Bần nông Bắc Kì
Các cụ xưa đã nói giầu thì sang, nghèo thì hèn; cái sự sang trọng trong nhân cách con người nó bắt nguồn từ một cuộc sống thoải mái, đầy đủ. Còn đã nghèo đến mức con chó nằm xó nhà chán ko thèm ngẩng đuôi lên quẫy thì tính cách, cư xử nó cũng theo đó mà thể hiện chất nông dân của mình. Bởi vậy bản thân ngay ng Hà Nội mới có từ “nhà quê” để chỉ tính cách của những xuất thân từ các tỉnh xa lên có phong cách ăn uống, đi lại, nói năng bất lịch sự và thiếu văn hóa.
Tương tự, vấn đề Sài Gòn và miền Bắc cũng thế, là 1 người HN gốc đã vài đời. Tuy cũng tự nhận mình có chút văn hóa, và thanh lịch, ấy thế nhưng khi đã vào SG tôi cảm thấy HN của mình thật là bần nông so với SG. Đầu tiên sự khác biệt đó là SG là nơi rất thoải mái, dễ sống, con ng rất niềm nở thoải mái. Ví dụ như ở SG bạn có thể bỏ 10-20 ngàn gọi 1 cốc cafe ngồi máy lạnh lướt wifi cả ngày mà chả ai ý kiến hay than phiền gì; hay cũng có thể vào các shop bán hàng hỏi giá, thử đồ v….v, rồi nếu ko vừa ý thì bc chân ra đi mà vẫn dc chủ hàng nở 1 nụ cười thân thiện cám ơn. Ấy vậy mà ôi thôi cũng ở HN á, bạn vào 1 shop quần áo thử đồ hỏi giá mà ko mua của nó á ? Thì lúc ra khỏi shop chúng nó sẽ hằm hằm nhìn bạn và con bán hàng sẽ tự đặt ra 1 câu hỏi trong đầu rằng: ” Ôi dm, tại sao tội giết ng lại phải đi tù nhỉ ” ?
Bởi vậy, ở HN mới có thể loại bún mắng cháo chửi như 1 nét đặc trưng văn hóa. Con mụ bán bún chửi bị lên báo cứ ngỡ như là tán gia bại sản rồi, ấy thế mà khách hàng lại đến đông nườm nượp như chảy hội cháy hàng bán ko kịp. Như thế mụ lại càng chửi hăng hơn như 1 cách PR cho cái văn hóa phục vụ khách hàng đặc trưng của dân HN vậy. Còn ở SG á ? Thể loại bán hàng đừng nói tới chuyện chửi, mà chị ko cười tươi với khách hàng thôi là sạt nghiệp, nát gáo rồi. Vậy ai là người dung dưỡng cho cái văn hóa vô học này của HN, ngoài chính là ng dân HN bấy lâu nay tự nhận mình là thanh lịch hào hoa, nhưng thực chất chỉ là bần nông Bắc Kì ?
Sự kém văn hóa của ng Bắc so với ng Nam có thể hiểu đơn giản do quá trình lịch sử phát triển của mình. Ng miền Nam dc sống dưới chế độ Pháp, Mỹ từ lâu nên rất văn minh, phát triển, giầu có. Từ xưa khi người Bắc còn phải sống trong thời bao cấp – là nơi mà cái băng vệ sinh cũng thiếu; các chị ngày xưa toàn phải chơi loại khố hành kinh dùng xong rồi giặt làm từ vải xô. Cái khố đó dùng truyền đời giặt đi giặt lại đến nỗi nó nhầu nhĩ, nhăn nheo mà mấy thằng mặt lờ hồi xưa ko bị gọi là mặt lờ, mà gọi là mặt nhăn nheo như cái khố hành kinh. Tất nhiên dân Miền Nam thời đó đã có băng vệ sinh, tampon của bọn khoai Tây dùng rất tử tế văn minh rồi.
Ng Miền Bắc khi đó còn chung nhau dùng cái nhà vệ sinh tập thể, mà nó là nơi mà các chú chó cưng hay rủ nhau tổ chức đại tiệc ở đó. Mỗi lần đi thì thật là khó khăn, vì phải căn làm sao cho cục phân nó rơi đúng lỗ, rơi là ngoài là hỏng – vì sẽ ko rơi vào cái rọ ở đựng phân ở dưới để dùng bón cho cây. Khi đó mới có thơ rằng: “Ỉa cho đúng lỗ mới tài, Nếu ỉa ra ngoài kỹ thuật còn non.” Thì khi đó dân SG đã có xí bệt tự hoài, tráng men, thơm tho ngon lành y như khoai Tây rồi.
Xà phòng khi đó ở miền Bắc là 1 cái gì đó xa xỉ, vợ chồng có xà phòng chả dám dùng hàng ngày. Chỉ hôm nào đổi gió chồng muốn làm phát máng thơm tho sạch sẽ, thì mới nháy cái cho vợ để lấy cục xà phòng giấu kín 1 chỗ xuống nhà tắm vệ sinh cho sạch mà thôi. Trong khi đó ở SG thì xà phòng bán đầy đường dùng để tắm cho chó luôn.
Nói tóm lại, cái sự kém văn hóa của ng Miền Bắc so với miền Nam là 1 thực tiễn chúng ta ko thể phủ nhận và chối cãi. Sự kém văn hóa này bắt nguồn chính từ sự nghèo nàn, và đói kém lâu năm. Giàu thì sang, nghèo thì hèn, chứ đéo có chuyện đói cho sạch rách cho thơm đâu các anh chị ạ. Dân HN coi các vùng xung quanh là nhà quê lên tỉnh, thì ng SG gọi dân Bắc là “Bắc Kỳ rau muống” cũng ko có gì là sai và phân biệt cả. Cái gì tồn tại thì nó có lí các anh chị ạ.
Anh Nguyen
http://cafekubua.com/2016/10/15/ban-nong-bac-ki/