gian thử thách sau khi được ân xá, nếu Trung kiên quyết khởi tố, Hồng chắc chắn sẽ lại phải ngồi tù. Vì thế, Tú cầu xin Trung rút đơn kiện, đổi lại, cô bằng lòng hẹn hò. Tuy nhiên, Trung nhất quyết đòi kiện để cho cô biết hậu quả của việc chống lại anh ta. Tú nảy ý định giết người.
Cô kể cho ba người bạn là Hùng, Cát và Phần về những hành vi đeo bám của Trung, nhờ họ giúp đỡ thực hiện tội ác. Tú lên kế hoạch cho cả ba giả làm khách hàng muốn mua ôtô, chuốc say Trung rồi chụp ảnh khỏa thân để đe dọa. Ba người bạn đồng ý.
Tối 6/10, cả nhóm rủ Trung đến quán bia, không ngờ anh ta uống mãi không say nên Tú phải thay đổi kế hoạch.
Tối 12/10, Hùng, Cát và Phần đến cửa hàng vờ xem xe, yêu cầu Trung đến quán karaoke để ký hợp đồng. Trong phòng hát, Phần lén đổ bột nghiền từ 12 viên thuốc ngủ vào rượu của Trung. Khi nạn nhân ngã xuống đất, Tú gọi Hồng và Kim vào cùng Cát khiêng lên xe. Sau đó, Cát quay trở lại tiếp tục hát.
Ba người đưa Trung đến khe núi vắng vẻ đã khảo sát từ trước. Sau khi xiết cổ, Kim tiếp tục lấy một chai axit đổ lên thi thể rồi vứt xác xuống khe núi. Tú đứng xem toàn bộ quá trình.
Tú nói không hối hận vì giết người nhưng cảm thấy rất có lỗi vì liên lụy nhiều bạn bè. Cô ta nhận là người lên kế hoạch toàn bộ sự việc, nhóm Hùng, Cát và Phần chỉ nghĩ sẽ đưa Trung đến khách sạn để chụp ảnh, hoàn toàn không hay biết về vụ giết người.
Sau khi vụ án được báo chí đưa tin, một đôi vợ chồng già đến đồn cảnh sát trình báo con trai tên Châu Kiệm mất tích từ ba năm trước. Tú chính là con dâu cũ của họ. Họ nghi ngờ con trai đã bị sát hại.
Năm 1986, Tú, 18 tuổi, đăng ký lớp đào tạo kỹ năng dành cho người khuyết tật, học cách khắc con dấu. Tại đây, cô gặp Kiệm, hơn 6 tuổi, cũng bị bệnh bại liệt và bị khuyết tật nhẹ ở chân. Hai người nhanh chóng yêu nhau và kết hôn vào năm 1987.
Sau đám cưới, Tú mở quầy chạm khắc con dấu, có thu nhập tốt. Kiệm đổi nghề giao báo, chuyển phát nhanh. Cặp đôi sinh được một con gái. Cuối 1992, Kiệm đột nhiên mất tích. Tú khai báo với cảnh sát không tìm thấy chồng, cũng không nhận được bất cứ tin tức gì.
Năm sau, Tú đệ đơn lên tòa yêu cầu ly hôn với lý do Kiệm cố tình vứt bỏ gia đình, được tòa chấp thuận. Cô giao con gái nhỏ cho nhà chồng nuôi nấng. Kể từ đó, Tú sống một mình ở Bắc Đầu, Đài Bắc.
Bố mẹ Kiệm cho rằng con trai không thể vô cớ biến mất như vậy, nhiều lần trình báo nhưng cảnh sát không tìm thấy Kiệm.
Từ thông tin do bố mẹ Kiệm cung cấp, cảnh sát bắt đầu điều tra vụ mất tích ba năm trước.
Bạn bè của hai vợ chồng cho biết Kiệm nghiện rượu và thường xuyên đánh đập vợ sau khi kết hôn.
Cảnh sát tìm thấy chiếc túi da Kiệm thường mang theo đi làm, trong túi là biên lai nhận hàng của khách, đề ngày 24/12/1992. Theo quy định của công ty chuyển phát nhanh, biên lai có chữ ký của khách phải nộp lại để lưu trữ, Kiệm còn giữ biên lai này cho thấy anh ta có thể đã biến mất sau khi giao hàng.
Đi sâu điều tra, cảnh sát phát hiện một manh mối quan trọng. Đồng nghiệp cũ của Kiệm cho biết vào tối 24/12/1992, anh ta cùng Kiệm, Tú, Hồng và Trung cùng ăn uống tại một quán bia. Đêm đó, Kiệm say khướt, được Hồng và Trung đưa về. Kể từ đó, Kiệm biến mất. Quá trình này rất giống với vụ sát hại Trung.
Sau đó, Kim khai với cảnh sát rằng Tú nói đã giết chồng cũ, chôn thi thể tại quê ở Cao Hùng.
Tú phủ nhận mọi liên quan đến vụ mất tích của chồng cũ. Tuy nhiên, dưới sự thẩm vấn của cảnh sát, Hồng thú nhận.
Tại quán bia đêm đó, Tú lái xe, Hồng ngồi ở ghế phụ, Trung đỡ Kiệm ngồi ở ghế sau. Trung siết cổ Kiệm bằng sợi dây chuẩn bị sẵn. Sau đó, họ lái xe đến Cao Hùng để chôn thi thể. Từ lời khai, cảnh sát khai quật được hài cốt của Kiệm.
Trước đầy đủ nhân chứng, vật chứng, Tú nhận tội sau hơn 7 tiếng thẩm vấn. Cô cho biết không chịu nổi người chồng suốt ngày rượu chè, cờ bạc, hút chích và bạo hành. Cô muốn ly hôn nhưng Kiệm đòi phí chia tay là 5 triệu Đài tệ. Không thể trả được số tiền quá lớn, cô nảy ý định giết chồng.
Tú thường kể lể hoàn cảnh khó khăn với bạn bè, trong đó có Trung. Ở tuổi 19, Trung đem lòng yêu thương người phụ nữ số khổ, muốn bảo vệ cô. Theo truyền thông Đài Loan, Tú ngoại tình với Trung, yêu cầu bạn trai giết chồng nếu muốn ở bên cô.
Tối đó, Trung giả làm bạn cùng lớp của Hồng để đi ăn cùng vợ chồng Tú, hợp mưu cùng hai chị em sát hại Kiệm.
Trong thời gian đi nghĩa vụ quân sự, ngày nào Trung cũng viết thư gửi cho Tú nhưng bị cô ghẻ lạnh. Tháng 4/1995, sau khi trở về Đài Bắc, Trung phát hiện Tú đang hẹn hò với Kim, một người đã có gia đình.
Vài tháng sau, gia đình Kim liên tiếp bị tấn công. Ngày 4/7, Kim cùng vợ con vừa rời khỏi nhà thì vợ anh ta bị tạt axit, may mắn chỉ bị thương nhẹ. Ngày 16/8, vợ Kim lại bị tạt axit trước cửa nhà, vết thương nặng khiến cô gần như bị mù, khuôn mặt bị tổn thương nghiêm trọng. Cảnh sát điều tra hơn một tháng nhưng không tìm ra thủ phạm.
Sau đó, Tú tiết lộ với Kim rằng hai vụ việc có thể do Trung gây ra, nhằm trả thù Kim vì ở cùng cô. Kim khai với cảnh sát rằng vụ sát hại Trung được thực hiện dưới sự hướng dẫn của Tú.
Trong quá trình thẩm vấn, Kim thú nhận có quan hệ ngoài luồng với Tú một thời gian, sau đó Tú đột nhiên yêu cầu anh ta phải ly hôn mới có thể tiếp tục qua lại. Lựa chọn giữa gia đình và tình nhân, Kim quyết định chấm dứt với Tú. Cảnh sát suy đoán Tú tức giận vì bị vứt bỏ nên thao túng Trung tạt axit vợ Kim, sau đó lại lợi dụng Kim để xử lý Trung vì bị anh ta uy hiếp.
Hai vụ giết người và động cơ phức tạp đằng sau gây xôn xao Đài Loan. Truyền thông đặt biệt danh cho Tú là "Hoa xác thối", "Nhện đen độc nhất" và "Góa phụ đen". Tú được mô tả là cô gái nhỏ nhắn, có diện mạo thanh tú, trong sáng với mái tóc dài, đôi mắt rưng rưng lệ và ăn nói nhỏ nhẹ. Vẻ ngoài yếu đuối của cô dễ thu hút đàn ông. Bên cạnh đó, Tú còn có tính cách hướng ngoại, vui vẻ, có tài ăn nói và rất được lòng người khác phái.
Tuy chỉ học hết cấp hai, điều tra viên cho rằng Tú có tâm tư tinh tế, biết lập kế hoạch và suy nghĩ rất cẩn thận, thấu đáo cho mọi tình huống.
Sau hai phiên xét xử, Tú bị kết án tử hình. Tuy nhiên, Tòa án Tối cao thay đổi bản án thành tù chung thân.
Năm 2011, Tú được ân xá sau khi ngồi tù 16 năm. Cô từ chối xuất hiện trước truyền thông, chỉ muốn bán vé số cùng em trai sống qua ngày.
Tuệ Anh (Theo 163)