Phiếm Đàm, Đàm Chuyện...
A time to give thanks - Việt Nhân
(HNPĐ) Vẫn nghe âm hưởng đâu đây, tiếng súng của một thời trận mạc! Mươi người lính cũ miền Nam năm xưa lưu lạc xứ người, với họ cuộc chiến với loài quỷ đỏ xem dường chưa ngưng, mà nơi đất tạm dung lại tụ bên nhau, và tờ điện báo Hải Ngoại Phiếm Đàm là khí giới của họ… Thời gian xa quê nay đếm đã có dư phần ba cuộc đời, tóc phủ đầy sương, nhưng lòng vẫn không nguôi niềm đau vận nước, những anh em này như lời Nhật Ngân, nói về người lính già xa quê hương:
Xa quê hương, nhưng trong tim chưa tàn ánh lửa.
Vẫn thấy quê hương đêm ngày réo gọi, vẫn thấy trong tim canh cánh đường về.
Vẫn thấy nơi đây chỉ là đất tạm… Thầm hẹn ngày về chết giữa quê hương!
Thời gian như bóng câu, ngày lễ tạ ơn lại đến: A time to give thanks. Việt
Nhân tôi xin được thay mặt những người lính cũ HNPĐ, nhân ngày lễ đầy
tính nhân văn này, có đôi lời tri ân đến những độc giả thân mến, tấm
lòng ưu ái cùng sự cổ vũ của các bạn, đã đem sức sống đến cho trang Web Haingoaiphiemdam,
được tồn tại và lớn mạnh như ngày nay. Cùng gửi lời cám ơn đến các thân
hữu tiếp tay, chúng tôi thật vô cùng trân quý sự đóng góp của các bạn,
và cũng không là quá lời khi nói, các bạn là những sắc màu rực rỡ đã tô
đẹp thêm cho Hải Ngoại Phiếm Đàm.
Trang báo lính đã lớn thêm một tuổi cũng như những người lính cũ tạo ra nó, nay đã lên mười bảy, cái tuổi đầy sức sống: Mười bảy bẻ gãy sừng trâu.
Suốt một chặng đường dài, trong biết bao khó khăn HNPĐ đều đã vượt qua,
HNPĐ nay đã lớn mạnh đó là cái vui chung, của cả bạn đọc lẫn anh em ban
biên tập chúng tôi.
Thời
đại internet, nói vui như nhiều người từng nói, điện báo HNPĐ chỉ là tờ
báo ảo, thì Việt Nhân tôi đúng là cái bóng ảo nhất trong nhóm! Nhưng
vẫn tự hào là luôn đồng hành và chia chung nỗi buồn vui cùng các bạn,
còn nếu có phải vì sức khỏe mà ngưng viết, thì đó đã là thôi viết cho
các tờ báo giấy, còn HNPĐ vẫn là chốn đi về cùng bạn đọc, cùng anh em.
Dấu
vết thời gian lưu lại rất rõ trên con người không ngoại trừ một ai, anh
em HNPD với cái tuổi, với cái sức này nếu không nặng lòng vì một quê
nhà đang bên bờ vực Bắc thuộc, thì đã buông tay như mọi người để tìm sự
an nhàn cho bản thân riêng. Như những người lính cũ khác sau chiến trận
là tù đày, nhóm HNPĐ đem số tuổi đời ít ỏi còn sót lại, tung vào trận
chiến mới, với ước mong chung sức quang phục lại cho quê hương. Cổ vũ
khuyến khích cũng nhiều, nhưng những tiếng vo ve thị phi cũng không ít.
Chuyện
không lạ, tiếng thị phi hơn hết nó do lòng đố kỵ mà có, vẫn thường ở
đầu môi kẻ hợm cho mình là hơn, nhưng suy cho cùng kẻ thấp chẳng thể nào
cao hơn được, khi chỉ bằng cách đạp người khác xuống. Đó là kẻ với cái
tâm ác, dùng lời xấu đạt mục đích riêng, kẻ họ ghét thì cả thế giới cũng
phải ghét theo, nhưng giấy không gói được lửa, sau tháng Tư Đen, chỉ có
‘bác và đảng’ là tốt, còn chế độ cũ tất cả cái xấu được nhận phần, nay
sự thật phơi bày thế nào?
Tiếng
xấu về anh em, thậm chí là tờ báo HNPĐ cũng bị bôi bẩn, và ngay Việt
Nhân tôi cũng không thoát, và phải thú thật đã có lúc bực, than cùng anh
Đồ rằng, chỉ muốn hất tung tất cả và lặn mất không một sủi tăm. Chuyện
dăm tuần trước cũng là vậy, (CN.20/10/2019), ngày trang
Haingoaiphiemdam.com bị hack, Anh Đồ (Chủ Biên) trong cái mỏi mệt của
công việc, lại bên tai những tiếng vo ve mà anh muốn buông tay, đóng cửa
cả hai COM lẫn NET vào cuối năm nay, kết thúc Hải Ngoại Phiếm Đàm trong
ngoặc (2003- 2019).
Đâu
dễ buông như vậy, đóng cửa HNPĐ khác nào lại gãy súng thêm một lần nữa,
chịu thua như thế bọn cỏ đuôi chó cùng lũ vịt cộng rất mừng, vì thế
Việt Nhân tôi đã trả lời cho không ít bạn đọc gọi phone, hỏi thăm tình
trạng của Website Haingoaiphiemdam, bằng câu: Mọi chuyện rồi sẽ êm thôi.
Và
chuyện nay cũng đã êm thật, cú dập sáng hôm Chủ Nhật lần rồi, nếu đem
so với những trận hack của sáu năm về trước thì chẳng là gì, không đáng
kể, thời gian đó lắm lúc sau cú dập trước vừa gượng đứng lên được, lại
bị dập ngã tiếp, hay có lần nặng bị cả hai, Com thì nằm vùi Net thì lây
lất, kéo dài từ trong tết ra hết tháng giêng ta mới đứng dậy được, đó là
đầu năm 2016.
Ngày 06/04/2016, Việt Nhân tôi trong cái vui gặp lại bạn đọc, qua câu chuyện Gập gềnh đường WEB: Tờ
điện báo HNPĐ, từ năm 2012 đến nay bị đánh tơi tả, với trên chục lần
nặng nhẹ có đủ, nhẹ thì ít hôm, nặng thì cả tháng mới đứng lên được, lần
này là ba tháng, đúng vào lúc đại hội lần thứ 12 đảng chuột… Từng
ấy năm bị đánh như vậy, HNPĐ không chết là hay, không què là giỏi, nhất
là sau 2013 nhà nước xã nghĩa đã chi 200 triệu đô tươi tiền Mẽo, để cho
đám trung ương đoàn thanh niên hồ chí chuột, làm chủ không gian ảo.
Nhóm
HNPĐ lôi cái ghẻ lở của lãnh tụ, và lãnh đạo đảng Ba Đình ra chửi,
đương nhiên chúng đâu để yên… Nhưng phải thấy rằng đấy lại là cái hay,
đánh nhau bằng truyền thông, mà trang báo bị trắng xóa bởi những cú dập
của bọn hacker, thì có khác đâu những vết thương trận ngày nào, dấu ấn
còn đây trên thân thể anh em lính cũ miền Nam mình, đó là cái hãnh diện
chiến tích, của những người trai Việt một thời sống đẹp.
Cám ơn những bạn đọc đã chia sẻ những câu chân tình đến Anh Đồ… Binh Bốn: Chúng sợ, có nghĩa là hoạt động của HNPĐ có ý nghĩa và ảnh hưởng lớn với người Việt khắp nơi… Đồ Già: Phớt tỉnh Ăng Lê coi trò ma bùn ấy… chỉ là nùi giẻ rách… Giữ vững trận tuyến bác Đồ Ngu! Và câu mà Việt Nhân tôi khoái nhất là của ông bạn Thanh Dang: Chưa
hết lính mà đóng cửa làm chi cho tụi nó mừng, còn Việt cọng thì còn
tiếp tục mà chửi và lột mặt nạ bọn Việt gian cho dân chúng biết.
Cũng vụ này, trong những lời nhắn có câu của anh bạn trẻ Bảo Aikido, đã khiến Việt Nhân tôi suy nghĩ không ít: Chú viết về ‘Việt gian’ nha, phải quét rác trong nhà trước mà…
Quả thật càng ngày công việc anh em HNPĐ đang ‘vác’, thật tình không
còn nhẹ chút nào, Việt cộng đằng trước, Việt gian đằng sau. Hai đánh một
không chột cũng què, trong khi những thằng lính sứt càng gẫy gọng HNPĐ
này, sức đâu còn và cái cái tuổi đúng ra xếp giáp từ lâu!
Nhân
ngày lễ Thanksgiving năm nay, anh em HNPĐ xin được tạ ơn bạn đọc đã hết
lòng ủng hộ, cùng tri ân thân hữu nhiệt tình tiếp tay, và cũng xin được
chúc lời tốt đẹp đến kể cả những ai không ưa HNPĐ, trong đó có người
từng cùng chiến tuyến, xin hãy làm điều gì đó tốt đẹp cho đất nước dân
tộc, hơn là tung ra những thị phi rác tai thiên hạ, và bẩn miệng mình
trước.
Việt Nhân ( HNPD )
A time to give thanks - Việt Nhân
(HNPĐ) Vẫn nghe âm hưởng đâu đây, tiếng súng của một thời trận mạc! Mươi người lính cũ miền Nam năm xưa lưu lạc xứ người, với họ cuộc chiến với loài quỷ đỏ xem dường chưa ngưng, mà nơi đất tạm dung lại tụ bên nhau, và tờ điện báo Hải Ngoại Phiếm Đàm là khí giới của họ… Thời gian xa quê nay đếm đã có dư phần ba cuộc đời, tóc phủ đầy sương, nhưng lòng vẫn không nguôi niềm đau vận nước, những anh em này như lời Nhật Ngân, nói về người lính già xa quê hương:
Xa quê hương, nhưng trong tim chưa tàn ánh lửa.
Vẫn thấy quê hương đêm ngày réo gọi, vẫn thấy trong tim canh cánh đường về.
Vẫn thấy nơi đây chỉ là đất tạm… Thầm hẹn ngày về chết giữa quê hương!
Thời gian như bóng câu, ngày lễ tạ ơn lại đến: A time to give thanks. Việt
Nhân tôi xin được thay mặt những người lính cũ HNPĐ, nhân ngày lễ đầy
tính nhân văn này, có đôi lời tri ân đến những độc giả thân mến, tấm
lòng ưu ái cùng sự cổ vũ của các bạn, đã đem sức sống đến cho trang Web Haingoaiphiemdam,
được tồn tại và lớn mạnh như ngày nay. Cùng gửi lời cám ơn đến các thân
hữu tiếp tay, chúng tôi thật vô cùng trân quý sự đóng góp của các bạn,
và cũng không là quá lời khi nói, các bạn là những sắc màu rực rỡ đã tô
đẹp thêm cho Hải Ngoại Phiếm Đàm.
Trang báo lính đã lớn thêm một tuổi cũng như những người lính cũ tạo ra nó, nay đã lên mười bảy, cái tuổi đầy sức sống: Mười bảy bẻ gãy sừng trâu.
Suốt một chặng đường dài, trong biết bao khó khăn HNPĐ đều đã vượt qua,
HNPĐ nay đã lớn mạnh đó là cái vui chung, của cả bạn đọc lẫn anh em ban
biên tập chúng tôi.
Thời
đại internet, nói vui như nhiều người từng nói, điện báo HNPĐ chỉ là tờ
báo ảo, thì Việt Nhân tôi đúng là cái bóng ảo nhất trong nhóm! Nhưng
vẫn tự hào là luôn đồng hành và chia chung nỗi buồn vui cùng các bạn,
còn nếu có phải vì sức khỏe mà ngưng viết, thì đó đã là thôi viết cho
các tờ báo giấy, còn HNPĐ vẫn là chốn đi về cùng bạn đọc, cùng anh em.
Dấu
vết thời gian lưu lại rất rõ trên con người không ngoại trừ một ai, anh
em HNPD với cái tuổi, với cái sức này nếu không nặng lòng vì một quê
nhà đang bên bờ vực Bắc thuộc, thì đã buông tay như mọi người để tìm sự
an nhàn cho bản thân riêng. Như những người lính cũ khác sau chiến trận
là tù đày, nhóm HNPĐ đem số tuổi đời ít ỏi còn sót lại, tung vào trận
chiến mới, với ước mong chung sức quang phục lại cho quê hương. Cổ vũ
khuyến khích cũng nhiều, nhưng những tiếng vo ve thị phi cũng không ít.
Chuyện
không lạ, tiếng thị phi hơn hết nó do lòng đố kỵ mà có, vẫn thường ở
đầu môi kẻ hợm cho mình là hơn, nhưng suy cho cùng kẻ thấp chẳng thể nào
cao hơn được, khi chỉ bằng cách đạp người khác xuống. Đó là kẻ với cái
tâm ác, dùng lời xấu đạt mục đích riêng, kẻ họ ghét thì cả thế giới cũng
phải ghét theo, nhưng giấy không gói được lửa, sau tháng Tư Đen, chỉ có
‘bác và đảng’ là tốt, còn chế độ cũ tất cả cái xấu được nhận phần, nay
sự thật phơi bày thế nào?
Tiếng
xấu về anh em, thậm chí là tờ báo HNPĐ cũng bị bôi bẩn, và ngay Việt
Nhân tôi cũng không thoát, và phải thú thật đã có lúc bực, than cùng anh
Đồ rằng, chỉ muốn hất tung tất cả và lặn mất không một sủi tăm. Chuyện
dăm tuần trước cũng là vậy, (CN.20/10/2019), ngày trang
Haingoaiphiemdam.com bị hack, Anh Đồ (Chủ Biên) trong cái mỏi mệt của
công việc, lại bên tai những tiếng vo ve mà anh muốn buông tay, đóng cửa
cả hai COM lẫn NET vào cuối năm nay, kết thúc Hải Ngoại Phiếm Đàm trong
ngoặc (2003- 2019).
Đâu
dễ buông như vậy, đóng cửa HNPĐ khác nào lại gãy súng thêm một lần nữa,
chịu thua như thế bọn cỏ đuôi chó cùng lũ vịt cộng rất mừng, vì thế
Việt Nhân tôi đã trả lời cho không ít bạn đọc gọi phone, hỏi thăm tình
trạng của Website Haingoaiphiemdam, bằng câu: Mọi chuyện rồi sẽ êm thôi.
Và
chuyện nay cũng đã êm thật, cú dập sáng hôm Chủ Nhật lần rồi, nếu đem
so với những trận hack của sáu năm về trước thì chẳng là gì, không đáng
kể, thời gian đó lắm lúc sau cú dập trước vừa gượng đứng lên được, lại
bị dập ngã tiếp, hay có lần nặng bị cả hai, Com thì nằm vùi Net thì lây
lất, kéo dài từ trong tết ra hết tháng giêng ta mới đứng dậy được, đó là
đầu năm 2016.
Ngày 06/04/2016, Việt Nhân tôi trong cái vui gặp lại bạn đọc, qua câu chuyện Gập gềnh đường WEB: Tờ
điện báo HNPĐ, từ năm 2012 đến nay bị đánh tơi tả, với trên chục lần
nặng nhẹ có đủ, nhẹ thì ít hôm, nặng thì cả tháng mới đứng lên được, lần
này là ba tháng, đúng vào lúc đại hội lần thứ 12 đảng chuột… Từng
ấy năm bị đánh như vậy, HNPĐ không chết là hay, không què là giỏi, nhất
là sau 2013 nhà nước xã nghĩa đã chi 200 triệu đô tươi tiền Mẽo, để cho
đám trung ương đoàn thanh niên hồ chí chuột, làm chủ không gian ảo.
Nhóm
HNPĐ lôi cái ghẻ lở của lãnh tụ, và lãnh đạo đảng Ba Đình ra chửi,
đương nhiên chúng đâu để yên… Nhưng phải thấy rằng đấy lại là cái hay,
đánh nhau bằng truyền thông, mà trang báo bị trắng xóa bởi những cú dập
của bọn hacker, thì có khác đâu những vết thương trận ngày nào, dấu ấn
còn đây trên thân thể anh em lính cũ miền Nam mình, đó là cái hãnh diện
chiến tích, của những người trai Việt một thời sống đẹp.
Cám ơn những bạn đọc đã chia sẻ những câu chân tình đến Anh Đồ… Binh Bốn: Chúng sợ, có nghĩa là hoạt động của HNPĐ có ý nghĩa và ảnh hưởng lớn với người Việt khắp nơi… Đồ Già: Phớt tỉnh Ăng Lê coi trò ma bùn ấy… chỉ là nùi giẻ rách… Giữ vững trận tuyến bác Đồ Ngu! Và câu mà Việt Nhân tôi khoái nhất là của ông bạn Thanh Dang: Chưa
hết lính mà đóng cửa làm chi cho tụi nó mừng, còn Việt cọng thì còn
tiếp tục mà chửi và lột mặt nạ bọn Việt gian cho dân chúng biết.
Cũng vụ này, trong những lời nhắn có câu của anh bạn trẻ Bảo Aikido, đã khiến Việt Nhân tôi suy nghĩ không ít: Chú viết về ‘Việt gian’ nha, phải quét rác trong nhà trước mà…
Quả thật càng ngày công việc anh em HNPĐ đang ‘vác’, thật tình không
còn nhẹ chút nào, Việt cộng đằng trước, Việt gian đằng sau. Hai đánh một
không chột cũng què, trong khi những thằng lính sứt càng gẫy gọng HNPĐ
này, sức đâu còn và cái cái tuổi đúng ra xếp giáp từ lâu!
Nhân
ngày lễ Thanksgiving năm nay, anh em HNPĐ xin được tạ ơn bạn đọc đã hết
lòng ủng hộ, cùng tri ân thân hữu nhiệt tình tiếp tay, và cũng xin được
chúc lời tốt đẹp đến kể cả những ai không ưa HNPĐ, trong đó có người
từng cùng chiến tuyến, xin hãy làm điều gì đó tốt đẹp cho đất nước dân
tộc, hơn là tung ra những thị phi rác tai thiên hạ, và bẩn miệng mình
trước.
Việt Nhân ( HNPD )