Trang lá cải
Uyên ương mùa lũ
Đợt lũ lớn dài ngày khiến nước ngập Hội An. Khi mưa dứt, lũ dần rút, trên “phố sông” ở đô thị cổ này thấp thoáng nét chấm phá lãng mạn. Những chiếc thuyền nhỏ được thuê trọn gói để đưa đôi uyên ương cùng êkíp chụp ảnh lướt trên mặt nước, dưới những mái ngói cổ kính phủ đầy rêu phong hay dọc những con phố cổ, bên những bức tường cũ kỹ.
Theo Facebooker Nguyễn Phú Yên
Hổng có bà xã thì làm một cuốc xích lô dạo phố cho đời lên hương đi anh Hai Dziệt kiều!
Chỉ ở Cali, mỗi năm đều dzìa quê nên mới dzậy!
Chính quyền viết thiếu, lẽ ra phải là “có công chọi lựu đạn!” thì mới đúng!
Thực đơn cho tết Tây, chọn món nào đây cu?
Hương biết không?
Mình nhớ mãi một anh bạn, suýt nữa là đã chớm tình cảm rồi… may mà hổng thành (chứ mà thành thì chắc có ngày mình cũng phải bị… ra toà!). Tình dang dở cũng chỉ vì anh Tiến nầy có tật cà lăm, cứ thích nhai hoài một điệp khúc “Hương biết không?”, dù mình chưa bao giờ hỏi! Ví dụ vầy nè: “Hương biết không? Bác của Tiến là người đầu tiên được Mỹ cho đi học khóa điều khiển máy bay F5.”
“Hương biết không? Anh của Tiến là kỳ thủ có đẳng cấp kiện tướng thành phố.”
“Hương biết không? Dì của Tiến là vợ của đại gia có tiếng ở phố Cảng…”
“Hương biết không? Ba Tiến nổi tiếng học giỏi nhất làng… về đến đó hỏi tên là ông già bà cả đều biết tiếng ổng hết!”
“Hương biết không? Giàn bông giấy trước nhà Tiến là đẹp nhất trong cư xá, ai đi ngang qua cũng trầm trồ!”… vân vân…
Nghe riết đâm bực, mà hận nhất là có một ngày đẹp trời, Hương-ngày-xưa đang ngồi sau yên xe đạp của ảnh trên đường đến rạp hát xem phim thì ảnh cà lăm tiếp điệp khúc: “Hương biết không? Con chó nhà Tiến ai cũng khen nó khôn nhất xóm…” thì cơn giận dữ đã tràn lên họng. Hương quắc mắt: “Còn ông thì sao chứ? Tui cứ phải nghe về người khác hoài, dzị coi như tui làm bạn với bác, ba, anh, dì, chị và chó của ông, chứ hổng phải bạn của ông à? Thôi tui nghỉ chơi ông cho phẻ!”, rồi đùng đùng nhảy xuống xe đạp, đón xe lam về nhà.
30 năm sau tình cờ gặp lại trên đất khách. Quên chuyện nghỉ chơi hồi xưa, ổng tay bắt mặt mừng “Hương mấy đứa con rồi, lớn chưa, làm gì rồi?” Nhưng hổng đợi Hương-ngày-nay trả lời trả vốn gì ráo thì ảnh độc diễn liên khúc cà lăm hồi xưa liền: “Hương biết không? Con của Tiến một đứa là bác sĩ, một đứa là luật sư, mà tụi nó đang ở New York. Nhà tụi nó toàn là villa không đấy! Tụi nó… có hiếu lắm, cứ mời về ở chung hoài à… Nhưng tụi nầy vẫn nhất định ở đây thôi!”
Nghe vậy, Hương-ngày-nay hỏi han cho lịch sự: “Vậy sao anh chị không đi theo tụi nó , ở chi mà xa con cái quá dzị?” Ảnh buột miệng thốt liền theo quán tính (chắc quên): “Tụi nầy ở đây vì có nhà housing , Tiến đang có job thơm tiền mặt ở đây mà!”, rồi tự dưng nín khe… Chắc ảnh biết mình hớ khi quên chuyện mình đang nổ về thành tích Hùng-Dũng-Sang-Trọng của con cái. Kỳ, cứ nghĩ là đã 30 năm hơn rồi, mà nghe “Hương biết không?” là mình rợn da gà :-)!
Theo Facebook Hương Cá Lì
Bàn ra tán vào (2)
----------------------------------------------------------------------------------
----------------------------------------------------------------------------------
Uyên ương mùa lũ
Đợt lũ lớn dài ngày khiến nước ngập Hội An. Khi mưa dứt, lũ dần rút, trên “phố sông” ở đô thị cổ này thấp thoáng nét chấm phá lãng mạn. Những chiếc thuyền nhỏ được thuê trọn gói để đưa đôi uyên ương cùng êkíp chụp ảnh lướt trên mặt nước, dưới những mái ngói cổ kính phủ đầy rêu phong hay dọc những con phố cổ, bên những bức tường cũ kỹ.
Theo Facebooker Nguyễn Phú Yên
Hổng có bà xã thì làm một cuốc xích lô dạo phố cho đời lên hương đi anh Hai Dziệt kiều!
Chỉ ở Cali, mỗi năm đều dzìa quê nên mới dzậy!
Chính quyền viết thiếu, lẽ ra phải là “có công chọi lựu đạn!” thì mới đúng!
Thực đơn cho tết Tây, chọn món nào đây cu?
Hương biết không?
Mình nhớ mãi một anh bạn, suýt nữa là đã chớm tình cảm rồi… may mà hổng thành (chứ mà thành thì chắc có ngày mình cũng phải bị… ra toà!). Tình dang dở cũng chỉ vì anh Tiến nầy có tật cà lăm, cứ thích nhai hoài một điệp khúc “Hương biết không?”, dù mình chưa bao giờ hỏi! Ví dụ vầy nè: “Hương biết không? Bác của Tiến là người đầu tiên được Mỹ cho đi học khóa điều khiển máy bay F5.”
“Hương biết không? Anh của Tiến là kỳ thủ có đẳng cấp kiện tướng thành phố.”
“Hương biết không? Dì của Tiến là vợ của đại gia có tiếng ở phố Cảng…”
“Hương biết không? Ba Tiến nổi tiếng học giỏi nhất làng… về đến đó hỏi tên là ông già bà cả đều biết tiếng ổng hết!”
“Hương biết không? Giàn bông giấy trước nhà Tiến là đẹp nhất trong cư xá, ai đi ngang qua cũng trầm trồ!”… vân vân…
Nghe riết đâm bực, mà hận nhất là có một ngày đẹp trời, Hương-ngày-xưa đang ngồi sau yên xe đạp của ảnh trên đường đến rạp hát xem phim thì ảnh cà lăm tiếp điệp khúc: “Hương biết không? Con chó nhà Tiến ai cũng khen nó khôn nhất xóm…” thì cơn giận dữ đã tràn lên họng. Hương quắc mắt: “Còn ông thì sao chứ? Tui cứ phải nghe về người khác hoài, dzị coi như tui làm bạn với bác, ba, anh, dì, chị và chó của ông, chứ hổng phải bạn của ông à? Thôi tui nghỉ chơi ông cho phẻ!”, rồi đùng đùng nhảy xuống xe đạp, đón xe lam về nhà.
30 năm sau tình cờ gặp lại trên đất khách. Quên chuyện nghỉ chơi hồi xưa, ổng tay bắt mặt mừng “Hương mấy đứa con rồi, lớn chưa, làm gì rồi?” Nhưng hổng đợi Hương-ngày-nay trả lời trả vốn gì ráo thì ảnh độc diễn liên khúc cà lăm hồi xưa liền: “Hương biết không? Con của Tiến một đứa là bác sĩ, một đứa là luật sư, mà tụi nó đang ở New York. Nhà tụi nó toàn là villa không đấy! Tụi nó… có hiếu lắm, cứ mời về ở chung hoài à… Nhưng tụi nầy vẫn nhất định ở đây thôi!”
Nghe vậy, Hương-ngày-nay hỏi han cho lịch sự: “Vậy sao anh chị không đi theo tụi nó , ở chi mà xa con cái quá dzị?” Ảnh buột miệng thốt liền theo quán tính (chắc quên): “Tụi nầy ở đây vì có nhà housing , Tiến đang có job thơm tiền mặt ở đây mà!”, rồi tự dưng nín khe… Chắc ảnh biết mình hớ khi quên chuyện mình đang nổ về thành tích Hùng-Dũng-Sang-Trọng của con cái. Kỳ, cứ nghĩ là đã 30 năm hơn rồi, mà nghe “Hương biết không?” là mình rợn da gà :-)!
Theo Facebook Hương Cá Lì