Nhân Vật
Bùi Bảo Trúc - Bác sống mãi trong quần
Bùi Bảo Trúc
To screw là một động từ khá
lý thú trong tiếng Anh. Ðộng từ này gốc từ danh từ screw là con ốc xoáy.
Vặn nó theo chiều kim đồng hồ thì nó đóng, nó tiến vào, nó kẹp dính
liền hai vật lại với nhau. Vặn ngược thì nó mở ra...
Từ
những nghĩa căn bản đó, động từ screw được cho mang thêm một nghĩa
khác, là hành động giao hợp giữa nam và nữ. Rồi từ nghĩa đó, động từ
screw còn có
nghĩa là làm hư hỏng, gây thiệt hại, tạo ra những điều xấu xa, hậu quả không tốt đẹp ...
Khi
Tổng Thống Nixon dính vào vụ Watergate để cuối cùng phải từ chức, phe
Dân Chủ liền đem chuyện bê bối đó ra để tấn công tiếp vào phe Cộng Hòa,
đồng thời cũng bào chữa cho Tổng Thống Kennedy trong những vụ tình ái
lăng nhăng bằng câu chơi chữ rất hay: We would rather him not do it to
the country.
Ðại để nghĩa là người của chúng tôi (Kennedy) quả là
có làm những chuyện ấy với một vài phụ nữ, nhưng thà ông ấy làm (screw)
với phụ nữ còn hơn là làm chuyện đó (screw) với nước Mỹ.
Ông
Kennedy hết với Marilyn Monroe, rồi Jayne Mansfield, Angie Dickinson và
hàng chục phụ nữ khác. Nhưng theo phe Dân Chủ thì những chuyện đó có ...
chết ai đâu. Gần đây hơn, ông Clinton cũng mắt trước mắt sau, Hillary
cứ vắng nhà một lúc là có chuyện ngay. Hết Paula Jones, tới Gennifer
Flowers, rồi Monica Lewinsky...
Trong khi đó, mấy ông Cộng Hòa
thì không biết làm ăn gì cả. Từ Eisenhower tới Nixon, rồi tới ông
Reagan, qua ông Bush cha tới Bush con chẳng làm được gì đáng kể cả. Chỉ
có ông Nixon là dính nặng vào vụ Watergate đến nỗi phải rời chức vụ
trong nhục nhã.
Thế mới biết bác Hồ bảnh thật (người viết nhất định cố tình không viết hoa chữ “bác”).
Một
người rất thân cận với bác, người từng viết tiểu sử cho bác, hay hơn là
cuốn chính bác nham nhở viết về bác, dùng tên của Trần Dân Tiên (chính
là bác chứ còn thằng chó dại nào nữa) là ông Trần Ðĩnh vừa tiết lộ nhiều
chi tiết ít người biết về bác trong cuốn tự truyện của ông nhan đề “Ðèn
Cù.”
Một trong những chi tiết đó xin được kể ra ở đây.
Ông
Trần Ðĩnh cho biết để sửa soạn cho chiến dịch cải cách ruộng đất, trung
ương mở một lớp chính huấn cho các trí thức trong cũng như ngoài đảng
trong thời gian từ tháng 7 đến tháng 9 năm 1953. Hồ Chí Minh có đến thăm
những buổi học tập và liên hoan này , và trong một buổi tối, khi mọi
người hô to “Bác Hồ muôn năm” thì ông ta sửa lại là “Bác Hồ muốn nằm,”
và lấy tay chỉ vào đầu rồi nói, “Từ đây thì Bác già, nhưng từ đây (tay
chỉ vào bụng) thì Bác trẻ.”
À như vậy là đồ đạc của bác còn tốt
chán. Bác cũng đem đồ nghề ra dùng đều đều chứ nào phải bác vì nước vì
dân quên những trò ... vui đó như bọn đàn em vẫn lôi ra để bịp cả nước
đâu.
Này nhé ở bên Tây, bác rửa bát về thì có một chị đầm cho bác
ấm bụng. Sang Liên Xô thì bác có vợ của Lê Hồng Phong là chị Minh Khai
xài đỡ. Chạy sang Trung quốc thì bác cưới Tăng Tuyết Minh. Về nước thì
có mẹ của Nông Ðức Mạnh, rồi hết chị Tày này tới chị Tày khác, rồi lại
chị Nông Thị Xuân đẻ cho bác thằng cu rồi bác để cho Trần Quốc Hoàn xái
nhị mấy cái trước khi dàn cảnh cho xe cán chết quăng xác ra đê Yên
Phụ...
Còn những vụ lẻ tẻ khác thì kể ra không hết. Trẻ không
tha, già không thương, bác làm tuốt luốt. Các cháu nhi đồng gặp bác là
bác “bú mồm” đến nơi đến chốn.
Quen thói, bác đi Indonesia, bác
giở trò nỡm của mấy anh cộng sản ra ôm hôn các thiếu nữ Indonesia khiến
chủ nhà phải nói thẳng với bác là đừng làm như thế nữa vì việc đó là
hành động vi phạm luật Hồi Giáo (nhật báo The Strait Times số đề ngày 8
tháng 3 năm 1959). Một tờ báo khác, tờ Harian Habadi thì viết rằng giám
đốc nghi lễ của bộ ngoại giao đáng lẽ đã phải nói nhỏ vào tai bác rằng
bác nên tôn trọng tục lệ của người Hồi Giáo. Cũng may mà Sukarno tổng
thống Indonesia cũng là một anh dê không kém chứ nếu không thì đã xảy ra
một vụ incident diplomatique rồi chứ không đùa.
Như vậy, bác screw đủ thứ người, không tha bất cứ ai. Và bác screw cả đất nước của chúng ta chứ bác có tha ai đâu.
Bác làm như đứa nào cũng ngỏn ngoẻn rít lên với bác rằng, “Ðừng tha em đêm nay... đừng tha em đêm nay...” không bằng!
Mấy ông tổng thống Mỹ thì đã ăn thua gì!
Người Việt
Bàn ra tán vào (0)
Các tin đã đăng
- Huỳnh Ngọc Chênh - Hôm nay đón Nguyễn Thúy Hạnh về nhà, kịch tính như phim
- "Sư Minh Tuệ" - by Đỗ Duy Ngọc / Trần Văn Giang (ghi lại)
- "Thế lực nào đã đầu độc tướng vi-xi Nguyễn Chí Vịnh?" - Lê Văn Đoành / Trần Văn Giang (ghi lại)
- NHỮNG NỮ LƯU LỪNG DANH Ở MỸ & THẾ GIỚI - TRẦN VĂN NGÀ
- Putin tiến thoái lưỡng nan vì đã tính sai nước cờ _ Hoài Việt
Bùi Bảo Trúc - Bác sống mãi trong quần
Bùi Bảo Trúc
To screw là một động từ khá
lý thú trong tiếng Anh. Ðộng từ này gốc từ danh từ screw là con ốc xoáy.
Vặn nó theo chiều kim đồng hồ thì nó đóng, nó tiến vào, nó kẹp dính
liền hai vật lại với nhau. Vặn ngược thì nó mở ra...
Từ
những nghĩa căn bản đó, động từ screw được cho mang thêm một nghĩa
khác, là hành động giao hợp giữa nam và nữ. Rồi từ nghĩa đó, động từ
screw còn có
nghĩa là làm hư hỏng, gây thiệt hại, tạo ra những điều xấu xa, hậu quả không tốt đẹp ...
Khi
Tổng Thống Nixon dính vào vụ Watergate để cuối cùng phải từ chức, phe
Dân Chủ liền đem chuyện bê bối đó ra để tấn công tiếp vào phe Cộng Hòa,
đồng thời cũng bào chữa cho Tổng Thống Kennedy trong những vụ tình ái
lăng nhăng bằng câu chơi chữ rất hay: We would rather him not do it to
the country.
Ðại để nghĩa là người của chúng tôi (Kennedy) quả là
có làm những chuyện ấy với một vài phụ nữ, nhưng thà ông ấy làm (screw)
với phụ nữ còn hơn là làm chuyện đó (screw) với nước Mỹ.
Ông
Kennedy hết với Marilyn Monroe, rồi Jayne Mansfield, Angie Dickinson và
hàng chục phụ nữ khác. Nhưng theo phe Dân Chủ thì những chuyện đó có ...
chết ai đâu. Gần đây hơn, ông Clinton cũng mắt trước mắt sau, Hillary
cứ vắng nhà một lúc là có chuyện ngay. Hết Paula Jones, tới Gennifer
Flowers, rồi Monica Lewinsky...
Trong khi đó, mấy ông Cộng Hòa
thì không biết làm ăn gì cả. Từ Eisenhower tới Nixon, rồi tới ông
Reagan, qua ông Bush cha tới Bush con chẳng làm được gì đáng kể cả. Chỉ
có ông Nixon là dính nặng vào vụ Watergate đến nỗi phải rời chức vụ
trong nhục nhã.
Thế mới biết bác Hồ bảnh thật (người viết nhất định cố tình không viết hoa chữ “bác”).
Một
người rất thân cận với bác, người từng viết tiểu sử cho bác, hay hơn là
cuốn chính bác nham nhở viết về bác, dùng tên của Trần Dân Tiên (chính
là bác chứ còn thằng chó dại nào nữa) là ông Trần Ðĩnh vừa tiết lộ nhiều
chi tiết ít người biết về bác trong cuốn tự truyện của ông nhan đề “Ðèn
Cù.”
Một trong những chi tiết đó xin được kể ra ở đây.
Ông
Trần Ðĩnh cho biết để sửa soạn cho chiến dịch cải cách ruộng đất, trung
ương mở một lớp chính huấn cho các trí thức trong cũng như ngoài đảng
trong thời gian từ tháng 7 đến tháng 9 năm 1953. Hồ Chí Minh có đến thăm
những buổi học tập và liên hoan này , và trong một buổi tối, khi mọi
người hô to “Bác Hồ muôn năm” thì ông ta sửa lại là “Bác Hồ muốn nằm,”
và lấy tay chỉ vào đầu rồi nói, “Từ đây thì Bác già, nhưng từ đây (tay
chỉ vào bụng) thì Bác trẻ.”
À như vậy là đồ đạc của bác còn tốt
chán. Bác cũng đem đồ nghề ra dùng đều đều chứ nào phải bác vì nước vì
dân quên những trò ... vui đó như bọn đàn em vẫn lôi ra để bịp cả nước
đâu.
Này nhé ở bên Tây, bác rửa bát về thì có một chị đầm cho bác
ấm bụng. Sang Liên Xô thì bác có vợ của Lê Hồng Phong là chị Minh Khai
xài đỡ. Chạy sang Trung quốc thì bác cưới Tăng Tuyết Minh. Về nước thì
có mẹ của Nông Ðức Mạnh, rồi hết chị Tày này tới chị Tày khác, rồi lại
chị Nông Thị Xuân đẻ cho bác thằng cu rồi bác để cho Trần Quốc Hoàn xái
nhị mấy cái trước khi dàn cảnh cho xe cán chết quăng xác ra đê Yên
Phụ...
Còn những vụ lẻ tẻ khác thì kể ra không hết. Trẻ không
tha, già không thương, bác làm tuốt luốt. Các cháu nhi đồng gặp bác là
bác “bú mồm” đến nơi đến chốn.
Quen thói, bác đi Indonesia, bác
giở trò nỡm của mấy anh cộng sản ra ôm hôn các thiếu nữ Indonesia khiến
chủ nhà phải nói thẳng với bác là đừng làm như thế nữa vì việc đó là
hành động vi phạm luật Hồi Giáo (nhật báo The Strait Times số đề ngày 8
tháng 3 năm 1959). Một tờ báo khác, tờ Harian Habadi thì viết rằng giám
đốc nghi lễ của bộ ngoại giao đáng lẽ đã phải nói nhỏ vào tai bác rằng
bác nên tôn trọng tục lệ của người Hồi Giáo. Cũng may mà Sukarno tổng
thống Indonesia cũng là một anh dê không kém chứ nếu không thì đã xảy ra
một vụ incident diplomatique rồi chứ không đùa.
Như vậy, bác screw đủ thứ người, không tha bất cứ ai. Và bác screw cả đất nước của chúng ta chứ bác có tha ai đâu.
Bác làm như đứa nào cũng ngỏn ngoẻn rít lên với bác rằng, “Ðừng tha em đêm nay... đừng tha em đêm nay...” không bằng!
Mấy ông tổng thống Mỹ thì đã ăn thua gì!
Người Việt