Quán Bên Đường
Độc ẩm Tháng Tư - Nguyễn Bá Chổi chuyển
(NBC xin phép nhà thơ Hoàng Minh Châu, tác giả bài thơ có tựa đề như trên, được sao chép và gửi báo đăng lại, nhân dịp Tháng Tư buồn chưa vơi với nhiều người nhấp chung chén rượu sầu được Nhà Thơ “đồng ẩm”. Trân trọng cảm ơn tác giả)
Độc ẩm Tháng Tư
Châu Hoàng
(Tặng một người)
Biết bao giờ bạn tôi về thăm quê cũ
Dù ngày dài cặm cũi nỗi nhớ thương
Biết bao giờ biền biệt tha phương
Bạn mới nhớ về thăm quê cũ
Tha phương nhiều năm thân khách lạ
Ly rượu buồn trăm mối hận chưa buông
Núi tuyết chưa tan sầu dâng bạc tóc
Chốn quê nhà thương nhớ cũng không về
Nhiều người bảo quê nhà xa lạ
Quán rượu nhiều có lẽ vẫn điêu linh
Nhiều người bảo nhiều bar nhiều gái
Nhiều mẹ già khóc con dại xứ xa
Thân viễn xứ mà lòng sầu viễn xứ
Hai mươi năm chưa đủ cuộc ra đi
Về với đất có lẽ gần hơn nước
Thương nước non có lẽ không về
Tráng sĩ hề - không quên lời thề năm cũ
Chiều muộn rồi ly rượu vẫn chưa buông
Không còn gươm lấy gì đâu mà vỗ
Còn nắng tắt chiều say nỗi nhớ nhà
Nắng tắt rồi ly rượu buồn dang dở….
Châu Hoàng
(Seattle)
Độc ẩm Tháng Tư - Nguyễn Bá Chổi chuyển
(NBC xin phép nhà thơ Hoàng Minh Châu, tác giả bài thơ có tựa đề như trên, được sao chép và gửi báo đăng lại, nhân dịp Tháng Tư buồn chưa vơi với nhiều người nhấp chung chén rượu sầu được Nhà Thơ “đồng ẩm”. Trân trọng cảm ơn tác giả)
Độc ẩm Tháng Tư
Châu Hoàng
(Tặng một người)
Biết bao giờ bạn tôi về thăm quê cũ
Dù ngày dài cặm cũi nỗi nhớ thương
Biết bao giờ biền biệt tha phương
Bạn mới nhớ về thăm quê cũ
Tha phương nhiều năm thân khách lạ
Ly rượu buồn trăm mối hận chưa buông
Núi tuyết chưa tan sầu dâng bạc tóc
Chốn quê nhà thương nhớ cũng không về
Nhiều người bảo quê nhà xa lạ
Quán rượu nhiều có lẽ vẫn điêu linh
Nhiều người bảo nhiều bar nhiều gái
Nhiều mẹ già khóc con dại xứ xa
Thân viễn xứ mà lòng sầu viễn xứ
Hai mươi năm chưa đủ cuộc ra đi
Về với đất có lẽ gần hơn nước
Thương nước non có lẽ không về
Tráng sĩ hề - không quên lời thề năm cũ
Chiều muộn rồi ly rượu vẫn chưa buông
Không còn gươm lấy gì đâu mà vỗ
Còn nắng tắt chiều say nỗi nhớ nhà
Nắng tắt rồi ly rượu buồn dang dở….
Châu Hoàng
(Seattle)