Đoạn Đường Chiến Binh
Cọp Ba Đầu Rằn
– LỜI NGƯỜI VIẾT –
Xin nói rằng, tôi viết để hồi tưởng lại các bạn dù đã mất hay còn sau cuộc chiến đã kết thúc, tại quê nhà Việt nam đau khổ, đoạ đầy triền miên hay các bạn đang sinh sống nơi đất khách, quê người sống kiếp lưu vong “Người Lính Già Xa Quê Hương” nhưng có được tất cả những tự do của con người với cuộc sống tạm gọi là đầy đủ, sung túc. (Thời gian đã phôi pha, với tuổi đời, trí nhớ sẽ có thể có nhiều thiếu sót..)
BĐQ LÊ NGỌC BỬU
***
1- SỰ HÌNH THÀNH TIỂU ĐOÀN 42/BĐQ.
Tôi cùng Thiếu úy Mạnh, thiếu uý Khâm, Thượng sĩ Nữ (Thượng sĩ thường vụ Tiểu Đòan) Thượng sĩ Tuế (phụ tá Ban 2) đuợc Bộ Chỉ Huy BĐQ điều động về Trung tâm huấn luyện Trung Hoà (thuộc xã Trung Lập, quân Củ Chi, tỉnh Bình Dương) để thành lập BCH TĐ42 BĐQ.
Tưởng cũng nên nhắc lại vài nét về Trung Tâm Huấn Luyện bổ túc BĐQ này.
Là một trọng điểm nằm giữ ba mật khu cuả VC: Hố Bò, Bời Lời và Gò Nổi An Nhơn Tây, Lên tới Bến Súc Cánh Đồng Sổ một điạ danh từ thời Pháp đã kiêng dè. Trung tâm thường có từ 2 đến 3 đại đội BĐQ biệt lập về học bổ túc để cập nhật theo tình hình chiến trường mỗi ngày một sôi động. Trung tâm có Ban Điều hành, Huấn luyện, có mộtTrung đội Công vụ và một trung đội pháo binh súng cối106 ly (2 khẩu), yểm trợ trực tiếp cho các đơn vị hoạt động trong lãnh thổ trách nhiệm. Thời gian này Chỉ Huy Trưởng Trung Tâm là Đại Uý Trần Đình Nại. Chỉ huy phó là Đại Uý Hoà (Hoà già) cùng với các sĩ quan Hoa, Cẩm, Sự, Đẹp, Vân, Hương Khôi.. còn một số nữa tôi không nhớ tên. Đặc biệt, Trung tâm có Thượng sĩ Diệm là sĩ quan An Ninh, mật vụ (sẽ nói sau). Những bạn nào đã một vài lần lui tới trung tâm để học bổ túc thì không thể nào không biết đến tiệm bán hàng tạp hoá cuả ông xã trưởng Trung Lập. Ông bà chủ tiệm có hai cô con gái dễ thương và xinh xắn. Cô Tuyết và cô Cúc học ở Sàigon chỉ xuất hiện ở tiệm nhà trong những ngày thứ bảy, chủ nhật hay lễ mà thôi. Kim Cúc và tôi có thật nhiều kỷ niệm.
Từ trung tâm đến quốc lộ 1 có con đường đất đỏ chiều dài khỏang chừng 6km ngã ba Phước Hiệp là điểm giao tiếp với quốc lộ. Một ngã rẽ lên Trảng Bàng (Tây Ninh), một ngã xuối về Sàigon. Đây là con đường huyết mạch nên luôn luôn có mìn bẫy, bắn sẻ và phục kích. Đơn vị trực thuộc thay nhau hành quân mở đường để tiếp tế và liên lạc -Cố đại tá Trần Đình Nại bị ám sát chết thảm tại chợ xã nằm cạnh trung Tâm trong thời gian địch tổ chức tổng công kích, tổng nổi dậy tết Mậu Thân.
Sau gần 4 tháng thành lập, bộ chỉ huy Tiểu đoàn được hình thành với các ban: Ban I (quân số, văn thư) Ban 2 (tình báo và một tiểu đội quân báo), Ban 3 (hành quân, huấn luyện), Ban 4 (Tiếp liệu, Chỉ huy Hậu cứ, và Tiền cứ ), Ban 5( Chiến tranh tâm lý,an ninh nội bộ), Ban truyền tin( Sĩ quan truyền tin và một trung đội truyền tin), Trung đội vũ khí nặng (2 khẩu 81 ly súng cối, 2 khẩu đội 57 ly không giật và 2 hkẩu đại kiên 30).
Tiểu Đoàn có 4 đại đội cơ hữu:
– Đại đội 1/42, là đại đội 363 BĐQ biệt lập, đang hành quân tại Khánh Bình Đông, thuộc Biệt khu Hải Yến cuả cha Hoá (tỉnh Ba Xuyên,Cà mâu). Trung uý Lã quý Phan, Đại đội trưởng, Thiếu uý Vương văn Trổ đại đội phó (Anh Trổ là Tỉnh kiêm Tiểu Khu Trưởng Tiểu khu kiên Giang, Rạch Giá cuối cùng).
– Đại đội 2/42, là đại đội 315 BĐQ biệt lập, đang hành quân tại vùng Chà Là, Cái Nước (An Xuyên, Cà mâu). Thiếu úy Nguyễn tấn Giai là đại đội trưởng, và Thiếu úy Hồ Viết Lượng là Đại đội phó,
-Đại đội 3/42, là đại đội 364 BĐQ biệt lập, đang hành quân tại vùng Năm Căn (An xuyên, Cà mâu). Thiếu Úy Lý kỳ Trung là Đại đội trưởng, và Thiếu úy Hồ Ngọc cẩn là Đại đội phó (anh Cẩn là Tỉnh/ Tiểu khu trưởng Tiểu khu Chương Thiện cuối cùng, và đã bị Việt cộng xử bắn tại Cần thơ sau khi miền nam thất thủ).
Tháng 8/1963, đại uý Lưu văn Cả được BCH BĐQ điều động về Bộ chỉ huy Tiểu đoàn một thời gian ngắn. Tháng 9/1963, Đại uý Võ Hữu Hạnh (tác giả tác phẩm Buồn Vui Đời Lính) được BCH BĐQ bổ nhiệm chính thức làm Tiểu đoàn Trưởng, chờ ngày dẫn Tiểu đoàn lên đường thụ huấn tại Trung Tâm huấn Luyện BĐQ Dục Mỹ (Nha trang).
Vì nhu cầu chiến trường, các đại đội cơ hữu chưa thể tập trung nên phải nằm chờ đợi. Cũng trong thời gian này, một việc đáng tiếc đã xẩy tại BCH/TĐ: Thượng sĩ Diệm là sĩ quan an ninh, mật vụ cuả trung tâm đã mật báo về BCH/BĐQ: Đại uý Hạnh và các sĩ quan trong BCH/TĐ thay vì ra mặt chống chính phủ, họ đã cho nghe đài BBC và tổ chức ăn chay trong đơn vị (Trước ngày đảo chánh 1/11/63). Chúng tôi đã đôi ba phen phải kéo nhau về trình diện BCH/BĐQ, trình diện Thiếu thướng Tôn Thất Xứng, trung tá Phan Xuân Nhuận và Đại úy Duệ trưởng phòng An ninh của BCH/BĐQ. Rồi việc gì đến cũng phải đến, Đại Hạnh đã được Đại Uý Nguyễn Phước Danh thay thế. Ngày 8/12/1963, tiểu đoàn đuợc tập trung tại Nhà Bè Sàigon để chuẩn bị di chuyển ra Nha Trang, rồi vào Trung tâm huấn luyện Biệt Động Quân Dục Mỹ.
Tiểu đoàn thụ huấn vớỉ đại đội cơ hữu 2, 3, 4, còn Đại độí 1/42 ở lại Khánh Bình Đông vì nhu cầu chiến trường. Trung Uý Lã Quý Phan được bổ nhiệm làm Tiểu Đoàn Phó, và Thiếu uý Trổ xử lý thường vụ đại đội.
Như vậy ngày 28/12/1963 được coi như là sinh nhật của TĐ42 BĐQ.
2- HOẠT ĐỘNG CỦA TĐ 42 BĐQ: CÁC CHIẾN TÍCH ĐÁNG GHI NHỚ.
Sau gần hai tháng thụ huấn, Tiểu đoàn được di chuyển về CầnThơ, đặt dưới quyền xử dụng của QĐ IV Vùng IV chiến thuật. Là lược lượng lưu động trừ bị cho Quân Đoàn nên rất gian khổ, ít được nghỉ ngơi. Sáng tại Cà mâu, tối đến ở Vĩnh Bình để hôm sau lại có mặt tại Rạch Gía hay Chương Thiện. Tiểu đoàn khi thì tăng phái cho các tiểu khu, khi thì được đặt thuộc quyền xử dụng của sư đoàn 7 bộ binh, sư đoàn 9, hoặc sư đoàn21 bộ binh. Sau này, SĐ 21/BB và khu 42 chiến thuật là căn cứ địa của tiểu đoàn với Hậu cứ là trại gia binh Lê văn Lưỡng, thường gọi là Tô Muối thuộc thị xã Bạc Liêu.
Ngày xuất quân đầu tiên tại Phong Dinh (Cần Thơ), Tiểu đoàn chạm địch tại ngã ba kênh Chệch Thợ (quận Thuận Trung). Tiểu đoàn Tây Đô VC đã cầm chân ta tại đây (nghiã trang liệt sĩ) và gây cho ta một vài tổn thất. Đại uý Danh, Tiểu đoàn trưởng không chịu nghe lời ban tham mưu, không nắm vững chiến địa. Thiếu uý Giai đại đội trưởng ĐĐ 2/42 bị thương nặng. Tiểu đoàn chỉ thu được vài súng cá nhân và địch bỏ lại 8 xác chết. Đại tá Cao Hảo Hớn, Tư lệnh SĐ 21 BB đến thị sát mặt trận và tiểu đoàn được trở về Cần thơ dưỡng quân. Đại uý Nguyễn Văn Biết đuợc bổ nhiệm thay thế Đại uý Danh làm Tiểu đoàn trưởng. Đại uý Biết nguyên là Tỉnh đoàn trưởng Tỉnh đoàn Bảo An Chương Thiện. (Cũng cần nói thêm, trước đó Đại uý Biết cũng đã từng là TĐT TĐ 31 BĐQ tại Biệt khu Phước Bình Thành).
Đại uý Biết về tiểu đoàn đã mang đến cho đơn vị nguồn sinh lực mới. Với tinh thần vui vẻ, cởi mở đầy tình huynh đệ chi binh. Nói đến Đại uý Biết không ai không nhớ đến: “Biết ống vố”, “Biết mà không biết gì”, “Biết Đ.M”, v.v. Tiếng ĐM luôn nở trên đầu môi, đầu câu chuyện dù chuyện đó vui hay buồn, giận, nhất là lúc đang điều binh. Bình tĩnh, gan dạ,có quyết định chính xác nên luôn luôn nắm vững tình hình chiến trận. Anh em sĩ quan chúng tôi cũng học được nhiều kinh nghiệm, do đó tiểu đoàn luôn gặt hái được nhiều thành quả. Tiểu đòan có hai câu nói nằm lòng gần như châm ngôn:
2- Lấy Chiến thắng làm vui. Hành quân truy kích địch làm lẽ sống.
Tham dự hầu hết các cuộc hành quân dân chí do SĐ21/BB, Long Phi do SĐ9/BB và Đồng Tiến do SĐ7/BB tổ chức với nhiều chiến tich đáng nhớ:
-Trận chiến thắng Vĩnh Chèo (quận Long Mỹ, tỉnh Chương Thiện): giải toả quận và tiếp ứng choTĐ 3/31 SĐ21 BB.
-Trận chiến thắng tại quận Kiên Long, tái chiếm quận lỵ Kiên Long (tỉnh Chương Thiện). Cuộc hành quân này do Lữ đoàn Cà Mâu tổ chức, Đại tá Nguyễn Linh Chiêu làm Tư Lệnh. Đặc biệt trong cuộc hành quân trực thăng vận (trực thăng H.34) này do Trung tướng Dương văn Đức, Tư Lệnh Quân đoàn và Trung tá Tạ thành Long, đã cùng với BCH/TĐ +ĐĐ2/42 BĐQ nhảy líp đầu tiên. Một hình ảnh đẹp in sâu vào tâm trí tôi cho đến bây giờ. Trung tướng Đức khi nhảy xuống khỏi trực thăng đã cầm cái mũ có gắn 3 sao trong tay vung lên và hô lớn: “Xung phong vào đi các em. Xung phong. Xung phong”. Ba giờ chiều cùng ngày, Tiểu đoàn đã chiếm lại quận lỵ. Đại tá Chiêu từ Cà mâu bay lên gặp Trung tướng Đức, bàn kế hoạch tiếp tục truy kích, càn quét địch.
-Trận chiến thắng trên Đại Lộ Cộng Hoà, con đường huyết mạch nối liền 2 khu trù mật Hiếu Lễ (thuộc quận Hiếu Lễ tỉnh Kiên Giang,Rạch Giá) Khu trù mật Thới Bình thuộc quận Thới Bình, tỉnh An Xuyên, Càmâu) Đại lộ Cộng Hoà nằm trên bờ sông Trèm Trẹm. Tiểu đoàn với nhiệm vụ giải tỏa quận Hiếu Lễ và tiếp ứng cho đơn vị bạn, TĐ 32 BĐQ đang bị thiệt hại nặng.
Công đồn đả viện là chiến thuật cuả VC nên trên đưòng tiến quân, Tiểu đoàn luôn luôn đề cao cảnh giác, sẵn sàng phản phục kích bất cứ lúc nào. Phản phục kích là bài học nằm lòng của Biệt động quân. Đúng như dự đoán, 6giờ 30 chiều ngay tại miếu ông Ầm gần Tân Bằng, Cán Gáo địch đã khai hỏa, Tiểu đoàn đã lọt vào ổ phục kích. Sau hơn 2 giờ giao tranh, địch phải tháo chạy sau khi bị thiệt hại nặng. Tiểu đoàn đã tịch thu được nhiều chiến lợi phẩm và tài liệu quan trọng. Khai thác 5 tù binh, được biết 2 Tiểu đoàn U Minh và 302 đã tổ chức trận phục kích này. Tiểu đoàn bị thiệt hại nhẹ: có 6 tử thương trong đó có Thiếu uý Thiểu, Đại đội phó ĐĐ 3/42.. Trời tối, thu dọn chiến trường dưới ánh sáng hỏa châu, tản thương bạn địch lẫn lộn đều được chuyển về Càmâu, Rạch Giá, tiểu đoàn phải di chuyển ngay để bắt tay với TĐ32/BĐQ. Khoảng 2giờ 30 sáng, thì bắt tay được với tiểu đoàn bạn.
Sáng hôm sau, Trung tướng Dương văn Đức TL QĐ4,
Đại tá Tư lệnh SĐ 21 BB và Tư lệnh lữ đoàn Cà mâu bay đến thị sát mặt trận. Trung tướng Đức đã phạt giáng cấp một số sĩ quan của TĐ32 BĐQ, trong đó có 2 bạn cùng khoá với tôi. Kế đó Trung tướng TL/QĐ 4 đã tuyên dương tiểu đoàn 42 BĐQ trước Quân đội với anh dũng bội tinh với nhành dương liễu. Lần thứ nhất, TĐ được tuyên dương công trạng trước quân đội. Tên cọp ba chân để chỉ danh tiểu đoàn 42 BĐQ có từ cuộc hành quân này (sẽ kể rõ trong phần sau về giai thoại cọp ba chân, Cọp ba đầu rằn, con bà phước, điếc không sợ súng…)
-Tham dự hành quân giải toả áp lực địch tại Biệt khu Hải Yến. Trong dịp này đại đội 1/42 đã sum họp với Tiểu đoàn, sau khi bàn giao địa bàn hoạt động Khánh Bình Đông cho 2 đại đội Bảo An 993 và 994 của Tiểu khu An Xuyên, Cà mâu.
Từ đây Tiểu đoàn đã đủ 4 chân, hùm được thêm móng, để dễ nhận nhau, dễ phân biệt địch, bạn. Các đại đội đều có khăn quàng riêng: ĐĐ 1/42 mầu nâu, đại đội 2/42 mầu đỏ, đại đội 3/42 mầu nửa đỏ nửa vàng, đại đội 4/42 mầu nửa đỏ nửa xanh, BCH/TĐ mầu bông dù. Tất cả binh sĩ đều có một cái còi, dùng để thổi cướp tinh thần địch, đồng thời làm át tiếng súng địch.
-Tham dự cuộc hành quân Dân Trí 33 tái chiếm đồn ngã ba Cây Dương do một đại đội bảo An trấn đóng, và cũng để gỉai toả áp lực cho quận Phụng Hiệp, tỉnh Phong Dinh (Cần Thơ). Từ Bạc Liêu, Tiểu đoàn di chuyển đến ngã bảy 7 Phụng Hiệp, đã 5 giờ chiều và được lệnh xuất phát ngay. Tiểu đoàn được tăng phái xử dụng 4 chiếc tầu của Giang thuyền Bảo An. Từ Ngã bảy Phụng Hiệp đến ngã 3 Cây Dương khoảng cách chừng 8 km, nằm trên bờ kinh Lai Hiếu. Kinh rộng gần 300m, nên sự tiếp ứng đôi bờ chắc chắn sẽ gặp nhiều khó khăn. Dưới kinh có 4 chiếc tầu, Tiểu đoàn tập trung được 6 chiếc xuồng ba lá. ĐĐ2 + ĐĐ4 và Bộ chỉ huy tiểu đoàn bên bờ trái. Tiến quân đuợc khoảng 5km trên đường tới mục tiêu, đúng 8 giờ địch đồng loạt nổ súng ồ ạt vào đội hình của ta, Tiểu đoàn đã lọt vào ổ phục kích. Địch đã ém quân ngoài đồng ruộng không nằm trong vườn hay trong nhà dân chúng dọc theo 2 bờ kinh, cũng chính vì vậy mà Tiểu đoàn 42 BĐQ đã phản phục kích rất hữu hiệu.
Sự yểm trợ chính xác của pháo binh. Chuẩn uý Vân, sĩ quan tiền sát do TĐ 21 PB tăng phái dài hạn cùng hành quân với BĐQ đã rất bình tĩnh, gan da gọi pháo binh bắn yểm trợ tàn sát địch rất hữu hiệụ. Đến 3 giờ sáng, TĐ 42 BĐQ đã làm chủ tình hình. Địch bắt đầu chém vè, tháo chạy vào bưng biền. Lục soát chiến trường dưới ánh sáng hỏa châu. ta tịch thu được rất nhiều vũ khí cùng nhiều tài liệu quan trọng. Địch bỏ lại 45 xác chết, 4 tên bị bắt sống. Khai thác tù binh, được biết đây là Tiểu đoàn Tây Đô và TĐ 307 VC đã tổ chức trận công đồn đả viện này. Tiểu đoàn có 5 chiến sĩ tử thương, 14 bị thưong trong đó Thiếu uý Hồ Viết Lượng cũng bị thương nhẹ ở tay. Kết quả được coi như thiệt hại về phía TĐ 42 BĐQ rất nhẹ, sau trận giao tranh phản phục kich kéo dài suốt đêm.
Gần 10 giờ Trung tướng Dương Văn Đức, Tư lệnh QĐ IV và Đại tá Phước Tư lệnh SĐ 21 BB đã bay đến thị sát mặt trận, khen ngợi và gắn huy chương, thăng cấp đặc cách tại chỗ cho một số sĩ quan. Đại uý Biết được lên thiếu tá và Đệ ngũ đẳng Bảo quốc huân chương kèm anh dũng bội tinh với ngành dương liễu. Một số lên Trung uý tạm thời. Vì không có lon Trung uý, nên Trung tướng Đức lấy 2 lon Thiếu uý nối lại với nhau để gắn lên cổ áo cho người được thăng cấp. Phóng viên chiến trường Mai Hoà, quay phim chụp hình liên tục. Ngoài ra, Chuẩn Uý Vân, sĩ quan tiền sát pháo binh cũng được đặc cách thiếu uý, tuyên dương công trạng trước Quân đội.
Sau đó kể từ kết quả cuộc hành quân này, Tiểu đoàn được tuyên dương công trạng lần thứ hai trước Quân đội. Quân nhân các cấp được mang giây biểu chương mầu anh dũng trong buổi lễ mừng chiến thắng được tổ chức tại thành phố Cần Thơ.
Từ khi Đại tá Đặng văn Quang về làm Tư lệnh SĐ21 BB và Thiêú tướng Nguyễn văn Thiệu làm Tư lệnh Quân Đoàn VI đã có nhiều sự thay đổi về chiến thuật,chiến lược.
Chiến thuật đom đóm diều hâu kết hợp với hành quân trực thăng vận đã tỏ ra rất hữu hiệu và thành công.
Các tiẻu đoàn 42, 44 biệt động quân và TĐ 2/31 BB của Đại uý Lê Văn Hưng (sau này là Chuẩn tướng), tiểu đoàn 1/33 BB và đại đội thám báo Sư đoàn cuả Đại uý Dần (sau này Đại tá Quang đưa qua làm Tiểu đoàn trưởng TĐ 44 BđQ). Các Đại uý Hưng, Đại úy Dần, và Trung uý Lưu Trọng Kiệt là ba con gà của Tướng Quang.
Chiến thắng đầu tay của chiến thuật Đom Đóm diều hâu là hành quân Dân Chí 73A tại Phong Lộc (phía bắc thị xã Cà mâu). Đơn vị diều hâu là đại đội 1/42 BĐQ được thả xuống mục tiêu khi trực thăng võ trang phát hiện một đơn vị Vc đang trú ẩn trong xã Phong Lộc. Đại đội 1/42 chạm địch mạnh, liền sau đó Tiểu đoàn đuợc lần lượt thả xuống bao vây và diệt gọn. Đơn vị địch là Tiểu đoàn U MINH. Sau hơn 2 giờ giao tranh được sự yểm trợ chính xác của trực thăng võ trang, ta lục soát chiến trường với 80 xác địch bỏ lại tại chỗ, bắt sống 2 tên làm tù binh. Tịch thu rất nhiều tài liệu quan trọng và rất nhiều vũ khí nặng cũng như cá nhân.
Lễ mừng chiến thắng được tổ chức tại thị xã Cà mâu. Tiểu đoàn 42 BĐQ được tuyên dương công trạng lần thứ ba. Một số lớn các chiến hữu được tưởng thưởng huy chương và thăng cấp đặc cách mặt trận.
-Hành quân Dân Chí 80 tại Tân Lộc vùng giáp ranh của 2 tỉnh Bạc Liêu và ba Xuyên. Tiểu đoàn cơ động tỉnh Sóc Trăng được tăng cường đại đội điạ phương cộng sản đã bị Tiểu đoàn 42 đánh tan tác trong trận này.
Lễ mừng chiến thắng được tiếp đón và tổ chức long trọng cũng tại thị xã Bạc Liêu. Đại đội 21 thám báo và rất nhiều quân nhân thuộc TĐ42 BĐQ được tưởng thưởng đặc cách mặt trận cũng như huy chương các loại. Quân kỳ đơn vị (TĐ42), toàn thể quân nhân của TĐ42 BĐQ được tuyên dương công trạng trước Quân Đội lần thứ 4, đồng thời đưọc mang dây biểu chương mầu Quân Công Bội Tinh.
– Hành quân Dân Chí 92 tại Tân Phú,vùng giáp ranh ba tỉnh An Xuyên, Bạc Liêu và Chương Thiện. Hành quân giải vây, tiếp ứng cho Đại đội 21 Thám báo. Biệt động quân đã giao tranh với 2 tiểu đoàn U minh 1 và U minh 2 của việt cộng sau trận này được coi như xóa sổ với trên 100 xác chết rất nhiều tài liệu quan trong như kế hoạch đánh phá các xã ấp hoặc các căn cứ quân sự của ta. Chiến lợi phẩm gồm có: 6 tên cộng sản bị bắt sống cùng với gần hơn 70 vũ khí các lọai trong đó có SKZ 57 ly, súng cối 61mm do Trung Cộng sản xuất và một dàn chân đại liên 12.7 của Đông Đức.
Lần này Lễ mừng chiến thắng đuợc tổ chức cũng rất trang trọng tại thị xã Cà mâu. Tiểu đoàn 42 BĐQ được tuyên dương công trạng trước Quân đội lần thứ 5 (năm). Quân nhân các cấp được tưởng thưởng thăng cấp đặc cách khá nhiều, trong đóTrung uý Lã quý Phan được vinh thăng Đại uý thực thụ tại mặt trận
– Hành quân Dân Chí 98, thuộc lãnh thổ quận Vĩnh Châu (tỉnh Bạc Liêu) để giải tỏa áp lực cho quận này. Chiều ngàỳ7/12/1964, từ Bạc Liêu, đơn vị được lệnh di chuyển lên Sóc Trăng (Khánh Hưng, tỉnh Ba Xuyên) để hôm sau sẽ là lực lượng Diều hâu -Đom đóm và cũng sẽ là thành phần trừ bị trực thăng vận cho cuộc hành quân. Sáng ngày 8/12/1964, đơn vị tập trung tại phi trường Sóc Trăng (được biết đây là phi trường dành riêng cho Trực thăng, có mấy phi đoàn như UHIB, UHID, và trực thăng võ trang COBRA). Đúng 11 giờ, Đại độí 1/42 bay vào vùng hành quân với 9 chiếc UHID có 4 cobra yểm trợ, ngòai ra còn có một L19 bay bao vùng do Thiếu Thành, phi công và Thiếu úy Điền là quan sát viên và điều không tiền tuyến).
Khoảng chừng 12 giờ, một toán trực thăng khác đang bay tuần tra thì phát giác địch đang tập trung tại xã Đại Ngãi (quân Long Phú, tỉnh Ba Xuyên). Lập tức toán diều hâu được thả xuống để tiến chiếm mục tiêu. Phần còn lại của tỉểu đoàn, đuợc bốc và nhảy trực thăng thả ngay vào mục tiêu. Nhắc lại, ngay từ giây phút đầu tiên ĐĐ 1/42 BĐQ đã chạm địch rất nặng. Các loại như súng phòng không, các loại vũ khí cộng đồng, đại liên, trung liên, bọn VC đã bố trí và ngụy trang rất kín đáo ngoài đồng trống. Trung uý Vương văn Trổ rất bình tĩnh, mưu lược, ông đã chỉ huy đại đội có những người lính thiện chiến. Đơn vị cuả Tr/U Trổ đã lần lượt tiêu diệt các ổ phòng ngự của địch, diệt và tịch thu được 3 khẩu đại liên 12.7 ly, phòng không. Anh Trổ đã xử dụng tối đa hỏa lực yểm trợ, tác xạ tàn phá mục tiêu để đại đội dốc toàn lực tấn công. Toán diều hâu thứ hai gồm ĐĐ 2/42 và BCH nhẹ của TĐ 42 BĐQ do Đaị uý Phan chỉ huy được thả xuống. Vừa nhảy khỏi trực thăng thì Đ/U Phan và chú em cận vệ đã bị hy sinh. Trận chiến càng lúc càng trở nên ác liệt khi toán diều hâu thứ 3 gồm ĐĐ 3/42 BĐQ và Bộ chỉ Huy TĐ đổ quân. Trong đợt đổ quân này, một chiếc trực thăng HUID bị địch bắn hạ. Kế tiếp là toán diều hâu thứ 4 gồm Đại đội 4/42 và phần còn lại của Bộ chỉ huy Tiểu đoàn, đợt đổ quân này cũng lại có thêm 2 chiếc HUID bị bắn rơi.
Ngay sau đó khi đựơc báo cáo tình hình chiến sự, mặc dù đang họp ở Rạch Giá, Thiếu tướng Nguyễn Văn Thiệu, Tư lệnh QĐ4, ChuẩnTướng Đặng văn Quang đã bay đến Sóc Trăng chỉ thị Bộ Tham Mưu lập ngay kế hành quân kế tiếp lấy danh hiệu Dân Chí 100.
Tiểu đoàn 42 BĐQ đã tổ chức nhiều đợt tấn công dưới sự yểm hữu hiệu của trực thăng võ trang, phản lực F4 (phantom) từ hạm đội7 bay vào. Tưởng cũng nên nhắc lại đây là lần đầu tiên phi cơ phản lực của hạm đôị 7 Hải quân Hoa Kỳ yểm trợ trực tiếp cho cuộc hành quân của QLVNCH tại vùng VI chiến thuật.
Sau hơn 4 giờ giao tranh ác liệt, chiếm từng tấc đất, có lúc đã phải đánh cận chiến, VC yếu thế và nao núng. Chúng tìm cách chém vè rút chạy dần dần. Lực lượng hành quân tiến chiếm hoàn toàn mục tiêu thì cũng là lúc trời sụp tối. Anh em lục xoát sơ khởi, đã tịch thu được gần 200 súng đủ loại, và 154 xác chêt Vc đếm được tại chỗ, bắt sống 12 tên làm tù binh và rất nhiều tài liệu quan trọng. Đặc biệt trong số chiến lợi phẩm ta thu được lá đại kỳ thêu dòng chữ “Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam, Bộ Tư Lệnh Mặt trận miền Tây Nam Bộ”, một tổng đài điện thoại, 5 khẩu 12.7ly phòng không, 3 khẩu 75 ly không giật, 3 khẩu thượng liên 12.8 ly của Trung cộng sản xuất, súng B40, B41, tổng cộng 8 khẩu súng cá nhân như AK47, Carbine và súng trường Nga (thường gọi là súng bá đỏ) 59 khẩu. Tiểu đoàn bị thiệt hại 12 chiến sĩ hy sinh trong đó có Đ/U Phan, tiểu đoàn phó và 35 bị thương nặng nhẹ.
Qua khai thác tài liệu tịch thu được và qua cung từ của tù binh, đây là Trung đoàn D, đơn vị bảo vệ mặt trận Miền Tây Nam Bộ của Thiếu tướng CSVN Đồng văn Cống. Nhờ bóng đêm, tên tướng VC đã trốn thoát khỏi mặt trận, bỏ lại cả tên Trung đoàn phó Trung đoàn D chết bên cạnh tổng đài điện thoại chỉ huy cuả chúng.
Với chiến thuật dương đông kích tây, Vc đã cho các đơn vị địa phương quấy phá, tạo áp lực với quận Vĩnh Châu (Bạc Liêu), lực lượng chính của chúng tập trung ở Đại Ngãi (Long Phú, Ba xuyên) với mục đích tấn công vào phi trường Sóc Trăng và tỉnh lỵ khánh Hưng, nhưng chúng đã lãnh hậu quả thất bại thảm hại khi thực hiện kế hoạch này.
Ngày 29/12/1964, Trung tướng Nguyễn Khánh, Thủ tướng chính phủ VNCH kiêmTổng Tư Lệnh Quân đội, Thiếu tướng Nguyễn văn Thiệu và Chuẩn tướng Đặng văn Quang đến thị sát mặt trận trên một chiếc thiết vận xa M113 của Thiếu tá Nguyễn kim Định,Thiết đoàn trưởng thiết 9 kỵ binh thiết giáp.
Trong lúc thuyết trình, vốn đã có biệt danh là “Biết đ.m”, bất chợt ông đã thốt ra một câu nhớ đời với Trung Tướng Khánh “Đ.M, Trung Tướng, tôi đánh như vậy có được không Trung Tướng?”. Tất cả những vị tướng cùng những người xung quanh ai cũng xanh mặt – Chính vì vậy mà Thiếu tá Biết và TĐ42 BĐQ đã bị thiệt thòi rất nhiều trong việc tưởng thưởng và tuyên dương công trạng (Cũng may là trận đánh vưà qua TĐ42 đã lập được công lớn, nên Thiếu tá Biết vẫn được tưởng thưởng huy chương mà chưa bị trừng phạt vì tội quen miệng).
Đón mừng chiến thắng hành quân Dân Chí 100, được tổ chức rất trọng thể tại Cần Thơ, Thiếu tá Nguyễn văn Biết không được thăng cấp đặc cách, nhưng may mắn vẫn được trao tặng Bảo quốc Huân chương đệ Tứ đẳng kèm anh dũng bội tinh với nhành dương liễu mà thôi. Một số anh em sĩ quan và quân nhân các cấp cững được đặc cách thăng cấp và trao gắn một số huy chương, tuy nhiên nếu so với các đơn vị bạn thấy rõ sự thua sút rất nhiều. Sau chiến thắng này và với 6 lần được tuyên dương công trạng trước Quân đội, Quân kỳ cuảTiểu đoàn 42 BĐQ, toàn thể quân nhân trong đơn vị được phép được mang giây mầu Bảo Quốc.
Nhân đậy cũng nên nhắc lại một chuyên vui cuả đơn vị và cuả người thụ hưởng là trong thời gian diễn tiến cuộc hành quân Dân chí 100, TĐ 42 đón nhận 2 tân sĩ quan vừa tốt nghiệp khóa 19 VBQG/VN về trình diện đơn vị, đang khi lập hồ sơ thăng thưởng 2 ông Thiếu uý Đặng hữu Lộc, Đỗ văn Mười cũng đuợc ghi danh thêm, kết quả hai bạn được lên Trung uý, có lẽ đây là hai sĩ quan thăng cấp nhanh nhất Quân Lực nói chung và mau nhất khoá 19 Đàlạt nói riêng.
Tuần lễ sau đó, trên đường trở về hậu cứ khi đến Khánh Hưng. Tỉnh /Tiểu khu Ba Xuyên đã phối hợp tổ chức buổi lễ đón chào, mừng đoàn quân chiến thắng trở về. Các nữ sinh thuộc các trường Trung học, trường nữ, trường Phụ huynh, trường Tố Như, v.v. đã choàng vòng hoa cho tất cả quân nhân của tiểu đoàn 42 BĐQ. Cũng trong lễ mừng này Trung Tướng Nguyễn Văn Thiệu, Thiếu tướng Đặng văn Quang gắn lon và huy chương cho một số quân nhân các cấp Việt, Mỹ. Thiếu Tá Nguyễn văn Biết được trao nhận cờ DANH DỰ cho tiểu đoàn trên đó ghi hàng chữ “Quyết Chiến, Quyết Thắng – Đơn Vị Xuất Sắc Nhất QLVNCH năm 1964”. Đêm liên hoan đã diễn ra hết sức tưng bừng, náo nhiệt tại tại Toà Hành Chánh tỉnh đã để lại trong lòng người một kỷ niệm khó quên
Đã tưởng qua hôm sau đơn vị sẽ thẳng đường về hậu cứ, chẳng dè về tới Bạc Liêu Bộ Tư Lệnh SĐ 21 BB và tỉnh, tiểu khu Bạc Liêu, quân dân chính các cấp đã tổ chức một lễ mừng đoàn quân chiến thắng trở về hậu cứ nghỉ dưỡng quân ít ngày để sẽ tham dự những cuộc hành quân khác.
Đúng như dự đoán, sau đó Thiếu tá Nguyễn văn Biết có lệnh thuyên chuyển về tỉnh An Xuyên làm phó tỉnh Nội An dưới sự chỉ huy cuả Thiếu tá Châu văn Tiên Tỉnh kiêm Tiểu khu trưởng Tiểu khu An Xuyên. Sự ra đi cuả Thiếu tá Biết đã để lại cho toàn thể quân nhân trong đơn vị nỗi buồn man mác và tiếc nuối.
BCH/BĐQ trung ương bổ nhiệm Đại uý Nguyễn tấn Giai về làm quyền Tiểu đoàn trưởng, nhưng Đại uý Giai, không được lòng sư đoàn cũng như quân đoàn nên chỉ vài tháng sau Quân đoàn đã bổ nhiệm Đại uý Lưu Trọng Kiệt, nguyên đại đội trưởng đại đội 21 thám sát sư đoàn, nguyên tiểu đoàn phó TĐ 3/33/21 BB về làm Tiểu đoàn trưởng. Đại uý Vương văn Trổ ĐĐ 1/42 về làm Tiểu đoàn trưởng TĐ 3/33 SĐ21 BB, và Đại uý Nguyễn Tấn Giai về BCH/TƯ/BĐQ. Sau đó ít tháng, ông được bổ nhiệm làm Tiểu đoàn trưởng TĐ 51 BĐQ, trú đóng tại Gò Đen, tỉnh Long An.
Vaò khoảng tháng 5-1965, với chiến công HQ Dân Chí 100, tiểu đoàn 42 BĐQ đuợc Tổng Thống Hoa Kỳ tặng huy chương danh dự “PRESIDENT UNIT CITATION” và băng tuyên công cho Quân kỳ Tiểu đoàn. Buổi lễ được tổ chức long trọng tại phi trường Sóc Trăng do Đại Tướng Westmoreland, Tư lệnh Quân đội Hoa Kỳ tại Viêt Nam đại diện Tổng Thống Hiệp Chủng Quốc Hoa Kỳ, Thiếu Tướng Nguyễn Hữu Có, đại diện Quân Lực VNCH đồng trao gắn cho quân nhân các cấp thuộc tiểu đoàn 42 biệt động quân. (chúng ta thường gọi vui là Bàn Bi Da).
Đến đây tôi xin được viết vài dòng để tưởng nhớ đến Đại úy Lã Quý Phan, người anh hiền hoà dễ mến, xuất thân khóa 13 trường Võ bị Quốc Gia Việt Nam (Đàlạt). Trong lần tham dự hành quân, đóng quân đêm tại Sóc Trăng, tiểu đoàn đã bố trí quân quanh thị xã (trước phi trường hay sau vườn nhà dân), BCH/TĐ và ĐĐ 2/42 bố trí dọc theo đường Bồ Thảo (sau này là Trương Công Định). Đại đội 3/42 từ chùa Miên đến Cầu Đen (đường đi quân Thuận Hòa), đại đội 4/42 từ chuà Miên đi Đại Ngãi (quân Long Phú), đại độí 1/42 chùa Miên cạnh phi trường Sóc Trăng, (đường đi Bạc Liêu), anh Phan và tôi nghỉ tại nhà người yêu và là vợ tôi bây giờ. Sáng 28-12-1964, đơn vị thức dậy sớm để chuẩn bị vào phi trường để làm lực lượng Diều Hâu – Đom đóm, trừ bị trực thăng vận cho cuộc hành quân.
Hôm đó, anh Phan làm vệ sinh cá nhân rất cẩn thận, cạo râu, quần áo thẳng nếp, kể cả đeo huy chương nữa. Người yêu của tôi ngạc nhiên hỏi: “Sáng nay đi hành quân sao chú Phan ăn diện như dạo phố vậy?” Anh vui vẻ bình thản trả lời: “Đã đem theo thì phải mặc cho đẹp chứ, kẻo ra đi mà không trở về nữa thì đâu còn dịp để diện nữa”. Người yêu của tôi cuời quay sang tôi hỏi: “Anh Bửu, chú Phan nói gì kỳ cục vậy – Xui lắm đó, không nên đâu”. Nào ngờ hôm ấy là chuyến đi, là cuộc hành quân cuối cùng của anh. Anh Phan đã bỏ anh em, bạn bè để ở lại nơi bờ kinh đó, không bao giờ còn đuợc nhìn thấy anh vào ra với dáng vẻ thong dong điềm đạm, vui vẻ với mọi người nuã -Ai cũng bùi ngùi thương tiếc anh Lã quý Phan, cấp chỉ huy khả kính, người anh tuyệt vời của chúng tôi.
Từ HQ Dân Chí 100 đến HQ Dân Chí 128, các đơn vị việt cộng thường tránh né, trốn chạy nên không có trận đụng độ nào đáng kể xảy ra. Cho đến khi cuộc hành quân Dân Chí 129 đuợc mở ra tại Gò Quao, vùng giáp ranh hai tỉnh Chương Thiện-Kiên Giang (Rạch Giá), tiếp ứng cho TĐ 1/31/SĐ21 BB – Kết quả cuộc hành quân tiếp ứng này -TĐ 42 biệt động quân đã gây cho địch tổn thất đáng kể, bỏ lại 32 xác chết và ta tịch thu được 14 súng đủ loại.
Hành quân Long Phi 999 (kết hợp hành quân Long phi của SĐ 9 BB và HQ Dân chí của Sư đoàn 21 BB) do quân đoàn IV tổ chức. Hải quân vùng IV phát hiện được một chiếc tầu cuả hải quân Bắc Việt chở vũ khí, đạn dược và quân trang, quân dụng tiếp tế cho bọn MTGP/MN, đang neo tại vùng biển Ba Động tỉnh Vĩnh Bình, Tiểu đoàn được trực thăng vận từ phi trường Sóc Trăng, đổ thẳng xuống mục tiêu, để bắt giữ chiếc tầu này. Tiểu đoàn vừa nhảy ra khỏi trực thăng đã chạm súng rất nặng với đơn vị bảo vệ là tiểu đoàn Cửu Long của VC. Sau hơn hai giờ giao tranh, địch chiụ không nổi đã tháo chạy, bỏ lại nhiều xác chết (ước chừng 100), và nhiều vũ khí rải rác trên mặt đất. Quan trọng hơn là chiếc tầu tiếp tế đang xuống hàng nên không thể chạy và ta đã bắt đưọc với toàn bộ vũ khí quân trang, quân dụng số lượng phải kể là con số ngàn, đủ loại cộng đồng, cá nhân. Trung tướng Đặng văn Quang, Tư lệnh QĐIV, Chuẩn Tướng Lâm Quang Thi, Tư lệnh SĐ 9 BB đã bay đến ngay để thị sát mặt trận cũng tại đó Tỉnh trưởng kiêm Tiểu khu Trưởng Vĩnh Bình đã tặng TĐ/42 BĐQ số tiền 20.000 đồng để khao quân.
Sau đó, lễ mừng chiến thắng đã được tổ chức long trọng tại Cần Thơ và quân nhân các cấp cùng với Quân kỳ cuả TĐ42 BĐQ được tuyên dương công trạng trước Quân đội lần thứ 7 (bảy).
Hành quân Dân Chí 135. Tiểu đoàn 42 BĐQ được trực thăng vận từ Phú Lộc (quận Thạnh Trị, Ba Xuyên). Mục tiêu là xã Giai Lăng (quận Vĩnh Châu, Bạc Liêu), nơi trú quân cuả tiểu đoàn cơ động tỉnh và tỉnh đội Ba Xuyên. Trong trận này, địch đã dùng hoả công để chống lại ta như sau: Lợi dụng sau mùa gặt, vc đã gom rơm rạ còn để ngoài đồng ruộng để đốt tạo thành một màn khói lửa với hy vọng làm cản bước tiến của ta, nhưng chúng không ngờ BĐQ đã nhảy thẳng ngay trên đầu chúng, và trước sức mạnh hoả lực, với tính quyết chiến thắng, BĐQ đã đẩy chúng ra khỏi nơi ẩn nấp và tháo chạy, bỏ lại chiến trường 130 xác chết. Tiểu đoàn 42 BĐQ đã tịch thu được trên100 súng đủ loại, bắt giữ 12 tù binh. Biệt động quân đã có 18 quân nhân hy sinh, 32 bị thương nặng nhẹ (Thiếu Úy Nguyễn văn Quảng, sĩ quan tiền sát pháo binh cuả TĐ 21 PB biệt phái dài hạn cho BĐQ đã hy sinh và Đại úy Nguyễn văn Biên (16VBQG/VN) bị thương nặng. Được biết sau khi điều trị chữa lành thương tích, Đại úy Biên được thuyên chuyển về phục vụ ngành CSQG, chức vụ Biệt đoàn trưởng Biệt đoàn CSDC tại Sàigon)
Lễ mừng chiến thắng được tổ chức long trọng tại Sóc trăng,tiểu đoàn 42 BĐQ được tuyên dương công trạng lần thứ 8, quân kỳ tiểu đoàn và quân nhân các cấp TĐ 42 được mang giây biểu chương mầu Tam Hợp. Đại uý Lưu trọng Kiệt được thăng cấp Thiếu tá nhiệm chức, tưởng thưởng Đệ tứ Đẳng bảo Quốc Huân Chưong kèm anh dũng bội với nhành dương liễu. Các Trung uý Lê thành Long, đại đội trưởng ĐĐ 2/42 vàTrung uý Hồ ngọc Cẩn đại đội trưởng ĐĐ 4/42 cùng được thăng cấp đặc cách Đại Úy nhiệm chức. Cũng trong chiến thắng HQ Dân Chí 135, Tổng thống Hoa kỳ lại ký tặng thưởng TĐ 42 BĐQ Huy chương Danh Dự và băng Tuyên công cho quân nhân các cấp và quân kỳ của TĐ 42 BĐQ (anh em chúng tôi thường gọi là bàn bi da có con rệp)
Lễ trao tặng huy chương danh dự và băng tuyên công được tổ chức trọng thể tại sân bay CầnThơ. Đại tướng Abraham đại diện Tổng thống Hoa Kỳ đến chủ tọa và trao gắn huy chương.
Từ HQ dân chí 135 đến Dân chí 178 không có chạm súng và đụng độ nào đáng kể. Địch luôn luôn tránh né, không dám đối mặt với BĐQ
Tưởng cũng nên nhắc lại hai sự việc quan trọng đã đến với Tiểu đoàn 42 BĐQ:<
1/- Thời gian tham dự các cuộc hành quân của TĐ cũng đã nhiều và khá lâu, quân nhân các cấp đã chịu đựng khá nhiều nguy hiểm, vất vả và gian khổ, ngoài ra cũng đã đến lúc đơn vị cần được đi tái huấn luyện theo đúng lịch ấn định để các cấp có dịp ôn luyện những điều cần phải nhớ lại. Do đó, TĐ 42 Biệt Động quân đã được đưa về Trung tâm huấn luyện Trung Hoà cuả binh chủng Biệt Động Quân, tại Củ Chi (Bình Dương- vùng 3 CT) để thụ huấn bổ túc, thời gian hai tháng.
2/-Đại đội 4/42 bị địch nội tuyến. Thời gian đơn vị đang nghỉ, chờ tham dự cuộc hành quân khác, thì sự việc xẩy ra ngay tại trại gia binh của đơn vị. Trong lúc cả tiểu đoàn đang yên lành trong giấc ngủ thì vào khoảng 2 giờ sáng, tên nội tuyến đã ném một trái lựu đạn M.26 vào căn nhà do một trung đội thuộc đại đội 4, đã gây tử thương cho 5 quân nhân và 12 người bị thương. Sau khi sự việc xẩy ra, Đại uý Hồ ngọc Cẩn được điều động về BCH/TĐ. Trung uý Thảo, đại đội phó được lệnh trình diện khu 42 ANQĐ, rồi thuyên chuyển đi đơn vị khác vì bị nghi là có liên quan tới vụ nội tuyến. Trung uý Bùi Thế Thổ – Xuất thân khoá 19 VBQGVN được cử thay thế Đ/u Cẩn. Sau mấy tháng nằm chờ tại BCH/TĐ, Đại uý Hồ Ngọc Cẩn đượcTư lệnh SĐ 21 BB bổ nhiệm làm Tiểu đoàn trưởng TĐ1/33/SĐ21 BB.
Hành Quân Dân chí 179 tại Chương Thiện. Tiểu đoàn 42 biệt động quân được lệnh di chuyển từ Bạc Liêu lên Sóc Trăng và nghỉ đêm tại đây, sáng ngày hôm sau sẽ là thành phần trừ bị cho cuộc hành quân. Đến khoảng chừng 9.00 giờ sáng thì Tiểu đoàn được lệnh di chuyển vào Chương Thiện. Đến ngã ba Cái Tắc (một ngả đi Cần Thơ, còn một ngả đi Chương Thiện) thì tiểu đoàn được lệnh dừng lại để tìm bãi đáp cho (LZ), đồng thời cũng ngay lúc đó, một đơn vị Việt cộng đã bị ta phát giác nơi vườn dừa Ông Mười nằm trên kinh Thác Lác (vùng giáp ranh giữa Chương Thiện và Phong Dinh). Khoảng 10.00 giờ, đợt trực thăng vận đầu tiên gồm hai đại đội 1/42 và 2/42 cùng với BCH/TĐ được thả xuống. Đợt đổ quân thứ hai gồm các đơn vị ĐĐ 3+ĐĐ 4 và phần còn lại cuả BCH TĐ. Nơi đổ quân cách xa mục tiêu khoảng chừng 500 mét là một cánh đồng sình lầy, nuớc ngập ngang ngực, việc điều động đội hình hành quân gặp rất nhiều trở ngại và khó khăn. Đến 11giờ 30, Tiểu đoàn trưởng cho lệnh tấn công. Đúng 15 phút sau, ta đã chiếm đưọc phòng tuyến thứ nhất cuả chúng, tiếp tục chọc thủng tuyến thứ 2. Địch bỏ chạy dọc theo các rặng trâm bầu. Chiến thắng đầu tiên, 42 BĐQ đã thu được hơn 30 súng đủ loại, bắt sống ba tên. Khai thác sơ khởi, được biết đây là trung đoàn D của địch.
Tiếp tục tiến chiếm, tiểu đoàn 42 đã gặp phản
ứng rất mạnh cuả địch, trận chiến trở nên ác liệt. Mục tiêu vườn dừa Ông Mười, một ấp chiến lược cũ cuả ta. Việt cộng đã bố trí trong vòng đai phòng thủ, các công sự hầm hào được thiết lập rất kiên cố từ trước, do đó việc chiếm mục tiêu trở nên vô cùng khó khăn cho biệt động quân. Tiểu đoàn báo cáo tình hình về Bộ tư lệnh hành quân. Phòng 2 SĐ bảo là ở đấy chỉ có một đơn vị nhỏ cuả địch, phải thanh toán mục tiêu ngay cho xong. Cũng chính vì sự sai lầm này mà việc điều động quân tiếp ứng đã rất chậm chạp. Tiểu đoàn 42 BĐQ đã bị cầm chân tại chỗ, không thể tiến thêm đuợc nữa. Ta và địch cách nhau chưa đầy 100 mét. Địch có lợi thế bố trí ở địa thế cao hơn so với tuyến tấn công của ta, ngoài ra chúng cho những tên xạ thủ bắn xẻ ngồi trên ngọn dưà, nên bắn rất chính xác. Thiếu Tá Lưu Trọng Kiệt bị bắn trúng ngay ngực, thương thế rất nặng. Trung uý Lý, sĩ quan Trợ y băng bó, y tá thổi nệm hơi đặt anh Kiệt lên đẩy vào núp trong một rặng Trâm Bầu. Ngay lúc đó y tá cũng trúng đạn, hy sinh. Tôi (tác giả) và Đại uý cố vấn Mỹ (không nhớ được tên họ đầy đủ của cố vấn này), liên tục gọi xin tải thương khẩn cấp, nhưng trận đánh đang quyết liệt, tàn bạo, quá gần giữa ta và địch nên tải thương bị chậm lại. Các phi tuần khu trục, pháo binh đã đựơc gọi yểm trợ, khá hữu hiệu và chính xác, nhưng cũng vì lý do quá gần mà Biệt động quân cũng bị thiệt hại do phi pháo gây ra khá nhiều.
Khoảng 2 giờ chiều,Trung úy Lý (sĩ quan trợ y), tổ quân báo và một trung sĩ cố vấn Mỹ (cũng quên tên) đang di chuyển Thiếu tá Lưu Trọng Kiệt, các thương binh về phiá sau để tản thưong thì anh Kiệt bị trúng đạn lần thứ hai. Anh đã hy sinh ngay tại chỗ cùng với một chiến sĩ đang khiêng anh trên tay. Thiếu Tá Lưu Trọng Kiệt đã bình thản từ giã bạn bè, từ bỏ đơn vị, ra đi vĩnh viễn, lúc 2.30 giờ chiều. Thi hài anh cùng các chiến hữu khác đã được đưa Cần Thơ.
Càng về chiều áp lực địch càng lúc càng mạnh, nhưng tiểu đoàn vẫn kiên quyết bám chặt mục tiêu để chờ tăng viện. Khoảng 4 giờ chiều thì TĐ 32 BĐQ, TĐ44 BĐQ được trực thăng vận đến mục tiêu. Nhẩy và giải toả bên cánh phải cho TĐ 42 BĐQ. Kế đó là TĐ 44 BĐQ đổ xuống, di chuyển dọc theo kinh Thác Lác, giải toả bên cánh trái cho 42. Đến đúng 6.00 giờ chiều thì TĐ 44 BĐQ bắt tay được với ĐĐ 4/42. Lúc này sức kháng cự cuả địch giảm dần. Thiếu Tá Hồ Viết Lượng, Tiểu đoàn trưởng TĐ 44 BĐQ, nóng lòng vì đơn vị cũ của mình đang bị kẹt, đã đốc thúc các chiến sĩ TĐ 44 giải toả nhanh chóng áp lực cho TĐ 42. Màn đêm đã buông xuống, hoả lực địch cũng giảm dần và chúng bắt đầu tìm cách rút chạy, bỏ lại vũ khí và xác đồng đội. Đúng 8.00 giờ tối, tất cả các đơn vị bạn tiếp viện đã bắt tay được với toàn bộ TĐ 42 BĐQ. Việt Cộng đã hoàn toàn mất dạng trong các rặng trâm bầu dọc theo các bờ kinh. Thu dọn chiến trường và kiểm điểm tình trạng quân số và vũ khí, Tiểu đoàn được coi như thiệt hại khá nặng với 34 chiến sĩ hy sinh, trong đó có vị Tiểu đoàn trưởng, Thiếu tá Lưu Trọng Kiệt-cấp chỉ huy tài giỏi, anh dũng- cùng với 120 người bị thưong nặng nhẹ. Vũ khí của ta bảo toàn. Thu dọn chiến trường ta lấy được 45 súng đủ loại và khoảng chừng 140 xác địch (trời tối, mệt mỏi, không lục soát kỹ và rộng được). Đến 3.00 gìờ sáng thì tiểu đoàn 42 được trực thăng chở về Bạc Liêu, nghỉ.
Một tuần sau, Bộ Tư lệnh SĐ21 BB và Tỉnh/tiểu khu Chương Thiện tổ chức mừng chiến thắng dưới sự chủ toạ cuả vợ chồng Thiếu tướng Nguyễn Cao Kỳ, Chủ tịch Uỷ ban Hành pháp Trung Ương. Đồng thời Tiểu đoàn 42 BĐQ cũng được nghỉ dưỡng quân, tái bổ sung tại Bạc Liêu. Cũng trong dịp này, Trung uý Bùi Thế Thổ ĐĐT/ĐĐ4 được thăng cấp Đại uý nhiệm chức.
Đến đây tôi cũng xin được viết vài dòng về Cố Trung tá Lưu Trọng Kiệt vị chỉ huy và cũng là một chiến hữu thân tình với cá nhân tôi: Anh Kiệt là một quân nhân chỉ huy đơn vị tác chiến đúng nghĩa, nghiêm khắc nhưng không độc, anh hoà nhã với mọi người kể cả lúc ban hành mệnh lệnh, nhưng không thể nhận mà không thi hành. Lúc xung trận, anh chỉ huy với phong cách bình tĩnh, điềm đạm nhưng gan lì và anh dũng. Tiểu đoàn trưởng luôn luôn sát cánh với các chiến sĩ trong đơn vị. Vậy mà, anh lại bỏ anh em ra đi quá sớm khi tương lai đang rực rỡ trước mặt. Điều làm tôi ân hận vẫn đeo đuổi tôi cho đến bây giờ và mãi mãi. Bên tai tôi văng vẳng tiếng anh Kiệt “Bửu ơi, cố gắng gọi tải thương, cố gắng gọi tải thưong, máu tao ra nhiều qua”.…Vì đó lúc giao tranh đang diễn ra căng thẳng và ác liệt, hai bên xáp chiến, trực thăng tải thương không xuống được.
Hai giờ đồng hồ trôi qua đến lúc sắp tải thương được thì một loạt đạn thứ nhì đã cắt đứt cuộc đời ngang dọc, cuả anh. Mọi người thương tiếc anh lại càng ân hận hơn khi được biết, anh sẽ được bổ nhiệm giữ chức vụ Trung đoàn trưởng Trung đoàn 33/SĐ 21 BB, nhưng không hiểu vì sao đã cả tháng mà lệnh vẫn chưa ban hành để rồi anh bỏ lại sau lưng tất cả để ra đi vào miên viễn. Vị sĩ quan xuất thân khóa 7 Liên trường Võ khoa Thủ Đức Lưu Trọng Kiệt hay còn là Lưu Depart, say mê âm nhạc, hát rất hay. Anh thường sưu tầm những bản nhạc hay. Tôi ở kế bên phòng anh, và anh Hồ ngọc Cẩn, nên chúng tôi thường nghe chung và thưởng thức tiếng hát của Kiệt. Cũng cần viết thêm là Kiệt còn là một huyền đai đệ nhị đẳng nhu đạo.
Trong thời gian tiểu đoàn 42 biệt động nghỉ duỡng quân, bổ sung quân trang, đạn dược, Bộ chỉ huy BĐQ Trung ương đã bổ nhiệm Đại uý Chung Thanh Tòng, một sĩ quan thâm niên, dày dạn kinh nghiệm chiến trường về làm Tiểu Đoàn trưởng TĐ 42 BĐQ, nhưng Bộ Tư lệnh QĐ IV và Bộ Tư lệnh SĐ 21 BB không vui vẻ đón nhận, và tỏ ra thờ ơ với anh.
Thời gian nghỉ dưỡng đã đủ, Cọp ba đầu rằn đã mài lại nanh vuốt sắc nhọn để tiếp tục vồ những con mồi Việt cộng. Những cuộc hành quân Dân Chí, Long Phi được tiếp tục mở ra nhưng thành tích của tiểu đoàn cũng không có gì đáng kể vì lúc này địch luôn tìm cách tránh né, chạm trán với Biệt động quân. Cho đến khi Việt Cộng mở trận tổng công kích tết Mậu Thân, Tiểu đoàn lại ghi them các thành tích mới.
Sáng mồng 1 tết, tiểu đoàn 42 hành quân giải toả áp lực địch cho thị xã Bạc Liêu. Sáng mồng 2 tết, (tiểu đoàn(-) đuợc trực thăng vận lên phi trường Sóc Trăng (Đại đội 1/42 ở lại bảo vệ BTL SĐ) để giải toả thị xã Khánh Hưng, tiểu khu Ba Xuyên, trại gia binh và BCH trung đoàn 33/21 BB. Chiều mồng 4 tết thì hoàn thành nhiệm vụ. Tổng kết, thật là phi thường trong mấy ngày hành quân giải tỏa vừa qua, BĐQ chỉ thiệt hại có 5 tử thương và 8 bị thương nặng nhẹ. Về phía địch, ta tịch thu 80 súng nặng nhẹ đủ loại, xác chêt Vc rải rác khắp thị xã, đếm được 120 tên, bắt sống 3 tù binh.
Qua sáng ngày mồng 5 tết, tiểu đoàn nhận lệnh di chuyển lên Cần Thơ để đánh đuổi địch ra khỏi thành phố này. Tiểu đoàn 44 BĐQ, và Lữ đoàn A TQLC, Trung đoàn 33/SĐ 21 BB, cùng sát cánh đánh đuổi địch mở rộng vòng đai an ninh cho thành phố và Bộ Tư lệnh Quân Đoàn IV đến tận Miếu Đông, Phong Điền, Cầu Nhím. Khoảng 10 ngày sau, Giặc cộng đã bị thanh toán sạch tại thành phố Cần Thơ thì Tiểu đoàn 42 và 44 biệt động quân lại nhận được lệnh di chuyển về Rạch Giá để tham dự cuộc hành quân trực thăng vận vào mục tiêu kinh Kiểm Lâm để giải toả áp lực địch cho tỉnh Kiên Giang. Trận tổng công kích của Việt cộng trong đợt một đã hoàn toàn thất bại, trên toàn lãnh thổ thuộc Quân Khu IV/ Vùng IV chiến thuật/VNCH.bờ sông Trèm Trẹm, một chiến binh đã phát giác ra xác quân nhân bị bỏ quên, VC thả bè trôi trên sông trả về cho tiểu đoàn 42 BĐQ với những trò quái gở: Phù hiệu BĐQ cọp 13 răng đã bị xé rách nát, trên ngực có gắn miếng giấy với giòng chữ “trả cho cọp ba chân”. Như vậy, chứng tỏ chúng đã nhận ra những lần chạm súng với 42 BĐQ, Tiểu đoàn này chỉ xử dụng có ba đại đội. Từ đó TĐ42BĐQ có tên “Cọp Ba Chân hay cọp ba móng”.
-Việt cộng lại tiếp tục phát động cái gọi là tổng công kích tổng nổi dậy đợt 2 cũng trên khắp các thị thành miền nam VN. Tiểu đoàn 42 lại lên đường cùng các đơn vị bạn dẹp giặc an dân. Tham dự hành quân giải toả áp lực địch tại các thị xã Cà Mâu, thị xã Bạc Liêu, Cần Thơ cũng một lần nữa đuổi giặc chạy trốn về các bưng biền của chúng, thậm chí có đơn vị cộng quân gần như bị diệt gọn, những tên sống sót phải dội ngược vào lãnh thổ Campuchia để ẩn trốn.
Thất bại nặng trong âm mưu úp một cái hốt trọng gói miền Nam, Cộng sản gỡ gạc bằng cách quay thực hiện những cuộc pháo kích bừa bãi vào các thành phố, thị xã, Bộ Tư lệnh Quân Đoàn. Do đó, sau khi tham dự các cuộc hành quân Dân Chí, tiểu đoàn 42 BĐQ đuợc xử dụng vào việc bảo vệ vòng đai an ninh xa, dự các cuộc hành quân để triệt phá các ổ trận điạ địch sẽ dùng để pháo kích. Cũng trong thời gian này, chỉ vì một sự sơ hở, ỷ y cuả đại đội 4/42 do Đại uý Bùì thế Thổ là Đại đội trưởng đã bị địch đột kích tại Vàm Láng (phía bắc Cái Dầy, nằm trên kinh Cái Dầy) gây tổn thất cho ta 4 chết,7 người khác bị thương. Đại uý Bùi Thế Thổ cũng hy sinh tại chỗ. Vì nguyên cớ này mà Đại Úy Chung Thanh Tòng đã được BTL/SĐ 21 trả về cho BCH/BĐQ TƯ và Đại Uý Lê Thành Long đuợc bổ nhiệm quyền Tiểu đoàn Trưởng Tiểu đoàn 42 Biệt động quân, thay thế Đ/U Tòng.
Kể từ ngày thành lập vào cuối năm 1963 cho tới năm 1968, Tiểu đoàn 42 BĐQ với bao nhiêu khổ nhọc, vui, buồn – Bạn bè cũ, mới, các chiến hữu thân thương đã lần lượt ra đi-Tử thương,bị thưong nặng hay nhẹ hoặc thuyên chuyển đi các đơn vị mới- TĐ còn lại vẻn vẹn có mấy người.
Các bạn tôi, chiến hữu của tôi: Thiểu, Phan, Kiệt, Khuôn, Quảng, Thổ, Úc, Quang đã vĩnh viễn từ giã tất cả, bạn bè, đồng đội, bỏ lại chiến trận sau lưng. Thương tiếc nuối nhớ của người ở lại họ cũng chẳng cần quan hoài. Những đồng đội thuyên chuyển đến những đơn vị mới như: Năm, Biết, Giai, Lượng,Trung, Trổ, Tịnh, Bửu, Khâm, Mạnh, Cẩn, Tấn, Hoàng, Ngôn, Thảo, Biên, Paul, Long, v.v., sau này thăng tiến trên đường binh nghiêp, làm rạng danh binh chủng
VÀI GIAI THOẠI VỀ “CỌP BA ĐẦU RẰN”, “CỌP BA CHÂN – ĐIẾC KHÔNG SỢ SÚNG”.
1/ Nhắc lại trận đánh phản phục kích trên đại lộ Cộng Hoà, tiếp viện cho TĐ 32 biệt động quân và quận Hiếu Lễ đang bị địch uy hiếp nặng nề. Đã xẩy ra một sự việc hy hữu là, sau khi thanh toán mục tiêu, ta thu dọn chiến trường. Vì tải thưong trong đêm nên có sự lẫn lộn. Tải thương một số thưong binh việt cộng về CàMâu, và Rạch Giá. Trong khi đó lại bỏ sót một chiến sĩ mũ nâu cuả đại đội 3/42 ở lại. Hai ngày sau, trên đuờng hành quân quay về lại Cà mâu, Tiểu đoàn đóng quân đêm tại Tân Bằng, trên
2/ Nhắc lại, khi Đại tá Đặng văn Quang về làm Tư Lệnh SĐ 21 BB, và Thiếu Tướng Nguyễn văn Thiệu là Tư Lệnh Quân Đoàn IV/Vùng IV chiến thuật, đã mở chiến dịch “Đom Đóm, Diều Hâu và trực thăng vận”, áp dụng tối đa cho các cuộc hành quân. Di chuyển, mở rộng đội hình luôn luôn. Tấn công vào sâu tận trong các khu rừng mắm, lau sậy, tràm.. Trực thăng võ trang yểm trợ tối đa. Vì thế đã có những lần ta, địch quá gần, không có làn ranh, không thể trải được biểu tín hiệu nên sự yểm trợ đã xẩy ra tổn thất cả cho quân bạn là 42 BĐQ. Trong một buổi họp Tham Mưu, Thiếu Tá TĐT Nguyễn Văn Biết đã ra lệnh cho, các đại đội sơn rằn ri trên nón sắt bằng ba mầu: Vàng, đỏ, xanh lá cây. Trên chóp nón là lòng đỏ đậm (trên nón không có đầu cọp hay huy hiệu). Chính nhờ đó, sau này trực thăng võ trang dễ dàng quan sát, phân biệt bạn và địch và cũng lại có thêm một tên nữa “Cọp Ba Đầu Rằn”. Thiếu tá Biết cũng cho đơn vị thực hiện huy hiệu của đơn vị là Đầu cọp rằn, xung quanh thêu dòng chữ “QUYẾT CHIẾN -TIỂU ĐOÀN 42 BĐQ QUYẾT THẮNG”, và may trên nắp túi áo trái.<
3/ Mỗi đại đội đều thực hiện khăn quàng cổ với mầu sắc riêng, mỗi quân nhân đều có một còi đeo trên cổ đặng khi xung trận cùng nhất loạt thổi vang lừng lấn át tiếng súng đối phương và nâng cao tinh thần quyết chiến của anh em tiến mà không biết lùi và cũng lại có thêm tên nữa “Con bà phước – lũ điếc không sợ súng”.
Thời gian như mây bay trên đỉnh trời, bao nhiêu biến đổi, bao nhiêu tang thương, mừng vui hoà trộn. Kẻ ở người đi. Chiến hữu người còn, người mất. Giờ đây kẻ lưu lạc xứ người, quê hương chỉ còn là nỗi nhớ. Thân bơ vơ trong lạc loài cô quạnh. Thôi, đành viết những dòng chữ mộc mạc gởi đến người xưa bạn cũ chút kỷ niệm đủ mùi tân khổ của đời chiến sĩ.
Viết trong nỗi nhớ cố hương và bằng hữu.
BĐQ Lê Ngọc Bửu
http://hung-viet.org/p18a10134/cop-ba-dau-ran
https://dongsongcu.wordpress.com/
Biên Hùng chuyển
Bàn ra tán vào (0)
Cọp Ba Đầu Rằn
– LỜI NGƯỜI VIẾT –
Xin nói rằng, tôi viết để hồi tưởng lại các bạn dù đã mất hay còn sau cuộc chiến đã kết thúc, tại quê nhà Việt nam đau khổ, đoạ đầy triền miên hay các bạn đang sinh sống nơi đất khách, quê người sống kiếp lưu vong “Người Lính Già Xa Quê Hương” nhưng có được tất cả những tự do của con người với cuộc sống tạm gọi là đầy đủ, sung túc. (Thời gian đã phôi pha, với tuổi đời, trí nhớ sẽ có thể có nhiều thiếu sót..)
BĐQ LÊ NGỌC BỬU
***
1- SỰ HÌNH THÀNH TIỂU ĐOÀN 42/BĐQ.
Tôi cùng Thiếu úy Mạnh, thiếu uý Khâm, Thượng sĩ Nữ (Thượng sĩ thường vụ Tiểu Đòan) Thượng sĩ Tuế (phụ tá Ban 2) đuợc Bộ Chỉ Huy BĐQ điều động về Trung tâm huấn luyện Trung Hoà (thuộc xã Trung Lập, quân Củ Chi, tỉnh Bình Dương) để thành lập BCH TĐ42 BĐQ.
Tưởng cũng nên nhắc lại vài nét về Trung Tâm Huấn Luyện bổ túc BĐQ này.
Là một trọng điểm nằm giữ ba mật khu cuả VC: Hố Bò, Bời Lời và Gò Nổi An Nhơn Tây, Lên tới Bến Súc Cánh Đồng Sổ một điạ danh từ thời Pháp đã kiêng dè. Trung tâm thường có từ 2 đến 3 đại đội BĐQ biệt lập về học bổ túc để cập nhật theo tình hình chiến trường mỗi ngày một sôi động. Trung tâm có Ban Điều hành, Huấn luyện, có mộtTrung đội Công vụ và một trung đội pháo binh súng cối106 ly (2 khẩu), yểm trợ trực tiếp cho các đơn vị hoạt động trong lãnh thổ trách nhiệm. Thời gian này Chỉ Huy Trưởng Trung Tâm là Đại Uý Trần Đình Nại. Chỉ huy phó là Đại Uý Hoà (Hoà già) cùng với các sĩ quan Hoa, Cẩm, Sự, Đẹp, Vân, Hương Khôi.. còn một số nữa tôi không nhớ tên. Đặc biệt, Trung tâm có Thượng sĩ Diệm là sĩ quan An Ninh, mật vụ (sẽ nói sau). Những bạn nào đã một vài lần lui tới trung tâm để học bổ túc thì không thể nào không biết đến tiệm bán hàng tạp hoá cuả ông xã trưởng Trung Lập. Ông bà chủ tiệm có hai cô con gái dễ thương và xinh xắn. Cô Tuyết và cô Cúc học ở Sàigon chỉ xuất hiện ở tiệm nhà trong những ngày thứ bảy, chủ nhật hay lễ mà thôi. Kim Cúc và tôi có thật nhiều kỷ niệm.
Từ trung tâm đến quốc lộ 1 có con đường đất đỏ chiều dài khỏang chừng 6km ngã ba Phước Hiệp là điểm giao tiếp với quốc lộ. Một ngã rẽ lên Trảng Bàng (Tây Ninh), một ngã xuối về Sàigon. Đây là con đường huyết mạch nên luôn luôn có mìn bẫy, bắn sẻ và phục kích. Đơn vị trực thuộc thay nhau hành quân mở đường để tiếp tế và liên lạc -Cố đại tá Trần Đình Nại bị ám sát chết thảm tại chợ xã nằm cạnh trung Tâm trong thời gian địch tổ chức tổng công kích, tổng nổi dậy tết Mậu Thân.
Sau gần 4 tháng thành lập, bộ chỉ huy Tiểu đoàn được hình thành với các ban: Ban I (quân số, văn thư) Ban 2 (tình báo và một tiểu đội quân báo), Ban 3 (hành quân, huấn luyện), Ban 4 (Tiếp liệu, Chỉ huy Hậu cứ, và Tiền cứ ), Ban 5( Chiến tranh tâm lý,an ninh nội bộ), Ban truyền tin( Sĩ quan truyền tin và một trung đội truyền tin), Trung đội vũ khí nặng (2 khẩu 81 ly súng cối, 2 khẩu đội 57 ly không giật và 2 hkẩu đại kiên 30).
Tiểu Đoàn có 4 đại đội cơ hữu:
– Đại đội 1/42, là đại đội 363 BĐQ biệt lập, đang hành quân tại Khánh Bình Đông, thuộc Biệt khu Hải Yến cuả cha Hoá (tỉnh Ba Xuyên,Cà mâu). Trung uý Lã quý Phan, Đại đội trưởng, Thiếu uý Vương văn Trổ đại đội phó (Anh Trổ là Tỉnh kiêm Tiểu Khu Trưởng Tiểu khu kiên Giang, Rạch Giá cuối cùng).
– Đại đội 2/42, là đại đội 315 BĐQ biệt lập, đang hành quân tại vùng Chà Là, Cái Nước (An Xuyên, Cà mâu). Thiếu úy Nguyễn tấn Giai là đại đội trưởng, và Thiếu úy Hồ Viết Lượng là Đại đội phó,
-Đại đội 3/42, là đại đội 364 BĐQ biệt lập, đang hành quân tại vùng Năm Căn (An xuyên, Cà mâu). Thiếu Úy Lý kỳ Trung là Đại đội trưởng, và Thiếu úy Hồ Ngọc cẩn là Đại đội phó (anh Cẩn là Tỉnh/ Tiểu khu trưởng Tiểu khu Chương Thiện cuối cùng, và đã bị Việt cộng xử bắn tại Cần thơ sau khi miền nam thất thủ).
Tháng 8/1963, đại uý Lưu văn Cả được BCH BĐQ điều động về Bộ chỉ huy Tiểu đoàn một thời gian ngắn. Tháng 9/1963, Đại uý Võ Hữu Hạnh (tác giả tác phẩm Buồn Vui Đời Lính) được BCH BĐQ bổ nhiệm chính thức làm Tiểu đoàn Trưởng, chờ ngày dẫn Tiểu đoàn lên đường thụ huấn tại Trung Tâm huấn Luyện BĐQ Dục Mỹ (Nha trang).
Vì nhu cầu chiến trường, các đại đội cơ hữu chưa thể tập trung nên phải nằm chờ đợi. Cũng trong thời gian này, một việc đáng tiếc đã xẩy tại BCH/TĐ: Thượng sĩ Diệm là sĩ quan an ninh, mật vụ cuả trung tâm đã mật báo về BCH/BĐQ: Đại uý Hạnh và các sĩ quan trong BCH/TĐ thay vì ra mặt chống chính phủ, họ đã cho nghe đài BBC và tổ chức ăn chay trong đơn vị (Trước ngày đảo chánh 1/11/63). Chúng tôi đã đôi ba phen phải kéo nhau về trình diện BCH/BĐQ, trình diện Thiếu thướng Tôn Thất Xứng, trung tá Phan Xuân Nhuận và Đại úy Duệ trưởng phòng An ninh của BCH/BĐQ. Rồi việc gì đến cũng phải đến, Đại Hạnh đã được Đại Uý Nguyễn Phước Danh thay thế. Ngày 8/12/1963, tiểu đoàn đuợc tập trung tại Nhà Bè Sàigon để chuẩn bị di chuyển ra Nha Trang, rồi vào Trung tâm huấn luyện Biệt Động Quân Dục Mỹ.
Tiểu đoàn thụ huấn vớỉ đại đội cơ hữu 2, 3, 4, còn Đại độí 1/42 ở lại Khánh Bình Đông vì nhu cầu chiến trường. Trung Uý Lã Quý Phan được bổ nhiệm làm Tiểu Đoàn Phó, và Thiếu uý Trổ xử lý thường vụ đại đội.
Như vậy ngày 28/12/1963 được coi như là sinh nhật của TĐ42 BĐQ.
2- HOẠT ĐỘNG CỦA TĐ 42 BĐQ: CÁC CHIẾN TÍCH ĐÁNG GHI NHỚ.
Sau gần hai tháng thụ huấn, Tiểu đoàn được di chuyển về CầnThơ, đặt dưới quyền xử dụng của QĐ IV Vùng IV chiến thuật. Là lược lượng lưu động trừ bị cho Quân Đoàn nên rất gian khổ, ít được nghỉ ngơi. Sáng tại Cà mâu, tối đến ở Vĩnh Bình để hôm sau lại có mặt tại Rạch Gía hay Chương Thiện. Tiểu đoàn khi thì tăng phái cho các tiểu khu, khi thì được đặt thuộc quyền xử dụng của sư đoàn 7 bộ binh, sư đoàn 9, hoặc sư đoàn21 bộ binh. Sau này, SĐ 21/BB và khu 42 chiến thuật là căn cứ địa của tiểu đoàn với Hậu cứ là trại gia binh Lê văn Lưỡng, thường gọi là Tô Muối thuộc thị xã Bạc Liêu.
Ngày xuất quân đầu tiên tại Phong Dinh (Cần Thơ), Tiểu đoàn chạm địch tại ngã ba kênh Chệch Thợ (quận Thuận Trung). Tiểu đoàn Tây Đô VC đã cầm chân ta tại đây (nghiã trang liệt sĩ) và gây cho ta một vài tổn thất. Đại uý Danh, Tiểu đoàn trưởng không chịu nghe lời ban tham mưu, không nắm vững chiến địa. Thiếu uý Giai đại đội trưởng ĐĐ 2/42 bị thương nặng. Tiểu đoàn chỉ thu được vài súng cá nhân và địch bỏ lại 8 xác chết. Đại tá Cao Hảo Hớn, Tư lệnh SĐ 21 BB đến thị sát mặt trận và tiểu đoàn được trở về Cần thơ dưỡng quân. Đại uý Nguyễn Văn Biết đuợc bổ nhiệm thay thế Đại uý Danh làm Tiểu đoàn trưởng. Đại uý Biết nguyên là Tỉnh đoàn trưởng Tỉnh đoàn Bảo An Chương Thiện. (Cũng cần nói thêm, trước đó Đại uý Biết cũng đã từng là TĐT TĐ 31 BĐQ tại Biệt khu Phước Bình Thành).
Đại uý Biết về tiểu đoàn đã mang đến cho đơn vị nguồn sinh lực mới. Với tinh thần vui vẻ, cởi mở đầy tình huynh đệ chi binh. Nói đến Đại uý Biết không ai không nhớ đến: “Biết ống vố”, “Biết mà không biết gì”, “Biết Đ.M”, v.v. Tiếng ĐM luôn nở trên đầu môi, đầu câu chuyện dù chuyện đó vui hay buồn, giận, nhất là lúc đang điều binh. Bình tĩnh, gan dạ,có quyết định chính xác nên luôn luôn nắm vững tình hình chiến trận. Anh em sĩ quan chúng tôi cũng học được nhiều kinh nghiệm, do đó tiểu đoàn luôn gặt hái được nhiều thành quả. Tiểu đòan có hai câu nói nằm lòng gần như châm ngôn:
2- Lấy Chiến thắng làm vui. Hành quân truy kích địch làm lẽ sống.
Tham dự hầu hết các cuộc hành quân dân chí do SĐ21/BB, Long Phi do SĐ9/BB và Đồng Tiến do SĐ7/BB tổ chức với nhiều chiến tich đáng nhớ:
-Trận chiến thắng Vĩnh Chèo (quận Long Mỹ, tỉnh Chương Thiện): giải toả quận và tiếp ứng choTĐ 3/31 SĐ21 BB.
-Trận chiến thắng tại quận Kiên Long, tái chiếm quận lỵ Kiên Long (tỉnh Chương Thiện). Cuộc hành quân này do Lữ đoàn Cà Mâu tổ chức, Đại tá Nguyễn Linh Chiêu làm Tư Lệnh. Đặc biệt trong cuộc hành quân trực thăng vận (trực thăng H.34) này do Trung tướng Dương văn Đức, Tư Lệnh Quân đoàn và Trung tá Tạ thành Long, đã cùng với BCH/TĐ +ĐĐ2/42 BĐQ nhảy líp đầu tiên. Một hình ảnh đẹp in sâu vào tâm trí tôi cho đến bây giờ. Trung tướng Đức khi nhảy xuống khỏi trực thăng đã cầm cái mũ có gắn 3 sao trong tay vung lên và hô lớn: “Xung phong vào đi các em. Xung phong. Xung phong”. Ba giờ chiều cùng ngày, Tiểu đoàn đã chiếm lại quận lỵ. Đại tá Chiêu từ Cà mâu bay lên gặp Trung tướng Đức, bàn kế hoạch tiếp tục truy kích, càn quét địch.
-Trận chiến thắng trên Đại Lộ Cộng Hoà, con đường huyết mạch nối liền 2 khu trù mật Hiếu Lễ (thuộc quận Hiếu Lễ tỉnh Kiên Giang,Rạch Giá) Khu trù mật Thới Bình thuộc quận Thới Bình, tỉnh An Xuyên, Càmâu) Đại lộ Cộng Hoà nằm trên bờ sông Trèm Trẹm. Tiểu đoàn với nhiệm vụ giải tỏa quận Hiếu Lễ và tiếp ứng cho đơn vị bạn, TĐ 32 BĐQ đang bị thiệt hại nặng.
Công đồn đả viện là chiến thuật cuả VC nên trên đưòng tiến quân, Tiểu đoàn luôn luôn đề cao cảnh giác, sẵn sàng phản phục kích bất cứ lúc nào. Phản phục kích là bài học nằm lòng của Biệt động quân. Đúng như dự đoán, 6giờ 30 chiều ngay tại miếu ông Ầm gần Tân Bằng, Cán Gáo địch đã khai hỏa, Tiểu đoàn đã lọt vào ổ phục kích. Sau hơn 2 giờ giao tranh, địch phải tháo chạy sau khi bị thiệt hại nặng. Tiểu đoàn đã tịch thu được nhiều chiến lợi phẩm và tài liệu quan trọng. Khai thác 5 tù binh, được biết 2 Tiểu đoàn U Minh và 302 đã tổ chức trận phục kích này. Tiểu đoàn bị thiệt hại nhẹ: có 6 tử thương trong đó có Thiếu uý Thiểu, Đại đội phó ĐĐ 3/42.. Trời tối, thu dọn chiến trường dưới ánh sáng hỏa châu, tản thương bạn địch lẫn lộn đều được chuyển về Càmâu, Rạch Giá, tiểu đoàn phải di chuyển ngay để bắt tay với TĐ32/BĐQ. Khoảng 2giờ 30 sáng, thì bắt tay được với tiểu đoàn bạn.
Sáng hôm sau, Trung tướng Dương văn Đức TL QĐ4,
Đại tá Tư lệnh SĐ 21 BB và Tư lệnh lữ đoàn Cà mâu bay đến thị sát mặt trận. Trung tướng Đức đã phạt giáng cấp một số sĩ quan của TĐ32 BĐQ, trong đó có 2 bạn cùng khoá với tôi. Kế đó Trung tướng TL/QĐ 4 đã tuyên dương tiểu đoàn 42 BĐQ trước Quân đội với anh dũng bội tinh với nhành dương liễu. Lần thứ nhất, TĐ được tuyên dương công trạng trước quân đội. Tên cọp ba chân để chỉ danh tiểu đoàn 42 BĐQ có từ cuộc hành quân này (sẽ kể rõ trong phần sau về giai thoại cọp ba chân, Cọp ba đầu rằn, con bà phước, điếc không sợ súng…)
-Tham dự hành quân giải toả áp lực địch tại Biệt khu Hải Yến. Trong dịp này đại đội 1/42 đã sum họp với Tiểu đoàn, sau khi bàn giao địa bàn hoạt động Khánh Bình Đông cho 2 đại đội Bảo An 993 và 994 của Tiểu khu An Xuyên, Cà mâu.
Từ đây Tiểu đoàn đã đủ 4 chân, hùm được thêm móng, để dễ nhận nhau, dễ phân biệt địch, bạn. Các đại đội đều có khăn quàng riêng: ĐĐ 1/42 mầu nâu, đại đội 2/42 mầu đỏ, đại đội 3/42 mầu nửa đỏ nửa vàng, đại đội 4/42 mầu nửa đỏ nửa xanh, BCH/TĐ mầu bông dù. Tất cả binh sĩ đều có một cái còi, dùng để thổi cướp tinh thần địch, đồng thời làm át tiếng súng địch.
-Tham dự cuộc hành quân Dân Trí 33 tái chiếm đồn ngã ba Cây Dương do một đại đội bảo An trấn đóng, và cũng để gỉai toả áp lực cho quận Phụng Hiệp, tỉnh Phong Dinh (Cần Thơ). Từ Bạc Liêu, Tiểu đoàn di chuyển đến ngã bảy 7 Phụng Hiệp, đã 5 giờ chiều và được lệnh xuất phát ngay. Tiểu đoàn được tăng phái xử dụng 4 chiếc tầu của Giang thuyền Bảo An. Từ Ngã bảy Phụng Hiệp đến ngã 3 Cây Dương khoảng cách chừng 8 km, nằm trên bờ kinh Lai Hiếu. Kinh rộng gần 300m, nên sự tiếp ứng đôi bờ chắc chắn sẽ gặp nhiều khó khăn. Dưới kinh có 4 chiếc tầu, Tiểu đoàn tập trung được 6 chiếc xuồng ba lá. ĐĐ2 + ĐĐ4 và Bộ chỉ huy tiểu đoàn bên bờ trái. Tiến quân đuợc khoảng 5km trên đường tới mục tiêu, đúng 8 giờ địch đồng loạt nổ súng ồ ạt vào đội hình của ta, Tiểu đoàn đã lọt vào ổ phục kích. Địch đã ém quân ngoài đồng ruộng không nằm trong vườn hay trong nhà dân chúng dọc theo 2 bờ kinh, cũng chính vì vậy mà Tiểu đoàn 42 BĐQ đã phản phục kích rất hữu hiệu.
Sự yểm trợ chính xác của pháo binh. Chuẩn uý Vân, sĩ quan tiền sát do TĐ 21 PB tăng phái dài hạn cùng hành quân với BĐQ đã rất bình tĩnh, gan da gọi pháo binh bắn yểm trợ tàn sát địch rất hữu hiệụ. Đến 3 giờ sáng, TĐ 42 BĐQ đã làm chủ tình hình. Địch bắt đầu chém vè, tháo chạy vào bưng biền. Lục soát chiến trường dưới ánh sáng hỏa châu. ta tịch thu được rất nhiều vũ khí cùng nhiều tài liệu quan trọng. Địch bỏ lại 45 xác chết, 4 tên bị bắt sống. Khai thác tù binh, được biết đây là Tiểu đoàn Tây Đô và TĐ 307 VC đã tổ chức trận công đồn đả viện này. Tiểu đoàn có 5 chiến sĩ tử thương, 14 bị thưong trong đó Thiếu uý Hồ Viết Lượng cũng bị thương nhẹ ở tay. Kết quả được coi như thiệt hại về phía TĐ 42 BĐQ rất nhẹ, sau trận giao tranh phản phục kich kéo dài suốt đêm.
Gần 10 giờ Trung tướng Dương Văn Đức, Tư lệnh QĐ IV và Đại tá Phước Tư lệnh SĐ 21 BB đã bay đến thị sát mặt trận, khen ngợi và gắn huy chương, thăng cấp đặc cách tại chỗ cho một số sĩ quan. Đại uý Biết được lên thiếu tá và Đệ ngũ đẳng Bảo quốc huân chương kèm anh dũng bội tinh với ngành dương liễu. Một số lên Trung uý tạm thời. Vì không có lon Trung uý, nên Trung tướng Đức lấy 2 lon Thiếu uý nối lại với nhau để gắn lên cổ áo cho người được thăng cấp. Phóng viên chiến trường Mai Hoà, quay phim chụp hình liên tục. Ngoài ra, Chuẩn Uý Vân, sĩ quan tiền sát pháo binh cũng được đặc cách thiếu uý, tuyên dương công trạng trước Quân đội.
Sau đó kể từ kết quả cuộc hành quân này, Tiểu đoàn được tuyên dương công trạng lần thứ hai trước Quân đội. Quân nhân các cấp được mang giây biểu chương mầu anh dũng trong buổi lễ mừng chiến thắng được tổ chức tại thành phố Cần Thơ.
Từ khi Đại tá Đặng văn Quang về làm Tư lệnh SĐ21 BB và Thiêú tướng Nguyễn văn Thiệu làm Tư lệnh Quân Đoàn VI đã có nhiều sự thay đổi về chiến thuật,chiến lược.
Chiến thuật đom đóm diều hâu kết hợp với hành quân trực thăng vận đã tỏ ra rất hữu hiệu và thành công.
Các tiẻu đoàn 42, 44 biệt động quân và TĐ 2/31 BB của Đại uý Lê Văn Hưng (sau này là Chuẩn tướng), tiểu đoàn 1/33 BB và đại đội thám báo Sư đoàn cuả Đại uý Dần (sau này Đại tá Quang đưa qua làm Tiểu đoàn trưởng TĐ 44 BđQ). Các Đại uý Hưng, Đại úy Dần, và Trung uý Lưu Trọng Kiệt là ba con gà của Tướng Quang.
Chiến thắng đầu tay của chiến thuật Đom Đóm diều hâu là hành quân Dân Chí 73A tại Phong Lộc (phía bắc thị xã Cà mâu). Đơn vị diều hâu là đại đội 1/42 BĐQ được thả xuống mục tiêu khi trực thăng võ trang phát hiện một đơn vị Vc đang trú ẩn trong xã Phong Lộc. Đại đội 1/42 chạm địch mạnh, liền sau đó Tiểu đoàn đuợc lần lượt thả xuống bao vây và diệt gọn. Đơn vị địch là Tiểu đoàn U MINH. Sau hơn 2 giờ giao tranh được sự yểm trợ chính xác của trực thăng võ trang, ta lục soát chiến trường với 80 xác địch bỏ lại tại chỗ, bắt sống 2 tên làm tù binh. Tịch thu rất nhiều tài liệu quan trọng và rất nhiều vũ khí nặng cũng như cá nhân.
Lễ mừng chiến thắng được tổ chức tại thị xã Cà mâu. Tiểu đoàn 42 BĐQ được tuyên dương công trạng lần thứ ba. Một số lớn các chiến hữu được tưởng thưởng huy chương và thăng cấp đặc cách mặt trận.
-Hành quân Dân Chí 80 tại Tân Lộc vùng giáp ranh của 2 tỉnh Bạc Liêu và ba Xuyên. Tiểu đoàn cơ động tỉnh Sóc Trăng được tăng cường đại đội điạ phương cộng sản đã bị Tiểu đoàn 42 đánh tan tác trong trận này.
Lễ mừng chiến thắng được tiếp đón và tổ chức long trọng cũng tại thị xã Bạc Liêu. Đại đội 21 thám báo và rất nhiều quân nhân thuộc TĐ42 BĐQ được tưởng thưởng đặc cách mặt trận cũng như huy chương các loại. Quân kỳ đơn vị (TĐ42), toàn thể quân nhân của TĐ42 BĐQ được tuyên dương công trạng trước Quân Đội lần thứ 4, đồng thời đưọc mang dây biểu chương mầu Quân Công Bội Tinh.
– Hành quân Dân Chí 92 tại Tân Phú,vùng giáp ranh ba tỉnh An Xuyên, Bạc Liêu và Chương Thiện. Hành quân giải vây, tiếp ứng cho Đại đội 21 Thám báo. Biệt động quân đã giao tranh với 2 tiểu đoàn U minh 1 và U minh 2 của việt cộng sau trận này được coi như xóa sổ với trên 100 xác chết rất nhiều tài liệu quan trong như kế hoạch đánh phá các xã ấp hoặc các căn cứ quân sự của ta. Chiến lợi phẩm gồm có: 6 tên cộng sản bị bắt sống cùng với gần hơn 70 vũ khí các lọai trong đó có SKZ 57 ly, súng cối 61mm do Trung Cộng sản xuất và một dàn chân đại liên 12.7 của Đông Đức.
Lần này Lễ mừng chiến thắng đuợc tổ chức cũng rất trang trọng tại thị xã Cà mâu. Tiểu đoàn 42 BĐQ được tuyên dương công trạng trước Quân đội lần thứ 5 (năm). Quân nhân các cấp được tưởng thưởng thăng cấp đặc cách khá nhiều, trong đóTrung uý Lã quý Phan được vinh thăng Đại uý thực thụ tại mặt trận
– Hành quân Dân Chí 98, thuộc lãnh thổ quận Vĩnh Châu (tỉnh Bạc Liêu) để giải tỏa áp lực cho quận này. Chiều ngàỳ7/12/1964, từ Bạc Liêu, đơn vị được lệnh di chuyển lên Sóc Trăng (Khánh Hưng, tỉnh Ba Xuyên) để hôm sau sẽ là lực lượng Diều hâu -Đom đóm và cũng sẽ là thành phần trừ bị trực thăng vận cho cuộc hành quân. Sáng ngày 8/12/1964, đơn vị tập trung tại phi trường Sóc Trăng (được biết đây là phi trường dành riêng cho Trực thăng, có mấy phi đoàn như UHIB, UHID, và trực thăng võ trang COBRA). Đúng 11 giờ, Đại độí 1/42 bay vào vùng hành quân với 9 chiếc UHID có 4 cobra yểm trợ, ngòai ra còn có một L19 bay bao vùng do Thiếu Thành, phi công và Thiếu úy Điền là quan sát viên và điều không tiền tuyến).
Khoảng chừng 12 giờ, một toán trực thăng khác đang bay tuần tra thì phát giác địch đang tập trung tại xã Đại Ngãi (quân Long Phú, tỉnh Ba Xuyên). Lập tức toán diều hâu được thả xuống để tiến chiếm mục tiêu. Phần còn lại của tỉểu đoàn, đuợc bốc và nhảy trực thăng thả ngay vào mục tiêu. Nhắc lại, ngay từ giây phút đầu tiên ĐĐ 1/42 BĐQ đã chạm địch rất nặng. Các loại như súng phòng không, các loại vũ khí cộng đồng, đại liên, trung liên, bọn VC đã bố trí và ngụy trang rất kín đáo ngoài đồng trống. Trung uý Vương văn Trổ rất bình tĩnh, mưu lược, ông đã chỉ huy đại đội có những người lính thiện chiến. Đơn vị cuả Tr/U Trổ đã lần lượt tiêu diệt các ổ phòng ngự của địch, diệt và tịch thu được 3 khẩu đại liên 12.7 ly, phòng không. Anh Trổ đã xử dụng tối đa hỏa lực yểm trợ, tác xạ tàn phá mục tiêu để đại đội dốc toàn lực tấn công. Toán diều hâu thứ hai gồm ĐĐ 2/42 và BCH nhẹ của TĐ 42 BĐQ do Đaị uý Phan chỉ huy được thả xuống. Vừa nhảy khỏi trực thăng thì Đ/U Phan và chú em cận vệ đã bị hy sinh. Trận chiến càng lúc càng trở nên ác liệt khi toán diều hâu thứ 3 gồm ĐĐ 3/42 BĐQ và Bộ chỉ Huy TĐ đổ quân. Trong đợt đổ quân này, một chiếc trực thăng HUID bị địch bắn hạ. Kế tiếp là toán diều hâu thứ 4 gồm Đại đội 4/42 và phần còn lại của Bộ chỉ huy Tiểu đoàn, đợt đổ quân này cũng lại có thêm 2 chiếc HUID bị bắn rơi.
Ngay sau đó khi đựơc báo cáo tình hình chiến sự, mặc dù đang họp ở Rạch Giá, Thiếu tướng Nguyễn Văn Thiệu, Tư lệnh QĐ4, ChuẩnTướng Đặng văn Quang đã bay đến Sóc Trăng chỉ thị Bộ Tham Mưu lập ngay kế hành quân kế tiếp lấy danh hiệu Dân Chí 100.
Tiểu đoàn 42 BĐQ đã tổ chức nhiều đợt tấn công dưới sự yểm hữu hiệu của trực thăng võ trang, phản lực F4 (phantom) từ hạm đội7 bay vào. Tưởng cũng nên nhắc lại đây là lần đầu tiên phi cơ phản lực của hạm đôị 7 Hải quân Hoa Kỳ yểm trợ trực tiếp cho cuộc hành quân của QLVNCH tại vùng VI chiến thuật.
Sau hơn 4 giờ giao tranh ác liệt, chiếm từng tấc đất, có lúc đã phải đánh cận chiến, VC yếu thế và nao núng. Chúng tìm cách chém vè rút chạy dần dần. Lực lượng hành quân tiến chiếm hoàn toàn mục tiêu thì cũng là lúc trời sụp tối. Anh em lục xoát sơ khởi, đã tịch thu được gần 200 súng đủ loại, và 154 xác chêt Vc đếm được tại chỗ, bắt sống 12 tên làm tù binh và rất nhiều tài liệu quan trọng. Đặc biệt trong số chiến lợi phẩm ta thu được lá đại kỳ thêu dòng chữ “Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam, Bộ Tư Lệnh Mặt trận miền Tây Nam Bộ”, một tổng đài điện thoại, 5 khẩu 12.7ly phòng không, 3 khẩu 75 ly không giật, 3 khẩu thượng liên 12.8 ly của Trung cộng sản xuất, súng B40, B41, tổng cộng 8 khẩu súng cá nhân như AK47, Carbine và súng trường Nga (thường gọi là súng bá đỏ) 59 khẩu. Tiểu đoàn bị thiệt hại 12 chiến sĩ hy sinh trong đó có Đ/U Phan, tiểu đoàn phó và 35 bị thương nặng nhẹ.
Qua khai thác tài liệu tịch thu được và qua cung từ của tù binh, đây là Trung đoàn D, đơn vị bảo vệ mặt trận Miền Tây Nam Bộ của Thiếu tướng CSVN Đồng văn Cống. Nhờ bóng đêm, tên tướng VC đã trốn thoát khỏi mặt trận, bỏ lại cả tên Trung đoàn phó Trung đoàn D chết bên cạnh tổng đài điện thoại chỉ huy cuả chúng.
Với chiến thuật dương đông kích tây, Vc đã cho các đơn vị địa phương quấy phá, tạo áp lực với quận Vĩnh Châu (Bạc Liêu), lực lượng chính của chúng tập trung ở Đại Ngãi (Long Phú, Ba xuyên) với mục đích tấn công vào phi trường Sóc Trăng và tỉnh lỵ khánh Hưng, nhưng chúng đã lãnh hậu quả thất bại thảm hại khi thực hiện kế hoạch này.
Ngày 29/12/1964, Trung tướng Nguyễn Khánh, Thủ tướng chính phủ VNCH kiêmTổng Tư Lệnh Quân đội, Thiếu tướng Nguyễn văn Thiệu và Chuẩn tướng Đặng văn Quang đến thị sát mặt trận trên một chiếc thiết vận xa M113 của Thiếu tá Nguyễn kim Định,Thiết đoàn trưởng thiết 9 kỵ binh thiết giáp.
Trong lúc thuyết trình, vốn đã có biệt danh là “Biết đ.m”, bất chợt ông đã thốt ra một câu nhớ đời với Trung Tướng Khánh “Đ.M, Trung Tướng, tôi đánh như vậy có được không Trung Tướng?”. Tất cả những vị tướng cùng những người xung quanh ai cũng xanh mặt – Chính vì vậy mà Thiếu tá Biết và TĐ42 BĐQ đã bị thiệt thòi rất nhiều trong việc tưởng thưởng và tuyên dương công trạng (Cũng may là trận đánh vưà qua TĐ42 đã lập được công lớn, nên Thiếu tá Biết vẫn được tưởng thưởng huy chương mà chưa bị trừng phạt vì tội quen miệng).
Đón mừng chiến thắng hành quân Dân Chí 100, được tổ chức rất trọng thể tại Cần Thơ, Thiếu tá Nguyễn văn Biết không được thăng cấp đặc cách, nhưng may mắn vẫn được trao tặng Bảo quốc Huân chương đệ Tứ đẳng kèm anh dũng bội tinh với nhành dương liễu mà thôi. Một số anh em sĩ quan và quân nhân các cấp cững được đặc cách thăng cấp và trao gắn một số huy chương, tuy nhiên nếu so với các đơn vị bạn thấy rõ sự thua sút rất nhiều. Sau chiến thắng này và với 6 lần được tuyên dương công trạng trước Quân đội, Quân kỳ cuảTiểu đoàn 42 BĐQ, toàn thể quân nhân trong đơn vị được phép được mang giây mầu Bảo Quốc.
Nhân đậy cũng nên nhắc lại một chuyên vui cuả đơn vị và cuả người thụ hưởng là trong thời gian diễn tiến cuộc hành quân Dân chí 100, TĐ 42 đón nhận 2 tân sĩ quan vừa tốt nghiệp khóa 19 VBQG/VN về trình diện đơn vị, đang khi lập hồ sơ thăng thưởng 2 ông Thiếu uý Đặng hữu Lộc, Đỗ văn Mười cũng đuợc ghi danh thêm, kết quả hai bạn được lên Trung uý, có lẽ đây là hai sĩ quan thăng cấp nhanh nhất Quân Lực nói chung và mau nhất khoá 19 Đàlạt nói riêng.
Tuần lễ sau đó, trên đường trở về hậu cứ khi đến Khánh Hưng. Tỉnh /Tiểu khu Ba Xuyên đã phối hợp tổ chức buổi lễ đón chào, mừng đoàn quân chiến thắng trở về. Các nữ sinh thuộc các trường Trung học, trường nữ, trường Phụ huynh, trường Tố Như, v.v. đã choàng vòng hoa cho tất cả quân nhân của tiểu đoàn 42 BĐQ. Cũng trong lễ mừng này Trung Tướng Nguyễn Văn Thiệu, Thiếu tướng Đặng văn Quang gắn lon và huy chương cho một số quân nhân các cấp Việt, Mỹ. Thiếu Tá Nguyễn văn Biết được trao nhận cờ DANH DỰ cho tiểu đoàn trên đó ghi hàng chữ “Quyết Chiến, Quyết Thắng – Đơn Vị Xuất Sắc Nhất QLVNCH năm 1964”. Đêm liên hoan đã diễn ra hết sức tưng bừng, náo nhiệt tại tại Toà Hành Chánh tỉnh đã để lại trong lòng người một kỷ niệm khó quên
Đã tưởng qua hôm sau đơn vị sẽ thẳng đường về hậu cứ, chẳng dè về tới Bạc Liêu Bộ Tư Lệnh SĐ 21 BB và tỉnh, tiểu khu Bạc Liêu, quân dân chính các cấp đã tổ chức một lễ mừng đoàn quân chiến thắng trở về hậu cứ nghỉ dưỡng quân ít ngày để sẽ tham dự những cuộc hành quân khác.
Đúng như dự đoán, sau đó Thiếu tá Nguyễn văn Biết có lệnh thuyên chuyển về tỉnh An Xuyên làm phó tỉnh Nội An dưới sự chỉ huy cuả Thiếu tá Châu văn Tiên Tỉnh kiêm Tiểu khu trưởng Tiểu khu An Xuyên. Sự ra đi cuả Thiếu tá Biết đã để lại cho toàn thể quân nhân trong đơn vị nỗi buồn man mác và tiếc nuối.
BCH/BĐQ trung ương bổ nhiệm Đại uý Nguyễn tấn Giai về làm quyền Tiểu đoàn trưởng, nhưng Đại uý Giai, không được lòng sư đoàn cũng như quân đoàn nên chỉ vài tháng sau Quân đoàn đã bổ nhiệm Đại uý Lưu Trọng Kiệt, nguyên đại đội trưởng đại đội 21 thám sát sư đoàn, nguyên tiểu đoàn phó TĐ 3/33/21 BB về làm Tiểu đoàn trưởng. Đại uý Vương văn Trổ ĐĐ 1/42 về làm Tiểu đoàn trưởng TĐ 3/33 SĐ21 BB, và Đại uý Nguyễn Tấn Giai về BCH/TƯ/BĐQ. Sau đó ít tháng, ông được bổ nhiệm làm Tiểu đoàn trưởng TĐ 51 BĐQ, trú đóng tại Gò Đen, tỉnh Long An.
Vaò khoảng tháng 5-1965, với chiến công HQ Dân Chí 100, tiểu đoàn 42 BĐQ đuợc Tổng Thống Hoa Kỳ tặng huy chương danh dự “PRESIDENT UNIT CITATION” và băng tuyên công cho Quân kỳ Tiểu đoàn. Buổi lễ được tổ chức long trọng tại phi trường Sóc Trăng do Đại Tướng Westmoreland, Tư lệnh Quân đội Hoa Kỳ tại Viêt Nam đại diện Tổng Thống Hiệp Chủng Quốc Hoa Kỳ, Thiếu Tướng Nguyễn Hữu Có, đại diện Quân Lực VNCH đồng trao gắn cho quân nhân các cấp thuộc tiểu đoàn 42 biệt động quân. (chúng ta thường gọi vui là Bàn Bi Da).
Đến đây tôi xin được viết vài dòng để tưởng nhớ đến Đại úy Lã Quý Phan, người anh hiền hoà dễ mến, xuất thân khóa 13 trường Võ bị Quốc Gia Việt Nam (Đàlạt). Trong lần tham dự hành quân, đóng quân đêm tại Sóc Trăng, tiểu đoàn đã bố trí quân quanh thị xã (trước phi trường hay sau vườn nhà dân), BCH/TĐ và ĐĐ 2/42 bố trí dọc theo đường Bồ Thảo (sau này là Trương Công Định). Đại đội 3/42 từ chùa Miên đến Cầu Đen (đường đi quân Thuận Hòa), đại đội 4/42 từ chuà Miên đi Đại Ngãi (quân Long Phú), đại độí 1/42 chùa Miên cạnh phi trường Sóc Trăng, (đường đi Bạc Liêu), anh Phan và tôi nghỉ tại nhà người yêu và là vợ tôi bây giờ. Sáng 28-12-1964, đơn vị thức dậy sớm để chuẩn bị vào phi trường để làm lực lượng Diều Hâu – Đom đóm, trừ bị trực thăng vận cho cuộc hành quân.
Hôm đó, anh Phan làm vệ sinh cá nhân rất cẩn thận, cạo râu, quần áo thẳng nếp, kể cả đeo huy chương nữa. Người yêu của tôi ngạc nhiên hỏi: “Sáng nay đi hành quân sao chú Phan ăn diện như dạo phố vậy?” Anh vui vẻ bình thản trả lời: “Đã đem theo thì phải mặc cho đẹp chứ, kẻo ra đi mà không trở về nữa thì đâu còn dịp để diện nữa”. Người yêu của tôi cuời quay sang tôi hỏi: “Anh Bửu, chú Phan nói gì kỳ cục vậy – Xui lắm đó, không nên đâu”. Nào ngờ hôm ấy là chuyến đi, là cuộc hành quân cuối cùng của anh. Anh Phan đã bỏ anh em, bạn bè để ở lại nơi bờ kinh đó, không bao giờ còn đuợc nhìn thấy anh vào ra với dáng vẻ thong dong điềm đạm, vui vẻ với mọi người nuã -Ai cũng bùi ngùi thương tiếc anh Lã quý Phan, cấp chỉ huy khả kính, người anh tuyệt vời của chúng tôi.
Từ HQ Dân Chí 100 đến HQ Dân Chí 128, các đơn vị việt cộng thường tránh né, trốn chạy nên không có trận đụng độ nào đáng kể xảy ra. Cho đến khi cuộc hành quân Dân Chí 129 đuợc mở ra tại Gò Quao, vùng giáp ranh hai tỉnh Chương Thiện-Kiên Giang (Rạch Giá), tiếp ứng cho TĐ 1/31/SĐ21 BB – Kết quả cuộc hành quân tiếp ứng này -TĐ 42 biệt động quân đã gây cho địch tổn thất đáng kể, bỏ lại 32 xác chết và ta tịch thu được 14 súng đủ loại.
Hành quân Long Phi 999 (kết hợp hành quân Long phi của SĐ 9 BB và HQ Dân chí của Sư đoàn 21 BB) do quân đoàn IV tổ chức. Hải quân vùng IV phát hiện được một chiếc tầu cuả hải quân Bắc Việt chở vũ khí, đạn dược và quân trang, quân dụng tiếp tế cho bọn MTGP/MN, đang neo tại vùng biển Ba Động tỉnh Vĩnh Bình, Tiểu đoàn được trực thăng vận từ phi trường Sóc Trăng, đổ thẳng xuống mục tiêu, để bắt giữ chiếc tầu này. Tiểu đoàn vừa nhảy ra khỏi trực thăng đã chạm súng rất nặng với đơn vị bảo vệ là tiểu đoàn Cửu Long của VC. Sau hơn hai giờ giao tranh, địch chiụ không nổi đã tháo chạy, bỏ lại nhiều xác chết (ước chừng 100), và nhiều vũ khí rải rác trên mặt đất. Quan trọng hơn là chiếc tầu tiếp tế đang xuống hàng nên không thể chạy và ta đã bắt đưọc với toàn bộ vũ khí quân trang, quân dụng số lượng phải kể là con số ngàn, đủ loại cộng đồng, cá nhân. Trung tướng Đặng văn Quang, Tư lệnh QĐIV, Chuẩn Tướng Lâm Quang Thi, Tư lệnh SĐ 9 BB đã bay đến ngay để thị sát mặt trận cũng tại đó Tỉnh trưởng kiêm Tiểu khu Trưởng Vĩnh Bình đã tặng TĐ/42 BĐQ số tiền 20.000 đồng để khao quân.
Sau đó, lễ mừng chiến thắng đã được tổ chức long trọng tại Cần Thơ và quân nhân các cấp cùng với Quân kỳ cuả TĐ42 BĐQ được tuyên dương công trạng trước Quân đội lần thứ 7 (bảy).
Hành quân Dân Chí 135. Tiểu đoàn 42 BĐQ được trực thăng vận từ Phú Lộc (quận Thạnh Trị, Ba Xuyên). Mục tiêu là xã Giai Lăng (quận Vĩnh Châu, Bạc Liêu), nơi trú quân cuả tiểu đoàn cơ động tỉnh và tỉnh đội Ba Xuyên. Trong trận này, địch đã dùng hoả công để chống lại ta như sau: Lợi dụng sau mùa gặt, vc đã gom rơm rạ còn để ngoài đồng ruộng để đốt tạo thành một màn khói lửa với hy vọng làm cản bước tiến của ta, nhưng chúng không ngờ BĐQ đã nhảy thẳng ngay trên đầu chúng, và trước sức mạnh hoả lực, với tính quyết chiến thắng, BĐQ đã đẩy chúng ra khỏi nơi ẩn nấp và tháo chạy, bỏ lại chiến trường 130 xác chết. Tiểu đoàn 42 BĐQ đã tịch thu được trên100 súng đủ loại, bắt giữ 12 tù binh. Biệt động quân đã có 18 quân nhân hy sinh, 32 bị thương nặng nhẹ (Thiếu Úy Nguyễn văn Quảng, sĩ quan tiền sát pháo binh cuả TĐ 21 PB biệt phái dài hạn cho BĐQ đã hy sinh và Đại úy Nguyễn văn Biên (16VBQG/VN) bị thương nặng. Được biết sau khi điều trị chữa lành thương tích, Đại úy Biên được thuyên chuyển về phục vụ ngành CSQG, chức vụ Biệt đoàn trưởng Biệt đoàn CSDC tại Sàigon)
Lễ mừng chiến thắng được tổ chức long trọng tại Sóc trăng,tiểu đoàn 42 BĐQ được tuyên dương công trạng lần thứ 8, quân kỳ tiểu đoàn và quân nhân các cấp TĐ 42 được mang giây biểu chương mầu Tam Hợp. Đại uý Lưu trọng Kiệt được thăng cấp Thiếu tá nhiệm chức, tưởng thưởng Đệ tứ Đẳng bảo Quốc Huân Chưong kèm anh dũng bội với nhành dương liễu. Các Trung uý Lê thành Long, đại đội trưởng ĐĐ 2/42 vàTrung uý Hồ ngọc Cẩn đại đội trưởng ĐĐ 4/42 cùng được thăng cấp đặc cách Đại Úy nhiệm chức. Cũng trong chiến thắng HQ Dân Chí 135, Tổng thống Hoa kỳ lại ký tặng thưởng TĐ 42 BĐQ Huy chương Danh Dự và băng Tuyên công cho quân nhân các cấp và quân kỳ của TĐ 42 BĐQ (anh em chúng tôi thường gọi là bàn bi da có con rệp)
Lễ trao tặng huy chương danh dự và băng tuyên công được tổ chức trọng thể tại sân bay CầnThơ. Đại tướng Abraham đại diện Tổng thống Hoa Kỳ đến chủ tọa và trao gắn huy chương.
Từ HQ dân chí 135 đến Dân chí 178 không có chạm súng và đụng độ nào đáng kể. Địch luôn luôn tránh né, không dám đối mặt với BĐQ
Tưởng cũng nên nhắc lại hai sự việc quan trọng đã đến với Tiểu đoàn 42 BĐQ:<
1/- Thời gian tham dự các cuộc hành quân của TĐ cũng đã nhiều và khá lâu, quân nhân các cấp đã chịu đựng khá nhiều nguy hiểm, vất vả và gian khổ, ngoài ra cũng đã đến lúc đơn vị cần được đi tái huấn luyện theo đúng lịch ấn định để các cấp có dịp ôn luyện những điều cần phải nhớ lại. Do đó, TĐ 42 Biệt Động quân đã được đưa về Trung tâm huấn luyện Trung Hoà cuả binh chủng Biệt Động Quân, tại Củ Chi (Bình Dương- vùng 3 CT) để thụ huấn bổ túc, thời gian hai tháng.
2/-Đại đội 4/42 bị địch nội tuyến. Thời gian đơn vị đang nghỉ, chờ tham dự cuộc hành quân khác, thì sự việc xẩy ra ngay tại trại gia binh của đơn vị. Trong lúc cả tiểu đoàn đang yên lành trong giấc ngủ thì vào khoảng 2 giờ sáng, tên nội tuyến đã ném một trái lựu đạn M.26 vào căn nhà do một trung đội thuộc đại đội 4, đã gây tử thương cho 5 quân nhân và 12 người bị thương. Sau khi sự việc xẩy ra, Đại uý Hồ ngọc Cẩn được điều động về BCH/TĐ. Trung uý Thảo, đại đội phó được lệnh trình diện khu 42 ANQĐ, rồi thuyên chuyển đi đơn vị khác vì bị nghi là có liên quan tới vụ nội tuyến. Trung uý Bùi Thế Thổ – Xuất thân khoá 19 VBQGVN được cử thay thế Đ/u Cẩn. Sau mấy tháng nằm chờ tại BCH/TĐ, Đại uý Hồ Ngọc Cẩn đượcTư lệnh SĐ 21 BB bổ nhiệm làm Tiểu đoàn trưởng TĐ1/33/SĐ21 BB.
Hành Quân Dân chí 179 tại Chương Thiện. Tiểu đoàn 42 biệt động quân được lệnh di chuyển từ Bạc Liêu lên Sóc Trăng và nghỉ đêm tại đây, sáng ngày hôm sau sẽ là thành phần trừ bị cho cuộc hành quân. Đến khoảng chừng 9.00 giờ sáng thì Tiểu đoàn được lệnh di chuyển vào Chương Thiện. Đến ngã ba Cái Tắc (một ngả đi Cần Thơ, còn một ngả đi Chương Thiện) thì tiểu đoàn được lệnh dừng lại để tìm bãi đáp cho (LZ), đồng thời cũng ngay lúc đó, một đơn vị Việt cộng đã bị ta phát giác nơi vườn dừa Ông Mười nằm trên kinh Thác Lác (vùng giáp ranh giữa Chương Thiện và Phong Dinh). Khoảng 10.00 giờ, đợt trực thăng vận đầu tiên gồm hai đại đội 1/42 và 2/42 cùng với BCH/TĐ được thả xuống. Đợt đổ quân thứ hai gồm các đơn vị ĐĐ 3+ĐĐ 4 và phần còn lại cuả BCH TĐ. Nơi đổ quân cách xa mục tiêu khoảng chừng 500 mét là một cánh đồng sình lầy, nuớc ngập ngang ngực, việc điều động đội hình hành quân gặp rất nhiều trở ngại và khó khăn. Đến 11giờ 30, Tiểu đoàn trưởng cho lệnh tấn công. Đúng 15 phút sau, ta đã chiếm đưọc phòng tuyến thứ nhất cuả chúng, tiếp tục chọc thủng tuyến thứ 2. Địch bỏ chạy dọc theo các rặng trâm bầu. Chiến thắng đầu tiên, 42 BĐQ đã thu được hơn 30 súng đủ loại, bắt sống ba tên. Khai thác sơ khởi, được biết đây là trung đoàn D của địch.
Tiếp tục tiến chiếm, tiểu đoàn 42 đã gặp phản
ứng rất mạnh cuả địch, trận chiến trở nên ác liệt. Mục tiêu vườn dừa Ông Mười, một ấp chiến lược cũ cuả ta. Việt cộng đã bố trí trong vòng đai phòng thủ, các công sự hầm hào được thiết lập rất kiên cố từ trước, do đó việc chiếm mục tiêu trở nên vô cùng khó khăn cho biệt động quân. Tiểu đoàn báo cáo tình hình về Bộ tư lệnh hành quân. Phòng 2 SĐ bảo là ở đấy chỉ có một đơn vị nhỏ cuả địch, phải thanh toán mục tiêu ngay cho xong. Cũng chính vì sự sai lầm này mà việc điều động quân tiếp ứng đã rất chậm chạp. Tiểu đoàn 42 BĐQ đã bị cầm chân tại chỗ, không thể tiến thêm đuợc nữa. Ta và địch cách nhau chưa đầy 100 mét. Địch có lợi thế bố trí ở địa thế cao hơn so với tuyến tấn công của ta, ngoài ra chúng cho những tên xạ thủ bắn xẻ ngồi trên ngọn dưà, nên bắn rất chính xác. Thiếu Tá Lưu Trọng Kiệt bị bắn trúng ngay ngực, thương thế rất nặng. Trung uý Lý, sĩ quan Trợ y băng bó, y tá thổi nệm hơi đặt anh Kiệt lên đẩy vào núp trong một rặng Trâm Bầu. Ngay lúc đó y tá cũng trúng đạn, hy sinh. Tôi (tác giả) và Đại uý cố vấn Mỹ (không nhớ được tên họ đầy đủ của cố vấn này), liên tục gọi xin tải thương khẩn cấp, nhưng trận đánh đang quyết liệt, tàn bạo, quá gần giữa ta và địch nên tải thương bị chậm lại. Các phi tuần khu trục, pháo binh đã đựơc gọi yểm trợ, khá hữu hiệu và chính xác, nhưng cũng vì lý do quá gần mà Biệt động quân cũng bị thiệt hại do phi pháo gây ra khá nhiều.
Khoảng 2 giờ chiều,Trung úy Lý (sĩ quan trợ y), tổ quân báo và một trung sĩ cố vấn Mỹ (cũng quên tên) đang di chuyển Thiếu tá Lưu Trọng Kiệt, các thương binh về phiá sau để tản thưong thì anh Kiệt bị trúng đạn lần thứ hai. Anh đã hy sinh ngay tại chỗ cùng với một chiến sĩ đang khiêng anh trên tay. Thiếu Tá Lưu Trọng Kiệt đã bình thản từ giã bạn bè, từ bỏ đơn vị, ra đi vĩnh viễn, lúc 2.30 giờ chiều. Thi hài anh cùng các chiến hữu khác đã được đưa Cần Thơ.
Càng về chiều áp lực địch càng lúc càng mạnh, nhưng tiểu đoàn vẫn kiên quyết bám chặt mục tiêu để chờ tăng viện. Khoảng 4 giờ chiều thì TĐ 32 BĐQ, TĐ44 BĐQ được trực thăng vận đến mục tiêu. Nhẩy và giải toả bên cánh phải cho TĐ 42 BĐQ. Kế đó là TĐ 44 BĐQ đổ xuống, di chuyển dọc theo kinh Thác Lác, giải toả bên cánh trái cho 42. Đến đúng 6.00 giờ chiều thì TĐ 44 BĐQ bắt tay được với ĐĐ 4/42. Lúc này sức kháng cự cuả địch giảm dần. Thiếu Tá Hồ Viết Lượng, Tiểu đoàn trưởng TĐ 44 BĐQ, nóng lòng vì đơn vị cũ của mình đang bị kẹt, đã đốc thúc các chiến sĩ TĐ 44 giải toả nhanh chóng áp lực cho TĐ 42. Màn đêm đã buông xuống, hoả lực địch cũng giảm dần và chúng bắt đầu tìm cách rút chạy, bỏ lại vũ khí và xác đồng đội. Đúng 8.00 giờ tối, tất cả các đơn vị bạn tiếp viện đã bắt tay được với toàn bộ TĐ 42 BĐQ. Việt Cộng đã hoàn toàn mất dạng trong các rặng trâm bầu dọc theo các bờ kinh. Thu dọn chiến trường và kiểm điểm tình trạng quân số và vũ khí, Tiểu đoàn được coi như thiệt hại khá nặng với 34 chiến sĩ hy sinh, trong đó có vị Tiểu đoàn trưởng, Thiếu tá Lưu Trọng Kiệt-cấp chỉ huy tài giỏi, anh dũng- cùng với 120 người bị thưong nặng nhẹ. Vũ khí của ta bảo toàn. Thu dọn chiến trường ta lấy được 45 súng đủ loại và khoảng chừng 140 xác địch (trời tối, mệt mỏi, không lục soát kỹ và rộng được). Đến 3.00 gìờ sáng thì tiểu đoàn 42 được trực thăng chở về Bạc Liêu, nghỉ.
Một tuần sau, Bộ Tư lệnh SĐ21 BB và Tỉnh/tiểu khu Chương Thiện tổ chức mừng chiến thắng dưới sự chủ toạ cuả vợ chồng Thiếu tướng Nguyễn Cao Kỳ, Chủ tịch Uỷ ban Hành pháp Trung Ương. Đồng thời Tiểu đoàn 42 BĐQ cũng được nghỉ dưỡng quân, tái bổ sung tại Bạc Liêu. Cũng trong dịp này, Trung uý Bùi Thế Thổ ĐĐT/ĐĐ4 được thăng cấp Đại uý nhiệm chức.
Đến đây tôi cũng xin được viết vài dòng về Cố Trung tá Lưu Trọng Kiệt vị chỉ huy và cũng là một chiến hữu thân tình với cá nhân tôi: Anh Kiệt là một quân nhân chỉ huy đơn vị tác chiến đúng nghĩa, nghiêm khắc nhưng không độc, anh hoà nhã với mọi người kể cả lúc ban hành mệnh lệnh, nhưng không thể nhận mà không thi hành. Lúc xung trận, anh chỉ huy với phong cách bình tĩnh, điềm đạm nhưng gan lì và anh dũng. Tiểu đoàn trưởng luôn luôn sát cánh với các chiến sĩ trong đơn vị. Vậy mà, anh lại bỏ anh em ra đi quá sớm khi tương lai đang rực rỡ trước mặt. Điều làm tôi ân hận vẫn đeo đuổi tôi cho đến bây giờ và mãi mãi. Bên tai tôi văng vẳng tiếng anh Kiệt “Bửu ơi, cố gắng gọi tải thương, cố gắng gọi tải thưong, máu tao ra nhiều qua”.…Vì đó lúc giao tranh đang diễn ra căng thẳng và ác liệt, hai bên xáp chiến, trực thăng tải thương không xuống được.
Hai giờ đồng hồ trôi qua đến lúc sắp tải thương được thì một loạt đạn thứ nhì đã cắt đứt cuộc đời ngang dọc, cuả anh. Mọi người thương tiếc anh lại càng ân hận hơn khi được biết, anh sẽ được bổ nhiệm giữ chức vụ Trung đoàn trưởng Trung đoàn 33/SĐ 21 BB, nhưng không hiểu vì sao đã cả tháng mà lệnh vẫn chưa ban hành để rồi anh bỏ lại sau lưng tất cả để ra đi vào miên viễn. Vị sĩ quan xuất thân khóa 7 Liên trường Võ khoa Thủ Đức Lưu Trọng Kiệt hay còn là Lưu Depart, say mê âm nhạc, hát rất hay. Anh thường sưu tầm những bản nhạc hay. Tôi ở kế bên phòng anh, và anh Hồ ngọc Cẩn, nên chúng tôi thường nghe chung và thưởng thức tiếng hát của Kiệt. Cũng cần viết thêm là Kiệt còn là một huyền đai đệ nhị đẳng nhu đạo.
Trong thời gian tiểu đoàn 42 biệt động nghỉ duỡng quân, bổ sung quân trang, đạn dược, Bộ chỉ huy BĐQ Trung ương đã bổ nhiệm Đại uý Chung Thanh Tòng, một sĩ quan thâm niên, dày dạn kinh nghiệm chiến trường về làm Tiểu Đoàn trưởng TĐ 42 BĐQ, nhưng Bộ Tư lệnh QĐ IV và Bộ Tư lệnh SĐ 21 BB không vui vẻ đón nhận, và tỏ ra thờ ơ với anh.
Thời gian nghỉ dưỡng đã đủ, Cọp ba đầu rằn đã mài lại nanh vuốt sắc nhọn để tiếp tục vồ những con mồi Việt cộng. Những cuộc hành quân Dân Chí, Long Phi được tiếp tục mở ra nhưng thành tích của tiểu đoàn cũng không có gì đáng kể vì lúc này địch luôn tìm cách tránh né, chạm trán với Biệt động quân. Cho đến khi Việt Cộng mở trận tổng công kích tết Mậu Thân, Tiểu đoàn lại ghi them các thành tích mới.
Sáng mồng 1 tết, tiểu đoàn 42 hành quân giải toả áp lực địch cho thị xã Bạc Liêu. Sáng mồng 2 tết, (tiểu đoàn(-) đuợc trực thăng vận lên phi trường Sóc Trăng (Đại đội 1/42 ở lại bảo vệ BTL SĐ) để giải toả thị xã Khánh Hưng, tiểu khu Ba Xuyên, trại gia binh và BCH trung đoàn 33/21 BB. Chiều mồng 4 tết thì hoàn thành nhiệm vụ. Tổng kết, thật là phi thường trong mấy ngày hành quân giải tỏa vừa qua, BĐQ chỉ thiệt hại có 5 tử thương và 8 bị thương nặng nhẹ. Về phía địch, ta tịch thu 80 súng nặng nhẹ đủ loại, xác chêt Vc rải rác khắp thị xã, đếm được 120 tên, bắt sống 3 tù binh.
Qua sáng ngày mồng 5 tết, tiểu đoàn nhận lệnh di chuyển lên Cần Thơ để đánh đuổi địch ra khỏi thành phố này. Tiểu đoàn 44 BĐQ, và Lữ đoàn A TQLC, Trung đoàn 33/SĐ 21 BB, cùng sát cánh đánh đuổi địch mở rộng vòng đai an ninh cho thành phố và Bộ Tư lệnh Quân Đoàn IV đến tận Miếu Đông, Phong Điền, Cầu Nhím. Khoảng 10 ngày sau, Giặc cộng đã bị thanh toán sạch tại thành phố Cần Thơ thì Tiểu đoàn 42 và 44 biệt động quân lại nhận được lệnh di chuyển về Rạch Giá để tham dự cuộc hành quân trực thăng vận vào mục tiêu kinh Kiểm Lâm để giải toả áp lực địch cho tỉnh Kiên Giang. Trận tổng công kích của Việt cộng trong đợt một đã hoàn toàn thất bại, trên toàn lãnh thổ thuộc Quân Khu IV/ Vùng IV chiến thuật/VNCH.bờ sông Trèm Trẹm, một chiến binh đã phát giác ra xác quân nhân bị bỏ quên, VC thả bè trôi trên sông trả về cho tiểu đoàn 42 BĐQ với những trò quái gở: Phù hiệu BĐQ cọp 13 răng đã bị xé rách nát, trên ngực có gắn miếng giấy với giòng chữ “trả cho cọp ba chân”. Như vậy, chứng tỏ chúng đã nhận ra những lần chạm súng với 42 BĐQ, Tiểu đoàn này chỉ xử dụng có ba đại đội. Từ đó TĐ42BĐQ có tên “Cọp Ba Chân hay cọp ba móng”.
-Việt cộng lại tiếp tục phát động cái gọi là tổng công kích tổng nổi dậy đợt 2 cũng trên khắp các thị thành miền nam VN. Tiểu đoàn 42 lại lên đường cùng các đơn vị bạn dẹp giặc an dân. Tham dự hành quân giải toả áp lực địch tại các thị xã Cà Mâu, thị xã Bạc Liêu, Cần Thơ cũng một lần nữa đuổi giặc chạy trốn về các bưng biền của chúng, thậm chí có đơn vị cộng quân gần như bị diệt gọn, những tên sống sót phải dội ngược vào lãnh thổ Campuchia để ẩn trốn.
Thất bại nặng trong âm mưu úp một cái hốt trọng gói miền Nam, Cộng sản gỡ gạc bằng cách quay thực hiện những cuộc pháo kích bừa bãi vào các thành phố, thị xã, Bộ Tư lệnh Quân Đoàn. Do đó, sau khi tham dự các cuộc hành quân Dân Chí, tiểu đoàn 42 BĐQ đuợc xử dụng vào việc bảo vệ vòng đai an ninh xa, dự các cuộc hành quân để triệt phá các ổ trận điạ địch sẽ dùng để pháo kích. Cũng trong thời gian này, chỉ vì một sự sơ hở, ỷ y cuả đại đội 4/42 do Đại uý Bùì thế Thổ là Đại đội trưởng đã bị địch đột kích tại Vàm Láng (phía bắc Cái Dầy, nằm trên kinh Cái Dầy) gây tổn thất cho ta 4 chết,7 người khác bị thương. Đại uý Bùi Thế Thổ cũng hy sinh tại chỗ. Vì nguyên cớ này mà Đại Úy Chung Thanh Tòng đã được BTL/SĐ 21 trả về cho BCH/BĐQ TƯ và Đại Uý Lê Thành Long đuợc bổ nhiệm quyền Tiểu đoàn Trưởng Tiểu đoàn 42 Biệt động quân, thay thế Đ/U Tòng.
Kể từ ngày thành lập vào cuối năm 1963 cho tới năm 1968, Tiểu đoàn 42 BĐQ với bao nhiêu khổ nhọc, vui, buồn – Bạn bè cũ, mới, các chiến hữu thân thương đã lần lượt ra đi-Tử thương,bị thưong nặng hay nhẹ hoặc thuyên chuyển đi các đơn vị mới- TĐ còn lại vẻn vẹn có mấy người.
Các bạn tôi, chiến hữu của tôi: Thiểu, Phan, Kiệt, Khuôn, Quảng, Thổ, Úc, Quang đã vĩnh viễn từ giã tất cả, bạn bè, đồng đội, bỏ lại chiến trận sau lưng. Thương tiếc nuối nhớ của người ở lại họ cũng chẳng cần quan hoài. Những đồng đội thuyên chuyển đến những đơn vị mới như: Năm, Biết, Giai, Lượng,Trung, Trổ, Tịnh, Bửu, Khâm, Mạnh, Cẩn, Tấn, Hoàng, Ngôn, Thảo, Biên, Paul, Long, v.v., sau này thăng tiến trên đường binh nghiêp, làm rạng danh binh chủng
VÀI GIAI THOẠI VỀ “CỌP BA ĐẦU RẰN”, “CỌP BA CHÂN – ĐIẾC KHÔNG SỢ SÚNG”.
1/ Nhắc lại trận đánh phản phục kích trên đại lộ Cộng Hoà, tiếp viện cho TĐ 32 biệt động quân và quận Hiếu Lễ đang bị địch uy hiếp nặng nề. Đã xẩy ra một sự việc hy hữu là, sau khi thanh toán mục tiêu, ta thu dọn chiến trường. Vì tải thưong trong đêm nên có sự lẫn lộn. Tải thương một số thưong binh việt cộng về CàMâu, và Rạch Giá. Trong khi đó lại bỏ sót một chiến sĩ mũ nâu cuả đại đội 3/42 ở lại. Hai ngày sau, trên đuờng hành quân quay về lại Cà mâu, Tiểu đoàn đóng quân đêm tại Tân Bằng, trên
2/ Nhắc lại, khi Đại tá Đặng văn Quang về làm Tư Lệnh SĐ 21 BB, và Thiếu Tướng Nguyễn văn Thiệu là Tư Lệnh Quân Đoàn IV/Vùng IV chiến thuật, đã mở chiến dịch “Đom Đóm, Diều Hâu và trực thăng vận”, áp dụng tối đa cho các cuộc hành quân. Di chuyển, mở rộng đội hình luôn luôn. Tấn công vào sâu tận trong các khu rừng mắm, lau sậy, tràm.. Trực thăng võ trang yểm trợ tối đa. Vì thế đã có những lần ta, địch quá gần, không có làn ranh, không thể trải được biểu tín hiệu nên sự yểm trợ đã xẩy ra tổn thất cả cho quân bạn là 42 BĐQ. Trong một buổi họp Tham Mưu, Thiếu Tá TĐT Nguyễn Văn Biết đã ra lệnh cho, các đại đội sơn rằn ri trên nón sắt bằng ba mầu: Vàng, đỏ, xanh lá cây. Trên chóp nón là lòng đỏ đậm (trên nón không có đầu cọp hay huy hiệu). Chính nhờ đó, sau này trực thăng võ trang dễ dàng quan sát, phân biệt bạn và địch và cũng lại có thêm một tên nữa “Cọp Ba Đầu Rằn”. Thiếu tá Biết cũng cho đơn vị thực hiện huy hiệu của đơn vị là Đầu cọp rằn, xung quanh thêu dòng chữ “QUYẾT CHIẾN -TIỂU ĐOÀN 42 BĐQ QUYẾT THẮNG”, và may trên nắp túi áo trái.<
3/ Mỗi đại đội đều thực hiện khăn quàng cổ với mầu sắc riêng, mỗi quân nhân đều có một còi đeo trên cổ đặng khi xung trận cùng nhất loạt thổi vang lừng lấn át tiếng súng đối phương và nâng cao tinh thần quyết chiến của anh em tiến mà không biết lùi và cũng lại có thêm tên nữa “Con bà phước – lũ điếc không sợ súng”.
Thời gian như mây bay trên đỉnh trời, bao nhiêu biến đổi, bao nhiêu tang thương, mừng vui hoà trộn. Kẻ ở người đi. Chiến hữu người còn, người mất. Giờ đây kẻ lưu lạc xứ người, quê hương chỉ còn là nỗi nhớ. Thân bơ vơ trong lạc loài cô quạnh. Thôi, đành viết những dòng chữ mộc mạc gởi đến người xưa bạn cũ chút kỷ niệm đủ mùi tân khổ của đời chiến sĩ.
Viết trong nỗi nhớ cố hương và bằng hữu.
BĐQ Lê Ngọc Bửu
http://hung-viet.org/p18a10134/cop-ba-dau-ran
https://dongsongcu.wordpress.com/
Biên Hùng chuyển