Kinh Đời

Chuyện đảo chính

Hôm qua ở nước Thổ (Thổ Nhĩ Kỳ) có đảo chính, nhưng đến tối nay 16.7, chỉ trong vòng 24 tiếng đồng hồ quân đảo chính đã thất bại, bởi nhiều lý do, đã buông súng đầu hàng nhà cầm quyền. Theo báo chí trong nước và nước ngoài

Hôm qua ở nước Thổ (Thổ Nhĩ Kỳ) có đảo chính, nhưng đến tối nay 16.7, chỉ trong vòng 24 tiếng đồng hồ quân đảo chính đã thất bại, bởi nhiều lý do, đã buông súng đầu hàng nhà cầm quyền. Theo báo chí trong nước và nước ngoài, gần 200 người thiệt mạng, viên đại tá cầm đầu bị bắt, tình hình đã tạm yên. Tổng thống Erdogan tuyên bố thiết quân luật. Nhiều sĩ quan và binh lính tham gia đảo chính đã chạy sang Hy Lạp (đương nhiên là sang Hy Lạp bởi hai nước này luôn gầm ghè nhau, nhất là xung đột về 2 cộng đồng dân cư Thổ, Hy ở quốc đảo Síp).

Nhiều tờ báo xứ ta đưa tin dân chúng Thổ đã anh dũng chặn đứng xe tăng quân đảo chính, trèo lên cả xe tăng bắt trói quân đảo chính. Dân như thế cũng khiếp, nhưng tôi cho rằng có một phần do những binh lính tham gia đảo chính họ còn cái tình người, chứ rú ga lăn bánh xích dễ ẹt. Quân đảo chính mà có trái tim đá như lính tăng Trung cộng ở Thiên An Môn thì bắt nó hàng cũng còn khướt.

Một chi tiết nữa là nhà cầm quyền Thổ sử dụng triệt để lực lượng cảnh sát vào cuộc trấn áp phe đảo chính. Cho nên dễ hiểu bây giờ nhà cai trị của nhiều nước trên thế giới tổ chức bộ máy cảnh sát rất ghê gớm, một phần cũng để làm đối trọng với quân đội, răn quân đội rằng đừng có linh tinh tưởng chỉ mình có súng.

Thế giới qua giai đoạn tạm yên bình rồi, có vẻ như đang chuyển vào thời đại loạn. Rồi không chỉ một Thổ đâu (trước đó tí chút là Anh rút khỏi EU khiến khối này có nguy cơ tan vỡ, Pháp bị khủng bố), còn rối tinh lên cho mà xem. Đảo chính chỉ là chuyện nhỏ.

Lại quay về chuyện đảo chính. Hồi tôi còn bé, mới đi học cấp 1 đã nghe người nhớn nói về đảo chính, tất nhiên xảy ra ở miền Nam bởi miền Bắc khi ấy lấy đâu ra đảo chính. Anh nào vừa hó hé sự khác biệt là bị trừng trị ngay, được hỏi thăm, mời đi an dưỡng ngay, chứ đảo mí chả chính.

Hiểu một cách đơn giản, đảo chính là cuộc lật đổ thể chế đang cầm quyền. Có vô vàn lý do để trả lời câu hỏi tại sao lại đảo chính, tôi chả dám bàn sâu ở đây.

Thông thường, lực lượng tiến hành đảo chính là quân đội, bởi bọn này có súng. Súng thì mới đấu được súng. Cho nên đảo chính thường có đổ máu, chết chóc. Chính vì vậy, dân chúng rất ngại mọi cuộc đảo chính quân sự, phần được đâu chửa thấy, chỉ lo không phải đầu cũng phải tai.

Bộ máy tuyên truyền (báo chí, đài phát thanh, các tuyên truyền viên) ở miền Bắc hồi xưa mỗi lần xảy ra đảo chính ở miền Nam hoặc Thái Lan đều tường thuật kỹ lắm. Mưu mẹo công khai của phe cộng sản là khoét sâu, lợi dụng mâu thuẫn của kẻ thù, cứ “lấy mỡ nó rán nó”, nó càng choảng nhau, nó suy yếu đi, ta càng có lợi. Mà chính quyền Sài Gòn và chính quyền Băng Cốc đều đang là “tay sai” của Mỹ, có nghĩa đó là kẻ thù của cộng sản. Cứ để chúng tự hại nhau. Miền Bắc còn gài người vào bộ máy cầm quyền ở miền Nam, có cả chuyên gia chuyên gây đảo chính như đại tá Phạm Ngọc Thảo. Báo Nhân Dân từng có những bài khá chi tiết về cuộc đảo chính do tướng Nguyễn Chánh Thi cầm đầu năm 1960, cuộc ném bom của Phạm Phú Quốc, Nguyễn Văn Cử xuống dinh Độc lập năm 1962, cuộc đảo chính lật ông Diệm của nhóm Dương Văn Minh cuối năm 1963, cuộc đảo chính của tướng Nguyễn Khánh năm 1964, cuộc đảo chính mềm của tướng Nguyễn Văn Thiệu năm 1965. Cứ như trí óc non nớt của tôi khi ấy, chính quyền miền Bắc khá hài lòng khi bộ máy cầm quyền Sài Gòn liên tục lộn xộn, thay đổi, chiếm giết, lật đổ, triệt hạ lẫn nhau. Bất chiến tự nhiên thành, tọa sơn quan hổ đấu, những bài binh pháp Tàu ấy giới lãnh đạo miền Bắc rất thuộc và đã biết lợi dụng, ít nhiều đã có hiệu quả.

Còn Thái Lan, suốt thập niên 60 và 70, đảo chính như cơm bữa. Chỉ có điều bên Thái đảo chính khá bài bản, thường là phe đang nắm quyền dễ dàng chấp nhận thua cuộc, có lẽ tinh thần Phật giáo ngấm sâu vào đầu óc mọi nhà lãnh đạo, họ không muốn chết chóc, thiệt hại cho dân. Cũng một phần do chính quyền đương thời hiểu rằng mình cai trị không tốt, thôi thì ai đó đứng ra giành, tốt nhất là nhường lại cho họ. Phe đảo chính khi giành được quyền cũng khá ôn hòa, ít trả thù, chém giết. Cầm cương được một thời gian, cảm thấy bộ máy của mình không tốt, lại chuẩn bị tâm thế nhường cho cho phe đảo chính mới. Nhà vua cũng mặc kệ, anh nào giỏi đứng ra cai quản được đất nước thì vua duyệt OK. Quân đội chả đứng về bên nào, cứ tham gia đảo chính xong lại vô chính trị, thế mới hay. Suốt mấy chục năm cứ thế. Đảo chính đã thành thứ đặc sản của Thái Lan, lâu lâu không có lại thèm. Sau này, các nhà chính trị Thái khôn hơn, họ và quân đội đứng sau, họ xúi dân xuống đường mặc áo đỏ hoặc áo vàng xông pha, vui như hội. Vừa đỡ chết chóc, đỡ mang tiếng ác, lại được tiếng là dân chủ.

Trên thế giới, nhiều nước xảy ra đảo chính. Cũng do cái mồi quyền lực quá hấp dẫn. Có những cuộc đảo chính đẫm máu, như đảo chính của Agusto Pinochet hạ bệ Salvador Allende ở Chi Lê năm 1973, hoặc Suharto phế tổng thống Sukarno năm 1967. Chết nhiều, đầu rơi máu chảy tang thương. Phe XHCN, trong đó có miền Bắc, chứng kiến cảnh các đồng minh của mình bị phế truất tức lắm nhưng không làm gì được. Những quốc gia “thích” đảo chính còn có thể kể ra đây như Pakistan, Afganistan, Hàn Quốc, Panama, Argentina, Ai Cập, Philippines, Congo, Miến Điện, Ấn Độ… Nhưng đừng tưởng những nước trong phe XHCN không đảo chính, có cả đấy, chỉ có điều thời đó thông tin bị bưng bít, vả lại bàn tay sắt của nhà cầm quyền cộng sản rất ghê gớm, triệt hạ bóp chết ngay. Nói đâu xa, những biến động chính trị ở Liên Xô, Trung Quốc, miền Bắc VN trước kia hoặc Triều Tiên sau này về bản chất là đảo chính, nhiều vụ đàn áp có nơi còn khủng khiếp hơn cả Chi Lê, Indo gấp mấy lần.

Trên thế giới, chỉ có mỗi một nước không xảy ra đảo chính, đó là Mỹ. Tôi nhớ có lần ông anh tôi đọc báo hay sách ở đâu chả biết, bảo rằng Mỹ không bao giờ có đảo chính, đơn giản chỉ vì ở nước này không có… đại sứ quán Mỹ. Bây giờ nghe tôi nhắc lại điều này, chắc ông đại sứ Ted Osius đang ngự trong tòa nhà số 7 trên phố Láng Hạ (Hà Nội) biết đâu chẳng giật mình. Haha.

Nguyễn Thông

(Blog Nguyễn Thông)

Bàn ra tán vào (0)

Comment




  • Input symbols

Chuyện đảo chính

Hôm qua ở nước Thổ (Thổ Nhĩ Kỳ) có đảo chính, nhưng đến tối nay 16.7, chỉ trong vòng 24 tiếng đồng hồ quân đảo chính đã thất bại, bởi nhiều lý do, đã buông súng đầu hàng nhà cầm quyền. Theo báo chí trong nước và nước ngoài

Hôm qua ở nước Thổ (Thổ Nhĩ Kỳ) có đảo chính, nhưng đến tối nay 16.7, chỉ trong vòng 24 tiếng đồng hồ quân đảo chính đã thất bại, bởi nhiều lý do, đã buông súng đầu hàng nhà cầm quyền. Theo báo chí trong nước và nước ngoài, gần 200 người thiệt mạng, viên đại tá cầm đầu bị bắt, tình hình đã tạm yên. Tổng thống Erdogan tuyên bố thiết quân luật. Nhiều sĩ quan và binh lính tham gia đảo chính đã chạy sang Hy Lạp (đương nhiên là sang Hy Lạp bởi hai nước này luôn gầm ghè nhau, nhất là xung đột về 2 cộng đồng dân cư Thổ, Hy ở quốc đảo Síp).

Nhiều tờ báo xứ ta đưa tin dân chúng Thổ đã anh dũng chặn đứng xe tăng quân đảo chính, trèo lên cả xe tăng bắt trói quân đảo chính. Dân như thế cũng khiếp, nhưng tôi cho rằng có một phần do những binh lính tham gia đảo chính họ còn cái tình người, chứ rú ga lăn bánh xích dễ ẹt. Quân đảo chính mà có trái tim đá như lính tăng Trung cộng ở Thiên An Môn thì bắt nó hàng cũng còn khướt.

Một chi tiết nữa là nhà cầm quyền Thổ sử dụng triệt để lực lượng cảnh sát vào cuộc trấn áp phe đảo chính. Cho nên dễ hiểu bây giờ nhà cai trị của nhiều nước trên thế giới tổ chức bộ máy cảnh sát rất ghê gớm, một phần cũng để làm đối trọng với quân đội, răn quân đội rằng đừng có linh tinh tưởng chỉ mình có súng.

Thế giới qua giai đoạn tạm yên bình rồi, có vẻ như đang chuyển vào thời đại loạn. Rồi không chỉ một Thổ đâu (trước đó tí chút là Anh rút khỏi EU khiến khối này có nguy cơ tan vỡ, Pháp bị khủng bố), còn rối tinh lên cho mà xem. Đảo chính chỉ là chuyện nhỏ.

Lại quay về chuyện đảo chính. Hồi tôi còn bé, mới đi học cấp 1 đã nghe người nhớn nói về đảo chính, tất nhiên xảy ra ở miền Nam bởi miền Bắc khi ấy lấy đâu ra đảo chính. Anh nào vừa hó hé sự khác biệt là bị trừng trị ngay, được hỏi thăm, mời đi an dưỡng ngay, chứ đảo mí chả chính.

Hiểu một cách đơn giản, đảo chính là cuộc lật đổ thể chế đang cầm quyền. Có vô vàn lý do để trả lời câu hỏi tại sao lại đảo chính, tôi chả dám bàn sâu ở đây.

Thông thường, lực lượng tiến hành đảo chính là quân đội, bởi bọn này có súng. Súng thì mới đấu được súng. Cho nên đảo chính thường có đổ máu, chết chóc. Chính vì vậy, dân chúng rất ngại mọi cuộc đảo chính quân sự, phần được đâu chửa thấy, chỉ lo không phải đầu cũng phải tai.

Bộ máy tuyên truyền (báo chí, đài phát thanh, các tuyên truyền viên) ở miền Bắc hồi xưa mỗi lần xảy ra đảo chính ở miền Nam hoặc Thái Lan đều tường thuật kỹ lắm. Mưu mẹo công khai của phe cộng sản là khoét sâu, lợi dụng mâu thuẫn của kẻ thù, cứ “lấy mỡ nó rán nó”, nó càng choảng nhau, nó suy yếu đi, ta càng có lợi. Mà chính quyền Sài Gòn và chính quyền Băng Cốc đều đang là “tay sai” của Mỹ, có nghĩa đó là kẻ thù của cộng sản. Cứ để chúng tự hại nhau. Miền Bắc còn gài người vào bộ máy cầm quyền ở miền Nam, có cả chuyên gia chuyên gây đảo chính như đại tá Phạm Ngọc Thảo. Báo Nhân Dân từng có những bài khá chi tiết về cuộc đảo chính do tướng Nguyễn Chánh Thi cầm đầu năm 1960, cuộc ném bom của Phạm Phú Quốc, Nguyễn Văn Cử xuống dinh Độc lập năm 1962, cuộc đảo chính lật ông Diệm của nhóm Dương Văn Minh cuối năm 1963, cuộc đảo chính của tướng Nguyễn Khánh năm 1964, cuộc đảo chính mềm của tướng Nguyễn Văn Thiệu năm 1965. Cứ như trí óc non nớt của tôi khi ấy, chính quyền miền Bắc khá hài lòng khi bộ máy cầm quyền Sài Gòn liên tục lộn xộn, thay đổi, chiếm giết, lật đổ, triệt hạ lẫn nhau. Bất chiến tự nhiên thành, tọa sơn quan hổ đấu, những bài binh pháp Tàu ấy giới lãnh đạo miền Bắc rất thuộc và đã biết lợi dụng, ít nhiều đã có hiệu quả.

Còn Thái Lan, suốt thập niên 60 và 70, đảo chính như cơm bữa. Chỉ có điều bên Thái đảo chính khá bài bản, thường là phe đang nắm quyền dễ dàng chấp nhận thua cuộc, có lẽ tinh thần Phật giáo ngấm sâu vào đầu óc mọi nhà lãnh đạo, họ không muốn chết chóc, thiệt hại cho dân. Cũng một phần do chính quyền đương thời hiểu rằng mình cai trị không tốt, thôi thì ai đó đứng ra giành, tốt nhất là nhường lại cho họ. Phe đảo chính khi giành được quyền cũng khá ôn hòa, ít trả thù, chém giết. Cầm cương được một thời gian, cảm thấy bộ máy của mình không tốt, lại chuẩn bị tâm thế nhường cho cho phe đảo chính mới. Nhà vua cũng mặc kệ, anh nào giỏi đứng ra cai quản được đất nước thì vua duyệt OK. Quân đội chả đứng về bên nào, cứ tham gia đảo chính xong lại vô chính trị, thế mới hay. Suốt mấy chục năm cứ thế. Đảo chính đã thành thứ đặc sản của Thái Lan, lâu lâu không có lại thèm. Sau này, các nhà chính trị Thái khôn hơn, họ và quân đội đứng sau, họ xúi dân xuống đường mặc áo đỏ hoặc áo vàng xông pha, vui như hội. Vừa đỡ chết chóc, đỡ mang tiếng ác, lại được tiếng là dân chủ.

Trên thế giới, nhiều nước xảy ra đảo chính. Cũng do cái mồi quyền lực quá hấp dẫn. Có những cuộc đảo chính đẫm máu, như đảo chính của Agusto Pinochet hạ bệ Salvador Allende ở Chi Lê năm 1973, hoặc Suharto phế tổng thống Sukarno năm 1967. Chết nhiều, đầu rơi máu chảy tang thương. Phe XHCN, trong đó có miền Bắc, chứng kiến cảnh các đồng minh của mình bị phế truất tức lắm nhưng không làm gì được. Những quốc gia “thích” đảo chính còn có thể kể ra đây như Pakistan, Afganistan, Hàn Quốc, Panama, Argentina, Ai Cập, Philippines, Congo, Miến Điện, Ấn Độ… Nhưng đừng tưởng những nước trong phe XHCN không đảo chính, có cả đấy, chỉ có điều thời đó thông tin bị bưng bít, vả lại bàn tay sắt của nhà cầm quyền cộng sản rất ghê gớm, triệt hạ bóp chết ngay. Nói đâu xa, những biến động chính trị ở Liên Xô, Trung Quốc, miền Bắc VN trước kia hoặc Triều Tiên sau này về bản chất là đảo chính, nhiều vụ đàn áp có nơi còn khủng khiếp hơn cả Chi Lê, Indo gấp mấy lần.

Trên thế giới, chỉ có mỗi một nước không xảy ra đảo chính, đó là Mỹ. Tôi nhớ có lần ông anh tôi đọc báo hay sách ở đâu chả biết, bảo rằng Mỹ không bao giờ có đảo chính, đơn giản chỉ vì ở nước này không có… đại sứ quán Mỹ. Bây giờ nghe tôi nhắc lại điều này, chắc ông đại sứ Ted Osius đang ngự trong tòa nhà số 7 trên phố Láng Hạ (Hà Nội) biết đâu chẳng giật mình. Haha.

Nguyễn Thông

(Blog Nguyễn Thông)

BÀN RA TÁN VÀO

Đề bài :"Tiếng Việt, yêu & ghét" - Lê Hữu ( Trần Văn Giang ghi lại )

'vô hình trung' là nghĩa gì vậy, sao cứ thích dùng, hình như có nghĩa là 'vô tình'

Xem Thêm

Đề bài :TIN CHIẾN SỰ MỚI NHẤT[ CẬP NHẬT NGÀY 20 -5 - 2022 ]

Suu cao,thue nang,nhu yeu pham tang gia.Kinh te eo seo...Vay ma dang Lua van lay tien cua dan tro giup linh tinh.Mo cua bien gioi.Ung ho toi ac truc tiep khi sua luat cho phep trom cuop o muc do <1.000 dollars thi vo toi....Neu vao thoi diem Trump,bon Lua da ho hoan nhu the nao ??? Nhung nguoi bau ban vi chut tu loi ,nghi gi ve dat nuoc ??? Phai chang day khong phai la dat nuoc minh ??? bat qua,lai tro ve que huong cu...Neu vay,ban la thang cho chet ! mien ban !

Xem Thêm

Đề bài :Tin Mới Nhất Về Chiến Sư Ucraina [ CẬP NHẬT NGÀY 14-5-2022 ]

Chung nao moi vet nho cua ho nha Dan da duoc tay xoa trang boc,thi Uk moi co hy vong...ngung chien.Cung vay,ngay nao ma cac cong ty ,co goc gac tu cac dang bac nu luu-anh hao cua khoi tu do va ong chief police va dang Lua thi moi giai xong phuong trinh tau cong !

Xem Thêm

Đề bài :Người Việt Nam Nghĩ Gì? -Từ Đức Minh ( Trần Văn Giang ghi lại )

Nhan dinh cua saigonpots ma bac Tran van Giang ghi lai.Doc xong nghe cay dang nao long.Du su that no ranh ranh.Nhung tuoi gia cung co mot hy vong cho du la mong manh va mo ao. hy vong con hon la that vong ?

Xem Thêm

Đề bài :Người Việt Nam Nghĩ Gì? -Từ Đức Minh ( Trần Văn Giang ghi lại )

Nhan dinh cua saigonpots ma bac Tran van Giang ghi lai.Doc xong nghe cay dang nao long.Du su that no ranh ranh.Nhung tuoi gia cung co mot hy vong cho du la mong manh va mo ao. hy vong con hon la that vong ?

Xem Thêm

Đề bài :Hình cũ - Hà Thượng Thủ

Ngắm lại hình xưa chịu mấy ông Những Linh, Tùng, Duẫn với Mười, Đồng Mặt mày ai lại đi hồ hởi Phấn khởi khi Tàu cướp Biển Đông Phải chăng “quý” mặt đã thành mông Con mắt nay đà có nhưng không Nên mới chổng khu vào hải đảo Gia tài gấm vóc của tổ tông?

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm

Đề bài :Nói thật - Hà Thượng Thủ

Loi tuyen bo cua Bo truong han la phai dung ! Vay ra tu truoc toi nay,bang gia- hoc gia- tu nghiep gia...tat ca deu gia. Vay cai gi la that ?chang phai duoi che do CS,tat ca deu la gia tra,.gian doi,lua dao...Tat ca deu da duoc dao tao bang lao toet ngay tu khi con la thieu nhi .

Xem Thêm