Sức khỏe và đời sống
Ác mộng hàng đêm trong ‘thành phố chết’ ở Philippines
Từ khi cuộc chiến ma túy nổ ra, những xác người bị vứt bên đường với khuôn mặt được quấn băng dính đã trở thành cảnh tượng thường thấy ở khu phố nghèo của Manila khi đêm xuống.
Từ khi cuộc chiến ma túy nổ ra, những xác người bị vứt bên đường với khuôn mặt được quấn băng dính đã trở thành cảnh tượng thường thấy ở khu phố nghèo của Manila khi đêm xuống.
Khi màn đêm buông xuống, Santo Nino trở nên yên tĩnh hơn. Tiếng chó sủa vang vọng qua những mái nhà lợp bằng bê tông, gỗ dán và sắt vụn. Khu phố dường như đã hoàn toàn chìm vào giấc ngủ. Tuy nhiên, sự tĩnh lặng này chỉ là vẻ bề ngoài.
“Boy”, một người sử dụng ma túy yêu cầu CNN không tiết lộ tên thật, chia sẻ câu chuyện của mình.
“Nó chạy qua tĩnh mạch. Nó trở thành thói quen. Cơ thể luôn khao khát nó”, Boy nói về cảm giác mắc nghiện mà cậu cho là rất khó giải thích.
Boy đã trải qua 3 tháng tù giam vì tội tàng trữ ma túy bất hợp pháp trước khi ông Duterte lên nắm quyền. Giờ đây, mức phạt cho tội danh này đã cao hơn trước.
Chiến dịch 'hành quyết không cần xét xử' ở Philippines
Tổng thống Rodrigo Duterte tuyên bố sẽ không nương tay cho đến khi tên trùm ma túy cuối cùng đầu hàng, bất chấp những cáo buộc vi phạm nhân quyền khi “hành quyết không cần xét xử".
Những xác người bên đường
Theo Rey Legaspi, một quan chức của chính quyền địa phương, khu vực rộng chưa đầy nửa km2 này đã chứng kiến ít nhất 6 vụ giết người liên quan đến ma túy kể từ khi cuộc chiến chống ma túy bắt đầu. Tuy nhiên, người dân khẳng định con số này phải cao hơn.
Legaspi biết gia đình Domingo Manosca, một người lái xích lô bị giết cuối năm ngoái vì dính líu tới ma túy. Ông nói mình từng “mắng” Domingo vì việc sử dụng ma túy và cố gắng giúp ông này hoàn lương.
Legaspi nói ông tin tưởng vào hiệu quả của cuộc chiến chống ma túy nhưng cảm thấy “thất vọng” vì các vụ giết người ngoài vòng pháp luật không được “giải quyết”.
Một nạn nhân bị giết vì liên quan tới ma túy tại Manila
với phần đầu được quấn băng keo và tay bị trói chặt.
Ảnh CNN
Với vai trò đội trưởng đội tuần tra khu phố, Legaspi có nhiệm vụ ngăn người dân uống rượu trên đường phố và xử lý hành vi sử dụng ma túy mà ông phát hiện được.
Dù bạn bè của chính ông đã chết do cuộc chiến chống ma túy, Legaspi nói ông tin vào tầm nhìn của Duterte. Legaspi cũng nói rằng ông không sợ hãi vì bản thân mình không làm gì sai trái.
Nằm rải rác trong các khu chợ của Santo Nino là các cửa hàng tiện ích "sari sari" nhỏ bé bày bán đồ ăn nhẹ, bánh kẹo và thuốc lá.
Từ gian hàng tạp hóa của mình, Benjamin Gallardo, 56 tuổi, chứng kiến sự biến chuyển của khu phố nơi ông sinh sống.
Ông nói cảnh tượng từ những vụ giết người ngoài vòng pháp luật ở Santo Nino thực sự là những cơn ác mộng: Những khuôn mặt bị quấn chặt trong băng dính, thi thể bị vứt lại bên đường, tấm giấy bìa kết tội được bỏ bên xác người chết.
AJ Dunpa, chủ một cửa hàng ở phía bên kia đường, nói rằng trước khi ông Duterte nhậm chức, khu phố này không được an toàn.
“Ở đây từng có rất nhiều tội phạm. Một số người nghiện đã bị bắt giữ”, Dunpa cho biết. Anh họ của Dunpa cũng đang ở trong trại giam vì dính líu tới ma túy.
“Từng có một vụ bắn người, ở ngay đằng kia”, anh nói và chỉ tay về phía con đường đông đúc trước mặt.
Bi kịch tang tóc
Từ khi ông Duterte nhậm chức, tỷ lệ tội phạm đã giảm bớt so với trước đây. Đầu tháng 7 năm ngoái, khi chiến dịch chống ma túy khởi động được vài tháng, Cảnh sát Quốc gia Philippines báo cáo tỷ lệ tội phạm trong nước đã giảm mạnh.
Dù cảm thấy tiếc thương cho những người bị giết, Dunpa thừa nhận những thay đổi đáng kể ở khu phố này sau chiến dịch thanh trừng tội phạm. Trước đây, anh thường đóng cửa hàng lúc 10 giờ. Hiện tại, cửa tiệm nhỏ của anh có thể được mở cả đêm.
“Thật đáng buồn. Tôi cảm thấy tiếc cho họ nhưng chúng tôi có thể làm được gì đây”, Dunpa chia sẻ về cái chết của hai cha con người lái xích lô Domingo Manosca.
Vào đêm Domingo bị bắn chết trong nhà mình, cậu con trai Francisco của ông cũng bị trúng đạn khi đang nằm ngủ cạnh đó. Dunpa nói cái chết của cậu bé 5 tuổi này là một bi kịch.
Túp lều mà Michael Siaron và Jennilyn Olaryres đang ở nằm chênh vênh trên một con kênh ứ đọng vì những lớp rác thải dày và hôi thối. Đó là cảnh sống bấp bênh mà cặp vợ chồng nghèo này phải chịu đựng ngày qua ngày.
Ngôi nhà giờ đã không còn. Nó bị phá hủy và được thay thế nhanh chóng bằng các bức tường bê tông.
Tháng 7 năm ngoái, Jennilyn rảo bước dọc theo “con suối”, tên gọi của con kênh bốc mùi ở Santo Nino nơi họ sinh sống. Cô tới Rotay Pasay Rotonda, một giao lộ cách nhà họ 15 phút đi bộ.
Lách qua đoạn băng vàng phong tỏa hiện trường của cảnh sát, Jennilyn khuỵu xuống, ôm lấy thi thể Michael Siaron áp vào ngực mình. Cô không để ý gì tới đám động lộn xộn đang vây quanh xác của chồng cô.
Jennilyn Olaryres ôm xác chồng mình, Michael Siaron, một lái xe xích lô bị cáo buộc buôn bán ma túy
đã bị giết chết vào tháng 7 năm ngoái ở thành phố Pasay, Manila. Bức ảnh chụp lại cảnh tượng này
thu hút sự chú ý của cộng đồng quốc tế và được nhiều tờ báo lớn trên thế giới đăng tải.
Ảnh: Inquirer.
Bức ảnh ghi lại nỗi đau của Jennilyn khi ôm xác chồng được đặt tên là ‘Pieta’ theo tên của bức tượng Đức mẹ Đồng trinh ôm thi thể Chúa Jesus của nhà điêu khắc Michelangelo. Gần thi thể Siaron là tấm bìa có ghi dòng chữ viết tay:
“Tôi là một kẻ buôn ma túy, đừng giống như tôi”.
Anh bị những sát thủ không rõ danh tính giết chết. Họ ngồi trên xe máy, một người lái xe, một tay súng ngồi ở phía sau. Jennilyn khẳng định Michael chỉ là một lái xe xích lô không có liên quan gì tới việc buôn bán ma túy.
Thi thể của Michael giờ nằm lại trong nghĩa trang. Jennilyn đã rời đi không lâu sau khi chồng qua đời. Không ai rõ tung tích của cô kể từ đó đến nay.
Mặc dù vậy, ở Santo Nino, họ sẽ không bao giờ bị lãng quên bởi bức ảnh có mặt họ đã khiến thế giới chú ý tới cuộc chiến chống ma túy khốc liệt tại một trong những quốc gia nghèo nhất châu Á này.
Gần 10 tháng sau khi ông Rodrigo Duterte trở thành tổng thống của Philippines và bắt đầu cuộc chiến chống ma túy, tỷ lệ giết người ở quốc gia này đã tăng lên đáng kể.
Santa Nino, khu phố nội thành của vùng thủ đô Manila, là nơi xảy ra những vụ giết người gây sốc nhất. Khi những vụ giết người đầu tiên xảy ra ở khu phố nghèo này, một phóng viên địa phương đã gọi nó là "thành phố của những người chết".
Đám tang của một đứa trẻ
Maria Musabia chậm rãi bước sau hai chiếc quan tài trắng, loại quan tài nhỏ rẻ tiền, trên đường cùng cả đoàn tiến tới một rãnh nông. Người phụ nữ 68 tuổi lấy khăn che đôi mắt. Khi quan tài được mở ra lần cuối, nỗi đau khiến thân người bà chao đảo.
Đó là lần cuối cùng bà được thấy gương mặt con trai và cháu trai của mình.
Người cháu 5 tuổi của bà, Francisco, được hạ xuống hố chôn. Hai hộp đồ chơi còn mới được đặt ở đầu quan tài. Bụi đất nhanh chóng phủ lên trên. Thi thể mong manh của cậu bé sẽ nằm lại ở đây, bên cạnh con đường của nghĩa trang do chi phí của một phần mộ tử tế quá cao với gia đình họ.
Domingo Manosca, 44 tuổi, được chôn cùng ngày với con trai Francisco. Ông làm nghề lái xe xích lô và bị giết trong chính căn nhà của mình vì buôn bán ma túy, điều mà gia đình ông phủ nhận.
Bà Maria Musabia, 68 tuổi, nhìn cháu trai Francisco, 5 tuổi lần cuối trước khi cậu bé được chôn cất.
Ảnh: CNN.
Santo Nino là một khu vực nghèo ở thành phố Pasay, một trong 16 thành phố tạo thành Vùng Thủ đô Quốc gia, còn được gọi là Metro Manila. Hơn 4 triệu người dân ở đây sống trong những khu ổ chuột bẩn thỉu. Họ thiếu việc làm, thiếu nước sạch và thiếu chỗ ở tử tế.
Từ trục đường chính của Santo Nino, chỉ cần vài lần rẽ là đến được những con hẻm ngập rác nơi gia đình Domingo sinh sống.
Trong căn hộ nhỏ bé này, sau khi bước qua chiếc cầu thang ọp ẹp, người ta sẽ thấy căn phòng cũ nát mà gia đình ông gọi là nhà. 8 người từng ngủ trong căn nhà này, giờ chỉ còn có 6.
Vợ của ông, Elizabeth Navarro, không chỉ là một góa phụ. Ở tuổi 29, cô đã trải qua nỗi đau mất con trai. Phóng viên của CNN gặp Elizabeth khi cô đang mang thai đứa con thứ 5.
Cô nhớ lại buổi tối hồi đầu tháng 12 năm ngoái, Domingo đang mò mẫm sửa đầu DVD thì từ trong bóng tối, tiếng súng nổ xuyên qua tấm ván ép mà gia đình họ dựng làm tường ngăn. Domingo bị giết chết. Một viên đạn khác găm vào trán Francisco trong khi cậu bé đang ngủ gần đó.
Chiến dịch 'hành quyết không cần xét xử' ở Philippines
Tổng thống Rodrigo Duterte tuyên bố sẽ không nương tay cho đến khi tên trùm ma túy cuối cùng đầu hàng, bất chấp những cáo buộc vi phạm nhân quyền khi “hành quyết không cần xét xử".
‘Gõ cửa và đầu thú’
Theo thống kê của Cảnh sát Quốc gia Philippines, Domingo và Francisco là hai trong số 7.500 ca tử vong liên quan đến ma túy xảy ra ở nước này trong 6 tháng qua.
Gần đây, sau khi các cảnh sát biến chất giết chết một doanh nhân Hàn Quốc, ông Duterte đã yêu cầu tổng kiểm tra Cảnh sát Quốc gia Philippines.
“Hãy làm sạch hàng ngũ của các bạn. Xem xét lại những trường hợp này. Hãy đưa tôi danh sách để xem những kẻ súc sinh đó là ai”, ông phát biểu trong cuộc họp báo cuối tháng 1.
Benjamin Gallardo, một cư dân 56 tuổi của Santo Nino, kể lại những hình ảnh chết chóc
ông chứng kiến tại đây. Đó là những khuôn mặt bị quấn băng dán bỏ lại bên vệ đường.
Ảnh: CNN.
Cùng với sự gia tăng của các vụ giết người, cư dân Santa Nino nói rằng đường phố của họ giờ an toàn hơn trước. Những kẻ buôn ma túy và nghiện ngập từng lảng vảng trong khu vực đã bị dẹp bỏ, tống giam hoặc buộc phải lẩn trốn. Tuy nhiên, sự an toàn này đi kèm với giá đắt.
Giống như nhiều người nghèo ở Philippines, Domingo sử dụng ma túy đá như một cách để quên đi cuộc sống đói khổ của mình. Nhiều người sử dụng chất kích thích này để vượt qua những giờ lao động nặng nhọc kéo dài hàng ngày, ví dụ như công việc lái xe xích lô của Domingo.
Theo lời kêu gọi của chiến dịch chống ma túy mang tên “Gõ cửa và đầu thú”, Domingo cùng khoảng 1,2 triệu người Philippines khác đã ra đầu thú. Maria nói rằng con trai bà chỉ sử dụng chứ không buôn bán ma túy như báo chí địa phương đưa tin.
Dù thế nào, việc đầu thú đã không cứu được Domingo. Ông trở thành mục tiêu của các sát thủ và bị bắn chết ngay trong ngôi nhà của mình.
Người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh
Vào ngày Maria chôn cất con trai và cháu nội của bà, ở cách đó không xa, Ricardo Medina lặng lẽ đứng quan sát.
Ricardo, người trông coi khu nghĩa trang thành phố Pasay, thấu hiểu nỗi đau của họ hơn ai hết. Gần 2 tháng trước, chính ông đã tự tay chôn cất con trai Ericardo của mình.
Ericardo bị đâm nhiều lần và khuôn mặt của anh bị cuốn trong băng keo, một dấu hiệu cho thấy thủ phạm là các sát thủ.
“Tôi chôn cất con trai trong ngôi mộ được dành cho tôi”, Ricardo nói. Đây đáng lẽ là nơi ông được chôn chung cùng người vợ quá cố của mình. Họ đã bỏ xương cốt của bà vào trong bao tải và đẩy vào bên trong để nhường chỗ cho thi thể của Ericardo.
Nghĩa trang Thành phố Pasay, nơi Ricardo Medina, làm việc và sinh sống cùng vợ và các con.
Ảnh: CNN.
Khuôn mặt của người cha 68 tuổi in hằn dấu vết của khổ đau, tuổi tác và đói nghèo. Năm ngoái, ông từng trải qua cơn đột quỵ. Tuy nhiên, Ricardo quá nghèo để có thể nghĩ tới chuyện nghỉ hưu.
Ông hiện sống cùng người vợ thứ 2 giữa những tấm bia mộ của khu nghĩa trang này, nơi ông làm việc trong suốt 50 năm qua. Trong không gian giữa 2 bức tường của các ngôi mộ xếp chồng lên nhau, Ricardo sống cùng vợ, con chó của họ và vài người con còn sống trong tổng số 18 đứa con của ông.
Nghĩa trang này cho họ một nơi khô ráo để ngủ và cất giữ những đồ đạc lặt vặt bao gồm một chiếc TV xách tay nhỏ, một chiếc quạt máy cùng một số quần áo và giày dép đã cũ mòn.
Ericardo làm phụ xe trên xe jeepney, loại phương tiện công cộng gần giống xe buýt ở Philippines. Vào đêm bị giết, anh đang ra ngoài ăn uống cùng bạn bè. Ricardo khẳng định con trai ông không buôn bán ma túy.
Ricardo nói ông ghét ma túy và bản thân ông không sử dụng ma túy đá.
Ông thường lo lắng mỗi khi thấy con cái ra ngoài vào buổi tối. Buổi sáng sau ngày con trai bị giết, ông nhận ra thi thể của Ericardo trên truyền hình địa phương nhờ hình xăm trên cánh tay có ghi tên họ của gia đình. Ông đã bảo các con đi tìm xác của Ericardo và đưa về nhà ở khu nghĩa trang.
Mộ của Ericardo cách chỗ ở của gia đình gần 10 m. Ngôi mộ không được quét sơn, phần bia cũng được viết đơn giản: ERICARDO MEDINA - 18/1/1993 - 16/11/2016. Phía dưới là tên của mẹ anh, Yollanda, người qua đời gần 20 năm trước.
Tuyết Mai/Theo CNN
12/03/2017
_http://news.zing.vn
Từ khi cuộc chiến ma túy nổ ra, những xác người bị vứt bên đường với khuôn mặt được quấn băng dính đã trở thành cảnh tượng thường thấy ở khu phố nghèo của Manila khi đêm xuống.
Khi màn đêm buông xuống, Santo Nino trở nên yên tĩnh hơn. Tiếng chó sủa vang vọng qua những mái nhà lợp bằng bê tông, gỗ dán và sắt vụn. Khu phố dường như đã hoàn toàn chìm vào giấc ngủ. Tuy nhiên, sự tĩnh lặng này chỉ là vẻ bề ngoài.
“Boy”, một người sử dụng ma túy yêu cầu CNN không tiết lộ tên thật, chia sẻ câu chuyện của mình.
“Nó chạy qua tĩnh mạch. Nó trở thành thói quen. Cơ thể luôn khao khát nó”, Boy nói về cảm giác mắc nghiện mà cậu cho là rất khó giải thích.
Boy đã trải qua 3 tháng tù giam vì tội tàng trữ ma túy bất hợp pháp trước khi ông Duterte lên nắm quyền. Giờ đây, mức phạt cho tội danh này đã cao hơn trước.
Chiến dịch 'hành quyết không cần xét xử' ở Philippines
Tổng thống Rodrigo Duterte tuyên bố sẽ không nương tay cho đến khi tên trùm ma túy cuối cùng đầu hàng, bất chấp những cáo buộc vi phạm nhân quyền khi “hành quyết không cần xét xử".
Những xác người bên đường
Theo Rey Legaspi, một quan chức của chính quyền địa phương, khu vực rộng chưa đầy nửa km2 này đã chứng kiến ít nhất 6 vụ giết người liên quan đến ma túy kể từ khi cuộc chiến chống ma túy bắt đầu. Tuy nhiên, người dân khẳng định con số này phải cao hơn.
Legaspi biết gia đình Domingo Manosca, một người lái xích lô bị giết cuối năm ngoái vì dính líu tới ma túy. Ông nói mình từng “mắng” Domingo vì việc sử dụng ma túy và cố gắng giúp ông này hoàn lương.
Legaspi nói ông tin tưởng vào hiệu quả của cuộc chiến chống ma túy nhưng cảm thấy “thất vọng” vì các vụ giết người ngoài vòng pháp luật không được “giải quyết”.
Một nạn nhân bị giết vì liên quan tới ma túy tại Manila
với phần đầu được quấn băng keo và tay bị trói chặt.
Ảnh CNN
Với vai trò đội trưởng đội tuần tra khu phố, Legaspi có nhiệm vụ ngăn người dân uống rượu trên đường phố và xử lý hành vi sử dụng ma túy mà ông phát hiện được.
Dù bạn bè của chính ông đã chết do cuộc chiến chống ma túy, Legaspi nói ông tin vào tầm nhìn của Duterte. Legaspi cũng nói rằng ông không sợ hãi vì bản thân mình không làm gì sai trái.
Nằm rải rác trong các khu chợ của Santo Nino là các cửa hàng tiện ích "sari sari" nhỏ bé bày bán đồ ăn nhẹ, bánh kẹo và thuốc lá.
Từ gian hàng tạp hóa của mình, Benjamin Gallardo, 56 tuổi, chứng kiến sự biến chuyển của khu phố nơi ông sinh sống.
Ông nói cảnh tượng từ những vụ giết người ngoài vòng pháp luật ở Santo Nino thực sự là những cơn ác mộng: Những khuôn mặt bị quấn chặt trong băng dính, thi thể bị vứt lại bên đường, tấm giấy bìa kết tội được bỏ bên xác người chết.
AJ Dunpa, chủ một cửa hàng ở phía bên kia đường, nói rằng trước khi ông Duterte nhậm chức, khu phố này không được an toàn.
“Ở đây từng có rất nhiều tội phạm. Một số người nghiện đã bị bắt giữ”, Dunpa cho biết. Anh họ của Dunpa cũng đang ở trong trại giam vì dính líu tới ma túy.
“Từng có một vụ bắn người, ở ngay đằng kia”, anh nói và chỉ tay về phía con đường đông đúc trước mặt.
Bi kịch tang tóc
Từ khi ông Duterte nhậm chức, tỷ lệ tội phạm đã giảm bớt so với trước đây. Đầu tháng 7 năm ngoái, khi chiến dịch chống ma túy khởi động được vài tháng, Cảnh sát Quốc gia Philippines báo cáo tỷ lệ tội phạm trong nước đã giảm mạnh.
Dù cảm thấy tiếc thương cho những người bị giết, Dunpa thừa nhận những thay đổi đáng kể ở khu phố này sau chiến dịch thanh trừng tội phạm. Trước đây, anh thường đóng cửa hàng lúc 10 giờ. Hiện tại, cửa tiệm nhỏ của anh có thể được mở cả đêm.
“Thật đáng buồn. Tôi cảm thấy tiếc cho họ nhưng chúng tôi có thể làm được gì đây”, Dunpa chia sẻ về cái chết của hai cha con người lái xích lô Domingo Manosca.
Vào đêm Domingo bị bắn chết trong nhà mình, cậu con trai Francisco của ông cũng bị trúng đạn khi đang nằm ngủ cạnh đó. Dunpa nói cái chết của cậu bé 5 tuổi này là một bi kịch.
Túp lều mà Michael Siaron và Jennilyn Olaryres đang ở nằm chênh vênh trên một con kênh ứ đọng vì những lớp rác thải dày và hôi thối. Đó là cảnh sống bấp bênh mà cặp vợ chồng nghèo này phải chịu đựng ngày qua ngày.
Ngôi nhà giờ đã không còn. Nó bị phá hủy và được thay thế nhanh chóng bằng các bức tường bê tông.
Tháng 7 năm ngoái, Jennilyn rảo bước dọc theo “con suối”, tên gọi của con kênh bốc mùi ở Santo Nino nơi họ sinh sống. Cô tới Rotay Pasay Rotonda, một giao lộ cách nhà họ 15 phút đi bộ.
Lách qua đoạn băng vàng phong tỏa hiện trường của cảnh sát, Jennilyn khuỵu xuống, ôm lấy thi thể Michael Siaron áp vào ngực mình. Cô không để ý gì tới đám động lộn xộn đang vây quanh xác của chồng cô.
Jennilyn Olaryres ôm xác chồng mình, Michael Siaron, một lái xe xích lô bị cáo buộc buôn bán ma túy
đã bị giết chết vào tháng 7 năm ngoái ở thành phố Pasay, Manila. Bức ảnh chụp lại cảnh tượng này
thu hút sự chú ý của cộng đồng quốc tế và được nhiều tờ báo lớn trên thế giới đăng tải.
Ảnh: Inquirer.
Bức ảnh ghi lại nỗi đau của Jennilyn khi ôm xác chồng được đặt tên là ‘Pieta’ theo tên của bức tượng Đức mẹ Đồng trinh ôm thi thể Chúa Jesus của nhà điêu khắc Michelangelo. Gần thi thể Siaron là tấm bìa có ghi dòng chữ viết tay:
“Tôi là một kẻ buôn ma túy, đừng giống như tôi”.
Anh bị những sát thủ không rõ danh tính giết chết. Họ ngồi trên xe máy, một người lái xe, một tay súng ngồi ở phía sau. Jennilyn khẳng định Michael chỉ là một lái xe xích lô không có liên quan gì tới việc buôn bán ma túy.
Thi thể của Michael giờ nằm lại trong nghĩa trang. Jennilyn đã rời đi không lâu sau khi chồng qua đời. Không ai rõ tung tích của cô kể từ đó đến nay.
Mặc dù vậy, ở Santo Nino, họ sẽ không bao giờ bị lãng quên bởi bức ảnh có mặt họ đã khiến thế giới chú ý tới cuộc chiến chống ma túy khốc liệt tại một trong những quốc gia nghèo nhất châu Á này.
'Thành phố chết' ở Philippines:
Cái giá quá đắt cho sự an toàn
4
Cư dân “thành phố chết” nói rằng đường phố của họ giờ an toàn hơn
trước. Tuy nhiên, với những gia đình có người thân bị truy quét, sự an
toàn này đi kèm cái giá quá đắt.Cái giá quá đắt cho sự an toàn
Gần 10 tháng sau khi ông Rodrigo Duterte trở thành tổng thống của Philippines và bắt đầu cuộc chiến chống ma túy, tỷ lệ giết người ở quốc gia này đã tăng lên đáng kể.
Santa Nino, khu phố nội thành của vùng thủ đô Manila, là nơi xảy ra những vụ giết người gây sốc nhất. Khi những vụ giết người đầu tiên xảy ra ở khu phố nghèo này, một phóng viên địa phương đã gọi nó là "thành phố của những người chết".
Đám tang của một đứa trẻ
Maria Musabia chậm rãi bước sau hai chiếc quan tài trắng, loại quan tài nhỏ rẻ tiền, trên đường cùng cả đoàn tiến tới một rãnh nông. Người phụ nữ 68 tuổi lấy khăn che đôi mắt. Khi quan tài được mở ra lần cuối, nỗi đau khiến thân người bà chao đảo.
Đó là lần cuối cùng bà được thấy gương mặt con trai và cháu trai của mình.
Người cháu 5 tuổi của bà, Francisco, được hạ xuống hố chôn. Hai hộp đồ chơi còn mới được đặt ở đầu quan tài. Bụi đất nhanh chóng phủ lên trên. Thi thể mong manh của cậu bé sẽ nằm lại ở đây, bên cạnh con đường của nghĩa trang do chi phí của một phần mộ tử tế quá cao với gia đình họ.
Domingo Manosca, 44 tuổi, được chôn cùng ngày với con trai Francisco. Ông làm nghề lái xe xích lô và bị giết trong chính căn nhà của mình vì buôn bán ma túy, điều mà gia đình ông phủ nhận.
Bà Maria Musabia, 68 tuổi, nhìn cháu trai Francisco, 5 tuổi lần cuối trước khi cậu bé được chôn cất.
Ảnh: CNN.
Santo Nino là một khu vực nghèo ở thành phố Pasay, một trong 16 thành phố tạo thành Vùng Thủ đô Quốc gia, còn được gọi là Metro Manila. Hơn 4 triệu người dân ở đây sống trong những khu ổ chuột bẩn thỉu. Họ thiếu việc làm, thiếu nước sạch và thiếu chỗ ở tử tế.
Từ trục đường chính của Santo Nino, chỉ cần vài lần rẽ là đến được những con hẻm ngập rác nơi gia đình Domingo sinh sống.
Trong căn hộ nhỏ bé này, sau khi bước qua chiếc cầu thang ọp ẹp, người ta sẽ thấy căn phòng cũ nát mà gia đình ông gọi là nhà. 8 người từng ngủ trong căn nhà này, giờ chỉ còn có 6.
Vợ của ông, Elizabeth Navarro, không chỉ là một góa phụ. Ở tuổi 29, cô đã trải qua nỗi đau mất con trai. Phóng viên của CNN gặp Elizabeth khi cô đang mang thai đứa con thứ 5.
Cô nhớ lại buổi tối hồi đầu tháng 12 năm ngoái, Domingo đang mò mẫm sửa đầu DVD thì từ trong bóng tối, tiếng súng nổ xuyên qua tấm ván ép mà gia đình họ dựng làm tường ngăn. Domingo bị giết chết. Một viên đạn khác găm vào trán Francisco trong khi cậu bé đang ngủ gần đó.
Tổng thống Rodrigo Duterte tuyên bố sẽ không nương tay cho đến khi tên trùm ma túy cuối cùng đầu hàng, bất chấp những cáo buộc vi phạm nhân quyền khi “hành quyết không cần xét xử".
‘Gõ cửa và đầu thú’
Theo thống kê của Cảnh sát Quốc gia Philippines, Domingo và Francisco là hai trong số 7.500 ca tử vong liên quan đến ma túy xảy ra ở nước này trong 6 tháng qua.
Gần đây, sau khi các cảnh sát biến chất giết chết một doanh nhân Hàn Quốc, ông Duterte đã yêu cầu tổng kiểm tra Cảnh sát Quốc gia Philippines.
“Hãy làm sạch hàng ngũ của các bạn. Xem xét lại những trường hợp này. Hãy đưa tôi danh sách để xem những kẻ súc sinh đó là ai”, ông phát biểu trong cuộc họp báo cuối tháng 1.
Benjamin Gallardo, một cư dân 56 tuổi của Santo Nino, kể lại những hình ảnh chết chóc
ông chứng kiến tại đây. Đó là những khuôn mặt bị quấn băng dán bỏ lại bên vệ đường.
Ảnh: CNN.
Cùng với sự gia tăng của các vụ giết người, cư dân Santa Nino nói rằng đường phố của họ giờ an toàn hơn trước. Những kẻ buôn ma túy và nghiện ngập từng lảng vảng trong khu vực đã bị dẹp bỏ, tống giam hoặc buộc phải lẩn trốn. Tuy nhiên, sự an toàn này đi kèm với giá đắt.
Giống như nhiều người nghèo ở Philippines, Domingo sử dụng ma túy đá như một cách để quên đi cuộc sống đói khổ của mình. Nhiều người sử dụng chất kích thích này để vượt qua những giờ lao động nặng nhọc kéo dài hàng ngày, ví dụ như công việc lái xe xích lô của Domingo.
Theo lời kêu gọi của chiến dịch chống ma túy mang tên “Gõ cửa và đầu thú”, Domingo cùng khoảng 1,2 triệu người Philippines khác đã ra đầu thú. Maria nói rằng con trai bà chỉ sử dụng chứ không buôn bán ma túy như báo chí địa phương đưa tin.
Dù thế nào, việc đầu thú đã không cứu được Domingo. Ông trở thành mục tiêu của các sát thủ và bị bắn chết ngay trong ngôi nhà của mình.
Người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh
Vào ngày Maria chôn cất con trai và cháu nội của bà, ở cách đó không xa, Ricardo Medina lặng lẽ đứng quan sát.
Ricardo, người trông coi khu nghĩa trang thành phố Pasay, thấu hiểu nỗi đau của họ hơn ai hết. Gần 2 tháng trước, chính ông đã tự tay chôn cất con trai Ericardo của mình.
Ericardo bị đâm nhiều lần và khuôn mặt của anh bị cuốn trong băng keo, một dấu hiệu cho thấy thủ phạm là các sát thủ.
“Tôi chôn cất con trai trong ngôi mộ được dành cho tôi”, Ricardo nói. Đây đáng lẽ là nơi ông được chôn chung cùng người vợ quá cố của mình. Họ đã bỏ xương cốt của bà vào trong bao tải và đẩy vào bên trong để nhường chỗ cho thi thể của Ericardo.
Nghĩa trang Thành phố Pasay, nơi Ricardo Medina, làm việc và sinh sống cùng vợ và các con.
Ảnh: CNN.
Khuôn mặt của người cha 68 tuổi in hằn dấu vết của khổ đau, tuổi tác và đói nghèo. Năm ngoái, ông từng trải qua cơn đột quỵ. Tuy nhiên, Ricardo quá nghèo để có thể nghĩ tới chuyện nghỉ hưu.
Ông hiện sống cùng người vợ thứ 2 giữa những tấm bia mộ của khu nghĩa trang này, nơi ông làm việc trong suốt 50 năm qua. Trong không gian giữa 2 bức tường của các ngôi mộ xếp chồng lên nhau, Ricardo sống cùng vợ, con chó của họ và vài người con còn sống trong tổng số 18 đứa con của ông.
Nghĩa trang này cho họ một nơi khô ráo để ngủ và cất giữ những đồ đạc lặt vặt bao gồm một chiếc TV xách tay nhỏ, một chiếc quạt máy cùng một số quần áo và giày dép đã cũ mòn.
Ericardo làm phụ xe trên xe jeepney, loại phương tiện công cộng gần giống xe buýt ở Philippines. Vào đêm bị giết, anh đang ra ngoài ăn uống cùng bạn bè. Ricardo khẳng định con trai ông không buôn bán ma túy.
Ricardo nói ông ghét ma túy và bản thân ông không sử dụng ma túy đá.
Ông thường lo lắng mỗi khi thấy con cái ra ngoài vào buổi tối. Buổi sáng sau ngày con trai bị giết, ông nhận ra thi thể của Ericardo trên truyền hình địa phương nhờ hình xăm trên cánh tay có ghi tên họ của gia đình. Ông đã bảo các con đi tìm xác của Ericardo và đưa về nhà ở khu nghĩa trang.
Mộ của Ericardo cách chỗ ở của gia đình gần 10 m. Ngôi mộ không được quét sơn, phần bia cũng được viết đơn giản: ERICARDO MEDINA - 18/1/1993 - 16/11/2016. Phía dưới là tên của mẹ anh, Yollanda, người qua đời gần 20 năm trước.
Tuyết Mai/Theo CNN
12/03/2017
_http://news.zing.vn
Ác mộng hàng đêm trong ‘thành phố chết’ ở Philippines
Từ khi cuộc chiến ma túy nổ ra, những xác người bị vứt bên đường với khuôn mặt được quấn băng dính đã trở thành cảnh tượng thường thấy ở khu phố nghèo của Manila khi đêm xuống.
Từ khi cuộc chiến ma túy nổ ra, những xác người bị vứt bên đường với khuôn mặt được quấn băng dính đã trở thành cảnh tượng thường thấy ở khu phố nghèo của Manila khi đêm xuống.
Khi màn đêm buông xuống, Santo Nino trở nên yên tĩnh hơn. Tiếng chó sủa vang vọng qua những mái nhà lợp bằng bê tông, gỗ dán và sắt vụn. Khu phố dường như đã hoàn toàn chìm vào giấc ngủ. Tuy nhiên, sự tĩnh lặng này chỉ là vẻ bề ngoài.
“Boy”, một người sử dụng ma túy yêu cầu CNN không tiết lộ tên thật, chia sẻ câu chuyện của mình.
“Nó chạy qua tĩnh mạch. Nó trở thành thói quen. Cơ thể luôn khao khát nó”, Boy nói về cảm giác mắc nghiện mà cậu cho là rất khó giải thích.
Boy đã trải qua 3 tháng tù giam vì tội tàng trữ ma túy bất hợp pháp trước khi ông Duterte lên nắm quyền. Giờ đây, mức phạt cho tội danh này đã cao hơn trước.
Chiến dịch 'hành quyết không cần xét xử' ở Philippines
Tổng thống Rodrigo Duterte tuyên bố sẽ không nương tay cho đến khi tên trùm ma túy cuối cùng đầu hàng, bất chấp những cáo buộc vi phạm nhân quyền khi “hành quyết không cần xét xử".
Những xác người bên đường
Theo Rey Legaspi, một quan chức của chính quyền địa phương, khu vực rộng chưa đầy nửa km2 này đã chứng kiến ít nhất 6 vụ giết người liên quan đến ma túy kể từ khi cuộc chiến chống ma túy bắt đầu. Tuy nhiên, người dân khẳng định con số này phải cao hơn.
Legaspi biết gia đình Domingo Manosca, một người lái xích lô bị giết cuối năm ngoái vì dính líu tới ma túy. Ông nói mình từng “mắng” Domingo vì việc sử dụng ma túy và cố gắng giúp ông này hoàn lương.
Legaspi nói ông tin tưởng vào hiệu quả của cuộc chiến chống ma túy nhưng cảm thấy “thất vọng” vì các vụ giết người ngoài vòng pháp luật không được “giải quyết”.
Một nạn nhân bị giết vì liên quan tới ma túy tại Manila
với phần đầu được quấn băng keo và tay bị trói chặt.
Ảnh CNN
Với vai trò đội trưởng đội tuần tra khu phố, Legaspi có nhiệm vụ ngăn người dân uống rượu trên đường phố và xử lý hành vi sử dụng ma túy mà ông phát hiện được.
Dù bạn bè của chính ông đã chết do cuộc chiến chống ma túy, Legaspi nói ông tin vào tầm nhìn của Duterte. Legaspi cũng nói rằng ông không sợ hãi vì bản thân mình không làm gì sai trái.
Nằm rải rác trong các khu chợ của Santo Nino là các cửa hàng tiện ích "sari sari" nhỏ bé bày bán đồ ăn nhẹ, bánh kẹo và thuốc lá.
Từ gian hàng tạp hóa của mình, Benjamin Gallardo, 56 tuổi, chứng kiến sự biến chuyển của khu phố nơi ông sinh sống.
Ông nói cảnh tượng từ những vụ giết người ngoài vòng pháp luật ở Santo Nino thực sự là những cơn ác mộng: Những khuôn mặt bị quấn chặt trong băng dính, thi thể bị vứt lại bên đường, tấm giấy bìa kết tội được bỏ bên xác người chết.
AJ Dunpa, chủ một cửa hàng ở phía bên kia đường, nói rằng trước khi ông Duterte nhậm chức, khu phố này không được an toàn.
“Ở đây từng có rất nhiều tội phạm. Một số người nghiện đã bị bắt giữ”, Dunpa cho biết. Anh họ của Dunpa cũng đang ở trong trại giam vì dính líu tới ma túy.
“Từng có một vụ bắn người, ở ngay đằng kia”, anh nói và chỉ tay về phía con đường đông đúc trước mặt.
Bi kịch tang tóc
Từ khi ông Duterte nhậm chức, tỷ lệ tội phạm đã giảm bớt so với trước đây. Đầu tháng 7 năm ngoái, khi chiến dịch chống ma túy khởi động được vài tháng, Cảnh sát Quốc gia Philippines báo cáo tỷ lệ tội phạm trong nước đã giảm mạnh.
Dù cảm thấy tiếc thương cho những người bị giết, Dunpa thừa nhận những thay đổi đáng kể ở khu phố này sau chiến dịch thanh trừng tội phạm. Trước đây, anh thường đóng cửa hàng lúc 10 giờ. Hiện tại, cửa tiệm nhỏ của anh có thể được mở cả đêm.
“Thật đáng buồn. Tôi cảm thấy tiếc cho họ nhưng chúng tôi có thể làm được gì đây”, Dunpa chia sẻ về cái chết của hai cha con người lái xích lô Domingo Manosca.
Vào đêm Domingo bị bắn chết trong nhà mình, cậu con trai Francisco của ông cũng bị trúng đạn khi đang nằm ngủ cạnh đó. Dunpa nói cái chết của cậu bé 5 tuổi này là một bi kịch.
Túp lều mà Michael Siaron và Jennilyn Olaryres đang ở nằm chênh vênh trên một con kênh ứ đọng vì những lớp rác thải dày và hôi thối. Đó là cảnh sống bấp bênh mà cặp vợ chồng nghèo này phải chịu đựng ngày qua ngày.
Ngôi nhà giờ đã không còn. Nó bị phá hủy và được thay thế nhanh chóng bằng các bức tường bê tông.
Tháng 7 năm ngoái, Jennilyn rảo bước dọc theo “con suối”, tên gọi của con kênh bốc mùi ở Santo Nino nơi họ sinh sống. Cô tới Rotay Pasay Rotonda, một giao lộ cách nhà họ 15 phút đi bộ.
Lách qua đoạn băng vàng phong tỏa hiện trường của cảnh sát, Jennilyn khuỵu xuống, ôm lấy thi thể Michael Siaron áp vào ngực mình. Cô không để ý gì tới đám động lộn xộn đang vây quanh xác của chồng cô.
Jennilyn Olaryres ôm xác chồng mình, Michael Siaron, một lái xe xích lô bị cáo buộc buôn bán ma túy
đã bị giết chết vào tháng 7 năm ngoái ở thành phố Pasay, Manila. Bức ảnh chụp lại cảnh tượng này
thu hút sự chú ý của cộng đồng quốc tế và được nhiều tờ báo lớn trên thế giới đăng tải.
Ảnh: Inquirer.
Bức ảnh ghi lại nỗi đau của Jennilyn khi ôm xác chồng được đặt tên là ‘Pieta’ theo tên của bức tượng Đức mẹ Đồng trinh ôm thi thể Chúa Jesus của nhà điêu khắc Michelangelo. Gần thi thể Siaron là tấm bìa có ghi dòng chữ viết tay:
“Tôi là một kẻ buôn ma túy, đừng giống như tôi”.
Anh bị những sát thủ không rõ danh tính giết chết. Họ ngồi trên xe máy, một người lái xe, một tay súng ngồi ở phía sau. Jennilyn khẳng định Michael chỉ là một lái xe xích lô không có liên quan gì tới việc buôn bán ma túy.
Thi thể của Michael giờ nằm lại trong nghĩa trang. Jennilyn đã rời đi không lâu sau khi chồng qua đời. Không ai rõ tung tích của cô kể từ đó đến nay.
Mặc dù vậy, ở Santo Nino, họ sẽ không bao giờ bị lãng quên bởi bức ảnh có mặt họ đã khiến thế giới chú ý tới cuộc chiến chống ma túy khốc liệt tại một trong những quốc gia nghèo nhất châu Á này.
'Thành phố chết' ở Philippines:
Cái giá quá đắt cho sự an toàn
4
Cư dân “thành phố chết” nói rằng đường phố của họ giờ an toàn hơn
trước. Tuy nhiên, với những gia đình có người thân bị truy quét, sự an
toàn này đi kèm cái giá quá đắt.Cái giá quá đắt cho sự an toàn
Gần 10 tháng sau khi ông Rodrigo Duterte trở thành tổng thống của Philippines và bắt đầu cuộc chiến chống ma túy, tỷ lệ giết người ở quốc gia này đã tăng lên đáng kể.
Santa Nino, khu phố nội thành của vùng thủ đô Manila, là nơi xảy ra những vụ giết người gây sốc nhất. Khi những vụ giết người đầu tiên xảy ra ở khu phố nghèo này, một phóng viên địa phương đã gọi nó là "thành phố của những người chết".
Đám tang của một đứa trẻ
Maria Musabia chậm rãi bước sau hai chiếc quan tài trắng, loại quan tài nhỏ rẻ tiền, trên đường cùng cả đoàn tiến tới một rãnh nông. Người phụ nữ 68 tuổi lấy khăn che đôi mắt. Khi quan tài được mở ra lần cuối, nỗi đau khiến thân người bà chao đảo.
Đó là lần cuối cùng bà được thấy gương mặt con trai và cháu trai của mình.
Người cháu 5 tuổi của bà, Francisco, được hạ xuống hố chôn. Hai hộp đồ chơi còn mới được đặt ở đầu quan tài. Bụi đất nhanh chóng phủ lên trên. Thi thể mong manh của cậu bé sẽ nằm lại ở đây, bên cạnh con đường của nghĩa trang do chi phí của một phần mộ tử tế quá cao với gia đình họ.
Domingo Manosca, 44 tuổi, được chôn cùng ngày với con trai Francisco. Ông làm nghề lái xe xích lô và bị giết trong chính căn nhà của mình vì buôn bán ma túy, điều mà gia đình ông phủ nhận.
Bà Maria Musabia, 68 tuổi, nhìn cháu trai Francisco, 5 tuổi lần cuối trước khi cậu bé được chôn cất.
Ảnh: CNN.
Santo Nino là một khu vực nghèo ở thành phố Pasay, một trong 16 thành phố tạo thành Vùng Thủ đô Quốc gia, còn được gọi là Metro Manila. Hơn 4 triệu người dân ở đây sống trong những khu ổ chuột bẩn thỉu. Họ thiếu việc làm, thiếu nước sạch và thiếu chỗ ở tử tế.
Từ trục đường chính của Santo Nino, chỉ cần vài lần rẽ là đến được những con hẻm ngập rác nơi gia đình Domingo sinh sống.
Trong căn hộ nhỏ bé này, sau khi bước qua chiếc cầu thang ọp ẹp, người ta sẽ thấy căn phòng cũ nát mà gia đình ông gọi là nhà. 8 người từng ngủ trong căn nhà này, giờ chỉ còn có 6.
Vợ của ông, Elizabeth Navarro, không chỉ là một góa phụ. Ở tuổi 29, cô đã trải qua nỗi đau mất con trai. Phóng viên của CNN gặp Elizabeth khi cô đang mang thai đứa con thứ 5.
Cô nhớ lại buổi tối hồi đầu tháng 12 năm ngoái, Domingo đang mò mẫm sửa đầu DVD thì từ trong bóng tối, tiếng súng nổ xuyên qua tấm ván ép mà gia đình họ dựng làm tường ngăn. Domingo bị giết chết. Một viên đạn khác găm vào trán Francisco trong khi cậu bé đang ngủ gần đó.
Tổng thống Rodrigo Duterte tuyên bố sẽ không nương tay cho đến khi tên trùm ma túy cuối cùng đầu hàng, bất chấp những cáo buộc vi phạm nhân quyền khi “hành quyết không cần xét xử".
‘Gõ cửa và đầu thú’
Theo thống kê của Cảnh sát Quốc gia Philippines, Domingo và Francisco là hai trong số 7.500 ca tử vong liên quan đến ma túy xảy ra ở nước này trong 6 tháng qua.
Gần đây, sau khi các cảnh sát biến chất giết chết một doanh nhân Hàn Quốc, ông Duterte đã yêu cầu tổng kiểm tra Cảnh sát Quốc gia Philippines.
“Hãy làm sạch hàng ngũ của các bạn. Xem xét lại những trường hợp này. Hãy đưa tôi danh sách để xem những kẻ súc sinh đó là ai”, ông phát biểu trong cuộc họp báo cuối tháng 1.
Benjamin Gallardo, một cư dân 56 tuổi của Santo Nino, kể lại những hình ảnh chết chóc
ông chứng kiến tại đây. Đó là những khuôn mặt bị quấn băng dán bỏ lại bên vệ đường.
Ảnh: CNN.
Cùng với sự gia tăng của các vụ giết người, cư dân Santa Nino nói rằng đường phố của họ giờ an toàn hơn trước. Những kẻ buôn ma túy và nghiện ngập từng lảng vảng trong khu vực đã bị dẹp bỏ, tống giam hoặc buộc phải lẩn trốn. Tuy nhiên, sự an toàn này đi kèm với giá đắt.
Giống như nhiều người nghèo ở Philippines, Domingo sử dụng ma túy đá như một cách để quên đi cuộc sống đói khổ của mình. Nhiều người sử dụng chất kích thích này để vượt qua những giờ lao động nặng nhọc kéo dài hàng ngày, ví dụ như công việc lái xe xích lô của Domingo.
Theo lời kêu gọi của chiến dịch chống ma túy mang tên “Gõ cửa và đầu thú”, Domingo cùng khoảng 1,2 triệu người Philippines khác đã ra đầu thú. Maria nói rằng con trai bà chỉ sử dụng chứ không buôn bán ma túy như báo chí địa phương đưa tin.
Dù thế nào, việc đầu thú đã không cứu được Domingo. Ông trở thành mục tiêu của các sát thủ và bị bắn chết ngay trong ngôi nhà của mình.
Người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh
Vào ngày Maria chôn cất con trai và cháu nội của bà, ở cách đó không xa, Ricardo Medina lặng lẽ đứng quan sát.
Ricardo, người trông coi khu nghĩa trang thành phố Pasay, thấu hiểu nỗi đau của họ hơn ai hết. Gần 2 tháng trước, chính ông đã tự tay chôn cất con trai Ericardo của mình.
Ericardo bị đâm nhiều lần và khuôn mặt của anh bị cuốn trong băng keo, một dấu hiệu cho thấy thủ phạm là các sát thủ.
“Tôi chôn cất con trai trong ngôi mộ được dành cho tôi”, Ricardo nói. Đây đáng lẽ là nơi ông được chôn chung cùng người vợ quá cố của mình. Họ đã bỏ xương cốt của bà vào trong bao tải và đẩy vào bên trong để nhường chỗ cho thi thể của Ericardo.
Nghĩa trang Thành phố Pasay, nơi Ricardo Medina, làm việc và sinh sống cùng vợ và các con.
Ảnh: CNN.
Khuôn mặt của người cha 68 tuổi in hằn dấu vết của khổ đau, tuổi tác và đói nghèo. Năm ngoái, ông từng trải qua cơn đột quỵ. Tuy nhiên, Ricardo quá nghèo để có thể nghĩ tới chuyện nghỉ hưu.
Ông hiện sống cùng người vợ thứ 2 giữa những tấm bia mộ của khu nghĩa trang này, nơi ông làm việc trong suốt 50 năm qua. Trong không gian giữa 2 bức tường của các ngôi mộ xếp chồng lên nhau, Ricardo sống cùng vợ, con chó của họ và vài người con còn sống trong tổng số 18 đứa con của ông.
Nghĩa trang này cho họ một nơi khô ráo để ngủ và cất giữ những đồ đạc lặt vặt bao gồm một chiếc TV xách tay nhỏ, một chiếc quạt máy cùng một số quần áo và giày dép đã cũ mòn.
Ericardo làm phụ xe trên xe jeepney, loại phương tiện công cộng gần giống xe buýt ở Philippines. Vào đêm bị giết, anh đang ra ngoài ăn uống cùng bạn bè. Ricardo khẳng định con trai ông không buôn bán ma túy.
Ricardo nói ông ghét ma túy và bản thân ông không sử dụng ma túy đá.
Ông thường lo lắng mỗi khi thấy con cái ra ngoài vào buổi tối. Buổi sáng sau ngày con trai bị giết, ông nhận ra thi thể của Ericardo trên truyền hình địa phương nhờ hình xăm trên cánh tay có ghi tên họ của gia đình. Ông đã bảo các con đi tìm xác của Ericardo và đưa về nhà ở khu nghĩa trang.
Mộ của Ericardo cách chỗ ở của gia đình gần 10 m. Ngôi mộ không được quét sơn, phần bia cũng được viết đơn giản: ERICARDO MEDINA - 18/1/1993 - 16/11/2016. Phía dưới là tên của mẹ anh, Yollanda, người qua đời gần 20 năm trước.
Tuyết Mai/Theo CNN
12/03/2017
_http://news.zing.vn