Thân Hữu Tiếp Tay...
Chúng tôi cám ơn nhà văn Nguyên Ngọc - Mai Tú Ân
( HNPD ) Hành động mạnh mẽ tuyên bố rời bỏ Đảng CSVN
( HNPD )
Hành động mạnh mẽ tuyên bố rời bỏ Đảng CSVN của nhà văn lão thành
Nguyên Ngọc rất có thể gây nên một cơn bão của dư luận chánh hay tà, kể
cả cơn bão trong một cái cốc nước của cả lề phải hay trái thì giờ đây
đối với anh cũng không còn quan trọng nữa. Vì anh đã quyết định rồi. Mặc
dù chính thức thì đây là một hành động phản kháng thiêng liêng của
những người trí thức đấu tranh cho một tình bạn còn thiêng liêng hơn
nữa, để cho đất nước này được tốt đẹp hơn với nắng chiếu lung linh, hoa
thơm khoe sắc với ong bướm rộn ràng trong bình minh ngày mới.
Nhưng
đó là những điều thanh cao của những người trí thức mà những kẻ cầm
quyền tay chân dùi đục và nách sặc mùi phèn nơi đồng chiêm trũng lại có
thể chấp nhận được. Mặc dù giấu đi những móng vuốt hung dữ của loài hổ
báo để đóng vai những chú mèo khờ thì những người CS VN cũng luôn nhìn
thấy những người trí thức ở thượng tầng kiến trúc như nhà văn Nguyên
Ngọc...những tiềm tàng của sự chống đối. Họ luôn nghe thấy những lời góp
ý chân thành của những bậc cao nhân như là những lời chửi rủa hay kích
động bạo lực. Họ luôn nhìn thấy dao găm, súng lục nơi những người trí
thức chỉ muốn tiếng nói của mình được tôn trọng bởi hơn ai hết, người
trí thức xứng đáng được hưởng điều đó. Nhưng nỗi sợ hãi vô cớ và kinh
niên đến tầng lớp ưu tú đó đã làm cho chính quyền nhìn họ như một thứ
tội phạm và xử lý họ như một bọn tội phạm tầm thường nhất.
Giáo
sư Chu Hảo bị phạt vạ vô cớ đã kích hoạt một loạt những hoạt động chống
đối lại chính quyền của những người trí thức cầm bút. Giáo sư Mạc Trang
Văn đáp lời, và nhà văn Nguyên Ngọc cùng nhiều đảng viên khác nữa cũng
thẳng tay. Ngạn ngữ nước ngoài có câu :
"Người cầm bút không thể giết được ai nhưng họ có thể lật đổ cả một vương triều"
Các
anh đã khẳng khái tuyên bố từ bỏ thẻ Đảng CSVN, những cuộc từ bỏ với
một tổ chức mà các anh đã từng cống hiến hết mình vì lầm tưởng nó là một
lý tưởng tốt đẹp. Và khi nhận chân ra sự giả dối của bè lũ cường quyền ở
trong đó thì các anh đã mạnh mẽ ra đi mà không hề hối tiếc những năm
tháng dài lâu đã bị đánh cắp, bị dối trá lọc lừa ở đó. Đây là lần đầu
tiên mà giới trí thức cùng nhau xúm lại để cho một cái tát thẳng tay vào
mặt những kẻ cầm giữ thẻ Đảng của họ như cầm giữ linh hồn của họ. Thẻ
đảng viên một thời là ước mơ, là sự thành đạt của nhiều người và của cả
các anh nữa thì giờ chỉ là những mảnh giấy vô nghĩa mà người ta không
muốn giây vào người.
Thật
là một hình tượng đẹp vô cùng khi chúng tôi như nhìn thấy các anh,
trong đó có cả nhà văn Nguyên Ngọc đáng kính của chúng tôi đang chầm
chậm bước ra từ một cái ổ đen tối xấu xa để ung dung tiến về phía có
ánh nắng mặt trời chói chang nhất. Nhà văn Nguyên Ngọc cười mỉm, nụ cười
hiền lành ấm áp giống như nụ cười của nàng Mona Lisa quá...
Mặc
dù từ hôm nay trên con đường thênh thang đi tìm lại chính mình, đi tìm
lại những giá trị nhân văn bất biến, hay tìm lại những yêu thương đích
thực mà nhà văn đã bỏ sót lại đâu đó trên đường đời. Và giờ thì nhà văn
đã tìm thấy cái điều quí giá mà ông cần cần nhất
Bởi
vì đã từ lâu rồi thì Nguyên Ngọc, cha đẻ của những tác phẩm văn học nổi
tiếng được dạy trong hệ thống học đường như "Đất Nước Đứng Lên" biết
được chỗ đứng của mình. Anh biết là anh đang ở đâu trong một xã hội kim
tiền mà nhà văn, như một động vật thân mềm chỉ có thể quì gối uốn mình
theo thời cuộc để vinh thân phì gia.
Việc
làm đáng được ngưỡng mộ của nhà văn Nguyên Ngọc cũng như các đồng chí
trong Hội "Trả thẻ Đảng" của ông đã đi vào lịch sử như những nhân chứng
lịch sử. Như một lời khẳng định dứt khoát rằng, nhà văn đã không còn là
một cơn người của họ, không còn giống hệt như họ và cũng không còn làm
theo những gì họ bảo nữa. Nhà văn Nguyên Ngọc đã từng nói :
"Nhà văn không phải là người để bất cứ ai, bất cứ thế lực nào có thể sai khiến được"
Giữa
một thế giới đảo điên và lòng người ngơ ngác giữa ngã ba đường thì tôi
thật tự hào khi nghe lời nói đó của anh. Và tự hào hơn nữa khi được cùng
đứng chung một chiến hào, được cùng là một nhà văn đấu tranh giống như
anh.
Chúng tôi yêu anh lắm, nhà văn Nguyên Ngọc trẻ mãi không già ơi...
Mai Tú Ân ( HNPD )
Mai Tú Ân ( HNPD )
Chúng tôi cám ơn nhà văn Nguyên Ngọc - Mai Tú Ân
( HNPD ) Hành động mạnh mẽ tuyên bố rời bỏ Đảng CSVN
( HNPD )
Hành động mạnh mẽ tuyên bố rời bỏ Đảng CSVN của nhà văn lão thành
Nguyên Ngọc rất có thể gây nên một cơn bão của dư luận chánh hay tà, kể
cả cơn bão trong một cái cốc nước của cả lề phải hay trái thì giờ đây
đối với anh cũng không còn quan trọng nữa. Vì anh đã quyết định rồi. Mặc
dù chính thức thì đây là một hành động phản kháng thiêng liêng của
những người trí thức đấu tranh cho một tình bạn còn thiêng liêng hơn
nữa, để cho đất nước này được tốt đẹp hơn với nắng chiếu lung linh, hoa
thơm khoe sắc với ong bướm rộn ràng trong bình minh ngày mới.
Nhưng
đó là những điều thanh cao của những người trí thức mà những kẻ cầm
quyền tay chân dùi đục và nách sặc mùi phèn nơi đồng chiêm trũng lại có
thể chấp nhận được. Mặc dù giấu đi những móng vuốt hung dữ của loài hổ
báo để đóng vai những chú mèo khờ thì những người CS VN cũng luôn nhìn
thấy những người trí thức ở thượng tầng kiến trúc như nhà văn Nguyên
Ngọc...những tiềm tàng của sự chống đối. Họ luôn nghe thấy những lời góp
ý chân thành của những bậc cao nhân như là những lời chửi rủa hay kích
động bạo lực. Họ luôn nhìn thấy dao găm, súng lục nơi những người trí
thức chỉ muốn tiếng nói của mình được tôn trọng bởi hơn ai hết, người
trí thức xứng đáng được hưởng điều đó. Nhưng nỗi sợ hãi vô cớ và kinh
niên đến tầng lớp ưu tú đó đã làm cho chính quyền nhìn họ như một thứ
tội phạm và xử lý họ như một bọn tội phạm tầm thường nhất.
Giáo
sư Chu Hảo bị phạt vạ vô cớ đã kích hoạt một loạt những hoạt động chống
đối lại chính quyền của những người trí thức cầm bút. Giáo sư Mạc Trang
Văn đáp lời, và nhà văn Nguyên Ngọc cùng nhiều đảng viên khác nữa cũng
thẳng tay. Ngạn ngữ nước ngoài có câu :
"Người cầm bút không thể giết được ai nhưng họ có thể lật đổ cả một vương triều"
Các
anh đã khẳng khái tuyên bố từ bỏ thẻ Đảng CSVN, những cuộc từ bỏ với
một tổ chức mà các anh đã từng cống hiến hết mình vì lầm tưởng nó là một
lý tưởng tốt đẹp. Và khi nhận chân ra sự giả dối của bè lũ cường quyền ở
trong đó thì các anh đã mạnh mẽ ra đi mà không hề hối tiếc những năm
tháng dài lâu đã bị đánh cắp, bị dối trá lọc lừa ở đó. Đây là lần đầu
tiên mà giới trí thức cùng nhau xúm lại để cho một cái tát thẳng tay vào
mặt những kẻ cầm giữ thẻ Đảng của họ như cầm giữ linh hồn của họ. Thẻ
đảng viên một thời là ước mơ, là sự thành đạt của nhiều người và của cả
các anh nữa thì giờ chỉ là những mảnh giấy vô nghĩa mà người ta không
muốn giây vào người.
Thật
là một hình tượng đẹp vô cùng khi chúng tôi như nhìn thấy các anh,
trong đó có cả nhà văn Nguyên Ngọc đáng kính của chúng tôi đang chầm
chậm bước ra từ một cái ổ đen tối xấu xa để ung dung tiến về phía có
ánh nắng mặt trời chói chang nhất. Nhà văn Nguyên Ngọc cười mỉm, nụ cười
hiền lành ấm áp giống như nụ cười của nàng Mona Lisa quá...
Mặc
dù từ hôm nay trên con đường thênh thang đi tìm lại chính mình, đi tìm
lại những giá trị nhân văn bất biến, hay tìm lại những yêu thương đích
thực mà nhà văn đã bỏ sót lại đâu đó trên đường đời. Và giờ thì nhà văn
đã tìm thấy cái điều quí giá mà ông cần cần nhất
Bởi
vì đã từ lâu rồi thì Nguyên Ngọc, cha đẻ của những tác phẩm văn học nổi
tiếng được dạy trong hệ thống học đường như "Đất Nước Đứng Lên" biết
được chỗ đứng của mình. Anh biết là anh đang ở đâu trong một xã hội kim
tiền mà nhà văn, như một động vật thân mềm chỉ có thể quì gối uốn mình
theo thời cuộc để vinh thân phì gia.
Việc
làm đáng được ngưỡng mộ của nhà văn Nguyên Ngọc cũng như các đồng chí
trong Hội "Trả thẻ Đảng" của ông đã đi vào lịch sử như những nhân chứng
lịch sử. Như một lời khẳng định dứt khoát rằng, nhà văn đã không còn là
một cơn người của họ, không còn giống hệt như họ và cũng không còn làm
theo những gì họ bảo nữa. Nhà văn Nguyên Ngọc đã từng nói :
"Nhà văn không phải là người để bất cứ ai, bất cứ thế lực nào có thể sai khiến được"
Giữa
một thế giới đảo điên và lòng người ngơ ngác giữa ngã ba đường thì tôi
thật tự hào khi nghe lời nói đó của anh. Và tự hào hơn nữa khi được cùng
đứng chung một chiến hào, được cùng là một nhà văn đấu tranh giống như
anh.
Chúng tôi yêu anh lắm, nhà văn Nguyên Ngọc trẻ mãi không già ơi...
Mai Tú Ân ( HNPD )
Mai Tú Ân ( HNPD )