Nhà họ Triệu là "đại gia" có tiếng ở huyện Thuận
Bình, thành phố Bảo Định, tỉnh Hà Bắc. Ông Triệu là phó tổng giám đốc
công ty xây dựng, con gái và con rể nhận thầu công trình ở thành phố
Thạch Gia Trang, thủ phủ tỉnh Hà Bắc.
Khoảng 22h ngày 2/11/2000,
ông Triệu bất ngờ nhận được cuộc gọi từ số lạ. Ông nghe thấy giọng nam
giới nói: "Tao tìm mày suốt mấy năm nay, mày hại tao khổ quá! Hôm nay,
tao có món quà nhỏ tặng mày, xem cho kỹ nhé", sau đó điện thoại bị cúp.
Lát
sau, gia đình nhận được cuộc gọi thứ hai: "Tao là tội phạm giết người!
Quà cho nhà mày để ở hành lang phía tây nam. Con gái và chú của mày làm
xây dựng ở Thạch Gia Trang, cháu ngoại của mày cũng ở Thạch Gia Trang.
Con trai mày là Tiểu Đinh, đeo kính, đi học ở Thuận Bình. Mày thấy mạng
của họ đáng bao nhiêu tiền? Không được báo cảnh sát, nếu không tao giết
cả nhà mày!".
Tìm theo chỉ dẫn, ông Triệu phát hiện một gói hàng
màu đỏ ở lối vào hành lang phía tây nam. Tưởng là thiết bị nổ, hai vợ
chồng sợ hãi thức trắng đêm, chờ đến rạng sáng mới đủ can đảm dùng gậy
gỗ chọc mở gói đồ từ xa. Cả hai kinh hoàng nhìn thấy bên trong có một
cái đầu phụ nữ tóc dài. Lúc này, kẻ lạ mặt gọi đến, ra giá 500.000 nhân
dân tệ. Gia đình lập tức báo cảnh sát.
Điều tra hiện trường, cảnh sát nhận định nạn nhân khoảng 40 tuổi, bị siết cổ đến chết vào khoảng ngày 1/11.
Thủ
phạm không ngần ngại dùng đầu người để đe dọa tống tiền, cho thấy hắn
rất tàn độc, rất có thể đã có tiền án. Xét từ ba cuộc điện thoại, thủ
phạm rất quen thuộc với vị trí nhà ở và các thành viên trong gia đình
ông Triệu, do đó có khả năng hắn là người quen của gia đình hoặc là
người quen thông đồng với người ngoài để phạm tội.
Từ dấu chân ở
hiện trường và thẩm vấn người dân xung quanh, cảnh sát phác họa chân
dung thủ phạm là người địa phương, khoảng 30 tuổi, cao khoảng 1,7 m.
Khoảng
22h40 ngày 4/11, điện thoại lại reo, đối phương hỏi tiền đã chuẩn bị
xong chưa. Ông Triệu vờ xin khất ít hôm để gom tiền nhưng hắn không đồng
ý, bắt ông mang 300.000 nhân dân tệ, gửi đến khách sạn Kim Thái ở Bảo
Định vào 10h ngày mai.
Tuy nhiên, kẻ tống tiền không xuất hiện tại
khách sạn vào sáng hôm sau như đã hẹn. Đến ngày 6/11, hắn mới gọi điện
lại từ Thạch Gia Trang, chửi bới đe dọa: "Tao không cần tiền nữa, mày cứ
chờ xem!".
Cảnh sát nhận thấy hắn luôn gọi điện đến sau khi họ
rời đi nên nghi ngờ có người lén báo tin cho tội phạm. Qua điều tra hồ
sơ cuộc gọi và những người có tiền án tiền sự ở địa phương, cảnh sát
phát hiện một nghi phạm là Lưu Hướng Tiến, ở cách nhà ông Triệu chỉ 500
m. Tiến 28 tuổi, từng đi lính và làm bí thư chi bộ thôn nhưng sau đó mở
tiệm gội đầu trá hình mại dâm.
Khi cảnh sát đang bí mật thu thập
chứng cứ, Tiến đột ngột biến mất. Để tìm tung tích hắn, cảnh sát theo
dõi bạn thân họ Tống, đưa về đồn thẩm vấn vào ngày 23/11.
Tống kể
rằng cho Tiến mượn xe van vào ngày 30/10, khi nhận lại xe vào sáng hôm
sau, anh ta phát hiện xe đã di chuyển hơn 200 km chỉ trong một đêm, thân
xe bị xước xát nghiêm trọng. Chứng minh thư Tống luôn để trên xe bị mất
vào đêm đó, đến ngày 3/11 có người báo tin nhặt được ở con đập cách
huyện Thuận Bình 1,5 km.
Suy đoán nơi chứng minh thư của Tống bị
rơi rất có thể là nơi gây án, cảnh sát kiểm tra con đập, tìm thấy một
khoảnh đất có dấu vết mới đào xới, bên dưới lớp đất xốp là một thi thể
không đầu. Sau khám nghiệm tử thi, họ phát hiện nhóm máu và vết dao chém
trên người nạn nhân trùng khớp với chiếc đầu ném ở nhà ông Triệu.
Chiều
4/12, Tiến gọi điện cho người bạn họ Lý, nói đang ở Bắc Kinh và nhờ gửi
tiền cho. Lý lập tức báo cáo với tổ chuyên án. Theo điều tra, cuộc gọi
được thực hiện gần cầu vượt Hàng Thiên ở Bắc Kinh. Tối đó, hơn 20 cảnh
sát đến Bắc Kinh bắt Tiến lúc 21h10.
Tiến khai rằng bị một nhóm
người đeo mặt nạ bắt cóc vào ngày 2/11, bị đâm thứ gì đó vào tai và cánh
tay khiến đầu óc mất tỉnh táo, sau đó bị bắt gọi điện thoại cho ông
Triệu, vứt một gói hàng vào nhà nên mới để lại dấu chân tại hiện trường.
Tuy
nhiên, đối mặt với các chuyên gia thẩm vấn, Tiến phải thú nhận hành vi
phạm tội và khai ra hai đồng phạm. Một người là Tôn Tân Nghĩa vốn đã nằm
trong tầm ngắm của cảnh sát vì có quan hệ mật thiết với Tiến. Người còn
lại là Tôn Hoành Lượng gây bất ngờ vì là cháu của vợ ông Triệu, làm
việc trong công ty xây dựng của gia đình. Sau khi xảy ra vụ việc, Lượng
chuyển đến sống ở nhà họ Triệu để chăm sóc cô chú. Lượng được xác định
là kẻ "nằm vùng" báo tin cho nhóm tội phạm.
Tiến, Nghĩa, Lượng kết
nghĩa huynh đệ từ lâu. Năm 1991, Nghĩa và Lượng bị bắt vì tội cướp tài
sản, Nghĩa nhận án 8 năm tù, còn Lượng bị phạt quản chế. Sau khi ra tù,
Nghĩa lại "ngựa quen đường cũ".
Từ tháng 8/2000, nhóm này thường
tụ tập bàn cách làm giàu phi pháp. Chúng hướng mục tiêu đến gia đình
người cô giàu có của Lượng. Ngày 12/9/2000, Tiến nảy ý định giết một
người trước, chặt đầu ném vào nhà ông Triệu sau đó tống tiền, cho rằng
làm vậy sẽ khiến ông Triệu sợ hãi không dám báo cảnh sát mà ngoan ngoãn
nộp tiền.
Lúc 17h ngày 30/10/2000, Nghĩa và Lượng đến con đập hội
hợp cùng Tiến. Đến 18h30, Tiến lái chiếc xe van mượn của Tống, chở cả
nhóm đến huyện khác để mua công cụ gây án. Sau đó, cả ba đi dọc quốc lộ
tìm kiếm nạn nhân. Nghĩa phát hiện một phụ nữ trung niên đi xe đạp nên
nhanh chóng đuổi theo, kéo vào trong xe. Mặc kệ nạn nhân cầu xin, cả ba
hãm hiếp tập thể rồi sát hại cô lúc nửa đêm. Lượng bọc đầu nạn nhân cho
vào hộp các tông rồi giấu trong đống rơm gần nhà ông Triệu, chờ thời cơ
thực hiện bước tiếp theo.
Cả nhóm lên kế hoạch cẩn thận, phân công
Tiến liên lạc với gia đình ông Triệu qua điện thoại, Lượng làm "tay
trong" thăm dò tình hình điều tra của cảnh sát, Nghĩa phụ trách truyền
tin từ Lượng cho Tiến.
Tiến lần lượt thực hiện các cuộc điện thoại
đe dọa và tống tiền ở Bảo Định, Thạch Gia Trang và những nơi khác, nhằm
gây nhiễu loạn cảnh sát. Nhưng hắn không ngờ rằng chính những hành động
đó lại cung cấp manh mối quan trọng để cảnh sát phá án.
Năm 2001, Tiến, Nghĩa và Lượng nhận án tử hình vì nhiều tội danh gồm giết người, tống tiền, cưỡng hiếp.
Tuệ Anh (Theo Legal Daily, Sina)