Thân Hữu Tiếp Tay...
Chuyện này chắc chỉ có ở nước Mỹ
Trong Lễ trao giải Quả cầu Vàng diễn ra đêm 13 tháng 1 vừa rồi, cựu Tổng thống Mỹ Bill Clinton đã xuất hiện để nói vài lời về bộ phim “ Tổng thống Abraham Lincoln” của đạo diễn Mỹ lừng danh Steven Spielberg. Khán phòng đông đặc những gương mặt nổi tiếng của các nghệ sỹ điện ảnh Hollywood đã đồng loạt đứng dạy nồng nhiệt vỗ tay hoan nghênh Bill Clinton. Khi ông cựu Tổng thống sắp bước vào sau cánh gà, một nữ M.C xinh đẹp còn nói với theo: “ Ông là chồng của bà Hillary Clinton”.
Phải nói trước điều này, tôi đã theo dõi khá nhiều những buổi tường thuật lễ trao giải Oscar, Giải Quả cầu vàng nhưng tuyệt nhiên không bao giờ thấy sự hiện diện những vị quan chức cấp cao của nhà nước. Dường như họ hiểu rõ, đây là lĩnh vực rất chuyên môn, rất riêng tư của anh em văn nghệ, họ mô tê biết đếch gì mà dặn dò với huấn thị; thành thử cứ để anh chị em văn nghệ sỹ thoải mái vui vẻ với nhau là tốt nhất !
Sự xuất hiện của ông Bill ở lần này gần như là một ngoại lệ. Và tại sao thấy ông người ta lại nhắc tới bà Hillary?
Những ngày cuối năm 2012 đầu năm 2013 vừa qua, vào dịp ông Barack Obama tái đắc cử Tổng thống nước Mỹ và bà Hillary Clinton thôi giữ chức Bộ trưởng Bộ Ngoại giao, báo chí Mỹ và thế giới viết nhiều bài ngợi ca hoạt động chính trường trọn vẹn của vợ chồng ông Bill bà Hillary và cách xử sự “ rất Mỹ” của hai người.
Báo chí giúp chúng ta nhớ lại, khi Barack Obama bước vào cuộc vận động tranh chức Tổng thống nước Mỹ lần đầu, bà Hillary cũng ra tranh cử để giành lấy chiếc ghế này. Lẽ đương nhiên bà Hillary cũng quyết liệt và sòng phẳng công kích “ đối phương” của mình. Nhưng khi Barack Obama trúng cử, ông ta không hề “ để tâm ” hoặc “ thù dai” mà vẫn đưa bà Hillary tới chiếc ghế Bộ trưởng Bộ Ngoại giao Mỹ. Hoạt động “ con thoi” của bà Ngoại trưởng Hillary trong nhiệm kỳ 1 của Barack Obama như thế nào thì chúng ta đã rõ. Đặc biệt là vào những tháng cuối cùng, khi ông Barack Obama tranh cử lần 2, bà Hillary vẫn đi về các “ điểm nóng ở châu Á, Trung đông, châu Phi với một lịch trình ken đặc những chuyến bay, những cuộc gặp gỡ, thương thảo, khiến chúng ta tự hỏi một người đàn bà đã bước vào tuổi 60, sao vẫn dẻo dai sức vóc, tinh tường về trí tuệ đến như vậy? Chả thế mà nhớ tới bà Hillary những ngày vất vả, bận rộn ấy, trong bài thơ “ Chúng sinh” ( Tạp chí THƠ số 11, năm 2012) nhà thơ Vũ Tú Nam của chúng ta cũng phải thốt lên:
Ngoại trưởng Hillary Clinton tất tả ngược xuôi già đi nhanh chóng…
Chẳng rõ vào những ngày ấy bà Hillary đã nẩy sinh ý định ( hoặc đã biết ) mình sẽ rời bỏ chiếc ghế Ngoại trưởng nước Mỹ hay chưa ?
Thêm một tình tiết hay: trong cuộc vận động để ông Barack Obama đảm nhiệm chức vụ Tổng thống lần thứ 2, chính chồng bà Hillary là ông Bill lại là người hăng hái, nhiệt tâm nhất ủng hộ ông Barack trúng cử.
Không tỵ hiềm, không thủ hằn, ghét bỏ ai khi tranh đua quyền chức; coi quyền chức như một trách nhiệm, một nghĩa vụ, đã gánh vác thì phải cống hiến hết sức lực và tâm huyết. Và đến lúc “ về già”, hoặc cảm thấy không kham nổi, không thích nữa thì tự nguyện, vui vẻ chia tay với quyền lực, chức tước thật nhẹ nhàng, thật dễ dàng.
Ngợi ca chuyến tạm biệt Nhà trắng của bà Hillary Clinton hết lời, nhưng không hề thấy bài báo nào nhắc tới mấy tiêng “ văn hóa từ chức “ như ở xứ mình!
http://trannhuong.com/tin-tuc-14792/chuyen-nay-chac-chi-co-o-nuoc-my.vhtm
Chuyện này chắc chỉ có ở nước Mỹ
Trong Lễ trao giải Quả cầu Vàng diễn ra đêm 13 tháng 1 vừa rồi, cựu Tổng thống Mỹ Bill Clinton đã xuất hiện để nói vài lời về bộ phim “ Tổng thống Abraham Lincoln” của đạo diễn Mỹ lừng danh Steven Spielberg. Khán phòng đông đặc những gương mặt nổi tiếng của các nghệ sỹ điện ảnh Hollywood đã đồng loạt đứng dạy nồng nhiệt vỗ tay hoan nghênh Bill Clinton. Khi ông cựu Tổng thống sắp bước vào sau cánh gà, một nữ M.C xinh đẹp còn nói với theo: “ Ông là chồng của bà Hillary Clinton”.
Phải nói trước điều này, tôi đã theo dõi khá nhiều những buổi tường thuật lễ trao giải Oscar, Giải Quả cầu vàng nhưng tuyệt nhiên không bao giờ thấy sự hiện diện những vị quan chức cấp cao của nhà nước. Dường như họ hiểu rõ, đây là lĩnh vực rất chuyên môn, rất riêng tư của anh em văn nghệ, họ mô tê biết đếch gì mà dặn dò với huấn thị; thành thử cứ để anh chị em văn nghệ sỹ thoải mái vui vẻ với nhau là tốt nhất !
Sự xuất hiện của ông Bill ở lần này gần như là một ngoại lệ. Và tại sao thấy ông người ta lại nhắc tới bà Hillary?
Những ngày cuối năm 2012 đầu năm 2013 vừa qua, vào dịp ông Barack Obama tái đắc cử Tổng thống nước Mỹ và bà Hillary Clinton thôi giữ chức Bộ trưởng Bộ Ngoại giao, báo chí Mỹ và thế giới viết nhiều bài ngợi ca hoạt động chính trường trọn vẹn của vợ chồng ông Bill bà Hillary và cách xử sự “ rất Mỹ” của hai người.
Báo chí giúp chúng ta nhớ lại, khi Barack Obama bước vào cuộc vận động tranh chức Tổng thống nước Mỹ lần đầu, bà Hillary cũng ra tranh cử để giành lấy chiếc ghế này. Lẽ đương nhiên bà Hillary cũng quyết liệt và sòng phẳng công kích “ đối phương” của mình. Nhưng khi Barack Obama trúng cử, ông ta không hề “ để tâm ” hoặc “ thù dai” mà vẫn đưa bà Hillary tới chiếc ghế Bộ trưởng Bộ Ngoại giao Mỹ. Hoạt động “ con thoi” của bà Ngoại trưởng Hillary trong nhiệm kỳ 1 của Barack Obama như thế nào thì chúng ta đã rõ. Đặc biệt là vào những tháng cuối cùng, khi ông Barack Obama tranh cử lần 2, bà Hillary vẫn đi về các “ điểm nóng ở châu Á, Trung đông, châu Phi với một lịch trình ken đặc những chuyến bay, những cuộc gặp gỡ, thương thảo, khiến chúng ta tự hỏi một người đàn bà đã bước vào tuổi 60, sao vẫn dẻo dai sức vóc, tinh tường về trí tuệ đến như vậy? Chả thế mà nhớ tới bà Hillary những ngày vất vả, bận rộn ấy, trong bài thơ “ Chúng sinh” ( Tạp chí THƠ số 11, năm 2012) nhà thơ Vũ Tú Nam của chúng ta cũng phải thốt lên:
Ngoại trưởng Hillary Clinton tất tả ngược xuôi già đi nhanh chóng…
Chẳng rõ vào những ngày ấy bà Hillary đã nẩy sinh ý định ( hoặc đã biết ) mình sẽ rời bỏ chiếc ghế Ngoại trưởng nước Mỹ hay chưa ?
Thêm một tình tiết hay: trong cuộc vận động để ông Barack Obama đảm nhiệm chức vụ Tổng thống lần thứ 2, chính chồng bà Hillary là ông Bill lại là người hăng hái, nhiệt tâm nhất ủng hộ ông Barack trúng cử.
Không tỵ hiềm, không thủ hằn, ghét bỏ ai khi tranh đua quyền chức; coi quyền chức như một trách nhiệm, một nghĩa vụ, đã gánh vác thì phải cống hiến hết sức lực và tâm huyết. Và đến lúc “ về già”, hoặc cảm thấy không kham nổi, không thích nữa thì tự nguyện, vui vẻ chia tay với quyền lực, chức tước thật nhẹ nhàng, thật dễ dàng.
Ngợi ca chuyến tạm biệt Nhà trắng của bà Hillary Clinton hết lời, nhưng không hề thấy bài báo nào nhắc tới mấy tiêng “ văn hóa từ chức “ như ở xứ mình!
http://trannhuong.com/tin-tuc-14792/chuyen-nay-chac-chi-co-o-nuoc-my.vhtm