Phẫn
uất vì đánh mất tình yêu của nhà vua, phế hậu Jang Ok-jeong nguyền rủa
Trung điện Inhyeon và chuốc lấy cái chết (Ảnh: Nongmin.com)
Trong
biên niên sử “Triều Tiên Vương triều Thực lục”, chỉ có một người được
lưu danh bởi nhan sắc là Trung điện Jang Hui-bin (tên thật là Jang
Ok-jeong). Dù xuất thân là thường dân nhưng nàng đã quyến rũ thành công
người đứng đầu đất nước và bước lên vị trí cao quý nhất.
Cung nữ xinh nhất
Jang
Ok-jeong (1659 -1701) là con gái út của thông dịch viên giàu có Jang
Hyeong (1623 - 1669). Trước Ok-jeong, ông Hyeong còn 2 người con trai là
Jang Hee-sik (1640 ~ ?) và Jang Hee-jae (1651 - 1701). Năm 1691,
Hee-jae vượt qua đợt tuyển quân gắt gao, trở thành vệ binh hoàng cung.
Năm
11 tuổi, Ok-jeong mồ côi cha và sau đó không lâu anh trai cả của nàng
cũng qua đời. Có nguồn tin viết, chính hoàn cảnh éo le ấy đã buộc
Ok-jeong phải vào cung, trở thành thị nữ sau cái chết của anh trai.
Song, cũng có nguồn tin cho rằng, Ok-jeong được tuyển vào cung từ khi
còn rất nhỏ nhờ sở hữu nhan sắc hơn người.
Trong cung, Ok-jeong
hầu hạ Thái hậu Jaui (1624 - 1688), bà nội của Hoàng đế Sukjong (1661 -
1720). Ngay từ lần đầu nhìn thấy Ok-jeong trong khi đi thỉnh an Thái
hậu, Hoàng đế đã bị nhan sắc kiều diễm của nàng hớp hồn.
Theo ghi
nhận từ “Triều Tiên Vương triều Thực lục”, Ok-jeong có khuôn mặt tròn
trịa như trăng rằm, nước da trắng ngần không tì vết, mái tóc dày dặn,
óng ả, bồng bềnh. Ngoài sắc vóc “đẹp nhất Joseon”, Ok-jeong còn rất khôn
khéo và hóm hỉnh.
Lập tức, Hoàng đế Sukjong phong cho Ok-jeong
làm Hy tần và hết lòng sủng ái. Chủ nhân hậu cung của Hoàng đế lúc này
là Trung điện Inhyeon (1681 - 1689), nổi tiếng hiền đức, được quần thần
kính trọng nhưng lại chưa sinh được con trai kế vị ngai vàng. Thấy Hoàng
đế quá say mê Hy tần mà lạnh nhạt với Trung điện, các quan trong triều
đòi trục xuất Ok-jeong.
Chân dung Trung điện Jang Hui-bin, khuê danh Jang Ok-jeong (Ảnh: Ridibooks.com)
Sóng gió hậu cung
Trước
sức ép từ các quần thần, Hoàng đế Sukjong buộc phải trục xuất Hy tần
Ok-jeong khỏi cung điện. Tuy nhiên, chẳng bao lâu sau đó, chính Trung
điện Inhyeon đã đích thân cầu xin và đón Hy tần quay trở lại cung. Năm
1668, Hy tần hạ sinh Hoàng tử Gyun (1688 - 1724).
Sự chào đời của
Hoàng tử Gyun khiến triều đình Joseon bị chia làm 2 thế lực, một bên ủng
hộ Trung điện Inhyeon và một bên theo Hy tần. Hoàng đế Sukjong ở bên
phe theo Hy tần.
Chỉ có một cách để Hoàng đế hợp nhất 2 thế lực
trong triều là thuyết phục Trung điện Inhyeon nhận Hoàng tử làm con
nuôi. Tuy nhiên, ông bị Trung điện từ chối. Càng lúc, cuộc đấu tranh
giữa 2 phe đối địch càng lên cao. Cuối cùng, Hoàng đế phế bỏ và lưu đày
Trung điện cùng cả gia đình của bà.
Năm 1690, Hoàng tử Gyun được
tấn phong làm Thái tử và Hy tần Ok-jeong nghiễm nhiên trở thành Trung
điện. Lợi dụng tình yêu và sự dung túng của Hoàng đế, nàng can thiệp vào
việc trị quốc, cố ý điều chỉnh các chức quan, chính sách… theo chiều
hướng có lợi cho mình và nhanh chóng trở thành người đàn bà quyền lực
nhất Joseon.
Nhan sắc và tầm ảnh hưởng của nàng khiến triều thần
và hậu cung oán hận, tìm mọi cách gièm pha, vu khống đủ điều. Từ năm
1688, Hoàng đế Sukjong đã phải lòng cung nữ Jang So-ui. Năm 1693, ông
lại mê đắm cung nữ khác.
Cùng lúc, thế lực trung thành với phế hậu
Inhyeon nỗ lực phục vị. Năm 1694, họ đã khiến Hoàng đế đón phế hậu về
cung điện, trả lại chức vị Trung điện và giáng Ok-jeong xuống làm cung
nữ.
Phẫn uất, Ok-jeong âm thầm sai các thị nữ bắn tên vào bức vẽ
chân dung Trung điện Inhyeon mỗi ngày 3 lần. Bà còn tìm thầy cúng, vừa
nguyền rủa Trung điện Inhyeon vừa cầu khẩn tình yêu của Hoàng đế Sukjong
quay lại.
Năm 1701, Trung điện Inhyeon lâm bệnh nặng và qua đời.
Hoàng đế phát hiện phế hậu Ok-jeong đã thực hiện ám thuật liền vin vào
cớ đó, đổ lỗi cho nàng và kết án tử hình.
Ngày 9/11/1701 tại sân
Chuseondang trước cửa cung Changgyeong, phế hậu Ok-jeong bị ban rượu
độc. Nàng nhất quyết không chịu uống nên những người thi hành án đã phải
giữ chặt, bóp miệng và đổ rượu độc xuống. Lúc qua đời, Ok-jeong mới chỉ
42 tuổi. Bị xử tử cùng nàng là 1.700 người khác có liên quan, từ mẫu
thân, anh trai đến các thị nữ. Toàn bộ các quan viên từng lên tiếng xin
tha chết cho nàng đều bị trục xuất.
Sau khi chết, phế hậu Ok-jeong
chỉ được mai táng sơ sài tại một vị trí vắng vẻ ở Gwangju. Mãi đến năm
1970, bà mới được cải táng, chôn cùng Hoàng đế Sukjong và 3 trung điện
khác của ông.
Mặc dù là con trai của phế hậu bị tử hình, Thái tử
Gyun không bị vạ lây. Năm 1720, Thái tử lên ngôi vua, lấy vương hiệu là
Hoàng đế Gyeongjong.
Trong các ghi chép sử sách Hàn Quốc, Ok-jeong
bị lưu danh là ả đàn bà quỷ quyệt và đầy tham vọng, kẻ quyến rũ nhà
vua, bức chết hoàng hậu, thao túng hoàng quyền… Tuy nhiên, trong góc
nhìn của các nhà nghiên cứu hiện đại, nàng có lẽ chỉ là một nạn nhân.
Hoàng
đế Sukjong là nhà vua tài giỏi, nhưng sinh ra trong thời kỳ Joseon chia
rẽ nhất. Hai thế lực lớn trong triều đình, Namin và Noron, đối chọi
nhau gay gắt, tận dụng mọi lợi thế có được để hạ bệ lẫn nhau. Trong các
lợi thế này, tình cảm của hoàng đế là thứ dễ tận dụng nhất.
Đối
với lĩnh vực văn chương - điện ảnh Hàn Quốc, Jang Ok-jeong là nhân vật
lịch sử thu hút. Các nhà văn, biên kịch xem bà như nguồn cảm hứng vô
tận, xây dựng rất nhiều tác phẩm hay, cuốn hút độc giả và khán giả toàn
cầu.
Tất cả các nữ diễn viên được chọn vào vai Jang Ok-jeong đều
là người cực kỳ xinh đẹp, ví dụ như Kim Tae Hee, Lee So Yeon… Có điều,
tiêu chuẩn về nhan sắc của người Hàn Quốc đã thay đổi rất nhiều qua các
thời đại. Nếu xét theo tiêu chí ngày nay, Jang Ok-jeong nhiều khả năng
không phải là mỹ nhân.