Văn Học & Nghệ Thuật
ĐỌC THƠ CHU VƯƠNG MIỆN VỀ TỐ HỮU
MỘT PHÚT HUY HOÀNG
rồi chợt tắt
trước làm thơ
sau làm đồ tể tà lọt
chết o nhắm mắt
vì sát sinh thủ tiêu
quá nhiều người cầm bút
đúng sai gì cũng giết
ôi đất nứơc
sao lắm thằng dùi đục
cấm đủ trò cho các bạn văn thơ
–
trông chờ mỏi mắt
những nhà thơ đúc thơ thành đạn đại bác
thì toàn là bọn nhà thơ trí thức
ảnh hưởng thi ca lãng mạn Pháp
đứa thì là thi sĩ là ru vơi gió
đứa thì theo ả phù dung ngả hồn theo mây
đứa thì nhậu nhẹt tối ngày ?
ôi kách mạng mùa thu tháng 8
mang theo 1 lũ giả cầy
nửa ta nửa tây
cũng quá may
san khấu hề 1 mình ta thủ diễn
cũng may chiến khu chiến đít
o có điện
Tố Hữu la quá thét thành khùng
SẠCH NHƯ CHÙI
với chủ trương của Mao Xê Tông
giết dân Hoa Lục gần 75 triệu
“ kể cả những năm chết đói
thập niên 60 ” dân
gấp đôi Stalin giết dân Xô Viêt
và cục tình báo Hoa Nam
dàn dựng cho thiếu tá Hồ Tạp Chương
thay thế Hồ Chủ Tịch
chủ trương trước sau như 1
” giết lầm hơn bỏ sót “
ra lệnh cho các tư lệnh Chiến Trường
“cục R “
giết sạch 10.000 người
Tết Mậu Thân 1968 nơi kinh thành Huế
Mùa Hè Đỏ Lửa giết dân Quảng Trị
gần một nửa
bỏ xác trên đai lộ kinh hoàng
nhà cửa thành thị làng xóm nát tan
KHÓC MAO ÍT
đông phương hồng
gió đông lùa gió tây
bùng tề Đông
tay liềm tay búa vùng lên
đi theo Stalin
đến 1 cánh đồng o
đến địa ngục đại đồng
đi tiếp chân Mao Trạch Đông
làm chủ Đông Dương
bùng tề đông
một lúc chết quá chừng chừng
chết ngay cu đơ chết o kịp ngáp
đoàn văn công văn nô
đi theo tiếng cồng tiếng kiểng
hai bên có công an và chó canh chừng
cứ kiểng thì đi
cứ cồng thì dừng
đằng sau có chim cắt
chim két mỏ đỏ Châu Mỹ La Tinh
cùng Tố Hữu đi kèm
cứ thẳng một đường
không quẹo phải không quẹo trái
đứa nào đi trật bắn cái bùm
–
thương biết mấy nghe con tập nói
tiếng đầu lòng con gọi viva Stalin
bố trọn đời làm ở mỏ than Cẩm Phả Min
bao nhiêu than kíp lê theo xe gòong
chở hết ra bến cảng
tàu hù còi và đi đâu ? mất ?
đời phu mỏ cha o đi học
làm với Tây chỉ biết oong đơ
buổi chiều ” bon xoa” buổi sáng “bon jour “
toàn nghe ” mec xa lù, co choon , bú ka’k
nên cha quyết 1 đường đi theo bác
” tức là làm giặc “
nhận Mao là cha , nhận Stalin là ông nội
mong con lớn lên tròn tuổi
tiếng đầu lòng con gọi Hít Le
” à quên Stalin “
là ông cố nội của con
cùng quê hương Cẩm Phả Min
tiếng thứ nhì con gọi
” Lạc Chíu Chương “
sau đó thì con câm luôn ?
LỜI TRĂN TRỐI
*
tôi là villa thơ
cây cổ thụ xanh rờn của làng thơ Việt Bắc
có đôi giòng trăn trối
trước khi qua bên kia thế giơi để gặp Bác
trải tấm lòng thành đến các nhà văn thơ
mấy chục năm từ cách mạng mùa Thu
đến tận giờ
toàn uốn sừng viết không thành có
toàn sửa xoáy viết có thành không
có lắm khi bức xức trong lòng
trong tâm khảm không bao giờ muốn thế ?
ngồi nhai cứt gà cứt chó cứt chim
đầu độc gần 3 thế hệ
nhắm mắt gật đầu nhai toàn đồ cặn bã
miệng hít hà khen ngon thật là ngon
yêu quê hương giống nòi
yêu Bác đảng cùng nước và non
không có cách nào khác hơn nói dối
đứng dưới một người
mà đạp trên đầu cả triệu người
giết oan bao nhiêu dân lành vô tội
lấy hai tay che mặt trời
thả ra toàn bóng tới
nên rất buồn bẻ bút bỏ làm thơ
chịu Phùng Quán từ xưa cho tới bây giờ
” người làm xiếc đi dây rất khó
nhưng không khó bằng làm nhà văn
đi trọn đời trên con đường chân thật “Chu Vương Miện ( HNPD )
Bàn ra tán vào (0)
ĐỌC THƠ CHU VƯƠNG MIỆN VỀ TỐ HỮU
MỘT PHÚT HUY HOÀNG
rồi chợt tắt
trước làm thơ
sau làm đồ tể tà lọt
chết o nhắm mắt
vì sát sinh thủ tiêu
quá nhiều người cầm bút
đúng sai gì cũng giết
ôi đất nứơc
sao lắm thằng dùi đục
cấm đủ trò cho các bạn văn thơ
–
trông chờ mỏi mắt
những nhà thơ đúc thơ thành đạn đại bác
thì toàn là bọn nhà thơ trí thức
ảnh hưởng thi ca lãng mạn Pháp
đứa thì là thi sĩ là ru vơi gió
đứa thì theo ả phù dung ngả hồn theo mây
đứa thì nhậu nhẹt tối ngày ?
ôi kách mạng mùa thu tháng 8
mang theo 1 lũ giả cầy
nửa ta nửa tây
cũng quá may
san khấu hề 1 mình ta thủ diễn
cũng may chiến khu chiến đít
o có điện
Tố Hữu la quá thét thành khùng
SẠCH NHƯ CHÙI
với chủ trương của Mao Xê Tông
giết dân Hoa Lục gần 75 triệu
“ kể cả những năm chết đói
thập niên 60 ” dân
gấp đôi Stalin giết dân Xô Viêt
và cục tình báo Hoa Nam
dàn dựng cho thiếu tá Hồ Tạp Chương
thay thế Hồ Chủ Tịch
chủ trương trước sau như 1
” giết lầm hơn bỏ sót “
ra lệnh cho các tư lệnh Chiến Trường
“cục R “
giết sạch 10.000 người
Tết Mậu Thân 1968 nơi kinh thành Huế
Mùa Hè Đỏ Lửa giết dân Quảng Trị
gần một nửa
bỏ xác trên đai lộ kinh hoàng
nhà cửa thành thị làng xóm nát tan
KHÓC MAO ÍT
đông phương hồng
gió đông lùa gió tây
bùng tề Đông
tay liềm tay búa vùng lên
đi theo Stalin
đến 1 cánh đồng o
đến địa ngục đại đồng
đi tiếp chân Mao Trạch Đông
làm chủ Đông Dương
bùng tề đông
một lúc chết quá chừng chừng
chết ngay cu đơ chết o kịp ngáp
đoàn văn công văn nô
đi theo tiếng cồng tiếng kiểng
hai bên có công an và chó canh chừng
cứ kiểng thì đi
cứ cồng thì dừng
đằng sau có chim cắt
chim két mỏ đỏ Châu Mỹ La Tinh
cùng Tố Hữu đi kèm
cứ thẳng một đường
không quẹo phải không quẹo trái
đứa nào đi trật bắn cái bùm
–
thương biết mấy nghe con tập nói
tiếng đầu lòng con gọi viva Stalin
bố trọn đời làm ở mỏ than Cẩm Phả Min
bao nhiêu than kíp lê theo xe gòong
chở hết ra bến cảng
tàu hù còi và đi đâu ? mất ?
đời phu mỏ cha o đi học
làm với Tây chỉ biết oong đơ
buổi chiều ” bon xoa” buổi sáng “bon jour “
toàn nghe ” mec xa lù, co choon , bú ka’k
nên cha quyết 1 đường đi theo bác
” tức là làm giặc “
nhận Mao là cha , nhận Stalin là ông nội
mong con lớn lên tròn tuổi
tiếng đầu lòng con gọi Hít Le
” à quên Stalin “
là ông cố nội của con
cùng quê hương Cẩm Phả Min
tiếng thứ nhì con gọi
” Lạc Chíu Chương “
sau đó thì con câm luôn ?
LỜI TRĂN TRỐI
*
tôi là villa thơ
cây cổ thụ xanh rờn của làng thơ Việt Bắc
có đôi giòng trăn trối
trước khi qua bên kia thế giơi để gặp Bác
trải tấm lòng thành đến các nhà văn thơ
mấy chục năm từ cách mạng mùa Thu
đến tận giờ
toàn uốn sừng viết không thành có
toàn sửa xoáy viết có thành không
có lắm khi bức xức trong lòng
trong tâm khảm không bao giờ muốn thế ?
ngồi nhai cứt gà cứt chó cứt chim
đầu độc gần 3 thế hệ
nhắm mắt gật đầu nhai toàn đồ cặn bã
miệng hít hà khen ngon thật là ngon
yêu quê hương giống nòi
yêu Bác đảng cùng nước và non
không có cách nào khác hơn nói dối
đứng dưới một người
mà đạp trên đầu cả triệu người
giết oan bao nhiêu dân lành vô tội
lấy hai tay che mặt trời
thả ra toàn bóng tới
nên rất buồn bẻ bút bỏ làm thơ
chịu Phùng Quán từ xưa cho tới bây giờ
” người làm xiếc đi dây rất khó
nhưng không khó bằng làm nhà văn
đi trọn đời trên con đường chân thật “Chu Vương Miện ( HNPD )