Cõi Người Ta
Chuyện những người tử tế
Là quản trị viên của tiệm bán hàng từ thiện Goodwill ở Monroe, Michigan, Tyler Gedelian thường kiểm soát những quần áo cũ của khách đem hiến tặng, để tìm tiền lẻ còn sót trong đó, đem nạp vào quỹ của công ty.
Thường thì anh chỉ thấy những tiền xu, đôi khi dăm đồng bạc lẻ, những dúm biên lai hay tờ ghi hàng vặt cần mua, nhất là những giấy chùi tay Kleenex, trong những quần áo thường là của người già, được con cháu, họ hàng đem hiến tặng cho Goodwill.
Nhưng hôm thứ tư (29 tháng 1, 2014), Gedelian cùng người đồng nghiệp làm chung, Laura Pietscher, không thấy những thứ đó, mà là một chiếc phong bì màu xanh, nằm trong túi một bộ suit cũ và một chiếc áo khoác ngoài.
Gedelian cho biết:"Tôi được cho rất nhiều quần áo hiến tặng, và khi kiểm soát qua các túi như thường lệ, tôi thấy một phong bì màu xanh ló ra khỏi túi một chiếc áo choàng. Lấy ra, tôi vẫn nghĩ trong đó toàn là giấy rác "
Anh nói tiếp với báo Detroit News :"Nhưng khi mở phong bì, thì lạ thay, tôi thấy nhiều xấp giấy 100 đô la cột riêng với nhau."
Tổng cộng đếm được 43 ngàn đô la. Không chút do dự, Gedelian gọi cảnh sát.
"Điều tôi lo nhất là làm sao trả lại tiền cho đúng người chủ của nó" Người quản trị viên nói với báo Monroe Evening News, "Tôi không thể tưởng tượng mình ra sao nếu mất món tiền lớn như vậy. Tôi thấy áy náy quá khi giữ số tiền lớn như vậy của người khác"
May là tìm được một cái bóp trong những xấp tiến giấy trăm đó, cảnh sát tìm ra ngay người chủ sở hữu món tiền. Người này, yêu cầu không nêu tên, cho biết ông dọn dẹp để bỏ bớt đồ đạc trong tủ của một thân nhân cao niên, và đem quần áo cũ trong đó để cho Goodwill, không hề biết có tiền trong những quần áo ấy. Ông tỏ ra kinh ngạc khi biết người thân có nhiều
tiền cất giấu như vậy, và nói Gedelian quả thật rất lương thiện khi tìm ra số tiền.”Tôi thấy những người ở Goodwil đó thật đáng hãnh diện. Tôi cảm thấy rất vui khi có những người như vậy ngoài xã hội, nhất là trong thời gian hiện tại"
Ông nói sẽ sớm đích thân đến cám ơn Gedelian và Pietcher. "Thời buổi này không có nhiều những người lương thiện như vậy. Tôi muốn cảm tạ họ từ đáy lòng. Trong thế giới mà chúng ta đang sống ngày nay, ta cần có thêm nhiều những con người và đức tính như thế."
Hồi năm ngoái, 2012, có một ông đem tặng đôi giày cũ cho Goodwill mà không biết vợ ông đã dấu tiền tiết kiệm cả đời, khoảng 3 ngàn 300 đô la, trong đôi giày đó. Tiệm Goodwill để dành riêng số tiền đó ra, hy vọng chủ nhân sẽ tới lấy. Và họ đã tới.
Bên dưới bài báo, người ta gặp nhiều câu chuyện kể của người đọc, chứng tỏ những người lương thiện với tinh thần danh dự như vậy không phải là hiếm có trong thời nay, như người được lấy lại 43 ngàn đô la đã quan ngại.
Bà Lori F kể rằng người ông 92 tuổi của bà đánh rơi cái bóp ở tiệm Price Chopper cạnh bên nhà, trong đó có tất cả số tiền an sinh xã hội ông vừa đổi check lấy tiền mặt.
Một cô làm công 16 tuổi của tiệm đó nhặt được, đem đưa tới phòng dịch vụ cho khách hàng. Với số lương nhỏ nhoi của cô, cô bé nếu có rút lấy một ít tiền trong đó thì cũng chẳng ai biết, nhưng cô không làm thế. Tiệm Price Chopper gọi điện thoại cho người ông của bà Lori, lúc đó vừa về tới nhà và nhận ra bị mất bóp. Ông cụ cảm kích sự lương thiện của cô gái, và dù thu nhập nhỏ nhoi bằng tiền an sinh xã hội, ông rút một tờ 50 đô la ra cho cô. Cô không nhận, nhưng ông cụ nhất định phải đưa, không chấp nhận sự từ chối. Bà Lori kết luận, ông cụ và cô gái đều là những người đáng được luôn luôn kính trọng.
Một người với bút danh Seen Enough kể chuyện ông nhận cú điện thoại từ một người lượm được cái bóp của vợ ông rơi bên đường. Bà vợ để chiếc bóp trên nóc xe lúc rời khỏi thương xá, rồi quên, cứ thế lái đi. Điều thú vị, ngoài việc về người lương thiện đã nhặt được nó, là chiếc bóp nằm trên mui xe chạy tới hơn 2 miles (hơn 3 km) rồi mới rớt xuống đường, bà không hề hay biết. Chiếc bóp được trả lại với tất cả tiền mặt và thẻ tín dụng, không sót một đồng. Seen Enough viết rằng không một ai quên đi những điều tử tế, và ông luôn luôn nhớ lại chuyện này mỗi khi lái xe ngang qua nơi bà vợ rơi bóp!
Có tới hơn 2 ngàn 200 người đọc góp chuyện quanh câu chuyện của bài báo, mỗi người kể một chuyện tương tự về lòng danh dự của mình và của người khác, khi tìm đúng người để trả lại số tiền mà người đó làm mất. Có thư nói rằng bài báo trên kể một câu chuyện với nhiều tình tiết đặc biệt khiến người ta nghĩ đó là chuyện hiếm hoi, như người mất tiền và lấy lại được cũng nghĩ như thế. Thực ra thư góp chuyện của người đọc cho thấy những con người lương thiện vẫn có mặt khắp nơi, trong mọi thời gian, tuy rằng cũng có câu chuyện kể lại về một người khoe anh ta nhặt được mấy trăm đô la trong bóp có giấy tờ, nhưng đem quăng bóp đi mà không hề tìm cách trả lại tiền cho khổ chủ. Người kể lại chuyện này cho biết anh từ bỏ và không ngó mặt người bạn kia từ khi đó.
Một người đọc kể lại một câu chuyện mà qua đó cô nhắn gửi là "Phải cẩn thận khi làm việc thiện".
Có lần Janet thấy một bà mở bóp lấy đồ gì đó, làm rơi một tờ 20 đô la xuống đất mà không biết. Cô bước tới lẳng lặng nhặt lên, đưa cho bà kia và nói bà đã làm rơi tiền. Nhưng bà nọ liền dùng cái bóp đánh cô, la lên cô là kẻ móc túi. Một bà bán hàng ngay đó chạy tới giải cứu Janet. Hai người đành cười với nhau. Janet không nói bà kia có xin lỗi hay không.
Ở trên đất Mỹ người ta phải rất thận trọng khi đi đứng gần những bà già Mỹ. Người viết bài này có lần xếp hàng chờ đưa toa thuốc ở một pharmacy, đứng sau một người thanh niên người Hispanic, người này đứng sau lưng một bà Mỹ, cách chừng hơn 1 mét. Bà này đeo một cái bóp lớn ở dưới thắt lưng, xế ra phía sau. Khi quay lại nhìn thấy người thanh niên, bà già liền trợn mắt rất dữ tợn, và xoay ngoắt cái bóp ra đằng trước...
Bạn gặp trường hợp đó bạn sẽ làm gì? Vui lòng viết email trong mục góp ý cuối bài này. Tôi sẽ kể cho bạn biết người thanh niên kia làm gì vào lúc đó.
RFA
Bàn ra tán vào (0)
Chuyện những người tử tế
Là quản trị viên của tiệm bán hàng từ thiện Goodwill ở Monroe, Michigan, Tyler Gedelian thường kiểm soát những quần áo cũ của khách đem hiến tặng, để tìm tiền lẻ còn sót trong đó, đem nạp vào quỹ của công ty.
Thường thì anh chỉ thấy những tiền xu, đôi khi dăm đồng bạc lẻ, những dúm biên lai hay tờ ghi hàng vặt cần mua, nhất là những giấy chùi tay Kleenex, trong những quần áo thường là của người già, được con cháu, họ hàng đem hiến tặng cho Goodwill.
Nhưng hôm thứ tư (29 tháng 1, 2014), Gedelian cùng người đồng nghiệp làm chung, Laura Pietscher, không thấy những thứ đó, mà là một chiếc phong bì màu xanh, nằm trong túi một bộ suit cũ và một chiếc áo khoác ngoài.
Gedelian cho biết:"Tôi được cho rất nhiều quần áo hiến tặng, và khi kiểm soát qua các túi như thường lệ, tôi thấy một phong bì màu xanh ló ra khỏi túi một chiếc áo choàng. Lấy ra, tôi vẫn nghĩ trong đó toàn là giấy rác "
Anh nói tiếp với báo Detroit News :"Nhưng khi mở phong bì, thì lạ thay, tôi thấy nhiều xấp giấy 100 đô la cột riêng với nhau."
Tổng cộng đếm được 43 ngàn đô la. Không chút do dự, Gedelian gọi cảnh sát.
"Điều tôi lo nhất là làm sao trả lại tiền cho đúng người chủ của nó" Người quản trị viên nói với báo Monroe Evening News, "Tôi không thể tưởng tượng mình ra sao nếu mất món tiền lớn như vậy. Tôi thấy áy náy quá khi giữ số tiền lớn như vậy của người khác"
May là tìm được một cái bóp trong những xấp tiến giấy trăm đó, cảnh sát tìm ra ngay người chủ sở hữu món tiền. Người này, yêu cầu không nêu tên, cho biết ông dọn dẹp để bỏ bớt đồ đạc trong tủ của một thân nhân cao niên, và đem quần áo cũ trong đó để cho Goodwill, không hề biết có tiền trong những quần áo ấy. Ông tỏ ra kinh ngạc khi biết người thân có nhiều
tiền cất giấu như vậy, và nói Gedelian quả thật rất lương thiện khi tìm ra số tiền.”Tôi thấy những người ở Goodwil đó thật đáng hãnh diện. Tôi cảm thấy rất vui khi có những người như vậy ngoài xã hội, nhất là trong thời gian hiện tại"
Ông nói sẽ sớm đích thân đến cám ơn Gedelian và Pietcher. "Thời buổi này không có nhiều những người lương thiện như vậy. Tôi muốn cảm tạ họ từ đáy lòng. Trong thế giới mà chúng ta đang sống ngày nay, ta cần có thêm nhiều những con người và đức tính như thế."
Hồi năm ngoái, 2012, có một ông đem tặng đôi giày cũ cho Goodwill mà không biết vợ ông đã dấu tiền tiết kiệm cả đời, khoảng 3 ngàn 300 đô la, trong đôi giày đó. Tiệm Goodwill để dành riêng số tiền đó ra, hy vọng chủ nhân sẽ tới lấy. Và họ đã tới.
Bên dưới bài báo, người ta gặp nhiều câu chuyện kể của người đọc, chứng tỏ những người lương thiện với tinh thần danh dự như vậy không phải là hiếm có trong thời nay, như người được lấy lại 43 ngàn đô la đã quan ngại.
Bà Lori F kể rằng người ông 92 tuổi của bà đánh rơi cái bóp ở tiệm Price Chopper cạnh bên nhà, trong đó có tất cả số tiền an sinh xã hội ông vừa đổi check lấy tiền mặt.
Một cô làm công 16 tuổi của tiệm đó nhặt được, đem đưa tới phòng dịch vụ cho khách hàng. Với số lương nhỏ nhoi của cô, cô bé nếu có rút lấy một ít tiền trong đó thì cũng chẳng ai biết, nhưng cô không làm thế. Tiệm Price Chopper gọi điện thoại cho người ông của bà Lori, lúc đó vừa về tới nhà và nhận ra bị mất bóp. Ông cụ cảm kích sự lương thiện của cô gái, và dù thu nhập nhỏ nhoi bằng tiền an sinh xã hội, ông rút một tờ 50 đô la ra cho cô. Cô không nhận, nhưng ông cụ nhất định phải đưa, không chấp nhận sự từ chối. Bà Lori kết luận, ông cụ và cô gái đều là những người đáng được luôn luôn kính trọng.
Một người với bút danh Seen Enough kể chuyện ông nhận cú điện thoại từ một người lượm được cái bóp của vợ ông rơi bên đường. Bà vợ để chiếc bóp trên nóc xe lúc rời khỏi thương xá, rồi quên, cứ thế lái đi. Điều thú vị, ngoài việc về người lương thiện đã nhặt được nó, là chiếc bóp nằm trên mui xe chạy tới hơn 2 miles (hơn 3 km) rồi mới rớt xuống đường, bà không hề hay biết. Chiếc bóp được trả lại với tất cả tiền mặt và thẻ tín dụng, không sót một đồng. Seen Enough viết rằng không một ai quên đi những điều tử tế, và ông luôn luôn nhớ lại chuyện này mỗi khi lái xe ngang qua nơi bà vợ rơi bóp!
Có tới hơn 2 ngàn 200 người đọc góp chuyện quanh câu chuyện của bài báo, mỗi người kể một chuyện tương tự về lòng danh dự của mình và của người khác, khi tìm đúng người để trả lại số tiền mà người đó làm mất. Có thư nói rằng bài báo trên kể một câu chuyện với nhiều tình tiết đặc biệt khiến người ta nghĩ đó là chuyện hiếm hoi, như người mất tiền và lấy lại được cũng nghĩ như thế. Thực ra thư góp chuyện của người đọc cho thấy những con người lương thiện vẫn có mặt khắp nơi, trong mọi thời gian, tuy rằng cũng có câu chuyện kể lại về một người khoe anh ta nhặt được mấy trăm đô la trong bóp có giấy tờ, nhưng đem quăng bóp đi mà không hề tìm cách trả lại tiền cho khổ chủ. Người kể lại chuyện này cho biết anh từ bỏ và không ngó mặt người bạn kia từ khi đó.
Một người đọc kể lại một câu chuyện mà qua đó cô nhắn gửi là "Phải cẩn thận khi làm việc thiện".
Có lần Janet thấy một bà mở bóp lấy đồ gì đó, làm rơi một tờ 20 đô la xuống đất mà không biết. Cô bước tới lẳng lặng nhặt lên, đưa cho bà kia và nói bà đã làm rơi tiền. Nhưng bà nọ liền dùng cái bóp đánh cô, la lên cô là kẻ móc túi. Một bà bán hàng ngay đó chạy tới giải cứu Janet. Hai người đành cười với nhau. Janet không nói bà kia có xin lỗi hay không.
Ở trên đất Mỹ người ta phải rất thận trọng khi đi đứng gần những bà già Mỹ. Người viết bài này có lần xếp hàng chờ đưa toa thuốc ở một pharmacy, đứng sau một người thanh niên người Hispanic, người này đứng sau lưng một bà Mỹ, cách chừng hơn 1 mét. Bà này đeo một cái bóp lớn ở dưới thắt lưng, xế ra phía sau. Khi quay lại nhìn thấy người thanh niên, bà già liền trợn mắt rất dữ tợn, và xoay ngoắt cái bóp ra đằng trước...
Bạn gặp trường hợp đó bạn sẽ làm gì? Vui lòng viết email trong mục góp ý cuối bài này. Tôi sẽ kể cho bạn biết người thanh niên kia làm gì vào lúc đó.
RFA