Kinh Đời
Bạn đã chán chưa? - Đoan Trang
Đấu tranh vì tự do, chống độc tài, bảo vệ dân chủ luôn là một sự nghiệp đẹp đẽ và đầy ý nghĩa. Nhưng nếu bạn không còn thấy điều đó nữa, bạn chỉ còn toàn những cảm xúc tiêu cực, thì tốt nhất là bạn nên dừng lại


Xin gửi lời này đến tất cả những người ủng hộ dân chủ cho Việt Nam lâu nay, cả ở trong và ngoài nước.
Lâu lâu lại thấy có người đe: "Tôi nản rồi!", "Quá buồn", "Thất vọng hoàn toàn với đám dân chủ", v.v.
Thật lòng mà nói, bạn làm gì thì làm, học gì thì học, nhưng để có thể
(may ra) thành công chút ít thì bạn nên cố gắng tìm thấy ở đó sự thú vị
và ý nghĩa.
Đấu tranh vì tự do, chống độc tài, bảo vệ dân chủ luôn là một sự nghiệp
đẹp đẽ và đầy ý nghĩa. Nhưng nếu bạn không còn thấy điều đó nữa, bạn chỉ
còn toàn những cảm xúc tiêu cực, thì tốt nhất là bạn nên dừng lại; sẽ
chẳng ai trách gì bạn.
Sống mà trong đầu lúc nào cũng có một sự hận thù, bực bội, giận dữ, ngay
cả với những người cùng chung lý tưởng với mình, thì khổ lắm.
Suy cho cùng, chúng ta đấu tranh để thay đổi xã hội, sự đấu tranh ấy
phải xuất phát từ tình thương yêu. Vì thương yêu đất nước này và những
người dân khốn khổ của nó, trong đó có chúng ta và những người thân, bạn
bè của ta, nên ta mới chiến đấu. Chứ chúng ta đấu tranh đâu phải vì
lòng căm thù, như cộng sản bao năm nay vẫn cố nặn ra "thế lực thù địch"
để tiêu diệt.
Nếu thấy trong lòng chỉ còn toàn cảm xúc tiêu cực, xin bạn hãy dừng đi.
http://www.phamdoantrang.com/2017/02/ban-chan-chua.html
http://www.phamdoantrang.com/2017/02/ban-chan-chua.html
Bàn ra tán vào (0)
Các tin đã đăng
- "Im Lặng Là Vàng" - by Trần Văn Giang (ghi lại).
- Chuyện “Phố Vải” - by Phạm Thành Nhân / Trần Văn Giang (ghi lại).
- "Tục Đốt Vàng Mã" - By HT Tố Liên / Trần Văn Giang (ghi lại).
- "Có miệng như không" - by / Trần Văn Giang (ghi lại).
- 100 năm sau vẫn bồi hồi "Tôi đi học" - by Minh Tự / Trần Văn Giang (ghi lại).
Bạn đã chán chưa? - Đoan Trang
Đấu tranh vì tự do, chống độc tài, bảo vệ dân chủ luôn là một sự nghiệp đẹp đẽ và đầy ý nghĩa. Nhưng nếu bạn không còn thấy điều đó nữa, bạn chỉ còn toàn những cảm xúc tiêu cực, thì tốt nhất là bạn nên dừng lại

Xin gửi lời này đến tất cả những người ủng hộ dân chủ cho Việt Nam lâu nay, cả ở trong và ngoài nước.
Lâu lâu lại thấy có người đe: "Tôi nản rồi!", "Quá buồn", "Thất vọng hoàn toàn với đám dân chủ", v.v.
Thật lòng mà nói, bạn làm gì thì làm, học gì thì học, nhưng để có thể
(may ra) thành công chút ít thì bạn nên cố gắng tìm thấy ở đó sự thú vị
và ý nghĩa.
Đấu tranh vì tự do, chống độc tài, bảo vệ dân chủ luôn là một sự nghiệp
đẹp đẽ và đầy ý nghĩa. Nhưng nếu bạn không còn thấy điều đó nữa, bạn chỉ
còn toàn những cảm xúc tiêu cực, thì tốt nhất là bạn nên dừng lại; sẽ
chẳng ai trách gì bạn.
Sống mà trong đầu lúc nào cũng có một sự hận thù, bực bội, giận dữ, ngay
cả với những người cùng chung lý tưởng với mình, thì khổ lắm.
Suy cho cùng, chúng ta đấu tranh để thay đổi xã hội, sự đấu tranh ấy
phải xuất phát từ tình thương yêu. Vì thương yêu đất nước này và những
người dân khốn khổ của nó, trong đó có chúng ta và những người thân, bạn
bè của ta, nên ta mới chiến đấu. Chứ chúng ta đấu tranh đâu phải vì
lòng căm thù, như cộng sản bao năm nay vẫn cố nặn ra "thế lực thù địch"
để tiêu diệt.
Nếu thấy trong lòng chỉ còn toàn cảm xúc tiêu cực, xin bạn hãy dừng đi.
http://www.phamdoantrang.com/2017/02/ban-chan-chua.html
http://www.phamdoantrang.com/2017/02/ban-chan-chua.html