Vụ biệt phủ của ông Phó Thống đốc là phát hiện mới nhất liên quan đến giá trị hiện sản của tầng lớp lãnh đạo địa phương, trung ương trong các bộ ngành. Dù khác nhau về mặt vị trí địa lý, diện tích khối tài sản
Tác giả: Kỳ Lâm (VNTB)
.
Vụ biệt phủ của ông Phó Thống
đốc là phát hiện mới nhất liên quan đến giá trị hiện sản của tầng lớp
lãnh đạo địa phương, trung ương trong các bộ ngành. Dù khác nhau về mặt
vị trí địa lý, diện tích khối tài sản, chức vụ – vai trò trong Đảng và
chính quyền thì đều giống nhau ở mỗi việc: chối tội.
Từ ông Phạm Sỹ Quý – Giám đốc Sở
Tài nguyên Môi trường Yên Bái đến ông Nguyễn Phước Thanh – Phó thống
đốc NHNN, kể cả ông Nguyễn Xuân Quang – Cục phó Cục kiểm soát hoạt động
bảo vệ môi trường, Tổng cục Môi trường (Bộ Tài nguyên và Môi trường) mất
400 triệu trong khách sạn khi đi “thanh tra miền Tây”, không một ông
nào dám thừa nhận nguồn gốc tài sản, đúng hơn là trung thực với nguồn
tài sản của mình (Kỳ Lâm)
———————-.
Nhiều người tin rằng, sự hèn – nhục đó xứng tầm làm lãnh đạo
22 tuổi, là du học sinh Mỹ, có một căn “biệt phủ” với quy mô
hơn 876m2 tầng trệt, và hơn 467m2 tầng hầm. Cấu trúc và diện mạo biệt
phủ được làm đúng theo lối 5 gian – 2 chái của đồng bằng bắc bộ với
rường cột và mái ngói.
Thành công lớn nhất của du học sinh 22 tuổi là có người cha tên Nguyễn Phước Thanh – nguyên Phó thống đốc Ngân hàng Nhà nước.
Ông Nguyễn Phước Thanh nổi lên từ vụ Vietcombank tổ chức dự
yến xa hoa tại một khách sạn với nguồn tiền dự đoán lên đến 220.000
USD.
Và người ta có dịp tìm hiểu sâu hơn về ông, khi nhận thấy,
ông từng có bằng tốt nghiệp thạc sỹ Quản trị Kinh doanh (MBA) – Đại học
Quốc gia Hà Nội liên kết với Đại học Pacific Western (khóa 2003 – 2005).
Pacific Western là trường dỏm bị bang Hawaii đóng cửa từ năm
2006 và hiện nay, nó cùng với đại học trực thuộc tại Louisiana không
được công nhận bởi bất kỳ cơ quan nào thuộc Bộ giáo dục Hoa Kỳ.
Có phải do thế mà thời ông Thanh làm Phó Tổng đốc, NHNN và nợ
xấu trở thành một hiện tượng xấu đối với nền kinh tế như trang Nhà báo
& Công luận từng chỉ đích danh?
Tạm rời bỏ “thân thế” ông Phó Thống đốc, trở về với du học
sinh 22 tuổi với căn biệt phủ trị giá hàng chục tỷ đồng. Theo quan điểm
của người Việt, thì việc đứng tên của du học sinh này không có tội, bởi
nó là kết tinh của nghệ thuật đầu thai.
Với 95 triệu dân (theo con số mới nhất được công bố gần đây),
không có quá nhiều người như em du học sinh 22 tuổi. Có thể cha em đã
phải vất vả mưu sinh, thậm chí cũng học tập tấm gương của không ít cán
bộ lão thành khác khi lên núi bứt chổi đót và lá chít về bán, nuôi lợn
để tăng thu nhập và trở thành tấm gương “làm giàu không khó” tại Việt
Nam.
Nhưng dù sao, nếu tính theo tỉ lệ thì em du học sinh đã lọt
tóm 1/90 triệu người được “hưởng” tính ưu việt của chế độ tập quyền theo
kiểu cha làm quan to – con làm quan nhỏ.
Những tấm gương như thế ngày càng nhiều tại Việt Nam, và đa
phần nó nằm trong đội ngũ công chức nhà nước. Nếu xét theo một biểu
chương cho sự nghiệp phát triển kinh tế quốc gia, thì đáng ra, đội ngũ
công chức nhà nước nên được nhóm lại và trở thành một thành phần kinh tế
thứ 6 của Việt Nam bởi tính làm giàu “quá nhanh, quá nguy hiểm”.
Do đó, lãnh đạo làm lãnh đạo hay con cháu lãnh đạo làm lãnh
đạo do đó trở thành phước phần của dân tộc Việt Nam, như bà Nguyễn Thị
Quyết Tâm – bà Phó bí thư Thành ủy TP.HCM vào năm 2015 đã từng thẳng
thắn phát biểu báo giới.
Trở về câu chuyện liên quan đến tài sản của quan chức, vụ
biệt phủ của ông Phó Thống đốc là phát hiện mới nhất liên quan đến giá
trị hiện sản của tầng lớp lãnh đạo địa phương, trung ương trong các bộ
ngành. Dù khác nhau về mặt vị trí địa lý, diện tích khối tài sản, chức
vụ – vai trò trong Đảng và chính quyền thì đều giống nhau ở mỗi việc:
chối tội.
Từ ông Phạm Sỹ Quý – Giám đốc Sở Tài nguyên Môi trường Yên
Bái đến ông Nguyễn Phước Thanh – Phó thống đốc NHNN, kể cả ông Nguyễn
Xuân Quang – Cục phó Cục kiểm soát hoạt động bảo vệ môi trường, Tổng cục
Môi trường (Bộ Tài nguyên và Môi trường) mất 400 triệu trong khách sạn
khi đi “thanh tra miền Tây”, không một ông nào dám thừa nhận nguồn gốc
tài sản, đúng hơn là trung thực với nguồn tài sản của mình.
Rộng hơn, không một ông cán bộ – công chức nào trong bộ máy
chính trị Việt Nam dám thừa nhận nguồn gốc tài sản kếch xù của mình. Mà
ngược lại, tìm mọi cách đẩy khối tài sản đó cho người thân (bố mẹ,
vợ/chồng, con cái,…). Vì sao? Vì đó là nguồn tài sản bất chính kiếm được
từ chính thể chế hiện tại – một chế độ tạo môi trường khởi nghiệp
(startup) đầy màu mỡ dành riêng cho đội ngũ quan chức, và vì quan trọng
hơn là họ đã đánh mất tính “tự trọng” con người ngay khi dấn thân vào
quan trường XHCN.
Việt Nam có một ông BS Hoàng Công Truyện chịu “khom lưng, quỳ
gối” trước hình phạt đi ngược lại pháp luật và tính dân chủ xã hội chỉ
khiến cho đất nước bị vỗ bạt tay 1 cái vì – Nhục; nhưng một đất nước mà
quan chức đua nhau làm giàu nhưng khi bị phát hiện lại không dám thừa
nhận thì bị vỗ bạt tay 1 cái vì – Hèn.
Một đất nước hèn nhục, một thể chế đào tạo con người nhục hèn, liệu đất nước có bao giờ hèn hèn – nhục nhục như lúc này không?
Vụ biệt phủ của ông Phó Thống đốc là phát hiện mới nhất liên quan đến giá trị hiện sản của tầng lớp lãnh đạo địa phương, trung ương trong các bộ ngành. Dù khác nhau về mặt vị trí địa lý, diện tích khối tài sản
Tác giả: Kỳ Lâm (VNTB)
.
Vụ biệt phủ của ông Phó Thống
đốc là phát hiện mới nhất liên quan đến giá trị hiện sản của tầng lớp
lãnh đạo địa phương, trung ương trong các bộ ngành. Dù khác nhau về mặt
vị trí địa lý, diện tích khối tài sản, chức vụ – vai trò trong Đảng và
chính quyền thì đều giống nhau ở mỗi việc: chối tội.
Từ ông Phạm Sỹ Quý – Giám đốc Sở
Tài nguyên Môi trường Yên Bái đến ông Nguyễn Phước Thanh – Phó thống
đốc NHNN, kể cả ông Nguyễn Xuân Quang – Cục phó Cục kiểm soát hoạt động
bảo vệ môi trường, Tổng cục Môi trường (Bộ Tài nguyên và Môi trường) mất
400 triệu trong khách sạn khi đi “thanh tra miền Tây”, không một ông
nào dám thừa nhận nguồn gốc tài sản, đúng hơn là trung thực với nguồn
tài sản của mình (Kỳ Lâm)
———————-.
Nhiều người tin rằng, sự hèn – nhục đó xứng tầm làm lãnh đạo
22 tuổi, là du học sinh Mỹ, có một căn “biệt phủ” với quy mô
hơn 876m2 tầng trệt, và hơn 467m2 tầng hầm. Cấu trúc và diện mạo biệt
phủ được làm đúng theo lối 5 gian – 2 chái của đồng bằng bắc bộ với
rường cột và mái ngói.
Thành công lớn nhất của du học sinh 22 tuổi là có người cha tên Nguyễn Phước Thanh – nguyên Phó thống đốc Ngân hàng Nhà nước.
Ông Nguyễn Phước Thanh nổi lên từ vụ Vietcombank tổ chức dự
yến xa hoa tại một khách sạn với nguồn tiền dự đoán lên đến 220.000
USD.
Và người ta có dịp tìm hiểu sâu hơn về ông, khi nhận thấy,
ông từng có bằng tốt nghiệp thạc sỹ Quản trị Kinh doanh (MBA) – Đại học
Quốc gia Hà Nội liên kết với Đại học Pacific Western (khóa 2003 – 2005).
Pacific Western là trường dỏm bị bang Hawaii đóng cửa từ năm
2006 và hiện nay, nó cùng với đại học trực thuộc tại Louisiana không
được công nhận bởi bất kỳ cơ quan nào thuộc Bộ giáo dục Hoa Kỳ.
Có phải do thế mà thời ông Thanh làm Phó Tổng đốc, NHNN và nợ
xấu trở thành một hiện tượng xấu đối với nền kinh tế như trang Nhà báo
& Công luận từng chỉ đích danh?
Tạm rời bỏ “thân thế” ông Phó Thống đốc, trở về với du học
sinh 22 tuổi với căn biệt phủ trị giá hàng chục tỷ đồng. Theo quan điểm
của người Việt, thì việc đứng tên của du học sinh này không có tội, bởi
nó là kết tinh của nghệ thuật đầu thai.
Với 95 triệu dân (theo con số mới nhất được công bố gần đây),
không có quá nhiều người như em du học sinh 22 tuổi. Có thể cha em đã
phải vất vả mưu sinh, thậm chí cũng học tập tấm gương của không ít cán
bộ lão thành khác khi lên núi bứt chổi đót và lá chít về bán, nuôi lợn
để tăng thu nhập và trở thành tấm gương “làm giàu không khó” tại Việt
Nam.
Nhưng dù sao, nếu tính theo tỉ lệ thì em du học sinh đã lọt
tóm 1/90 triệu người được “hưởng” tính ưu việt của chế độ tập quyền theo
kiểu cha làm quan to – con làm quan nhỏ.
Những tấm gương như thế ngày càng nhiều tại Việt Nam, và đa
phần nó nằm trong đội ngũ công chức nhà nước. Nếu xét theo một biểu
chương cho sự nghiệp phát triển kinh tế quốc gia, thì đáng ra, đội ngũ
công chức nhà nước nên được nhóm lại và trở thành một thành phần kinh tế
thứ 6 của Việt Nam bởi tính làm giàu “quá nhanh, quá nguy hiểm”.
Do đó, lãnh đạo làm lãnh đạo hay con cháu lãnh đạo làm lãnh
đạo do đó trở thành phước phần của dân tộc Việt Nam, như bà Nguyễn Thị
Quyết Tâm – bà Phó bí thư Thành ủy TP.HCM vào năm 2015 đã từng thẳng
thắn phát biểu báo giới.
Trở về câu chuyện liên quan đến tài sản của quan chức, vụ
biệt phủ của ông Phó Thống đốc là phát hiện mới nhất liên quan đến giá
trị hiện sản của tầng lớp lãnh đạo địa phương, trung ương trong các bộ
ngành. Dù khác nhau về mặt vị trí địa lý, diện tích khối tài sản, chức
vụ – vai trò trong Đảng và chính quyền thì đều giống nhau ở mỗi việc:
chối tội.
Từ ông Phạm Sỹ Quý – Giám đốc Sở Tài nguyên Môi trường Yên
Bái đến ông Nguyễn Phước Thanh – Phó thống đốc NHNN, kể cả ông Nguyễn
Xuân Quang – Cục phó Cục kiểm soát hoạt động bảo vệ môi trường, Tổng cục
Môi trường (Bộ Tài nguyên và Môi trường) mất 400 triệu trong khách sạn
khi đi “thanh tra miền Tây”, không một ông nào dám thừa nhận nguồn gốc
tài sản, đúng hơn là trung thực với nguồn tài sản của mình.
Rộng hơn, không một ông cán bộ – công chức nào trong bộ máy
chính trị Việt Nam dám thừa nhận nguồn gốc tài sản kếch xù của mình. Mà
ngược lại, tìm mọi cách đẩy khối tài sản đó cho người thân (bố mẹ,
vợ/chồng, con cái,…). Vì sao? Vì đó là nguồn tài sản bất chính kiếm được
từ chính thể chế hiện tại – một chế độ tạo môi trường khởi nghiệp
(startup) đầy màu mỡ dành riêng cho đội ngũ quan chức, và vì quan trọng
hơn là họ đã đánh mất tính “tự trọng” con người ngay khi dấn thân vào
quan trường XHCN.
Việt Nam có một ông BS Hoàng Công Truyện chịu “khom lưng, quỳ
gối” trước hình phạt đi ngược lại pháp luật và tính dân chủ xã hội chỉ
khiến cho đất nước bị vỗ bạt tay 1 cái vì – Nhục; nhưng một đất nước mà
quan chức đua nhau làm giàu nhưng khi bị phát hiện lại không dám thừa
nhận thì bị vỗ bạt tay 1 cái vì – Hèn.
Một đất nước hèn nhục, một thể chế đào tạo con người nhục hèn, liệu đất nước có bao giờ hèn hèn – nhục nhục như lúc này không?
Suu cao,thue nang,nhu yeu pham tang gia.Kinh te eo seo...Vay ma dang Lua van lay tien cua dan tro giup linh tinh.Mo cua bien gioi.Ung ho toi ac truc tiep khi sua luat cho phep trom cuop o muc do <1.000 dollars thi vo toi....Neu vao thoi diem Trump,bon Lua da ho hoan nhu the nao ??? Nhung nguoi bau ban vi chut tu loi ,nghi gi ve dat nuoc ??? Phai chang day khong phai la dat nuoc minh ??? bat qua,lai tro ve que huong cu...Neu vay,ban la thang cho chet ! mien ban !
Chung nao moi vet nho cua ho nha Dan da duoc tay xoa trang boc,thi Uk moi co hy vong...ngung chien.Cung vay,ngay nao ma cac cong ty ,co goc gac tu cac dang bac nu luu-anh hao cua khoi tu do va ong chief police va dang Lua thi moi giai xong phuong trinh tau cong !
Nhan dinh cua saigonpots ma bac Tran van Giang ghi lai.Doc xong nghe cay dang nao long.Du su that no ranh ranh.Nhung tuoi gia cung co mot hy vong cho du la mong manh va mo ao. hy vong con hon la that vong ?
Nhan dinh cua saigonpots ma bac Tran van Giang ghi lai.Doc xong nghe cay dang nao long.Du su that no ranh ranh.Nhung tuoi gia cung co mot hy vong cho du la mong manh va mo ao. hy vong con hon la that vong ?
Ngắm lại hình xưa chịu mấy ông
Những Linh, Tùng, Duẫn với Mười, Đồng
Mặt mày ai lại đi hồ hởi
Phấn khởi khi Tàu cướp Biển Đông
Phải chăng “quý” mặt đã thành mông
Con mắt nay đà có nhưng không
Nên mới chổng khu vào hải đảo
Gia tài gấm vóc của tổ tông?
Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .
Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .
Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .