Di Sản Hồ Chí Minh

“Bún cháo chửi”: Người Hà Nội nghiện “gia vị” nhục Võ Thị Hảo ( Bài post rồi )

Khách ăn lần đầu bị chửi hoặc biết sẽ bị chửi mà vẫn ăn thì chứng tỏ những người ăn đó đã chấp nhận và gián tiếp cổ vũ tính bạo lực và lưu manh.





Đặc sản Hà Nội?
Theo VTC14, 29.9.2016: “Mới đây, đầu bếp nổi tiếng người Mỹ Anthony Bourdain - người từng ăn bún chả với Tổng thống Obama - đã không giấu nổi sự ngạc nhiên khi lần đầu tiên đến ăn ở quán bún chửi Ngô Sỹ Liên. Ông đã đưa trải nghiệm lạ lùng của mình vào chương trình Parts Unknown, vừa phát sóng trên dai CNN cách đây ít ngày”.

Trong chương trình truyền hình đó, đầu bếp này được một cô gái Hà Nội đưa đến giới thiệu món “bún chửi”(BC) ở phố Ngô Sĩ Liên và nói rằng đó là quán ăn yêu thích nhất của cô.

Ông Mỹ không cảm nhận được tiếng chửi và sự nhục mạ khách của người bán hàng thì đã đành. Nhưng điều đáng ngạc nhiên là thay vì bất bình với thái độ bất lịch sự, bạo lực của người bán bún – vì chửi và miệt thị người khác đương nhiên là một dạng bạo lực - cô gái lại đồng tình, biện hộ cho người “đàn bà chửi” đó, coi như một đặc sản văn hóa ẩm thực VN.

Chương trình truyền hình nói trên quay trong bối cảnh quán có đông người ăn. Bà chủ quán thấy ông Mỹ và truyền hình quay thì dịu giọng hơn mọi ngày, nhưng chỉ trong khoảnh khắc đó, bà ta cũng đã kịp làm nhục một cô gái trẻ khác trước đám đông.

Cô gái không có lỗi gì. Cô ăn mặc và nói năng lịch sự. Cô chỉ hỏi mua một bán bún có mọc (thịt nạc giã nhuyễn viên thành viên, thường các quán bán bún đều có).

Lời bà chủ quán trên CNN (tạm dịch): Biến khỏi đây.

Chỉ thế thôi mà bà chủ quán đã tạt vào mặt cô những lời mỉa mai, xua đuổi cô trước mặt đám đông, trước cả ông đầu bếp Mỹ và ống kính truyền hình, trong khi những khách hàng khác thản nhiên xì xụp, chăm chú vào bát bún, coi việc chửi là chuyện đương nhiên.

Ông người Mỹ không biết tiếng Việt thì đã đành. Nhưng khách ăn thì thấm thía tận ruột gan những cầu chửi bằng tiếng mẹ đẻ chứ không thể biện hộ rằng không hiểu.

Khách ăn lần đầu bị chửi hoặc biết sẽ bị chửi mà vẫn ăn thì chứng tỏ những người ăn đó đã chấp nhận và gián tiếp cổ vũ tính bạo lực và lưu manh. Việc này càng được phổ biến rộng, chấp nhận rộng rãi thì càng gây hại cho xã hội và động chạm đến nhân phẩm con người.

Vì sự chấp nhận đương nhiên, ngày càng nhiều quán và dịch vụ các loại kèm “gia vị chửi- gia vị nhục” với khách hàng. Với thông tin BC lên CNN thì e rằng món BC phát triển thêm rầm rộ và khách hàng đi đâu cũng dễ được ăn kèm thứ “gia vị xú uế” đó.

Điều này tưởng vô hại, nhưng thực ra tiềm ẩn những nguy cơ sâu xa.

Mùi xú uế của “gia vị nhục”
Khi ta chấp nhận, thậm chí vui chịu bị kẻ khác chửi bới xúc phạm chỉ để mua được miếng ăn ngon, vậy ta có công bằng với chính mình không?

Xót xa thay là trong đám đông đó không thấy một tiếng nói chính trực nào lên tiếng bênh vực cô gái bị nhục mạ và cảnh báo chủ quán BC như nghĩa vụ của một con người cần làm khi thấy một người khác bị xúc phạm. Và ngay cả việc họ phải ăn trong tiếng chửi, dù là chửi người khác- thì cũng đã là bị xúc phạm lớn.

Lẽ nào họ không nhận ra chủ quán đã thêm vào món ăn của họ một thứ “đặc sản” VN: “gia vị nhục”! Khách ăn có quyền từ chối gia vị nhục. Nhưng không, họ vẫn ăn ngon. Vì sao? Họ đã nhờn trước mùi xú uế của thứ “gia vị nhục”, coi đó là chuyện vặt, là đương nhiên và còn thú vị. Coi thế thì họ mới ăn tiếp và còn đến ăn tiếp lần sau.

Chuyện BC và những món hàng bán kèm chửi mắng Hà Nội không thể là chuyện đùa được nữa rồi. Khi chửi và văng tục đã trở thành đương nhiên, ngay cả trong nhiều người có trình độ văn hóa và quan chức!

Sinh ra làm người, ai cũng có nhân phẩm, ai cũng cần được tôn trọng. Văng tục và chửi người khác là muốn nô lệ hóa tha nhân, đồng thời cũng hạ thấp nhân phẩm của chính mình. Ai cũng biết, mắng mỏ, đay nghiến, văng tục vào mặt người khác là một cách giao tiếp bất lịch sự, áp đặt và bạo lực.

Văng tục, chửi bới tố cáo đẳng cấp văn hóa của chủ nhân. Một xã hội lành mạnh không tạo cơ hội và đồng lõa với những cách hành xử bạo lực kế cả trong hành động, lời nói cùng cung cách giao tiếp.

Trong hiện tượng tồn tại kéo dài “bún chửi cháo chửi” ở Hà Nội, chúng ta không thể không thấy đau buồn thay cho thủ đô tự nhận mình là văn hiến nhưng nhà chức trách cũng như người dân đã không làm gì đủ để chấm dứt tình trạng đó.

Não trạng nô lệ
Không vặt vãnh chút nào vì tất cả những biểu hiện này xuất hiện từ căn nguyên sâu xa của não trạng nô lệ.

Chỉ có trong xã hội này, thì bạo lực từ miệng của một người đàn bà bán hàng tầm thường đã được nhân lên, quảng cáo thành một phương cách, một thương hiệu bán hàng.

Qua hiện tượng này, ta có thể lý giải về sự thường xuyên dùng bạo lực với phụ nữ, người già và trẻ em cùng những người yếu hơn mình của người VN.

Tại sao ngoài xã hội nhiều cướp giết hiếp. Tại sao cơ quan công quyền luôn nêu gương xấu, dùng đủ mọi hình thức bạo lực với dân để kiếm chác không giới hạn, cũng như tâm lý chấp nhận bạo lực chỉ vì ngại dây dưa với một kẻ ngoa ngoắt hoặc sợ hãi trước cường quyền của người VN?

Gần một thế kỷ cướp được và vận hành thể chế, nhà cầm quyền độc tài cộng sản đã rất thành công trong việc biến não trạng của người dân VN tự trọng thành não trạng sợ hãi và nô lệ. Và những nô lệ luôn khổ sở, không có lối thoát thì tìm cách tận dụng mọi vị thế để bắt nạt kẻ khác. Và để đổi chác lấy một miếng an toàn, người ta lại ngoan ngoãn chấp nhận làm nô lệ.

Não trạng nô lệ, thấm vào máu người VN, từng đường gân thớ thịt thể hiện trong mỗi hành xử của con người, đã là lá chắn bền chắc cho những kẻ độc tài.

Não trạng đó khiến cho cả trăm người, ngàn người, ngày này qua ngày khác lũ lượt nhịn nhục trước một vài người bán đồ ăn tầm thường. Vậy ta lấy đâu ra dũng khí phản đối những chà đạp lớn hơn lên quyền con người từ các thế lực mạnh hơn?

Vì thế, VN hiếm những người chính trực. Người chính trực luôn giữ mình tự trọng và ngay thẳng không chỉ trước cường quyền, mà còn trong tất cả mọi tình huống hàng ngày. Người chính trực tự thấy mình có đủ bổn phận vào dũng khí để bênh vực người khác khi họ gặp bất công.

Tâm lý dễ dàng chấp nhận bạo lực ở VN, sẵn sàng “nuốt gia vị nhục” để đổi lấy những chút lợi ích tầm thường, ấy là tâm lý nô lệ. Tâm lý này đã là mảnh đất màu mỡ nuôi đau thương lâu dài cho người VN và khiến người VN hăm hở tự hại chính mình.

Khi không thể làm gì trước những bất công xẩy ra với mình, những người nô lệ có khuynh hướng bắt nạt những kẻ lệ thuộc mình bằng bạo lực vật chất và tinh thần.

Vô số người VN dồn sự phẫn uất với nhà cầm quyền và những kẻ tham nhũng, cướp bóc của họ vào trong tiếng chửi thề, văng tục để họ khỏi nổ tung ra vì căm giận.

Họ cho rằng mình không thể làm gì nhà cầm quyền. Họ được cộng sản truyền đời báo kiếp cho sự sợ hãi chính trị và coi chính trị là lĩnh vực thường dân không được quyền bàn tới. Họ xả tức giận vào những tiếng chửi và văng tục, với những ai mà họ biết rằng không chấp hoặc không làm hại họ.

Và thế là năng lượng tốt của con người: biết phẫn nộ trước bất công - đã được biến hóa thành năng lượng xấu: hạ nhục kẻ vô tội khác để xả phẫn uất. Khi xả phẫn uất không đúng thủ phạm, thì thủ phạm được yên ổn, được khuyến khích.

Đó là vòng luẩn quẩn của não trạng nô lệ.

Nhận biết và khước từ “gia vị xú uế”
Một vài người bán hàng chỉ vì nấu được bát cháo miếng bún ngon mà cũng tận dụng vị thế để nô dịch người khác dễ dàng vậy sao? Một phần là lỗi ở chúng ta. Và chúng ta cười nhăn nhở trước tiếng chửi và thâm tâm còn bắt chước vì thấy nô dịch người khác dễ quá, tội gì không chửi trước, chửi bậy bạ bất kỳ đâu, bất kỳ ai để giành ưu thế.

Chúng ta phải đòi lại quyền được tôn trọng, quyền làm người chính trực.

Vì sao chúng ta úp mặt vào miếng ăn , sụp soạp húp khoái trá trong tiếng chửi?! Ta xứng đáng được tôn trọng và không bất kỳ ai được xúc phạm ta. Ăn trong tiếng chửi mà thấy ngon ư? Khứu giác và vị giác người VN vì sao đổ đốn thế này?!

Con người bình thường phải cảm nhận ngay được mùi tanh lợm xú uế đã đổ vào bát ăn qua tiếng chửi và phải hắt cái bát ăn đó đi, thậm chí phải đưa kẻ chửi, kẻ dám nhục mạ khách hàng ra chịu trách nhiệm trước pháp luật.

Khốn khổ quá! Từ bao giờ mà người VN đã trở thành như vậy? Vậy còn lĩnh vực nào ở VN không bị nô dịch hóa? Vì sao nô lệ hóa người VN dễ dàng đến thế?

Nếu chúng ta không dám tỏ thái độ phản đối một kẻ bán hàng tầm thường dám nhục mạ ta, thì sao ta còn dám đòi quyền con người và tự do của ta, còn nói gì đến việc bênh vực người khác trước hoạn nạn và bảo vệ đất nước?

Cải tạo não trạng nô lệ, giành lại quyền làm người chính trực là để cứu lấy người VN. Đó là một việc làm cấp bách, cần bền bỉ, lâu dài, cần thể hiện, cần kiểm soát mình để khước từ nhai nuốt “gia vị nhục” trong mọi trường hợp.

Nhà văn Võ Thị Hả
2016-10-0
Hoàng Phạm chuyển

Bàn ra tán vào (1)

quang dinh
RĂNG RẮC THẾ CHIẾN QUỐC * Bắc Kinh thang hành lang tổng bí Kỳ Anh Thư nhất trí phục thù Long Trời lở đất Chú Thu Hồi Quỳnh Lưu giữ mật khu Nguyễn Tất Thành * Ò e Đinh La Thăng đánh đu Trịnh Xuân Thanh nhảy dù Tô Lâm bắn súng Formosa Hoàng Sa Cát Bà Trịnh Như Phong hỏa tiển Sài Gòn Nguyễn Xuân Fuck niễng đầu Vũng Áng Lê Bình * Tứ hành xung lệnh Tập Cận Bình Đặng Tiểu Bình Nước Hồ Chí Minh Rửa cửa mình mụ Bành Lệ Viện Bình ruồi bèo muỗi thúi tàu kinh * Phi Luật Tân pháp Ba Đình lục lâm thầy tụng tố rình chụp án chui Ba gang bốn túi bốc mùi Tam nương tứ trụ chồn lùi cây đại tu Chú SAM khủng bố Mút Cu I Răng IsIs Ủn ngu tử cấm thành * TÂM THANH

----------------------------------------------------------------------------------

Comment




  • Input symbols

“Bún cháo chửi”: Người Hà Nội nghiện “gia vị” nhục Võ Thị Hảo ( Bài post rồi )

Khách ăn lần đầu bị chửi hoặc biết sẽ bị chửi mà vẫn ăn thì chứng tỏ những người ăn đó đã chấp nhận và gián tiếp cổ vũ tính bạo lực và lưu manh.





Đặc sản Hà Nội?
Theo VTC14, 29.9.2016: “Mới đây, đầu bếp nổi tiếng người Mỹ Anthony Bourdain - người từng ăn bún chả với Tổng thống Obama - đã không giấu nổi sự ngạc nhiên khi lần đầu tiên đến ăn ở quán bún chửi Ngô Sỹ Liên. Ông đã đưa trải nghiệm lạ lùng của mình vào chương trình Parts Unknown, vừa phát sóng trên dai CNN cách đây ít ngày”.

Trong chương trình truyền hình đó, đầu bếp này được một cô gái Hà Nội đưa đến giới thiệu món “bún chửi”(BC) ở phố Ngô Sĩ Liên và nói rằng đó là quán ăn yêu thích nhất của cô.

Ông Mỹ không cảm nhận được tiếng chửi và sự nhục mạ khách của người bán hàng thì đã đành. Nhưng điều đáng ngạc nhiên là thay vì bất bình với thái độ bất lịch sự, bạo lực của người bán bún – vì chửi và miệt thị người khác đương nhiên là một dạng bạo lực - cô gái lại đồng tình, biện hộ cho người “đàn bà chửi” đó, coi như một đặc sản văn hóa ẩm thực VN.

Chương trình truyền hình nói trên quay trong bối cảnh quán có đông người ăn. Bà chủ quán thấy ông Mỹ và truyền hình quay thì dịu giọng hơn mọi ngày, nhưng chỉ trong khoảnh khắc đó, bà ta cũng đã kịp làm nhục một cô gái trẻ khác trước đám đông.

Cô gái không có lỗi gì. Cô ăn mặc và nói năng lịch sự. Cô chỉ hỏi mua một bán bún có mọc (thịt nạc giã nhuyễn viên thành viên, thường các quán bán bún đều có).

Lời bà chủ quán trên CNN (tạm dịch): Biến khỏi đây.

Chỉ thế thôi mà bà chủ quán đã tạt vào mặt cô những lời mỉa mai, xua đuổi cô trước mặt đám đông, trước cả ông đầu bếp Mỹ và ống kính truyền hình, trong khi những khách hàng khác thản nhiên xì xụp, chăm chú vào bát bún, coi việc chửi là chuyện đương nhiên.

Ông người Mỹ không biết tiếng Việt thì đã đành. Nhưng khách ăn thì thấm thía tận ruột gan những cầu chửi bằng tiếng mẹ đẻ chứ không thể biện hộ rằng không hiểu.

Khách ăn lần đầu bị chửi hoặc biết sẽ bị chửi mà vẫn ăn thì chứng tỏ những người ăn đó đã chấp nhận và gián tiếp cổ vũ tính bạo lực và lưu manh. Việc này càng được phổ biến rộng, chấp nhận rộng rãi thì càng gây hại cho xã hội và động chạm đến nhân phẩm con người.

Vì sự chấp nhận đương nhiên, ngày càng nhiều quán và dịch vụ các loại kèm “gia vị chửi- gia vị nhục” với khách hàng. Với thông tin BC lên CNN thì e rằng món BC phát triển thêm rầm rộ và khách hàng đi đâu cũng dễ được ăn kèm thứ “gia vị xú uế” đó.

Điều này tưởng vô hại, nhưng thực ra tiềm ẩn những nguy cơ sâu xa.

Mùi xú uế của “gia vị nhục”
Khi ta chấp nhận, thậm chí vui chịu bị kẻ khác chửi bới xúc phạm chỉ để mua được miếng ăn ngon, vậy ta có công bằng với chính mình không?

Xót xa thay là trong đám đông đó không thấy một tiếng nói chính trực nào lên tiếng bênh vực cô gái bị nhục mạ và cảnh báo chủ quán BC như nghĩa vụ của một con người cần làm khi thấy một người khác bị xúc phạm. Và ngay cả việc họ phải ăn trong tiếng chửi, dù là chửi người khác- thì cũng đã là bị xúc phạm lớn.

Lẽ nào họ không nhận ra chủ quán đã thêm vào món ăn của họ một thứ “đặc sản” VN: “gia vị nhục”! Khách ăn có quyền từ chối gia vị nhục. Nhưng không, họ vẫn ăn ngon. Vì sao? Họ đã nhờn trước mùi xú uế của thứ “gia vị nhục”, coi đó là chuyện vặt, là đương nhiên và còn thú vị. Coi thế thì họ mới ăn tiếp và còn đến ăn tiếp lần sau.

Chuyện BC và những món hàng bán kèm chửi mắng Hà Nội không thể là chuyện đùa được nữa rồi. Khi chửi và văng tục đã trở thành đương nhiên, ngay cả trong nhiều người có trình độ văn hóa và quan chức!

Sinh ra làm người, ai cũng có nhân phẩm, ai cũng cần được tôn trọng. Văng tục và chửi người khác là muốn nô lệ hóa tha nhân, đồng thời cũng hạ thấp nhân phẩm của chính mình. Ai cũng biết, mắng mỏ, đay nghiến, văng tục vào mặt người khác là một cách giao tiếp bất lịch sự, áp đặt và bạo lực.

Văng tục, chửi bới tố cáo đẳng cấp văn hóa của chủ nhân. Một xã hội lành mạnh không tạo cơ hội và đồng lõa với những cách hành xử bạo lực kế cả trong hành động, lời nói cùng cung cách giao tiếp.

Trong hiện tượng tồn tại kéo dài “bún chửi cháo chửi” ở Hà Nội, chúng ta không thể không thấy đau buồn thay cho thủ đô tự nhận mình là văn hiến nhưng nhà chức trách cũng như người dân đã không làm gì đủ để chấm dứt tình trạng đó.

Não trạng nô lệ
Không vặt vãnh chút nào vì tất cả những biểu hiện này xuất hiện từ căn nguyên sâu xa của não trạng nô lệ.

Chỉ có trong xã hội này, thì bạo lực từ miệng của một người đàn bà bán hàng tầm thường đã được nhân lên, quảng cáo thành một phương cách, một thương hiệu bán hàng.

Qua hiện tượng này, ta có thể lý giải về sự thường xuyên dùng bạo lực với phụ nữ, người già và trẻ em cùng những người yếu hơn mình của người VN.

Tại sao ngoài xã hội nhiều cướp giết hiếp. Tại sao cơ quan công quyền luôn nêu gương xấu, dùng đủ mọi hình thức bạo lực với dân để kiếm chác không giới hạn, cũng như tâm lý chấp nhận bạo lực chỉ vì ngại dây dưa với một kẻ ngoa ngoắt hoặc sợ hãi trước cường quyền của người VN?

Gần một thế kỷ cướp được và vận hành thể chế, nhà cầm quyền độc tài cộng sản đã rất thành công trong việc biến não trạng của người dân VN tự trọng thành não trạng sợ hãi và nô lệ. Và những nô lệ luôn khổ sở, không có lối thoát thì tìm cách tận dụng mọi vị thế để bắt nạt kẻ khác. Và để đổi chác lấy một miếng an toàn, người ta lại ngoan ngoãn chấp nhận làm nô lệ.

Não trạng nô lệ, thấm vào máu người VN, từng đường gân thớ thịt thể hiện trong mỗi hành xử của con người, đã là lá chắn bền chắc cho những kẻ độc tài.

Não trạng đó khiến cho cả trăm người, ngàn người, ngày này qua ngày khác lũ lượt nhịn nhục trước một vài người bán đồ ăn tầm thường. Vậy ta lấy đâu ra dũng khí phản đối những chà đạp lớn hơn lên quyền con người từ các thế lực mạnh hơn?

Vì thế, VN hiếm những người chính trực. Người chính trực luôn giữ mình tự trọng và ngay thẳng không chỉ trước cường quyền, mà còn trong tất cả mọi tình huống hàng ngày. Người chính trực tự thấy mình có đủ bổn phận vào dũng khí để bênh vực người khác khi họ gặp bất công.

Tâm lý dễ dàng chấp nhận bạo lực ở VN, sẵn sàng “nuốt gia vị nhục” để đổi lấy những chút lợi ích tầm thường, ấy là tâm lý nô lệ. Tâm lý này đã là mảnh đất màu mỡ nuôi đau thương lâu dài cho người VN và khiến người VN hăm hở tự hại chính mình.

Khi không thể làm gì trước những bất công xẩy ra với mình, những người nô lệ có khuynh hướng bắt nạt những kẻ lệ thuộc mình bằng bạo lực vật chất và tinh thần.

Vô số người VN dồn sự phẫn uất với nhà cầm quyền và những kẻ tham nhũng, cướp bóc của họ vào trong tiếng chửi thề, văng tục để họ khỏi nổ tung ra vì căm giận.

Họ cho rằng mình không thể làm gì nhà cầm quyền. Họ được cộng sản truyền đời báo kiếp cho sự sợ hãi chính trị và coi chính trị là lĩnh vực thường dân không được quyền bàn tới. Họ xả tức giận vào những tiếng chửi và văng tục, với những ai mà họ biết rằng không chấp hoặc không làm hại họ.

Và thế là năng lượng tốt của con người: biết phẫn nộ trước bất công - đã được biến hóa thành năng lượng xấu: hạ nhục kẻ vô tội khác để xả phẫn uất. Khi xả phẫn uất không đúng thủ phạm, thì thủ phạm được yên ổn, được khuyến khích.

Đó là vòng luẩn quẩn của não trạng nô lệ.

Nhận biết và khước từ “gia vị xú uế”
Một vài người bán hàng chỉ vì nấu được bát cháo miếng bún ngon mà cũng tận dụng vị thế để nô dịch người khác dễ dàng vậy sao? Một phần là lỗi ở chúng ta. Và chúng ta cười nhăn nhở trước tiếng chửi và thâm tâm còn bắt chước vì thấy nô dịch người khác dễ quá, tội gì không chửi trước, chửi bậy bạ bất kỳ đâu, bất kỳ ai để giành ưu thế.

Chúng ta phải đòi lại quyền được tôn trọng, quyền làm người chính trực.

Vì sao chúng ta úp mặt vào miếng ăn , sụp soạp húp khoái trá trong tiếng chửi?! Ta xứng đáng được tôn trọng và không bất kỳ ai được xúc phạm ta. Ăn trong tiếng chửi mà thấy ngon ư? Khứu giác và vị giác người VN vì sao đổ đốn thế này?!

Con người bình thường phải cảm nhận ngay được mùi tanh lợm xú uế đã đổ vào bát ăn qua tiếng chửi và phải hắt cái bát ăn đó đi, thậm chí phải đưa kẻ chửi, kẻ dám nhục mạ khách hàng ra chịu trách nhiệm trước pháp luật.

Khốn khổ quá! Từ bao giờ mà người VN đã trở thành như vậy? Vậy còn lĩnh vực nào ở VN không bị nô dịch hóa? Vì sao nô lệ hóa người VN dễ dàng đến thế?

Nếu chúng ta không dám tỏ thái độ phản đối một kẻ bán hàng tầm thường dám nhục mạ ta, thì sao ta còn dám đòi quyền con người và tự do của ta, còn nói gì đến việc bênh vực người khác trước hoạn nạn và bảo vệ đất nước?

Cải tạo não trạng nô lệ, giành lại quyền làm người chính trực là để cứu lấy người VN. Đó là một việc làm cấp bách, cần bền bỉ, lâu dài, cần thể hiện, cần kiểm soát mình để khước từ nhai nuốt “gia vị nhục” trong mọi trường hợp.

Nhà văn Võ Thị Hả
2016-10-0
Hoàng Phạm chuyển

BÀN RA TÁN VÀO

Đề bài :"Tiếng Việt, yêu & ghét" - Lê Hữu ( Trần Văn Giang ghi lại )

'vô hình trung' là nghĩa gì vậy, sao cứ thích dùng, hình như có nghĩa là 'vô tình'

Xem Thêm

Đề bài :TIN CHIẾN SỰ MỚI NHẤT[ CẬP NHẬT NGÀY 20 -5 - 2022 ]

Suu cao,thue nang,nhu yeu pham tang gia.Kinh te eo seo...Vay ma dang Lua van lay tien cua dan tro giup linh tinh.Mo cua bien gioi.Ung ho toi ac truc tiep khi sua luat cho phep trom cuop o muc do <1.000 dollars thi vo toi....Neu vao thoi diem Trump,bon Lua da ho hoan nhu the nao ??? Nhung nguoi bau ban vi chut tu loi ,nghi gi ve dat nuoc ??? Phai chang day khong phai la dat nuoc minh ??? bat qua,lai tro ve que huong cu...Neu vay,ban la thang cho chet ! mien ban !

Xem Thêm

Đề bài :Tin Mới Nhất Về Chiến Sư Ucraina [ CẬP NHẬT NGÀY 14-5-2022 ]

Chung nao moi vet nho cua ho nha Dan da duoc tay xoa trang boc,thi Uk moi co hy vong...ngung chien.Cung vay,ngay nao ma cac cong ty ,co goc gac tu cac dang bac nu luu-anh hao cua khoi tu do va ong chief police va dang Lua thi moi giai xong phuong trinh tau cong !

Xem Thêm

Đề bài :Người Việt Nam Nghĩ Gì? -Từ Đức Minh ( Trần Văn Giang ghi lại )

Nhan dinh cua saigonpots ma bac Tran van Giang ghi lai.Doc xong nghe cay dang nao long.Du su that no ranh ranh.Nhung tuoi gia cung co mot hy vong cho du la mong manh va mo ao. hy vong con hon la that vong ?

Xem Thêm

Đề bài :Người Việt Nam Nghĩ Gì? -Từ Đức Minh ( Trần Văn Giang ghi lại )

Nhan dinh cua saigonpots ma bac Tran van Giang ghi lai.Doc xong nghe cay dang nao long.Du su that no ranh ranh.Nhung tuoi gia cung co mot hy vong cho du la mong manh va mo ao. hy vong con hon la that vong ?

Xem Thêm

Đề bài :Hình cũ - Hà Thượng Thủ

Ngắm lại hình xưa chịu mấy ông Những Linh, Tùng, Duẫn với Mười, Đồng Mặt mày ai lại đi hồ hởi Phấn khởi khi Tàu cướp Biển Đông Phải chăng “quý” mặt đã thành mông Con mắt nay đà có nhưng không Nên mới chổng khu vào hải đảo Gia tài gấm vóc của tổ tông?

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm