Chân dung gã đàn ông tạt xăng đốt người tình vì ghen tuông ở Bạc Liêu
Do
ghen tuông, Khanh đã chuẩn bị xăng mang đến nơi làm việc của người
tình. Tại đây, 2 bên xảy ra mâu thuẫn, Khanh tạt xăng lên người chị T.
rồi bật lửa đốt....
Ngày 10/1, Công an Bạc Liêu cho biết, cơ quan
Cảnh sát điều tra Công an TP. Bạc Liêu đang củng cố hồ sơ, tiếp tục
điều tra làm rõ hành vi Cố ý gây thương tích đối với Trần Quốc Khanh,
sinh năm 1978, ngụ khóm 7, phường 3, TP. Bạc Liêu, tỉnh Bạc Liêu.
Nạn nhân trong vụ việc là chị T. (nhân viên cơ sở massage trên địa bàn phường 7, TP. Bạc Liêu).
Kết quả điều tra ban đầu, Khanh và chị T. có quan hệ tình cảm và tiền bạc.
Do
ghen tuông nên khoảng 12h ngày 31/12/2022, Khanh chuẩn bị xăng và đi
đến nơi làm việc của chị T để nói chuyện và đòi tiền. Tại đây, hai bên
xảy ra cự cãi. Lúc này, Trần Quốc Khanh tạt xăng lên người chị T, ôm lấy
chị T rồi lấy bật lửa để đốt. Khi lửa bén cháy quần áo chị T, chị T đã
đẩy Khanh ra ngoài. Trần Quốc Khanh cùng người dân nhanh chóng dập lửa
và đưa chị T đi cấp cứu.
Báo Bảo vệ Pháp luật đưa tin, do vết thương quá nặng, ngày 3/1/2023, chị T. tử vong.
Hiện vụ việc đang được cơ quan chức năng điều tra, xử lý.
************
Xuyên đêm vây bắt đối tượng giết cháu ruột rồi bỏ trốn lên rừng
Trần Thanh
~2 minutes
Ngày 10/1, trao đổi với PV Dân trí,
lãnh đạo Công an huyện Bát Xát (tỉnh Lào Cai) cho biết, đơn vị đang tạm
giữ hình sự đối tượng Ly Xe Sứ (53 tuổi, trú tại xã Y Tý, huyện Bát
Xát) để điều tra về hành vi giết người.
Theo cơ quan công an, nạn nhân trong vụ việc là anh Ly Thó S. (42 tuổi, ở cùng nhà với nghi phạm Sứ, cả hai là chú cháu).
Trước
đó, vào chiều 7/1, Ly Xe Sứ đi rừng phát thảo quả mang về nhà. Khi trở
về, Sứ ăn cơm cùng cháu trai là anh S., sau đó có xảy ra hai chú cháu
xảy ra cãi vã mâu thuẫn.
Do
tức tối không thể giải tỏa, Sứ liền kiếm dao rựa truy sát, chém anh S.
nhiều nhát vào vùng cổ và đầu khiến nạn nhân tử vong tại chỗ. Sau khi
gây án, Sứ cầm theo hung khí và bỏ chạy lên khu vực rừng sâu phía sau
nhà.
Nhận được tin báo, Công an xã Y Tý đã báo cáo Công an huyện
Bát Xát và các đơn vị chức năng của Công an tỉnh Lào Cai xuống bảo vệ
hiện trường, thu thập dấu vết.
Quá trình truy tìm đối tượng gặp
nhiều khó khăn, lúc này trời đã về đêm, việc tìm kiếm nghi phạm giữa
rừng già là không dễ dàng. Tuy nhiên, sau khoảng 2 giờ đồng hồ, lực
lượng chức năng đã khống chế được đối tượng Sứ khi đang lẩn trốn trong
rừng.
Theo cơ quan công an, tại địa phương, Sứ và nạn nhân đều
chưa lập gia đình, cả hai chú cháu chung sống với nhau trong cùng một
nhà. Trước đó hai bên không xảy ra mâu thuẫn gì, chỉ vì lời qua tiếng
lại mà dẫn tới vụ án mạng đau lòng.
Hiện Công an huyện Bát Xát đang củng cố hồ sơ vụ việc để khởi tố đối tượng Sứ.
************
Sát hại chị gái, cướp tài sản của cha mẹ rồi đi massage
Xuân Duy
~3 minutes
TAND Cấp cao tại TPHCM vừa xử phúc thẩm, bác kháng cáo, tuyên y án tử hình đối với bị cáo Lê Lâm Trường (28 tuổi, ngụ tỉnh An Giang) về tội Giết người và Cướp tài sản.
Theo
hồ sơ, khoảng 20h ngày 7/3/2021, vợ chồng ông Lê Văn Đ. (ngụ xã Tân
Phú, huyện Châu Thành, tỉnh An Giang) đi khám bệnh ở TPHCM.
Trước
khi đi, vợ chồng ông Đ. nhờ con gái Lê Thị Kim A. (ngụ xã Vĩnh An, huyện
Châu Thành) đến ngủ trông coi nhà cùng với em trai Lê Lâm Trường và đưa
cho Trường 20 triệu đồng để Trường nhận cầm xe cho khách.
Khoảng
21h cùng ngày, chị A. khóa cửa nhà rồi cùng con gái 10 tuổi đi ngủ.
Trường nằm võng bên ngoài, một lúc sau nảy sinh ý định giết chị gái,
chiếm đoạt tài sản của cha mẹ để tiêu xài và trả nợ.
Đến khoảng
22h cùng ngày, khi mọi người xung quanh đã ngủ, Trường lấy một thanh
sắt, gọi chị gái mở cửa và thực hiện hành vi bất nhân.
Sau khi ra tay sát hại chị, Trường cắt ổ khóa cửa tủ lấy 100 triệu đồng, 6 chiếc nhẫn vàng rồi lên xe máy rời khỏi hiện trường.
Cháu gái 10 tuổi thức dậy lấy điện thoại gọi cho cha đến hiện trường đưa chị A. đi cấp cứu nhưng nạn nhân không qua khỏi.
Trong
khi đó, Trường di chuyển tới TP Long Xuyên massage. Riêng số vàng cướp
được, Trường lần lượt đem bán tại nhiều tiệm vàng ở TPHCM, Cần Thơ, Vũng
Tàu để lấy tiền tiêu xài...
Hơn một tháng lẩn trốn, ngày 13/4/2021, Trường bị bắt tại TP Đà Nẵng.
Với
hành vi tàn độc, Trường bị TAND tỉnh An Giang xử phạt mức án tử hình về
tội Giết người, 12 năm tù về tội Cướp tài sản. Tổng hợp hình phạt phải
chấp hành là tử hình.
Cho rằng phán quyết trên quá nghiêm khắc,
Trường kháng cáo xin giảm nhẹ hình phạt; đồng thời cha bị cáo (cũng là
đại diện bị hại) kháng cáo xin cho Trường được sống.
Tại phiên tòa
phúc thẩm, Trường giữ nguyên kháng cáo nhưng không đưa ra được tình
tiết mới. Trong khi cha bị cáo cho rằng sau bản án sơ thẩm đã bồi thường
cho chồng chị A. khoảng 5 tỷ đồng.
HĐXX xác định bị cáo Trường
thích ăn chơi, cờ bạc nên ra tay sát hại chị gái rồi cướp tài sản của
cha mẹ. Bị cáo thực hiện hành vi một cách quyết liệt, côn đồ, mất hết
nhân tính, không còn khả năng giáo dục, cải tạo. Bản án sơ thẩm là tương
xứng, phù hợp. Từ đó, tòa quyết định bác kháng cáo, tuyên y án tử hình.
**************
Nam diễn viên Choi Jung Won bị kiện vì ngoại tình với người có gia đình
Mới đây, nam ca sĩ, diễn viên Choi Jung Won đã bị kiện ra tòa với cáo buộc phá hoại hôn nhân người khác.
Ngày
9/1, trang tin Hàn Quốc Sports Chosun cho biết ông B (40 tuổi) đã đệ
đơn tố cáo nam ca sĩ, diễn viên Choi Jung Won vì quyến rũ vợ mình.
Ông B khẳng định: "Anh
ta là một ngôi sao hàng đầu và từng là thần tượng trong quá khứ. A tiếp
cận vợ tôi bằng cách liên lạc trước với cô ấy, gửi những thứ như 'Anh
nhớ em', 'Mình đi uống nước nhé' và 'Hãy gặp nhau thường xuyên hơn nha'
liên tục thông qua ứng dụng KakaoTalk. A còn gửi email và gọi điện cho
vợ tôi mỗi ngày. Cũng có lần anh ta chuốc rượu cô ấy rồi đưa về nhà”.
Ông
B đồng thời cho biết, sau khi biết chuyện, doanh nhân đã tra hỏi vợ
mình và biết được chuyện hẹn hò quá khứ lẫn việc ngoại tình của cả hai.
Người phụ nữ thú nhận với chồng đã đến nhà riêng của Choi Jung Won 3 lần
nhưng họ không vượt quá giới hạn. Việc bị vợ phản bội khiến vị doanh
nhân suy sụp, phải điều trị tâm lý. Sau đó, ông đệ đơn ly hôn vợ và kiện
Choi Jung Won ra tòa.
Ông B yêu cầu Choi Jung Won bồi thường 50
triệu won (~ 946 triệu đồng) vì những nỗi đau tinh thần mà anh này gây
ra cho gia đình mình.
Phản hồi về lùm xùm bị kiện vì hành vi phá
hoại tổ ấm của người khác, Choi Jung Won phủ nhận cáo buộc. Tuy nhiên,
vị doanh nhân cho biết nắm trong tay bằng chứng chứng minh nam ca sĩ có
mối quan hệ bất chính với vợ ông trong thời gian qua. Ông cho biết đã
trình ảnh chụp màn hình cuộc đối thoại, thư cá nhân giữa Choi Jung Won
và vợ lên tòa.
Choi
Jung Won sinh năm 1981, là ca sĩ và diễn viên Hàn Quốc. Anh nổi tiếng
với tư cách là thành viên của nhóm nhạc UN. Nhóm từng ra mắt với đĩa đơn
Voice Mail vào năm 2000. Sau khi bộ đôi tan rã vào năm 2005, anh chuyển
hướng sang đóng phim, từng tham gia phim Curtain Call, She Would Never Know...
Mộc Miên (T/h)
***********
Vụ bắt nạt 'như phim' khiến dân mạng Hàn Quốc phẫn nộ
Trúc Giang
Một
vụ bắt nạt tương tự bộ phim 'The Glory' đang thu hút sự quan tâm của cư
dân mạng. Thanh niên 22 tuổi bị người quen châm lửa đốt để “chơi khăm”
vào đúng ngày sinh nhật.
Song Hye Kyo trong vai nữ chính bộ phim.
Theo Edaily, chỉ sau vài ngày phát hành, The Glory
đang nhận được nhiều đánh giá tích cực từ cả giới phê bình và người
xem. Bộ phim do Song Hye Kyo đóng chính, kể về hành trình trả thù của
Moon Dong Eun với những kẻ bắt nạt mình ở trường trung học.
Tại Hàn Quốc, không hiếm trường hợp học sinh bị bạo lực nghiêm trọng mà thủ phạm hầu như không phải chịu hậu quả. The Glory đã mô tả thực tế khắc nghiệt đó một cách chân thực.
Ngoài
việc bị tấn công thể chất và tâm lý nghiêm trọng, những kẻ bắt nạt còn
nhiều lần đốt cơ thể Moon Dong Eun bằng máy uốn tóc và bàn là, khiến
người cô chằng chịt vết thương. Dù sự việc được báo lên giáo viên chủ
nhiệm và cảnh sát nhưng những kẻ bắt nạt vẫn thoát tội, trong khi nạn
nhân phải tự chống chọi với cơ thể đầy vết bỏng.
Phân cảnh bạo lực gây chú ý trong bộ phim.
Theo SBS,
năm 2020, một vụ bắt nạt bị phanh phui khiến dư luận Hàn Quốc bàng
hoàng. Một thanh niên 22 tuổi tên Park đã bị người quen châm lửa đốt để
“chơi khăm” vào đúng ngày sinh nhật.
Hôm 15/7/2020, Park (22 tuổi)
nhận được cuộc gọi từ nhóm người quen đề nghị anh tổ chức sinh nhật
cùng họ. Sau đó, anh bị kéo đến bãi đất trống và bị trói vào ghế, mặt
trùm kín. Nhóm này xịt xăng lên cơ thể nạn nhân và đốt pháo hoa trên cả
hai đầu gối của anh ấy. Khi pháo hoa nổ, cơ thể của Park bốc cháy.
"Nóng
và đau lắm, tôi ngã xuống. Những thủ phạm chỉ nhìn tôi bị cháy và nói
'Cứ lăn đi'. Khi tôi yêu cầu gọi 119, họ đã nói xe cấp cứu không thể đến
dễ dàng vì nơi này quá hẻo lánh", nạn nhân kể lại.
Hậu quả, Park
bị bỏng cấp độ 3 trên 40% cơ thể. Gia đình anh đã buộc phải chấp nhận
phương án hòa giải. Thủ phạm chỉ nhận án treo.
Mặt khác, chi phí điều trị của Park tốn hơn 100 triệu won (khoảng 79.800 USD),
cao gấp đôi số tiền hòa giải. Nhưng khi gia đình nạn nhân yêu cầu thủ
phạm trả tiền điều trị, họ từ chối và nói rằng không có tiền. Hiện gia
đình anh đã làm đơn khởi kiện dân sự bổ sung để lấy lại công bằng.
Cùng sự nổi tiếng của The Glory, vụ án của Park lại nổi lên trên mạng xã hội Hàn Quốc, khiến cư dân mạng một lần nữa phẫn nộ với cách xử lý vụ việc.
Họ
đã bày tỏ sự tức giận của mình qua những bình luận: “Công tố có nghiêm
túc không đấy? Phóng hỏa một ai đó và tất cả những gì hắn phải nhận là
quản chế“, “Hãy ném tất cả vào tù. Chúng là ác quỷ”, "Thật điên rồ",
“Nạn nhân phải chết thì thủ phạm mới bị trừng trị ư", "Vụ án này giống
trong phim The Glory, tôi không biết phải nói gì ngoài chửi thề".
**********
Kỳ án người chết 'sống lại' nổi tiếng lịch sử Hàn Quốc
6-7 minutes
Sau
3 ngày Park Chang-soo mất tích, cảnh sát xác định cậu bị đánh chết trên
núi. Hai nghi phạm lĩnh án tù năm 1930 song 6 tháng sau, Park bất ngờ
"từ cõi chết" trở về.
Ngày 29/4/1930, một người phụ nữ ở
làng Yeongcheon, tỉnh Chungcheong Nam, lên núi hái thảo dược đã phát
hiện thi thể cậu bé trong đống lá rụng. Bà vội vã chạy về làng báo tin.
Hàn Quốc khi này đang bị chiếm đóng, cảnh sát Nhật Bản là những người
đến hiện trường.
Cảnh sát đã chuyển thi thể đến bệnh viện thị trấn
và bắt đầu khám nghiệm tử thi. Nạn nhân khoảng 15-16 tuổi, khuôn mặt bị
tổn thương đến mức không thể nhận dạng, khắp người vẫn còn những vết
bầm tím, dấu vết của vụ hành hung.
Theo kết quả khám nghiệm,
nguyên nhân trực tiếp dẫn đến cái chết do ngạt thở và thời gian tử vong
trong vòng 72 giờ (ước tính ngày 26/4). Trong số đồ đạc quanh thi thể có
một chiếc khăn tắm. Vì nguyên nhân do ngạt thở, cảnh sát cho rằng chiếc
khăn này được dùng làm công cụ gây án.
Các vụ giết người hiếm khi
xảy ra ở ngôi làng nông thôn này và thậm chí các vụ trộm cắp cũng rất
hiếm. Cảnh sát cho rằng việc xác định nạn nhân và giải quyết vụ việc sẽ
dễ dàng. Họ hỏi người dân có ai mất tích trong tuần qua và cái tên duy
nhất, vừa hay phù hợp với nạn nhân, cậu bé Park Chang-soo, biến mất ngày
26/4.
Park Chang-soo khi đó 16 tuổi, sống cùng mẹ. Ban ngày, khi
mẹ đi chạy bàn thuê cho quán ăn, cậu bé cũng gia nhập một nhóm ăn xin và
làm việc vặt cho các nhà trọ trong khu vực.
Thi thể được trao cho
mẹ của Park và bà xác định đó con trai mình, mặc dù quần áo có khác.
Xác định được danh tính nạn nhân, cảnh sát bắt đầu điều tra thủ phạm;
tập trung vào những người có hiềm khích với Park.
Theo dân làng,
ngày 26/4, Park bị đánh đập bởi nữ chủ quán trọ tên Ko Ok-dan và người
làm của cô ta, Cho Ki-jun. Cả hai đã bị bắt ngay sau đó và bị thẩm vấn
trong hai ngày liên tiếp, buộc phải thú nhận tội.
Theo
biên bản điều tra của cảnh sát, cô Ok-dan là vợ hai của đại gia họ Han,
ở làng bên. Do bà vợ cả quá ghen tuông, ông Han phải mở một nhà trọ ở
làng Yeongcheon này cho vợ lẽ kinh doanh, để hai bà không đụng độ nhau.
Có
lẽ Ok-dan mới 20 tuổi, sắc vóc rất thu hút đàn ông khiến ông Han vô
cùng bất an, ngày nào cũng qua lại giữa hai nơi để "canh vợ". Một hôm,
được một gã trai trẻ rủ đi trốn, Ok-dan không từ chối, hứa hẹn "nhất
định em sẽ suy nghĩ".
Theo biên bản lời khai của cô Ok-dan, cậu bé
Park Chang-soo khi này đang chạy việc thuê cho quán trọ cô, nghe được
cuộc trò chuyện và mách cho ông Han khiến cô bị chồng trách mắng thậm
tệ. Ok-dan tức giận, lập mưu giết cậu bé.
Cô Ok-dan và Cho Ki-jun, gia nhân 35 tuổi, đưa Park lên núi vào ban đêm, đánh đập và siết cổ bằng chiếc khăn tắm.
Sau
khi gửi hai nghi can đến Tòa án quận Gongju, cảnh sát đã giao thi thể
của Park Chang-soo cho người mẹ. Bà chôn con ở nghĩa trang của làng.
Cô Ok-dan và đồng phạm lần lượt bị tòa phạt 15 và 10 năm tù vì tội Giết người.
Cuộc
sống trong làng vẫn diễn ra bình thường sau vụ án nhưng 6 tháng sau,
ngày 18/10, dân làng Yeongcheon hoảng hốt nghe thấy tiếng kêu thất thanh
phát ra từ nhà của mẹ Park. "Có ma", bà hét lên.
Hàng xóm của bà vội vã chạy qua đến xem chuyện gì, vô cùng sửng sốt khi thấy Park Chang-soo đang đứng trước mặt mình, vẫn sống.
Cậu
giải thích, ngày "mất tích", đúng là cậu có bị cô Ok-dan và Cho Ki-jun
đưa đến sườn núi để đánh nhưng họ không cố gắng siết cổ cậu bằng chiếc
khăn mà chỉ đấm đá bình thường. Park sau đó tạm ngất đi nhanh chóng tỉnh
dậy.
Song Park nghĩ rằng nếu trở về, chắc chắn sẽ không sống yên
thân với hai người kia nên quyết định đến một ngôi làng khác để làm
thuê, sau đó lên Seoul làm người hầu.
Lương thấp và bị chủ đối xử
tệ, Park bỏ việc hôm 6/10 và trở về quê hương mà thậm chí không biết
rằng mình được coi là nạn nhân của vụ giết người.
Hệ thống Tư pháp
Nhật Bản và cảnh sát đều bối rối khi Park trở về. Các công tố viên đổ
lỗi cho cảnh sát điều tra và thẩm vấn kém chất lượng, trong khi cảnh sát
đổ lỗi cho mẹ của Park vì đã nhận dạng sai thi thể.
Một phiên tái
thẩm được tổ chức ngay sau đó, nơi cả hai bị cáo nói bị ép cung. Ngày
30/6/1931, hai người được trả tự do sau gần một năm mang tiếng oan giết
người.
Sau đó, hai câu hỏi cấp bách nhất được đặt ra: Tại sao mẹ
của Park xác định thi thể là con trai mình? Và quan trọng hơn là xác
chết thuộc về ai? Chỉ có câu hỏi đầu tiên trong số hai câu hỏi này đã
được trả lời.
Mẹ của Park giải thích ngay từ đầu đã biết đó không
phải con mình. Các đường nét cơ thể, dù bị đánh bầm dập nhưng là người
mẹ, bà chắc chắn đó không phải là Park. Song cảnh sát liên tục dùng đòn
tâm lý ép bà thừa nhận để khép lại vụ án nhanh chóng.
Vì nạn nhân
hóa ra vẫn còn sống và hai nghi phạm của họ hiện đã được chứng minh là
vô tội, cảnh sát đã quay trở lại vạch xuất phát và miễn cưỡng mở lại vụ
án để cố gắng xác định danh tính thi thể, tuy nhiên lúc đó đã quá muộn.
Tất cả vật dụng được tìm thấy tại hiện trường bao gồm quần áo của nạn
nhân đều được đưa cho mẹ của Park, người đã chôn các vật dụng này cùng
với thi thể. Vụ án lại nhanh chóng chìm xuống.
Park Chang-soo sau đó tiếp tục cuộc sống nghèo khó của mình với mẹ trên đồng ruộng.
Nhiều
giả thiết sau này cho rằng, rất có thể cậu bé Park đã chết thật, và
người sau này trở về mới là mạo danh. Điều này nhanh chóng bị gạt bỏ,
bởi việc mạo danh này không đem đến danh tiếng hay lợi ích vật chất gì.
Mẹ Park là bà góa nghèo nhất làng.
Nhưng do chiếc khăn tắm trên cổ
nạn nhân được xác định đúng là của cô Ok-dan, và thời gian gây án
khoảng 19h tối, giả thiết khác được tính đến là Ok-dan và gã gia nhân đã
nhầm cậu bé Park với một người khác. Họ đã không giết Park Chang-soo
nhưng kỳ thực, có thể đã gây án với cậu bé vô danh nọ. Khả năng này cũng
bị loại trừ, do chính Park Chang-soo nói 3 người họ lên núi với nhau
cùng lúc nên không thể xảy ra trường hợp nhầm lẫn nạn nhân.
Hơn 90 năm trôi qua, sự việc này vẫn luôn là vụ án nổi tiếng và kỳ lạ trong lịch sử Hàn Quốc.
Hải Thư (Theo Shindonga, Namu)
*************
Tám năm sống cùng vợ trong căn nhà giấu xác người yêu cũ
6-7 minutes
Ngày
15/3/2015, cảnh sát thành phố Vô Tích, tỉnh Giang Tô bắt được một người
đàn ông họ Lục mang một gói ma túy đá nặng 27 gam. Khi biết phải đối
mặt khung hình phạt ba năm tù, năm ngày sau khi bị bắt, Lục chủ động tìm
gặp cảnh sát nói có việc quan trọng cần trình báo để lập công chuộc
tội.
Theo thông tin Lục cung cấp, hai năm trước, Lục đi uống rượu
với cậu bạn họ Ngô. Tại bữa rượu, Ngô kể một người bạn vừa thừa nhận đã
giết bạn gái cũ.
Nghe Lục nói đến một vụ án mạng, cảnh sát cẩn
thận ghi chép. Nhưng sau khi xem lại thì đây là vụ án "ba không": không
nạn nhân, không thời gian gây án, không địa điểm gây án. Dù nghi Lục bịa
chuyện để hy vọng được xét xử khoan hồng, cảnh sát vẫn điều tra.
Theo
lời khai của Lục, cảnh sát tìm ra Ngô và được thừa nhận đã kể chuyện
này. Ngô nhớ lại, hai năm trước nhậu với Trần Hiểu Vĩ và có hỏi: "Con bé
Mao Mao người yêu mày xinh thế, giờ đâu rồi?"
Lúc này, Vĩ đã uống
khá nhiều, trả lời: "Tao giết nó, từ lâu rồi" Nghe Vĩ nói vậy, Ngô rất
kinh hãi, nhưng sau đó nghĩ bạn uống rượu nói lung tung nên cũng không
để ý nữa.
Cảnh sát quyết định tiếp tục điều tra về hai nhân vật chính trong câu chuyện, Mao và Vĩ.
Theo
điều tra, Vĩ sinh năm 1976, người thành phố Vô Tích. Vĩ không có tiền
án tiền sự, vẫn làm công nhân ở một nhà máy. Theo người dân xung quanh,
Vĩ tính hiền lành ngoan ngoãn. Nếu Vĩ thật sự đã giết người, tại sao rất
nhiều năm vẫn yên ổn sống ở chỗ cũ?
Cảnh sát đến gặp tổ trưởng tổ
dân phố Vĩ đang cư trú, không ngờ người này lại còn nhớ việc này. Ông
nói khoảng năm 2005, Vĩ có bạn gái tên thân mật là Mao Mao.
Mối
tình này bị gia đình phản đối quyết liệt vì Mao là người ở địa phương
khác. Nhưng đôi tình nhân vẫn nhất quyết đến với nhau. Vĩ còn chuyển ra
ngoài thuê nhà sống chung với Mao nên đến giờ ông tổ trưởng vẫn còn nhớ.
Cảnh sát được tổ trưởng dẫn đến gặp chủ nhà trọ của Vĩ năm đó. Mao tên thật là Mão Tiểu Cầm, rất trẻ trung xinh đẹp.
Thông
qua hệ thống quản lý dân số cả nước, cảnh sát tìm được 10 phụ nữ tên là
Mão Tiểu Cầm, in ảnh trong hệ thống mang đến trước mặt chủ nhà. Chủ nhà
vừa nhìn đã lập tức nhận ra Mao.
Theo thông tin hộ khẩu, cô đến
từ thành phố Khương Yển. Nhưng trong kho dữ liệu người mất tích, cảnh
sát lại không tìm được bất cứ thông tin nào có liên quan. Nếu Mao Mao
thật sự đã bị hại từ tám năm trước, tại sao người nhà không trình báo?
Cảnh
sát Vô Tích không bỏ cuộc, chuyển sang một hướng điều tra khác. Nếu Mao
còn sống, trong vòng 8 năm nay nhất định sẽ để lại dấu vết, chẳng hạn
như đăng kí số điện thoại, mở tài khoản ngân hàng, hay thuê phòng khách
sạn. Nhưng Mao không để lại bất cứ dấu vết nào.
Cảnh sát lên đường
đến Khương Yển tìm người nhà của Mao, phát hiện tình hình bất thường.
Mão Tiểu Cầm là con út, rất nhiều năm nay không liên lạc với gia đình.
Chị
gái của Cầm nhớ lại, lần cuối cô gọi điện về nhà là tháng 10/2004, khi
đó hỏi vay tiền nhưng bị từ chối. Từ nhỏ Cầm đã bướng bỉnh, tình cảm gia
đình rất nhạt nhẽo, lúc nào cũng muốn ra ngoài làm thuê kiếm tiền. Khi
đó người nhà biết Cầm có bạn trai họ Trần ở Vô Tích. Thấy Cầm không liên
lạc về nhà, người nhà chỉ nghĩ Cầm vẫn ở với bạn trai, không liên lạc
là vì giận người nhà không cho vay tiền, thế nên cũng không nghĩ nhiều.
Các
điều tra viên lắc đầu trước sự lạnh nhạt của người nhà họ Mão và nhận
ra Vĩ thực sự đáng ngờ. Nhưng đến lúc này, cảnh sát vẫn tiếp tục bí mật
điều tra Vĩ.
Nếu
Vĩ thật sự giết Mao, thi thể sẽ xử lý thế nào? Tám năm này Vĩ không có
dấu hiệu chạy trốn, lấy vợ sinh con, dường như Mao chưa bao giờ xuất
hiện trong cuộc đời mình.
Nghi vấn này được giải đáp khi cảnh sát
hỏi thăm một người hàng xóm. Người này nói nhà họ Trần có một cái giếng,
7-8 năm trước tự dưng bịt kín. Mùa hè năm đó, giếng nhà họ Trần tự dưng
bốc mùi tanh hôi, hàng xóm láng giềng đều thắc mắc, tại sao giếng chỉ
có nhà họ Trần như vậy? Sau đó, nhà họ Trần đập nhà cũ xây nhà mới, cái
giếng này liền bị bịt kín.
Cảnh sát nghe xong, xác định đã đến lúc
tìm gặp Vĩ. Trong phòng thẩm vấn, Vĩ rất bình tình tự nhiên, thừa nhận
từng có bạn gái gọi là Mao Mao, nhưng sau đó hai người chia tay. Mao Mao
đi theo người khác.
Thấy Vĩ có tố chất tâm lí rất tốt, thái độ
bình tĩnh lạnh lùng, cảnh sát quyết định tung đòn nặng: "Nhà anh có cái
giếng đúng không? Tám năm trước vì sao phải bịt lại?".
Nghe đến đây, Vĩ đột nhiên run lên, sắc mặt tái nhợt, lắp bắp không nói được nữa.
Ngày
4/4/2013, cảnh sát đến nhà, đập phá nền nhà ngay trước mặt Vĩ. Sau nửa
tiếng đồng hồ, dưới nền gạch lộ ra một tấm bê tông. Kéo tấm bê tông ra,
bên dưới chính là một cái giếng.
Lúc này nước giếng đã không còn
có mùi gì. Máy bơm được đưa đến. Khi nước cạn hết, dưới đáy giếng lại
chỉ có một đống gạch. Sau khi chuyển hết gạch dưới giếng lên, cảnh sát
mới thấy một chiếc bao tải, bên trong là bộ hài cốt.
Vĩ
khai bị ngoại hình xinh đẹp của Mao Mao hấp dẫn nên bất chấp sự phản
đối của gia đình. Nhưng sau một thời gian chung sống, Vĩ phát hiện Mao
nóng tính, bộp chộp. Dần dần, Vĩ thấy chán nản, tính chuyện chia tay.
Nhưng Mao kiên quyết phản đối, mâu thuẫn ngày càng gay gắt.
Để
thoát khỏi Mao Mao, Vĩ nảy ra kế hoạch giết người. Một ngày tháng
5/2005, nhân lúc nhà họ Trần không có ai ở nhà, Vĩ lừa Mao về nhà rồi
sát hại, vứt xác xuống giếng. Đến khi nước giếng có mùi, Vĩ bàn với bố
mẹ xây nhà mới, tranh thủ bịt miệng giếng lại.
Từ đó đến nay, Vĩ
vẫn cho rằng kế hoạch không có sơ hở, vì vậy yên tâm lấy vợ sinh con,
sống trong chính ngôi nhà có thi thể người yêu cũ bên dưới. Không ngờ
một lần say rượu lỡ lời lại khiến Vĩ phải lĩnh án tử hình, còn giúp Lục
lập công chuộc tội, giảm án từ ba năm tù giam xuống còn một năm tù treo.
Theo
nhà chức tách, ngoài rất nhiều nhân tố trùng hợp, tinh thần trách nhiệm
của cảnh sát Vô Tích cũng đóng vai trò cực kì quan trọng. Chỉ cần cảnh
sát Vô Tích dừng điều tra ở bất cứ khâu nào, có lẽ đến bây giờ Mao Mao
vẫn còn hàm oan dưới đáy giếng.
Khang Diệp (Theo Toutiao)
*************
Harry hứng chỉ trích dữ dội vì hồi ký
5–6 minutes
1/7
Harry
đối mặt nhiều chỉ trích dữ dội của truyền thông, nhà bình luận, cựu
quân nhân, thậm chí cả Taliban, sau khi nội dung hồi ký bị rò rỉ.
Spare
(Người dự bị), hồi ký của Hoàng tử Anh Harry, dự kiến xuất bản vào
10/1. Vài ngày trước khi xuất bản, nội dung cuốn sách bị rò rỉ vì sự cố
bày bán trước kế hoạch ở Tây Ban Nha.
Sự cố cùng những tiết lộ của
Harry về việc bị anh trai đánh, lần quan hệ tình dục đầu tiên, ma túy
và tiêu diệt 25 người ở Afghanistan, đã thống trị nhiều mặt báo và hứng
làn sóng chỉ trích dữ dội.
Cuốn hồi ký Người dự bị phiên bản tiếng Tây Ban Nha trong một hiệu sách ở Barcelona, Tây Ban Nha, ngày 5/1. Ảnh: Reuters Cuốn hồi ký Người dự bị phiên bản tiếng Tây Ban Nha trong một hiệu sách ở Barcelona, Tây Ban Nha, ngày 5/1. Ảnh: Reuters
Nhà
văn A.N. Wilson gọi tác phẩm tiết lộ nhiều bí mật hoàng gia nhất sau
cuốn tiểu sử năm 1992 mà Công nương Diana viết cùng Andrew Morton, là
"có tính toán và đáng khinh bỉ", mang đầy "ác ý".
Wilson cho rằng
quyết định công khai những chi tiết riêng tư của Harry là "ngu ngốc",
khiến người dân càng có thiện cảm với hoàng gia Anh chứ "không phải với
cậu ta".
Cuốn sách là động thái công khai mới nhất của vợ chồng
Harry - Meghan sau khi từ bỏ nghĩa vụ hoàng gia và chuyển tới California
sinh sống năm 2020. Công tước và Nữ công tước xứ Sussex từ đó kiếm tiền
nhờ các hợp đồng xuất bản sách, phim tài liệu.
Báo Anh Sun cho
rằng sự cảm thông của công chúng dành cho Harry, hoàng tử mồ côi mẹ từ
thuở ấu thơ, "không thể biện minh cho con đường phá hoại, đầy hận thù mà
anh đã chọn khi ném cả gia đình xuống đất chỉ vì hàng triệu USD".
Trong
một bài xã luận, Sun chỉ ra "vô số điểm mâu thuẫn" trong những gì Harry
đã nói, khuyên anh lắng nghe bạn bè, những người đã kêu gọi anh "dừng
lại vì bản thân".
Gaby Hinsliff, biên tập viên của Guardian, nhận
xét cuốn hồi ký đã "vượt ra khỏi việc thỏa mãn hiếu kỳ của công chúng"
và trở thành "vạch áo cho người xem lưng". Guardian là báo đầu tiên xuất
bản đoạn trích bị rò rỉ, trong đó Harry mô tả cảnh bị William đánh.
"Chi tiết vụ đánh nhau của hai anh em ở cung điện nhỏ nhặt đến nực cười và đồng thời cũng đau lòng", cô viết.
Chi
tiết Harry tuyên bố đã giết 25 người Afghanistan, ví hành động của mình
giống như "loại quân cờ" khỏi bàn cờ, bị coi là khoe khoang không phù
hợp, khiến một số cựu chiến binh tức giận.
Tim Collins, đại tá đã
nghỉ hưu, người chỉ huy một tiểu đoàn quân Anh ở Iraq năm 2003, lên án
cuốn hồi ký là "chiêu làm tiền rẻ mạt".
"Đây không phải là cách cư
xử trong quân đội", ông nói. "Harry quay lưng lại với gia đình, quân
đội từng một thời bao bọc anh. Cậu ấy coi thường gia đình ruột thịt sinh
ra mình".
Đại tá Richard Kemp, cựu quân nhân cấp cao từng chiến
đấu ở Afghanistan, nhận định những tuyên bố của Harry sẽ "tiếp tay cho
Hồi giáo cực đoan, vì chúng giống như cách phần tử cực đoan tuyên truyền
về góc nhìn của người phương Tây với người Hồi giáo".
Thậm chí cả
Taliban cũng lên tiếng về cuốn hồi ký. "Này Harry! Những người mà anh
giết không phải quân cờ, họ là con người. Họ cũng có gia đình đang chờ
họ quay về", Anas Haqqani, quan chức cấp cao của Taliban, viết trên
Twitter.
Khi hashtag #ShutUpHarry (Câm miệng đi Harry) bắt đầu
thịnh hành trên Twitter, Sun dẫn lời nguồn tin thân cận với Vua Charles
III, cho hay ông rất buồn vì cuốn hồi ký của con trai. Tuy nhiên, hoàng
gia Anh chưa lên tiếng bình luận.
Cuốn hồi ký chiếm tiêu đề trên trang nhất nhiều tờ báo Anh xuất bản ngày 6/1 ở London. Ảnh: AFP Cuốn hồi ký chiếm tiêu đề trên trang nhất nhiều tờ báo Anh xuất bản ngày 6/1 ở London. Ảnh: AFP
Daily
Telegraph cuối ngày 6/1 đưa tin về tuyên bố mới trong cuốn hồi ký, cho
hay Harry cáo buộc Vua Charles III không hỗ trợ tài chính cho vợ chồng
anh vì ghen tị với Meghan.
Công tước xứ Sussex viết anh nhận ra bố
lo sợ về một cô con dâu hoàng gia "mới lạ, tỏa hào quang" sẽ "thống
trị" toàn bộ sự chú ý, sau khi ông Charles, khi còn là thái tử, bày tỏ e
ngại về chính sách hỗ trợ tài chính hoàng gia dành cho vợ chồng Harry
sau đám cưới năm 2018.
"Ông ấy từng trải qua và không muốn lặp lại với mình lần nữa", Harry viết, nhắc tới mẹ, Công nương Diana.
Craig
Prescott, chuyên gia về hiến pháp tại Đại học Bangor, xứ Wales, nhận
định hố sâu rạn nứt trong hoàng gia Anh đang ở tình trạng chưa từng có
nhưng họ sẽ "chèo chống vượt qua". Hoàng gia Anh đang trong thời điểm
cần tập trung vào lễ đăng quang của Vua Charles III ngày 6/5.
Tại
London, bà Catherine Doherty, 63 tuổi, thư ký đã nghỉ hưu, bày tỏ phiền
muộn vì cuốn hồi ký. "Tôi quá mệt mỏi", bà nói. "Không hiểu cậu ấy còn
muốn nói đi nói lại những chuyện này bao nhiêu lần nữa".
************ Nhạc sĩ Ngọc Chánh, Một Trong Những Nhạc Sĩ Sáng Chói Nhất Trước 75, Vừa Qua Đời
1/8
Người Viết Nhạc Cho 3 Nhạc Phẩm Nổi Tiếng: Vết Thù Trên Lưng Ngựa Hoang, Bao Giờ Biết Tương Tư và Tuổi Biết Buồn.
Vừa ra đi vào 6 giờ chiều Thứ Bảy (hôm qua), ngày 7 tháng 1 năm 2023. Tại Nam Cali. Hưởng Thọ 86 Tuổi.
*Ra Đến Hải Ngoại, Ngọc Chánh Người Nhạc Sĩ, Làm Thương Mại Thành Công Đầu Tiên của Miền Thung Lũng Hoa Vàng! Thập Niên 79, 80!
Những người Việt tị nạn, định cư tại Thành phố San Jose những năm 1979 đến năm 1983, đều biết đến Nhạc sĩ Ngọc Chánh.
Những năm đầu tị nạn, ai cũng mang tâm trạng nhớ Quê Hương da diết, ray
rứt, (nhìn về Quê Mẹ, ruột đau chín chiều) nhất là qua những bản nhạc
trước 75. Ngọc Chánh, chính là những người cung cấp món ăn tinh thần
này.
Khoảng năm 1978, Ngọc Chánh cùng gia đình vượt biển sang
Mã Lai, đến Mỹ đầu năm 1979, nơi định cư đầu tiên là Thành phố San Jose,
Bắc Cali, chỉ cần cuối năm sau đó, ông tái lập ngay lại ban Shotguns,
một Trung tâm sản xuất dĩa và băng nhạc cùng tên, cộng với vũ trường có
tên Maxim’s. Nằm tại góc đường St, James và đường số 2. Vũ trường chỉ mở
2 ngày cuối tuần, nhưng tiệm băng nhạc ngay trước khi vào bên trong,
thì mở cửa suốt tuần.
Tính ông hiền hòa, vui vẻ, ăn nói nhỏ
nhẹ, cộng với bản tính nghệ sĩ, lại có kinh nghiệm làm thương mại, luôn
luôn nở nụ cười trên môi, nên rất thành công. Vừa là vũ trường độc nhất,
tiệm băng nhạc độc nhất trong TP. Nên nơi đây, vừa giải trí, nghe nhạc
sống, nhảy nhót, (sống lại không khí Sài Gòn vui chơi thủa nào) trước
khi ra về, ai cũng phải bước qua tiệm băng nhạc, mua thêm vài ba dĩa, để
về trên xe, ở nhà, hay đi làm nghe. Trung tâm nhạc của ông, sản xuất,
phát hành khắp hải ngoại. Thời đó, chưa có những đài radio, nghe nhạc
miễn phí, muốn, chỉ có một cách mua băng dĩa nhạc thôi. Hiểu luật cung
cầu, nên ít có ai làm thương mại thành công ngay từ phút đầu như ông cả.
Được vài năm, đến năm 1983, không biết vì lý do gì, vũ trường Maxim’s
bị cháy! Sau dó ông và gia đình dọn xuống Nam Cali. Tiếp tục thành công
qua những dịch vụ trên, cho đến ngày ông về hưu.
*Một Trong Những Nhạc Sĩ Nổi Danh Nhất Miền Nam Trước 75!
Ca sĩ, Nhạc sĩ Ngọc Chánh và ban nhạc – băng nhạc Shotguns lừng danh
một thuở Sài Gòn năm xưa. Lúc đó ông còn là trưởng ban nhạc nổi tiếng
Shotguns, đồng thời thành lập hãng băng đĩa mang cùng tên Shotguns và có
nhiều đóng góp quan trọng trong làng nhạc, khi đã lăng xê thành công
được nhiều bài hát, ca sĩ và nhạc sĩ nổi tiếng nhất Sài Gòn trước năm
1975. Sau 75, một nữ ca sĩ nổi nang, có số băng bán chạy nhất tại hải
ngoại, vào những năm 1982 đến 1984, là ca sĩ Kim Anh, với nhạc phẩm Mùa
Thu Lá Bay!
*Cùng Với Lời Của Phạm Duy, Nhạc Của Ngọc Chánh,
Không Cần Là Dân Mê Nhạc, Mà Người Thường Ai Cũng Biết 3 Nhạc Phẩm Này:
Vết Thù Trên Lưng Ngựa Hoang, Tuổi Biết Buồn và Bao Giờ Biết Tương Tư.
Về Sự Nghiệp Sáng Tác của Ngọc Chánh, ông được biết đến với 3 ca khúc
nổi tiếng nhất, đều là bài hát do ông viết nhạc, sau đó nhạc sĩ Phạm Duy
viết lời.
-Bài hát đầu tiên là Bao Giờ Biết Tương Tư, ban đầu
là bản nhạc nền của Ngọc Chánh viết cho phim Điệu Ru Nước Mắt của đạo
diễn Lê Hoàng Hoa thực hiện năm 1970, chuyển thể từ tiểu thuyết cùng tên
của nhà văn Duyên Anh, nói về chuyện tình thơ mộng của trùm du đãng nổi
tiếng là Đại Cathay.
-Bài hát thứ 2 là Vết Thù Trên Lưng Ngựa
Hoang, cũng là bài nhạc phim chính cho một cuốn phim cùng tên của đạo
diễn Lê Hoàng Hoa, cũng chuyển thể từ tiểu thuyết của nhà văn Duyên Anh
mang tên Vết Thù Hằn Trên Lưng Con Ngựa Hoang, nội dung của bài hát là
lời tâm sự của một giang hồ cộm cán từng “dẫm nát tơi bời” nay quay đầu
hoàn lương “từ nơi tối tăm về miền tươi sáng”.
-Đến năm 1973,
ban tổ chức đại hội âm nhạc quốc tế Yamaha tại Nhật Bản đã mời đoàn Việt
Nam và nhạc sĩ Phạm Duy tham dự. Nhận được lời mời, nhạc sĩ Phạm Duy
tìm gặp Ngọc Chánh, ngỏ ý muốn viết chung một ca khúc để gửi dự thi.
Nhạc sĩ Ngọc Chánh đã viết nhạc, và nhạc sĩ Phạm Duy đã viết lời để
thành ca khúc Tuổi Biết Buồn. Tại Nhật, tiếng hát Thanh Lan cùng với ca
khúc này đã vào đến vòng chung kết của đại hội âm nhạc Yamaha.
*Giai Đoạn Nhạc Sĩ Ngọc Chánh Chuyển Về Quận Cam
Ông liền mở ngay vũ trường Ritz, được sang lại từ nhạc sĩ Vô Thường.
Phòng trà vũ trường Ritz mở rộng được quy mô gấp nhiều lần chỉ sau 5
năm, trở thành bệ phóng để hàng loạt ca sĩ thế hệ sau 1975 trở nên nổi
tiếng là Ý Lan, Don Hồ, Dalena, Ngọc Lan, Lynda Trang Đài… Sau gần 20
năm làm chủ ban nhạc, vũ trường và phòng trà ca nhạc, nhạc sĩ Ngọc Chánh
đã quyết định giải nghệ vào năm 1998
Từ đó đến nay, ông cùng
với vợ dành nhiều thời gian để đi du lịch nhiều nơi và theo đuổi niềm
đam mê mới: nhiếp ảnh. Từ đầu thập niên 1980, mặc dù rất bận rộn trong
việc gầy dựng lại ban Shotguns và điều hành vũ trường những nhạc sĩ Ngọc
Chánh vẫn dành thời gian đi học môn nhiếp ảnh. Đến năm 2007, ông thực
sự bước vào con đường nhiếp ảnh chuyên nghiệp, chuyên chụp ảnh thiên
nhiên, phong cảnh, rất đẹp!
*Chút Tiểu Sử Về Nhạc Sĩ Ngọc Chánh.
Nhạc sĩ Ngọc Chánh tên thật Nguyễn Ngọc Chánh, sinh ngày 13 tháng 3 năm
1937 tại Sài Gòn trong gia đình có tất cả 10 anh chị em. Tuy nhiên 8
trong số 10 anh chị em này đều không may qua đời từ lúc nhỏ, chỉ còn lại
2 người là nhạc sĩ Ngọc Chánh (thứ sáu) và người em gái út là Ngọc Lan
(tên giấy tờ là Nguyễn Thị Trí). Nhạc sĩ Ngọc Chánh mê nhạc và có năng
khiếu từ thuở bé. Lúc lên 6 tuổi, ông được học guitar với một người bạn
lớn tuổi hơn tên là Cổ Tấn Tịnh Châu, rất giỏi về ngón đàn Flamenco, rồi
sau đó học thêm với một nhạc sĩ người Philippines là Monito.
Có lẽ nhờ vậy mà ngay từ lúc nhỏ ông đã có kiến thức khá vững vàng về
nhạc lý, có thể tự soạn được 2 cuốn sách hướng dẫn Tự Học Đàn Guitar từ
khi mới 14, 15 tuổi.
Năm 1950, trong khoảng thời gian học tại
đây, nhạc sĩ Ngọc Chánh viết 2 cuốn sách tự học về guitar rồi bán bản
quyền sách cho nhà xuất bản Mỹ Tín vào năm 1953. Đây có lẽ là một trong
những cuốn sách dạy về guitar sớm nhất của làng nhạc thời đó.
Năm 1968 ban nhạc Shotguns đã được thành lập, với Ngọc Chánh (piano),
Duy Khiêm (bass), Đức Hiếu (trống, sau đó thay bằng Lưu Bình), Hoàng
Liêm (guitar) và 2 tiếng hát Pat Lâm, Elvis Phương. Lấy tên Shotguns,
bắt nguồn từ bài nhạc Mỹ của Junior Walker trong đĩa đơn cùng tên là
Shotgun rất ăn khách vào thời điểm đó.
Đầu năm 1970, khi ca sĩ
Jo Marcel rời phòng trà Queen Bee để xây dựng Ritz, ca sĩ Khánh Ly đã
thuê lại Queen Bee nằm trên tầng 2 của khu thương xá Eden và mời ban
nhạc Shotguns về đóng đô mỗi đêm. Đầu năm 1971, Khánh Ly rời Queen Bee
để khai trương phòng trà – vũ trường Tự Do, thì nhạc sĩ Ngọc Chánh nhận
thầu lại Queen Bee, đồng thời thuyết phục được ca sĩ Thanh Thúy trở lại
sân khấu ca nhạc sau 5 năm giải nghệ đi lấy chồng! từ đó Queen Bee lên
luôn!
Tại phòng trà Queen Bee và Quốc Tế, nhạc sĩ Ngọc Chánh đã
tạo ra được một nơi sinh hoạt văn nghệ sôi động, với những giọng ca nổi
tiếng nhất Sài Gòn là Thái Thanh, Thanh Thúy, Elvis Phương, Khánh Ly,
Lệ Thu, Mỹ Thể, Trúc Mai… và là nơi làm bệ phóng cho những giọng ca thế
hệ sau đó được thành danh: Thanh Lan, Dạ Hương, Thái Châu, Nguyễn Chánh
Tín…
Kết: Bầu Trời Âm Nhạc Hải Ngoại Lại Mất Một Vị Sao!
Kể từ 1969 đến 1975, nhạc sĩ Ngọc Chánh đã thực hiện khoảng trên 30
băng nhạc Shotguns, đến nay đã gần nửa thế kỷ, kể từ ngày cuốn băng
Shotguns cuối cùng được phát hành, nhưng đông đảo người yêu nhạc trước
1975, vẫn đang tìm nghe lại những băng nhạc này, như là tìm lại những
giá trị xưa cũ, không bị phai mờ theo thời gian. Người nghệ sĩ thì chết,
nhưng đứa con tinh thần sẽ sống mãi!
Ông ra đi, để lại nhiều thương tiếc, trong lòng nhiều thính giả một thời mến mộ.
Một Trong Những Khuôn Mặt Hoạt Động Trong Lãnh Vực Âm Nhạc Sáng Chói
Nhất, Nổi Đình, Nổi Đám Nhất, Trước 75 Là: Nhạc sĩ Ngọc Chánh
Người Viết Nhạc Cho 3 Nhạc Phẩm Nổi Tiếng: Vết Thù Trên Lưng Ngựa Hoang, Bao Giờ Biết Tương Tư và Tuổi Biết Buồn.
Vừa ra đi vào 6 giờ chiều Thứ Bảy (hôm qua), ngày 7 tháng 1 năm 2023. Tại Nam Cali. Hưởng Thọ 86 Tuổi.
*Ra Đến Hải Ngoại, Ngọc Chánh Người Nhạc Sĩ, Làm Thương Mại Thành Công Đầu Tiên của Miền Thung Lũng Hoa Vàng! Thập Niên 79, 80!
Những người Việt tị nạn, định cư tại Thành phố San Jose những năm 1979 đến năm 1983, đều biết đến Nhạc sĩ Ngọc Chánh.
Những năm đầu tị nạn, ai cũng mang tâm trạng nhớ Quê Hương da diết, ray
rứt, (nhìn về Quê Mẹ, ruột đau chín chiều) nhất là qua những bản nhạc
trước 75. Ngọc Chánh, chính là những người cung cấp món ăn tinh thần
này.
Khoảng năm 1978, Ngọc Chánh cùng gia đình vượt biển sang
Mã Lai, đến Mỹ đầu năm 1979, nơi định cư đầu tiên là Thành phố San Jose,
Bắc Cali, chỉ cần cuối năm sau đó, ông tái lập ngay lại ban Shotguns,
một Trung tâm sản xuất dĩa và băng nhạc cùng tên, cộng với vũ trường có
tên Maxim’s. Nằm tại góc đường St, James và đường số 2. Vũ trường chỉ mở
2 ngày cuối tuần, nhưng tiệm băng nhạc ngay trước khi vào bên trong,
thì mở cửa suốt tuần.
Tính ông hiền hòa, vui vẻ, ăn nói nhỏ
nhẹ, cộng với bản tính nghệ sĩ, lại có kinh nghiệm làm thương mại, luôn
luôn nở nụ cười trên môi, nên rất thành công. Vừa là vũ trường độc nhất,
tiệm băng nhạc độc nhất trong TP. Nên nơi đây, vừa giải trí, nghe nhạc
sống, nhảy nhót, (sống lại không khí Sài Gòn vui chơi thủa nào) trước
khi ra về, ai cũng phải bước qua tiệm băng nhạc, mua thêm vài ba dĩa, để
về trên xe, ở nhà, hay đi làm nghe. Trung tâm nhạc của ông, sản xuất,
phát hành khắp hải ngoại. Thời đó, chưa có những đài radio, nghe nhạc
miễn phí, muốn, chỉ có một cách mua băng dĩa nhạc thôi. Hiểu luật cung
cầu, nên ít có ai làm thương mại thành công ngay từ phút đầu như ông cả.
Được vài năm, đến năm 1983, không biết vì lý do gì, vũ trường Maxim’s
bị cháy! Sau dó ông và gia đình dọn xuống Nam Cali. Tiếp tục thành công
qua những dịch vụ trên, cho đến ngày ông về hưu.
*Một Trong Những Nhạc Sĩ Nổi Danh Nhất Miền Nam Trước 75!
Ca sĩ, Nhạc sĩ Ngọc Chánh và ban nhạc – băng nhạc Shotguns lừng danh
một thuở Sài Gòn năm xưa. Lúc đó ông còn là trưởng ban nhạc nổi tiếng
Shotguns, đồng thời thành lập hãng băng đĩa mang cùng tên Shotguns và có
nhiều đóng góp quan trọng trong làng nhạc, khi đã lăng xê thành công
được nhiều bài hát, ca sĩ và nhạc sĩ nổi tiếng nhất Sài Gòn trước năm
1975. Sau 75, một nữ ca sĩ nổi nang, có số băng bán chạy nhất tại hải
ngoại, vào những năm 1982 đến 1984, là ca sĩ Kim Anh, với nhạc phẩm Mùa
Thu Lá Bay!
*Cùng Với Lời Của Phạm Duy, Nhạc Của Ngọc Chánh,
Không Cần Là Dân Mê Nhạc, Mà Người Thường Ai Cũng Biết 3 Nhạc Phẩm Này:
Vết Thù Trên Lưng Ngựa Hoang, Tuổi Biết Buồn và Bao Giờ Biết Tương Tư.
Về Sự Nghiệp Sáng Tác của Ngọc Chánh, ông được biết đến với 3 ca khúc
nổi tiếng nhất, đều là bài hát do ông viết nhạc, sau đó nhạc sĩ Phạm Duy
viết lời.
-Bài hát đầu tiên là Bao Giờ Biết Tương Tư, ban đầu
là bản nhạc nền của Ngọc Chánh viết cho phim Điệu Ru Nước Mắt của đạo
diễn Lê Hoàng Hoa thực hiện năm 1970, chuyển thể từ tiểu thuyết cùng tên
của nhà văn Duyên Anh, nói về chuyện tình thơ mộng của trùm du đãng nổi
tiếng là Đại Cathay.
-Bài hát thứ 2 là Vết Thù Trên Lưng Ngựa
Hoang, cũng là bài nhạc phim chính cho một cuốn phim cùng tên của đạo
diễn Lê Hoàng Hoa, cũng chuyển thể từ tiểu thuyết của nhà văn Duyên Anh
mang tên Vết Thù Hằn Trên Lưng Con Ngựa Hoang, nội dung của bài hát là
lời tâm sự của một giang hồ cộm cán từng “dẫm nát tơi bời” nay quay đầu
hoàn lương “từ nơi tối tăm về miền tươi sáng”.
-Đến năm 1973,
ban tổ chức đại hội âm nhạc quốc tế Yamaha tại Nhật Bản đã mời đoàn Việt
Nam và nhạc sĩ Phạm Duy tham dự. Nhận được lời mời, nhạc sĩ Phạm Duy
tìm gặp Ngọc Chánh, ngỏ ý muốn viết chung một ca khúc để gửi dự thi.
Nhạc sĩ Ngọc Chánh đã viết nhạc, và nhạc sĩ Phạm Duy đã viết lời để
thành ca khúc Tuổi Biết Buồn. Tại Nhật, tiếng hát Thanh Lan cùng với ca
khúc này đã vào đến vòng chung kết của đại hội âm nhạc Yamaha.
*Giai Đoạn Nhạc Sĩ Ngọc Chánh Chuyển Về Quận Cam
Ông liền mở ngay vũ trường Ritz, được sang lại từ nhạc sĩ Vô Thường.
Phòng trà vũ trường Ritz mở rộng được quy mô gấp nhiều lần chỉ sau 5
năm, trở thành bệ phóng để hàng loạt ca sĩ thế hệ sau 1975 trở nên nổi
tiếng là Ý Lan, Don Hồ, Dalena, Ngọc Lan, Lynda Trang Đài… Sau gần 20
năm làm chủ ban nhạc, vũ trường và phòng trà ca nhạc, nhạc sĩ Ngọc Chánh
đã quyết định giải nghệ vào năm 1998
Từ đó đến nay, ông cùng
với vợ dành nhiều thời gian để đi du lịch nhiều nơi và theo đuổi niềm
đam mê mới: nhiếp ảnh. Từ đầu thập niên 1980, mặc dù rất bận rộn trong
việc gầy dựng lại ban Shotguns và điều hành vũ trường những nhạc sĩ Ngọc
Chánh vẫn dành thời gian đi học môn nhiếp ảnh. Đến năm 2007, ông thực
sự bước vào con đường nhiếp ảnh chuyên nghiệp, chuyên chụp ảnh thiên
nhiên, phong cảnh, rất đẹp!
*Chút Tiểu Sử Về Nhạc Sĩ Ngọc Chánh.
Nhạc sĩ Ngọc Chánh tên thật Nguyễn Ngọc Chánh, sinh ngày 13 tháng 3 năm
1937 tại Sài Gòn trong gia đình có tất cả 10 anh chị em. Tuy nhiên 8
trong số 10 anh chị em này đều không may qua đời từ lúc nhỏ, chỉ còn lại
2 người là nhạc sĩ Ngọc Chánh (thứ sáu) và người em gái út là Ngọc Lan
(tên giấy tờ là Nguyễn Thị Trí). Nhạc sĩ Ngọc Chánh mê nhạc và có năng
khiếu từ thuở bé. Lúc lên 6 tuổi, ông được học guitar với một người bạn
lớn tuổi hơn tên là Cổ Tấn Tịnh Châu, rất giỏi về ngón đàn Flamenco, rồi
sau đó học thêm với một nhạc sĩ người Philippines là Monito.
Có lẽ nhờ vậy mà ngay từ lúc nhỏ ông đã có kiến thức khá vững vàng về
nhạc lý, có thể tự soạn được 2 cuốn sách hướng dẫn Tự Học Đàn Guitar từ
khi mới 14, 15 tuổi.
Năm 1950, trong khoảng thời gian học tại
đây, nhạc sĩ Ngọc Chánh viết 2 cuốn sách tự học về guitar rồi bán bản
quyền sách cho nhà xuất bản Mỹ Tín vào năm 1953. Đây có lẽ là một trong
những cuốn sách dạy về guitar sớm nhất của làng nhạc thời đó.
Năm 1968 ban nhạc Shotguns đã được thành lập, với Ngọc Chánh (piano),
Duy Khiêm (bass), Đức Hiếu (trống, sau đó thay bằng Lưu Bình), Hoàng
Liêm (guitar) và 2 tiếng hát Pat Lâm, Elvis Phương. Lấy tên Shotguns,
bắt nguồn từ bài nhạc Mỹ của Junior Walker trong đĩa đơn cùng tên là
Shotgun rất ăn khách vào thời điểm đó.
Đầu năm 1970, khi ca sĩ
Jo Marcel rời phòng trà Queen Bee để xây dựng Ritz, ca sĩ Khánh Ly đã
thuê lại Queen Bee nằm trên tầng 2 của khu thương xá Eden và mời ban
nhạc Shotguns về đóng đô mỗi đêm. Đầu năm 1971, Khánh Ly rời Queen Bee
để khai trương phòng trà – vũ trường Tự Do, thì nhạc sĩ Ngọc Chánh nhận
thầu lại Queen Bee, đồng thời thuyết phục được ca sĩ Thanh Thúy trở lại
sân khấu ca nhạc sau 5 năm giải nghệ đi lấy chồng! từ đó Queen Bee lên
luôn!
Tại phòng trà Queen Bee và Quốc Tế, nhạc sĩ Ngọc Chánh đã
tạo ra được một nơi sinh hoạt văn nghệ sôi động, với những giọng ca nổi
tiếng nhất Sài Gòn là Thái Thanh, Thanh Thúy, Elvis Phương, Khánh Ly,
Lệ Thu, Mỹ Thể, Trúc Mai… và là nơi làm bệ phóng cho những giọng ca thế
hệ sau đó được thành danh: Thanh Lan, Dạ Hương, Thái Châu, Nguyễn Chánh
Tín…
Kết: Bầu Trời Âm Nhạc Hải Ngoại Lại Mất Một Vị Sao!
Kể từ 1969 đến 1975, nhạc sĩ Ngọc Chánh đã thực hiện khoảng trên 30
băng nhạc Shotguns, đến nay đã gần nửa thế kỷ, kể từ ngày cuốn băng
Shotguns cuối cùng được phát hành, nhưng đông đảo người yêu nhạc trước
1975, vẫn đang tìm nghe lại những băng nhạc này, như là tìm lại những
giá trị xưa cũ, không bị phai mờ theo thời gian. Người nghệ sĩ thì chết,
nhưng đứa con tinh thần sẽ sống mãi!
Ông ra đi, để lại nhiều thương tiếc, trong lòng nhiều thính giả một thời mến mộ.
Chân dung gã đàn ông tạt xăng đốt người tình vì ghen tuông ở Bạc Liêu
Do
ghen tuông, Khanh đã chuẩn bị xăng mang đến nơi làm việc của người
tình. Tại đây, 2 bên xảy ra mâu thuẫn, Khanh tạt xăng lên người chị T.
rồi bật lửa đốt....
Ngày 10/1, Công an Bạc Liêu cho biết, cơ quan
Cảnh sát điều tra Công an TP. Bạc Liêu đang củng cố hồ sơ, tiếp tục
điều tra làm rõ hành vi Cố ý gây thương tích đối với Trần Quốc Khanh,
sinh năm 1978, ngụ khóm 7, phường 3, TP. Bạc Liêu, tỉnh Bạc Liêu.
Nạn nhân trong vụ việc là chị T. (nhân viên cơ sở massage trên địa bàn phường 7, TP. Bạc Liêu).
Kết quả điều tra ban đầu, Khanh và chị T. có quan hệ tình cảm và tiền bạc.
Do
ghen tuông nên khoảng 12h ngày 31/12/2022, Khanh chuẩn bị xăng và đi
đến nơi làm việc của chị T để nói chuyện và đòi tiền. Tại đây, hai bên
xảy ra cự cãi. Lúc này, Trần Quốc Khanh tạt xăng lên người chị T, ôm lấy
chị T rồi lấy bật lửa để đốt. Khi lửa bén cháy quần áo chị T, chị T đã
đẩy Khanh ra ngoài. Trần Quốc Khanh cùng người dân nhanh chóng dập lửa
và đưa chị T đi cấp cứu.
Báo Bảo vệ Pháp luật đưa tin, do vết thương quá nặng, ngày 3/1/2023, chị T. tử vong.
Hiện vụ việc đang được cơ quan chức năng điều tra, xử lý.
************
Xuyên đêm vây bắt đối tượng giết cháu ruột rồi bỏ trốn lên rừng
Trần Thanh
~2 minutes
Ngày 10/1, trao đổi với PV Dân trí,
lãnh đạo Công an huyện Bát Xát (tỉnh Lào Cai) cho biết, đơn vị đang tạm
giữ hình sự đối tượng Ly Xe Sứ (53 tuổi, trú tại xã Y Tý, huyện Bát
Xát) để điều tra về hành vi giết người.
Theo cơ quan công an, nạn nhân trong vụ việc là anh Ly Thó S. (42 tuổi, ở cùng nhà với nghi phạm Sứ, cả hai là chú cháu).
Trước
đó, vào chiều 7/1, Ly Xe Sứ đi rừng phát thảo quả mang về nhà. Khi trở
về, Sứ ăn cơm cùng cháu trai là anh S., sau đó có xảy ra hai chú cháu
xảy ra cãi vã mâu thuẫn.
Do
tức tối không thể giải tỏa, Sứ liền kiếm dao rựa truy sát, chém anh S.
nhiều nhát vào vùng cổ và đầu khiến nạn nhân tử vong tại chỗ. Sau khi
gây án, Sứ cầm theo hung khí và bỏ chạy lên khu vực rừng sâu phía sau
nhà.
Nhận được tin báo, Công an xã Y Tý đã báo cáo Công an huyện
Bát Xát và các đơn vị chức năng của Công an tỉnh Lào Cai xuống bảo vệ
hiện trường, thu thập dấu vết.
Quá trình truy tìm đối tượng gặp
nhiều khó khăn, lúc này trời đã về đêm, việc tìm kiếm nghi phạm giữa
rừng già là không dễ dàng. Tuy nhiên, sau khoảng 2 giờ đồng hồ, lực
lượng chức năng đã khống chế được đối tượng Sứ khi đang lẩn trốn trong
rừng.
Theo cơ quan công an, tại địa phương, Sứ và nạn nhân đều
chưa lập gia đình, cả hai chú cháu chung sống với nhau trong cùng một
nhà. Trước đó hai bên không xảy ra mâu thuẫn gì, chỉ vì lời qua tiếng
lại mà dẫn tới vụ án mạng đau lòng.
Hiện Công an huyện Bát Xát đang củng cố hồ sơ vụ việc để khởi tố đối tượng Sứ.
************
Sát hại chị gái, cướp tài sản của cha mẹ rồi đi massage
Xuân Duy
~3 minutes
TAND Cấp cao tại TPHCM vừa xử phúc thẩm, bác kháng cáo, tuyên y án tử hình đối với bị cáo Lê Lâm Trường (28 tuổi, ngụ tỉnh An Giang) về tội Giết người và Cướp tài sản.
Theo
hồ sơ, khoảng 20h ngày 7/3/2021, vợ chồng ông Lê Văn Đ. (ngụ xã Tân
Phú, huyện Châu Thành, tỉnh An Giang) đi khám bệnh ở TPHCM.
Trước
khi đi, vợ chồng ông Đ. nhờ con gái Lê Thị Kim A. (ngụ xã Vĩnh An, huyện
Châu Thành) đến ngủ trông coi nhà cùng với em trai Lê Lâm Trường và đưa
cho Trường 20 triệu đồng để Trường nhận cầm xe cho khách.
Khoảng
21h cùng ngày, chị A. khóa cửa nhà rồi cùng con gái 10 tuổi đi ngủ.
Trường nằm võng bên ngoài, một lúc sau nảy sinh ý định giết chị gái,
chiếm đoạt tài sản của cha mẹ để tiêu xài và trả nợ.
Đến khoảng
22h cùng ngày, khi mọi người xung quanh đã ngủ, Trường lấy một thanh
sắt, gọi chị gái mở cửa và thực hiện hành vi bất nhân.
Sau khi ra tay sát hại chị, Trường cắt ổ khóa cửa tủ lấy 100 triệu đồng, 6 chiếc nhẫn vàng rồi lên xe máy rời khỏi hiện trường.
Cháu gái 10 tuổi thức dậy lấy điện thoại gọi cho cha đến hiện trường đưa chị A. đi cấp cứu nhưng nạn nhân không qua khỏi.
Trong
khi đó, Trường di chuyển tới TP Long Xuyên massage. Riêng số vàng cướp
được, Trường lần lượt đem bán tại nhiều tiệm vàng ở TPHCM, Cần Thơ, Vũng
Tàu để lấy tiền tiêu xài...
Hơn một tháng lẩn trốn, ngày 13/4/2021, Trường bị bắt tại TP Đà Nẵng.
Với
hành vi tàn độc, Trường bị TAND tỉnh An Giang xử phạt mức án tử hình về
tội Giết người, 12 năm tù về tội Cướp tài sản. Tổng hợp hình phạt phải
chấp hành là tử hình.
Cho rằng phán quyết trên quá nghiêm khắc,
Trường kháng cáo xin giảm nhẹ hình phạt; đồng thời cha bị cáo (cũng là
đại diện bị hại) kháng cáo xin cho Trường được sống.
Tại phiên tòa
phúc thẩm, Trường giữ nguyên kháng cáo nhưng không đưa ra được tình
tiết mới. Trong khi cha bị cáo cho rằng sau bản án sơ thẩm đã bồi thường
cho chồng chị A. khoảng 5 tỷ đồng.
HĐXX xác định bị cáo Trường
thích ăn chơi, cờ bạc nên ra tay sát hại chị gái rồi cướp tài sản của
cha mẹ. Bị cáo thực hiện hành vi một cách quyết liệt, côn đồ, mất hết
nhân tính, không còn khả năng giáo dục, cải tạo. Bản án sơ thẩm là tương
xứng, phù hợp. Từ đó, tòa quyết định bác kháng cáo, tuyên y án tử hình.
**************
Nam diễn viên Choi Jung Won bị kiện vì ngoại tình với người có gia đình
Mới đây, nam ca sĩ, diễn viên Choi Jung Won đã bị kiện ra tòa với cáo buộc phá hoại hôn nhân người khác.
Ngày
9/1, trang tin Hàn Quốc Sports Chosun cho biết ông B (40 tuổi) đã đệ
đơn tố cáo nam ca sĩ, diễn viên Choi Jung Won vì quyến rũ vợ mình.
Ông B khẳng định: "Anh
ta là một ngôi sao hàng đầu và từng là thần tượng trong quá khứ. A tiếp
cận vợ tôi bằng cách liên lạc trước với cô ấy, gửi những thứ như 'Anh
nhớ em', 'Mình đi uống nước nhé' và 'Hãy gặp nhau thường xuyên hơn nha'
liên tục thông qua ứng dụng KakaoTalk. A còn gửi email và gọi điện cho
vợ tôi mỗi ngày. Cũng có lần anh ta chuốc rượu cô ấy rồi đưa về nhà”.
Ông
B đồng thời cho biết, sau khi biết chuyện, doanh nhân đã tra hỏi vợ
mình và biết được chuyện hẹn hò quá khứ lẫn việc ngoại tình của cả hai.
Người phụ nữ thú nhận với chồng đã đến nhà riêng của Choi Jung Won 3 lần
nhưng họ không vượt quá giới hạn. Việc bị vợ phản bội khiến vị doanh
nhân suy sụp, phải điều trị tâm lý. Sau đó, ông đệ đơn ly hôn vợ và kiện
Choi Jung Won ra tòa.
Ông B yêu cầu Choi Jung Won bồi thường 50
triệu won (~ 946 triệu đồng) vì những nỗi đau tinh thần mà anh này gây
ra cho gia đình mình.
Phản hồi về lùm xùm bị kiện vì hành vi phá
hoại tổ ấm của người khác, Choi Jung Won phủ nhận cáo buộc. Tuy nhiên,
vị doanh nhân cho biết nắm trong tay bằng chứng chứng minh nam ca sĩ có
mối quan hệ bất chính với vợ ông trong thời gian qua. Ông cho biết đã
trình ảnh chụp màn hình cuộc đối thoại, thư cá nhân giữa Choi Jung Won
và vợ lên tòa.
Choi
Jung Won sinh năm 1981, là ca sĩ và diễn viên Hàn Quốc. Anh nổi tiếng
với tư cách là thành viên của nhóm nhạc UN. Nhóm từng ra mắt với đĩa đơn
Voice Mail vào năm 2000. Sau khi bộ đôi tan rã vào năm 2005, anh chuyển
hướng sang đóng phim, từng tham gia phim Curtain Call, She Would Never Know...
Mộc Miên (T/h)
***********
Vụ bắt nạt 'như phim' khiến dân mạng Hàn Quốc phẫn nộ
Trúc Giang
Một
vụ bắt nạt tương tự bộ phim 'The Glory' đang thu hút sự quan tâm của cư
dân mạng. Thanh niên 22 tuổi bị người quen châm lửa đốt để “chơi khăm”
vào đúng ngày sinh nhật.
Song Hye Kyo trong vai nữ chính bộ phim.
Theo Edaily, chỉ sau vài ngày phát hành, The Glory
đang nhận được nhiều đánh giá tích cực từ cả giới phê bình và người
xem. Bộ phim do Song Hye Kyo đóng chính, kể về hành trình trả thù của
Moon Dong Eun với những kẻ bắt nạt mình ở trường trung học.
Tại Hàn Quốc, không hiếm trường hợp học sinh bị bạo lực nghiêm trọng mà thủ phạm hầu như không phải chịu hậu quả. The Glory đã mô tả thực tế khắc nghiệt đó một cách chân thực.
Ngoài
việc bị tấn công thể chất và tâm lý nghiêm trọng, những kẻ bắt nạt còn
nhiều lần đốt cơ thể Moon Dong Eun bằng máy uốn tóc và bàn là, khiến
người cô chằng chịt vết thương. Dù sự việc được báo lên giáo viên chủ
nhiệm và cảnh sát nhưng những kẻ bắt nạt vẫn thoát tội, trong khi nạn
nhân phải tự chống chọi với cơ thể đầy vết bỏng.
Phân cảnh bạo lực gây chú ý trong bộ phim.
Theo SBS,
năm 2020, một vụ bắt nạt bị phanh phui khiến dư luận Hàn Quốc bàng
hoàng. Một thanh niên 22 tuổi tên Park đã bị người quen châm lửa đốt để
“chơi khăm” vào đúng ngày sinh nhật.
Hôm 15/7/2020, Park (22 tuổi)
nhận được cuộc gọi từ nhóm người quen đề nghị anh tổ chức sinh nhật
cùng họ. Sau đó, anh bị kéo đến bãi đất trống và bị trói vào ghế, mặt
trùm kín. Nhóm này xịt xăng lên cơ thể nạn nhân và đốt pháo hoa trên cả
hai đầu gối của anh ấy. Khi pháo hoa nổ, cơ thể của Park bốc cháy.
"Nóng
và đau lắm, tôi ngã xuống. Những thủ phạm chỉ nhìn tôi bị cháy và nói
'Cứ lăn đi'. Khi tôi yêu cầu gọi 119, họ đã nói xe cấp cứu không thể đến
dễ dàng vì nơi này quá hẻo lánh", nạn nhân kể lại.
Hậu quả, Park
bị bỏng cấp độ 3 trên 40% cơ thể. Gia đình anh đã buộc phải chấp nhận
phương án hòa giải. Thủ phạm chỉ nhận án treo.
Mặt khác, chi phí điều trị của Park tốn hơn 100 triệu won (khoảng 79.800 USD),
cao gấp đôi số tiền hòa giải. Nhưng khi gia đình nạn nhân yêu cầu thủ
phạm trả tiền điều trị, họ từ chối và nói rằng không có tiền. Hiện gia
đình anh đã làm đơn khởi kiện dân sự bổ sung để lấy lại công bằng.
Cùng sự nổi tiếng của The Glory, vụ án của Park lại nổi lên trên mạng xã hội Hàn Quốc, khiến cư dân mạng một lần nữa phẫn nộ với cách xử lý vụ việc.
Họ
đã bày tỏ sự tức giận của mình qua những bình luận: “Công tố có nghiêm
túc không đấy? Phóng hỏa một ai đó và tất cả những gì hắn phải nhận là
quản chế“, “Hãy ném tất cả vào tù. Chúng là ác quỷ”, "Thật điên rồ",
“Nạn nhân phải chết thì thủ phạm mới bị trừng trị ư", "Vụ án này giống
trong phim The Glory, tôi không biết phải nói gì ngoài chửi thề".
**********
Kỳ án người chết 'sống lại' nổi tiếng lịch sử Hàn Quốc
6-7 minutes
Sau
3 ngày Park Chang-soo mất tích, cảnh sát xác định cậu bị đánh chết trên
núi. Hai nghi phạm lĩnh án tù năm 1930 song 6 tháng sau, Park bất ngờ
"từ cõi chết" trở về.
Ngày 29/4/1930, một người phụ nữ ở
làng Yeongcheon, tỉnh Chungcheong Nam, lên núi hái thảo dược đã phát
hiện thi thể cậu bé trong đống lá rụng. Bà vội vã chạy về làng báo tin.
Hàn Quốc khi này đang bị chiếm đóng, cảnh sát Nhật Bản là những người
đến hiện trường.
Cảnh sát đã chuyển thi thể đến bệnh viện thị trấn
và bắt đầu khám nghiệm tử thi. Nạn nhân khoảng 15-16 tuổi, khuôn mặt bị
tổn thương đến mức không thể nhận dạng, khắp người vẫn còn những vết
bầm tím, dấu vết của vụ hành hung.
Theo kết quả khám nghiệm,
nguyên nhân trực tiếp dẫn đến cái chết do ngạt thở và thời gian tử vong
trong vòng 72 giờ (ước tính ngày 26/4). Trong số đồ đạc quanh thi thể có
một chiếc khăn tắm. Vì nguyên nhân do ngạt thở, cảnh sát cho rằng chiếc
khăn này được dùng làm công cụ gây án.
Các vụ giết người hiếm khi
xảy ra ở ngôi làng nông thôn này và thậm chí các vụ trộm cắp cũng rất
hiếm. Cảnh sát cho rằng việc xác định nạn nhân và giải quyết vụ việc sẽ
dễ dàng. Họ hỏi người dân có ai mất tích trong tuần qua và cái tên duy
nhất, vừa hay phù hợp với nạn nhân, cậu bé Park Chang-soo, biến mất ngày
26/4.
Park Chang-soo khi đó 16 tuổi, sống cùng mẹ. Ban ngày, khi
mẹ đi chạy bàn thuê cho quán ăn, cậu bé cũng gia nhập một nhóm ăn xin và
làm việc vặt cho các nhà trọ trong khu vực.
Thi thể được trao cho
mẹ của Park và bà xác định đó con trai mình, mặc dù quần áo có khác.
Xác định được danh tính nạn nhân, cảnh sát bắt đầu điều tra thủ phạm;
tập trung vào những người có hiềm khích với Park.
Theo dân làng,
ngày 26/4, Park bị đánh đập bởi nữ chủ quán trọ tên Ko Ok-dan và người
làm của cô ta, Cho Ki-jun. Cả hai đã bị bắt ngay sau đó và bị thẩm vấn
trong hai ngày liên tiếp, buộc phải thú nhận tội.
Theo
biên bản điều tra của cảnh sát, cô Ok-dan là vợ hai của đại gia họ Han,
ở làng bên. Do bà vợ cả quá ghen tuông, ông Han phải mở một nhà trọ ở
làng Yeongcheon này cho vợ lẽ kinh doanh, để hai bà không đụng độ nhau.
Có
lẽ Ok-dan mới 20 tuổi, sắc vóc rất thu hút đàn ông khiến ông Han vô
cùng bất an, ngày nào cũng qua lại giữa hai nơi để "canh vợ". Một hôm,
được một gã trai trẻ rủ đi trốn, Ok-dan không từ chối, hứa hẹn "nhất
định em sẽ suy nghĩ".
Theo biên bản lời khai của cô Ok-dan, cậu bé
Park Chang-soo khi này đang chạy việc thuê cho quán trọ cô, nghe được
cuộc trò chuyện và mách cho ông Han khiến cô bị chồng trách mắng thậm
tệ. Ok-dan tức giận, lập mưu giết cậu bé.
Cô Ok-dan và Cho Ki-jun, gia nhân 35 tuổi, đưa Park lên núi vào ban đêm, đánh đập và siết cổ bằng chiếc khăn tắm.
Sau
khi gửi hai nghi can đến Tòa án quận Gongju, cảnh sát đã giao thi thể
của Park Chang-soo cho người mẹ. Bà chôn con ở nghĩa trang của làng.
Cô Ok-dan và đồng phạm lần lượt bị tòa phạt 15 và 10 năm tù vì tội Giết người.
Cuộc
sống trong làng vẫn diễn ra bình thường sau vụ án nhưng 6 tháng sau,
ngày 18/10, dân làng Yeongcheon hoảng hốt nghe thấy tiếng kêu thất thanh
phát ra từ nhà của mẹ Park. "Có ma", bà hét lên.
Hàng xóm của bà vội vã chạy qua đến xem chuyện gì, vô cùng sửng sốt khi thấy Park Chang-soo đang đứng trước mặt mình, vẫn sống.
Cậu
giải thích, ngày "mất tích", đúng là cậu có bị cô Ok-dan và Cho Ki-jun
đưa đến sườn núi để đánh nhưng họ không cố gắng siết cổ cậu bằng chiếc
khăn mà chỉ đấm đá bình thường. Park sau đó tạm ngất đi nhanh chóng tỉnh
dậy.
Song Park nghĩ rằng nếu trở về, chắc chắn sẽ không sống yên
thân với hai người kia nên quyết định đến một ngôi làng khác để làm
thuê, sau đó lên Seoul làm người hầu.
Lương thấp và bị chủ đối xử
tệ, Park bỏ việc hôm 6/10 và trở về quê hương mà thậm chí không biết
rằng mình được coi là nạn nhân của vụ giết người.
Hệ thống Tư pháp
Nhật Bản và cảnh sát đều bối rối khi Park trở về. Các công tố viên đổ
lỗi cho cảnh sát điều tra và thẩm vấn kém chất lượng, trong khi cảnh sát
đổ lỗi cho mẹ của Park vì đã nhận dạng sai thi thể.
Một phiên tái
thẩm được tổ chức ngay sau đó, nơi cả hai bị cáo nói bị ép cung. Ngày
30/6/1931, hai người được trả tự do sau gần một năm mang tiếng oan giết
người.
Sau đó, hai câu hỏi cấp bách nhất được đặt ra: Tại sao mẹ
của Park xác định thi thể là con trai mình? Và quan trọng hơn là xác
chết thuộc về ai? Chỉ có câu hỏi đầu tiên trong số hai câu hỏi này đã
được trả lời.
Mẹ của Park giải thích ngay từ đầu đã biết đó không
phải con mình. Các đường nét cơ thể, dù bị đánh bầm dập nhưng là người
mẹ, bà chắc chắn đó không phải là Park. Song cảnh sát liên tục dùng đòn
tâm lý ép bà thừa nhận để khép lại vụ án nhanh chóng.
Vì nạn nhân
hóa ra vẫn còn sống và hai nghi phạm của họ hiện đã được chứng minh là
vô tội, cảnh sát đã quay trở lại vạch xuất phát và miễn cưỡng mở lại vụ
án để cố gắng xác định danh tính thi thể, tuy nhiên lúc đó đã quá muộn.
Tất cả vật dụng được tìm thấy tại hiện trường bao gồm quần áo của nạn
nhân đều được đưa cho mẹ của Park, người đã chôn các vật dụng này cùng
với thi thể. Vụ án lại nhanh chóng chìm xuống.
Park Chang-soo sau đó tiếp tục cuộc sống nghèo khó của mình với mẹ trên đồng ruộng.
Nhiều
giả thiết sau này cho rằng, rất có thể cậu bé Park đã chết thật, và
người sau này trở về mới là mạo danh. Điều này nhanh chóng bị gạt bỏ,
bởi việc mạo danh này không đem đến danh tiếng hay lợi ích vật chất gì.
Mẹ Park là bà góa nghèo nhất làng.
Nhưng do chiếc khăn tắm trên cổ
nạn nhân được xác định đúng là của cô Ok-dan, và thời gian gây án
khoảng 19h tối, giả thiết khác được tính đến là Ok-dan và gã gia nhân đã
nhầm cậu bé Park với một người khác. Họ đã không giết Park Chang-soo
nhưng kỳ thực, có thể đã gây án với cậu bé vô danh nọ. Khả năng này cũng
bị loại trừ, do chính Park Chang-soo nói 3 người họ lên núi với nhau
cùng lúc nên không thể xảy ra trường hợp nhầm lẫn nạn nhân.
Hơn 90 năm trôi qua, sự việc này vẫn luôn là vụ án nổi tiếng và kỳ lạ trong lịch sử Hàn Quốc.
Hải Thư (Theo Shindonga, Namu)
*************
Tám năm sống cùng vợ trong căn nhà giấu xác người yêu cũ
6-7 minutes
Ngày
15/3/2015, cảnh sát thành phố Vô Tích, tỉnh Giang Tô bắt được một người
đàn ông họ Lục mang một gói ma túy đá nặng 27 gam. Khi biết phải đối
mặt khung hình phạt ba năm tù, năm ngày sau khi bị bắt, Lục chủ động tìm
gặp cảnh sát nói có việc quan trọng cần trình báo để lập công chuộc
tội.
Theo thông tin Lục cung cấp, hai năm trước, Lục đi uống rượu
với cậu bạn họ Ngô. Tại bữa rượu, Ngô kể một người bạn vừa thừa nhận đã
giết bạn gái cũ.
Nghe Lục nói đến một vụ án mạng, cảnh sát cẩn
thận ghi chép. Nhưng sau khi xem lại thì đây là vụ án "ba không": không
nạn nhân, không thời gian gây án, không địa điểm gây án. Dù nghi Lục bịa
chuyện để hy vọng được xét xử khoan hồng, cảnh sát vẫn điều tra.
Theo
lời khai của Lục, cảnh sát tìm ra Ngô và được thừa nhận đã kể chuyện
này. Ngô nhớ lại, hai năm trước nhậu với Trần Hiểu Vĩ và có hỏi: "Con bé
Mao Mao người yêu mày xinh thế, giờ đâu rồi?"
Lúc này, Vĩ đã uống
khá nhiều, trả lời: "Tao giết nó, từ lâu rồi" Nghe Vĩ nói vậy, Ngô rất
kinh hãi, nhưng sau đó nghĩ bạn uống rượu nói lung tung nên cũng không
để ý nữa.
Cảnh sát quyết định tiếp tục điều tra về hai nhân vật chính trong câu chuyện, Mao và Vĩ.
Theo
điều tra, Vĩ sinh năm 1976, người thành phố Vô Tích. Vĩ không có tiền
án tiền sự, vẫn làm công nhân ở một nhà máy. Theo người dân xung quanh,
Vĩ tính hiền lành ngoan ngoãn. Nếu Vĩ thật sự đã giết người, tại sao rất
nhiều năm vẫn yên ổn sống ở chỗ cũ?
Cảnh sát đến gặp tổ trưởng tổ
dân phố Vĩ đang cư trú, không ngờ người này lại còn nhớ việc này. Ông
nói khoảng năm 2005, Vĩ có bạn gái tên thân mật là Mao Mao.
Mối
tình này bị gia đình phản đối quyết liệt vì Mao là người ở địa phương
khác. Nhưng đôi tình nhân vẫn nhất quyết đến với nhau. Vĩ còn chuyển ra
ngoài thuê nhà sống chung với Mao nên đến giờ ông tổ trưởng vẫn còn nhớ.
Cảnh sát được tổ trưởng dẫn đến gặp chủ nhà trọ của Vĩ năm đó. Mao tên thật là Mão Tiểu Cầm, rất trẻ trung xinh đẹp.
Thông
qua hệ thống quản lý dân số cả nước, cảnh sát tìm được 10 phụ nữ tên là
Mão Tiểu Cầm, in ảnh trong hệ thống mang đến trước mặt chủ nhà. Chủ nhà
vừa nhìn đã lập tức nhận ra Mao.
Theo thông tin hộ khẩu, cô đến
từ thành phố Khương Yển. Nhưng trong kho dữ liệu người mất tích, cảnh
sát lại không tìm được bất cứ thông tin nào có liên quan. Nếu Mao Mao
thật sự đã bị hại từ tám năm trước, tại sao người nhà không trình báo?
Cảnh
sát Vô Tích không bỏ cuộc, chuyển sang một hướng điều tra khác. Nếu Mao
còn sống, trong vòng 8 năm nay nhất định sẽ để lại dấu vết, chẳng hạn
như đăng kí số điện thoại, mở tài khoản ngân hàng, hay thuê phòng khách
sạn. Nhưng Mao không để lại bất cứ dấu vết nào.
Cảnh sát lên đường
đến Khương Yển tìm người nhà của Mao, phát hiện tình hình bất thường.
Mão Tiểu Cầm là con út, rất nhiều năm nay không liên lạc với gia đình.
Chị
gái của Cầm nhớ lại, lần cuối cô gọi điện về nhà là tháng 10/2004, khi
đó hỏi vay tiền nhưng bị từ chối. Từ nhỏ Cầm đã bướng bỉnh, tình cảm gia
đình rất nhạt nhẽo, lúc nào cũng muốn ra ngoài làm thuê kiếm tiền. Khi
đó người nhà biết Cầm có bạn trai họ Trần ở Vô Tích. Thấy Cầm không liên
lạc về nhà, người nhà chỉ nghĩ Cầm vẫn ở với bạn trai, không liên lạc
là vì giận người nhà không cho vay tiền, thế nên cũng không nghĩ nhiều.
Các
điều tra viên lắc đầu trước sự lạnh nhạt của người nhà họ Mão và nhận
ra Vĩ thực sự đáng ngờ. Nhưng đến lúc này, cảnh sát vẫn tiếp tục bí mật
điều tra Vĩ.
Nếu
Vĩ thật sự giết Mao, thi thể sẽ xử lý thế nào? Tám năm này Vĩ không có
dấu hiệu chạy trốn, lấy vợ sinh con, dường như Mao chưa bao giờ xuất
hiện trong cuộc đời mình.
Nghi vấn này được giải đáp khi cảnh sát
hỏi thăm một người hàng xóm. Người này nói nhà họ Trần có một cái giếng,
7-8 năm trước tự dưng bịt kín. Mùa hè năm đó, giếng nhà họ Trần tự dưng
bốc mùi tanh hôi, hàng xóm láng giềng đều thắc mắc, tại sao giếng chỉ
có nhà họ Trần như vậy? Sau đó, nhà họ Trần đập nhà cũ xây nhà mới, cái
giếng này liền bị bịt kín.
Cảnh sát nghe xong, xác định đã đến lúc
tìm gặp Vĩ. Trong phòng thẩm vấn, Vĩ rất bình tình tự nhiên, thừa nhận
từng có bạn gái gọi là Mao Mao, nhưng sau đó hai người chia tay. Mao Mao
đi theo người khác.
Thấy Vĩ có tố chất tâm lí rất tốt, thái độ
bình tĩnh lạnh lùng, cảnh sát quyết định tung đòn nặng: "Nhà anh có cái
giếng đúng không? Tám năm trước vì sao phải bịt lại?".
Nghe đến đây, Vĩ đột nhiên run lên, sắc mặt tái nhợt, lắp bắp không nói được nữa.
Ngày
4/4/2013, cảnh sát đến nhà, đập phá nền nhà ngay trước mặt Vĩ. Sau nửa
tiếng đồng hồ, dưới nền gạch lộ ra một tấm bê tông. Kéo tấm bê tông ra,
bên dưới chính là một cái giếng.
Lúc này nước giếng đã không còn
có mùi gì. Máy bơm được đưa đến. Khi nước cạn hết, dưới đáy giếng lại
chỉ có một đống gạch. Sau khi chuyển hết gạch dưới giếng lên, cảnh sát
mới thấy một chiếc bao tải, bên trong là bộ hài cốt.
Vĩ
khai bị ngoại hình xinh đẹp của Mao Mao hấp dẫn nên bất chấp sự phản
đối của gia đình. Nhưng sau một thời gian chung sống, Vĩ phát hiện Mao
nóng tính, bộp chộp. Dần dần, Vĩ thấy chán nản, tính chuyện chia tay.
Nhưng Mao kiên quyết phản đối, mâu thuẫn ngày càng gay gắt.
Để
thoát khỏi Mao Mao, Vĩ nảy ra kế hoạch giết người. Một ngày tháng
5/2005, nhân lúc nhà họ Trần không có ai ở nhà, Vĩ lừa Mao về nhà rồi
sát hại, vứt xác xuống giếng. Đến khi nước giếng có mùi, Vĩ bàn với bố
mẹ xây nhà mới, tranh thủ bịt miệng giếng lại.
Từ đó đến nay, Vĩ
vẫn cho rằng kế hoạch không có sơ hở, vì vậy yên tâm lấy vợ sinh con,
sống trong chính ngôi nhà có thi thể người yêu cũ bên dưới. Không ngờ
một lần say rượu lỡ lời lại khiến Vĩ phải lĩnh án tử hình, còn giúp Lục
lập công chuộc tội, giảm án từ ba năm tù giam xuống còn một năm tù treo.
Theo
nhà chức tách, ngoài rất nhiều nhân tố trùng hợp, tinh thần trách nhiệm
của cảnh sát Vô Tích cũng đóng vai trò cực kì quan trọng. Chỉ cần cảnh
sát Vô Tích dừng điều tra ở bất cứ khâu nào, có lẽ đến bây giờ Mao Mao
vẫn còn hàm oan dưới đáy giếng.
Khang Diệp (Theo Toutiao)
*************
Harry hứng chỉ trích dữ dội vì hồi ký
5–6 minutes
1/7
Harry
đối mặt nhiều chỉ trích dữ dội của truyền thông, nhà bình luận, cựu
quân nhân, thậm chí cả Taliban, sau khi nội dung hồi ký bị rò rỉ.
Spare
(Người dự bị), hồi ký của Hoàng tử Anh Harry, dự kiến xuất bản vào
10/1. Vài ngày trước khi xuất bản, nội dung cuốn sách bị rò rỉ vì sự cố
bày bán trước kế hoạch ở Tây Ban Nha.
Sự cố cùng những tiết lộ của
Harry về việc bị anh trai đánh, lần quan hệ tình dục đầu tiên, ma túy
và tiêu diệt 25 người ở Afghanistan, đã thống trị nhiều mặt báo và hứng
làn sóng chỉ trích dữ dội.
Cuốn hồi ký Người dự bị phiên bản tiếng Tây Ban Nha trong một hiệu sách ở Barcelona, Tây Ban Nha, ngày 5/1. Ảnh: Reuters Cuốn hồi ký Người dự bị phiên bản tiếng Tây Ban Nha trong một hiệu sách ở Barcelona, Tây Ban Nha, ngày 5/1. Ảnh: Reuters
Nhà
văn A.N. Wilson gọi tác phẩm tiết lộ nhiều bí mật hoàng gia nhất sau
cuốn tiểu sử năm 1992 mà Công nương Diana viết cùng Andrew Morton, là
"có tính toán và đáng khinh bỉ", mang đầy "ác ý".
Wilson cho rằng
quyết định công khai những chi tiết riêng tư của Harry là "ngu ngốc",
khiến người dân càng có thiện cảm với hoàng gia Anh chứ "không phải với
cậu ta".
Cuốn sách là động thái công khai mới nhất của vợ chồng
Harry - Meghan sau khi từ bỏ nghĩa vụ hoàng gia và chuyển tới California
sinh sống năm 2020. Công tước và Nữ công tước xứ Sussex từ đó kiếm tiền
nhờ các hợp đồng xuất bản sách, phim tài liệu.
Báo Anh Sun cho
rằng sự cảm thông của công chúng dành cho Harry, hoàng tử mồ côi mẹ từ
thuở ấu thơ, "không thể biện minh cho con đường phá hoại, đầy hận thù mà
anh đã chọn khi ném cả gia đình xuống đất chỉ vì hàng triệu USD".
Trong
một bài xã luận, Sun chỉ ra "vô số điểm mâu thuẫn" trong những gì Harry
đã nói, khuyên anh lắng nghe bạn bè, những người đã kêu gọi anh "dừng
lại vì bản thân".
Gaby Hinsliff, biên tập viên của Guardian, nhận
xét cuốn hồi ký đã "vượt ra khỏi việc thỏa mãn hiếu kỳ của công chúng"
và trở thành "vạch áo cho người xem lưng". Guardian là báo đầu tiên xuất
bản đoạn trích bị rò rỉ, trong đó Harry mô tả cảnh bị William đánh.
"Chi tiết vụ đánh nhau của hai anh em ở cung điện nhỏ nhặt đến nực cười và đồng thời cũng đau lòng", cô viết.
Chi
tiết Harry tuyên bố đã giết 25 người Afghanistan, ví hành động của mình
giống như "loại quân cờ" khỏi bàn cờ, bị coi là khoe khoang không phù
hợp, khiến một số cựu chiến binh tức giận.
Tim Collins, đại tá đã
nghỉ hưu, người chỉ huy một tiểu đoàn quân Anh ở Iraq năm 2003, lên án
cuốn hồi ký là "chiêu làm tiền rẻ mạt".
"Đây không phải là cách cư
xử trong quân đội", ông nói. "Harry quay lưng lại với gia đình, quân
đội từng một thời bao bọc anh. Cậu ấy coi thường gia đình ruột thịt sinh
ra mình".
Đại tá Richard Kemp, cựu quân nhân cấp cao từng chiến
đấu ở Afghanistan, nhận định những tuyên bố của Harry sẽ "tiếp tay cho
Hồi giáo cực đoan, vì chúng giống như cách phần tử cực đoan tuyên truyền
về góc nhìn của người phương Tây với người Hồi giáo".
Thậm chí cả
Taliban cũng lên tiếng về cuốn hồi ký. "Này Harry! Những người mà anh
giết không phải quân cờ, họ là con người. Họ cũng có gia đình đang chờ
họ quay về", Anas Haqqani, quan chức cấp cao của Taliban, viết trên
Twitter.
Khi hashtag #ShutUpHarry (Câm miệng đi Harry) bắt đầu
thịnh hành trên Twitter, Sun dẫn lời nguồn tin thân cận với Vua Charles
III, cho hay ông rất buồn vì cuốn hồi ký của con trai. Tuy nhiên, hoàng
gia Anh chưa lên tiếng bình luận.
Cuốn hồi ký chiếm tiêu đề trên trang nhất nhiều tờ báo Anh xuất bản ngày 6/1 ở London. Ảnh: AFP Cuốn hồi ký chiếm tiêu đề trên trang nhất nhiều tờ báo Anh xuất bản ngày 6/1 ở London. Ảnh: AFP
Daily
Telegraph cuối ngày 6/1 đưa tin về tuyên bố mới trong cuốn hồi ký, cho
hay Harry cáo buộc Vua Charles III không hỗ trợ tài chính cho vợ chồng
anh vì ghen tị với Meghan.
Công tước xứ Sussex viết anh nhận ra bố
lo sợ về một cô con dâu hoàng gia "mới lạ, tỏa hào quang" sẽ "thống
trị" toàn bộ sự chú ý, sau khi ông Charles, khi còn là thái tử, bày tỏ e
ngại về chính sách hỗ trợ tài chính hoàng gia dành cho vợ chồng Harry
sau đám cưới năm 2018.
"Ông ấy từng trải qua và không muốn lặp lại với mình lần nữa", Harry viết, nhắc tới mẹ, Công nương Diana.
Craig
Prescott, chuyên gia về hiến pháp tại Đại học Bangor, xứ Wales, nhận
định hố sâu rạn nứt trong hoàng gia Anh đang ở tình trạng chưa từng có
nhưng họ sẽ "chèo chống vượt qua". Hoàng gia Anh đang trong thời điểm
cần tập trung vào lễ đăng quang của Vua Charles III ngày 6/5.
Tại
London, bà Catherine Doherty, 63 tuổi, thư ký đã nghỉ hưu, bày tỏ phiền
muộn vì cuốn hồi ký. "Tôi quá mệt mỏi", bà nói. "Không hiểu cậu ấy còn
muốn nói đi nói lại những chuyện này bao nhiêu lần nữa".
************ Nhạc sĩ Ngọc Chánh, Một Trong Những Nhạc Sĩ Sáng Chói Nhất Trước 75, Vừa Qua Đời
1/8
Người Viết Nhạc Cho 3 Nhạc Phẩm Nổi Tiếng: Vết Thù Trên Lưng Ngựa Hoang, Bao Giờ Biết Tương Tư và Tuổi Biết Buồn.
Vừa ra đi vào 6 giờ chiều Thứ Bảy (hôm qua), ngày 7 tháng 1 năm 2023. Tại Nam Cali. Hưởng Thọ 86 Tuổi.
*Ra Đến Hải Ngoại, Ngọc Chánh Người Nhạc Sĩ, Làm Thương Mại Thành Công Đầu Tiên của Miền Thung Lũng Hoa Vàng! Thập Niên 79, 80!
Những người Việt tị nạn, định cư tại Thành phố San Jose những năm 1979 đến năm 1983, đều biết đến Nhạc sĩ Ngọc Chánh.
Những năm đầu tị nạn, ai cũng mang tâm trạng nhớ Quê Hương da diết, ray
rứt, (nhìn về Quê Mẹ, ruột đau chín chiều) nhất là qua những bản nhạc
trước 75. Ngọc Chánh, chính là những người cung cấp món ăn tinh thần
này.
Khoảng năm 1978, Ngọc Chánh cùng gia đình vượt biển sang
Mã Lai, đến Mỹ đầu năm 1979, nơi định cư đầu tiên là Thành phố San Jose,
Bắc Cali, chỉ cần cuối năm sau đó, ông tái lập ngay lại ban Shotguns,
một Trung tâm sản xuất dĩa và băng nhạc cùng tên, cộng với vũ trường có
tên Maxim’s. Nằm tại góc đường St, James và đường số 2. Vũ trường chỉ mở
2 ngày cuối tuần, nhưng tiệm băng nhạc ngay trước khi vào bên trong,
thì mở cửa suốt tuần.
Tính ông hiền hòa, vui vẻ, ăn nói nhỏ
nhẹ, cộng với bản tính nghệ sĩ, lại có kinh nghiệm làm thương mại, luôn
luôn nở nụ cười trên môi, nên rất thành công. Vừa là vũ trường độc nhất,
tiệm băng nhạc độc nhất trong TP. Nên nơi đây, vừa giải trí, nghe nhạc
sống, nhảy nhót, (sống lại không khí Sài Gòn vui chơi thủa nào) trước
khi ra về, ai cũng phải bước qua tiệm băng nhạc, mua thêm vài ba dĩa, để
về trên xe, ở nhà, hay đi làm nghe. Trung tâm nhạc của ông, sản xuất,
phát hành khắp hải ngoại. Thời đó, chưa có những đài radio, nghe nhạc
miễn phí, muốn, chỉ có một cách mua băng dĩa nhạc thôi. Hiểu luật cung
cầu, nên ít có ai làm thương mại thành công ngay từ phút đầu như ông cả.
Được vài năm, đến năm 1983, không biết vì lý do gì, vũ trường Maxim’s
bị cháy! Sau dó ông và gia đình dọn xuống Nam Cali. Tiếp tục thành công
qua những dịch vụ trên, cho đến ngày ông về hưu.
*Một Trong Những Nhạc Sĩ Nổi Danh Nhất Miền Nam Trước 75!
Ca sĩ, Nhạc sĩ Ngọc Chánh và ban nhạc – băng nhạc Shotguns lừng danh
một thuở Sài Gòn năm xưa. Lúc đó ông còn là trưởng ban nhạc nổi tiếng
Shotguns, đồng thời thành lập hãng băng đĩa mang cùng tên Shotguns và có
nhiều đóng góp quan trọng trong làng nhạc, khi đã lăng xê thành công
được nhiều bài hát, ca sĩ và nhạc sĩ nổi tiếng nhất Sài Gòn trước năm
1975. Sau 75, một nữ ca sĩ nổi nang, có số băng bán chạy nhất tại hải
ngoại, vào những năm 1982 đến 1984, là ca sĩ Kim Anh, với nhạc phẩm Mùa
Thu Lá Bay!
*Cùng Với Lời Của Phạm Duy, Nhạc Của Ngọc Chánh,
Không Cần Là Dân Mê Nhạc, Mà Người Thường Ai Cũng Biết 3 Nhạc Phẩm Này:
Vết Thù Trên Lưng Ngựa Hoang, Tuổi Biết Buồn và Bao Giờ Biết Tương Tư.
Về Sự Nghiệp Sáng Tác của Ngọc Chánh, ông được biết đến với 3 ca khúc
nổi tiếng nhất, đều là bài hát do ông viết nhạc, sau đó nhạc sĩ Phạm Duy
viết lời.
-Bài hát đầu tiên là Bao Giờ Biết Tương Tư, ban đầu
là bản nhạc nền của Ngọc Chánh viết cho phim Điệu Ru Nước Mắt của đạo
diễn Lê Hoàng Hoa thực hiện năm 1970, chuyển thể từ tiểu thuyết cùng tên
của nhà văn Duyên Anh, nói về chuyện tình thơ mộng của trùm du đãng nổi
tiếng là Đại Cathay.
-Bài hát thứ 2 là Vết Thù Trên Lưng Ngựa
Hoang, cũng là bài nhạc phim chính cho một cuốn phim cùng tên của đạo
diễn Lê Hoàng Hoa, cũng chuyển thể từ tiểu thuyết của nhà văn Duyên Anh
mang tên Vết Thù Hằn Trên Lưng Con Ngựa Hoang, nội dung của bài hát là
lời tâm sự của một giang hồ cộm cán từng “dẫm nát tơi bời” nay quay đầu
hoàn lương “từ nơi tối tăm về miền tươi sáng”.
-Đến năm 1973,
ban tổ chức đại hội âm nhạc quốc tế Yamaha tại Nhật Bản đã mời đoàn Việt
Nam và nhạc sĩ Phạm Duy tham dự. Nhận được lời mời, nhạc sĩ Phạm Duy
tìm gặp Ngọc Chánh, ngỏ ý muốn viết chung một ca khúc để gửi dự thi.
Nhạc sĩ Ngọc Chánh đã viết nhạc, và nhạc sĩ Phạm Duy đã viết lời để
thành ca khúc Tuổi Biết Buồn. Tại Nhật, tiếng hát Thanh Lan cùng với ca
khúc này đã vào đến vòng chung kết của đại hội âm nhạc Yamaha.
*Giai Đoạn Nhạc Sĩ Ngọc Chánh Chuyển Về Quận Cam
Ông liền mở ngay vũ trường Ritz, được sang lại từ nhạc sĩ Vô Thường.
Phòng trà vũ trường Ritz mở rộng được quy mô gấp nhiều lần chỉ sau 5
năm, trở thành bệ phóng để hàng loạt ca sĩ thế hệ sau 1975 trở nên nổi
tiếng là Ý Lan, Don Hồ, Dalena, Ngọc Lan, Lynda Trang Đài… Sau gần 20
năm làm chủ ban nhạc, vũ trường và phòng trà ca nhạc, nhạc sĩ Ngọc Chánh
đã quyết định giải nghệ vào năm 1998
Từ đó đến nay, ông cùng
với vợ dành nhiều thời gian để đi du lịch nhiều nơi và theo đuổi niềm
đam mê mới: nhiếp ảnh. Từ đầu thập niên 1980, mặc dù rất bận rộn trong
việc gầy dựng lại ban Shotguns và điều hành vũ trường những nhạc sĩ Ngọc
Chánh vẫn dành thời gian đi học môn nhiếp ảnh. Đến năm 2007, ông thực
sự bước vào con đường nhiếp ảnh chuyên nghiệp, chuyên chụp ảnh thiên
nhiên, phong cảnh, rất đẹp!
*Chút Tiểu Sử Về Nhạc Sĩ Ngọc Chánh.
Nhạc sĩ Ngọc Chánh tên thật Nguyễn Ngọc Chánh, sinh ngày 13 tháng 3 năm
1937 tại Sài Gòn trong gia đình có tất cả 10 anh chị em. Tuy nhiên 8
trong số 10 anh chị em này đều không may qua đời từ lúc nhỏ, chỉ còn lại
2 người là nhạc sĩ Ngọc Chánh (thứ sáu) và người em gái út là Ngọc Lan
(tên giấy tờ là Nguyễn Thị Trí). Nhạc sĩ Ngọc Chánh mê nhạc và có năng
khiếu từ thuở bé. Lúc lên 6 tuổi, ông được học guitar với một người bạn
lớn tuổi hơn tên là Cổ Tấn Tịnh Châu, rất giỏi về ngón đàn Flamenco, rồi
sau đó học thêm với một nhạc sĩ người Philippines là Monito.
Có lẽ nhờ vậy mà ngay từ lúc nhỏ ông đã có kiến thức khá vững vàng về
nhạc lý, có thể tự soạn được 2 cuốn sách hướng dẫn Tự Học Đàn Guitar từ
khi mới 14, 15 tuổi.
Năm 1950, trong khoảng thời gian học tại
đây, nhạc sĩ Ngọc Chánh viết 2 cuốn sách tự học về guitar rồi bán bản
quyền sách cho nhà xuất bản Mỹ Tín vào năm 1953. Đây có lẽ là một trong
những cuốn sách dạy về guitar sớm nhất của làng nhạc thời đó.
Năm 1968 ban nhạc Shotguns đã được thành lập, với Ngọc Chánh (piano),
Duy Khiêm (bass), Đức Hiếu (trống, sau đó thay bằng Lưu Bình), Hoàng
Liêm (guitar) và 2 tiếng hát Pat Lâm, Elvis Phương. Lấy tên Shotguns,
bắt nguồn từ bài nhạc Mỹ của Junior Walker trong đĩa đơn cùng tên là
Shotgun rất ăn khách vào thời điểm đó.
Đầu năm 1970, khi ca sĩ
Jo Marcel rời phòng trà Queen Bee để xây dựng Ritz, ca sĩ Khánh Ly đã
thuê lại Queen Bee nằm trên tầng 2 của khu thương xá Eden và mời ban
nhạc Shotguns về đóng đô mỗi đêm. Đầu năm 1971, Khánh Ly rời Queen Bee
để khai trương phòng trà – vũ trường Tự Do, thì nhạc sĩ Ngọc Chánh nhận
thầu lại Queen Bee, đồng thời thuyết phục được ca sĩ Thanh Thúy trở lại
sân khấu ca nhạc sau 5 năm giải nghệ đi lấy chồng! từ đó Queen Bee lên
luôn!
Tại phòng trà Queen Bee và Quốc Tế, nhạc sĩ Ngọc Chánh đã
tạo ra được một nơi sinh hoạt văn nghệ sôi động, với những giọng ca nổi
tiếng nhất Sài Gòn là Thái Thanh, Thanh Thúy, Elvis Phương, Khánh Ly,
Lệ Thu, Mỹ Thể, Trúc Mai… và là nơi làm bệ phóng cho những giọng ca thế
hệ sau đó được thành danh: Thanh Lan, Dạ Hương, Thái Châu, Nguyễn Chánh
Tín…
Kết: Bầu Trời Âm Nhạc Hải Ngoại Lại Mất Một Vị Sao!
Kể từ 1969 đến 1975, nhạc sĩ Ngọc Chánh đã thực hiện khoảng trên 30
băng nhạc Shotguns, đến nay đã gần nửa thế kỷ, kể từ ngày cuốn băng
Shotguns cuối cùng được phát hành, nhưng đông đảo người yêu nhạc trước
1975, vẫn đang tìm nghe lại những băng nhạc này, như là tìm lại những
giá trị xưa cũ, không bị phai mờ theo thời gian. Người nghệ sĩ thì chết,
nhưng đứa con tinh thần sẽ sống mãi!
Ông ra đi, để lại nhiều thương tiếc, trong lòng nhiều thính giả một thời mến mộ.
Một Trong Những Khuôn Mặt Hoạt Động Trong Lãnh Vực Âm Nhạc Sáng Chói
Nhất, Nổi Đình, Nổi Đám Nhất, Trước 75 Là: Nhạc sĩ Ngọc Chánh
Người Viết Nhạc Cho 3 Nhạc Phẩm Nổi Tiếng: Vết Thù Trên Lưng Ngựa Hoang, Bao Giờ Biết Tương Tư và Tuổi Biết Buồn.
Vừa ra đi vào 6 giờ chiều Thứ Bảy (hôm qua), ngày 7 tháng 1 năm 2023. Tại Nam Cali. Hưởng Thọ 86 Tuổi.
*Ra Đến Hải Ngoại, Ngọc Chánh Người Nhạc Sĩ, Làm Thương Mại Thành Công Đầu Tiên của Miền Thung Lũng Hoa Vàng! Thập Niên 79, 80!
Những người Việt tị nạn, định cư tại Thành phố San Jose những năm 1979 đến năm 1983, đều biết đến Nhạc sĩ Ngọc Chánh.
Những năm đầu tị nạn, ai cũng mang tâm trạng nhớ Quê Hương da diết, ray
rứt, (nhìn về Quê Mẹ, ruột đau chín chiều) nhất là qua những bản nhạc
trước 75. Ngọc Chánh, chính là những người cung cấp món ăn tinh thần
này.
Khoảng năm 1978, Ngọc Chánh cùng gia đình vượt biển sang
Mã Lai, đến Mỹ đầu năm 1979, nơi định cư đầu tiên là Thành phố San Jose,
Bắc Cali, chỉ cần cuối năm sau đó, ông tái lập ngay lại ban Shotguns,
một Trung tâm sản xuất dĩa và băng nhạc cùng tên, cộng với vũ trường có
tên Maxim’s. Nằm tại góc đường St, James và đường số 2. Vũ trường chỉ mở
2 ngày cuối tuần, nhưng tiệm băng nhạc ngay trước khi vào bên trong,
thì mở cửa suốt tuần.
Tính ông hiền hòa, vui vẻ, ăn nói nhỏ
nhẹ, cộng với bản tính nghệ sĩ, lại có kinh nghiệm làm thương mại, luôn
luôn nở nụ cười trên môi, nên rất thành công. Vừa là vũ trường độc nhất,
tiệm băng nhạc độc nhất trong TP. Nên nơi đây, vừa giải trí, nghe nhạc
sống, nhảy nhót, (sống lại không khí Sài Gòn vui chơi thủa nào) trước
khi ra về, ai cũng phải bước qua tiệm băng nhạc, mua thêm vài ba dĩa, để
về trên xe, ở nhà, hay đi làm nghe. Trung tâm nhạc của ông, sản xuất,
phát hành khắp hải ngoại. Thời đó, chưa có những đài radio, nghe nhạc
miễn phí, muốn, chỉ có một cách mua băng dĩa nhạc thôi. Hiểu luật cung
cầu, nên ít có ai làm thương mại thành công ngay từ phút đầu như ông cả.
Được vài năm, đến năm 1983, không biết vì lý do gì, vũ trường Maxim’s
bị cháy! Sau dó ông và gia đình dọn xuống Nam Cali. Tiếp tục thành công
qua những dịch vụ trên, cho đến ngày ông về hưu.
*Một Trong Những Nhạc Sĩ Nổi Danh Nhất Miền Nam Trước 75!
Ca sĩ, Nhạc sĩ Ngọc Chánh và ban nhạc – băng nhạc Shotguns lừng danh
một thuở Sài Gòn năm xưa. Lúc đó ông còn là trưởng ban nhạc nổi tiếng
Shotguns, đồng thời thành lập hãng băng đĩa mang cùng tên Shotguns và có
nhiều đóng góp quan trọng trong làng nhạc, khi đã lăng xê thành công
được nhiều bài hát, ca sĩ và nhạc sĩ nổi tiếng nhất Sài Gòn trước năm
1975. Sau 75, một nữ ca sĩ nổi nang, có số băng bán chạy nhất tại hải
ngoại, vào những năm 1982 đến 1984, là ca sĩ Kim Anh, với nhạc phẩm Mùa
Thu Lá Bay!
*Cùng Với Lời Của Phạm Duy, Nhạc Của Ngọc Chánh,
Không Cần Là Dân Mê Nhạc, Mà Người Thường Ai Cũng Biết 3 Nhạc Phẩm Này:
Vết Thù Trên Lưng Ngựa Hoang, Tuổi Biết Buồn và Bao Giờ Biết Tương Tư.
Về Sự Nghiệp Sáng Tác của Ngọc Chánh, ông được biết đến với 3 ca khúc
nổi tiếng nhất, đều là bài hát do ông viết nhạc, sau đó nhạc sĩ Phạm Duy
viết lời.
-Bài hát đầu tiên là Bao Giờ Biết Tương Tư, ban đầu
là bản nhạc nền của Ngọc Chánh viết cho phim Điệu Ru Nước Mắt của đạo
diễn Lê Hoàng Hoa thực hiện năm 1970, chuyển thể từ tiểu thuyết cùng tên
của nhà văn Duyên Anh, nói về chuyện tình thơ mộng của trùm du đãng nổi
tiếng là Đại Cathay.
-Bài hát thứ 2 là Vết Thù Trên Lưng Ngựa
Hoang, cũng là bài nhạc phim chính cho một cuốn phim cùng tên của đạo
diễn Lê Hoàng Hoa, cũng chuyển thể từ tiểu thuyết của nhà văn Duyên Anh
mang tên Vết Thù Hằn Trên Lưng Con Ngựa Hoang, nội dung của bài hát là
lời tâm sự của một giang hồ cộm cán từng “dẫm nát tơi bời” nay quay đầu
hoàn lương “từ nơi tối tăm về miền tươi sáng”.
-Đến năm 1973,
ban tổ chức đại hội âm nhạc quốc tế Yamaha tại Nhật Bản đã mời đoàn Việt
Nam và nhạc sĩ Phạm Duy tham dự. Nhận được lời mời, nhạc sĩ Phạm Duy
tìm gặp Ngọc Chánh, ngỏ ý muốn viết chung một ca khúc để gửi dự thi.
Nhạc sĩ Ngọc Chánh đã viết nhạc, và nhạc sĩ Phạm Duy đã viết lời để
thành ca khúc Tuổi Biết Buồn. Tại Nhật, tiếng hát Thanh Lan cùng với ca
khúc này đã vào đến vòng chung kết của đại hội âm nhạc Yamaha.
*Giai Đoạn Nhạc Sĩ Ngọc Chánh Chuyển Về Quận Cam
Ông liền mở ngay vũ trường Ritz, được sang lại từ nhạc sĩ Vô Thường.
Phòng trà vũ trường Ritz mở rộng được quy mô gấp nhiều lần chỉ sau 5
năm, trở thành bệ phóng để hàng loạt ca sĩ thế hệ sau 1975 trở nên nổi
tiếng là Ý Lan, Don Hồ, Dalena, Ngọc Lan, Lynda Trang Đài… Sau gần 20
năm làm chủ ban nhạc, vũ trường và phòng trà ca nhạc, nhạc sĩ Ngọc Chánh
đã quyết định giải nghệ vào năm 1998
Từ đó đến nay, ông cùng
với vợ dành nhiều thời gian để đi du lịch nhiều nơi và theo đuổi niềm
đam mê mới: nhiếp ảnh. Từ đầu thập niên 1980, mặc dù rất bận rộn trong
việc gầy dựng lại ban Shotguns và điều hành vũ trường những nhạc sĩ Ngọc
Chánh vẫn dành thời gian đi học môn nhiếp ảnh. Đến năm 2007, ông thực
sự bước vào con đường nhiếp ảnh chuyên nghiệp, chuyên chụp ảnh thiên
nhiên, phong cảnh, rất đẹp!
*Chút Tiểu Sử Về Nhạc Sĩ Ngọc Chánh.
Nhạc sĩ Ngọc Chánh tên thật Nguyễn Ngọc Chánh, sinh ngày 13 tháng 3 năm
1937 tại Sài Gòn trong gia đình có tất cả 10 anh chị em. Tuy nhiên 8
trong số 10 anh chị em này đều không may qua đời từ lúc nhỏ, chỉ còn lại
2 người là nhạc sĩ Ngọc Chánh (thứ sáu) và người em gái út là Ngọc Lan
(tên giấy tờ là Nguyễn Thị Trí). Nhạc sĩ Ngọc Chánh mê nhạc và có năng
khiếu từ thuở bé. Lúc lên 6 tuổi, ông được học guitar với một người bạn
lớn tuổi hơn tên là Cổ Tấn Tịnh Châu, rất giỏi về ngón đàn Flamenco, rồi
sau đó học thêm với một nhạc sĩ người Philippines là Monito.
Có lẽ nhờ vậy mà ngay từ lúc nhỏ ông đã có kiến thức khá vững vàng về
nhạc lý, có thể tự soạn được 2 cuốn sách hướng dẫn Tự Học Đàn Guitar từ
khi mới 14, 15 tuổi.
Năm 1950, trong khoảng thời gian học tại
đây, nhạc sĩ Ngọc Chánh viết 2 cuốn sách tự học về guitar rồi bán bản
quyền sách cho nhà xuất bản Mỹ Tín vào năm 1953. Đây có lẽ là một trong
những cuốn sách dạy về guitar sớm nhất của làng nhạc thời đó.
Năm 1968 ban nhạc Shotguns đã được thành lập, với Ngọc Chánh (piano),
Duy Khiêm (bass), Đức Hiếu (trống, sau đó thay bằng Lưu Bình), Hoàng
Liêm (guitar) và 2 tiếng hát Pat Lâm, Elvis Phương. Lấy tên Shotguns,
bắt nguồn từ bài nhạc Mỹ của Junior Walker trong đĩa đơn cùng tên là
Shotgun rất ăn khách vào thời điểm đó.
Đầu năm 1970, khi ca sĩ
Jo Marcel rời phòng trà Queen Bee để xây dựng Ritz, ca sĩ Khánh Ly đã
thuê lại Queen Bee nằm trên tầng 2 của khu thương xá Eden và mời ban
nhạc Shotguns về đóng đô mỗi đêm. Đầu năm 1971, Khánh Ly rời Queen Bee
để khai trương phòng trà – vũ trường Tự Do, thì nhạc sĩ Ngọc Chánh nhận
thầu lại Queen Bee, đồng thời thuyết phục được ca sĩ Thanh Thúy trở lại
sân khấu ca nhạc sau 5 năm giải nghệ đi lấy chồng! từ đó Queen Bee lên
luôn!
Tại phòng trà Queen Bee và Quốc Tế, nhạc sĩ Ngọc Chánh đã
tạo ra được một nơi sinh hoạt văn nghệ sôi động, với những giọng ca nổi
tiếng nhất Sài Gòn là Thái Thanh, Thanh Thúy, Elvis Phương, Khánh Ly,
Lệ Thu, Mỹ Thể, Trúc Mai… và là nơi làm bệ phóng cho những giọng ca thế
hệ sau đó được thành danh: Thanh Lan, Dạ Hương, Thái Châu, Nguyễn Chánh
Tín…
Kết: Bầu Trời Âm Nhạc Hải Ngoại Lại Mất Một Vị Sao!
Kể từ 1969 đến 1975, nhạc sĩ Ngọc Chánh đã thực hiện khoảng trên 30
băng nhạc Shotguns, đến nay đã gần nửa thế kỷ, kể từ ngày cuốn băng
Shotguns cuối cùng được phát hành, nhưng đông đảo người yêu nhạc trước
1975, vẫn đang tìm nghe lại những băng nhạc này, như là tìm lại những
giá trị xưa cũ, không bị phai mờ theo thời gian. Người nghệ sĩ thì chết,
nhưng đứa con tinh thần sẽ sống mãi!
Ông ra đi, để lại nhiều thương tiếc, trong lòng nhiều thính giả một thời mến mộ.
Suu cao,thue nang,nhu yeu pham tang gia.Kinh te eo seo...Vay ma dang Lua van lay tien cua dan tro giup linh tinh.Mo cua bien gioi.Ung ho toi ac truc tiep khi sua luat cho phep trom cuop o muc do <1.000 dollars thi vo toi....Neu vao thoi diem Trump,bon Lua da ho hoan nhu the nao ??? Nhung nguoi bau ban vi chut tu loi ,nghi gi ve dat nuoc ??? Phai chang day khong phai la dat nuoc minh ??? bat qua,lai tro ve que huong cu...Neu vay,ban la thang cho chet ! mien ban !
Chung nao moi vet nho cua ho nha Dan da duoc tay xoa trang boc,thi Uk moi co hy vong...ngung chien.Cung vay,ngay nao ma cac cong ty ,co goc gac tu cac dang bac nu luu-anh hao cua khoi tu do va ong chief police va dang Lua thi moi giai xong phuong trinh tau cong !
Nhan dinh cua saigonpots ma bac Tran van Giang ghi lai.Doc xong nghe cay dang nao long.Du su that no ranh ranh.Nhung tuoi gia cung co mot hy vong cho du la mong manh va mo ao. hy vong con hon la that vong ?
Nhan dinh cua saigonpots ma bac Tran van Giang ghi lai.Doc xong nghe cay dang nao long.Du su that no ranh ranh.Nhung tuoi gia cung co mot hy vong cho du la mong manh va mo ao. hy vong con hon la that vong ?
Ngắm lại hình xưa chịu mấy ông
Những Linh, Tùng, Duẫn với Mười, Đồng
Mặt mày ai lại đi hồ hởi
Phấn khởi khi Tàu cướp Biển Đông
Phải chăng “quý” mặt đã thành mông
Con mắt nay đà có nhưng không
Nên mới chổng khu vào hải đảo
Gia tài gấm vóc của tổ tông?
Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .
Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .
Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .