Thân Hữu Tiếp Tay...
Cầu cho đại tướng sống lâu mà chẳng được - Nguyễn Bá Chổi
( HNPD ) Trước tin Đại tướng Chủ tịch nước Trần Đại Quang chết do “virus hiếm và lạ”, tuyệt đại bộ phận nhân dân Việt Nam cực kỳ hồ hởi phấn khởi, nhưng “cặp múa đôi” Cu Tèo Cái Hĩm lại vô cùng thương tiếc kẻ vừa quá cố, và oán trách ông Trời đã không nhận lời cầu bấy lâu nay xin cho vị đại tướng côn an khét tiếng “chỉ biết còn đảng còn mình” sống lâu cho dân Việt khỏi phải khổ hơn như đang khổ.
Thoạt hay tâm tư tình cảm nguyện vọng của Cái, Cu trên đây, cùng với nhân dân cả nước vợ, Bá tước Đờ Ba-le đương nhiên đồng tình phản cảm và kết luận hai anh ả này là phản động, vì “mình có ra sao mới bị người ta ghét như vậy, rõ ràng là như thế chứ còn gì nữa”. Tuy nhiên, vốn bản tính cẩn trọng, và với Cu Tèo cùng Cái Hĩm vừa là chỗ không xa lạ gì, lại vừa đồng hành đồng cảm, từng “tư tưởng lớn gặp nhau”, Bá tước Đờ Ba-le muốn làm cho ra lẽ, liền bốc phôn hỏi thì được “cặp múa đôi” Cu, Cái trả lời như sau:
“Thời Hy Lạp cổ đại, lúc bấy giờ vua Dennys là một bạo chúa đang trị vì, cai trị dân một cách tàn bạo. Đời sống dân chúng lầm than, điêu đứng. Lòng dân oán vua đến tận trời. Ai ai cũng mong cho vua chóng chết. Duy chỉ có một bà lão ở thành Syracuse, tỉnh Sicily, sáng nào cũng vào giáo đường cầu nguyện cho bạo chúa sống lâu. Có khi lại còn vái lạy cả thần linh nếu làm chết vua thì cho bà chết thay cho hôn quân.
Vua nghe thế lấy làm lạ, cho vời bà lão vào cung hỏi cho rõ lý do. Bà lão thưa:
-Tôi nay hơn tám chục tuổi, đã sống qua ba đời vua. Đời vua thứ nhất là một hôn quân vô đạo. Dân chúng sống vô cùng khổ sở. Ai nấy đều nguyền rũa cho vua mau chết, cho nước thoát khỏi hôn quân. Sau đó, có kẻ hành thích vua chết rồi lên kế nghiệp. Ngờ đâu tên này còn tàn bạo hơn vua trước. Dân lại hết lời oán than nguyền rủa. Chẳng bao lâu, vua này bất đắc kỳ tử thì bệ hạ nối ngôi, thiên hạ lại lầm than điêu đứng nhiều hơn các đời vua trước nữa. Cứ thế mà suy, đời vua sau còn tàn ác hơn vua trước nên tôi cầu nguyện cho bệ hạ sống trường thọ là để trì hoãn cuộc thay đổi được ngày nào hay ngày ấy.” (1)
Nghe đến đó, Bá tước Đờ Ba-le tâm phục khẩu phục, chưa kịp có lời khen thì Cu Tèo tiếp tục:
So với thời Hy Lạp cổ đại, thời Cộng Sản hiện đại, bọn lãnh đạo còn tàn bạo gấp tỷ lần, tên sau tàn bạo hơn tên trước, đặc biệt là ngành Công An mà ngày nay dân Việt gọi đúng nghĩa là Côn An, vì lực lượng này, thay vì làm bổn phận trách nhiệm bảo vệ anh ninh trật tự cho công chúng, chúng lại chỉ biết còn côn đồ còn mình (“chỉ biết còn đảng còn mình”). Điển hình là Đại tướng Nguyễn Đại Quang, từ ngày hắn ta lên làm Bộ trưởng CA rồi Chủ tịch nước, “thành tích” giết người vô tội, đàn áp dân oan tụ tập khiếu kiện, khủng bố người biểu tình chống ngoại xâm, tàn sát đồng bào thượng Tây Nguyên, vân vân… (2).
Xét thấy rằng, cứ cái đà tiến nhanh, tiến mạnh, tiến vững chắc trên con đường Ác với Dân, Hèn với Giặc, lãnh đạo sau tàn bạo hơn lãnh đạo trước, “cặp múa đôi” Cu Tèo và Cái Hĩm quyết noi gương bác hồ “không có gì quý hơn” cầu cho bạo chúa Đại tướng Trần Đức Quang sống lâu cho dân Việt khỏi phải khổ hơn như đang khổ. Nhưng rất tiếc ông Trời đã không nhận lời.
Nguyễn Bá Chổi ( HNPD )
Ghi chú:
(1) Trích “Cầu cho tể tướng sống lâu”, của tác giả Nguyễn Thanh Ty
Cầu cho đại tướng sống lâu mà chẳng được - Nguyễn Bá Chổi
( HNPD ) Trước tin Đại tướng Chủ tịch nước Trần Đại Quang chết do “virus hiếm và lạ”, tuyệt đại bộ phận nhân dân Việt Nam cực kỳ hồ hởi phấn khởi, nhưng “cặp múa đôi” Cu Tèo Cái Hĩm lại vô cùng thương tiếc kẻ vừa quá cố, và oán trách ông Trời đã không nhận lời cầu bấy lâu nay xin cho vị đại tướng côn an khét tiếng “chỉ biết còn đảng còn mình” sống lâu cho dân Việt khỏi phải khổ hơn như đang khổ.
Thoạt hay tâm tư tình cảm nguyện vọng của Cái, Cu trên đây, cùng với nhân dân cả nước vợ, Bá tước Đờ Ba-le đương nhiên đồng tình phản cảm và kết luận hai anh ả này là phản động, vì “mình có ra sao mới bị người ta ghét như vậy, rõ ràng là như thế chứ còn gì nữa”. Tuy nhiên, vốn bản tính cẩn trọng, và với Cu Tèo cùng Cái Hĩm vừa là chỗ không xa lạ gì, lại vừa đồng hành đồng cảm, từng “tư tưởng lớn gặp nhau”, Bá tước Đờ Ba-le muốn làm cho ra lẽ, liền bốc phôn hỏi thì được “cặp múa đôi” Cu, Cái trả lời như sau:
“Thời Hy Lạp cổ đại, lúc bấy giờ vua Dennys là một bạo chúa đang trị vì, cai trị dân một cách tàn bạo. Đời sống dân chúng lầm than, điêu đứng. Lòng dân oán vua đến tận trời. Ai ai cũng mong cho vua chóng chết. Duy chỉ có một bà lão ở thành Syracuse, tỉnh Sicily, sáng nào cũng vào giáo đường cầu nguyện cho bạo chúa sống lâu. Có khi lại còn vái lạy cả thần linh nếu làm chết vua thì cho bà chết thay cho hôn quân.
Vua nghe thế lấy làm lạ, cho vời bà lão vào cung hỏi cho rõ lý do. Bà lão thưa:
-Tôi nay hơn tám chục tuổi, đã sống qua ba đời vua. Đời vua thứ nhất là một hôn quân vô đạo. Dân chúng sống vô cùng khổ sở. Ai nấy đều nguyền rũa cho vua mau chết, cho nước thoát khỏi hôn quân. Sau đó, có kẻ hành thích vua chết rồi lên kế nghiệp. Ngờ đâu tên này còn tàn bạo hơn vua trước. Dân lại hết lời oán than nguyền rủa. Chẳng bao lâu, vua này bất đắc kỳ tử thì bệ hạ nối ngôi, thiên hạ lại lầm than điêu đứng nhiều hơn các đời vua trước nữa. Cứ thế mà suy, đời vua sau còn tàn ác hơn vua trước nên tôi cầu nguyện cho bệ hạ sống trường thọ là để trì hoãn cuộc thay đổi được ngày nào hay ngày ấy.” (1)
Nghe đến đó, Bá tước Đờ Ba-le tâm phục khẩu phục, chưa kịp có lời khen thì Cu Tèo tiếp tục:
So với thời Hy Lạp cổ đại, thời Cộng Sản hiện đại, bọn lãnh đạo còn tàn bạo gấp tỷ lần, tên sau tàn bạo hơn tên trước, đặc biệt là ngành Công An mà ngày nay dân Việt gọi đúng nghĩa là Côn An, vì lực lượng này, thay vì làm bổn phận trách nhiệm bảo vệ anh ninh trật tự cho công chúng, chúng lại chỉ biết còn côn đồ còn mình (“chỉ biết còn đảng còn mình”). Điển hình là Đại tướng Nguyễn Đại Quang, từ ngày hắn ta lên làm Bộ trưởng CA rồi Chủ tịch nước, “thành tích” giết người vô tội, đàn áp dân oan tụ tập khiếu kiện, khủng bố người biểu tình chống ngoại xâm, tàn sát đồng bào thượng Tây Nguyên, vân vân… (2).
Xét thấy rằng, cứ cái đà tiến nhanh, tiến mạnh, tiến vững chắc trên con đường Ác với Dân, Hèn với Giặc, lãnh đạo sau tàn bạo hơn lãnh đạo trước, “cặp múa đôi” Cu Tèo và Cái Hĩm quyết noi gương bác hồ “không có gì quý hơn” cầu cho bạo chúa Đại tướng Trần Đức Quang sống lâu cho dân Việt khỏi phải khổ hơn như đang khổ. Nhưng rất tiếc ông Trời đã không nhận lời.
Nguyễn Bá Chổi ( HNPD )
Ghi chú:
(1) Trích “Cầu cho tể tướng sống lâu”, của tác giả Nguyễn Thanh Ty