Thân Hữu Tiếp Tay...
Đêm qua em mơ gặp ba hồn ma té giếng (Phần1) - Nguyễn Bá Chổi
Đêm qua em mơ gặp ba hồn ma té giếng (Phần1) - Nguyễn Bá Chổi
( HNPD ) Trước đây, lần nào cũng vậy: hễ đêm trước em nằm mơ gặp bác Hồ(1), nằm mơ gặp thím Ngân(2), gặp công an(3), gặp người nhái(4), hay nằm mơ gặp bất cứ ai(5), là tức thì sáng hôm sau em leo lên mạng kể lại liền; kể “vô tư”, chẳng sợ phiền ai cả.
Nhưng lần này, gặp hồn ma ba liệt sĩ té giếng, em phải “động não” mãi, vì rất ái ngại, lỡ vợ con ba chú ấy vào đây đọc sẽ tủi thân thêm; dù chỉ là chuyện ngủ mớ và nếu có “gây tác hại xấu” thì mức độ cũng chỉ là hạt cát quẳng thêm vào biển cả đàm tiếu về “tính” té giếng của ba liệt sĩ đang cuồn cuộn trên mạng hư không lẫn giữa cõi người ta hiện thực.
Em đang suy nghĩ, đắn đo, cân nhắc … chết cha, em lại “văn hóa miền nam độc hại” mà quên mất văn hóa sính Hán”g” là “bức xúc” … nên hay không nên kể ra đây chuyện gặp hồn ma ba liệt sĩ té giếng, thì Cái Hĩm tạt ngang hỏi, “Sao mà ngồi thừ người ra vậy anh Cu?”
Ai hỏi thì em có thể phớt lờ, chứ Cái Hĩm đang sờ sờ trước mặt là em không thể làm ngơ được, dù em đang lao động... động não về quốc sự là vấn đề cực kỳ “nhạy cảm”, cực kỳ “bức bách” mang tính quyết định đến lẽ sống còn của tổ quốc xã hội chủ nghĩa do cha già DT dựng nên mà vận mệnh đang xiêu xiêu bên miệng giếng theo cú té lịch sử của ba liệt sĩ anh hùng, nhưng vì tính nhạy cảm, bức bách trước Cái Hĩm còn cao hơn tổ cuốc xhcn nhiều; hay, nói theo tư tưởng bác Hồ, thì tổ cuốc xhcn (em) có thể lờ, nhưng Cái Hĩm (em) không thể lờ..nên em quay "não" sang "động" Cái Hĩm, trả lời.
Sau khi nghe em “làm rõ sự cố” ngồi thừ động não, Cái Hĩm nói:
“Tưởng gì chứ ngồi đó mà lo con bò trắng răng. Đàng nào thì người ta cũng đã té giếng rồi, chết rồi, và đã được người đứng một lúc trên bốn lầu, à quên, bốn đầu: đầu nước, đầu đảng, đầu quân đội, đầu côn an Nguyễn Phú Trọng phong danh hiệu “liệt sĩ” và tặng “huân chương chiến công hạng nhất” rồi. Mình cứ vậy mà thờ”.
Nghe Cái Hĩm lệnh truyền “ Mình cứ vậy mà thờ”, em liền “phản tỉnh”:
“À ha! Cái gì người ta đã thờ thì mình không được đụng đến”, đến ngay cả bọn xấu như vong ân bội nghĩa, giết vợ bỏ con, giết người hàng trăm ngàn như giết ngóe, xua hàng triệu người ra biển cả làm mồi cho cá, hải tặc Thái Lan, đưa cả nước xuống hố… mà cũng được người ta đúc tượng đưa vào chùa ngồi với Phật, thì mình cũng phải thờ nữa là, huống chi là liệt sĩ té giếng.”
(Còn tiếp)
Nguyễn Bá Chổi ( HNPD )Cu Tèo
Ghi chú:
https://danlambaovn.blogspot.
com/2019/05/em-qua-em-lai-mo- gap-bac-ho.html https://danlambaovn.blogspot.
com/2016/02/em-qua-em-mo-gap- thim-ngan.html https://csvn-nhan-quyen.
blogspot.com/2014/04/em-qua- em-mo-gap-cong.html https://vuhuyduc.blogspot.com/
2014/04/em-qua-em-mo-gap- nguoi-nhai.html
Đêm qua em mơ gặp ba hồn ma té giếng (Phần1) - Nguyễn Bá Chổi
Đêm qua em mơ gặp ba hồn ma té giếng (Phần1) - Nguyễn Bá Chổi
( HNPD ) Trước đây, lần nào cũng vậy: hễ đêm trước em nằm mơ gặp bác Hồ(1), nằm mơ gặp thím Ngân(2), gặp công an(3), gặp người nhái(4), hay nằm mơ gặp bất cứ ai(5), là tức thì sáng hôm sau em leo lên mạng kể lại liền; kể “vô tư”, chẳng sợ phiền ai cả.
Nhưng lần này, gặp hồn ma ba liệt sĩ té giếng, em phải “động não” mãi, vì rất ái ngại, lỡ vợ con ba chú ấy vào đây đọc sẽ tủi thân thêm; dù chỉ là chuyện ngủ mớ và nếu có “gây tác hại xấu” thì mức độ cũng chỉ là hạt cát quẳng thêm vào biển cả đàm tiếu về “tính” té giếng của ba liệt sĩ đang cuồn cuộn trên mạng hư không lẫn giữa cõi người ta hiện thực.
Em đang suy nghĩ, đắn đo, cân nhắc … chết cha, em lại “văn hóa miền nam độc hại” mà quên mất văn hóa sính Hán”g” là “bức xúc” … nên hay không nên kể ra đây chuyện gặp hồn ma ba liệt sĩ té giếng, thì Cái Hĩm tạt ngang hỏi, “Sao mà ngồi thừ người ra vậy anh Cu?”
Ai hỏi thì em có thể phớt lờ, chứ Cái Hĩm đang sờ sờ trước mặt là em không thể làm ngơ được, dù em đang lao động... động não về quốc sự là vấn đề cực kỳ “nhạy cảm”, cực kỳ “bức bách” mang tính quyết định đến lẽ sống còn của tổ quốc xã hội chủ nghĩa do cha già DT dựng nên mà vận mệnh đang xiêu xiêu bên miệng giếng theo cú té lịch sử của ba liệt sĩ anh hùng, nhưng vì tính nhạy cảm, bức bách trước Cái Hĩm còn cao hơn tổ cuốc xhcn nhiều; hay, nói theo tư tưởng bác Hồ, thì tổ cuốc xhcn (em) có thể lờ, nhưng Cái Hĩm (em) không thể lờ..nên em quay "não" sang "động" Cái Hĩm, trả lời.
Sau khi nghe em “làm rõ sự cố” ngồi thừ động não, Cái Hĩm nói:
“Tưởng gì chứ ngồi đó mà lo con bò trắng răng. Đàng nào thì người ta cũng đã té giếng rồi, chết rồi, và đã được người đứng một lúc trên bốn lầu, à quên, bốn đầu: đầu nước, đầu đảng, đầu quân đội, đầu côn an Nguyễn Phú Trọng phong danh hiệu “liệt sĩ” và tặng “huân chương chiến công hạng nhất” rồi. Mình cứ vậy mà thờ”.
Nghe Cái Hĩm lệnh truyền “ Mình cứ vậy mà thờ”, em liền “phản tỉnh”:
“À ha! Cái gì người ta đã thờ thì mình không được đụng đến”, đến ngay cả bọn xấu như vong ân bội nghĩa, giết vợ bỏ con, giết người hàng trăm ngàn như giết ngóe, xua hàng triệu người ra biển cả làm mồi cho cá, hải tặc Thái Lan, đưa cả nước xuống hố… mà cũng được người ta đúc tượng đưa vào chùa ngồi với Phật, thì mình cũng phải thờ nữa là, huống chi là liệt sĩ té giếng.”
(Còn tiếp)
Nguyễn Bá Chổi ( HNPD )Cu Tèo
Ghi chú:
https://danlambaovn.blogspot.
com/2019/05/em-qua-em-lai-mo- gap-bac-ho.html https://danlambaovn.blogspot.
com/2016/02/em-qua-em-mo-gap- thim-ngan.html https://csvn-nhan-quyen.
blogspot.com/2014/04/em-qua- em-mo-gap-cong.html https://vuhuyduc.blogspot.com/
2014/04/em-qua-em-mo-gap- nguoi-nhai.html