Trang Lá cải ngày 23 -02 -2022: Mặt Bác Hồ tráo trở như con người hắn: Đi nhai, đứng ngậm, ngồi cười
Chết trong 'mê cung' thuốc giảm cân thị trường chợ đen
*******************
Bà trùm buôn lậu lĩnh 8 năm tù
An GiangBà
Nguyễn Thị Kim Hạnh kêu oan, nói không chỉ đạo đàn em mang 470.000 USD
về Việt Nam, song tòa cho là có đủ căn cứ bị cáo là người cầm đầu.
Ngày 23/2, sau một tuần xét xử và nghị án, bà Nguyễn Thị Kim Hạnh, 53 tuổi, tức Mười Tường, bị TAND tỉnh An Giang tuyên phạt 8 năm tù về tội Vận chuyển trái phép tiền tệ qua biên giới theo Điều 189 Bộ luật Hình sự. Đây là một trong 6 vụ án mà bà bị cáo buộc cầm đầu.
Bốn
đàn em của bà Hạnh gồm: Phạm Thanh Sang, Hồ Tuấn Linh, Nguyễn Văn Lê,
Nguyễn Văn Minh, 31-41 tuổi, lĩnh 4 năm tù về cùng tội danh.
Tòa tuyên tịch thu sung công quỹ tang vật vụ án là số tiền 470.000 USD (gần 11 tỷ đồng).
Bản
án xác định, Phạm Thanh Sang, Hồ Tuấn Linh, Nguyễn Văn Lê, Nguyễn Văn
Minh làm thuê cho bà Kim Hạnh và chị gái từ năm 2018, đã nhiều lần vận
chuyển hàng hóa, tiền tệ từ Campuchia về Việt Nam cho nữ đại gia và được
trả tiền công 3-4 triệu đồng một tháng.
Ngày
24/6/2019, Kim Hạnh chỉ đạo họ qua Campuchia gặp người tên Cốp, Tuot
nhận 470.000 USD đưa về Việt Nam. Sáng cùng ngày, bộ đội biên phòng tuần
tra khu vực vành đai biên giới rạch Chắc Ri (phường Vĩnh Nguơn, TP Châu
Đốc) phát hiện các bị cáo chạy vỏ lãi từ hướng Campuchia về Việt Nam có
biểu hiện nghi vấn nên ra tín hiệu dừng để kiểm tra.
Cả nhóm lập tức quay ngược hướng, bỏ chạy về phía Campuchia. Trong đó, một người ném túi nylon có 470.000 USD lại.
Giữa
năm 2021, Sang, Linh ra đầu thú, thừa nhận đã tham gia vận chuyển số
ngoại tệ trên. Lê và Minh sau đó bị bắt do liên quan vụ án buôn lậu 51
kg vàng xảy ra ngày 30/10/2020.
Quá
trình điều tra, xét xử, bà Hạnh kêu oan, cho rằng không liên quan đến
vụ án, số tiền 470.000 USD tang vật không phải của mình. Trong khi đó
các bị cáo khác đều thừa nhận việc vận chuyển số ngoại tệ này về nước là
theo chỉ đạo của bà Hạnh.
Tuy nhiên, HĐXX cho rằng
các tài liệu trong hồ sơ, lời khai của các bị cáo khác và những người
liên quan là "đủ cơ sở xác định Kim Hạnh là người cầm đầu vụ án". Việc
bị cáo không thừa nhận hành vi là nhằm trốn tránh trách nhiệm.
Theo
tòa, hành vi của các bị cáo xâm phạm trực tiếp đến hoạt động quản lý
kinh tế, ảnh hưởng đến chính sách của Ngân hàng Nhà nước trong việc quản
lý ngoại tệ theo quy định của pháp luật... nên cần áp dụng mức án
nghiêm khắc.
Đối với 5 vụ án còn lại, bà Hạnh bị cáo buộc hành vi Buôn lậu đối với ít nhất 51 kg vàng
(năm 2020), một lượng lớn đường cát năm (2018), Vận chuyển trái phép
tiền tệ qua biên giới (200.000 USD năm 2020), Tổ chức cho người khác trốn đi nước ngoài và Rửa tiền (năm 2021).
**************
Bị đâm tử vong khi đi mời cưới
An GiangTrong lúc đi mời cưới, nam thanh niên xảy ra mâu thuẫn với Nguyễn Bảo Khang, 21 tuổi, nên bị người này đâm tử vong.
Chiều 23/2, Khang bị Công an tỉnh An Giang tạm giữ hình sự về hành vi Giết người.
Theo
điều tra, khuya ba hôm trước, Chhai, 24 tuổi, được người bạn chở đến xã
An Hảo, huyện Tịnh Biên, để mời cưới thì xảy ra va chạm với Khang và
Nguyễn Công Luận, 28 tuổi, trên đường đi nhậu về.
Sau
khi chặn đầu xe Luận, Chhai rút thắt lưng đánh Khang nhưng bị thanh
niên này đâm nhiều nhát. Chhai bỏ chạy một đoạn thì gục chết. Khang cũng
đâm bạn của Chhai bị thương rồi lên xe Luân bỏ chạy khỏi hiện trường.
Khang sau đó đến công an đầu thú. Cơ quan điều tra đang làm rõ nguyên nhân xảy ra án mạng.
Khoảng
ba bốn chục người, tất cả là đàn ông từ 20 đến 40 tuổi. Hầu hết cao
gầy, mặc vest bảnh bao, chủ yếu là màu xanh mực, xám và đen, tóc
undercut cạokỹ và vuốt keo gọn ghẽ. Cá biệt có một anh
chàng mặc bộ màu huyết dụ nổi bật giữa đám đông. Hơn chục cô gái đều mặc
sơ mi trắng, váy bút chì xám, giày cao gót. Tôi đi đến đâu, cô ấy
giương chiếc dù to đi theo kè kè đến đấy, kể cả lúc trời râm mát. Các
anh chàng bảnh trai thì chạy loạn như bông vụ ở xung quanh.
À
không, tôi không phải là madam Phương Hằng vừa giơ bàn tay khoe hai
chiếc nhẫn gắn hai cục kim cương ở hai ngón sát nhau rồi liên tục khoe:“Chiếc này ngàn tỷ đó…43 triệu đô đó”… đâu nha.
Tôi chỉ vừa theo gia đình anh tôi đi mua nhà.
Màn một - cảnh một
Dự án bán nhà mà gia đình anh tôi chọn mua nằm ở Long An. Nay là ngày mở bán đầu tiên. Nhà tổngcộng
khoảng 120 m2, một trệt một lầu. Trong dự án có có hồ nước và shophouse
nên dù hơi xa chợ và siêu thị nhưng gia đình anh tôi cũng thích. Định
mua hai ngôi nhà liền nhau, trong đó một ngôi nhà đã đặt cọc 10 triệu
đồng để giữ chỗ, chưa phải là tiền cọc để mua nhà. Hôm nay mới là ngày
đi xem nhà tận mắt, nếu đồng ý thì đặt cọc và ký hợp đồng mua bán. Bên
đầu tư nói họ nhận cho thuê lại ngay lập tức nếu chủ nhà không ở. Cháu
tôi đã đi bán vàng, chuyển tiền vô tài khoản để sẵn sàng ký hợp đồng và
đặt cọc.
Nhân viên môi giới rất chu đáo. Họ hỏi kỹ số người đi xem
nhà rồi nói sẽ cho chúng tôi một xe riêng cho bốn người, có nhân viên
môi giới đi cùng. Xe đưa đón này là miễn phí.
Sáng hôm đó, chúng
tôi đồng loạt xin nghỉ làm một ngày, ăn sáng thật sớm để đúng 7h xe đến.
Dự án cách trung tâm TPHCM khoảng 40 km nhưng phải đi sớm vì đường Sài
Gòn đông đúc kẹt xe, nếu đi trễ thì như rùa bò.
Dự án nằm trong
một khu dân cư hiện hữu, vườn rộng nhà thưa. Đường vào vẫn chưa mở, phải
đi theo con đường có sẵn, ngoằn ngoèo và rất nhỏ, chỉ đủ một chiếc xe
hơi chạy một chiều.
Cảnh tượng mở bán dự án không khác gì chiếc
clip “Chạy tụt quần chốt mua đất” mấy hôm nay đang lan tỏa mạnh trên cả
báo chí lẫn mạng xã hội Việt Nam. Nhưng là khu nhà đã xây xong nên nó có
sang hơn, và cũng mánh lới, thủ đoạn, “tuồng” hơn gấp nhiều lần.
Khu
nhà gồm khoảng 300 căn hộ liên kế chia thành nhiều dãy và vị trí. Ở
giữa, trên một bãi đất trống đã dựng sẵn chiếc rạp như rạp đám cưới lớn
màu đỏ. Có khác là nó che kín toàn bộ vách và cửa chứ không lửng lơ.
Tiếng nhạc vui vẻ vang lên ồn ã. Trong đó là nơi các khách hàng sẽ vào
để dự lễ mở bán và đặt cọc, ký hợp đồng mua bán.
Chúng tôi đi
loanh quanh khu dự án, xem xét. Hai nam nhân viên mặc vest đi theo sát
chúng tôi từng bước, trong đó một người là nhân viên môi giới mặc bộ
vest xanh mực đã làm việc từ trước, còn một người nữa mặc bộ vest đen
thì đón chúng tôi khi vừa đặt chân đến. Anh ta giới thiệu là người hỗ
trợ cho chúng tôi. Một cô nhân viên nữa cũng đi cùng xe thì giương dù,
che nắng cho chúng tôi từng bước một. Như chúng tinh phủng nguyệt (sao
vây quanh mặt trăng), cảm giác làm VIP thật ngây ngất!
Trong 300
ngôi nhà chỉ có hai ngôi đã có người ở, trong đó một ngôi nhà là người
nhà của chủ đầu tư. Ngôi nhà thứ hai nằm gần chiếc rạp đỏ, đang có hai
người ở phòng khách. Nhìn mặt hiền lành cởi mở và cách bài trí, tôi đoán
là hai mẹ con người địa phương.
Tôi chào rồi đến gần họ, định hỏi
về chất lượng nhà, trải nghiệm sống, chất lượng nước, cống thoát cùng
mấy thứ tương tự. Đang hồ hởi thì bà mẹ nhìn nhìn anh nhân viên rồi trả
lời chung chung kiểu cái gì cũng tốt, mua đi, về đây làm hàng xóm.
Bất
chợt có tiếng huyên náo ầm ĩ. Ngay ngôi nhà bên cạnh có một đám khoảng
bốn năm người khách vừa nối đuôi nhau vào xem nhà. Một anh chàng (dĩ
nhiên bận vest) đang nói với họ bằng giọng trấn an: “Em đã lấy được suất
ưu đãi cho anh chị rồi, anh chị cứ yên tâm đặt cọc đi ạ”. Một anh chàng
khác thì mặt đỏ tía tai đang vừa chạy lao đến vừa hét “Căn này là khách
tôi nha. Khách tôi!”. Cũng một nhóm khách khác đi theo anh ta, mặt có
vẻ bối rối. Hai anh chàng la hét ỏm tỏi, vung tay tán loạn như sắp đánh
nhau, khiến tất cả khách đi xem đều phải dừng lại nhìn. Hóa ra là
tranh chấp. Một ngôi nhà này cùng lúc có nhiều môi giới cho nhiều khách,
trong đó anh nào cũng hứa lấy được suất ưu đãi (chỉ có năm căn trong
tổng cộng 300 căn), tức được giảm thêm 5% trên giá bán nên khách nào
cũng thích. Nhưng nhà chỉ có một, nên người nào xuống cọc trước thì
người đó được giảm. Bất chấp sự ngỡ ngàng của các khách hàng, hai
nhân viên môi giới tiếp tục la hét giành giật. Lúc này mỗi bên đều có
thêm người, cũng đều là nhân viên môi giới. Khí thế trở nên sôi sục, gần
như bất phân thắng bại. Cả hai vừa hét vào mặt nhau, vừa liên tục khẳng
định với khách hàng rằng ngôi nhà này đã chốt cho họ, vừa hét vào mặt
người khác trong phe mình bảo mau chạy đi khóa căn này lại (tức báo với
nhân viên phụ trách bán hàng xác định chủ sở hữu trên danh sách, không
bán cho người khác nữa).
Chứng kiến màn cân não này, cả nhà tôi
đều chột dạ vì hai căn anh định mua cũng được nhân viên môi giới hứa
suất ưu đãi. Quay qua hỏi lại thì họ vẫn khẳng định chắc như đinh đóng
cột, đồng thời kéo tay chúng tôi vào cái rạp đỏ, nói vô ngồi cho đỡ nắng
và soạn hợp đồng chốt luôn cho khỏi rắc rối. Hình như ai cũng nói với
khách như vậy nên hầu hết mọi người đều lục tục vào rạp.
Tôi từ chối, nói sẽ đi loanh quanh nhìn xem khu dự án một chút.
Màn một-cảnh hai
Hai nam nhân mặc vest phân công cho cô nhân viên cầm dù theo sát bên tôi.
Tôi
đi vòng ra mọi hướng của khu nhà. Do bị cuộc giành giật hồi nãy thu hút
sự chú ý nên gia đình anh tôi và hầu như tất cả khách hàng đều chưa đi
xem. Đây là phía ngoài của dự án, tiếp giáp với nhà dân, ở cạnh ngay bên
nhau không hề có tường vây. Một gia đình khoảng hai chục người đang
ngồi nhậu vui vẻ ngoài sân. Con đường phía ngoài dự án nhỏ, đầy cát bụi
và vũng nước đọng cùng cỏ rậm hoang dại bẩn thỉu. Nhiều vũng nước đọng
đóng rêu xanh lè ngay dưới cửa sổ bếp của các ngôi nhà. Cô nhân viên vừa
cố gắng che dù cho tôi vừa giục liên tục vào rạp ngồi cho đỡ nắng. Tôi
nói cứ để tôi đi một mình xem nhà thì cô nói nhỏ “Công việc của tụi em
là phải theo hỗ trợ khách. Nếu chủ đầu tư thấy khách đi một mình không
có nhân viên hỗ trợ, em sẽ bị phạt trừ lương”.
Tàn cuộc mua bán
của gia đình anh tôi, tôi mới hiểu câu đó là một chiêu đánh vào lòng
thông cảm để ngăn khách tự đi tìm hiểu tình hình nhà cửa của dự án mà
không có nhân viên theo cùng. Nhưng ngay lúc đó tôi vẫn vô tư đi hết chỗ
nọ đến chỗ kia, vừa đi vừa hỏi. Cơ mà hỏi nhiều cũng vô ích vì ngoài
vài thông tin như “Chỗ kia là mở đường chính của dự án đó chị, lớn lắm,
mình không phải đi cái đường cũ hồi nãy nữa”. Ngoài ra, hỏi thêm gì cô
cũng cười, nói chị hỏi anh T đi, ảnh nắm kỹhơn em.
Đang
đi thì anh vest xanh mực đi cùng xe chạy ngược ra vẻ khá cáu kỉnh. Anh
ta hét với cô che dù: “Anh đang bận quá nhiều khách mà em không vô hỗ
trợ cho anh. Em đi đâu vậy?” Đến nước này thì tôi đành phải vào rạp cùng cô che dù.
Bên
trong rạp bài trí như một đám cưới. Khoảng 20 chiếc bàn inox tròn to
ngồi được 10 người kê kín. Bên trên là một sân khấu có hoa, băng rôn nhà
đầu tư. Phía dưới sát đó kê một dãy bàn chữ nhật dài, ngồi khoảng một
chục cô gái cầm máy tính, sẵn sàng để soạn hợp đồng mua bán hay đặt cọc.
Các
bàn phía dưới đều ngồi tụm lại từng nhóm. Nhiều bàn có đến ba bốn anh
mặc vest ngồi hai bên nhóm khách, thêm vài người đứng sau.
Vẫn
chưa đến giờ mở bán. Gia đình anh tôi đang chốt lại các điều kiện giao
tiền và nhà. Nhưng hình như có trục trặc nào đó mà anh vest xanh ngồi
bên trái thì lắc, anh vest đen ngồi bên phải thì gật.
-Giá tiền mỗi căn là nhiêu đây, đúng không? –Anh tôi hỏi. Cả hai vest gật.
-Anh
được ưu đãi một căn (ủa sao hồi đầu nói hai căn giờ chỉ còn một vậy-tôi
hỏi thầm trong bụng), trừ đi 5%, trả hết một lần, thì giá là nhiêu đây.
Nếu chia làm hai đợt thì mỗi đợt là nhiêu đây, đúng không?
Anh trái lắc. Anh phải gật. Cả hai đồng thời nói lia lịa, không nghe được tiếng nào.
Đã
thế, ngay lúc ấy lại ầm một tiếng. Nhạc nổi lên điếc cả tai. Trên sân
khấu, một cô gái trẻ mặc chiếc đầm công sở nhìn là biết hàng hiệu, cầm
micro nói oang oang. Lễ mở bán khai mạc. Âm thanh nhức óc càng làm chúng
tôi gần như không thể nghe tiếng của nhau.
Tôi can thiệp: -Trong hai em, ai là người quyết định? Tụi tôi chỉ làm việc với một người thôi.
Anh vest đen, lớn hơn khoảng gần chục tuổi so với vest xanh, đáp liền: -Với em. Em là sếp nó!
OK
sếp. Anh tôi và cháu trai tôi quay qua. Mọi con số, lịch giao tiền đều
được ghi lên giấy rành mạch. Cả hai gật đầu như bổ củi.
Tôi kỹ lưỡng:
-Những gì em hứa đều phải ghi ra giấy nha, chứ nói miệng rồi mai mốt tụi chị tin vào đâu? Anh ta quả quyết:
-Chị nói đúng. Em ghi tất cả vô hợp đồng đặt cọc. Chị yên tâm!
May
quá, vì khắp xung quanh chúng tôi đã ầm ầm như chợ vỡ. Trên màn hình
chiếm toàn bộ phông sân khấu, hiện lên các bảng biểu ghi số căn hộ và vị
trí.
Anh vest xanh đứng bật dậy, hét lớn: “Axx (số căn hộ anh tôi mua) chốt cọc. Axx khóa. Axx khóa”.
Cảnh
này lặp lại gần như ở tất cả các bàn. Hầu như tất cả nam nhân viên đều
đang kích động dữ dội. Một vài người tiếp tục lúi húi ở bàn với khách.
Những người khác đứng tràn chen chúc ra đường đi hoặc đứng tại chỗ, gần
như che kín khách ngồi ở bàn. Họ giơ tay lên hét khản cả giọng: “Ayy
khóa. Bxx khóa. Czz khóa….” Cô gái trên sân khấu cúi người về phía dưới,
hỏi “A ơi khóa căn Bxx phải không? C ơi khóa căn Czz phải không? Các em
hỗ trợ khóa căn. Các em hỗ trợ khách đặt cọc…”
Giời ơi sao thiên
hạ lắm tiền thế? Trong nháy mắt, khóa khóa khóa lia lịa. Có căn vừa
khóa, lại mở, tí sau lại khóa lại. Có những nhân viên hét khóa hai ba
căn. Cả đám đông kích động như mới cắn thuốc lắc, nhảy tưng tưng hoặcbật
dậy như lò xo, miệng hét váng óc. Trong không khí hừng hực như lò lửa
đó, suýt nữa tôi đã giục anh tôi mau mau đặt cọc đi chứ không người ta
mua trúng căn mình mất.
Lại may, anh tôi có vẻ đã thống nhất. Cháu
tôi đi lên ký đặt cọc một ngôi nhà được hưởng suất ưu đãi. Còn một cái
nữa, anh tôi bảo từ từ chờ xem sao, vì không được ưu đãi như đã hứa.
Ối dồi ôi cả nước ra đây mà xem này!
15
phút sau, bỗng tôi thấy cháu tôi đứng bật dậy ở dãy bàn dài, quát tháo
gì đó. Thằng này tính rất nóng. Chị dâu tôi liền chạy vội lên xem thế
nào. Ai ngờ, hai mẹ con vừa nói nói mấy câu, thằng cháu đưa cho mẹ nó
xem một tờ giấy, thì bà ấy còn quát to hơn nó.
Đến lúc tôi và anh tôi lên tới nơi thì thằng cháu đã túm lấy ngực áo chàng vest xanh mực, lắc lấy lắc để:
-Mày
lừa tao. Tao đã cẩn thận hỏi lại mày nhiều lần. Bữa gặp mày ở cà phê
tao đã nói tao gặp vụ này nhiều lần rồi, mày hứa bên em buôn bán đàng
hoàng. Mày dám nói không có không? Đừng có làm ăn bậy bạ với tao. Trả
tiền cọc liền đây cho tao. Kêu xe tao về.
Ôi trời ơi hóa ra tất cả
đám môi giới đã lừa chúng tôi. Gặp nhau tổng cộng ba lần, trong đó có
một lần đến thẳng trụ sở công ty gặp sếp, kể cả đã ký hợp đồng giữ chỗ,
bọn họ đều cam kết giá tiền mỗi ngôi nhà là XX đồng. Tận đến hôm nay, cả
lúc trên xe và lúc thỏa thuận lịch trả tiền, giao nhà, cả thằng vest
đen tự xưng là sếp cũng khẳng định như đinh đóng cột với chúng tôi như
vậy. Bạn có nhớ khúc trên không?
Ấy vậy mà hóa ra đinh đóng… gốc chuối!
Đến
tận khi lên ký hợp đồng đặt cọc, thấy nhân viên nói ra số tiền có vẻ
sai sai, cháu tôi đòi xem bảng giá thì mới ngã ngửa. Toàn bộ đám môi
giới cả trai lẫn gái, trẻ lẫn già đi theo chúng tôi (như chúng tinh
phủng nguyệt-sao vây quanh mặt trăng) đều là đám lừa đảo. Giá tiền chúng
nói ra với khách hàng chỉ là… 1/3 giá ngôi nhà.
Sau khi túm áo
thằng môi giới, chúng tôi phải làm căng một chặp nữa mới đòi được tiền
giữ chỗ để về ngay. Vì lại một thằng vest đen nữa dám chạy ra nói chúng
tôi gây ồn ào ảnh hưởng đến khách của công ty, và phải chờ đến khi lễ mở
bán xong hết chúng mới chuyển trả tiền được.
Mả cha tụi mày, vậy tụi tao không phải là khách hàng chắc?
Tới đây xin giải thích, các vest đen là trưởng dự án. Vest xanh là trưởng phòng. Vest xám hoặc các màu khác là nhân viên.
Đòi
được tiền xong, vẫn còn phừng phừng lửa giận, chúng tôi đi ra ngoài
thì… ngạc nhiên chưa, ngồi ở ngoài phải đến chục vị khách đi riêng lẻ,
ai nấy cũng đang chửi thậm tệ.
Chửi không oan các bạn ạ, nghĩa là
không chỉ mỗi gia đình tôi xui xẻo gặp phải một đám môi giới lừa đảo. Từ
trưởng dự án tới trưởng phòng, tới nhân viên, không thể nói chúng lầm
lẫn được. Mà là cả đám cố tình lừa. Cái vở tuồng chạy loạn giành giật
căn hộ như muốn đánh lộn trước đó hay không khí rực lửa “khóa căn, khóa
căn” đều chỉ nhằm kích động và gây nhiễu tâm lý để khách ký hợp đồng đặt
cọc mau lẹ mà không coi lại các điều khoản (bảng giá chúng vẫn không
đưa ra nhé, mà phải đòi). Ký xong mới phát hiện giá nhà được báo sai cả
cây số thì bút cũng sa rồi. Chẳng lẽ tìm nó đánh? Nó trốn mất tiêu thì
đánh cách nào? Lúc đó hoặc chỉ có cách đưa chân tiếp, hoặc mất cọc (mấy
trăm triệu một căn), chứ làm được gì nhau? Có lôi nhau ra tòa cũng rõ
ràng mình sai vì hợp đồng giấy trắng mực đen đấy thôi.
***
Trên
đường đưa chúng tôi về nhà, anh tài xế góp chuyện: “Hồi sáng có nhiều
xe tới đầu hẻm là quay về luôn, không có vô. Giá đó con thách tụi nó bán
được. Qua Bình Chánh nhà đó giá chỉ (anh nói con số khoảng hơn giá tiền
chúng tôi đã được báo một tí). Con chở khách đi hoài, con biết mà!”.
****************
Ca sĩ Kim Ngân ra sao sau khi Thúy Nga ngừng giúp đỡ?
Đức Tiến vừa đăng tải đoạn clip gặp ca sĩ Kim Ngân ở Mỹ. Anh tiết lộ sức khỏe đàn chị vẫn ổn song lúc nhớ lúc quên.
Đức Tiến xót xa trước hoàn cảnh của ca sĩ Kim Ngân
Chụp màn hình
Trên kênh YouTube, Đức Tiến đăng tải đoạn clip gặp ca sĩ Kim Ngân
ở Mỹ. Khi vừa thấy giọng ca sinh năm 1963, nam diễn viên ngỏ ý mời bà
ăn phở. Tuy nhiên, nữ ca sĩ từ chối mà chỉ xin ly nước cam. Có thể thấy,
sau khi Thúy Nga tuyên bố ngừng giúp đỡ, thông tin về cuộc sống của Kim
Ngân cũng ít hơn. Tuy nhiên, khi theo dõi đoạn clip, nhiều người an tâm
khi nữ ca sĩ nói chuyện nhẹ nhàng, không cáu gắt và phong cách ăn mặc
sành điệu hơn so với thời điểm sống lang thang trước đây.
Vừa gặp đàn chị, Đức Tiến
bộc bạch: “Lâu ngày mới gặp lại chị. Mọi người hỏi thăm chị quá trời.
Bữa em tìm chị Kim Ngân lì xì Tết mà không thấy. Em đi lòng vòng tìm mà
không thấy, lại tưởng chị đi đâu ăn Tết rồi". Trả lời nam diễn viên, nữ
ca sĩ cho biết dạo này bà vẫn khỏe. Tuy nhiên, khi Đức Tiến hỏi dạo này
làm gì thì nữ ca sĩ bảo đi học nhưng lại trả lời không rõ ràng khiến
diễn viên sinh năm 1980 cảm thấy khó hiểu.
Mặc dù không còn cau có nhưng cách nói chuyện của Kim Ngân khiến nhiều người khó hiểu
CHụp màn hình
Trong
clip, Đức Tiến dành lời khen ngợi cho phong cách thời trang của giọng
ca sinh năm 1963, đồng thời chia sẻ thêm: “Hôm trước tôi gặp chị ấy một
lần trong tiệm thẩm mỹ của Thanh Mai. Hôm đó tôi có mua bánh kem nhưng
chị không ăn. Hôm nay tôi gặp ở quán phở, có mời ăn nhưng chị từ chối,
chỉ uống nước thôi".
*****************
Bé 3 tuổi bị đóng đinh vào đầu đã có phản xạ tay chân
Các
bác sĩ thông tin chưa thể tiên lượng trước điều gì về diễn tiến của
cháu bé, tuy nhiên bé đã tạm thời qua được giai đoạn nguy kịch.
Trao
đổi với VietNamNet, chị Nguyễn Thanh Huyền Anh, bác dâu của cháu Đ.N.A.
(3 tuổi, Thạch Thất, Hà Nội) cho biết cháu vẫn đang hôn mê, được điều
trị tại Khoa Hồi sức cấp cứu nhi, Bệnh viện Đa khoa Xanh Pôn.
“Ca phẫu thuật lấy đinh chưa thể tiến hành, để phẫu thuật được có lẽ vẫn cần thời gian dài phía trước”, chị Huyền Anh cho hay.
Theo
người bác dâu, các bác sĩ thông tin chưa thể tiên lượng trước điều gì
về diễn tiến của bé A., tuy nhiên, bé đã tạm thời qua được giai đoạn
nguy kịch. Cháu cũng đã có những phản xạ cử động về tay chân, là phản xạ
tự nhiên của cơ thể. Hồi sát Tết, các bác sĩ đã tiến hành tháo bột ở
cánh tay cho bé.
Thông tin với VietNamNet sáng 7/2, bà Trần Liên
Hương, Phó Giám đốc Bệnh viện Đa khoa Xanh Pôn cho biết, cháu A. vẫn
đang diễn tiến nặng, được các bác sĩ nỗ lực hồi sức tích cực. Bệnh viện
sẽ cung cấp thông tin sớm nhất nếu cháu bé có tiến triển mới.
Như
vậy, tới nay, bé A. đã nhập viện cấp cứu tròn 3 tuần. Thời gian vừa qua,
bé được bố và ông nội thay phiên chăm nuôi, yêu cầu phải test PCR âm
tính trước khi vào chăm.
Trước đó, theo Giám đốc Bệnh viện Đa khoa
Thạch Thất, chiều tối 17/1, bệnh viện tiếp nhận bé gái Đ.N.A. nhập viện
trong tình trạng hôn mê, co giật. Bệnh nhi được mẹ đưa đến viện. Trong
quá trình kiểm tra, thăm khám, các bác sĩ nhận thấy cánh tay phải của bé
đã được bó bột trong 2 tuần.
Người mẹ cho hay, từ chiều gọi con
không tỉnh nên đưa vào bệnh viện. Sau khi tiến hành đặt ống, chụp phim,
các bác sĩ phát hiện phim chụp có hình ảnh cản quang trên hộp sọ. Chẩn
đoán sơ bộ xác định bệnh nhi hôn mê, nghi viêm màng não. Tình trạng của
em bé rất nặng, tỷ lệ tử vong cao.
Sau khi nhập viện Thạch Thất
khoảng 1 giờ, bé được chuyển lên Bệnh viện Đa khoa Xanh Pôn để điều trị.
Bệnh viện đã tiến hành chụp cắt lớp, dựng hình phát hiện những hình ảnh
giống như đinh gỗ ở sọ và tổ chức não của bé.
Cháu bé đã điều trị tại Khoa Hồi sức cấp cứu Nhi, Bệnh viện Đa khoa Xanh Pôn khoảng 3 tuần
Liên
quan đến vụ việc, chiều ngày 20/1, Cơ quan Cảnh sát điều tra, Công an
TP Hà Nội đã khởi tố vụ án, tạm giữ hình sự Nguyễn Trung Huyên (30 tuổi,
trú huyện Thạch Thất) - nhân tình của mẹ cháu A. về hành vi giết người.
Theo
lời khai ban đầu, Huyên có tình cảm và sống như vợ chồng với chị L. (mẹ
cháu A.) ở phòng trọ tại xã Cần Kiệm (huyện Thạch Thất). Trong quá
trình sinh sống, Huyên khó chịu với bé Đ.N.A. là con riêng của người
tình nên thường đánh đập, hành hạ cháu, khiến cháu nhiều lần phải nhập
viện.
Khoảng 8h ngày 17/1, trong lúc người yêu vắng nhà, Huyên đã
dùng tay tát nhiều lần vào mặt bé A. Thấy bé khóc, Huyên tiếp tục dùng 1
quả tạ loại 2kg đóng 9 chiếc đinh dài khoảng 2,1cm vào xung quanh đỉnh
đầu bé. Sau đó, Huyên đưa bé đi gửi và quay về phòng trọ ngủ.
Khoảng
16h chiều 17/1, Huyên đón bé A. về trong tình trạng sức khỏe yếu, buồn
nôn, không đứng vững. Chị L. đã gọi xe đưa con đến Bệnh viện đa khoa
huyện Thạch Thất.
Hồi tháng 10/2021, Huyên từng mua 2 gói thuốc
diệt cỏ mang về phòng trọ pha với nước ngọt rồi cho bé A. uống, khiến bé
phải đi cấp cứu tại Bệnh viện Nhi Trung ương. Đến tháng 11/2021, Huyên
bỏ 2 chiếc đinh vít vào miệng rồi đổ nước bắt cháu bé uống. Sau đó, bé
gái được mẹ đưa đến bệnh viện để lấy 2 dị vật ra. Tháng 12/2021, thấy bé
A. không ngủ, Huyên đã đánh gãy tay phải của cháu bé.
Quỳnh Anh
************* Bà Francesca Tardioli qua đời
Thi
thể Bà Francesca Tardioli đã được phát hiện bên ngoài nhà riêng. Dù
nguyên nhân tử vong vẫn đang được cảnh sát Italia điều tra. Nhưng truyền
thông nước này loan tin bà Tardioli bị mất thăng bằng khi đứng ở ban
công và ngã xuống đất từ tầng cao.
Ngoại trưởng Australia
Marise Payne cho biết. Bà cảm thấy "đau buồn sâu sắc" khi hay tin Đại sứ
Francesca Tardioli qua đời, và khẳng định bà Tardioli là một nhà ngoại
giao rất đáng kính, người sẽ được nhớ đến nhiều.
Đại sứ Australia tại Italia Margaret Twomey đã gửi lời chia buồn trên
mạng xã hội trước sự ra đi của người đồng nghiệp. “Thật đau lòng khi
biết tin về sự ra đi của Đại sứ Francesca Tardioli, người bạn thân thiết
và đồng nghiệp tuyệt vời. Tâm trí của chúng tôi hướng tới gia đình và
bạn bè của bà ấy”, Đại sứ Twomey viết trên Twitter, và mô tả bà Tardioli
là một trong những món quà tuyệt vời nhất mà Italia dành tặng
Australia.
Bộ Ngoại giao Italia cũng bày tỏ lòng thương tiếc
đối với sự ra đi của Đại sứ Tardioli trên mạng xã hội. “Với nỗi buồn sâu
sắc, chúng tôi bày tỏ tiếc thương về sự ra đi của Francesca Tardioli và
chia sẻ nỗi đau với gia đình bà. Bà Tardioli là một nhà ngoại giao
tuyệt vời và là người phụng sự của đất nước'', Bộ Ngoại giao Italia cho
biết trên Twitter.
Bà Francesca Tardioli gia nhập Cơ quan Ngoại
giao Quốc gia Italia vào năm 1991, và giữ chức Đại sứ Italia tại
Australia từ tháng 9/2019. Bà thông thạo tiếng Anh và tiếng Pháp, đồng
thời còn biết cả tiếng Đức lẫn tiếng Tây Ban Nha.
************ Danh ca Họa Mi lấy chồng 2 bên Pháp: "Có những lúc lái xe, tôi rớt nước mắt vì buồn"
"Có
lẽ cuộc sống không giống với những gì tôi mong muốn. Người chồng mới
rất tốt với tôi và các con, nhưng ông ấy không muốn tôi đi hát", danh ca
Họa Mi kể.
Mới đây, chương trình Lời tự sự lên sóng với khách
mời là danh ca Họa Mi. Danh ca Họa Mi tên khai sinh là Trương Thị Mỹ,
sinh năm 1955, bà là học trò của nhạc sĩ nổi tiếng Hoàng Thi Thơ.
Tôi lấy chồng quá sớm vì quá cô đơn
Chia sẻ về chặng đường hoạt động nghệ thuật, danh ca Hoạ Mi cho hay, bà
may mắn khi gặp được nhạc sĩ Hoàng Thi Thơ và được ông định hướng trong
con đường làm ca sĩ. Chính nhạc sĩ Hoàng Thi Thơ là người đặt nghệ danh
cho danh ca Họa Mi.
"Từ bé lúc 11 - 12 tuổi, tôi rất thích
hát, hát nghêu ngao cả ngày. Đến năm 15 tuổi, tôi tham gia đoàn hợp
xướng tư nhân và thi vào trường quốc gia âm nhạc. Tôi yêu âm nhạc nhưng
lại thích làm bác sĩ. Đến khi gặp chú Hoàng Thi Thơ, tôi mừng quá vì
được làm ca sĩ. Chú đưa cho tôi bài hát, về tự tập và 1 tuần sau đến hát
với ban nhạc. Từ lúc đó, cái tên Họa Mi ra đời", Họa Mi kể.
Âm nhạc cũng là thứ kết nối danh ca Họa Mi với người chồng đầu tiên - nghệ sĩ saxophone Lê Tấn Quốc.
Bà kể: "Năm 1976, tôi được mời vào đoàn ca nhạc kịch Kim Cương, anh Lê
Tấn Quốc thổi kèn. Lúc đầu tôi không có cảm tình với anh Quốc mà anh
Quốc là người thích tôi. Anh Quốc hơn tôi 2 tuổi, cứ để ý đến ca sĩ trẻ
nhất là tôi.
Làm cùng chung đoàn nên mỗi ngày chúng tôi đều chia sẻ công việc với nhau. Trên vấn đề âm nhạc, anh Quốc rất hiểu tôi.
Anh Quốc yêu tôi trước còn tình yêu của tôi đến sau. Tôi yêu anh Quốc
vì anh ấy bị bệnh, tôi thấy cảm động, săn sóc anh ấy, tôi cũng quý anh
vì cái tài. Tôi dần thấy tình yêu và nghĩa vợ chồng.
Không bao
giờ tôi nghĩ rằng mình sẽ lấy chồng ở tuổi 21. Chú Hoàng Thi Thơ từng
bảo tôi 27 tuổi mới được lấy chồng vì bố mẹ tôi mất rồi, tôi cần có sự
việc, tự lo cho mình.
Nhưng tôi lấy chồng quá sớm vì quá cô đơn
và thời buổi đó, ca sĩ phải nghỉ đi hát, không có việc làm. Tôi nghĩ
rằng có người thương mình, cưới mình làm vợ thì mình đồng ý".
Chồng mới rất tốt, nhưng không muốn tôi đi hát
Thời bao cấp, cuộc sống khó khăn, danh ca Họa Mi vất vả đi làm để chữa
bệnh thoái hóa võng mạc cho chồng và lo cho 3 con nhỏ. Đến năm 1988, bà
được mời sang Pháp hát cho đồng bào. Đến khi sang Pháp, danh ca quyết
định ở lại làm việc để lo cho chồng con.
Tuy nhiên, bác sĩ
thông báo căn bệnh của nghệ sĩ Tấn Quốc không thể chữa trị. Vì không
muốn vợ thêm khổ, ông trở về Việt Nam, chấp nhận ly hôn với Họa Mi. Sau
đó, nữ danh ca tái hôn với người chồng thứ 2.
Hai vợ chồng có
một đứa con chung. Người chồng thứ 2 rất yêu thương Họa Mi nhưng không
muốn bà đi hát. Vì vậy, bà nghỉ hát về giúp chồng kinh doanh cửa hàng
bánh và kem. Cũng vì thế, nữ danh ca rất buồn tủi nhưng không thể tâm sự
cùng ai.
"Khi anh Quốc trị mắt không được, trở về Việt Nam,
tôi phải nuôi 3 đứa con bên Pháp. Tôi vừa đi hát, vừa đi làm lo chuyện
học hành cho con. 5 năm sau, tôi lập gia đình mới vì có người muốn cưới
tôi và muốn giúp tôi lo cho các con.
Có lẽ cuộc sống không
giống với những gì tôi mong muốn. Người chồng mới rất tốt với tôi và các
con, nhưng ông ấy không muốn tôi đi hát. Tôi thành bà chủ, đi làm việc
chung với ông ấy, nhưng tôi rất cực vì phải quán xuyến tất cả mọi việc.
Thời gian bên Pháp tôi làm việc không thấy mặt trời. Có những lúc lái
xe mà tôi rớt nước mắt vì buồn, nhưng tôi ráng chịu vì các con còn nhỏ,
tôi phải lo cho con", Họa Mi tâm sự.
Đến năm 2015, danh ca Họa Mi mới quyết định trở về Việt Nam đi hát trở lại, lúc đó bà đã 60 tuổi.
Cả cuộc đời bôn ba, nữ danh ca tâm sự hiện tại bà sống bình yên, vui vẻ
vì được thỏa đam mê ca hát thời trẻ. Hiện tại, mối quan tâm lớn nhất
của Họa Mi là sức khỏe, bà mong có nhiều sức khỏe để cống hiến lâu dài
hơn với nghệ thuật ************
Chết trong 'mê cung' thuốc giảm cân thị trường chợ đen
AnhDNP,
hóa chất công nghiệp được sử dụng để sản xuất thuốc nổ, có thể gây ra
cái chết khủng khiếp nếu nuốt phải, song đang được tiếp thị tràn lan cho
những người muốn gầy.
Năm
2014, Ella Parry, 20 tuổi, mắc chứng rối loạn ăn uống ám ảnh. Cô đã
chuyển qua giai đoạn sử dụng thuốc nhuận tràng và thuốc giảm cân không
kê đơn. Trong nhật ký, cô tiết lộ nỗi đau khổ của mình: "Giá như tôi có
thể lấy dao cắt hết những nếp gấp kinh tởm của mỡ ra khỏi cơ thể mình.
Bụng tôi lòi ra ngoài. Tôi ghét tất cả mọi thứ thuộc về cơ thể mình".
Tin
chắc rằng điều duy nhất có thể chấm dứt nỗi đau khổ của mình là giảm
cân nhiều hơn, cô lùng sục trên mạng để tìm ra các giải pháp. Cô đọc
ngấu nghiến trên các diễn đàn giảm cân online.
Cuối
cùng, cô đã thấy thứ mình đang tìm kiếm, một sản phẩm hứa hẹn "đốt
cháy" mỡ thừa hiệu quả hơn bất kỳ sản phẩm nào khác: hóa chất
2,4-Dinitrophenol, được gọi là DNP. Ella đặt hàng mua nó trực tuyến, dễ
dàng như đặt mua một cuốn sách hoặc một chiếc váy.
Khi
những viên DNP được gửi qua đường bưu điện trong một phong bì trơn,
chúng được dán nhãn "Optimum Gold". Ella ngấu nghiến dùng hàng chục viên
mỗi ngày, đến khi ngã quỵ và được đưa vào bệnh viện với tình trạng sốt,
khó thở, tim đập nhanh và làn da tái nhợt. "Trông cháu thực sự quá
gầy". Song đáp lại lời bác sĩ, Ella chỉ lắc đầu, quyết tâm phải giảm cân
hơn nữa.Tình trạng ngất xỉu do dùng quá liều DNP tiếp tục đến ngày
11/4/2015, khi Ella bắt đầu nôn mửa, nhiệt độ cơ thể tăng lên nhanh
chóng. Từ bệnh viện, cô nhắn tin cho thầy cô, bạn bè và cha mẹ. "Tôi
nghĩ rằng tôi sắp chết. Tôi yêu mọi người rất nhiều."
Các
bác sĩ cố gắng hạ nhiệt cho Ella, nhưng DNP đang tấn công các tế bào
của cô, giải phóng sức nóng dữ dội trong cơ thể. Nội tạng của cô đã
ngừng hoạt động. Ella hét lên, quằn quại, sủi bọt ở miệng, ngừng tim,
qua đời lúc 15h25 cùng ngày. Chiếc xe và căn hộ của Ella đã trở thành
hiện trường vụ án.
DNP là một chất độc gây chết người. Nạn nhân có thể chuyển từ trạng thái tốt sang nguy kịch và chết trong vòng vài giờ.
Bắt đầu với đổ mồ hôi, nhiệt độ cao và nhịp tim nhanh sau đó tiến triển
thành co thắt cơ, co giật và suy đa cơ quan. Tỷ lệ tử vong thực sự rất
cao, theo Simon Thomas, giáo sư dược học, Đại học Newcastle.
Từ
năm 2007 đến 2020, Dịch vụ Thông tin về Chất độc Quốc gia của Anh ghi
nhận 138 trường hợp ngộ độc và 26 ca tử vong do DNP. Nhiều người sống
sót đã bị đục thủy tinh thể, tổn thương lâu dài cho tim và hệ thần kinh.
Năm
2019, trong một bức thư gửi cho Bộ Nội vụ, chủ tịch Hiệp hội Dược phẩm
Hoàng gia Anh đã đặt ra một câu hỏi đơn giản về DNP: "Tại sao nó không
bị cấm?"
Tại Vương quốc Anh, việc sở hữu hoặc bán
DNP không phải là một hành vi phạm pháp. Nó được sử dụng hợp pháp như
một chất nổ, một loại phân bón, thuốc trừ sâu và thuốc nhuộm.
Với
một chút tìm kiếm, có thể thấy DNP trên các trang web quảng cáo chất
thực phẩm chức năng và hỗ trợ ăn kiêng, hứa hẹn đốt cháy chất béo với
tốc độ chưa từng có, giúp ức chế sự thèm ăn...
Sự
nguy hiểm đối với sức khỏe con người của DNP đã được biết đến trong hơn
một thế kỷ. Trong chiến tranh thế giới thứ nhất, khi bột DNP được kết
hợp với axit picric để tạo ra vỏ lựu đạn, hàng trăm công nhân trong các
nhà máy sản xuất vũ khí ở Pháp và Mỹ đã bị ốm, 63 người chết sau khi
tiếp xúc với nó.
Vào những năm 1930, các nhà khoa
học Mỹ phát hiện ra rằng, việc sử dụng DNP bằng đường uống có thể gây ra
sự phân hủy nhanh chóng của chất béo và carbohydrate, dẫn đến giảm cân
đáng kể. Song không có luật nào để ngăn chặn nó, thị trường đã sớm tràn
ngập các sản phẩm dựa trên DNP.
Hàng ngàn phụ nữ đã
mua những "viên thuốc thần kỳ" không cần kê đơn này. Các nhà sản xuất
của Công thức 281, một phiên bản của "phương thuốc giảm béo", đã tuyên
bố vào năm 1935 rằng nó sẽ "mang lại cho bạn một hình thể mà đàn ông
ngưỡng mộ và phụ nữ ghen tị", và không có rủi ro nào.
Tuy
nhiên,những nguy hiểm đã trở nên rõ ràng. Các bác sĩ nhận thấy bệnh
nhân sử dụng DNP luôn có các triệu chứng ngộ độc cấp tính: quá nóng, tổn
thương gan, tim, hệ hô hấp và các cơ.
Năm 1935,
một bác sĩ nhãn khoa cho rằng khoảng 2.500 người ở Mỹ đã bị mù do đục
thủy tinh thể do sử dụng DNP. Năm 1938, DNP bị coi là "cực kỳ nguy hiểm
và không thích hợp cho con người tiêu dùng" ở Mỹ - Canada, Anh và các
nước châu Âu khác cũng tuân theo.
Sau khi bị cấm
nghiêm ngặt, tình hình tạm lắng xuống cho đến những năm 2010, khi tiếp
thị qua internet và cơn sốt phòng gym lên ngôi, doanh số bán hàng của
DNP lại bùng nổ.
Bán
DNP mang tới lợi nhuận cực cao. Một đại lý có thể nhập một thùng phuy
25kg từ một nhà máy ở Trung Quốc hoặc Ấn Độ, với giá 350 bảng Anh, tương
đương 470 USD rồi bán cho khách hàng với giá khoảng 1,5 USD mỗi viên.
Chúng được mua bán trực tuyến dưới loại hình một thương mại quốc tế và
nổi tiếng là khó kiểm soát đối với cảnh sát.
Đại diện LegitScript, công
ty giám sát internet có trụ sở tại Mỹ cho biết: "Các đại lý bán thuốc
bất hợp pháp này sẽ di chuyển từ trang web này sang trang web khác và
các diễn đàn ẩn danh. Họ điều hành các hiệu thuốc internet giả mạo. Rất
nhiều DNP được gửi qua đường bưu điện ".
Một trang
web đưa ra khuyến cáo sản phẩm "không dùng cho người" để qua mắt nhà
chức trách, mặt khác, họ bán DNP được đóng gói trông giống như thuốc
giảm đau không kê đơn. Một trang web khác vờ cảnh báo: "Sử dụng quá liều
có thể gây chết người. Xin sử dụng một cách thông minh", nhưng đồng
thời cung cấp dịch vụ "vận chuyển bí mật".
Cuộc lục soát máy tính của cô gái vừa qua đời, Ella, cho thấy cô đã mua DNP, từ một trang web có tên là Dr Muscle Pharmaceuticals.
Các khoản thanh toán mà cô thực hiện đã được chuyển vào một tài khoản
ngân hàng ở Iceland, từ đó chúng được chuyển đến một tài khoản mang tên
Bernard Rebelo, tại Harrow, bắc London.
Ngày 24/2/
2016, các thành viên của đội y tế cùng với các sĩ quan cảnh sát, bước
vào một tòa nhà chung cư và đến trước cửa nhà Bernard Rebelo với lệnh
khám xét.
Khi Rebelo mở cửa, họ đã tìm thấy "nhà
máy thuốc" của anh ta bên trong ngôi nhà, với những căn phòng chứa hai
thùng nhựa lớn, máy dán nhãn, thiết bị bào chế thuốc và các vật dụng
khác. Rebelo vừa nhận lô hàng DNP mới.
Các cảnh sát
đã thu giữ máy tính của Rebelo, dành hàng tháng trời để dò tìm email và
các diễn đàn trực tuyến của anh ta. Họ phát hiện ra rằng Rebelo bắt đầu
bán steroid vào năm 2012 và đã lấy nguồn DNP từ một nhà máy ở Trung
Quốc. Anh đã có hàng trăm khách hàng ở Mỹ và Châu Âu.
Trên
các diễn đàn trực tuyến, Rebelo đã đưa ra lời trấn an chắc chắn cho
những khách hàng rằng DNP không có tác dụng phụ, đồng thời đề nghị họ
điều chỉnh liều lượng tuỳ ý.
Trong số các tệp máy
tính của Rebelo, có một bộ tài liệu đặc biệt đáng sợ. Anh ta đã tải
xuống và lưu các báo cáo trên phương tiện truyền thông về cái chết của
Ella, và cuộc điều tra quanh DNP. Song trong những tuần và tháng saucái
chết của cô gái, anh ta vẫn tiếp tục giao dịch thuốc cấm. Interpol lúc
này đưa ra cảnh báo sức khỏe toàn cầu về DNP.
Rebelo
rất giỏi trong việc tránh bị phát hiện. Anh ta đóng cửa các trang web,
mở lại chúng với các tên khác và thay đổi máy chủ. Thanh toán được
chuyển qua nhiều tài khoản ở các quốc gia khác nhau.
Sau
cái chết của Ella, Cơ quan Quản lý Thực phẩm và Dược phẩm Mỹ đã yêu cầu
tạm dừng và khóa các tên miền của website bán dược phẩm liên quan
Rebelo, trước khi có thêm bất kỳ người nào chết hoặc sự việc trở nên
nghiêm trọng. Song anh ta đã lập tức đăng ký tên miền khác và tiếp tục
giao dịch DNP.
Vụ kiện chống lại Rebelo được đưa ra xét xử tại tòa án hình sự trung tâm của London vào tháng 6/2018.
Rebelo thừa nhận rằng dã bán DNP cho Ella, song khẳng định chỉ bán nó
như một loại hóa chất công nghiệp và đã cảnh báo Ella "nó không an toàn
cho con người". Rebelo bị kết án về tội Ngộ sát.
Tháng
2/2020, Rebelo bị tuyên án Rebelo 7 năm tù, mức án, theo người nhà của
nhiều nạn nhân chết vì DNP, cho rằng quá nhẹ. Song DNP được điều chỉnh
theo Đạo luật An toàn Thực phẩm, đó là mức án cao nhất mà những người vi
phạm có thể bị truy cứu.
"Tại
sao một chất độc gây chết người như thế này lại được quản lý theo luật
an toàn thực phẩm?", mẹ của Ella đau đớn nói sau phiên toà. Các phụ
huynh nhận ra rằng họ không phải là người đầu tiên cố gắng thay đổi luật
về DNP.
Vào năm 2014, nhiều gia đình có thân nhân chết vì DNP, đã vận động chính phủ phân loại DNP là một loại ma túy nguy hiểm theo Đạo luật lạm dụng ma túy. Điều này sẽ khiến việc bán hoặc sở hữu nó là bất hợp pháp.
Nhưng
năm 2015, năm Ella qua đời, nhà chức trách đã phán quyết rằng do DNP
không có đặc tính thần kinh, nên kiến nghị của phụ huynh không có căn
cứ. Việc mua bán DNP cho người, hiện vẫn thuộc quản lý cơ quan an toàn
thực phẩm quốc gia.
Trang Lá cải ngày 23 -02 -2022: Mặt Bác Hồ tráo trở như con người hắn: Đi nhai, đứng ngậm, ngồi cười
Chết trong 'mê cung' thuốc giảm cân thị trường chợ đen
*******************
Bà trùm buôn lậu lĩnh 8 năm tù
An GiangBà
Nguyễn Thị Kim Hạnh kêu oan, nói không chỉ đạo đàn em mang 470.000 USD
về Việt Nam, song tòa cho là có đủ căn cứ bị cáo là người cầm đầu.
Ngày 23/2, sau một tuần xét xử và nghị án, bà Nguyễn Thị Kim Hạnh, 53 tuổi, tức Mười Tường, bị TAND tỉnh An Giang tuyên phạt 8 năm tù về tội Vận chuyển trái phép tiền tệ qua biên giới theo Điều 189 Bộ luật Hình sự. Đây là một trong 6 vụ án mà bà bị cáo buộc cầm đầu.
Bốn
đàn em của bà Hạnh gồm: Phạm Thanh Sang, Hồ Tuấn Linh, Nguyễn Văn Lê,
Nguyễn Văn Minh, 31-41 tuổi, lĩnh 4 năm tù về cùng tội danh.
Tòa tuyên tịch thu sung công quỹ tang vật vụ án là số tiền 470.000 USD (gần 11 tỷ đồng).
Bản
án xác định, Phạm Thanh Sang, Hồ Tuấn Linh, Nguyễn Văn Lê, Nguyễn Văn
Minh làm thuê cho bà Kim Hạnh và chị gái từ năm 2018, đã nhiều lần vận
chuyển hàng hóa, tiền tệ từ Campuchia về Việt Nam cho nữ đại gia và được
trả tiền công 3-4 triệu đồng một tháng.
Ngày
24/6/2019, Kim Hạnh chỉ đạo họ qua Campuchia gặp người tên Cốp, Tuot
nhận 470.000 USD đưa về Việt Nam. Sáng cùng ngày, bộ đội biên phòng tuần
tra khu vực vành đai biên giới rạch Chắc Ri (phường Vĩnh Nguơn, TP Châu
Đốc) phát hiện các bị cáo chạy vỏ lãi từ hướng Campuchia về Việt Nam có
biểu hiện nghi vấn nên ra tín hiệu dừng để kiểm tra.
Cả nhóm lập tức quay ngược hướng, bỏ chạy về phía Campuchia. Trong đó, một người ném túi nylon có 470.000 USD lại.
Giữa
năm 2021, Sang, Linh ra đầu thú, thừa nhận đã tham gia vận chuyển số
ngoại tệ trên. Lê và Minh sau đó bị bắt do liên quan vụ án buôn lậu 51
kg vàng xảy ra ngày 30/10/2020.
Quá
trình điều tra, xét xử, bà Hạnh kêu oan, cho rằng không liên quan đến
vụ án, số tiền 470.000 USD tang vật không phải của mình. Trong khi đó
các bị cáo khác đều thừa nhận việc vận chuyển số ngoại tệ này về nước là
theo chỉ đạo của bà Hạnh.
Tuy nhiên, HĐXX cho rằng
các tài liệu trong hồ sơ, lời khai của các bị cáo khác và những người
liên quan là "đủ cơ sở xác định Kim Hạnh là người cầm đầu vụ án". Việc
bị cáo không thừa nhận hành vi là nhằm trốn tránh trách nhiệm.
Theo
tòa, hành vi của các bị cáo xâm phạm trực tiếp đến hoạt động quản lý
kinh tế, ảnh hưởng đến chính sách của Ngân hàng Nhà nước trong việc quản
lý ngoại tệ theo quy định của pháp luật... nên cần áp dụng mức án
nghiêm khắc.
Đối với 5 vụ án còn lại, bà Hạnh bị cáo buộc hành vi Buôn lậu đối với ít nhất 51 kg vàng
(năm 2020), một lượng lớn đường cát năm (2018), Vận chuyển trái phép
tiền tệ qua biên giới (200.000 USD năm 2020), Tổ chức cho người khác trốn đi nước ngoài và Rửa tiền (năm 2021).
**************
Bị đâm tử vong khi đi mời cưới
An GiangTrong lúc đi mời cưới, nam thanh niên xảy ra mâu thuẫn với Nguyễn Bảo Khang, 21 tuổi, nên bị người này đâm tử vong.
Chiều 23/2, Khang bị Công an tỉnh An Giang tạm giữ hình sự về hành vi Giết người.
Theo
điều tra, khuya ba hôm trước, Chhai, 24 tuổi, được người bạn chở đến xã
An Hảo, huyện Tịnh Biên, để mời cưới thì xảy ra va chạm với Khang và
Nguyễn Công Luận, 28 tuổi, trên đường đi nhậu về.
Sau
khi chặn đầu xe Luận, Chhai rút thắt lưng đánh Khang nhưng bị thanh
niên này đâm nhiều nhát. Chhai bỏ chạy một đoạn thì gục chết. Khang cũng
đâm bạn của Chhai bị thương rồi lên xe Luân bỏ chạy khỏi hiện trường.
Khang sau đó đến công an đầu thú. Cơ quan điều tra đang làm rõ nguyên nhân xảy ra án mạng.
Khoảng
ba bốn chục người, tất cả là đàn ông từ 20 đến 40 tuổi. Hầu hết cao
gầy, mặc vest bảnh bao, chủ yếu là màu xanh mực, xám và đen, tóc
undercut cạokỹ và vuốt keo gọn ghẽ. Cá biệt có một anh
chàng mặc bộ màu huyết dụ nổi bật giữa đám đông. Hơn chục cô gái đều mặc
sơ mi trắng, váy bút chì xám, giày cao gót. Tôi đi đến đâu, cô ấy
giương chiếc dù to đi theo kè kè đến đấy, kể cả lúc trời râm mát. Các
anh chàng bảnh trai thì chạy loạn như bông vụ ở xung quanh.
À
không, tôi không phải là madam Phương Hằng vừa giơ bàn tay khoe hai
chiếc nhẫn gắn hai cục kim cương ở hai ngón sát nhau rồi liên tục khoe:“Chiếc này ngàn tỷ đó…43 triệu đô đó”… đâu nha.
Tôi chỉ vừa theo gia đình anh tôi đi mua nhà.
Màn một - cảnh một
Dự án bán nhà mà gia đình anh tôi chọn mua nằm ở Long An. Nay là ngày mở bán đầu tiên. Nhà tổngcộng
khoảng 120 m2, một trệt một lầu. Trong dự án có có hồ nước và shophouse
nên dù hơi xa chợ và siêu thị nhưng gia đình anh tôi cũng thích. Định
mua hai ngôi nhà liền nhau, trong đó một ngôi nhà đã đặt cọc 10 triệu
đồng để giữ chỗ, chưa phải là tiền cọc để mua nhà. Hôm nay mới là ngày
đi xem nhà tận mắt, nếu đồng ý thì đặt cọc và ký hợp đồng mua bán. Bên
đầu tư nói họ nhận cho thuê lại ngay lập tức nếu chủ nhà không ở. Cháu
tôi đã đi bán vàng, chuyển tiền vô tài khoản để sẵn sàng ký hợp đồng và
đặt cọc.
Nhân viên môi giới rất chu đáo. Họ hỏi kỹ số người đi xem
nhà rồi nói sẽ cho chúng tôi một xe riêng cho bốn người, có nhân viên
môi giới đi cùng. Xe đưa đón này là miễn phí.
Sáng hôm đó, chúng
tôi đồng loạt xin nghỉ làm một ngày, ăn sáng thật sớm để đúng 7h xe đến.
Dự án cách trung tâm TPHCM khoảng 40 km nhưng phải đi sớm vì đường Sài
Gòn đông đúc kẹt xe, nếu đi trễ thì như rùa bò.
Dự án nằm trong
một khu dân cư hiện hữu, vườn rộng nhà thưa. Đường vào vẫn chưa mở, phải
đi theo con đường có sẵn, ngoằn ngoèo và rất nhỏ, chỉ đủ một chiếc xe
hơi chạy một chiều.
Cảnh tượng mở bán dự án không khác gì chiếc
clip “Chạy tụt quần chốt mua đất” mấy hôm nay đang lan tỏa mạnh trên cả
báo chí lẫn mạng xã hội Việt Nam. Nhưng là khu nhà đã xây xong nên nó có
sang hơn, và cũng mánh lới, thủ đoạn, “tuồng” hơn gấp nhiều lần.
Khu
nhà gồm khoảng 300 căn hộ liên kế chia thành nhiều dãy và vị trí. Ở
giữa, trên một bãi đất trống đã dựng sẵn chiếc rạp như rạp đám cưới lớn
màu đỏ. Có khác là nó che kín toàn bộ vách và cửa chứ không lửng lơ.
Tiếng nhạc vui vẻ vang lên ồn ã. Trong đó là nơi các khách hàng sẽ vào
để dự lễ mở bán và đặt cọc, ký hợp đồng mua bán.
Chúng tôi đi
loanh quanh khu dự án, xem xét. Hai nam nhân viên mặc vest đi theo sát
chúng tôi từng bước, trong đó một người là nhân viên môi giới mặc bộ
vest xanh mực đã làm việc từ trước, còn một người nữa mặc bộ vest đen
thì đón chúng tôi khi vừa đặt chân đến. Anh ta giới thiệu là người hỗ
trợ cho chúng tôi. Một cô nhân viên nữa cũng đi cùng xe thì giương dù,
che nắng cho chúng tôi từng bước một. Như chúng tinh phủng nguyệt (sao
vây quanh mặt trăng), cảm giác làm VIP thật ngây ngất!
Trong 300
ngôi nhà chỉ có hai ngôi đã có người ở, trong đó một ngôi nhà là người
nhà của chủ đầu tư. Ngôi nhà thứ hai nằm gần chiếc rạp đỏ, đang có hai
người ở phòng khách. Nhìn mặt hiền lành cởi mở và cách bài trí, tôi đoán
là hai mẹ con người địa phương.
Tôi chào rồi đến gần họ, định hỏi
về chất lượng nhà, trải nghiệm sống, chất lượng nước, cống thoát cùng
mấy thứ tương tự. Đang hồ hởi thì bà mẹ nhìn nhìn anh nhân viên rồi trả
lời chung chung kiểu cái gì cũng tốt, mua đi, về đây làm hàng xóm.
Bất
chợt có tiếng huyên náo ầm ĩ. Ngay ngôi nhà bên cạnh có một đám khoảng
bốn năm người khách vừa nối đuôi nhau vào xem nhà. Một anh chàng (dĩ
nhiên bận vest) đang nói với họ bằng giọng trấn an: “Em đã lấy được suất
ưu đãi cho anh chị rồi, anh chị cứ yên tâm đặt cọc đi ạ”. Một anh chàng
khác thì mặt đỏ tía tai đang vừa chạy lao đến vừa hét “Căn này là khách
tôi nha. Khách tôi!”. Cũng một nhóm khách khác đi theo anh ta, mặt có
vẻ bối rối. Hai anh chàng la hét ỏm tỏi, vung tay tán loạn như sắp đánh
nhau, khiến tất cả khách đi xem đều phải dừng lại nhìn. Hóa ra là
tranh chấp. Một ngôi nhà này cùng lúc có nhiều môi giới cho nhiều khách,
trong đó anh nào cũng hứa lấy được suất ưu đãi (chỉ có năm căn trong
tổng cộng 300 căn), tức được giảm thêm 5% trên giá bán nên khách nào
cũng thích. Nhưng nhà chỉ có một, nên người nào xuống cọc trước thì
người đó được giảm. Bất chấp sự ngỡ ngàng của các khách hàng, hai
nhân viên môi giới tiếp tục la hét giành giật. Lúc này mỗi bên đều có
thêm người, cũng đều là nhân viên môi giới. Khí thế trở nên sôi sục, gần
như bất phân thắng bại. Cả hai vừa hét vào mặt nhau, vừa liên tục khẳng
định với khách hàng rằng ngôi nhà này đã chốt cho họ, vừa hét vào mặt
người khác trong phe mình bảo mau chạy đi khóa căn này lại (tức báo với
nhân viên phụ trách bán hàng xác định chủ sở hữu trên danh sách, không
bán cho người khác nữa).
Chứng kiến màn cân não này, cả nhà tôi
đều chột dạ vì hai căn anh định mua cũng được nhân viên môi giới hứa
suất ưu đãi. Quay qua hỏi lại thì họ vẫn khẳng định chắc như đinh đóng
cột, đồng thời kéo tay chúng tôi vào cái rạp đỏ, nói vô ngồi cho đỡ nắng
và soạn hợp đồng chốt luôn cho khỏi rắc rối. Hình như ai cũng nói với
khách như vậy nên hầu hết mọi người đều lục tục vào rạp.
Tôi từ chối, nói sẽ đi loanh quanh nhìn xem khu dự án một chút.
Màn một-cảnh hai
Hai nam nhân mặc vest phân công cho cô nhân viên cầm dù theo sát bên tôi.
Tôi
đi vòng ra mọi hướng của khu nhà. Do bị cuộc giành giật hồi nãy thu hút
sự chú ý nên gia đình anh tôi và hầu như tất cả khách hàng đều chưa đi
xem. Đây là phía ngoài của dự án, tiếp giáp với nhà dân, ở cạnh ngay bên
nhau không hề có tường vây. Một gia đình khoảng hai chục người đang
ngồi nhậu vui vẻ ngoài sân. Con đường phía ngoài dự án nhỏ, đầy cát bụi
và vũng nước đọng cùng cỏ rậm hoang dại bẩn thỉu. Nhiều vũng nước đọng
đóng rêu xanh lè ngay dưới cửa sổ bếp của các ngôi nhà. Cô nhân viên vừa
cố gắng che dù cho tôi vừa giục liên tục vào rạp ngồi cho đỡ nắng. Tôi
nói cứ để tôi đi một mình xem nhà thì cô nói nhỏ “Công việc của tụi em
là phải theo hỗ trợ khách. Nếu chủ đầu tư thấy khách đi một mình không
có nhân viên hỗ trợ, em sẽ bị phạt trừ lương”.
Tàn cuộc mua bán
của gia đình anh tôi, tôi mới hiểu câu đó là một chiêu đánh vào lòng
thông cảm để ngăn khách tự đi tìm hiểu tình hình nhà cửa của dự án mà
không có nhân viên theo cùng. Nhưng ngay lúc đó tôi vẫn vô tư đi hết chỗ
nọ đến chỗ kia, vừa đi vừa hỏi. Cơ mà hỏi nhiều cũng vô ích vì ngoài
vài thông tin như “Chỗ kia là mở đường chính của dự án đó chị, lớn lắm,
mình không phải đi cái đường cũ hồi nãy nữa”. Ngoài ra, hỏi thêm gì cô
cũng cười, nói chị hỏi anh T đi, ảnh nắm kỹhơn em.
Đang
đi thì anh vest xanh mực đi cùng xe chạy ngược ra vẻ khá cáu kỉnh. Anh
ta hét với cô che dù: “Anh đang bận quá nhiều khách mà em không vô hỗ
trợ cho anh. Em đi đâu vậy?” Đến nước này thì tôi đành phải vào rạp cùng cô che dù.
Bên
trong rạp bài trí như một đám cưới. Khoảng 20 chiếc bàn inox tròn to
ngồi được 10 người kê kín. Bên trên là một sân khấu có hoa, băng rôn nhà
đầu tư. Phía dưới sát đó kê một dãy bàn chữ nhật dài, ngồi khoảng một
chục cô gái cầm máy tính, sẵn sàng để soạn hợp đồng mua bán hay đặt cọc.
Các
bàn phía dưới đều ngồi tụm lại từng nhóm. Nhiều bàn có đến ba bốn anh
mặc vest ngồi hai bên nhóm khách, thêm vài người đứng sau.
Vẫn
chưa đến giờ mở bán. Gia đình anh tôi đang chốt lại các điều kiện giao
tiền và nhà. Nhưng hình như có trục trặc nào đó mà anh vest xanh ngồi
bên trái thì lắc, anh vest đen ngồi bên phải thì gật.
-Giá tiền mỗi căn là nhiêu đây, đúng không? –Anh tôi hỏi. Cả hai vest gật.
-Anh
được ưu đãi một căn (ủa sao hồi đầu nói hai căn giờ chỉ còn một vậy-tôi
hỏi thầm trong bụng), trừ đi 5%, trả hết một lần, thì giá là nhiêu đây.
Nếu chia làm hai đợt thì mỗi đợt là nhiêu đây, đúng không?
Anh trái lắc. Anh phải gật. Cả hai đồng thời nói lia lịa, không nghe được tiếng nào.
Đã
thế, ngay lúc ấy lại ầm một tiếng. Nhạc nổi lên điếc cả tai. Trên sân
khấu, một cô gái trẻ mặc chiếc đầm công sở nhìn là biết hàng hiệu, cầm
micro nói oang oang. Lễ mở bán khai mạc. Âm thanh nhức óc càng làm chúng
tôi gần như không thể nghe tiếng của nhau.
Tôi can thiệp: -Trong hai em, ai là người quyết định? Tụi tôi chỉ làm việc với một người thôi.
Anh vest đen, lớn hơn khoảng gần chục tuổi so với vest xanh, đáp liền: -Với em. Em là sếp nó!
OK
sếp. Anh tôi và cháu trai tôi quay qua. Mọi con số, lịch giao tiền đều
được ghi lên giấy rành mạch. Cả hai gật đầu như bổ củi.
Tôi kỹ lưỡng:
-Những gì em hứa đều phải ghi ra giấy nha, chứ nói miệng rồi mai mốt tụi chị tin vào đâu? Anh ta quả quyết:
-Chị nói đúng. Em ghi tất cả vô hợp đồng đặt cọc. Chị yên tâm!
May
quá, vì khắp xung quanh chúng tôi đã ầm ầm như chợ vỡ. Trên màn hình
chiếm toàn bộ phông sân khấu, hiện lên các bảng biểu ghi số căn hộ và vị
trí.
Anh vest xanh đứng bật dậy, hét lớn: “Axx (số căn hộ anh tôi mua) chốt cọc. Axx khóa. Axx khóa”.
Cảnh
này lặp lại gần như ở tất cả các bàn. Hầu như tất cả nam nhân viên đều
đang kích động dữ dội. Một vài người tiếp tục lúi húi ở bàn với khách.
Những người khác đứng tràn chen chúc ra đường đi hoặc đứng tại chỗ, gần
như che kín khách ngồi ở bàn. Họ giơ tay lên hét khản cả giọng: “Ayy
khóa. Bxx khóa. Czz khóa….” Cô gái trên sân khấu cúi người về phía dưới,
hỏi “A ơi khóa căn Bxx phải không? C ơi khóa căn Czz phải không? Các em
hỗ trợ khóa căn. Các em hỗ trợ khách đặt cọc…”
Giời ơi sao thiên
hạ lắm tiền thế? Trong nháy mắt, khóa khóa khóa lia lịa. Có căn vừa
khóa, lại mở, tí sau lại khóa lại. Có những nhân viên hét khóa hai ba
căn. Cả đám đông kích động như mới cắn thuốc lắc, nhảy tưng tưng hoặcbật
dậy như lò xo, miệng hét váng óc. Trong không khí hừng hực như lò lửa
đó, suýt nữa tôi đã giục anh tôi mau mau đặt cọc đi chứ không người ta
mua trúng căn mình mất.
Lại may, anh tôi có vẻ đã thống nhất. Cháu
tôi đi lên ký đặt cọc một ngôi nhà được hưởng suất ưu đãi. Còn một cái
nữa, anh tôi bảo từ từ chờ xem sao, vì không được ưu đãi như đã hứa.
Ối dồi ôi cả nước ra đây mà xem này!
15
phút sau, bỗng tôi thấy cháu tôi đứng bật dậy ở dãy bàn dài, quát tháo
gì đó. Thằng này tính rất nóng. Chị dâu tôi liền chạy vội lên xem thế
nào. Ai ngờ, hai mẹ con vừa nói nói mấy câu, thằng cháu đưa cho mẹ nó
xem một tờ giấy, thì bà ấy còn quát to hơn nó.
Đến lúc tôi và anh tôi lên tới nơi thì thằng cháu đã túm lấy ngực áo chàng vest xanh mực, lắc lấy lắc để:
-Mày
lừa tao. Tao đã cẩn thận hỏi lại mày nhiều lần. Bữa gặp mày ở cà phê
tao đã nói tao gặp vụ này nhiều lần rồi, mày hứa bên em buôn bán đàng
hoàng. Mày dám nói không có không? Đừng có làm ăn bậy bạ với tao. Trả
tiền cọc liền đây cho tao. Kêu xe tao về.
Ôi trời ơi hóa ra tất cả
đám môi giới đã lừa chúng tôi. Gặp nhau tổng cộng ba lần, trong đó có
một lần đến thẳng trụ sở công ty gặp sếp, kể cả đã ký hợp đồng giữ chỗ,
bọn họ đều cam kết giá tiền mỗi ngôi nhà là XX đồng. Tận đến hôm nay, cả
lúc trên xe và lúc thỏa thuận lịch trả tiền, giao nhà, cả thằng vest
đen tự xưng là sếp cũng khẳng định như đinh đóng cột với chúng tôi như
vậy. Bạn có nhớ khúc trên không?
Ấy vậy mà hóa ra đinh đóng… gốc chuối!
Đến
tận khi lên ký hợp đồng đặt cọc, thấy nhân viên nói ra số tiền có vẻ
sai sai, cháu tôi đòi xem bảng giá thì mới ngã ngửa. Toàn bộ đám môi
giới cả trai lẫn gái, trẻ lẫn già đi theo chúng tôi (như chúng tinh
phủng nguyệt-sao vây quanh mặt trăng) đều là đám lừa đảo. Giá tiền chúng
nói ra với khách hàng chỉ là… 1/3 giá ngôi nhà.
Sau khi túm áo
thằng môi giới, chúng tôi phải làm căng một chặp nữa mới đòi được tiền
giữ chỗ để về ngay. Vì lại một thằng vest đen nữa dám chạy ra nói chúng
tôi gây ồn ào ảnh hưởng đến khách của công ty, và phải chờ đến khi lễ mở
bán xong hết chúng mới chuyển trả tiền được.
Mả cha tụi mày, vậy tụi tao không phải là khách hàng chắc?
Tới đây xin giải thích, các vest đen là trưởng dự án. Vest xanh là trưởng phòng. Vest xám hoặc các màu khác là nhân viên.
Đòi
được tiền xong, vẫn còn phừng phừng lửa giận, chúng tôi đi ra ngoài
thì… ngạc nhiên chưa, ngồi ở ngoài phải đến chục vị khách đi riêng lẻ,
ai nấy cũng đang chửi thậm tệ.
Chửi không oan các bạn ạ, nghĩa là
không chỉ mỗi gia đình tôi xui xẻo gặp phải một đám môi giới lừa đảo. Từ
trưởng dự án tới trưởng phòng, tới nhân viên, không thể nói chúng lầm
lẫn được. Mà là cả đám cố tình lừa. Cái vở tuồng chạy loạn giành giật
căn hộ như muốn đánh lộn trước đó hay không khí rực lửa “khóa căn, khóa
căn” đều chỉ nhằm kích động và gây nhiễu tâm lý để khách ký hợp đồng đặt
cọc mau lẹ mà không coi lại các điều khoản (bảng giá chúng vẫn không
đưa ra nhé, mà phải đòi). Ký xong mới phát hiện giá nhà được báo sai cả
cây số thì bút cũng sa rồi. Chẳng lẽ tìm nó đánh? Nó trốn mất tiêu thì
đánh cách nào? Lúc đó hoặc chỉ có cách đưa chân tiếp, hoặc mất cọc (mấy
trăm triệu một căn), chứ làm được gì nhau? Có lôi nhau ra tòa cũng rõ
ràng mình sai vì hợp đồng giấy trắng mực đen đấy thôi.
***
Trên
đường đưa chúng tôi về nhà, anh tài xế góp chuyện: “Hồi sáng có nhiều
xe tới đầu hẻm là quay về luôn, không có vô. Giá đó con thách tụi nó bán
được. Qua Bình Chánh nhà đó giá chỉ (anh nói con số khoảng hơn giá tiền
chúng tôi đã được báo một tí). Con chở khách đi hoài, con biết mà!”.
****************
Ca sĩ Kim Ngân ra sao sau khi Thúy Nga ngừng giúp đỡ?
Đức Tiến vừa đăng tải đoạn clip gặp ca sĩ Kim Ngân ở Mỹ. Anh tiết lộ sức khỏe đàn chị vẫn ổn song lúc nhớ lúc quên.
Đức Tiến xót xa trước hoàn cảnh của ca sĩ Kim Ngân
Chụp màn hình
Trên kênh YouTube, Đức Tiến đăng tải đoạn clip gặp ca sĩ Kim Ngân
ở Mỹ. Khi vừa thấy giọng ca sinh năm 1963, nam diễn viên ngỏ ý mời bà
ăn phở. Tuy nhiên, nữ ca sĩ từ chối mà chỉ xin ly nước cam. Có thể thấy,
sau khi Thúy Nga tuyên bố ngừng giúp đỡ, thông tin về cuộc sống của Kim
Ngân cũng ít hơn. Tuy nhiên, khi theo dõi đoạn clip, nhiều người an tâm
khi nữ ca sĩ nói chuyện nhẹ nhàng, không cáu gắt và phong cách ăn mặc
sành điệu hơn so với thời điểm sống lang thang trước đây.
Vừa gặp đàn chị, Đức Tiến
bộc bạch: “Lâu ngày mới gặp lại chị. Mọi người hỏi thăm chị quá trời.
Bữa em tìm chị Kim Ngân lì xì Tết mà không thấy. Em đi lòng vòng tìm mà
không thấy, lại tưởng chị đi đâu ăn Tết rồi". Trả lời nam diễn viên, nữ
ca sĩ cho biết dạo này bà vẫn khỏe. Tuy nhiên, khi Đức Tiến hỏi dạo này
làm gì thì nữ ca sĩ bảo đi học nhưng lại trả lời không rõ ràng khiến
diễn viên sinh năm 1980 cảm thấy khó hiểu.
Mặc dù không còn cau có nhưng cách nói chuyện của Kim Ngân khiến nhiều người khó hiểu
CHụp màn hình
Trong
clip, Đức Tiến dành lời khen ngợi cho phong cách thời trang của giọng
ca sinh năm 1963, đồng thời chia sẻ thêm: “Hôm trước tôi gặp chị ấy một
lần trong tiệm thẩm mỹ của Thanh Mai. Hôm đó tôi có mua bánh kem nhưng
chị không ăn. Hôm nay tôi gặp ở quán phở, có mời ăn nhưng chị từ chối,
chỉ uống nước thôi".
*****************
Bé 3 tuổi bị đóng đinh vào đầu đã có phản xạ tay chân
Các
bác sĩ thông tin chưa thể tiên lượng trước điều gì về diễn tiến của
cháu bé, tuy nhiên bé đã tạm thời qua được giai đoạn nguy kịch.
Trao
đổi với VietNamNet, chị Nguyễn Thanh Huyền Anh, bác dâu của cháu Đ.N.A.
(3 tuổi, Thạch Thất, Hà Nội) cho biết cháu vẫn đang hôn mê, được điều
trị tại Khoa Hồi sức cấp cứu nhi, Bệnh viện Đa khoa Xanh Pôn.
“Ca phẫu thuật lấy đinh chưa thể tiến hành, để phẫu thuật được có lẽ vẫn cần thời gian dài phía trước”, chị Huyền Anh cho hay.
Theo
người bác dâu, các bác sĩ thông tin chưa thể tiên lượng trước điều gì
về diễn tiến của bé A., tuy nhiên, bé đã tạm thời qua được giai đoạn
nguy kịch. Cháu cũng đã có những phản xạ cử động về tay chân, là phản xạ
tự nhiên của cơ thể. Hồi sát Tết, các bác sĩ đã tiến hành tháo bột ở
cánh tay cho bé.
Thông tin với VietNamNet sáng 7/2, bà Trần Liên
Hương, Phó Giám đốc Bệnh viện Đa khoa Xanh Pôn cho biết, cháu A. vẫn
đang diễn tiến nặng, được các bác sĩ nỗ lực hồi sức tích cực. Bệnh viện
sẽ cung cấp thông tin sớm nhất nếu cháu bé có tiến triển mới.
Như
vậy, tới nay, bé A. đã nhập viện cấp cứu tròn 3 tuần. Thời gian vừa qua,
bé được bố và ông nội thay phiên chăm nuôi, yêu cầu phải test PCR âm
tính trước khi vào chăm.
Trước đó, theo Giám đốc Bệnh viện Đa khoa
Thạch Thất, chiều tối 17/1, bệnh viện tiếp nhận bé gái Đ.N.A. nhập viện
trong tình trạng hôn mê, co giật. Bệnh nhi được mẹ đưa đến viện. Trong
quá trình kiểm tra, thăm khám, các bác sĩ nhận thấy cánh tay phải của bé
đã được bó bột trong 2 tuần.
Người mẹ cho hay, từ chiều gọi con
không tỉnh nên đưa vào bệnh viện. Sau khi tiến hành đặt ống, chụp phim,
các bác sĩ phát hiện phim chụp có hình ảnh cản quang trên hộp sọ. Chẩn
đoán sơ bộ xác định bệnh nhi hôn mê, nghi viêm màng não. Tình trạng của
em bé rất nặng, tỷ lệ tử vong cao.
Sau khi nhập viện Thạch Thất
khoảng 1 giờ, bé được chuyển lên Bệnh viện Đa khoa Xanh Pôn để điều trị.
Bệnh viện đã tiến hành chụp cắt lớp, dựng hình phát hiện những hình ảnh
giống như đinh gỗ ở sọ và tổ chức não của bé.
Cháu bé đã điều trị tại Khoa Hồi sức cấp cứu Nhi, Bệnh viện Đa khoa Xanh Pôn khoảng 3 tuần
Liên
quan đến vụ việc, chiều ngày 20/1, Cơ quan Cảnh sát điều tra, Công an
TP Hà Nội đã khởi tố vụ án, tạm giữ hình sự Nguyễn Trung Huyên (30 tuổi,
trú huyện Thạch Thất) - nhân tình của mẹ cháu A. về hành vi giết người.
Theo
lời khai ban đầu, Huyên có tình cảm và sống như vợ chồng với chị L. (mẹ
cháu A.) ở phòng trọ tại xã Cần Kiệm (huyện Thạch Thất). Trong quá
trình sinh sống, Huyên khó chịu với bé Đ.N.A. là con riêng của người
tình nên thường đánh đập, hành hạ cháu, khiến cháu nhiều lần phải nhập
viện.
Khoảng 8h ngày 17/1, trong lúc người yêu vắng nhà, Huyên đã
dùng tay tát nhiều lần vào mặt bé A. Thấy bé khóc, Huyên tiếp tục dùng 1
quả tạ loại 2kg đóng 9 chiếc đinh dài khoảng 2,1cm vào xung quanh đỉnh
đầu bé. Sau đó, Huyên đưa bé đi gửi và quay về phòng trọ ngủ.
Khoảng
16h chiều 17/1, Huyên đón bé A. về trong tình trạng sức khỏe yếu, buồn
nôn, không đứng vững. Chị L. đã gọi xe đưa con đến Bệnh viện đa khoa
huyện Thạch Thất.
Hồi tháng 10/2021, Huyên từng mua 2 gói thuốc
diệt cỏ mang về phòng trọ pha với nước ngọt rồi cho bé A. uống, khiến bé
phải đi cấp cứu tại Bệnh viện Nhi Trung ương. Đến tháng 11/2021, Huyên
bỏ 2 chiếc đinh vít vào miệng rồi đổ nước bắt cháu bé uống. Sau đó, bé
gái được mẹ đưa đến bệnh viện để lấy 2 dị vật ra. Tháng 12/2021, thấy bé
A. không ngủ, Huyên đã đánh gãy tay phải của cháu bé.
Quỳnh Anh
************* Bà Francesca Tardioli qua đời
Thi
thể Bà Francesca Tardioli đã được phát hiện bên ngoài nhà riêng. Dù
nguyên nhân tử vong vẫn đang được cảnh sát Italia điều tra. Nhưng truyền
thông nước này loan tin bà Tardioli bị mất thăng bằng khi đứng ở ban
công và ngã xuống đất từ tầng cao.
Ngoại trưởng Australia
Marise Payne cho biết. Bà cảm thấy "đau buồn sâu sắc" khi hay tin Đại sứ
Francesca Tardioli qua đời, và khẳng định bà Tardioli là một nhà ngoại
giao rất đáng kính, người sẽ được nhớ đến nhiều.
Đại sứ Australia tại Italia Margaret Twomey đã gửi lời chia buồn trên
mạng xã hội trước sự ra đi của người đồng nghiệp. “Thật đau lòng khi
biết tin về sự ra đi của Đại sứ Francesca Tardioli, người bạn thân thiết
và đồng nghiệp tuyệt vời. Tâm trí của chúng tôi hướng tới gia đình và
bạn bè của bà ấy”, Đại sứ Twomey viết trên Twitter, và mô tả bà Tardioli
là một trong những món quà tuyệt vời nhất mà Italia dành tặng
Australia.
Bộ Ngoại giao Italia cũng bày tỏ lòng thương tiếc
đối với sự ra đi của Đại sứ Tardioli trên mạng xã hội. “Với nỗi buồn sâu
sắc, chúng tôi bày tỏ tiếc thương về sự ra đi của Francesca Tardioli và
chia sẻ nỗi đau với gia đình bà. Bà Tardioli là một nhà ngoại giao
tuyệt vời và là người phụng sự của đất nước'', Bộ Ngoại giao Italia cho
biết trên Twitter.
Bà Francesca Tardioli gia nhập Cơ quan Ngoại
giao Quốc gia Italia vào năm 1991, và giữ chức Đại sứ Italia tại
Australia từ tháng 9/2019. Bà thông thạo tiếng Anh và tiếng Pháp, đồng
thời còn biết cả tiếng Đức lẫn tiếng Tây Ban Nha.
************ Danh ca Họa Mi lấy chồng 2 bên Pháp: "Có những lúc lái xe, tôi rớt nước mắt vì buồn"
"Có
lẽ cuộc sống không giống với những gì tôi mong muốn. Người chồng mới
rất tốt với tôi và các con, nhưng ông ấy không muốn tôi đi hát", danh ca
Họa Mi kể.
Mới đây, chương trình Lời tự sự lên sóng với khách
mời là danh ca Họa Mi. Danh ca Họa Mi tên khai sinh là Trương Thị Mỹ,
sinh năm 1955, bà là học trò của nhạc sĩ nổi tiếng Hoàng Thi Thơ.
Tôi lấy chồng quá sớm vì quá cô đơn
Chia sẻ về chặng đường hoạt động nghệ thuật, danh ca Hoạ Mi cho hay, bà
may mắn khi gặp được nhạc sĩ Hoàng Thi Thơ và được ông định hướng trong
con đường làm ca sĩ. Chính nhạc sĩ Hoàng Thi Thơ là người đặt nghệ danh
cho danh ca Họa Mi.
"Từ bé lúc 11 - 12 tuổi, tôi rất thích
hát, hát nghêu ngao cả ngày. Đến năm 15 tuổi, tôi tham gia đoàn hợp
xướng tư nhân và thi vào trường quốc gia âm nhạc. Tôi yêu âm nhạc nhưng
lại thích làm bác sĩ. Đến khi gặp chú Hoàng Thi Thơ, tôi mừng quá vì
được làm ca sĩ. Chú đưa cho tôi bài hát, về tự tập và 1 tuần sau đến hát
với ban nhạc. Từ lúc đó, cái tên Họa Mi ra đời", Họa Mi kể.
Âm nhạc cũng là thứ kết nối danh ca Họa Mi với người chồng đầu tiên - nghệ sĩ saxophone Lê Tấn Quốc.
Bà kể: "Năm 1976, tôi được mời vào đoàn ca nhạc kịch Kim Cương, anh Lê
Tấn Quốc thổi kèn. Lúc đầu tôi không có cảm tình với anh Quốc mà anh
Quốc là người thích tôi. Anh Quốc hơn tôi 2 tuổi, cứ để ý đến ca sĩ trẻ
nhất là tôi.
Làm cùng chung đoàn nên mỗi ngày chúng tôi đều chia sẻ công việc với nhau. Trên vấn đề âm nhạc, anh Quốc rất hiểu tôi.
Anh Quốc yêu tôi trước còn tình yêu của tôi đến sau. Tôi yêu anh Quốc
vì anh ấy bị bệnh, tôi thấy cảm động, săn sóc anh ấy, tôi cũng quý anh
vì cái tài. Tôi dần thấy tình yêu và nghĩa vợ chồng.
Không bao
giờ tôi nghĩ rằng mình sẽ lấy chồng ở tuổi 21. Chú Hoàng Thi Thơ từng
bảo tôi 27 tuổi mới được lấy chồng vì bố mẹ tôi mất rồi, tôi cần có sự
việc, tự lo cho mình.
Nhưng tôi lấy chồng quá sớm vì quá cô đơn
và thời buổi đó, ca sĩ phải nghỉ đi hát, không có việc làm. Tôi nghĩ
rằng có người thương mình, cưới mình làm vợ thì mình đồng ý".
Chồng mới rất tốt, nhưng không muốn tôi đi hát
Thời bao cấp, cuộc sống khó khăn, danh ca Họa Mi vất vả đi làm để chữa
bệnh thoái hóa võng mạc cho chồng và lo cho 3 con nhỏ. Đến năm 1988, bà
được mời sang Pháp hát cho đồng bào. Đến khi sang Pháp, danh ca quyết
định ở lại làm việc để lo cho chồng con.
Tuy nhiên, bác sĩ
thông báo căn bệnh của nghệ sĩ Tấn Quốc không thể chữa trị. Vì không
muốn vợ thêm khổ, ông trở về Việt Nam, chấp nhận ly hôn với Họa Mi. Sau
đó, nữ danh ca tái hôn với người chồng thứ 2.
Hai vợ chồng có
một đứa con chung. Người chồng thứ 2 rất yêu thương Họa Mi nhưng không
muốn bà đi hát. Vì vậy, bà nghỉ hát về giúp chồng kinh doanh cửa hàng
bánh và kem. Cũng vì thế, nữ danh ca rất buồn tủi nhưng không thể tâm sự
cùng ai.
"Khi anh Quốc trị mắt không được, trở về Việt Nam,
tôi phải nuôi 3 đứa con bên Pháp. Tôi vừa đi hát, vừa đi làm lo chuyện
học hành cho con. 5 năm sau, tôi lập gia đình mới vì có người muốn cưới
tôi và muốn giúp tôi lo cho các con.
Có lẽ cuộc sống không
giống với những gì tôi mong muốn. Người chồng mới rất tốt với tôi và các
con, nhưng ông ấy không muốn tôi đi hát. Tôi thành bà chủ, đi làm việc
chung với ông ấy, nhưng tôi rất cực vì phải quán xuyến tất cả mọi việc.
Thời gian bên Pháp tôi làm việc không thấy mặt trời. Có những lúc lái
xe mà tôi rớt nước mắt vì buồn, nhưng tôi ráng chịu vì các con còn nhỏ,
tôi phải lo cho con", Họa Mi tâm sự.
Đến năm 2015, danh ca Họa Mi mới quyết định trở về Việt Nam đi hát trở lại, lúc đó bà đã 60 tuổi.
Cả cuộc đời bôn ba, nữ danh ca tâm sự hiện tại bà sống bình yên, vui vẻ
vì được thỏa đam mê ca hát thời trẻ. Hiện tại, mối quan tâm lớn nhất
của Họa Mi là sức khỏe, bà mong có nhiều sức khỏe để cống hiến lâu dài
hơn với nghệ thuật ************
Chết trong 'mê cung' thuốc giảm cân thị trường chợ đen
AnhDNP,
hóa chất công nghiệp được sử dụng để sản xuất thuốc nổ, có thể gây ra
cái chết khủng khiếp nếu nuốt phải, song đang được tiếp thị tràn lan cho
những người muốn gầy.
Năm
2014, Ella Parry, 20 tuổi, mắc chứng rối loạn ăn uống ám ảnh. Cô đã
chuyển qua giai đoạn sử dụng thuốc nhuận tràng và thuốc giảm cân không
kê đơn. Trong nhật ký, cô tiết lộ nỗi đau khổ của mình: "Giá như tôi có
thể lấy dao cắt hết những nếp gấp kinh tởm của mỡ ra khỏi cơ thể mình.
Bụng tôi lòi ra ngoài. Tôi ghét tất cả mọi thứ thuộc về cơ thể mình".
Tin
chắc rằng điều duy nhất có thể chấm dứt nỗi đau khổ của mình là giảm
cân nhiều hơn, cô lùng sục trên mạng để tìm ra các giải pháp. Cô đọc
ngấu nghiến trên các diễn đàn giảm cân online.
Cuối
cùng, cô đã thấy thứ mình đang tìm kiếm, một sản phẩm hứa hẹn "đốt
cháy" mỡ thừa hiệu quả hơn bất kỳ sản phẩm nào khác: hóa chất
2,4-Dinitrophenol, được gọi là DNP. Ella đặt hàng mua nó trực tuyến, dễ
dàng như đặt mua một cuốn sách hoặc một chiếc váy.
Khi
những viên DNP được gửi qua đường bưu điện trong một phong bì trơn,
chúng được dán nhãn "Optimum Gold". Ella ngấu nghiến dùng hàng chục viên
mỗi ngày, đến khi ngã quỵ và được đưa vào bệnh viện với tình trạng sốt,
khó thở, tim đập nhanh và làn da tái nhợt. "Trông cháu thực sự quá
gầy". Song đáp lại lời bác sĩ, Ella chỉ lắc đầu, quyết tâm phải giảm cân
hơn nữa.Tình trạng ngất xỉu do dùng quá liều DNP tiếp tục đến ngày
11/4/2015, khi Ella bắt đầu nôn mửa, nhiệt độ cơ thể tăng lên nhanh
chóng. Từ bệnh viện, cô nhắn tin cho thầy cô, bạn bè và cha mẹ. "Tôi
nghĩ rằng tôi sắp chết. Tôi yêu mọi người rất nhiều."
Các
bác sĩ cố gắng hạ nhiệt cho Ella, nhưng DNP đang tấn công các tế bào
của cô, giải phóng sức nóng dữ dội trong cơ thể. Nội tạng của cô đã
ngừng hoạt động. Ella hét lên, quằn quại, sủi bọt ở miệng, ngừng tim,
qua đời lúc 15h25 cùng ngày. Chiếc xe và căn hộ của Ella đã trở thành
hiện trường vụ án.
DNP là một chất độc gây chết người. Nạn nhân có thể chuyển từ trạng thái tốt sang nguy kịch và chết trong vòng vài giờ.
Bắt đầu với đổ mồ hôi, nhiệt độ cao và nhịp tim nhanh sau đó tiến triển
thành co thắt cơ, co giật và suy đa cơ quan. Tỷ lệ tử vong thực sự rất
cao, theo Simon Thomas, giáo sư dược học, Đại học Newcastle.
Từ
năm 2007 đến 2020, Dịch vụ Thông tin về Chất độc Quốc gia của Anh ghi
nhận 138 trường hợp ngộ độc và 26 ca tử vong do DNP. Nhiều người sống
sót đã bị đục thủy tinh thể, tổn thương lâu dài cho tim và hệ thần kinh.
Năm
2019, trong một bức thư gửi cho Bộ Nội vụ, chủ tịch Hiệp hội Dược phẩm
Hoàng gia Anh đã đặt ra một câu hỏi đơn giản về DNP: "Tại sao nó không
bị cấm?"
Tại Vương quốc Anh, việc sở hữu hoặc bán
DNP không phải là một hành vi phạm pháp. Nó được sử dụng hợp pháp như
một chất nổ, một loại phân bón, thuốc trừ sâu và thuốc nhuộm.
Với
một chút tìm kiếm, có thể thấy DNP trên các trang web quảng cáo chất
thực phẩm chức năng và hỗ trợ ăn kiêng, hứa hẹn đốt cháy chất béo với
tốc độ chưa từng có, giúp ức chế sự thèm ăn...
Sự
nguy hiểm đối với sức khỏe con người của DNP đã được biết đến trong hơn
một thế kỷ. Trong chiến tranh thế giới thứ nhất, khi bột DNP được kết
hợp với axit picric để tạo ra vỏ lựu đạn, hàng trăm công nhân trong các
nhà máy sản xuất vũ khí ở Pháp và Mỹ đã bị ốm, 63 người chết sau khi
tiếp xúc với nó.
Vào những năm 1930, các nhà khoa
học Mỹ phát hiện ra rằng, việc sử dụng DNP bằng đường uống có thể gây ra
sự phân hủy nhanh chóng của chất béo và carbohydrate, dẫn đến giảm cân
đáng kể. Song không có luật nào để ngăn chặn nó, thị trường đã sớm tràn
ngập các sản phẩm dựa trên DNP.
Hàng ngàn phụ nữ đã
mua những "viên thuốc thần kỳ" không cần kê đơn này. Các nhà sản xuất
của Công thức 281, một phiên bản của "phương thuốc giảm béo", đã tuyên
bố vào năm 1935 rằng nó sẽ "mang lại cho bạn một hình thể mà đàn ông
ngưỡng mộ và phụ nữ ghen tị", và không có rủi ro nào.
Tuy
nhiên,những nguy hiểm đã trở nên rõ ràng. Các bác sĩ nhận thấy bệnh
nhân sử dụng DNP luôn có các triệu chứng ngộ độc cấp tính: quá nóng, tổn
thương gan, tim, hệ hô hấp và các cơ.
Năm 1935,
một bác sĩ nhãn khoa cho rằng khoảng 2.500 người ở Mỹ đã bị mù do đục
thủy tinh thể do sử dụng DNP. Năm 1938, DNP bị coi là "cực kỳ nguy hiểm
và không thích hợp cho con người tiêu dùng" ở Mỹ - Canada, Anh và các
nước châu Âu khác cũng tuân theo.
Sau khi bị cấm
nghiêm ngặt, tình hình tạm lắng xuống cho đến những năm 2010, khi tiếp
thị qua internet và cơn sốt phòng gym lên ngôi, doanh số bán hàng của
DNP lại bùng nổ.
Bán
DNP mang tới lợi nhuận cực cao. Một đại lý có thể nhập một thùng phuy
25kg từ một nhà máy ở Trung Quốc hoặc Ấn Độ, với giá 350 bảng Anh, tương
đương 470 USD rồi bán cho khách hàng với giá khoảng 1,5 USD mỗi viên.
Chúng được mua bán trực tuyến dưới loại hình một thương mại quốc tế và
nổi tiếng là khó kiểm soát đối với cảnh sát.
Đại diện LegitScript, công
ty giám sát internet có trụ sở tại Mỹ cho biết: "Các đại lý bán thuốc
bất hợp pháp này sẽ di chuyển từ trang web này sang trang web khác và
các diễn đàn ẩn danh. Họ điều hành các hiệu thuốc internet giả mạo. Rất
nhiều DNP được gửi qua đường bưu điện ".
Một trang
web đưa ra khuyến cáo sản phẩm "không dùng cho người" để qua mắt nhà
chức trách, mặt khác, họ bán DNP được đóng gói trông giống như thuốc
giảm đau không kê đơn. Một trang web khác vờ cảnh báo: "Sử dụng quá liều
có thể gây chết người. Xin sử dụng một cách thông minh", nhưng đồng
thời cung cấp dịch vụ "vận chuyển bí mật".
Cuộc lục soát máy tính của cô gái vừa qua đời, Ella, cho thấy cô đã mua DNP, từ một trang web có tên là Dr Muscle Pharmaceuticals.
Các khoản thanh toán mà cô thực hiện đã được chuyển vào một tài khoản
ngân hàng ở Iceland, từ đó chúng được chuyển đến một tài khoản mang tên
Bernard Rebelo, tại Harrow, bắc London.
Ngày 24/2/
2016, các thành viên của đội y tế cùng với các sĩ quan cảnh sát, bước
vào một tòa nhà chung cư và đến trước cửa nhà Bernard Rebelo với lệnh
khám xét.
Khi Rebelo mở cửa, họ đã tìm thấy "nhà
máy thuốc" của anh ta bên trong ngôi nhà, với những căn phòng chứa hai
thùng nhựa lớn, máy dán nhãn, thiết bị bào chế thuốc và các vật dụng
khác. Rebelo vừa nhận lô hàng DNP mới.
Các cảnh sát
đã thu giữ máy tính của Rebelo, dành hàng tháng trời để dò tìm email và
các diễn đàn trực tuyến của anh ta. Họ phát hiện ra rằng Rebelo bắt đầu
bán steroid vào năm 2012 và đã lấy nguồn DNP từ một nhà máy ở Trung
Quốc. Anh đã có hàng trăm khách hàng ở Mỹ và Châu Âu.
Trên
các diễn đàn trực tuyến, Rebelo đã đưa ra lời trấn an chắc chắn cho
những khách hàng rằng DNP không có tác dụng phụ, đồng thời đề nghị họ
điều chỉnh liều lượng tuỳ ý.
Trong số các tệp máy
tính của Rebelo, có một bộ tài liệu đặc biệt đáng sợ. Anh ta đã tải
xuống và lưu các báo cáo trên phương tiện truyền thông về cái chết của
Ella, và cuộc điều tra quanh DNP. Song trong những tuần và tháng saucái
chết của cô gái, anh ta vẫn tiếp tục giao dịch thuốc cấm. Interpol lúc
này đưa ra cảnh báo sức khỏe toàn cầu về DNP.
Rebelo
rất giỏi trong việc tránh bị phát hiện. Anh ta đóng cửa các trang web,
mở lại chúng với các tên khác và thay đổi máy chủ. Thanh toán được
chuyển qua nhiều tài khoản ở các quốc gia khác nhau.
Sau
cái chết của Ella, Cơ quan Quản lý Thực phẩm và Dược phẩm Mỹ đã yêu cầu
tạm dừng và khóa các tên miền của website bán dược phẩm liên quan
Rebelo, trước khi có thêm bất kỳ người nào chết hoặc sự việc trở nên
nghiêm trọng. Song anh ta đã lập tức đăng ký tên miền khác và tiếp tục
giao dịch DNP.
Vụ kiện chống lại Rebelo được đưa ra xét xử tại tòa án hình sự trung tâm của London vào tháng 6/2018.
Rebelo thừa nhận rằng dã bán DNP cho Ella, song khẳng định chỉ bán nó
như một loại hóa chất công nghiệp và đã cảnh báo Ella "nó không an toàn
cho con người". Rebelo bị kết án về tội Ngộ sát.
Tháng
2/2020, Rebelo bị tuyên án Rebelo 7 năm tù, mức án, theo người nhà của
nhiều nạn nhân chết vì DNP, cho rằng quá nhẹ. Song DNP được điều chỉnh
theo Đạo luật An toàn Thực phẩm, đó là mức án cao nhất mà những người vi
phạm có thể bị truy cứu.
"Tại
sao một chất độc gây chết người như thế này lại được quản lý theo luật
an toàn thực phẩm?", mẹ của Ella đau đớn nói sau phiên toà. Các phụ
huynh nhận ra rằng họ không phải là người đầu tiên cố gắng thay đổi luật
về DNP.
Vào năm 2014, nhiều gia đình có thân nhân chết vì DNP, đã vận động chính phủ phân loại DNP là một loại ma túy nguy hiểm theo Đạo luật lạm dụng ma túy. Điều này sẽ khiến việc bán hoặc sở hữu nó là bất hợp pháp.
Nhưng
năm 2015, năm Ella qua đời, nhà chức trách đã phán quyết rằng do DNP
không có đặc tính thần kinh, nên kiến nghị của phụ huynh không có căn
cứ. Việc mua bán DNP cho người, hiện vẫn thuộc quản lý cơ quan an toàn
thực phẩm quốc gia.
Suu cao,thue nang,nhu yeu pham tang gia.Kinh te eo seo...Vay ma dang Lua van lay tien cua dan tro giup linh tinh.Mo cua bien gioi.Ung ho toi ac truc tiep khi sua luat cho phep trom cuop o muc do <1.000 dollars thi vo toi....Neu vao thoi diem Trump,bon Lua da ho hoan nhu the nao ??? Nhung nguoi bau ban vi chut tu loi ,nghi gi ve dat nuoc ??? Phai chang day khong phai la dat nuoc minh ??? bat qua,lai tro ve que huong cu...Neu vay,ban la thang cho chet ! mien ban !
Chung nao moi vet nho cua ho nha Dan da duoc tay xoa trang boc,thi Uk moi co hy vong...ngung chien.Cung vay,ngay nao ma cac cong ty ,co goc gac tu cac dang bac nu luu-anh hao cua khoi tu do va ong chief police va dang Lua thi moi giai xong phuong trinh tau cong !
Nhan dinh cua saigonpots ma bac Tran van Giang ghi lai.Doc xong nghe cay dang nao long.Du su that no ranh ranh.Nhung tuoi gia cung co mot hy vong cho du la mong manh va mo ao. hy vong con hon la that vong ?
Nhan dinh cua saigonpots ma bac Tran van Giang ghi lai.Doc xong nghe cay dang nao long.Du su that no ranh ranh.Nhung tuoi gia cung co mot hy vong cho du la mong manh va mo ao. hy vong con hon la that vong ?
Ngắm lại hình xưa chịu mấy ông
Những Linh, Tùng, Duẫn với Mười, Đồng
Mặt mày ai lại đi hồ hởi
Phấn khởi khi Tàu cướp Biển Đông
Phải chăng “quý” mặt đã thành mông
Con mắt nay đà có nhưng không
Nên mới chổng khu vào hải đảo
Gia tài gấm vóc của tổ tông?
Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .
Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .
Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .