Di Sản Hồ Chí Minh
“Nhân quyền” chưa bao giờ được xem là một “quyền lợi”
Vừa qua, những người tham gia biểu tình ôn hòa nhằm phản đối vụ ô nhiễm môi trường biển đã bị chủ xí nghiệp sa thải, cũng như chủ nhà không cho tiếp tục mướn nhà…Bên BBC giật tít “bỏ cấm vận vũ khí chứng tỏ niềm tin“. Bên RFI cũng có bài báo tương tự. Trong khi VN thì lại gia tốc đàn áp nhân quyền thì không thấy báo nào lên tiếng. Bên RFA đăng bài phóng sự cho biết vợ của Mục sư Nguyễn Công Chính bị công an đánh tơi tả, sau khi bà này “tiếp xúc với phái đoàn Mỹ”.
Việc này chắc chắn là áp lực của nhà cầm quyền VN, một thủ đoạn đê tiện nhằm trả thù những người thiết tha bảo vệ đất nước. Đây là một hành vi vi phạm nhân quyền ở mức độ cao nhứt, vì nó ảnh hưởng đến “quyền sống” của con người.
Trong khi vợ của Mục sư Nguyễn Công Chính thì bị công an “mời” về trụ sở. Ở đây bà bị đánh bầm đập. Đến khuya thì công an cho xe chở bà về bỏ lăn lóc trước cổng nhà. Hàng xóm phải dìu bà vào.
“Niềm tin chiến lược” giữa hai quốc gia phải được được xây dựng bởi cả hai bên, bằng những hành vi cụ thể. Nhà nước Mỹ hứa hẹn sẽ gỡ bỏ lệnh cấm vận vũ khí nếu VN tôn trọng nhân quyền.
Thực ra phạm vi “nhân quyền” rất lớn, bao gồm quyền được sống, các quyền tự do cá nhân như tự do ngôn luận, tự do lập hội, tự do có chính kiến, tự do bầu cử, ứng cử…
Nhà cầm quyền VN cho thấy họ không hề tôn trọng nhân quyền, ngay ở những điều cơ bản nhứt. Nhưng họ lại lu loa yêu cầu Mỹ gỡ bỏ lệnh cấm vận vũ khí sát thương.
Phe quốc phòng Mỹ có vẻ ủng hộ yêu cầu của VN, đơn giản vì họ thấy “VN có nhu cầu tự vệ” (sic!).
Thì ra “niềm tin chiến lược” giữa hai bên là “chống Tàu”. VN chỉ cần chứng minh được thiện chí “chống Tàu” thì lệnh cấm vận có thể sẽ được gỡ bỏ.
Nhưng một điều “chiến lược” khác cần mổ xẻ: chống Tàu để làm gì ?
Mỹ đã có mục đích rõ rệt: không muốn thấy TQ bành trướng theo kiểu bá quyền quân sự.
Còn CSVN ? Dĩ nhiên mục đích của họ là giữ vững vai trò lãnh đạo. Nếu họ “chống Tàu”, mục đích của họ cũng là giữ vững chế độ. Bởi vì chế độ này sẽ bị lật đổ, nếu người dân phẫn nộ vì những xấc xược thường xuyên của TQ, cũng như sự nhu nhược của lãnh đạo CSVN. CSVN vì chế độ chớ không phải vì bảo vệ toàn vẹn lãnh thổ.
Thấy vậy mà không phải vậy. CSVN có ngày sẽ “trở áo” với Mỹ, nếu họ được Bắc Kinh ve vuốt.
Đừng bao giờ tin tưởng tuyệt đối người ngoài. Quan hệ giữa quốc gia là tương quan về “quyền lợi”. “Nhân quyền” chưa bao giờ được xem là một “quyền lợi”.
Bàn ra tán vào (0)
Các tin đã đăng
- "Hiệu ứng nói phét!" - by Văn Quang / Trần Văn Giang (ghi lại)
- Phiếm luận, chuyện Nhà Nước ta!!! _ Di Tĩnh Đắc ( Nguyễn Bá Chổi chuyển )
- Đánh trống, đánh chiêng học lại lịch sử Sài Gòn - by FB Nguyễn Gia Việt & Trần Văn Giang (ghi lại)
- Việt Cộng: Kế hoạch gửi tiền Quỹ vắc-xin COVID-19 để lấy lãi gây ra tranh cãi
- Ân xá Quốc tế gửi bằng chứng, đòi Việt Cộng điều tra về tin tặc tấn công giới bất đồng
“Nhân quyền” chưa bao giờ được xem là một “quyền lợi”
Vừa qua, những người tham gia biểu tình ôn hòa nhằm phản đối vụ ô nhiễm môi trường biển đã bị chủ xí nghiệp sa thải, cũng như chủ nhà không cho tiếp tục mướn nhà…Bên BBC giật tít “bỏ cấm vận vũ khí chứng tỏ niềm tin“. Bên RFI cũng có bài báo tương tự. Trong khi VN thì lại gia tốc đàn áp nhân quyền thì không thấy báo nào lên tiếng. Bên RFA đăng bài phóng sự cho biết vợ của Mục sư Nguyễn Công Chính bị công an đánh tơi tả, sau khi bà này “tiếp xúc với phái đoàn Mỹ”.
Việc này chắc chắn là áp lực của nhà cầm quyền VN, một thủ đoạn đê tiện nhằm trả thù những người thiết tha bảo vệ đất nước. Đây là một hành vi vi phạm nhân quyền ở mức độ cao nhứt, vì nó ảnh hưởng đến “quyền sống” của con người.
Trong khi vợ của Mục sư Nguyễn Công Chính thì bị công an “mời” về trụ sở. Ở đây bà bị đánh bầm đập. Đến khuya thì công an cho xe chở bà về bỏ lăn lóc trước cổng nhà. Hàng xóm phải dìu bà vào.
“Niềm tin chiến lược” giữa hai quốc gia phải được được xây dựng bởi cả hai bên, bằng những hành vi cụ thể. Nhà nước Mỹ hứa hẹn sẽ gỡ bỏ lệnh cấm vận vũ khí nếu VN tôn trọng nhân quyền.
Thực ra phạm vi “nhân quyền” rất lớn, bao gồm quyền được sống, các quyền tự do cá nhân như tự do ngôn luận, tự do lập hội, tự do có chính kiến, tự do bầu cử, ứng cử…
Nhà cầm quyền VN cho thấy họ không hề tôn trọng nhân quyền, ngay ở những điều cơ bản nhứt. Nhưng họ lại lu loa yêu cầu Mỹ gỡ bỏ lệnh cấm vận vũ khí sát thương.
Phe quốc phòng Mỹ có vẻ ủng hộ yêu cầu của VN, đơn giản vì họ thấy “VN có nhu cầu tự vệ” (sic!).
Thì ra “niềm tin chiến lược” giữa hai bên là “chống Tàu”. VN chỉ cần chứng minh được thiện chí “chống Tàu” thì lệnh cấm vận có thể sẽ được gỡ bỏ.
Nhưng một điều “chiến lược” khác cần mổ xẻ: chống Tàu để làm gì ?
Mỹ đã có mục đích rõ rệt: không muốn thấy TQ bành trướng theo kiểu bá quyền quân sự.
Còn CSVN ? Dĩ nhiên mục đích của họ là giữ vững vai trò lãnh đạo. Nếu họ “chống Tàu”, mục đích của họ cũng là giữ vững chế độ. Bởi vì chế độ này sẽ bị lật đổ, nếu người dân phẫn nộ vì những xấc xược thường xuyên của TQ, cũng như sự nhu nhược của lãnh đạo CSVN. CSVN vì chế độ chớ không phải vì bảo vệ toàn vẹn lãnh thổ.
Thấy vậy mà không phải vậy. CSVN có ngày sẽ “trở áo” với Mỹ, nếu họ được Bắc Kinh ve vuốt.
Đừng bao giờ tin tưởng tuyệt đối người ngoài. Quan hệ giữa quốc gia là tương quan về “quyền lợi”. “Nhân quyền” chưa bao giờ được xem là một “quyền lợi”.